Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0869

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0869: Dịch gian chạy trốn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc rời khỏi Tiên Thiên Cung, giao chiếu thư của Tiên Thiên Đế Quân cho Phù Lê, để cho hắn tức khắc trở về Vũ trụ Cổ lão, mang Tinh Hồng Bảo tới, không cần trở về Tiên Thiên Cung, mà trực tiếp chạy tới Trấn Thiên Quan. Chung Nhạc hỏi:

- Phù Lê, ngươi không được trì hoãn quá lâu! Cho ngươi thời gian bảy năm, đã đầy đủ thời gian đưa Tinh Hồng Bảo tới Trấn Thiên Quan rồi chứ?

- Dịch tiên sinh cứ việc yên tâm!

Phù Lê lập tức rời đi. Chung Nhạc mang theo binh phù, thụ ấn trở về Thánh địa Tấn Vân.

Chỉ thấy tám ngàn Phục Hy và trăm vạn Thần Ma vẫn còn đang không ngừng trui luyện Bát Trận Đồ. Bát Trận Đồ hiện tại sớm đã là bảo vật cấp Thần Hoàng, trình độ gần như bảo vật cấp Tạo Vật, uy năng càng lúc càng cường đại. Có trăm vạn Thần Ma cộng thêm lực lượng ba tòa Chư Thiên Nhất đẳng không ngừng gia trì, ma luyện, khiến cho uy năng của tám quyển trận đồ này vẫn đang không ngừng tăng lên. Với tốc độ này, đề thăng lên tới bảo vật cấp Tạo Vật cũng là trong tầm tay.

Bát Trận Đồ này chính là bảo vật do Chung Nhạc đích thân luyện thành, quyền chưởng khống vẫn còn nằm trong tay hắn. Uy lực của tám quyển trận đồ Càn, Khảm, Chấn, Tốn, Cấn, Ly, Khôn, Đoài này đều không giống nhau, đều có một phen thần diệu.

Nghĩ muốn luyện thành bảo vật cấp Tạo Vật, cần phải có lĩnh ngộ thật lớn đối với cảnh giới Tạo Vật. Mà điểm này, Chung Nhạc cũng không thiếu. Cảnh giới hiện tại của hắn mặc dù là Thiên Thần, luyện ra sáu loại đại đạo Tiên Thiên, nhưng lĩnh ngộ của hắn đối với cảnh giới Tạo Vật có thể nói hoàn toàn không thua kém bất luận Tạo Vật Chủ nào.

Bởi vậy, đề thăng Bát Trận Đồ lên tới bảo vật cấp Tạo Vật đối với hắn cũng không phải là không có khả năng. Nhưng nếu muốn đề thăng Bát Trận Đồ lên tới bảo vật cấp Đế Quân, vậy thì hoàn toàn không có khả năng. Lĩnh ngộ của hắn đối với cảnh giới Đế Quân này vẫn chưa tới hỏa hậu, không thể luyện thành bảo vật cấp Đế Quân được.

Bất quá, nếu tám quyển trận đồ này có thể đề thăng lên tới bảo vật cấp Tạo Vật, đó chính là một bước tăng vọt thật lớn. Lúc đó, trong tám quyển trận đồ nội tàng lực lượng Tạo Vật, sáng tạo không gian và thiên địa. Trong mỗi một quyển trận đồ đều nội tàng ảo diệu của Lục Đạo Luân Hồi, có uy năng quỷ thần khó lường.

Hơn nữa, Bát Trận Đồ mặc dù là tám quyển trận đồ, nhưng nội tại lại là một chỉnh thể. Tám quyển trận đồ có thể hợp tám làm một, biến thành một kiện Thần binh cường đại tập hợp uy năng của hết thảy tám quyển trận đồ.

Không chỉ như vậy, Bát Trận Đồ cũng không phải là trận đồ hoàn chỉnh, Chung Nhạc có dã tâm càng lớn hơn. Bát Trận Đồ chỉ là biểu hiện bên ngoài, chân chính bên trong lại là Thần Ma Thái Cực Đồ. Nếu hắn dùng bản thân làm trận, thi triển Thần Ma Thái Cực Đồ, chưởng khống Âm Dương, lực lượng đại đạo Thần Ma, biến thành Tiên Thiên Thần Ma Thái Cực Bát Trận Đồ, như vậy uy năng của trận đồ sẽ một lần nữa đề thăng cực lớn. Lúc đó, uy lực sẽ khủng bố tới mức nào, ngay cả Chung Nhạc cũng không dám tưởng tượng.

Dù sao, Tiên Thiên Thần Ma Thái Cực Bát Trận Đồ không chỉ là Bát Trận Đồ đơn giản, mà là Cửu Trận Đồ! Một khi hoàn toàn thôi động, uy lực của nó đại khái tương đương với Chung Nhạc ở thời điểm cảnh giới Tạo Vật.

Chung Nhạc ở thời điểm cảnh giới Tạo Vật, thực lực tới cùng sẽ mạnh cỡ nào? Bản thân hắn cũng không thể xác định được.

Lúc này, trong Bát Trận Đồ, tám vị Thủ lĩnh Phục Hy bọn Binh Nhung, Thu Y, Hỏa Dung, Ngu Nhung, Oa Vân, Thương Nhai, Thái Tuế, Lê Hoa mỗi người suất lĩnh hơn mười vạn Thần Ma tiến hành chiến đấu.

Tám vị Thủ lĩnh Phục Hy chủ chưởng trận pháp biến hóa, thôi phát uy năng của tám quyển trận đồ. Tám quyển trận đồ ầm ầm đùng đùng va chạm với nhau, Thần Ma tao ngộ trong trận đồ, chính là mạnh mẽ xuất thủ, giết tới trời long đất lở. Mà Xích Tùng lại đứng trên không trung tám quyển trận đồ, chuẩn bị tùy thời tùy lúc điều khiển tám quyển trận đồ, tránh cho đám Thần Ma xuất hiện thương vong.

- Phu quân!

Âm Phần Huyên đi tới nghênh đón. Hiện tại thực lực nàng cực kỳ phi phàm, thậm chí mang tới cho Chung Nhạc một loại cảm giác áp bách. Nếu nói trên thế giới này còn kẻ nào có thể trong cùng cảnh giới ngang vai ngang vế với hắn, thậm chí là vượt qua hắn, vậy nữ tử này tuyệt đối là một người trong số đó.

Hiện tại, tu vi của Âm Phần Huyên đã sâu không thể lường, lực tương tác đối với đại đạo so với thời điểm ở trên Thiên Hà càng nồng đậm hơn. Chung Nhạc rất muốn cùng nàng đọ sức một trận, bất quá, lại lo lắng bị nàng đánh bại trước mặt các thuộc hạ, sẽ rất mất mặt. Thánh Linh Thể trời sinh có chỗ hơn người, không phải cứ chuyên cần khổ luyện sẽ có thể đuổi theo kịp.

- Những năm qua phu quân vất vả bận rộn, thật ra đã quên mất nhà mình rồi a!

Âm Phần Huyên ôn nhu mỉm cười, nói:

- Lần này phu quân có phải chân trước vừa về, chân sau liền đi hay không?

- Đây cũng không phải!

Chung Nhạc nói lại một phen chuyện tình Tiên Thiên Đế Quân bái tướng, sau đó nói:

- Hiện tại ta chuẩn bị suất lĩnh các Thần Ma dưới trướng đi tới Trấn Thiên Quan nhậm chức. Chuyến đi này, chính là Giao Long từ nước cạn tiến vào biển rộng, Phượng Hoàng từ cành cây bay lên cửu thiên! Gần vua như gần cọp, ở bên cạnh Tiên Thiên Đế Quân, ta khó có thể đại triển quyền cước. Nhưng sau khi tới bên ngoài, ta sẽ có thể đại triển hùng đồ! Phần Huyên, ngươi cũng cùng ta đi Trấn Thiên Quan a!

Âm Phần Huyên khẽ cau mày, nói:

- Chỉ sợ Tiên Thiên Đế Quân không chịu cho ta đi, sẽ lưu ta lại làm con tin a!

- Vô phương!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Tiên Thiên Đế Quân chuyện nhỏ hồ đồ, đại sự khôn khéo. Chúng ta hiện tại lập tức đi ngay, hắn sẽ phản ứng không kịp! Duy chỉ có Tử Quang Quân Vương, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đều khôn khéo. Hiện tại ta chỉ lo lắng hắn. Bất quá, chúng ta lập tức xuất phát, cho dù Tử Quang Quân Vương có phản ứng kịp, ta cũng có kế sách đối phó!

Âm Phần Huyên lập tức xoay người, định đi thu dọn đồ đạc. Chung Nhạc vội ngăn nàng lại, mỉm cười nói:

- Không cần thu thập!

- Không cần thu thập?

Âm Phần Huyên nhất thời giật mình.

Tinh thần Chung Nhạc ba động, truyền âm cho toàn bộ Thần Ma trong Thánh địa Tấn Vân. Chín vị Lĩnh tụ Phục Hy bọn Xích Tùng lập tức chỉnh đốn Thần Ma, đứng sừng sững trên Bát Trận Đồ. Chung Nhạc ra lệnh một tiếng, Bát Trận Đồ cuồn cuộn bay lên, uy năng bạo phát, quấn lấy ba tòa Chư Thiên Nhất đẳng do Tiên Thiên Đế Quân ban tặng.

Ba tòa Chư Thiên Nhất đẳng kia chính là ba cái thế giới, nội tàng Lục Đạo Luân Hồi, nội bộ mỗi một tòa Chư Thiên đều có sáu đạo Tinh hà, hơn nữa còn cất chứa Địa Ngục Luân Hồi, là không gian trọng điệp tương sinh, có thể nói vô cùng trầm trọng. Bên trong ba tòa Chư Thiên này còn có ức vạn sinh linh. Những sinh linh này sinh con đẻ cái, triều bái tế tự, khiến cho lực lượng Chư Thiên miên mang không dứt, uy năng cường đại.

Bất quá, những sinh linh này đại đa số đều là sinh linh hạ đẳng, địa vị cũng không cao hơn Nhân Tộc bao nhiêu, rất khó sinh ra cường giả. Đối với những sinh linh này, Chư Thiên chính là một cái vũ trụ, mà tồn tại sáng tạo ra Chư Thiên chính là Sáng Thế Thần.

Chỗ duy nhất Chư Thiên không thể so với Lục Đạo Giới là ở chỗ Lục Đạo Giới càng rộng rãi hơn, thiên tài địa bảo càng nhiều hơn, Thần Nhân Bàn Cổ cường đại không gì sánh được, có thể nuôi dưỡng thêm càng nhiều sinh linh, dựng dục ra những tồn tại vô cùng cường đại. Đây là chỗ mà Chư Thiên không thể sánh ngang với Lục Đạo Giới. Nhưng chỗ tốt của Chư Thiên cũng vô cũng rõ ràng, đó là Chư Thiên có thể xem thành Thần binh, xem thành suối nguồn lực lượng của chính mình.

Ba tòa Chư Thiên này là do Tiên Thiên Đế Quân mở ra, đã được Tiên Thiên Đế Quân tế luyện vô cùng thuần thục, giao cho Chung Nhạc sử dụng. Mặc dù bọn chúng cực kỳ trầm trọng, nhưng quyền chưởng khống lại nằm trong tay Chung Nhạc và Âm Phần Huyên, kéo ba tòa Chư Thiên vào trong Bát Trận Đồ đối với bọn họ cũng không quá khó khăn.

- Phu quân, chỉ sợ Tiên Thiên Đế Quân sẽ không cho phép chúng ta mang theo ba tòa Chư Thiên này cùng đi a?

Âm Phần Huyên cảm thấy có chút không thích hợp, vội vàng nói.

- Tiên Thiên Đế Quân nhất định sẽ cho phép ta mang ba tòa Chư Thiên này cùng đi. Ba tòa Chư Thiên này chính là một trong những điều kiện để lung lạc ta! Tử Quang Quân Vương nhất định sẽ có chút cản trở, nhưng hắn cũng không thể làm gì được!

Chung Nhạc thu hồi ba tòa Chư Thiên, sau đó lấy ra một cây Đồ Đằng Trụ, liên hệ với Khương Y Kỳ, dặn dò một phen, cuối cùng thu hồi Đồ Đằng Trụ, nói:

- Phần Huyên, tế Bảo liễn!

Âm Phần Huyên tế khởi Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân, Chung Nhạc nắm tay nàng leo lên Bảo liễn, hai vợ chồng hạ lệnh một tiếng, trăm vạn Thần Ma lập tức khởi hành, chạy tới Trấn Thiên Quan.

o0o

Qua không bao lâu, Tử Quang Quân Vương nhận được tin tức, nói Dịch Quân Vương đã suất lĩnh trăm vạn Thần Ma Thánh địa Tấn Vân đi tới Trấn Thiên Quan, thất thanh nói:

- Nhanh như vậy?

- Các quân doanh của Dịch Quân Vương vẫn còn lưu lại trong Thánh địa Tấn Vân, tất cả mọi thứ cũng đều không thu thập, chỉ mang đi trăm vạn Thần Ma, cho nên mới có thể nhanh chóng rời khỏi như vậy!

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến:

- Ba tòa Chư Thiên Nhất đẳng mà Đế Quân ban cho hắn thì sao?

- Cũng đã bị Dịch Quân Vương mang đi!

- Dịch phu nhân thì sao?

- Dịch phu nhân cũng đi theo!

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương đại biến, vội vàng gọi một tôn Thần Hoàng, nói:

- Thanh Thụ, ngươi mau đuổi theo quân đội của Dịch Quân Vương, nói với hắn, bảo hắn lưu Dịch phu nhân lại trấn thủ Thánh địa Tấn Vân! Ta đi gặp Đế Quân!

Thanh Thụ Thần Hoàng nhận lệnh, phóng người bay lên, chân đạp một đóa mây xanh, biến thành một đạo thanh quang đuổi theo đại bộ đội của Chung Nhạc. Còn Tử Quang Quân Vương thì vội vàng khởi hành, chạy tới Tiên Thiên Cung.

*****

o0o

Tốc độ của Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân mặc dù nhanh, nhưng dù sao nhân mã đông đảo, tuy có trăm vạn Thần Ma thôi động tám quyển trận đồ phi hành, nhưng tốc độ vẫn là thua kém Thanh Thụ Thần Hoàng khá nhiều. Trải qua ba bốn ngày, Thanh Thụ Thần Hoàng đã đuổi kịp Tiên Thiên Cấm Quân của Chung Nhạc, cao giọng nói:

- Dịch Quân Vương, xin dừng chân!

Trong Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân, Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Người của Tử Quang Quân Vương đã tới!

Dứt lời, liền truyền âm cho đám người Xích Tùng, để cho bọn họ giá ngự Bát Trận Đồ tiếp tục lên đường. Bản thân Chung Nhạc thì đi ra Bảo liễn, nhìn về phía Thanh Thụ Thần Hoàng, mỉm cười nói:

- Hóa ra là Thanh Thụ tiểu hữu! Ngươi gọi ta lại có chuyện gì?

Thanh Thụ Thần Hoàng vội vàng khom người nói:

- Tiên sinh, Tử Quang Quân Vương phân phó, bảo ta mời ngươi dừng chân, mời tôn phu nhân lưu lại Thánh địa Tấn Vân, trấn thủ tòa Thánh địa này!

Chung Nhạc kinh ngạc nói:

- Hóa ra là chủ ý của Tử Quang sư huynh! Thanh Thụ tiểu hữu, ngươi có chiếu lệnh của Tiên Thiên Đế Quân không?

Thanh Thụ Thần Hoàng nhất thời ngẩn ngơ, lắc đầu nói:

- Không có!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta và Tử Quang một Tả một Hữu, đều là Quân Vương do Đế Quân sắc phong. Ta sao có thể nghe mệnh lệnh của Tử Quang Quân Vương? Nếu ngươi cầm tới chiếu lệnh của Đế Quân, ta tất nhiên sẽ nghe theo! Thanh Thụ, trở về đi!

Thanh Thụ Thần Hoàng bất đắc dĩ, chỉ đành nhanh chóng chạy về, báo tin cho Tử Quang Quân Vương.

o0o

Tử Quang Quân Vương chạy tới Tiên Thiên Cung, trên đường đột nhiên tỉnh ngộ:

- Thanh Thụ Thần Hoàng tuyệt đối không lưu được Dịch gian, nhất định sẽ bị hắn đôi câu vài lời tống cổ trở về! Hắn làm sao có thể là đối thủ của Dịch gian?

Hắn vừa mới tiến vào Tiên Thiên Cung, chỉ thấy Mục Tô Ca đi tới, mỉm cười nói:

- Sao Tử Quân lại vội vội vàng vàng như thế?

Tử Quang Quân Vương vội vàng kéo lấy Mục Tô Ca, nói:

- Điện hạ, ngươi tức khắc đuổi theo Dịch Quân Vương, bảo hắn phải lưu lại ba tòa Chư Thiên do Đế Quân ban tặng, còn muốn hắn phải lưu Dịch phu nhân lại trấn thủ Thánh địa Tấn Vân! Chuyện này quan hệ trọng đại, sau này ta mới giải thích cho Điện hạ!

Mục Tô Ca thấy hắn nói nghiêm trọng như vậy, vội vàng xoay người chạy đi.

Tử Quang Quân Vương xông vào Tiên Thiên Cung, cầu kiến Tiên Thiên Đế Quân, lại biết được hiện tại Tiên Thiên Đế Quân đã bị Khương Y Kỳ mời đi, nói là Khương Y Kỳ mời Tiên Thiên Đế Quân tới thương nghị chuyện tình Chư Thiên Nhân Tộc, dậm chân nói:

- Cái tên Y Kỳ này sớm không mời, muộn không mời, lại vào lúc này mời Đế Quân đi, thật sự là gây phiền phức cho ta a!

Hắn vội vàng chạy tới Thánh địa Nhân Tộc, trong lòng thầm nghĩ:

- Chỉ mong Tam Thái tử có thể quấn lấy Dịch gian một đoạn thời gian...

o0o

Lại qua mười mấy ngày, Mục Tô Ca đuổi kịp đại bộ đội Tiên Thiên Cấm Quân của Chung Nhạc, cao giọng nói:

- Dịch tiên sinh, xin hãy dừng chân!

Chung Nhạc dừng Bảo liễn lại, đi ra, nhìn về phía Mục Tô Ca, mỉm cười hỏi:

- Điện hạ, ngươi tới đây chào từ biệt ta sao?

Mục Tô Ca đáp xuống, nói:

- Không phải a! Là Tử Quang tiên sinh phân phó ta, bảo ngươi lưu lại ba tòa Chư Thiên, còn muốn phu nhân lưu lại trấn thủ Thánh địa Tấn Vân!

Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, giận tím mặt:

- Tên gian thần Tử Quang lại muốn hại ta! Ba tòa Chư Thiên này là Bệ hạ đích thân ban cho ta, sao có thể lưu lại? Ta lần này chỉ có trăm vạn Thần Ma trấn thủ Trấn Thiên Quan, vốn dĩ đã là binh ít tướng thiếu, cái tên gian thần này lại muốn sử dụng kế tuyệt hộ, hại chết tính mạng ta! Ta đi chém chết hắn!

Cả người Mục Tô Ca toát mồ hôi lạnh, vội vàng ngăn hắn lại, nói:

- Tiên sinh bớt giận!

Chung Nhạc vẫn chưa hết phẫn nộ, cả giận nói:

- Ta và phu nhân thành thân lâu như vậy, thời gian ân ái bên nhau cũng không có, lão gian tặc này còn muốn tách ta và phu nhân ra, ta nhất định phải chém chết hắn!

Mục Tô Ca lúng ta lúng túng nói:

- Ta vốn cũng cảm thấy có chút không thích hợp! Tiên sinh, để ta trở về lý luận với hắn một chút!

Chung Nhạc nghiến răng nghiến lợi nói:

- Điện hạ giúp ta hung hăng mắng hắn một trận a!

Mục Tô Ca liên tục gật đầu, quay trở về Tiên Thiên Cung. Chung Nhạc nhìn theo bóng lưng hắn rời khỏi, lập tức trở và trong xe, luôn miệng nói:

- Đi mau! Đi mau! Chỉ cần đi được cự ly nửa năm, cho dù còn có truy binh đuổi theo chúng ta, cũng là chuyện của nửa năm sau rồi, khi đó chúng ta đã tới Trấn Thiên Quan!

Âm Phần Huyên không ngừng quan sát hắn, đột nhiên bật cười khúc khích. Chung Nhạc nhìn nàng, mỉm cười hỏi:

- Phần Huyên cười gì vậy?

- Ta cười phu quân giả bộ thật giống a! Càng lúc càng giống một kiêu hùng rồi!

Âm Phần Huyên cười tủm tỉm nói, sắc mặt đột nhiên khẽ biến. Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Chuyện gì vậy?

- Mấy ngày nay chân thiếp thân tựa hồ có chút ngứa, không biết có phải là do phong ấn huyết mạch vẫn chưa hoàn toàn diệt trừ hay không?

Âm Phần Huyên khẽ nhíu mày, nhẹ giọng nói.

- Không có khả năng tái phát a! Ta rõ ràng đã diệt trừ hoàn toàn phong ấn huyết mạch của ngươi rồi... Ngươi không cần lo lắng! Để ta giúp ngươi xem một chút!

Chung Nhạc nhấc làn váy nàng lên, đặt cặp chân thon dài của nàng lên hai đầu gối của chính mình, tinh tế quan sát, cẩn thận nắn bóp, kiểm tra huyết mạch hai chân nàng, có chút suy tư nói:

- Tựa hồ cũng không có phong ấn sót lại a...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)