Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0849

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0849: Kim Hà Hề
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Mười tám lão giả Kim Ô này khoanh chân ngồi xuống, mỗi người đều có khí độ bất phàm. Bọn họ vừa mới ngồi xuống, một lão giả khẽ mỉm cười, mở miệng chính là hồng chung đại lữ:

- Đạo!

Chữ Đạo này vừa ra, tâm thần Chung Nhạc nhất thời chấn động lắc lư, đại nhật trên đỉnh đầu phiêu diêu bất định. Đạo âm của chữ Đạo này ẩn chứa Thiên đạo vô cùng ảo diệu, lý niệm đại đạo so với toàn bộ đám Kim Ô Thần Hoàng vừa rồi thi triển ra còn nhiều hơn.

Chữ Đạo vừa ra, hư không tạo vật, từng khỏa từng khỏa Thái Dương từ sau đầu lão giả Kim Ô kia chậm rãi dâng lên. Đồ đằng, phù văn, đại đạo... của lão giả này vậy mà biến thành từng vầng từng vầng liệt nhật, phát ra quang thải chói mắt. Lý niệm đại đạo chất chứa trong mỗi một vầng liệt nhật đều không giống nhau.

- Đạo!

Lão giả Kim Ô thứ hai cũng kết pháp ấn, phát ra một tiếng Đạo âm đinh tai nhức óc, chất chứa lực lượng tạo hóa, nhưng lại có bất đồng với Đạo âm của lão giả đầu tiên. Một tiếng Đạo âm này chấn động tinh thần Chung Nhạc, khiến cho đại nhật sau đầu hắn bị cuồng phong thổi quét, cái đuôi hỏa diễm của đại nhật cũng bị thổi kéo dài tới ngàn vạn dặm. Một tiếng Đạo âm vừa ra, cũng có từng vầng từng vầng liệt nhật được hư không tạo vật xuất hiện, đều có thần diệu riêng.

- Đạo!

Lão giả Kim Ô thứ ba cũng kết ấn hét lớn.

- Đạo!

- Đạo!

- ...

Mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị theo thứ tự kết ấn, mỗi người đều quát ra đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương mà chính mình lĩnh ngộ tìm hiểu ra. Bọn họ mặc dù đều là Kim Ô Thần Tộc, nhưng đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương tìm hiểu ra đều có bất đồng. Có thể tu luyện tới cảnh giới này, bọn họ tự nhiên là đã sớm đi ra con đường của chính mình, mặc dù đều là đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương, nhưng lý giải của mỗi cá nhân đều có chỗ bất đồng.

Mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này tạo hóa ra một đám liệt nhật, mỗi một vầng liệt nhật đều có thần diệu riêng, đồng thời luận đạo đối kháng Chung Nhạc. Lần luận đạo này so với lần Chung Nhạc luận đạo với đám Kim Ô Thần Hoàng còn đồ sộ hơn không biết bao nhiêu lần. Đạo âm nhao nhao chấn động, thể hiện ra đạo diệu Tiên Thiên, có thể nói là ngàn hoa khoe sắc.

Vầng Thần Dương trên đỉnh đầu Chung Nhạc kia ở giữa vô số vầng đại nhật không ngừng chấn động phiêu diêu bất định, lúc sáng lúc tối. Nhưng thủy chung vẫn có Đạo âm từ trong đại nhật không ngừng truyền ra, khiến cho vầng Thần Dương này không bị Đạo âm của đối phương áp chế dập tắt.

Đám người Kỷ Vân Phi, Ma Hạo Tôn nhìn tới mức mắt hoa thần mê. Cho dù là Mục Tô Ca cũng không khỏi lo lắng thay cho Chung Nhạc, không biết hắn có thể chống đỡ được Đạo âm mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị trùng kích hay không. Trong đám Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này thậm chí còn có tồn tại không thua kém hắn chút nào, thực lực cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới cảnh giới Tạo Vật viên mãn. Hắn biết rõ kiếp trước Chung Nhạc tuy là Tiên Thiên Thần, nhưng cảnh giới cũng chỉ là Tạo Vật Chủ, bởi vậy không khỏi có chút bận tâm.

Nhưng ngoài dự liệu của bọn họ chính là, Chung Nhạc chẳng những chống đỡ được thế công như bài sơn đảo hải của đám Tạo Vật Chủ Kim Ô thị này, hơn nữa còn có thủ có công nữa. Trận luận đạo này chính là so đấu tạo nghệ của song phương, không phải là so đấu tu vi. Dần dần, Chung Nhạc toàn diện phản kích, vầng Thần Dương sau đầu hắn càng lúc càng sáng ngời, Đạo âm không ngừng chấn động, áp chế Đạo âm truyền ra từ trong những vầng đại nhật khác, quang mang lấn át quang huy đại nhật của mười tám tôn Tạo Vật Chủ.

- Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương?

Sắc mặt mười tám tôn Tạo Vật Chủ khẽ biến, đột nhiên nhất tề quát lớn một tiếng. Chỉ thấy từng vầng từng vầng liệt nhật va chạm, dung hợp với nhau. Cũng không lâu lắm, vô số vầng liệt nhật đã hòa làm một thể, biến thành một vầng Thái Dương cự hình màu lam, phiêu phù trên không trung Điếu Ngao Đài, tập hợp đại đạo của mười tám tôn Tạo Vật Chủ, biến thành một vầng Thần Dương do đại đạo Tiên Thiên Thái Dương cấu thành.

Vầng Thái Dương màu lam này vừa xuất hiện, rất nhiều cường giả trên Điếu Ngao Đài liền cảm thấy toàn thân nóng cháy, chính mình cơ hồ cũng bị nướng khét vậy. Quang mang lam sắc do Thần Dương phát ra có một loại uy năng không có gì không thể nung chảy, Đạo âm phát ra lại càng cao thâm khó dò. Đám người vội vàng rời khỏi Điếu Ngao Đài, tránh né ra xa xa, tránh cho bị vầng Thần Dương này nung chảy, phân giải.

Phẩm giai của đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương còn thua kém đại đạo Tiên Thiên Thái Dương vài phần. Mười tám tôn Tạo Vật Chủ này cũng không có luyện thành đại đạo Tiên Thiên Thái Dương thuần túy, nhưng bọn họ liên thủ với nhau, dung hợp hội tụ lĩnh ngộ của mỗi người, liền hình thành một đầu đại đạo Tiên Thiên Thái Dương hoàn chỉnh. So ra, vầng Thần Dương kia của Chung Nhạc nhỏ tới mức đáng thương, đặt bên cạnh Thần Dương màu lam chỉ giống như một hạt gạo mà thôi.

Vầng Thần Dương màu lam cuồn cuộn xoay chuyển, bên cạnh chính là vầng Thần Dương nhỏ như hạt gạo. Đạo âm và Thần quang va chạm với nhau, giao hòa lẫn nhau.

Trận luận đạo này giằng co suốt mười ngày đằng đẳng. Chỉ thấy vầng Thuần Dương nhỏ như hạt gạo kia không ngừng lớn mạnh, không ngừng cướp đoạt Thần quang, cướp đoạt Đồ đằng, phù văn... từ trong Thần Dương màu lam, trở nên càng lúc càng lớn. Mà vầng Thần Dương màu lam kia lại càng lúc càng nhỏ dần.

Đột nhiên, sắc mặt mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị thảm đạm tái nhợt, vầng Thần Dương màu lam kia đột nhiên dập tắt, Đạo âm biến mất.

- Thiện tai! Thiện tai! Đại nhật vô cương, quang minh vĩnh trú!

Từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị nhao nhao đứng dậy, khom người thi lễ với Chung Nhạc, đồng thanh mỉm cười, nói:

- Dịch đạo hữu có thể xưng là Dịch Tử! Chúng ta bái phục, không thể địch lại!

Chung Nhạc vội vàng đứng dậy hoàn lễ, mỉm cười nói:

- Các vị tiền bối khách khí rồi! Ta chỉ là đã tham ngộ được đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, các vị lại không am hiểu mà thôi. Còn phải đa tạ các vị tiền bối đã giúp ta ma luyện đại đạo!

Hắn mượn cơ hội luận đạo, thôn phệ Thần Dương màu lam của mười tám tôn Tạo Vật Chủ, hấp thu đạo lý uẩn tàng trong đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của đối phương, khiến cho đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của chính mình đột nhiên tăng mạnh, tiết kiệm mấy trăm năm khổ tu đánh bóng, cho nên mới cảm ơn đám Tạo Vật Chủ này.

Mười tám tôn Tạo Vật Chủ vẫn như cũ khom người, từng bước một thối lui ra ngoài. Chung Nhạc đang định rời khỏi Điếu Ngao Đài, đột nhiên chỉ thấy một nàng thiếu nữ Kim Ô thị bay tới, đáp xuống trên Điếu Ngao Đài, khoanh chân ngồi xếp bằng xuống.

- Dịch đạo hữu, lại luận bàn một trận a?

Nàng thiếu nữ kia mỉm cười, nói. Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, tu vi của nữ tử này chỉ mới là Chân Thần, ngay cả Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ của Kim Ô thị cũng đều đã bại trận, sao lại phái ra một vị Chân Thần tới đây luận đạo với hắn? Nhưng hắn cũng ngồi xếp bằng xuống, khách khí nói:

- Sư tỷ, mời!

Sắc mặt Kim Sơ Phỉ nhất thời ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Ngay cả nàng cũng xuất động rồi? Xem ra, lần luận đạo này đã khiến cho cao tầng Kim Ô thị ta chấn động, nghĩ muốn vãn hồi mặt mũi của tộc ta rồi!

Yêu Tinh Nguyệt quay sang hỏi Kim Sơ Phỉ:

- Sơ Phỉ huynh, nữ tử này là ai?

Kim Sơ Phỉ liếc mắt nhìn bốn phía, thấy không có Kim Ô thị nào lưu ý tới nơi này, lúc này mới yên tâm, nói:

- Nàng là Thiên Nữ của Kim Ô thị ta, Tộc trưởng đời tiếp theo của Kim Ô thị, Kim Hà Hề! Tạo nghệ đại đạo của nàng đã không thua kém gì Lão Tộc trưởng. Ta đoán chừng là Lão Tộc trưởng cũng không nắm chắc có thể thắng được Dịch huynh, cho nên mới để cho nàng xuất chiến. Nếu nàng cũng thua rồi, vẫn còn Lão Tộc trưởng không có xuất chiến, sẽ có thể bảo lưu được vài phần mặt mũi!

Kỷ Vân Phi mỉm cười, nói:

- Sơ Phỉ huynh, ngươi ngay cả gốc gác nhà mình cũng tiết lộ ra, cẩn thận tộc lão sẽ trừng phạt ngươi a!

Kim Sơ Phỉ lắc đầu, nói:

*****

- Kim Hà Hề sư tỷ tuyệt đối sẽ không bại! Nàng là thiên tài có một không hai trong mấy vạn năm qua của tộc ta, tư chất cao tuyệt, từ lúc còn nhỏ đã bắt đầu luận đạo với tộc lão. Sau khi thành niên, ngay cả tộc lão cũng không địch lại nàng. Về sau, ngay cả bảy vị Đế Quân cũng đích thân chỉ điểm nàng tu luyện. Sáu mươi năm sau, bảy vị Đế Quân tiễn nàng xuất môn. Lúc đưa ra cửa, bảy vị Đế Quân sử dụng chính là lễ tiết ngang hàng. Sau đó, nàng lại thỉnh giáo Tộc trưởng, Tộc trưởng chỉ dạy nàng một trăm năm, cuối cùng nói với nàng rằng bản thân đã không còn gì để dạy cho nàng nữa, liền để cho nàng đi Tổ địa của Kim Ô thị ta, bái kiến Tiên Thiên Thần Đế!

Trong lòng mọi người nhất thời hoảng sợ, Mục Tô Ca thất thanh nói:

- Tiên Thiên Thần Đế của Kim Ô thị vẫn còn tại thế?

Kim Sơ Phỉ liếc nhìn hắn một cái, mỉm cười nói:

- Ngươi thân là lão bộc, nói chuyện như vậy có chút mất lễ nghi a. Cái gì gọi là vẫn còn tại thế? Tiên Thiên Thần Đế của Kim Ô thị ta là Tiên Thiên Thần, thọ nguyên vô tận, sao có thể qua đời chứ? Nể tình ngươi là nô tài của Dịch huynh, không tính toán với ngươi!

Mục Tô Ca vội vàng im miệng, trái tim phanh phanh nhảy loạn:

- Nghe nói Tiên Thiên Thần Đế của Kim Ô thị tại mười vạn năm trước đã thân tử đạo tiêu trong tràng đại chấn động kia, trong Tinh vực Tử Vi đều đồn đãi là hắn đã chết, không ngờ hắn vẫn còn sống! Đây cũng là một đại tin tức kinh thiên a!

Kim Sơ Phỉ nói:

- Hà Hề sư tỷ cũng là mới vừa xuất quan cách đây không lâu, từ trong Tổ địa trở về. Nếu nàng cũng không thể thắng, sợ rằng cho dù Tộc trưởng tự thân xuất mã cũng không thể!

Trong lòng mọi người chấn động. Thiên Nữ Kim Ô thị, bản thân có thiên phú cao tuyệt, cộng thêm Tiên Thiên Thần Đế đích thân chỉ dạy, sẽ có tạo nghệ đáng sợ tới mức nào? Xem ra, Kim Ô thị đối với trận luận đạo này chính là thề nhất định phải chiến thắng a.

Trên Điếu Ngao Đài, Chung Nhạc và Kim Hà Hề ngồi đối diện với nhau. Hai người đều là thiếu niên thanh xuân, đối với Thần Ma thì chính là đang ở tuổi dậy thì.

Đột nhiên, hai tay Chung Nhạc chợt kết ấn, trong miệng phát ra một tiếng thét dài hùng hậu, một tiếng thét dài kinh thiên địa. Đại nhật trong tiếng thét kia sinh ra, một vầng Tiên Thiên Thần Dương từ từ dâng lên, quang mang chiếu rọi, Đạo âm ầm vang.

Cũng trong tiếng thét dài, một tiếng quát lớn thanh thúy vang lên. Kim Hà Hề cũng đồng dạng kết ấn thét dài, nhưng thanh âm du dương dễ nghe, bất đồng với thanh âm trầm trọng của Chung Nhạc. Đồng thời, cũng có một vầng Tiên Thiên Thần Dương từ trong tiếng thét thanh thúy này từ từ dâng lên, Thần quang chiếu rọi. Bất đồng với Thần quang của Chung Nhạc, Thần quang của nàng tươi đẹp giống như một vầng triêu dương hoàng hôn vậy. Mà Thần quang của Chung Nhạc lại phảng phất như liệt nhật buổi trưa, nóng cháy mà trầm trọng.

Hai đạo thanh âm đều ẩn chứa lĩnh ngộ đối với đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, Đạo âm không ngừng vang vọng, giống như hai đạo cầu vồng cùng nhau giao thoa, không ngừng bay thẳng lên trên. Hai vầng Tiên Thiên Thần Dương cũng là giao thoa, xoay tròn, bay lượn, không ngừng dâng cao.

Soạt!

Đột nhiên, một cây Thần thụ chợt phá đất chui lên. Tiên Thiên Thần Dương do đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của Chung Nhạc biến thành quấn quanh gốc Toại Thụ này, bay lượn xung quanh. Hỏa Long, Hỏa Phượng, Hỏa Xà, Hỏa Nha, Kim Ô... bay lượn xung quanh Toại Thụ, xung quanh Tiên Thiên Thần Dương, nhất thời đè Tiên Thiên Thần Dương của Kim Hà Hề xuống dưới.

Soạt!

Thân thể Kim Hà Hề khẽ động, cũng sinh ra một cây Thần thụ, lại là một cây Phù Tang Thần Thụ, hô ứng với cây Phù Tang Thần Thụ trong Thánh địa Kim Ô xa xa kia. Các loại dị tượng xuất hiện, nâng lên một mảnh thế giới mênh mông. Thần Dương của nàng đại phóng quang mang, chống lại Thần Dương của Chung Nhạc, không rơi xuống hạ phong.

Khí thế của hai người càng lúc càng mạnh, đại đạo càng thêm tinh diệu, đều đã dốc hết toàn lực, không ngừng hoàn thiện đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của chính mình, mưu cầu áp qua đối phương một bậc. Có đối phương ma luyện, tài trí thông minh của hai người được toàn diện kích hoạt, mỗi người kích phát toàn bộ tiềm năng, kiên quyết tiến thủ. Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương đột nhiên tăng mạnh, không ngừng tăng lên, thắng được chính mình bế quan đau khổ nghiên cứu không biết bao nhiêu lần.

Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hỉ, đột nhiên hai tay hợp thành chữ thập ở trước ngực, mở miệng quát lớn:

- Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo! Đạo!

Sáu đạo thanh âm hét lớn, Đạo âm ông minh. Từng đạo từng đạo quang mang từ trong cơ thể hắn chiếu rọi ra, biến thành sáu đạo quang luân huyễn lệ, chụp Tiên Thiên Toại Thụ vào trong sáu đạo quang luân. Tiên Thiên Lục Đạo Luân Hồi, bao quát đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, hình thành nên một hệ thống Luân Hồi. Hắn vào lúc này rốt cuộc đã đột phá chính mình, dung hợp đại đạo Tiên Thiên Thái Dương với Lục Đạo Luân Hồi, tự thành hệ thống. Có thể nói, khoảnh khắc này, đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của hắn đạt tới đỉnh phong trước đây hắn chưa từng nghĩ tới.

Kim Hà Hề cũng mở miệng quát khẽ, lại là quát ra sáu chữ Đạo. Mỗi một chữ Đạo đều chất chứa ý cảnh bất đồng, vậy mà cũng giống như hắn vậy, đại đạo Tiên Thiên Thái Dương hợp làm một thể với Lục Đạo Luân Hồi.

Đạo âm của hai người khiến cho ngàn hoa khoe sắc, văn lộ Đồ đằng Tiên Thiên tự động hóa thành ngàn hoa tung bay lả tả, từ trên không trung rơi xuống. Đột nhiên mặt đất trên Điếu Ngao Đài chợt chảy ra kim tuyền, từng đóa từng đóa hỏa liên kim sắc từ trong kim tuyền sinh trưởng, không ngừng nở rộ. Mỗi một đóa liên hoa nở rộ, sẽ có một vầng liệt nhật từ trong liên hoa từ từ dâng lên. Màn tràng diện này cực kỳ huyễn lệ, xinh đẹp lộng lẫy, khiến cho đám Tạo Vật Chủ Kim Ô thị đang quan chiến bên ngoài Điếu Ngao Đài cũng kinh thán không thôi.

Ở xa xa, Lão Tộc trưởng Kim Ô thị từ xa quan sát trận luận đạo này, không ngừng kinh ngạc tán thán, than thở:

- Hà Hề đã tiến vào Đạo cảnh, nói riêng về tạo nghệ đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, ngay cả ta cũng không thể địch lại! Đối thủ của nàng cũng vô cùng lợi hại, trước nàng một bước lĩnh ngộ ra Lục Đạo Luân Hồi. Nếu ngay cả nàng cũng không thể thắng được, mặt mũi của Kim Ô thị ta liền xem như mất sạch...

Sắc mặt hắn âm tình bất định.

o0o

- Dương cực Âm sinh! Không biết Dịch đạo hữu đã tìm hiểu ra điểm này chưa?

Khí tức Kim Hà Hề đột nhiên biến hóa, Dương cực Âm sinh, từ đại đạo Tiên Thiên Thái Dương biến thành đại đạo Tiên Thiên Thái Âm, Âm Dương giao thoa, cùng sinh cùng trưởng, giống như một bức Thái Cực Đồ vậy.

Chung Nhạc hừ khẽ một tiếng, Lục Đạo Luân Hồi sau lưng nhất thời ma diệt, Thần Dương dập tắt, biến mất không thấy đâu nữa. Hắn đứng dậy, mỉm cười nói:

- Dương cực Âm sinh quả nhiên thần diệu! Sư tỷ, ta thua rồi!

Kim Hà Hề nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng đứng lên, hoàn lễ nói:

- Vì sao ngươi... Đa tạ! Đa tạ!

Cặp mắt nàng chớp động, truyền âm cho Chung Nhạc, hỏi:

- Sao ngươi lại nhường ta?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, truyền âm trở lại, hỏi:

- Sao ngươi biết ta nhường ngươi?

Kim Hà Hề tràn ngập nghi hoặc không hiểu, nói:

- Tự nhiên là biết! Ngươi chủ động dập tắt Tiên Thiên Thần Dương, cũng không phải là bị ta phá. Ngươi chủ động nhường ta, là vì lưu cho Kim Ô thị ta một phần mặt mũi sao?

- Không phải là lưu mặt mũi cho Kim Ô thị, mà là cứu mạng bản thân ta!

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Nếu ta thắng ngươi, ta chỉ sợ ta không thể còn sống đi ra khỏi Thang Cốc!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)