Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1076

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1076: Tiếng gọi của hư không
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trấn Thiên Quan.

Chung Nhạc đưa kiều thê mỹ quyến đi du sơn ngoạn thủy, an nhiên tự tại tu luyện thần thông đạo pháp, tế Thiên Bàn lên suy đoán Thất Đạo Luân Hồi, thỉnh thoảng lại khai đàn truyền kinh giảng đạo, không hề bận tâm tới tình hình chiến trường ngoài tiền tuyến.

Lực lượng đích hệ của hắn, ngoài Tiên Thiên Cấm Quân thì những người khác đều ở đây, sau này dù cục thế ra sao, cho dù Tiên Thiên Đế Quân có phát hiện bí mật của hắn không thì những lực lượng này của hắn đều là căn bản cho hắn đứng vững, đều là lực lượng có thể cùng sinh tử với hắn!

Còn Tân Hỏa, từ khi đại hội chư đế tương lai kết thúc đến giờ tinh thần đều có phần rệu rã, chẳng có hứng thú với bất cứ thứ gì, có lẽ vì trong trận đấu với Chung Nhạc Huyền Cơ đã thi triển tuyệt học của hai mươi hai vị Phục Hy Thiên Đế, việc này khiến hắn bị đả kích mạnh.

Ngọn lửa nhỏ này chỉ có công pháp của chín triều Thiên Đế, Huyền Cơ lại biết nhiều hơn hắn tận mười ba triều, khiến cái danh truyền thừa chi hỏa có chút hư ảo, tự cảm thấy mình không bằng một người ngoài.

Điều khiến Tân Hỏa bị đả kích nhất chính là Huyền Cơ dung hợp hai mươi hai công pháp thần thông đó làm một mà còn thua trước Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc!

Việc này khiến Tân Hỏa cảm thấy bản thân mình vô dụng, cho dù dung hội quán thông truyền thừa của hắn có lẽ cũng không thể vô địch.

Thật ra, ý kiến của hắn và Chung Nhạc vốn nhất chí, chính là tập trung toàn bộ công pháp của các đời Phục Hy Thiên Đế làm một, như vậy sẽ có thể vô địch thật sự.

Nhưng cảnh tượng Chung Nhạc phá giải công pháp của Huyền Cơ đã phá vỡ nhận thức của họ.

Tập trung hết sở trưởng công pháp của các đời Phục Hy Thiên Đế không thể vô địch!

Điều này khiến Tân Hỏa có phần thất vọng, hụt hẫng.

Chung Nhạc thì đang tế Thiên Bàn thử dung hợp Tam Mục Thiên Đồng Phá Vong Thiên Kinh với Tiên Thiên Bát Quái, có thêm một môn tuyệt kỹ tổ truyền của Phục Hy thị. Giờ Thiên Bản đủ sức giúp hắn dung hợp nhiều công pháp hơn rồi. Tuy không thể làm được như Huyền Cơ, dung hợp công pháp của hai mươi hai vị Thiên Đế, nhưng cũng không tầm thường rồi.

- Chung Sơn thị, dung hợp công pháp các đời Thiên Đế có tác dụng gì?

Tiếng của Tân Hỏa vọng ra:

- Cái tên Huyền Cơ đó dung hợp rồi, vẫn không thể hoàn hảo, không phải bị phá giải rồi đó sao?

Chung Nhạc cười:

- Tân Hỏa, ngươi quên à? Là ta phá giải.

Hắn ngẩng lên quan sát quỹ đạo của Tiên Thiên Bát Quái trong Thiên Bàn, thần quang tụ lại trong mắt, biến thành Tiên Thiên Thái Cực, Tiên Thiên Tứ Tượng, Tiên Thiên Bát Quái, nhàn nhã nói:

- Ta phá giải công pháp của tổ bối, nhưng công pháp của ta chưa phá được. Chỉ cần công pháp của ta không bị phá thì công pháp của Phục Hy thị sẽ không hoàn toàn bị phá giải!

Tân Hỏa khựng lại, đột nhiên mừng rỡ:

- Đúng rồi, người là người kế thừa của ta, ngươi chưa bại thì ta chưa bại! Ta còn tưởng ta thua rồi, còn tưởng Đại Toại thua rồi cơ! Ha ha ha, Tân Hỏa vĩ đại quả nhiên không thất bại!

Ngọn lửa nhỏ này lại bừng sáng, huênh hoang chống hông cười lớn.

Một lúc lâu sau, ngọn lửa nhỏ bình tĩnh lại, nói với Chung Nhạc:

- Ta chưa từng gặp người kế thừa nào ngoan cố như ngươi, ngươi đúng là trâu bò!

Nghị lực kiên trì, lòng tin bất diệt của Chung Nhạc đúng là Tân Hỏa chưa từng được thấy ở ai trước đây

Trong số những người kế thừa, Chung Nhạc chắc chắn không phải người thông minh nhất, cũng không phải người có tư chất xuất chúng nhất, sự thực là trí tuệ và tư chất của Chung Nhạc chỉ được ở hạng gần cuối, chỉ không đội sổ mà thôi.

Khi mới gặp Chung Nhạc, Phục Hy thần thuyết trong cơ thể Chung Nhạc thậm chí ít tới đáng thương, gần như có thể bỏ qua không tính!

Nhưng Tân Hỏa lại cảm thấy Chung Nhạc là người hắn bồi dưỡng hài lòng nhất.

Vì hắn có nghị lực, trí tuệ ngộ tính không đủ thì khai sáng Tiên Thiên Bát Quái để nâng cao trí tuệ. Tư chất không đủ thì nghịch chuyển Tiên Thiên, nâng cao tư chất.

Hắn còn tập trung sở trường của chư đế tương lai, trong thời loạn thế hắn thậm chí còn được gọi là trí giả vô song!

Những người xưng tụng Chung Nhạc như vậy, nếu biết Chung Nhạc hồi đầu chỉ là người bình thường với tư chất bình thường chắc họ không thể tin nổi!

Nhưng cũng chỉ có người nghị lực như Chung Nhạc thì mới tiến được tới bước đường hiện tại trong thời đại loạn thế như thế này, nếu là người khác chắc không thể làm nổi.

Hơn mười ngày sau, cuối cùng Chung Nhạc cũng dung hợp Tam Mục Thiên Đồng Phá Vong Thiên Kinh vào Tiên Thiên Bát Quái.

Hắn thi triển Tiên Thiên Bát Quái, Tam Mục Thiên Đồng cũng bắt đầu vận hành, nhật nguyệt rơi vào hai mắt, thần nhãn trên mi tâm mở ra, trong mắt hắn, cấu tạo của cả thế giới bỗng thay đổi.

Trước kia hắn thấy núi là núi, nước là nước, bầu tinh không là bầu tinh không. Nhưng giờ trước Tam Mục Thiên Đồng, núi không phải núi, nước không phải nước, tinh không cũng không phải tinh không nữa.

Hắn nhìn thấy quỹ đạo của đạo, đạo đang vận hành trong thiên địa, một giọt nước chảy, một bông hoa bắt đầu nở, một phiến lá khô rụng khỏi cành, thậm chí tóc của một nữ hài tử đều là biểu hiện của đạo.

Trời đất này lần đầu tiên trở nên mới mẻ mà đầy thần bí như vậy.

Hắn nhìn thấy tầng tầng lớp lớp không gian, cấu tạo không gian rõ ràng rành mạch, hắn thấy thời gian giống như dòng sông chảy trôi, không nơi nào không có.

Hắn nhìn Nguyệt Thần, nàng là người duy nhất trong Trấn Thiên Quan không bị dòng sông thời quang bao quanh. Nàng đứng giữa thừoi quang nhưng không bị đưa đi, tĩnh lặng mà thần bí.

Chung Nhạc khựng người, Nguyệt Thần nhìn hắn, cười nhẹ.

Chung Nhạc tận hưởng vẻ đẹp mà đến dòng chảy thời gian cũng không thể đem đi, một lúc lâu sau hắn rời mắt nhìn lên phía trên, trên bầu trời thăm thẩm chứa đầy sự thần bí.

Đại Tư Mệnh từng nói, khi Hậu Thiên sinh linh nhìn lên bầu trời thì đã có tội rồi. Đó là Hậu Thiên sinh linh đang nhăm nhe sức mạnh của đạo, sự ảo diệu của trường sinh, vĩ lực của thần ma.

Giờ Chung Nhạc lĩnh hội được ánh mắt của Hậu Thiên sinh linh đầu tiên nhìn lên bầu trời, đó là ánh mắt đầy sự hiếu kỳ, đầy dục vọng tìm hiểu, đầy khát vọng tìm hiểu những điều chưa biết.

Đại Tư Mệnh nói, tội này khiến Hậu Thiên sinh linh có sinh lão bệnh tử, nhưng Đại Tư Mệnh không nói Hậu Thiên sinh không bị sinh lão bệnh tử dọa sơ. Ánh mắt khát khao tìm hiểu đó được truyền từ đời này sang đời khác.

Hắn phát huy hết mục lực, vũ trụ gần như không có bí mật gì trước mắt hắn.

Cuối cùng hắn cũng thấy Hư Không Giới, hư không vô tận ở điểm tận cùng của không gian, ở đó bao la vô tận, lơ lửng những linh hồn cô đơn. Đó là Hư Không Giới Đại Toại mở ra để Hậu Thiên sinh linh có được nơi lý tưởng để trường sinh.

Tuy Hư Không Giới chỉ bảo tồn được linh hồn, không thể giúp nhục thân trường sinh nhưng đó là một lần thử thành công.

Hư Không Giới còn rất nhiều điểm thiếu xót, ví như cần linh hồn của Hậu Thiên sinh linh phải thật cường đại mới vào được bên trong. Ví như nếu không có tế tự thì linh hồn dần dần sẽ khô héo, còn phải có tế tự liên tục để uy tri sự sống cho linh hồn.

Cho dù linh hồn trong Hư Không Giới muốn hạ giới thì cũng phải có tế tự mới được.

Nhưng đó vẫn là nơi mà vô số sinh linh hướng tới, là nơi để chứng minh mình từng tồn tại trong vũ trụ!

Anh linh của liệt tổ liệt tông các tộc ở trong đó tĩnh mịch vô thanh, nhưng cũng đầy thần thánh, chốc chốc lại có linh hồn được đánh thức, tế tự chi lực hình thành một đường thông đạo, có tổ linh hạ giới.

Ánh mắt Chung Nhạc vượt qua các linh vĩ đại tìm kiếm tung tích của liệt tổ liệt tông Phục Hy thị.

Linh hồn của liệt tổ liệt tông Phục Hy thị đang khô héo, họ đã không còn được tế tự nữa, Chung Nhạc tiếp tục cố gắng tìm kiếm linh của họ.

Mùi vị của sự cô độc chắc chỉ mình hắn cảm nhận được.

- Thiếu niên Phục Hy tương lai, ta đợi ngươi rất lâu rồi.

Đột nhiên có một giọng nói vọng ra từ Hư Không Giới, linh hồn của một vị Phục Hy Thiên Đế đối diện với ánh mắt hắn, dường như nhìn thấy hắn, một luồng tinh thần dao động mạnh mẽ truyền tới, biến thành tiếng nói vang lên trong đầu Chung Nhạc.

- Chúng ta đợi ngươi rất lâu rồi.

Trong Hư Không Giới, ánh mắt các Phục Hy thị đế linh chạm ánh mắt Chung Nhạc, từng tiếng nói vang lên trong đầu hắn.

Toàn thân Chung Nhạc rung mạnh, tiếng nói của chư đế biến thành dòng chảy nổ vang trong đầu hắn:

- Người kế thừa Tân Hỏa, vào Hư Không Giới!

Đúng lúc này, dao động tinh thần của chư đế đột nhiên dừng lại, biến mất không tung tích, giống như một loại sức mạnh thần bí cắt đứt vậy!

Rồi Chung Nhạc thấy sâu trong Hư Không Giới, một tấm màn trời kéo ra che khuất tầm mắt hắn, cắt đứt ánh nhìn giữa hắn và chư đế.

- Đó là cái gì?

Chung Nhạc không tin nổi, một tấm màn trời thực sự quá lớn, che khuất toàn bộ Hư Không Giới, cắt đứt mọi cảm ứng!

Mục lực của Tam Mục Thiên Đồng cũng là một loại cảm ứng, cũng bị cắt đứt, không thể nhìn thấy hư không khiến trước mắt hắn dường như bị một màn sương che khuất.

- Một món thiên đạo chi bảo!

Khí tức của tấm màn trời đó rất quen thuộc, là khí tức của thiên đạo chi bảo, nó phong tỏa cảm ứng và sự qua lại giữa linh hồn tổ bối Phục Hy thị trong Hư Không Giới và dưới hạ giới.

- Nói vậy trời cũng tham dự vào sự kiện Phục Hy thần tộc ta diệt vong, hơn nữa có lẽ không sạch sẽ như chúng sinh tưởng tượng!

Chung Nhạc định thần, linh hồn chư đế trong Hư Không Giới đang gọi hắn, bảo hắn vào trong hư không, chắc chắn là bảo hắn vào trong Hư Không Giới!

Làm sao để vào Hư Không Giới?

Hơn nữa trong Hư Không Giới có một món thiên đạo chi bảo, hắn vào Hư Không Giới liệu có bị nó phát hiện không?

- Linh hồn của Hạo Dịch Đế từng vào Hư Không Giới, có nghĩa là Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh có thể đột phá bức vách chắn giữa hư không và hiện thực. Môn công pháp này tu luyện tới cảnh giới cực cao có lẽ có thể giúp ta vào Hư Không Giới! Chỉ là, trong Hư Không Giới không thể bảo tồn thực thể, chỉ nguyên thần mới vào được. Nguyên thần của ta liệu có dùng Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh để vào Hư Không Giới gặp chư đế không?

Chung Nhạc chau mày, nếu có thể để nguyên thần vào Hư Không Giới thì làm sao để quay trở ra?

Trong Hư Không Giới có một tấm màn trời ngăn linh hồn chư đế hạ giới, nếu nguyên thần của hắn vào Hư Không Giới, bị nó chặn lại, nguyên thần không trở về nhục thân được, vậy không phải nhục thân hắn sẽ chết sao?

Điều này điều nguy hiểm nhất!

Vì thế hắn phải tìm được cách mà nhục thân cũng vào được Hư Không Giới, như vậy mới đảm bảo cho hắn an toàn!

- Không biết không gian Thất Đạo Luân Hồi có giúp ta vào Hư Không Giới được không?

Mắt Chung Nhạc lóe tinh quang, các quầng sáng hiện ra sau đầu, Thất Đạo Luân Hồi xoay chuyển, uỳnh một tiếng nổ lớn, thân hình hắn biến mất...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)