Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0838

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0838: Gặp lại cố nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Tiên sinh còn chưa tu thành Thiên Thần, có cần đợi thêm mấy ngày không?

Mục Tô Ca gặp mặt Chung Nhạc, nhất mực cung kính hỏi.

Chung Nhạc nhìn xuống dưới chân núi, chỉ thấy dưới chân núi có trăm vạn Thần Ma đứng đó, chỉnh tề như một, chính là Hổ Giao Phiêu Kỵ do Mục Tô Ca thống soái, lắc đầu nói:

- Không cần đợi nữa! Hôm nay lập tức lên đường đi Vũ trụ Cổ lão. Sau khi tới Vũ trụ Cổ lão, ta sẽ có thể thành tựu Thiên Thần! Bất quá, Điện hạ, lần này chỉ là ta và ngươi đi Vũ trụ Cổ lão mà thôi. Hổ Giao Phiêu Kỵ mục tiêu quá lớn, sợ rằng sẽ kinh động các thế lực của Vũ trụ Cổ lão, dẫn tới bất trắc không cần thiết. Ngươi vẫn là lưu Hổ Giao Phiêu Kỵ ở nhà a!

- Một kẻ cũng không mang theo?

Mục Tô Ca nhất thời ngẩn người, cuối cùng nói:

- Vậy cứ làm theo lời tiên sinh a!

Hắn lập tức xoay người xuống núi, đích thân đưa Hổ Giao Phiêu Kỵ trở về Tiên Thiên Cung, qua không bao lâu đã một mình quay lại, mỉm cười hỏi:

- Tiên sinh, đã có thể khởi hành rồi chứ?

Ánh mắt Chung Nhạc rơi xuống trên mặt hắn, nửa cười nửa không hỏi:

- Điện hạ đã lưu lại bao nhiêu Hổ Giao Phiêu Kỵ?

Sắc mặt Mục Tô Ca ửng đỏ, nói:

- Thật sự không thể gạt được tiên sinh! Tô Ca lo lắng chuyến đi này nguy hiểm, đã lưu lại một vạn Phiêu kỵ đề phòng bất trắc. Hiện tại chi đại quân này đang ẩn thân trong Bí cảnh Nguyên thần của Tô Ca!

Âm Phần Huyên nhất thời nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:

- Mục Tô Ca quả nhiên đã lưu lại một đám Thần Ma! Chỉ là phu quân làm thế nào biết được Mục Tô Ca đã giấu lại một chút đại quân Thần Ma?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Điện hạ, rốt cuộc là bao nhiêu?

Mục Tô Ca không khỏi thán phục, khom người nói:

- Thật không dám giấu diếm! Trong Bí cảnh Nguyên thần của Tô Ca cất giấu ba vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ! Tiên sinh quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, nhìn rõ nội tình của Tô Ca!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Ngươi giấu toàn bộ trăm vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, còn muốn giấu diếm ta sao?

Mục Tô Ca hoàn toàn phục rồi, nói:

- Tiên sinh làm sao biết được ta giấu trăm vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ ở trong Bí cảnh Nguyên thần?

- Ta có Vọng Khí Thuật, trăm vạn Thần Ma ẩn thân trong Bí cảnh Nguyên thần của ngươi, nên đã khiến cho khí tức cùng khí thế của ngươi mạnh mẽ dâng trào, làm sao có thể giấu diếm được ta?

Chung Nhạc thản nhiên nói.

- Vọng Khí Thuật?

Trong lòng Mục Tô Ca nhất thời nghiêm nghị.

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, bày ra bộ dáng thần bí khó lường. Bản thân hắn cũng không biết Vọng Khí Thuật gì, mà là đã dệt ra tơ nhân quả của trăm vạn Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ, nhét vào trong mạng lưới nhân quả của chính mình. Nhất cử nhất động của mỗi một Thần Ma Hổ Giao Phiêu Kỵ đều liên lụy tới tơ nhân quả, Mục Tô Ca có mang theo đám Hổ Giao Phiêu Kỵ kia hay không, tự nhiên là không thể gạt được hắn.

- Ngươi muốn dẫn theo Hổ Giao Phiêu Kỵ, ta cũng chỉ có thể tùy ngươi!

Chung Nhạc nói:

- Bất quá, nếu gặp phải nguy hiểm, Hổ Giao Phiêu Kỵ tổn thất thảm trọng, ngươi cũng không được trách ta a!

Mục Tô Ca khom người xưng vâng.

- Phu nhân, ngươi lưu lại nơi này, giáo luyện Tiên Thiên Cấm Quân! Ta đi theo Điện hạ tới Vũ trụ Cổ lão một chuyến!

Chung Nhạc dặn dò Âm Phần Huyên một tiếng, sau đó quay sang nói:

- Điện hạ, chúng ta đi thôi!

Mục Tô Ca vỗ tay một cái, chỉ thấy một chiếc lâu thuyền dài tới ngàn dặm từ trong biển mây phía dưới Thánh địa Tấn Vân bay lên, phiêu phù song song với Thánh địa. Một đạo hồng quang biến thành một đạo trường hồng, một đường trải thẳng tới dưới chân hai người Chung Nhạc. Mục Tô Ca khách khách khí khí nói:

- Tiên sinh, xin mời!

Chung Nhạc ngẩng đầu quan sát. Chiếc lâu thuyền này vô cùng xa hoa, trên đầu thuyền còn đứng một tôn Tạo Vật Chủ, chưởng khống chiếc lâu thuyền này. Hắn không khỏi lắc đầu, nói:

- Điện hạ, chúng ta đi bộ!

- Đi bộ sao có thể thể hiện thân phận địa vị của chúng ta được? Đừng nói sau khi tới Vũ trụ Cổ lão sẽ người ta xem nhẹ, cho dù là trên đường gặp được cố hữu của Tinh vực Tử Vi, cũng sẽ bị bọn họ cười nhạo một phen a!

Mục Tô Ca mỉm cười, nói:

- Tiên sinh, những cái khác ta đều nghe theo ngươi, duy chỉ có cái này, ta không nghe theo ngươi rồi! Ta thân là Tam Thái tử của Tiên Thiên Cung, đi Vũ trụ Cổ lão giải cứu Phù Thử sư huynh, lại phụng mệnh Thiên Đế hạ giới bình định phản loạn, danh chính ngôn thuận, sao có thể không có chút thanh thế nào được?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi để cho tôn Tạo Vật Chủ này lái thuyền đi trước, đợi chúng ta tại Thần Thành thứ chín. Nếu tới lúc đó hắn vẫn còn sống, chúng ta lên thuyền là được!

Mục Tô Ca vung tay lên, lệnh cho tôn Tạo Vật Chủ kia lái thuyền đi trước, nói:

- Ngươi đi trước, tới Thần Thành thứ chín đợi ta và tiên sinh!

Tôn Tạo Vật Chủ Tiên Thiên Cung kia nhận lệnh, điều khiển chiếc lâu thuyền hoa lệ này bay đi. Chung Nhạc tế khởi một chiếc thuyền nhỏ, cùng Mục Tô Ca lên thuyền. Mục Tô Ca mỉm cười, nói:

- Tiên sinh thật sự là thanh bần liêm khiết! Ngày khác ta sẽ tặng cho tiên sinh một vài chiếc lâu thuyền, đại hạm, cũng tiện để cho tiên sinh đại triển uy phong!

Chiếc thuyền nhỏ bay ra khỏi Thánh địa Tấn Vân. Qua nửa ngày, Chung Nhạc vứt bỏ chiếc thuyền nhỏ, đổi sang một chiếc lâu thuyền. Mục Tô Ca thấy chiếc lâu thuyền này ngược lại cũng rất không tệ, mỉm cười hỏi:

- Mới vừa rồi tiên sinh còn bảo ta không được khoa trương, vì sao hiện tại ngược lại chính mình khoa trương rồi?

Chung Nhạc lặng yên không đáp. Hai người lại đi thêm nửa ngày, Chung Nhạc thu hồi lâu thuyền, tế khởi một chiếc Bảo liễn. Mục Tô Ca càng thêm kinh ngạc, mỉm cười nói:

- Tiên sinh chuẩn bị thật nhiều trang phục và đạo cụ a!

Chung Nhạc cứ cách mỗi nửa ngày lại đổi một kiện Thần binh di chuyển, đã thay đổi suốt sáu lần. Một ngày này, hai người đang cưỡi Thiên toa phi hành, đi ngang qua một tòa Thánh địa. Chỉ thấy chiến hỏa nổi lên khắp nơi, Thần Ma đại chiến, là hai Thần Tộc quy mô hoành đại đang khai chiến, vô số Thần Ma tham chiến, các loại bảo vật ra hết, giết tới trời long đất lở, thi rơi như mưa.

*****

Chung Nhạc dừng Thiên toa lại, xuyên qua cửa sổ mạn thuyền nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy lần này chỉ sợ có tới trăm vạn Thần Ma đại chiến, giết tới Tinh cầu băng liệt. Có một tôn lão Tạo Vật Chủ hiện ra Thiên Địa Pháp Tướng, to lớn khôn cùng, xa xa tế khởi một cái chuông đồng thật lớn. Hắn không ngừng chấn động chuông đồng, tiếng chuông đánh vào bên trong thời không doanh trại kẻ địch. Vô số Nguyên thần, linh hồn của các Thần Ma đối địch đều bị lôi ra khỏi cơ thể, bay vào bên trong cái chuông đồng.

Lại có Thần Nhân thân thể vĩ ngạn nổi trống, tiếng trống chấn vỡ vô số thi thể, thậm chí ngay cả mấy khỏa Tinh cầu gần đó đều bị tiếng trống chấn động, biến thành bột mịn. Sinh linh trên mấy khỏa Tinh cầu kia tự nhiên là tan thành mây khói.

Trong mơ hồ, chỉ nghe tiếng kèn như có như không vang lên. Chung Nhạc khẽ di một tiếng, vội vàng theo tiếng kèn nhìn lại. Nhưng tiếng kèn chợt tới chợt lui, khiến cho hắn không thể xác nhận được nguồn gốc của tiếng kèn.

- Kỳ quái...

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, lẩm bẩm. Mục Tô Ca cũng đang xuyên qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nghe hắn nói vậy liền nghi hoặc hỏi:

- Tiên sinh, có chỗ nào kỳ quái vậy?

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, nói:

- Tiếng kèn này vô cùng quen thuộc, có khả năng là vị tồn tại nào đó của Ích Tà Thần Tộc. Không nghĩ tới lại là hắn lửa cháy đổ thêm dầu, nhấc lên cuộc động loạn này. Xem ra, hắn cũng là không chịu cô đơn a! Chỉ là, ta luôn cảm thấy nơi này có cổ quái! Vô cùng cổ quái...

Chiếc Thiên toa tiếp tục bay đi. Qua không bao lâu, Chung Nhạc lại dừng Thiên toa lại, nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy một chiếc lâu thuyền bay qua. Một nàng mỹ phụ Nhân Tộc đang đứng trên boong lâu thuyền, bên cạnh là một vị Thần Ma trẻ tuổi, hai tay chắp sau lưng, sau lưng còn đeo một cây kèn lệnh thật dài.

- Thiên Ti nương nương!

Chung Nhạc đi ra Thiên toa, mỉm cười nói:

- Không ngờ lại gặp được nương nương ở nơi này!

Thiên Ti nương nương dừng chiếc lâu thuyền lại, chân thành nhún người thi lễ, y phục như đóa hoa sen xòe ra, mỉm cười nói:

- Thiếp thân cũng không ngờ lại gặp được tiên sinh ở nơi này! Vị bên cạnh tiên sinh đây chẳng lẽ là Tô Ca Thái tử của Tiên Thiên Cung? Thiếp thân hữu lễ rồi!

Mục Tô Ca vội vàng chắp tay hoàn lễ, trong lòng thì lại nghi hoặc:

- Sao nàng mỹ phụ Nhân Tộc này lại nhận ra ta?

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, rơi xuống trên người vị Thần Ma trẻ tuổi sau lưng Thiên Ti nương nương kia, hỏi:

- Vị Chân Thần này chẳng lẽ là Ích Tà Thần Tộc? Vừa rồi ta đi ngang qua một phiến chiến trường, đã nghe được tiếng kèn lệnh!

Thiên Ti nương nương vội vàng nói:

- Vị này chính là Ích Tà! Vừa rồi hắn đã thổi kèn lệnh tương hợp với tiếng đàn của ta. Không nghĩ tới đã quấy rầy tiên sinh và Điện hạ!

- Chiến Tranh Hào Giác, danh bất hư truyền a!

Chung Nhạc thản nhiên nói. Trong mắt Ích Tà chợt lóe tinh quang, nhìn về phía hắn. Chung Nhạc phất tay, nói:

- Nương nương, cáo từ!

Thiên Ti nương nương mỉm cười, nói:

- Tiên sinh đi thong thả!

Chung Nhạc trở lại bên trong Thiên toa, thôi động Thiên toa đi xa, sắc mặt âm tình bất định.

Sau lưng Thiên Ti nương nương, Ích Tà Thần Hoàng nhẹ giọng hỏi:

- Nương nương, vừa rồi vị kia chính là Dịch tiên sinh sao?

Thiên Ti nương nương gật đầu một cái, than thở:

- Hiện tại hắn sâu không thể lường, ta đã không phải là đối thủ của hắn! Cũng may hắn muốn đi Vũ trụ Cổ lão, sẽ không làm hư đại sự của chúng ta!

Ích Tà Thần Hoàng nhàn nhạt nói:

- Nghe nói Thiên Đình phái Tô Ca Thái tử đi Vũ trụ Cổ lão bình loạn, bản thân Thiên Đình cũng đang truy tìm hạ lạc của Mục Tô Ca, nhân cơ hội chém chết một đứa con trai của Tiên Thiên Đế Quân. Nếu chúng ta báo chuyện này cho Thiên Đình biết, để Thiên Đình giết chết Mục Tô Ca...

- Có Dịch tiên sinh bên cạnh, Thiên Đình chưa chắc đã có thể giết được hắn! Bất quá, đây cũng là một cơ hội để ngáng chân bọn họ!

Chiếc lâu thuyền nhanh chóng bay đi. Thiên Ti nương nương mỉm cười, nói:

- Cũng được! Ngươi thông tri cho Vô Kỵ tiên sinh, để cho Vô Kỵ tiên sinh lan truyền tin tức này ra ngoài, tiết lộ cho Thiên Đình biết. Cho dù không giết được hắn, cấp cho hắn thêm chút phiền toái cũng tốt. Nhiệm vụ của chúng ta là khiến cho Tinh vực Tử Vi đại loạn, hiện tại Đế Tinh đã loạn, hẳn là lửa cháy đổ thêm dầu, khiến cho toàn bộ Tinh vực Tử Vi cũng triệt để hỗn loạn!

- Sau khi Tinh vực Tử Vi đã đại loạn, chính là tới phiên Hạ giới!

Sắc mặt Ích Tà Thần Hoàng bình thản, nhàn nhạt nói:

- Vũ trụ Cổ lão, ba ngàn Lục Đạo Giới, rồi cũng sẽ đại loạn!

o0o

Trong Thiên toa, Chung Nhạc không nói một lời, ngón tay không ngừng gõ nhẹ trên án kỷ trước mặt, phát ra thanh âm cốc cốc vang dội.

Mục Tô Ca nghi hoặc, không biết hắn đang suy tư cái gì.

- Ích Tà Thần Hoàng... Ích Tà Thần Hoàng... Căn cứ theo ghi chép trong thư khố Nông Hoàng lưu lại, Ích Tà Thần Hoàng là Hoàng của Ích Tà Thần Tộc, nổi danh với Chiến Tranh Hào Giác. Nông Hoàng đã từng khống chế Hiên Viên Kiếm, cách không giao thủ với Ích Tà Thần Hoàng trên Tổ Tinh, lại bị Tử Quang Quân Vương giữa đường ngăn cản. Tử Quang Quân Vương nói là phụng mệnh của Tiên Thiên Đế Quân, buộc hắn phải buông tha cho Hoàng của Ích Tà Thần Tộc. Nói như vậy, Ích Tà Thần Hoàng hẳn là người của Tiên Thiên Đế Quân!

- Như vậy liền có vấn đề! Nếu Ích Tà Thần Hoàng quả thật là người của Tiên Thiên Đế Quân, vậy Thiên Ti nương nương nhất định cũng là người của Tiên Thiên Đế Quân. Nói cách khác, Thiên Ti nương nương trên thực tế là đang bán mạng cho Tiên Thiên Đế Quân!

- Không đúng! Không đúng! Thiên Ti nương nương đã từng muốn đẩy Mục Khanh Tuyền vào chỗ chết, nhấc lên tranh đấu giữa Tiên Thiên Cung và Tử Vi Thiên Đình... Ừm! Cuối cùng Mục Khanh Tuyền vẫn là không chết, trái lại Thiên Ti nương nương nhấc lên chính là tranh đấu giữa Lật Lục thị, Trung Ương thị và Thiên Đình, Tiên Thiên Cung hoàn toàn không chút tổn hao. Nhưng Thiên Ti nương nương không giống như là giả bộ, hiển nhiên nàng cũng không biết người mà nàng đang hiệu lực chính là Mục Tiên Thiên!

Hắn đột nhiên nghĩ tới một Mục Tiên Thiên khác, tôn Tiên Thiên Ma Chủ Mục Tiên Thiên kia, có chút rợn cả tóc gáy:

- Nếu Tiên Thiên Ma Chủ Mục Tiên Thiên có một cái thân phận khác... Quá đáng sợ rồi! Chẳng phải là nói Phong Vô Kỵ cũng là người của Mục Tiên Thiên sao? Vậy thân phận của ta đã bị bại lộ?

- Không! Không! Còn có một khả năng khác! Đó chính là Ích Tà Thần Hoàng là gian tế mà Mục Tiên Thiên đã sắp xếp vào nội bộ đối phương! Mục Tiên Thiên sớm đã chuẩn bị từ trước, để cho Ích Tà Thần Hoàng đánh vào nội bộ của đối thủ, nắm giữ nhất cử nhất động của hắn! Kẻ ra cái chủ ý này, tất nhiên là Tử Quang Quân Vương!

Hai loại khả năng, loại khả năng thứ hai chính là có xác xuất cao hơn. Tâm thần Chung Nhạc nhất thời trầm xuống. Nếu quả thật là khả năng thứ hai, vậy Tiên Thiên Đế Quân ngay từ sớm đã có dự định tạo phản, đã trù tính rất lâu, lại có Tử Quang Quân Vương thay hắn bày mưu tính kế. Ngoại trừ Ích Tà Thần Hoàng ra, sợ rằng bên cạnh những tồn tại khác có thực lực cạnh tranh với hắn, cũng đều có gian tế do Tử Quang Quân Vương xếp vào.

- Cái mà ta nhìn thấy chỉ là một góc của ngọn băng sơn! Thế lực của Tiên Thiên Cung to lớn không cách nào tưởng tượng. Tử Quang Quân Vương quả thật lợi hại! Hắn không chết, kẻ nào cũng không thể diệt trừ được Tiên Thiên Đế Quân!

Chung Nhạc bình tĩnh lại tâm thần, liên tục thay đổi mấy lần Thần binh phi hành, sau đó lựa đường vòng mà đi. Trên đường đi, chỉ thấy hiện tại trong Tinh vực Tử Vi khắp nơi đều là chiến trường. Các Thần Tộc các Ma Tộc cũng đều loạn lạc, chiến tranh sát phạt không ngừng diễn ra, chiến hỏa ngất trời.

Thiên Ti nương nương thao túng nhân quả, Ích Tà Thần Hoàng thao túng chiến tranh, nhấc lên từng tràng từng tràng phân tranh. Thiên hạ này rốt cuộc đã hỗn loạn rồi!

Mục Tô Ca cũng là nhìn tới mức khóe mắt không ngừng nhảy loạn. Đột nhiên, hắn chợt đứng bật dậy, ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tin nổi, ngơ ngác nhìn về phía trước. Chỉ thấy nơi đó là từng khối từng khối mảnh vỡ lâu thuyền thật lớn, lăng không phiêu phù. Chiếc lâu thuyền vỡ nát này, rõ ràng chính là tọa giá của hắn!

Mà trong đám mảnh vỡ lâu thuyền kia, thi thể một tôn Tạo Vật Chủ dưới trướng hắn phiêu phù, mi tâm vỡ ra một cái động lớn, một thân tinh huyết bị hút không còn một mảnh, không biết là đã bị tồn tại gì giết chết lưu lại nơi này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)