Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0781

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0781: Thiếu nữ Hoa Tư thị
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đám người Ba Đích nhất thời rợn cả tóc gáy, ngơ ngác nhìn cái đầu trong tay Hí Chí Ngôn kia. Hí Chí Ngôn nắm lấy mái tóc của Văn Xương điện hạ, cái đầu của vị con trai Thiên Đế này cứ như vậy bị hắn cầm lấy. Mà ở trên tấm sa lăng kia, thân thể không đầu của Văn Xương điện hạ vẫn đứng ở nơi đó, vươn hai tay lên sờ cái đầu của chính mình, tựa hồ không biết chính mình đã chết. Nhưng hắn sao có thể sờ được?

Phốc!

Một dòng máu nóng từ trong cổ của hắn phun trào ra ngoài, phảng phất như một đạo suối phun đỏ thắm, nhuộm đỏ tấm sa lăng kia. Cỗ thân thể không đầu kia lắc lắc lư lư, cuối cùng ngã xuống.

Chung Nhạc cũng có cảm giác rợn cả tóc gáy. Hắn cũng không ngờ vị Đại đệ tử Tiên Thiên Cung Hí Chí Ngôn này vậy mà quả đoán quyết tuyệt như vậy, gọi Văn Xương điện hạ dừng lại, một kiếm chém rơi thủ cấp của hắn.

Dùng mạng của Văn Xương điện hạ đi đổi mạng của Lục đệ tử Tiên Thiên Cung Bích Uyên. Ngữ khí của Đại đệ tử Tiên Thiên Cung không thể nghi ngờ là đặt Tiên Thiên Đế Quân ngang hàng với Thiên Đế. Trong lời nói của hắn vừa có hào khí vừa có cảm giác bi tráng, khoái ý ân cừu. Nhưng trên thực tế, trong lời nói và việc làm của hắn lại nội tàng sự kiêu ngạo và dã tâm của Tiên Thiên Cung.

- Xem ra, cho dù không cần ta đầu độc, giữa Tiên Thiên Đế Quân và Thiên Đế tất nhiên cũng sẽ có một trận chiến, vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Mà hành vi của ta bất quá chỉ là khiến cho trận chiến này tới sớm hơn một chút!

Chung Nhạc có một loại cảm giác như trút được gánh nặng. Hắn luôn không phải dùng trí kế mà tăng trưởng, nhưng bởi vì Nhân Tộc của Tinh vực Tử Vi, hắn cũng không thể không đi làm một gã quân sư bày mưu tính kế.

Phương pháp thôi diễn của hắn vốn là thôi diễn đạo lý thiên địa vạn vật, suy tính phong cấm, Đồ đằng, thần thông, tinh tượng, các loại pháp môn đối địch tác chiến... Mà sau khi tới Tử Vi, hắn không thể không biến báo, dùng đạo thôi diễn này giúp cho Nhân Tộc có thể tiếp tục sinh tồn, dùng để gây xích mích ly gián, nhấc lên phân tranh giữa Tiên Thiên Cung và Thiên Đế.

Hiện tại, Chúc Sư Thần Tộc đã giết chết Lục đệ tử Tiên Thiên Cung Bích Uyên, Đại đệ tử Tiên Thiên Cung Hí Chí Ngôn lại giết chết con trai Thiên Đế Văn Xương điện hạ. Cái mồi lửa này rốt cuộc cũng đã đốt lên. Minh tranh ám đấu giữa Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân cuối cùng cũng kéo ra tấm màn lớn.

Trận phân tranh lớn lao này tất nhiên sẽ có liên lụy cực lớn, mà Nhân Tộc rốt cuộc cũng có thể an tâm nghỉ ngơi, âm thầm phát triển, không cần phải lo lắng sẽ bị Thiên Đế hoặc là Tiên Thiên Cung chèn ép nữa. Thiên hạ càng loạn, đối với Chung Nhạc lại càng là an toàn, đối với Nhân Tộc cũng càng là an toàn.

Cái đầu của Văn Xương điện hạ trong tay Hí Chí Ngôn, chính là khởi nguồn của hết thảy mọi tranh chấp.

- Đại sư huynh...

Đám người Ba Đích rung giọng nói. Hí Chí Ngôn thu hồi cái đầu, xoay người lại, nói:

- Chúng ta trở về Tiên Thiên Cung!

Cũng trong nháy mắt hắn quay đầu lại, mái tóc trên đầu hắn không ngừng tăng vọt. Từng sợi từng sợi tóc dài như kiếm cắt ra hư không, chém thẳng về phía chín tôn Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc kia.

Chín tôn Thần Hoàng gầm lên một tiếng, mỗi người đều thi triển thủ đoạn thần thông, liều mạng chống cự. Chúc Sư Chính lại càng là tế khởi Đế Khuân phỏng chế, ý đồ dùng kiện Dị bảo này chống lại từng sợi từng sợi tóc dài như kiếm, như cầu vồng kia.

Ngàn vạn sợi tóc thi triển ra vô số thần thông, Kiếm khí quán nhập thiên không. Mấy ngàn sợi tóc trong đó quấn lấy Đế Khuân. Uy năng của Đế Khuân vừa mới đại phóng, ngay lập tức đã bị trấn áp. Chúc Sư Chính căn bản không thể thôi động uy năng của Đế Khuân.

Hí Chí Ngôn mang theo đám người Chung Nhạc, Ba Đích nhanh chóng rời khỏi. Mái tóc của hắn vẫn như cũ xuyên qua tinh không, giống như một mảnh thác nước màu đen thật dài, không ngừng run rẩy.

Qua không bao lâu, đột nhiên từng sợi từng sợi tóc soạt một tiếng từ trong tinh không thu hồi trở lại. Đám người Chung Nhạc nhìn thấy trên những sợi tóc kia còn có từng giọt từng giọt huyết châu chảy xuống. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, chín tôn Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc đã trận vong.

Hi Hòa vội vàng nói:

- Đại sư huynh, còn có Binh Tổ chưa chết...

- Ta chính là cố ý lưu lại tính mạng của hắn!

Sắc mặt Hí Chí Ngôn âm trầm như nước, lạnh nhạt nói:

- Không lưu lại tính mạng của hắn, ngoại giới làm sao biết Tiên Thiên Cung ta không thể khinh, không thể nhục? Để cho hắn còn sống trở về, nói cho cả thiên hạ biết, con trai Thiên Đế và Chúc Sư Thần Tộc giết chết đệ tử của Tiên Thiên Cung ta, ta liền giết chết con trai Thiên Đế!

Đám người khẽ nhíu mày, trong lòng cảm thấy không thích hợp. Giết chết con trai Thiên Đế là sự tình chấn động tới mức nào, nếu truyền đi nhất định sẽ dẫn tới phiền phức thật lớn. Thiên Đế chắc chắn sẽ không dễ dàng dàn xếp, lưu lại Binh Tổ truyền chuyện này ra ngoài, thật sự có ổn không?

Hí Chí Ngôn trầm giọng nói:

- Cho dù ta không tha cho Binh Tổ, Thiên Đế cũng sẽ biết con trai hắn là chết trong tay Tiên Thiên Cung. Thay vì như vậy, không bằng đơn giản khoa trương ra ngoài, chủ động lập uy, cảnh cáo thiên hạ! Giữa Tiên Thiên Cung và thế lực của Thiên Đế tất nhiên sẽ có một trận phân tranh, hiện tại bất quá chỉ là mở ra trước thời hạn mà thôi!

Hắn khẽ nhíu mày, than thở:

- Ta cũng không biết tại sao lại mở ra trước thời hạn. Bất quá, nên tới cuối cùng cũng đã tới! Các vị sư đệ sư muội, sau này các ngươi cần phải cẩn thận mới được!

Hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, buồn bã nói:

- Phiến thiên địa này hiện tại nhìn như rất an bình, nhưng ai cũng không biết lúc nào sẽ nhấc lên cuồng phong bạo vũ. Nếu mưa to gió lớn ập tới, nhất định sẽ là gió tanh mưa máu a...

Đám người Ba Đích liên tục rùng mình mấy cái.

o0o

Lại qua mấy ngày, đám người quay trở lại Tiên Thiên Cung. Chung Nhạc cũng không đi theo đám người Ba Đích, mà chắp tay cáo từ, nói:

- Ta không từ mà biệt, cần phải trở về Nhân Hoàng Điện một chuyến, tránh cho Viêm Hoàng lo lắng. Hơn nữa, ta cũng cần nói lại chuyện này cho Viêm Hoàng biết một tiếng, để cho hắn sớm có chuẩn bị!

Hí Chí Ngôn gật đầu, nói:

- Việc này ta sẽ đúng sự thật báo lên Đế Quân! Dịch tiên sinh, Đế Quân hơn phân nửa sẽ muốn gặp ngươi, còn xin tiên sinh tạm thời không nên rời khỏi Nhân Hoàng Điện!

Trong lòng Chung Nhạc nghiêm nghị, xoay người đi về phía Nhân Hoàng Điện.

Khoảng cách giữa Nhân Hoàng Điện và Tiên Thiên Cung khá xa xôi. Bất quá, đối với thời không to lớn như Tinh vực Tử Vi, khoảng cách này không tính là xa, trái lại rất gần.

Bởi vì để giám sát Nhân Tộc, Thánh địa Nhân Hoàng Điện của Nhân Tộc chính là nằm chính giữa Thánh địa của các Thần Tộc khác, lúc nào cũng bị tầng tầng giám sát, cũng sẽ không cần quan tâm Nhân Tộc xuất hiện tình huống ngoài kiểm soát nào.

o0o

Chung Nhạc quay trở lại Nhân Hoàng Điện, gặp qua Viêm Hoàng Khương Y Kỳ, nói lại một lần đoạn trải qua này của chính mình. Sắc mặt Khương Y Kỳ kịch biến, ngay sau đó đại hỉ, cười hắc hắc, nói:

- Như vậy, Nhân Tộc ta có thể kê cao gối mà ngủ rồi!

- Chỉ là an bình tạm thời mà thôi!

*****

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Tương lai Nhân Tộc vẫn còn có đại kiếp đại nạn. Giữa Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân bất luận ai thắng ai thua, đối với Nhân Tộc ta cũng không phải là một chuyện tốt. Còn có một chuyện, Hí Chí Ngôn nói Đế Quân có thể sẽ muốn gặp ta. Ta chỉ sợ là sau này sẽ không thể lại phụ tá ngươi nữa rồi!

Trong lòng Khương Y Kỳ cả kinh, cũng biết không thể lưu lại Chung Nhạc, bằng không chính là đã hại tính mạng của Chung Nhạc. Bất quá, Chung Nhạc giúp hắn bày mưu tính kế, khiến cho hắn leo lên ngôi vị Nhân Hoàng, ly gián Tiên Thiên Đế Quân và Thiên Đế. Đối với hắn mà nói, Chung Nhạc không thể nghi ngờ vừa là người tâm phúc vừa là quân sư. Lúc này Chung Nhạc phải rời khỏi, khiến cho trong lòng hắn cực kỳ không muốn.

- Đã quên nói cho ngươi biết, có người muốn gặp ngươi!

Khương Y Kỳ đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:

- Kẻ này đã đợi ngươi rất lâu rồi! Mấy ngày nay nhiều lần hỏi ngươi đã trở về chưa. Ta lập tức mời nàng tới đây!

- Có người muốn gặp ta?

Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc, trong lòng nghi hoặc. Hắn vừa mới đi tới Tinh vực Tử Vi, nhân sinh địa không quen, người quen biết vốn dĩ cũng không nhiều lắm. Hơn nữa hắn đã thay hình đổi dạng, kẻ nào có thể biết được là hắn?

Sau một hồi, một nàng thiếu nữ đi vào Nhân Hoàng Điện, nhìn thấy Chung Nhạc, nghi hoặc hỏi:

- Dịch tiên sinh?

Chung Nhạc nhìn về phía nàng thiếu nữ kia, cảm thấy vô cùng lạ mặt, chính mình hẳn là chưa từng gặp qua. Chỉ là khí tức huyết mạch của nàng mang tới cho hắn một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.

Đột nhiên, Tân Hỏa trong Thức hải hắn chợt kinh ngạc nói:

- Thiếu nữ Hoa Tư thị? Không ngờ lại là một Hoa Tư thị thuần huyết!

- Hoa Tư thị? Hoa Tư Thần Tộc?

Chung Nhạc cơ hồ kinh hô thất thanh. Nàng thiếu nữ này không ngờ lại là tới từ Hoa Tư thị! Hoa Tư thị, một trong Bát Đại Hoàng Tộc! Hoa Tư thị, một trong hai huyết mạch Thủy tổ Phục Hy thị!

- Nhạc tiểu tử, cùng nàng giao phối, tỷ lệ sinh ra nhóc con thuần huyết nhất định là lớn hơn rất nhiều!

Tân Hỏa cực kỳ hưng phấn kêu lên. Chung Nhạc đối với hắn căn bản là mắt điếc tai ngơ, hòa nhã nói:

- Chính là ta! Sư tỷ, ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?

Nàng thiếu nữ kia vô cùng thanh tú, ăn mặc cũng rất thanh lịch, là một kiện váy dài màu lục nhạt, mỉm cười nói:

- Ta phụng mệnh của Lão tổ tông, tới đây đưa cho ngươi một món đồ!

- Lão tổ tông? Chẳng lẽ là Thần Hậu nương nương? Nàng muốn đưa cho ta cái gì?

Chung Nhạc nhất thời nghi hoặc, trong lòng chợt hiểu ra. Hắn đã thay hình đổi dạng lẻn vào Tinh vực Tử Vi, người khác không biết hắn là ai, nhưng khẳng định là không giấu được Thần Hậu nương nương. Dù sao trong Thức hải của hắn còn có một đoàn Tổ huyết do Thần Hậu nương nương luyện ra.

Nàng thiếu nữ kia cẩn cẩn thận thận, lấy ra một khỏa Tiên Thiên Thần Đan, mỉm cười nói:

- Nương nương nói, nàng từng đáp ứng sẽ trả cho ngươi một khỏa Tiên Thiên Truyền Đạo Đan hoàn chỉnh, hiện tại nguy hiểm trong khỏa Tiên Thiên Truyền Đạo Đan này đã bị diệt trừ, có thể trả cho ngươi rồi!

Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, nhớ tới kinh lịch của chính mình trong Cổ địa vực Thần Tàng năm xưa.

Khỏa Tiên Thiên Truyền Đạo Đan này đúng là khỏa Tiên Thiên Thần Đan sau khi hắn giết chết Pháp Hoa Sinh, con trai của Pháp Chiêu Chân, từ chỗ của Pháp Hoa Sinh đạt được. Trong đó ẩn chứa khí Tiên Thiên và đại đạo Tiên Thiên, cùng với truyền thừa của một tôn Tiên Thiên Thần Ma cổ lão.

Bất quá, lúc đó Thần Hậu nương nương nhìn ra mánh khóe của khỏa Thần đan này, nói cho hắn biết trong Thần đan ẩn chứa tàn hồn và ký ức của một tôn Tiên Thiên Thần Ma, chờ đợi đoạt xá. Chỉ cần luyện hóa khỏa Thần đan này, sẽ liền bị đoạt xá nhục thân và Nguyên thần, thành toàn cho tôn Tiên Thiên Thần kia, khiến cho tôn Tiên Thiên Thần kia phục sinh.

Lúc đó, Thần Hậu nương nương đã lấy đi khỏa Thần đan này, nói là sau khi xử lý tốt tôn Tiên Thiên Thần kia sẽ trả lại cho hắn, sau đó liền không nhắc lại việc này nữa. Không nghĩ tới bây giờ Thần Hậu nương nương lại phái người đưa khỏa Thần đan này tới. Xem ra, nhất định là đã xử lý tốt tàn hồn của tôn Tiên Thiên Thần kia rồi.

- Nương nương còn bảo ta nói cho ngươi biết một chuyện!

Nàng thiếu nữ Hoa Tư thị kia suy nghĩ một chút, cười hì hì, nói:

- Nguyên chủ nhân của khỏa Tiên Thiên Truyền Đạo Đan này tới từ Vũ trụ Cổ lão, là một tôn Tiên Thiên Thái Dương Thần, gọi là Lê Dương Thần Quân. Hiện tại hắn đã chuyển thế, thay tên đổi họ. Hắn có kẻ thù truyền kiếp, sau này sẽ không dùng tên họ này nữa!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, khom người cảm tạ:

- Ta đã minh bạch ý của nương nương! Đúng rồi! Không biết sư tỷ xưng hô thế nào?

Nàng thiếu nữ Hoa Tư thị kia mỉm cười, nói:

- Gọi người ta sư tỷ làm gì? Gọi ta là Hoa Thiến Mân sư muội được rồi!

- Đa tạ Thiến Mân sư muội!

Chung Nhạc một lần nữa cảm ơn, đang muốn hỏi thăm nàng thiếu nữ này về tin tức của Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà, đột nhiên chỉ thấy Hoa Thiến Mân đặt một ngón tay lên mi tâm, rút ra một đoạn trí nhớ của chính mình, sau đó vung tay đánh nát.

Chung Nhạc ngẩn ngơ, chỉ thấy gương mặt nữ tử này nghi hoặc, nhỏ giọng nói:

- Sao ta lại ở chỗ này? Kỳ quái a! Nhất định là lại lạc đường rồi...

Nữ tử này đã đánh nát hết thảy đoạn ký ức chính mình phụng mệnh của Thần Hậu nương nương tới đây gặp Chung Nhạc, mơ mơ màng màng đi ra ngoài, dưới chân dẫm mạnh một cái, biến thành một đạo thanh quang biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc đi ra Nhân Hoàng Điện, ngẩng đầu nhìn lên, Hoa Thiến Mân đã vô tung vô ảnh.

- Ta còn định hỏi thăm nàng một chút tin tức của Cấm Nhi sư muội và Tư Tà sư tỷ, nha đầu này chạy đi cũng quá nhanh rồi a?

Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười, nhìn một chút Tiên Thiên Truyền Đạo Đan trong tay, trong lòng một mảnh an bình:

- Hiện tại, ta có thể không cần bỏ đi rồi. Nếu Tiên Thiên Đế Quân quả thật muốn gặp ta, vậy thì đi gặp một chút, xưng hắn một tiếng sư huynh!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)