Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0934

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0934: Chư Tà
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trận chiến giữa Chư Tà và Dương Quan Viễn còn chưa bắt đầu, cũng đã dẫn phát oanh động dữ dội trong Thiên Đình. Trận chiến này được xưng tụng là trận chiến giữa Hậu Thiên Chân Thần mạnh nhất và Tiên Thiên Chân Thần mạnh nhất. Địa điểm quyết chiến định tại Thiên Thú Viên.

Thiên Thú Viên là địa phương Thiên Đình nuôi dưỡng Yêu Tộc. Yêu Tộc thân là tọa kỵ của Thần binh, Thần tướng Thiên Đình, chỉ có những Thần Ma địa vị hơi thấp mới sử dụng tọa kỵ là Yêu Tộc hoang dã. Tọa kỵ của gần phân nửa Thần binh, Thần tướng của Thiên Đình đều là xuất từ Thiên Thú Viên.

Mặc dù nói địa vị của Yêu Tộc không cao, nhưng Thiên Thú Viên dù sao cũng là một tòa Thánh địa của Thiên Đình, quy mô tổng thể vẫn là cực kỳ khổng lồ, thậm chí còn lớn hơn một chút Thánh địa bình thường. Bên trong cũng có những Đại Yêu đỉnh cấp tu thành những tồn tại cực kỳ cường đại, không thiếu những Yêu Thần cấp bậc Đế Quân. Thậm chí, còn có rất nhiều Đại Yêu luyện ra Chư Thiên, từng tòa từng tòa Chư Thiên vắt ngang trên không trung.

Trong truyền thuyết, tại lúc sơ khai của Thời đại Thần Kỷ, một vị Yêu Đế của Yêu Tộc cũng muốn tranh đoạt Đế vị. Thiên Nguyên Thiên Đế đánh cuộc với vị Yêu Đế kia, định ra đổ ước, nếu vị Yêu Đế kia chiến thắng, Thiên Nguyên Thiên Đế sẽ giao ra Đế vị, còn nếu vị Yêu Đế kia chiến bại, liền phải làm tọa kỵ cho Thiên Nguyên Thiên Đế. Về sau, vị Yêu Đế kia chiến bại, đã trở thành tọa kỵ của Thiên Nguyên Thiên Đế.

Sau khi Thiên Nguyên Thiên Đế bình định thiên hạ, chiến sự càng ngày càng ít, vì vậy cuối cùng cởi giáp, Yêu Đế cũng không cần phải đi theo hắn nữa. Vị Yêu Đế kia liền cư ngụ trong quần sơn của Thiên Thú Viên, thống trị Yêu Tộc của Tinh vực Tử Vi, đã biến nơi này thành địa phương nuôi dưỡng Yêu thú cho Thiên Đình.

- Nghe nói tại thời đại kia, Yêu Tộc đã xuất hiện tới hai vị Yêu Đế, thực lực vô cùng xuất chúng, kinh hãi thiên hạ!

Đám người Chung Nhạc, Âm Phần Huyên leo lên một chiếc lâu thuyền, lướt đi trên không trung, bốn phía đều là những lâu thuyền xa giá lớn lớn nhỏ nhỏ, hẳn là cường giả các tộc tới từ Tử Vi. Âm Phần Huyên nói:

- Vị Yêu Đế còn lại tên là Thiên Yêu Đế. Khi đó, tồn tại Đế cấp trong thiên địa mặc dù cũng rất nhiều, nhưng dù sao đại đa số các chủng tộc cũng không có tồn tại Đế cấp tọa trấn. Yêu Tộc xuất hiện hai tôn Yêu Đế, tự nhiên là không thể không khiến cho các tộc phải lau mắt mà nhìn. Chỉ tiếc, Yêu Tộc trong Tử Vi cũng không thể nào trở thành Đế tộc. Ngay cả Đế của bọn họ cũng đã làm tọa kỵ, từ đó về sau không ngóc đầu lên được. Thật ra là Thiên Yêu Đế bỏ chạy vào Vũ trụ Cổ lão, đã xây dựng nên một Đế tộc trong Vũ trụ Cổ lão!

Trong lòng Chung Nhạc không khỏi cảm khái. Địa vị của Yêu Tộc chỉ cao hơn Nhân Tộc một chút mà thôi, cũng xuất hiện rất nhiều hạng người vui buồn lẫn lộn, vì vận mệnh của Yêu Tộc mà phấn đấu chém giết.

Thời đại Thượng Cổ, hai vị Yêu Đế làm ra tuyển chọn bất đồng, vận mệnh của chủng tộc chính mình cũng liền bất đồng. Một kẻ tuyển chọn làm tọa kỵ, con cháu đời đời cũng chỉ có thể làm tọa kỵ của Thần Ma Thiên Đình. Mà một kẻ khác lựa chọn đi Vũ trụ Cổ lão làm Thiên Yêu Đế, vì vậy Yêu Tộc của Vũ trụ Cổ lão đã thành Đế tộc, mở mày mở mặt.

- Tuyển chọn làm nô, con cháu đời đời làm nô, tuyển chọn làm Đế, con cháu đời đời được lợi. Nhân Tộc không thể xuất hiện một kẻ có được đại năng lực nhưng lại có nô tính, bằng không đối với Nhân Tộc chính là cực kỳ bất lợi!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ:

- Nếu xuất hiện một người như vậy, bất luận thiên tư có xuất chúng như thế nào, cũng nhất định phải gạt bỏ!

Thiên Thú Viên bát ngát rộng rãi, quần sơn trùng điệp, có không biết bao nhiêu tòa hùng sơn. Trong này Yêu Thần khắp nơi trên mặt đất, nhiều đếm không xuể, khắp nơi đều là cung điện do Yêu Thần xây dựng.

Con cháu hậu đại vị Yêu Đế kia trở thành kẻ thống trị nơi này, thay mặt Thiên Đình quản lý Thiên Thú Viên. Phàm là có Thần quan của Thiên Đình tới đây yêu cầu tọa kỵ, liền sẽ nhất mực cung kính, mặc cho bọn họ lựa chọn Yêu Thần trong này.

Lần này, hai tôn Chân Thần trẻ tuổi ở đây quyết chiến, đã dẫn phát động tĩnh không nhỏ. Đám hậu duệ Yêu Đế trong Thiên Thú Viên đã sớm ra lệnh rất nhiều Yêu Thần rời khỏi động phủ của mỗi người, dọn dẹp một khuôn viên thật lớn, để cho hai tôn Chân Thần có chỗ giao chiến thoải mái.

Chung Nhạc từ xa nhìn lại, chỉ thấy Dương Hầu thị Dương Quan Viễn đã tới, mà Chư Tà thân là người khiêu chiến lại vẫn chưa tới.

Tiên Thiên Thần Ma giao chiến với Hậu Thiên Thần Ma, loại chuyện này vô cùng hiếm thấy. Rất nhiều Thần Ma tới nơi này quan chiến, thậm chí ngay cả các Quân bộ trong Thiên Đình cũng có cao tầng tới đây quan chiến.

Dù sao sinh linh Hậu Thiên có thể ngang vai ngang vế với Tiên Thiên Thần Ma thật sự quá ít rồi, căn bản không ở cùng một cấp bậc. Hiếm thấy xuất hiện một sinh linh Hậu Thiên có thể chống lại Tiên Thiên Thần Ma ở cùng cảnh giới, tự nhiên khiến cho mọi người cực kỳ mong đợi.

- Chư Tà còn chưa tới nữa sao?

Dương Quan Viễn đột nhiên cất cao giọng nói:

- Ngươi khiêu chiến ta, lại chậm chạp không tới, chẳng lẽ khiếp chiến hay sao?

Bốn phía không ai lên tiếng trả lời. Dương Quan Viễn cười lạnh, cất bước liền muốn rời khỏi nơi này, cười hắc hắc, nói:

- Khiêu chiến mà không hiện thân, chính là ỷ vào thân phận của mình sao? Ngươi cho rằng ta sẽ đợi ngươi? Muốn chiến, ngươi liền lăn ra đây! Muốn chiến mà không tới, ta không phụng bồi!

Ánh mắt Thiên Huyền Tử sáng lên, tán thưởng:

- Cái tên Dương Quan Viễn này vô cùng khôn khéo!

Tương Tôn Công cười lạnh, hỏi:

- Tên ngu ngốc, ngươi lại nhìn ra cái gì?

Thiên Huyền Tử mỉm cười, nói:

- Dù sao cũng nhiều hơn ngươi! Tương Tôn Công, ngươi lần nào cũng đều thua trong tay lão tử, cũng không phải bản lĩnh của ngươi không bằng ta, mà là suy nghĩ không bằng ta!

Tương Tôn Công nhất thời giận dữ. Thiên Huyền Tử cười ha hả, nói:

- Dương Quan Viễn khẳng định đã trải qua không ít tràng chém giết sinh tử, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Gã Chư Tà này chậm chạp không tới, là khiến cho hắn đợi, hao mòn sự kiên trì của hắn. Mà Dương Quan Viễn trực tiếp phủi mông một cái liền đi, Chư Tà liền không thể không hiện thân. Chư Tà vội vã chạy tới, tâm thần tất nhiên sẽ có chút hỗn loạn, cũng sẽ cấp cho Dương Quan Viễn cơ hội có thể thừa dịp!

Đám người nhao nhao gật đầu. Thiên Huyền Tử mặc dù trước giờ nói chuyện đều không cân nhắc, nhưng lần này lại nói cực kỳ có đạo lý.

Đúng lúc này, đột nhiên chỉ thấy một tôn Tạo Vật Chủ từ xa bay tới, cao giọng nói:

- Dương Hầu thị dừng chân! Chư Tà đang nghị sự với Bệ hạ, sắp sửa tới rồi!

Dương Quan Viễn cười lạnh một tiếng, bước chân không ngừng, vẫn như cũ tiếp tục đi ra ngoài. Lại có một đạo cầu vồng cuồn cuộn bay tới. Cầu vồng dừng lại, biến thành một tôn Đế Quân của Thiên Đình, cao giọng nói:

- Dương Hầu thị dừng chân! Chư Tà và Bệ hạ nghị sự đã xong, đang lúc chạy tới!

Bước chân Dương Quan Viễn không ngừng, lạnh nhạt nói:

- Phái các ngươi tới đây, là muốn giết uy phong của ta sao? Ta không phụng bồi!

Lại thêm một đạo Thần quang nữa cuồn cuộn lao tới, lại là một tôn Tiên Thiên Ma Thần. Hắn đứng ở giữa không trung, cúi người xuống nói:

- Dương Hầu thị dừng chân! Chư Tà sắp sửa tới rồi!

- Vì để gia tăng thanh uy của chính mình, vậy mà mời tới nhiều tồn tại như vậy?

Dương Quan Viễn cười ha hả, dừng bước lại, lắc đầu nói:

- Thủ đoạn thấp hèn như vậy, thật sự phí tâm a! Nếu đã như vậy, ta liền đợi hắn một chút!

Trong lòng Thiên Huyền Tử vui vẻ, mỉm cười nói:

- Cái tên này hợp khẩu vị của ta! Thông minh lanh lợi giống hệt như ta vậy! Lần này hắn không bị mắc mưu, đã quét sạch mặt mũi và uy phong của Chư Tà rồi!

*****

Đám người nhất thời trợn trắng mắt.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Dương Quan Viễn quả thật thông minh...

- Thế nhưng lại tất bại!

Hồng quang đột nhiên ba động, một tôn Tiên Thiên Thần Đế hàng lâm. Cánh chim bao phủ trời, đi tới phụ cận chiếc lâu thuyền này. Kim vũ phiêu động nhẹ nhàng nâng lâu thuyền lên, giống như rơi xuống trên tầng mây vậy.

Mọi người nhất thời cả kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy vô số khỏa Thái Dương vờn quanh, hình thành một cái lại một cái Tinh hệ Luân Hồi, vô cùng đồ sộ. Lâu thuyền của bọn họ chính là đang phiêu phù bên trong vô số khỏa Thái Dương này. Đứng trong lâu thuyền nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy một khuôn mặt anh tuấn, to lớn khôn cùng.

- Kim Ô Thần Đế!

Đề Mạc Bắc thất thanh nói.

Một tôn Chân Thần từ trên bả vai Kim Ô Thần Đế bay xuống, đáp xuống trên lâu thuyền, chính là Hồn Đôn Vũ. Hồn Đôn Vũ được Kim Ô Thần Đế mời đi, vẫn luôn chưa trở về, hiện tại hắn vừa trở về, lập tức quay trở lại bên cạnh Chung Nhạc.

Khuôn mặt Kim Ô Thần Đế nhìn lại, thanh âm vang lên, lộ ra vô cùng cao xa, nói:

- Dịch thị có biết vì sao Dương Quan Viễn tất bại không?

Sắc mặt Chung Nhạc không thay đổi, nói:

- Mặc dù cả hai đều là Chân Thần, nhưng bọn họ không phải là cùng một cấp bậc, tự nhiên tất bại!

Kim Ô Thần Đế gật đầu, nói:

- Dương Quan Viễn tuy là con cháu hậu đại của Dương Hầu Ma Đế, trên người có Tiên Thiên Ma Huyết, bản thân đã tu luyện tới đỉnh phong mà sinh linh Hậu Thiên có khả năng tu luyện, thậm chí còn đi ra con đường của chính mình, Lục Đạo hợp nhất. Nhưng chênh lệch giữa hắn và Tiên Thiên Thần Ma quá lớn, nhất là Chư Tà. Chư Tà cũng không phải là cố ý muốn kéo dài thời gian, mà quả thật là bị Thiên Đế mời đi. Đối phó Dương Quan Viễn, hắn không cần kéo dài một chút thời gian nào!

Trong lòng mọi người đại chấn. Thiên Huyền Tử thất thanh nói:

- Chênh lệch giữa Hậu Thiên Thần Ma và Tiên Thiên Thần Ma thật sự lớn như vậy sao? Ta cũng không tin!

- Tiên Thiên chênh lệch là thứ nhất, Hậu Thiên chênh lệch là thứ hai!

Kim Ô Thần Đế lạnh nhạt nói:

- Chênh lệch giữa Dương Quan Viễn và Chư Tà, Tiên Thiên chênh lệch có ba phần, Hậu Thiên chênh lệch tới bảy phần. Ngươi không biết lai lịch của Chư Tà, cho nên mới cho rằng như thế. Truyền thừa của Chư Tà còn cao hơn Dương Quan Viễn rất nhiều. Bất luận là sư đệ của Thiên Đế hay là truyền thừa của Bích Lạc Cung, cũng đều vượt qua Dương Hầu Ma Đế không biết bao nhiêu!

Đám người nửa tin nửa ngờ. Mà trong lòng Chung Nhạc lại là trầm xuống, đối với lời nói của Kim Ô Thần Đế đã tin tưởng mười phần. Bích Lạc Cung thần bí khó lường, cộng thêm Tà Thần Thần Vương Thời đại Hắc Ám ngang vai ngang vế với tồn tại tà ác. Chư Tà đạt được hai cái truyền thừa này, thực lực sợ rằng còn vượt qua Dương Quan Viễn rất xa.

Đột nhiên, một đạo thanh âm xa xa truyền tới, lạnh nhạt nói:

- Chư Tà tới chậm, khiến cho Dương Hầu thị đợi lâu!

Chung Nhạc theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy tà khí vạn dặm, phiêu đãng như vân, xa xa bay tới, tốc độ cực nhanh.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn chấn kinh thiên địa. Đạo tà khí kia hạ xuống, không ngừng chuyển động, biến thành sáu đạo quang luân. Trước quang luân là một gã nam tử tà mị, đứng thẳng ở nơi đó, sắc mặt bình tĩnh không chút gợn sóng:

- Dương Hầu thị, vừa rồi ta và Đế Minh sư huynh nghị sự một chút, sau khi khiêu chiến ngươi, lại khiêu chiến Thần Hầu Chư Thánh Bảng, bởi vậy đã trễ nãi trong chốc lát. Nếu ngươi cảm thấy bất công, có thể dời lại ngày khác tái chiến!

Con ngươi Dương Quan Viễn siết chặt, toàn thân ma khí quay cuồng, biến thành hắc quang đen sẫm nồng đậm, sáu đạo hắc luân dựng thẳng sau lưng, mỉm cười nói:

- Cần gì phải dời lại? Nếu đợi thêm mấy ngày nữa, ngươi lại tới chậm, chẳng phải ta lại phải dời lại mấy ngày nữa sao? Nếu ngươi đã tới rồi, vậy thì chiến đấu thôi!

Lục Đạo trong cơ thể hắn chấn động, sáu đạo Tiên Thiên Ma Đạo bay ra, kết hợp lại với nhau, trực tiếp biến thành một thanh câu liêm, vừa ra tay chính là trực tiếp dùng ra bản lĩnh Lục Đạo hợp nhất của chính mình.

Kim Ô Thần Đế cúi đầu nhìn về phía Chung Nhạc, nói:

- Dịch thị, sau trận chiến này, có thể gặp mặt ta trong chốc lát hay không? Trận đấu này đối với Dương Hầu thị vô cùng bất công, rất nhanh sẽ kết thúc thôi!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, gật đầu một cái. Kim Ô Thần Đế hai lần gọi hắn là Dịch thị, hiển nhiên là đã biết những hành vi của hắn tại Thánh địa Kim Ô thị lúc trước. Lúc đó, hắn giả danh là đệ tử của một chủng tộc Dịch thị bí ẩn không xuất thế trong Vũ trụ Cổ lão, đi ra ngoài lịch lãm, bị rất nhiều cường giả của Kim Ô thị cho là hắn tới từ chủng tộc phi thường đáng sợ, không dám đụng tới hắn.

- Chỉ là không biết, hắn có biết chuyện tình của ta với Kim Hà Hề hay không?

Trong lòng Chung Nhạc có chút thấp thỏm.

o0o

Tranh!

Dương Quan Viễn đột nhiên bạo khởi, thi triển ra một kích mạnh nhất mà chính mình đã dùng để đánh bại Hồn Đôn Vũ. Ma âm nhất thời tràn ngập thiên địa, Ma quang từ trước mũi của thanh câu liêm bùng phát, khiến cho nhật nguyệt vô quang.

Đế binh sơ hình, uy năng kinh thiên động địa. Một kích này của Dương Quan Viễn đã triển lộ ra chiến lực của một tôn thiếu niên Ma Đế.

Sau một khắc, Ma âm và Ma quang ngập trời đột nhiên thu hồi lại. Dương Quan Viễn không ngừng lui về phía sau, đã bị đánh trọng thương.

Trong lòng Chung Nhạc đột nhiên bộc phát ra sát ý vô cùng vô tận, ánh mắt nhắm thẳng về phía Chư Tà. Chư Tà theo ánh mắt của hắn nhìn lại, khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Dịch tiên sinh, kẻ kế tiếp chính là ngươi!

Chung Nhạc siết chặt hai nắm đấm, sát ý trong lòng càng lúc càng nặng, cơ hồ không thể áp chế được.

- Hắn thi triển chính là tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị ta!

Trong lòng Chung Nhạc dâng trào nộ hỏa ngập trời. Chư Tà đánh bại Dương Quan Viễn, cái mà hắn thi triển ra chính là tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị, hơn nữa còn là tuyệt học Đế cấp đã bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi.

- Ta muốn chém chết hắn! Nhất định phải chém chết hắn!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)