← Ch.1055 | Ch.1057 → |
Khi Thiên Bàn luyện thành, chư đế đứng trong tối tranh đoạt Thiên Bàn, trong đó một thanh đế kiếm rất gây chú ý, Chung Nhạc cảm ứng được khí tức của đế kiếm chứa công pháp Trung Ương thị, khi đó hắn đã đoán Trung Ương thị có một vị đế còn sống!
Giờ Ương Thiếu Bình xuất hiện càng thêm chứng thực điểm này!
Yêu Tinh Nguyệt và Dương Quan Viễn lúc này không thể tái chiến, thấy Ương Thiếu Bình xuất hiện, trong lòng khá bất bình.
Ương Thiếu Bình nhìn Chung Nhạc, trên mặt nở nụ cười, nói lớn:
- Dịch tiên sinh, bí cảnh thứ bảy của ta mở ra, không biết có được thỉnh giáo bản lĩnh của Dịch tiên sinh, vị đệ nhất nhân của Chư Đế Bảng tương lai không?
Chung Nhạc đang định lên tiếng thì một vị nữ tử bước ra, cười:
- Trung Ương thị, hà tất phải vội vàng? Trong trăm năm ba vị thu thành bí cảnh thứ bảy, đúng là đáng mừng. Nhưng trong trăm năm này cũng không phải chỉ có ba vị là đột phá. Dịch Quân Vương, ta cũng muốn nhân cơ hội này thách đấu các hạ, chắc không phải lỗ mãng chứ?
Chung Nhạc nhíu mày nhìn, ngừoi này là Minh Văn Nguyệt của Đế Minh thị, con gái Đế Minh Thiên Đế, Văn Nguyệt công chúa.
Thân là Thiên Đế, thu thập được của cải trong thiên hạ, có thánh dược không có gì là lạ. Với tu vi của Thiên Đế, bồi dưỡng Văn Nguyệt công chúa để nàng ta mở ra bí cảnh thứ bảy cũng là đương nhiên.
- Tình hình có phần không ổn.
Hỗn Độn Vũ nói nhỏ:
- Trong một trăm năm, bốn người này ngoài Dương Quan Viễn ra thì hai người kia thanh danh đều không có gì nổi trội, sao đột nhiên lại tu thành bí cảnh thứ bảy?
- Có lẽ còn nhiều người hơn tu thành bí cảnh thứ bảy.
Chung Nhạc cười:
- Đế trên thế gian này cũng không phải chỉ có bảy vị như mọi người thấy. Còn có nhiều vị đế cấp nữa ẩn mình. Còn thánh dược thì chắc cũng không phải ít!
Đột nhiên, lại một vị nữ tử khác tiến tới, sáu đầu cũng có bảy quầng sáng, cười nói:
- Văn Nguyệt công chúa đã thách đầu Dịch Quân Vương thì thân là muội muội lẽ nào lại không tham gia?
Hỗn Độn Vũ nói nhỏ:
- Nàng ta là Ô Minh thị Ô Khanh Tuyền nhà Đế Hậu nương nương.
Ô Minh thị và Đế Minh thị liên hôn, Đế Hậu nương nương chính là Ô Minh thị chi chủ, có một cây thánh dược cũng không có gì lạ.
- Chư vị đều đã xuất hiện rồi thì ta không thể không xuất hiện rồi.
Lại một vị nam tử tiến ra, cúi người về phía Chung Nhạc, cười nói:
- Năm đó nếu không phải ở đế yến Dịch Quân Vương khảng khái giảng giải bí ẩn của bí cảnh thứ bảy, Trường Phong cũng khó lòng đột phá mở ra bí cảnh thứ bảy. Hôm nay Trường Phong đăng đài, một là cảm tạ Dịch Quân Vương, hai cũng là muốn mời Dịch Quân Vương chỉ điểm vài điều.
Hỗn Độn Vũ nói:
- Hắn là Trường Sinh thị.
Lại có một vị thần ma từ Tử Vi Tinh Vực bước ra, cười:
- Trường Phong huynh nói rất phải, nếu không phải Dịch Quân Vương khai đàn ở tiệc mừng thọ Thiên Đế thì chỉ sợ đời này chúng ta không thể mở được bí cảnh thứ bảy. Dịch Quân Vương, Thanh Hà thị Thanh Như Cự mong Dịch Quân Vương và chư vị đạo hữu chỉ điểm vài điều, khai mở cho sự ngu độn của ta.
Tiếp đó lại có người tiến ra, cười ha hả:
- Các ngươi đều xuất hiện rồi, ta cũng không tiện giấu đầu giấu đuôi nữa. Dịch Quân Vương, Kim Thiên thị Kim Trọng Vũ, khẩn xin được lĩnh giáo Dịch Quân Vương!
Không gian ồn ã, đại hội chư đế lần này lại xuất hiện liền một lúc tám vị cao thủ mở ra bí cảnh thứ bảy!
Chung Nhạc nhìn Hỗn Độn Vũ cười:
- Thực ra ở đây còn rất nhiều cao thủ mở bí cảnh thứ bảy, chỉ là họ không lộ diện mà thôi. Chỉ riêng Trấn Thiên Quan ta đã có bốn vị. Đế cấp hiện nay có thể có thánh dược, nhưng cùng lắm cũng một hai cây, người nắm giữ tài nguyên tốt nhất thì phải nói tới cấp Lệnh Tổ.
Hỗn Độn Vũ vội nhìn về đám người, muốn nhìn xem ai đã tu thành bí cảnh thứ bảy mà không hiện thân, hắn nghĩ bụng:
- Bí cảnh thứ bảy, ta cũng có thể mở, chỉ là không biết lão tổ tông có cho ta thánh dược không, có hộ pháp cho ta không? Không được, ta còn chưa ăn Hỗn Độn Thần Quả, phải về một chuyến ăn vạ đòi một quả mới được. Nếu lão tổ tông không cho ta liền nằm lăn ra đấy sống chết không đứng dậy! Nếu không thì ta chỉ có thể hít khói đằng sau kẻ khác mà thôi.
Chung Nhạc quét mắt nhìn những người tới dự đại hội, nắm giữ nhiều thánh dược nhất chắc là Tiên Thiên thần ma thọ nguyên vô tận, đặc biệt là Tiên Thiên Thần Vương còn tồn tại từ thời đại Hắc Ám tới giờ!
Hỗn Độn thị có lẽ không có nhiều, những cũng có một cây Phù Tang Thần Thụ. Còn như Phượng Thiên Nguyên Quân, Tiên Thiên Tà Đế, Tiên Thiên Hắc Đế, Tiên Thiên Ma Đế, Tiên Thiên Thần Đế, Nguyên Nha Thần Vương có lẽ trong tay có không ít thánh dược!
Đại hội chư đế tương lai lần này, Tà Đế, Hắc Đế những người như vậy chắc chắn sẽ không bỏ lỡ, chắc chắn sẽ phái đệ tử tới.
Còn đệ tử của Tà Đế bọn họ lúc này chắc cũng đã vào Phá Thiên Quan rồi.
- Dịch Quân Vương, còn không chỉ điểm vài điều?
Dương Quan Viễn cườiL
- Đại hội chư đế tương lai này nếu không phải có ngươi thì ta không tới. Chính vì ngươi tổ chức đại hội này nên ta mới nể mặt, chính là để thấy ngươi ra tay!
Chung Nhạc đứng dậy, quần tình lập tức dao động. Là người đầu tiên mở ra bí cảnh thứ bảy, lẽ nào Dịch Quân Vương định thật sự ra tay? Lần này liệu có ai đánh bật được đệ nhất nhân của Chư Đế Bảng xuống không?
Chung Nhạc tuy có nhiều chiến tích truyền ra từ Trấn Thiên Quan, giết rất nhiều cường giả, thậm chí ngay truyền thuyết bất tử Quỷ Sư Quỷ U Minh cũng bị hắn giết, nhưng dù sao đó cũng là dựa vào đại quân, Chung Nhạc có bao nhiêu sức mạnh trong đó thì không một ai biết.
Đại chiến chấn kinh thiên hạ của hắn, còn là giết Tiên Thiên Tà Thần Chư Tà trong đại yến mừng thọ Thiên Đế, trận chiến đó cả thế gian chấn kinh, bí cảnh thứ bảy cùng nổi danh sau trận chiến đó.
Từ đó khiến thế nhân nhận thức được rằng Tiên Thiên thần ma không phải vô địch trong cùng cảnh giới, ít nhất thì vẫn còn người giết được Tiên Thiên thần ma!
Trăm năm trôi qua, đế tranh đại chiến liên miên bất tuyệt, Dịch Quân Vương thống ngự Trấn Thiên Quan, đại phá Thiên Đình đại quân. Chiến dịch Trấn Thiên Quan giết Quỷ Sư Quỷ U Minh, chém vô số đầu, đánh tới tận Đế Tinh, san bằng mấy trăm thánh địa thần tộc ma tộc, tới nay thần ma chết phải trăm triệu, đúng là bảo tọa xây dựng từ máu đỏ và xương trắng!
Đương kim đệ nhất mưu sĩ, uy danh hiển hách.
Nhưng đó là chiến công, là chiến dịch hắn thắng nhờ vào trí tuệ.
Còn trong trăm năm này Chung Nhạc không có mấy chiến tích về khiêu chiến quần hùng. Chiến tích gần đây nhất là trận chiến ở thánh địa Hoàng Đình thị. Chung Nhạc một mình xông vào Hoàng Đình thị, cứu Bệ Ngạn, Phù Lê, tại Trấn Thiên Quan trừng mắt nhìn chết thiên tài kiệt xuất Đình Phong Sầm của Hoàng Đình thị.
Hắn liệu có giữ được thần thoại bất bại trước đây không?
Hay truyền thuyết về hắn sẽ kết thúc ở đây?
Chung Nhạc vươn người, mỉm cười:
- Chư vị, trăm năm rồi, ta không biết trong trăm năm này khoảng cách giữa ta và các vị là bao xa rồi. Cũng được, đại hội chư đế hôm nay bắt đầu, chúng ta hãy luận đạo trước đã, rồi giao lưu một chút. Nói thực là...
Hắn cười thích thú:
- Ta cũng muốn biết ta hiện nay còn có đối thủ không?
Phù Lê đánh trống, hét lớn:
- Quân Trấn Thiên Quan của ta, đẩy tế đàn lên!
- Nhận lệnh!
Hàng nghìn Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ hét lớn, Thiên Thần Tế Đàn lập tức được họ kích phát, uy năng bùng phát. Tòa tế đàn khổng lồ càng ngày càng cao, uy năng huyền diệu của tế đàn lan tỏa, không gian bên trong tế đàn lập tức trùng điệp mở rộng, biến thành thiên sơn vạn thủy!
Đây là Thiên Thần Tế Đàn của Đề Đình thị, có thể áp chế pháp lực của người vào trong xuống Thiên Thần Cảnh. Lần đó Chung Nhạc và Chư Tà chiến đấu trong này, chấn động thiên hạ, bí cảnh thứ bảy được xuất hiện trước thế nhân.
- Dịch Quân Vương, trận chiến này hà tất phải ở trong Thiên Thần Tế Đàn?
Kim Trọng Vũ cười:
- Thiên Thần Tế Đàn dù sao cũng áp chế cảnh giới, không thể cho thực lực được phát huy hết. Chúng ta so tu vi thực lực, chứ không phải luận đệ nhất Chư Đế Bảng. Chi bằng quyết chiến ở bên ngoài, thế nào?
Chung Nhạc ngạc nhiên, cười:
- Kim huynh, thực không giấu, ta là vì bảo vệ mọi người khỏi bị ta đả thương. Mở bí cảnh thứ bảy, tu vi càng cao thì càng nguy hiểm. Tu vi cảnh giới của các ngươi cao nhất chỉ là Thần Hoàng, ta sợ khiến các ngươi bị thương.
Tám vị cường giả mở bí cảnh thứ bảy nhìn nhau, Văn Nguyệt công chúa cười:
- Tiên sinh không cần lo lắng, đối quyết với tiên sinh trong Thiên Thần Tế Đàn thì vướng chân vướng tay, cảm giác không phát huy hết được, lại không thể luận đạo. Chí bằng cứ ở đây, một là giao lưu, hai là muốn tiên sinh chỉ điểm. Chư vị nghĩ sao?
Mấy vị Thiên Đình Đế Quân Lâu Chính Sư cũng ở trong Phá Thiên Quan, nghe thế đều hơi chấn động, nhìn nhau. Bàn Kê nói nhỏ:
- Lâu sư huynh, ý của công chúa lẽ nào muốn nhân cơ hội này trừ bỏ Dịch Quân Vương?
Lâu Chính Sư khẽ gật đầu, truyền âm:
- Bệ hạ bí mật bồi dưỡng công chúa, có lẽ là muốn nhân cơ hội này trừ bỏ Dịch Quân Vương, làm giảm áp lực cho Thiên Đình. Nhưng lời này của Nguyệt công chúa không thể xét nét được gì, Thiên Thần Tế Đàn áp lực quá lớn, không thể th triển được toàn bộ sức mạnh trong đó, có lẽ các cường giả khác sẽ đều đồng ý.
Thiên Đình lần này có tới mừoi tám vị Đế Quân tới dự, cũng là thế lực không nhỏ.
Đình Ngọc Cực thần thức dao động:
- Bí cảnh thứ bảy mở ra cũng có hạn chế thời gian. Khi bí cảnh thứ bảy đóng lại đó là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt Dịch Quân Vương. Trong Thiên Thần Tế Đàn, đều là người của Dịch Quân Vương tế tế đàn, muốn giết hắn là không thể. Nhưng ở ngoài này có thể nhân có hội đó tiêu diệt Dịch Quân Vương. Nguyệt công chúa đúng là thông minh!
Lâu Chính Sư nhìn quanh, Phá Thiên Quan là địa bàn của Chung Nhạc, quanh đây có hơn mười vị Đế Quân, chủ yếu là sợ xảy ra hỗn loạn.
Mấy người Lâu Chính Sư thần thức dao động, định ra kế sách, nói:
- Nếu công chúa gặp khó thì chúng ta cũng phải nhân cơ hội chặn Phù Lê, Kiều Trùng bọn chúng để cơ hội đó cho công chúa.
Dương Quan Viễn cười ha ha:
- Dịch Quân Vương, thay vì vướng chân vướng tay, chi bằng cứ sảng khoái đánh đi, ngươi nghĩ sao?
Trường Phong gật đầu:
- Dịch tiên sinh, ta cũng cảm thấy không dựa vào Thiên Thần Tế Đàn thì hơn.
Chung Nhạc nhìn Yêu Tinh Nguyệt, Yêu Tinh Nguyệt do dự một chút, gật đầu.
Ô Khanh Tuyền, Ương Thiếu Bình cũng cười:
- Bọn ta cũng muốn thỉnh giáo bản lĩnh của Dịch Quân Vương, Dịch Quân Vương không cần phải lo lắng cho bọn ta.
Chung Nhạc bất lực, lắc đầu:
- Thịnh tình khó cưỡng, vậy ta cũng đành nghe theo các vị. Nếu chư vị bị thương quá nặng thì đừng trách ta.
Kim Trọng Vũ tiến tới, cười ha hả:
- Dịch Quân Vương, ta cũng là Thần Hầu, vẫn mong Dịch Quân Vương thủ hạ lưu tình, đừng khiến ta bị thương quá nặng.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Nếu bản lĩnh của ngươi tương đương với ta thì sẽ bị thương nặng, nếu cách xa thì sẽ nhẹ.
Kim Trọng Vũ bật cười:
- Ý của Dịch Quân Vương lẽ nào là bảo bọn ta đừng phản kháng, cứ đợi bị đánh rồi nhận thua?
Chung Nhạc nghĩ nghĩ, gật đầu:
- Cũng gần là ý đó. Đừng phản kháng, càng phản kháng mạnh thì thương thế càng nặng.
Mắt Kim Trọng Vũ ẩn chứa thần quang, mục lực đáng sợ, bảy quầng sáng dần hiện ra:
- Mời!
← Ch. 1055 | Ch. 1057 → |