Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0771

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0771: Dịch Phong lên đài
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Ba Đích dù sao cũng là đệ nhất Luyện Khí Sĩ của ba ngàn Lục Đạo Giới, đương nhiên là ngoại trừ Chung Nhạc ra, căn cơ vô cùng thâm hậu. Hắn sau khi tiến vào Tinh vực Tử Vi, đạt được truyền thừa càng tốt hơn, lại được Tiên Thiên Đế Quân đích thân chỉ điểm, chiến lực tự nhiên là viễn siêu cùng thế hệ.

Cho dù là trong số đệ tử vô cùng đông đảo của Tiên Thiên Đế Quân, hắn cũng là tồn tại nổi bật. Không thể bởi vì hắn ở trước mặt Chung Nhạc ngay cả một chiêu còn chưa đánh ra đã liền chiến bại mà khinh thường hắn. Thật ra thực lực của hắn cực kỳ cường đại. Hiện tại hắn đánh chết Thần Minh trẻ tuổi của Chúc Sư Thần Tộc, chỉ là phát huy bình thường mà thôi.

- Nguy rồi!

Đám người Đông A nhất thời ngây người, cảm thấy đại sự không ổn. Ba Đích ở trong Thánh địa của Chúc Sư Thần Tộc giết chết một gã Thần Minh trẻ tuổi của Chúc Sư Thần Tộc, tuyệt đối là gây ra đại họa.

Nếu như là lúc trước, giữa mọi người chỉ là đọ sức, cho dù là làm nhục, cho dù là đánh bị thương, cũng không tới mức triệt để xé rách mặt. Mà bây giờ lại là giết chết Thần Minh trẻ tuổi của đối phương, chỉ sợ là khó có thể dễ dàng dàn xếp rồi.

Ngay một khắc bước vào Thánh địa Đế Khuân của Chúc Sư Thần Tộc, bọn họ đã cảm giác được địch ý từ phía Chúc Sư Thần Tộc. Mà hiện tại sợ rằng Chúc Sư Thần Tộc đã có lý do xuất thủ giết chết bọn họ.

Ba Đích cũng biết chính mình đã gây họa. Chỉ là hắn là con trai của Ba La Giới Đế, tại Hạ giới đã quen phong cách cường hoành rồi, mặc dù biết chính mình có thể sẽ gặp rắc rối, nhưng bảo hắn chủ động cúi đầu nhận sai, hắn vẫn là không làm được. Huống chi đây là Chúc Sư Thần Tộc chủ động thêu dệt chuyện trước, hắn bất quá chỉ là thay sư huynh đệ của chính mình kiếm về mặt mũi mà thôi.

Trên dưới Chúc Sư Thần Tộc giận tím mặt. Từng tôn từng tôn Thần Minh, Thiên Thần, Thần Hầu nhao nhao gầm lên, đằng đằng sát khí, muốn bay thẳng lên không trung xuất thủ với Ba Đích. Cũng không thiếu Thần Ma của Chúc Sư Thần Tộc nhao nhao phóng tới, đoàn đoàn vây quanh đám người Chung Nhạc. Toàn trường hết sức căng thẳng.

Chung Nhạc cất cao giọng nói:

- Các vị sư huynh Chúc Sư Thần Tộc, chúng ta một đường bái phỏng mười sáu tòa Thánh địa, thăm viếng cường giả các tộc, còn chưa lần nào gặp qua trận hình như thế này. Hôm nay Ba Đích may mắn thắng được một ván, còn có vị sư huynh cùng thế hệ nào muốn đứng ra chỉ giáo hay không?

Lời này của hắn vừa ra, một đạo thanh âm già nua đột nhiên vang lên:

- Tất cả lui xuống! Đọ sức trong cùng thế hệ, Nhan Sư kỹ không bằng người, bị hắn giết chết cũng không có gì đáng trách. Nếu các ngươi đồng thời cùng lên, mặt mũi của Chúc Sư Thần Tộc ta còn có cần nữa không?

Đám cường giả Chúc Sư Thần Tộc nghe được lão giả kia lên tiếng, chỉ đành nhịn xuống cơn tức giận trong lòng, nhao nhao lui ra.

Ba Đích nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ném một ánh mắt cảm kích về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, lập tức truyền âm cho đám người Đông A:

- Chuyện này chỉ sợ khó có thể dàn xếp ổn thỏa, chỉ hơi chút lơ là, hết thảy chúng ta đều phải chết ở chỗ này! Lập tức liên lạc với hết thảy những tồn tại mà các ngươi có thể liên lạc, cần phải báo chuyện này cho sư tôn các ngươi biết!

Trong lòng đám người Đông A nhất thời nghiêm nghị. Có kẻ lặng lẽ thôi động Đồ Đằng Trụ trong Bí cảnh Nguyên thần, có kẻ lại tế bái Thần tượng Đế Quân, nỗ lực liên hệ với tồn tại trong Tiên Thiên Cung.

- Dịch Phong sư huynh, không liên lạc được với Tiên Thiên Cung!

Sắc mặt một gã đệ tử Đế Quân tái nhợt, truyền âm nói. Cặp mắt Chung Nhạc khẽ nheo lại:

- Xem ra, Chúc Sư Thần Tộc đã phong ấn phiến không gian này, cắt đứt mọi liên hệ giữa các ngươi và Tiên Thiên Cung!

- Làm sao bây giờ?

Trên trán đám người toát ra một tầng mồ hôi lạnh, chân tay có chút luống cuống.

- Vô phương!

Chung Nhạc truyền âm cho mọi người, trầm giọng nói:

- Cho dù Chúc Sư Thần Tộc có muốn giết sạch chúng ta, cũng không thể động thủ trong lãnh địa của Chúc Sư Thần Tộc. Bọn họ nhất định phải đợi chúng ta rời khỏi Chúc Sư Thần Tộc, sau đó mới sẽ thống hạ sát thủ. Bằng không, Tiên Thiên Đế Quân tức giận, Chúc Sư Thần Tộc tuyệt đối cũng ăn không tiêu. Hiện tại chúng ta phải câu giờ, câu càng lâu càng tốt. Câu giờ đủ lâu, bên phía Tiên Thiên Cung sẽ tìm tới đây tra hỏi. Tình thế nguy hiểm của chúng ta cũng có thể giải khai. Trong thời gian này, chúng ta ngàn vạn lần không thể rời khỏi Chúc Sư Thần Tộc, rời khỏi chính là chết!

Trong lòng mọi người không khỏi lo sợ bất an. Câu giờ? Hiện tại Chúc Sư Thần Tộc đã nổi giận, nhất định sẽ để cho tinh nhuệ trong tộc xuất chiến, nhất định phải trong quyết đấu công bằng nhất nhất đánh chết tất cả bọn họ ở chỗ này. Nếu như câu giờ, vạn nhất Ba Đích thua rồi, bị đối phương đánh chết, sau đó sẽ tới phiên bọn họ. Nếu tất cả bọn họ nhất nhất đều chết trong cái Khuân Viên này, câu giờ lại còn có ý nghĩa gì nữa?

Bất quá, Chung Nhạc nói không sai. Câu giờ sẽ còn có khả năng sống sót, trực tiếp rời đi, đó mới là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Để cho Ba Đích sư huynh không cần lưu thủ, toàn lực chém giết, có thể giết chết một tên tính một tên!

Hi Hòa đột nhiên nói.

Trong lòng mọi người nhất thời nghiêm nghị. Trong đám Thần Ma bọn họ, ngoại trừ Chung Nhạc ra, thực lực của Ba Đích chính là mạnh nhất. Nếu Ba Đích thua rồi, đổi lại là bọn họ lên đài, sợ rằng sẽ xuất hiện tử thương. Ba Đích giết chết càng nhiều cường giả cùng thế hệ của Chúc Sư Thần Tộc, nguy hiểm của bọn họ sẽ càng nhỏ xuống một chút.

Trong lòng bọn họ mơ hồ có chút bất an. Nếu Ba Đích đại khai sát giới, triệt để trở mặt với Chúc Sư Thần Tộc, sợ rằng mâu thuẫn giữa Tiên Thiên Cung và Chúc Sư Thần Tộc sẽ liền bộc phát không thể vãn hồi. Bọn họ thật sự có thể còn sống trở lại Tiên Thiên Cung sao?

Đám người nhao nhao truyền âm, để cho Ba Đích đại khai sát giới. Ba Đích cũng là do dự bất định, nhưng nghe bọn họ giảng thuật lợi hại trong đó, âm thầm cắn răng:

- Chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể thống hạ sát thủ! Nếu ta lưu thủ, chết sẽ chính là các sư đệ sư muội của ta!

Lúc này, bên ngoài Khuân Viên, đám Thần Ma của Chúc Sư Thần Tộc tụ tập càng lúc càng nhiều. Khí tức từng gã từng gã cường giả chấn động, những tồn tại vô cùng vĩ ngạn trước sau hàng lâm, rõ ràng là các Thần Hoàng của Chúc Sư Nhất Tộc. Từng tôn từng tôn Thần Hoàng bộc phát ra Thần uy rợp trời ngập đất, vặn vẹo không gian. Sáu đạo quang luân sau đầu chuyển động, tản mát ra Thần quang đủ loại màu sắc, trong quang luân phát ra đạo âm như hồng chung đại lữ, không ngừng chấn động.

Đối diện bọn họ chính là đám người Chung Nhạc, so với bên này lại lộ ra nhỏ bé dị thường.

Lại có rất nhiều Thần Minh trẻ tuổi của Chúc Sư Thần Tộc nhao nhao hàng lâm, đi tới bên ngoài Khuân Viên, trên mặt mang theo tức giận. Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, đã có mấy vạn Thần Minh của Chúc Sư Thần Tộc hàng lâm, hơn nữa còn có càng nhiều Thần Minh khác cuồn cuộn không ngừng chạy tới đây. Đây là trận chiến liên quan tới mặt mũi của Chúc Sư Thần Tộc, sợ rằng đệ tử Chúc Sư Thần Tộc trong các Chư Thiên cũng đều chạy ra.

Bên cạnh mấy tôn Thần Hoàng, gã nam tử trẻ tuổi có khả năng là con trai Thiên Đế kia đảo mắt quan sát bốn phía, mỉm cười nói:

- Chúc Sư Thần Tộc thật sự là thiên kiệt địa linh, thiên tài vô số! Nếu cha ta nhìn thấy tình hình này, nhất định sẽ vô cùng vui mừng!

Một tôn lão Thần Hoàng cười lấy lòng, nói:

- Điện hạ, chuyện này là Tiên Thiên Cung khiêu khích trước, trước mặt Bệ hạ...

- Ngươi yên tâm!

Gã nam tử trẻ tuổi kia thản nhiên nói:

- Tiên Thiên Đế Quân mặc dù quyền đại thế lớn, nhưng cũng không thể một tay che trời. Lần này cha ta mở tiệc chiêu đãi các tôn Đế Quân, không phải là không mời hắn sao? Tiên Thiên Đế Quân có công với xã tắc, nhưng đệ tử của hắn lại càn rỡ dã tính, cha ta cũng lo lắng đệ tử hắn sẽ làm xấu danh tiếng của hắn. Nếu Chúc Sư Thần Tộc có thể cảnh cáo một chút, cũng là hợp với tâm ý của cha ta a!

- Có những lời này của Điện hạ, chúng ta có thể yên tâm rồi!

Đột nhiên, một tôn Thần Hoàng chợt mở miệng, lạnh nhạt nói:

- Tụng Sư, nếu đệ tử của Tiên Thiên Cung giết chết đệ đệ của ngươi, sao ngươi không xuất thủ đòi lại món nợ này?

*****

Một tôn Thần Minh tách ra đám người, lao thẳng về phía Ba Đích. Thực lực của hắn so với gã Thần Minh trẻ tuổi vừa rồi chết trong tay Ba Đích càng mạnh hơn một bậc, nhưng trận chiến này kết thúc càng nhanh hơn, Ba Đích chỉ trong mấy chiêu đã giết chết hắn.

Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc đều nhíu mày, lại gọi ra một gã cường giả trẻ tuổi nữa, cũng là kết cục như vậy, chỉ trong mấy chiêu đã chết trong tay Ba Đích. Ba Đích lúc này đã giết ra dã tính. Hắn dù sao cũng đã từng là đệ nhất Luyện Khí Sĩ của ba ngàn Lục Đạo Giới. Mặc dù lúc đó chiến bại trong tay Chung Nhạc, nhưng Chung Nhạc cũng là chiếm tiện nghi của hắn, lúc này mới có thể giành được thắng lợi. Trong cùng thế hệ, luận tư chất, luận tu vi, hắn đều là cấp bậc tuyệt đỉnh.

Ba Đích liên tục giết chết mấy gã Thần Minh của Chúc Sư Thần Tộc, nhưng trên người cũng bị thương tổn, thương thế không nhẹ. Bất quá, hắn đã giết ra dã tính, xuất thủ càng tàn nhẫn quả đoán hơn, thậm chí còn xé xác đối thủ, một ngụm nuốt chửng.

Khóe mắt đám Thần Hoàng Chúc Sư Thần Tộc không ngừng nhảy loạn. Đột nhiên, một tôn Thần Hoàng chợt hỏi:

- Ngự Sư vẫn chưa xuất quan sao?

Đám Thần Hoàng khác nghe hắn hỏi vậy, nhao nhao gật đầu, nói:

- Nếu Ngự Sư đã xuất quan, giết hắn chính là dễ như trở bàn tay!

Đúng lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm vang lên, cười lớn nói:

- Các vị thúc bá, Ngự Sư đã tới!

Đám Thần Hoàng nhao nhao nhìn lại. Chỉ thấy một gã Thần Minh trẻ tuổi khí vũ hiên ngang, cực kỳ bất phàm long hành hổ bộ đi tới. Ánh mắt con trai Thiên Đế sáng ngời, mở miệng tán thưởng:

- Tốt một vị Ngự Sư! Ngự Sư tuyệt đối có thể chém Ba Đích!

- Tham kiến Văn Xương điện hạ!

Ngự Sư khom người hành lễ. Con trai Thiên Đế Văn Xương điện hạ đích thân đứng dậy nâng hắn lên, mỉm cười nói:

- Ngự Sư cần mấy chiêu mới có thể giết hắn?

Ngự Sư nhìn về phía Ba Đích, cười lạnh một tiếng, nói:

- Nhiều nhất là ba chiêu!

Hắn cất bước tiến vào Khuân Viên. Hai tôn Thần Minh bắt đầu ác chiến, trong thời gian ngắn đã là ba chiêu đi qua. Ba Đích bị thương, mắt thấy sắp sửa phải chết trong tay Ngự Sư. Đột nhiên, giữa sân chợt lóe lên một đạo thân ảnh, vươn tay nắm lấy chùm lông vũ sau cổ Ba Đích, vung tay ném hắn ra ngoài lôi đài.

Ngự Sư nhất thời kinh hãi, thần thông vẫn như cũ đánh về phía đạo thân ảnh kia. Đạo thân ảnh kia giơ bàn tay ra, năm ngón tay chất chứa quang mang ngũ sắc. Thần thông hai người nhẹ nhàng va chạm với nhau. Ngự Sư kêu lên một tiếng đau đớn, bước chân liên tục chấn động, chống đỡ uy năng vô cùng đáng sợ kia.

Hắn liên tiếp lui về phía sau, bước chân đạp lên trên từng cái từng cái kho lương. Liên tục lui về phía sau hơn một trăm bước, dưới chân đột nhiên không còn, chân tiếp theo đạp lên trên mặt đất. Đại địa ầm một tiếng nứt ra, sụp xuống một cái hố phương viên gần một dặm.

Ngự Sư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tôn Thần Minh Nhân Tộc đang đứng ở nơi đó, đang thu bàn tay trở về, khiến cho khóe mắt hắn không khỏi nhảy loạn. Hắn liên tục lùi về phía sau hơn một trăm bước, đã sớm rời khỏi Khuân Viên, theo lý là đã chiến bại rồi. Hắn muốn một lần nữa xông lên, đột nhiên đám Thần Hoàng nhao nhao quát lớn:

- Ngự Sư, mau dừng lại!

Ngự Sư liền dừng bước lại. Sắc mặt đám Thần Hoàng ngưng trọng, lắc đầu nói:

- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, đi lên cũng chỉ là chịu chết. Tên Nhân Tộc này đã luyện thành nhục thân Tiên Thiên, sắp sửa tu thành đại đạo Tiên Thiên rồi!

- Nhục thân Tiên Thiên? Đại đạo Tiên Thiên?

Ngự Sư nhất thời kinh hãi, nhìn về phía Chung Nhạc. Hắn vốn dĩ còn có ý niệm so sánh cao thấp với Chung Nhạc, hiện tại đã triệt để bỏ đi cái ý niệm này.

Chung Nhạc đứng trên kho lương, thanh âm bình đạm, truyền khắp bốn phương:

- Chúng ta bái phỏng mười sáu tòa Thánh địa, ta vẫn luôn chưa từng xuất thủ. Chúc Sư Thần Tộc quả thật rất cao, có thể bức ta xuất thủ! Ta liền đứng ở chỗ này ba tháng, trong ba tháng này, nếu trong cùng thế hệ có ai có thể đánh bại ta, ta sẽ lập tức tự tuyệt tại chỗ!

Trên dưới Chúc Sư Thần Tộc một mảnh xôn xao. Đám người Ba Đích thì lại thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nghĩ:

- Ba tháng? Thời gian cũng đủ rồi! Nếu chúng ta suốt ba tháng không liên lạc với Tiên Thiên Cung, bên phía Tiên Thiên Cung tất nhiên sẽ phái cao thủ tới đây dò xét!

Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc khẽ nhíu mày. Một kích tùy ý của Chung Nhạc bức cho Ngự Sư, cao thủ cường đại nhất của thế hệ thanh niên phải lui ra khỏi lôi đài, thực lực bậc này đã bao trùm trên toàn bộ thế hệ thanh niên, còn ai là đối thủ của hắn nữa?

- Không phải Binh Tổ đã chuyển thế rồi sao?

Ánh mắt một tôn Thần Hoàng chớp động, thấp giọng nói:

- Kiếp trước Binh Tổ chính là Tạo Vật Chủ, với thực lực của Binh Tổ, có thể chém chết gã Nhân Tộc này hay không?

Đám Thần Hoàng còn lại khẽ nhíu mày, nói:

- Binh Tổ chuyển thế không bao lâu, hiện tại chỉ mới là Thông Thần Cảnh, sợ rằng...

- Chuyện liên quan tới mặt mũi Chúc Sư Thần Tộc ta, cần mời Binh Tổ xuất thủ!

o0o

Cũng không lâu lắm, một gã thiếu niên tóc bạc được mời tới. Tuy hắn là thiếu niên, nhưng đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc đối với hắn lại cung kính có thừa. Gã thiếu niên này chính là Binh Tổ của Chúc Sư Thần Tộc, kiếp trước là một tôn Tạo Vật Chủ, bởi vì sau khi tu luyện tới cảnh giới Tạo Vật Chủ, phát hiện ra chính mình trước đây tu luyện đã có sai sót, nhưng không thể bù đắp được, chỉ có thể chuyển thế tu luyện trở lại. Một đời này, Binh Tổ rốt cuộc cũng bù đắp lại tiếc nuối của kiếp trước, chỉ là hiện tại chỉ mới đạt tới Thông Thần Cảnh, vẫn chưa tu thành Thần Minh.

- Nhân Tộc? Tiên Thiên Thần Thể? Tiếp cận đại đạo Tiên Thiên?

Binh Tổ mái tóc bạc tung bay, nhìn về phía Chung Nhạc đang đứng trên kho lương, khẽ nhíu mày, trầm giọng nói:

- Được! Ta lên đài!

Hắn phóng người bay lên, rơi xuống trên một kho lương. Chung Nhạc nhìn về phía hắn, lắc đầu nói:

- Ngươi không được! Ta cho ngươi thời gian một tháng, ngươi có thể đột phá tới cảnh giới Thần Minh không?

Binh Tổ gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, nói:

- Ngươi chờ ta một tháng, một tháng sau tái chiến!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)