Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0955

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0955: Vĩnh viễn không làm nô
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đối phó Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung chính là chặt đứt một cánh tay của Tiên Thiên Đế Quân, mà diệt trừ Âm Khang thị lại tương đương với chặt đứt một cỗ lực lượng của Tiên Thiên Đế Quân.

Địch thủ của Thủy sư Thiên Đình, chỉ có một mình Âm Khang thị, đã không còn Âm Khang thị, cho dù Trấn Thiên Quan của Chung Nhạc có tường đồng vách sắt dễ thủ khó công đến như thế nào đi chăng nữa, cho dù Chung Nhạc có thể bảo vệ Trấn Thiên Quan chặt chẽ không một lỗ hổng, chỉ cần Thủy sư Thiên Đình chiếm lĩnh Tinh hà bên ngoài Trấn Thiên Quan, Trấn Thiên Quan cũng sẽ là một tòa cô thành, bị Thủy sư Thiên Đình đánh hạ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Trấn Thiên Quan bị phá, Chung Nhạc tự nhiên là sẽ bị bắt hoặc chết trận, mà hai cánh của Tiên Thiên Cung cũng đều sẽ bị uy hiếp.

Phạm vi thế lực của Tiên Thiên Cung thể hiện ra hình thái Thần Điểu dang cánh, giương cánh bay lượn, bay vút lên cửu thiên. Đây là dấu hiệu của Thiên Đế, khí vận hưng vượng, mà Trấn Thiên Quan nơi Chung Nhạc đang trấn thủ chính là đầu chim. Đầu chim bị đánh gãy, cặp cánh cũng sẽ trở nên vô lực, Tiên Thiên Cung thoáng cái sẽ bị chặt đứt xu thế bay lượn cửu thiên, khí vận nhất thời suy bại xuống.

Mà điểm then chốt để làm một bước này, chính là diệt trừ Âm Khang thị!

- Lâu Chính Sư cũng là một đại hành gia chiến lược!

Trong lòng Chung Nhạc bội phục không thôi, ngay sau đó tỉnh ngộ lại:

- Đây hẳn không phải là mưu kế do Lâu Chính Sư định ra! Lâu Chính Sư thân là Đô đốc của Thủy sư Thiên Đình, ánh mắt mặc dù cũng cao xa, bản lĩnh phi phàm, nhưng dù sao cũng chỉ là Thống lĩnh của Thủy sư Thiên Đình, không phải là Thống lĩnh của toàn bộ Quân bộ Thiên Đình. Kẻ chế định ra kế hoạch này hẳn là đứng ở địa phương cao xa, quan sát toàn cục, mới có thể có được loại nhãn lực kiến thức này. Lâu Chính Sư là Đô đốc của Thủy sư Thiên Đình, không có được độ cao này!

Hắn thở dài một tiếng:

- Kẻ nghĩ ra chiến lược này, hẳn là không phải Quỷ Sư Quỷ U Minh, chỉ có thể là Mặc Ẩn! Quỷ U Minh việc nhỏ khôn khéo, cái nhìn đại cục lại không được, mà Mặc Ẩn thì tinh thông khí vận, biết rõ công kích Tiên Thiên Đế Quân điểm nào sẽ có thể bẻ gãy khí vận của hắn.

Tầm mắt từ chỗ không quan trọng, thống hợp đại cục, trí thắng thiên hạ, ba đại phương pháp bình thiên hạ của Phục Hy thị, Khí Vận Thiên Thư, một trong ba đại Thiên thư nằm ở trong tay Mặc Ẩn, Mặc Ẩn có loại năng lực này. Đây hẳn là hầm trong chiên xào hầm nấu! Lửa nhỏ chậm rãi nấu dần, dùng bao vây truy sát Chung Nhạc, dẫn tới tiêu diệt Âm Khang thị, lại nổi lửa lớn nấu nước, nhất cử bao vây tiễu trừ Trấn Thiên Quan.

- Khí vận chi thuật quả thật khó lòng phòng bị!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Hắn không am hiểu khí vận, mặc dù có thể nhìn thấu mưu kế của Mặc Ẩn, nhưng nếu Mặc Ẩn động thủ với những thế lực khác, thôn tính những thế lực khác, chỉ sợ sẽ khiến cho thế lực của Thiên Đế càng lúc càng mạnh.

Khi đó, Mặc Ẩn chỉnh hợp thôn tính những thế lực khác, mượn đại thế thiên hạ tới tấn công Tiên Thiên Cung, kẻ nào có thể chống lại?

Nhân Quả Thiên Thư, một trong ba đại phương pháp bình thiên hạ, hẳn là nằm trong tay Thiên Ti nương nương. Thiên Ti nương nương dùng nhân quả chi thuật họa loạn thiên hạ, đã khiến cho Tử Vi, Vũ trụ Cổ lão và ba ngàn Lục Đạo Giới lâm vào loạn lạc, nàng cũng là bắt tay vào làm từ chỗ không quan trọng, cuối cùng chấn động thế cục thiên hạ.

- Ba loại phương pháp bình thiên hạ của Phục Hy thị ta, quả thật có năng lực bình thiên hạ, được một loại sẽ có thể được cả thiên hạ!

Sắc mặt Chung Nhạc có chút cổ quái:

- Nếu ba bộ Thiên thư đều đã xuất hiện, hơn nữa đều thuộc về thế lực bất đồng thì sao? Ba bộ Thiên thư, bộ nào mạnh bộ nào yếu? Ba đại phương pháp bình thiên hạ va chạm với nhau, loại phương pháp nào mới là phương pháp bình thiên hạ mạnh mẽ nhất?

Truyền nhân của Lục Đạo Thiên Thư hẳn cũng đã xuất hiện. Ba đại phương pháp bình thiên hạ sớm muộn gì cũng sẽ gặp nhau, va chạm với nhau, bộc phát ra dị thải. Đây là sự tình đáng mong đợi, cũng là sự tình cực kỳ bất đắc dĩ.

Rốt cuộc, Thủy sư Âm Khang thị cũng về tới Thiên Hà Chi Châu, lái vào trong tầng tầng phong cấm. Phong cấm bên ngoài Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị so với những Đế tộc khác cũng đều trầm trọng hơn, lợi hại hơn. Chủ yếu là vì địa thế nơi này hiểm ác đáng sợ, nếu không bày bố phong cấm cường đại, rất có khả năng sẽ bị Thiên Hà cắn nuốt.

- Mấy phiến Thiên Hà Chi Châu này chính là những mảnh vỡ Đế tinh của Thời đại Địa Kỷ, Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị nghĩ muốn tấn công vào đây cũng không dễ dàng!

Chung Nhạc đảo mắt quan sát khắp nơi, âm thầm gật đầu. Âm Khang thị quả thật có tiền vốn để đặt chân trong Thiên Hà.

Đế tinh của Thời đại Địa Kỷ thừa tái bảy mươi bảy triều Địa Hoàng Thiên Đế, khí vận của các đời Địa Hoàng Thiên Đế trấn áp Đế tinh, Đế tinh sớm đã bị luyện tới mức cực kỳ vững chắc. Nếu không phải cuộc chiến hủy diệt Thời đại Địa Kỷ thật sự quá khủng bố, những tồn tại Đế cấp cũng nhiều tới hơn năm ngàn vị, tòa Đế tinh này cũng không có khả năng bị đánh nát.

Nơi này tuy là mảnh vỡ của Đế tinh tiền triều, khí vận không còn, nhưng lại cực kỳ vững chắc, cộng thêm bố trí vòng ngoài của Âm Khang thị, ngăn cản Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị cũng không quá khó khăn.

Trong Thiên Hà Chi Châu sớm đã có các Trưởng lão Âm Khang thị dẫn người tới nghênh đón. Bọn họ đã nhận được tin tức, phái người trấn thủ những điểm trọng yếu của Thiên Hà Chi Châu, bộ dáng ai nấy đều sát khí đằng đằng.

Âm Phó Khang rời thuyền, lệnh cho thám báo điều khiển thuyền nhỏ đi giám thị động tĩnh của Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị, sau đó để cho tướng sĩ Thủy sư đi nghỉ ngơi, hồi phục và chỉnh hợp.

Cũng không lâu lắm, thám báo trở lại báo cáo:

- Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị cũng không có tới tấn công, mà là đi tới Thiên Hà Chi Châu của Bàn Hồ thị!

- Đã đi Thiên Hà Chi Châu của Bàn Hồ thị?

Âm Phó Khang có chút kinh ngạc, mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ Lâu Chính Sư sợ chúng ta, biết dựa vào lực lượng của hắn không tấn công được Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị ta, cho nên dự định điều động toàn bộ đại quân Thần Ma của Bàn Hồ thị? Hắn hẳn là muốn mượn Đế binh của Bàn Hồ thị a? Hắc hắc... cho dù hắn mượn Đế binh tới cũng làm được gì chứ? Âm Khang thị ta cũng có Đế binh!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, phân phó thám báo:

- Lại đi tìm hiểu, nửa ngày hồi báo một lần!

Thám báo Âm Khang thị nhận lệnh chạy đi.

- Cô gia cứ việc yên tâm! Cho dù Bàn Hồ thị liên thủ với Thủy sư Thiên Đình, muốn công phá Âm Khang thị ta cũng chỉ là nằm mơ, không có nửa phần khả năng!

Âm Phó Khang an ủi:

- Âm Khang thị ta thủ tại hiểm địa, nếu còn không giữ được cơ nghiệp của tổ tông, sau khi chết thật sự không có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông rồi! Đêm nay chúng ta sẽ ở bên cạnh Thiên Hà tế điện tướng sĩ trận vong, cô gia cũng phải tới tham gia a!

Chung Nhạc trịnh trọng gật đầu. Trận chiến lần này đã có vô số tướng sĩ Âm Khang thị chết trận. Đám tướng sĩ này chính là vì hắn mà chết, sao hắn có thể không đi tế điện?

- Nhạc phụ, lần này Thủy sư Thiên Đình cũng không phải đơn thuần chỉ muốn đối phó ta, đồng dạng cũng muốn đối phó Âm Khang thị, ngàn vạn lần không thể sơ xuất!

Chung Nhạc cẩn thận dặn dò.

Âm Phó Khang hào khí vạn trượng, nói:

- Ngươi yên tâm! Thủy sư Thiên Đình liên thủ với Bàn Hồ thị, tuyệt đối không động được Âm Khang thị ta! Nghĩ muốn diệt trừ một Đế tộc, cũng không dễ dàng như vậy, cho dù Âm Khang thị ta chỉ là xếp dưới chót trong hai mươi bốn Đế tộc!

Tới buổi tối, bên bờ sông vẫn như cũ tinh quang rực rỡ. Không biết bao nhiêu tộc nhân Âm Khang thị đi tới bên cạnh Thiên Hà. Các Ma Thần Tướng đứng sát bên bờ, phụ nữ và trẻ em lão ấu đứng ở phía sau. Âm Phó Khang dẫn theo rất nhiều Tộc lão chủ trì tế điện, bên bờ sông dâng hương cầu chúc.

Nguyện anh linh tướng sĩ chết trận còn chưa đi xa, phù hộ tộc nhân khỏe mạnh bình an!

Nguyện anh linh tướng sĩ chết trận còn chưa đi xa, phù hộ tộc nhân nhiều con nhiều cháu nhiều phúc nhiều thọ!

Nguyện anh linh tướng sĩ chết trận còn chưa đi xa, ở trên trời chứng kiến các hậu bối trưởng thành!

*****

Nguyện anh linh tướng sĩ chết trận còn chưa đi xa, ở trên trời cổ vũ các hậu bối anh dũng chiến đấu!

Nguyện anh linh tướng sĩ chết trận còn chưa đi xa, ở trên trời ngẩng đầu ba thước, trừng phạt hạng người gian nịnh trong hậu bối...

...

Thanh âm trầm thấp của đám Tộc lão không ngừng vang vọng, cất cao giọng ngâm xướng hành khúc của Âm Khang thị. Bản hành khúc này rất có sức cuốn hút, vừa có thể tế điện anh linh tướng sĩ chết trận cũng có thể cổ vũ hậu bối học tập tiên liệt, khiến cho phụ nữ và trẻ em lão ấu Âm Khang thị bên bờ sông cũng đồng thời ca hát theo.

Các Ma Thần Tướng sát bờ sông đẩy những chiếc thuyền chứa đầy quần áo của các tướng sĩ chết trận vào trong Thiên Hà, trên đầu thuyền đều đốt một cây thanh đăng, chở theo niềm thương nhớ và ký thác của các tộc nhân, những chiếc thuyền nhao nhao lái vào trong Thiên Hà.

- Tới lúc nào Nhân Tộc ta mới có thể quang minh chính đại tế tự tiên liệt Phục Hy thị đây?

Chung Nhạc nhìn theo những chiếc thuyền phiêu đãng trong Thiên Hà, nắm chặt bàn tay Âm Phần Huyên, trong lòng thầm nghĩ:

- Ngày này sẽ có! Nhất định sẽ có! Hồn thiêng của các tổ bối, tiên liệt Phục Hy ta ở trên trời nhất định vẫn đang nhìn, đang nhìn những kẻ hậu nhân này chúng ta...

Lần tế điện anh linh chiến sĩ Âm Khang thị này mang tới cho hắn sự xúc động rất lớn, không chỉ là không quên đi tiền bối, không quên đi anh liệt, đồng dạng cũng là ngưng tụ tâm linh chủng tộc.

Nhân Tộc hiện tại đang tế tự những thứ gì?

Là đám sài lang hổ báo thành Thần kia!

Là những kẻ thống trị cao cao tại thượng kia!

Nhân Tộc hẳn là nên tế tự tiền bối, tiên liệt của chính mình, mà không phải là Thần ngoại tộc, Ma ngoại tộc. Nhân Tộc hẳn không phải tế tự những Thần Ma đã trấn áp chính mình, thống trị chính mình, nô dịch chính mình.

- Nhân Tộc, thề không làm nô! Vĩnh viễn không làm nô!

Ngày hôm sau, thám báo Âm Khang thị báo lại, Thủy sư Thiên Đình và Bàn Hồ thị vẫn như cũ không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ có Thủy sư đang xây dựng cơ sở tạm thời bên cạnh Thiên Hà Chi Châu, đều tự thao luyện chiến trận. Tới ngày thứ ba, bọn họ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.

Ngày thứ tư, ngày thứ năm vẫn là như vậy.

Nhưng tới ngày thứ sáu, đã thấy Hạm đội những đại doanh khác của Thủy sư Thiên Đình nhao nhao lái tới, Chiến hạm kéo dài liên miên không dứt, càng nhiều doanh trại tạm thời được xây dựng lên.

- Bất luận Thủy sư Thiên Đình tới bao nhiêu, cũng chỉ là một con đường chết!

Âm Phó Khang mỉm cười, nói:

- Đế binh của Âm Khang thị ta cũng không phải là ăn chay! Cho dù toàn bộ binh lực của Thủy sư Thiên Đình đều kéo tới, bất quá cũng chỉ tương đương với uy năng của một đạo Luân Hồi cấp bậc Đại Đế, không phải là đối thủ của Đế binh! Cô gia, ngươi nên trở về Trấn Thiên Quan rồi, ta sẽ không lưu ngươi nữa. Trấn Thiên Quan đồng dạng cũng vô cùng trọng yếu! Sau này nếu có việc gì, ngươi cứ việc lên tiếng, Âm Khang thị ta sẽ giúp ngươi bảo vệ Trấn Thiên Quan!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, trầm mặc không nói lời nào. Âm Phó Khang sai người chuẩn bị thuyền. Đám người Âm Phần Huyên, Phù Lê, và Hồn Đôn Vũ lên thuyền. Chung Nhạc cũng dẫn theo Bệ Ngạn lên thuyền. Âm Phó Khang dẫn theo tộc nhân đưa tiễn. Chiếc lâu thuyền lái ra khỏi Thiên Hà Chi Châu, đi về phía phương hướng Đế tinh.

Đột nhiên, Chung Nhạc nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ của thám báo lái ngang, trong lòng khẽ động, gọi gã thám báo kia dừng lại, hỏi:

- Thiên Hà Chi Châu của Bàn Hồ thị có tình huống gì không?

Gã thám báo kia cung kính nói:

- Hôm nay có một chiếc thuyền nhỏ đã tới, trên thuyền nhỏ có một gã nam tử trẻ tuổi, được Lâu Chính Sư và cao tầng của Bàn Hồ thị đón vào!

- Nam tử trẻ tuổi?

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, hỏi:

- Bộ dáng của nam tử trẻ tuổi kia như thế nào?

Gã thám báo liền dùng tinh thần lực quan tưởng ra bộ dạng của gã nam tử trẻ tuổi kia. Sắc mặt Chung Nhạc đại biến, cao giọng quát lớn:

- Phù Lê, chuyển hướng, quay về Thiên Hà Chi Châu!

Phù Lê không hiểu ý hắn, nhưng vẫn xoay chuyển đầu thuyền, lái về phía Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị.

Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định, trong lòng thầm nghĩ:

- Phong Vô Kỵ! Người tới chính là Phong Vô Kỵ! Lâu Chính Sư và Bàn Hồ thị mời hắn tới, nhất định là muốn thuyết phục Phục Hy Thần Tộc trong Thế Ngoại Chi Địa. Nếu Phục Hy Thần Tộc cũng xuất chiến, vây công Âm Khang thị, Âm Khang thị tuyệt đối chống đỡ không nổi!

Chiếc lâu thuyền hỏa tốc chạy trở về. Lúc này, Âm Phó Khang còn chưa đi xa, chợt nhìn thấy chiếc lâu thuyền quay trở lại, lộ ra thần sắc kinh ngạc, mỉm cười hỏi:

- Sao cô gia trở lại rồi?

- Ta tới giúp nhạc phụ dọn nhà!

Chung Nhạc từ trên lâu thuyền nhảy xuống, gấp không kịp đợi nói:

- Việc lớn không tốt! Thủy sư Thiên Đình liên hợp với Bàn Hồ thị, lại cộng thêm Phục Hy Thần Tộc trong Thế Ngoại Chi Địa, nơi này tuyệt đối không giữ được!

Âm Phó Khang nhất thời giật mình, thất thanh nói:

- Phục Hy Thần Tộc? Đám Phục Hy trong Thế Ngoại Chi Địa kia? Thế Ngoại Chi Địa đã bị phong ấn, Phục Hy bên trong không thể đi ra a!

Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Bọn họ có thể đi ra! Lần trước, gã Phong Thanh Vũ kia không phải đã đi ra sao?

Sắc mặt Âm Phó Khang đại biến:

- Đám Phục Hy trong Thế Ngoại Chi Địa còn có tồn tại Đế cấp tồn thế. Nếu bọn họ tới vây công Âm Khang thị ta...

Chung Nhạc quả quyết nói:

- Toàn bộ tộc nhân Âm Khang thị đều dọn khỏi nơi này, đi tới Trấn Thiên Quan!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)