Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1097

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1097: Đám lão gia hỏa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc phất phất tay, bảo bọn họ sớm một chút rời đi, nói:

- Ta và Ma Nguyên Liệt là đại địch không chết không thôi, đánh trọng thương hắn cũng tuyệt không phải vì muốn giúp các ngươi, các ngươi không cần để ở trong lòng!

- Mặc dù Dịch Quân Vương không phải là có lòng muốn giúp chúng ta, nhưng trên thực tế, vẫn đã giúp chúng ta báo đại thù. Ngươi có thể không để tâm chuyện này, nhưng chúng ta lại không thể không nhớ đại ân của Dịch Quân Vương!

Cát Chính Anh khom người bái lạy Chung Nhạc, dẫn theo mấy tộc nhân rời đi.

- Những Thần Ma Cát Thiên thị này ngược lại cũng không tệ, đã trải qua đại bi đại thống, lại đã trải qua báo thù rửa hận, còn có thể giữ được ngôn hành cử chỉ giống như vậy, cũng là những hạt giống không tệ!

Chung Nhạc xoay người, quay trở lại Loại Tinh Trạch, tiếp tục tìm hiểu đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch.

Lại qua thêm nửa năm đằng đẳng, hắn mới rời khỏi Loại Tinh Trạch.

Loại Tinh Trạch là nửa tòa Tiên Thiên Thánh Địa, nhưng một tòa Thánh địa khổng lồ như vậy, hắn cũng không có biện pháp thu hồi hoặc là dọn đi. Mà đạo đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch trời sinh kia, hắn cũng không động tới, lưu nó lại ở chỗ sâu nhất trong đại trạch.

Loại Tinh Trạch dựng dục ra đại đạo Tiên Thiên, khiến cho nơi này dần dần chuyển biến thành Tiên Thiên Thánh Địa, dần dần sẽ có Tiên Thiên Thần Ma sinh ra. Mà đại đạo Tiên Thiên chính là Mẫu khí dựng dục ra tôn Tiên Thiên Thần Ma kia.

Nếu thu lấy đạo đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch này, một sẽ khiến cho tôn Tiên Thiên Thần Ma này chết non trong bụng mẹ, hai là sẽ chặt đứt con đường Loại Tinh Trạch diễn biến, khiến cho nó không thể trở thành Tiên Thiên Thánh Địa nữa.

Hắn nhận được ân trạch rất lớn từ Loại Tinh Trạch, không chỉ đã tu thành đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch, hơn nữa còn tu thành Thần Hoàng, lại càng mượn uy năng của Loại Tinh Trạch đánh trọng thương Ma Nguyên Liệt, sao có thể lấy oán trả ơn được?

- Nhưng nếu ta có năng lực thu lấy Loại Tinh Trạch, ngược lại có thể dùng để chế tạo thành một kiện Thần binh uy lực vô cùng to lớn, uy lực nhất định sẽ cực kỳ kinh người. Hơn nữa, nếu có thể dùng để tiến hành ôn dưỡng, sẽ có thể giúp cho thực lực của ta đề thăng lên, cũng có thể trợ giúp khiến cho tốc độ Loại Tinh Trạch diễn biến thành Tiên Thiên Thánh Địa càng nhanh hơn!

Trong lòng hắn có chút luyến tiếc không nỡ, cuối cùng vẫn từ bỏ không lấy, một thân một mình rời khỏi.

- Đã tu thành đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch, mặc dù vẫn chưa hoàn chỉnh, đoán chừng vẫn là phải đi Lôi Trạch một chuyến, mới có thể bổ toàn được đại đạo Đại Trạch. Nhưng đi đâu tìm đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên đây? Trong vũ trụ có Loại Tinh Trạch, có Lôi Trạch, là địa phương đại đạo thiên địa ngưng tụ. Mà đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên, cho tới bây giờ vẫn chưa nghe nói qua trong Tinh vực Tử Vi có địa hình như vậy!

Hắn trầm ngâm trong chốc lát, tâm niệm khẽ động, triệu hồi Thiên Dực Cổ Thuyền, phá không bay đi.

- Trước đi Thánh địa Hoa Tư, gặp Thần Hậu nương nương, cầu đại đạo Tiên Thiên Quỳ Thủy và Tiên Thiên Địa Đạo đã. Về phần đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên, vẫn là hỏi thăm Thần Hậu nương nương một chút. Nàng kiến thức rộng rãi, nói không chừng sẽ biết ở nơi nào có loại Thánh địa bậc này!

Lại qua thêm mấy tháng, hắn rốt cuộc đã đi tới Thánh địa Hoa Tư. Thánh địa Hoa Tư thị không nằm trong Đế tinh, mà nằm chếch một góc ngoài rìa Đế tinh, không bị trận chiến tranh đoạt Đế vị liên lụy tới.

Hoa Tư thị là chủng tộc cổ xưa nhất, cũng là Hoàng tộc cổ lão nhất, so với Phục Hy thị thậm chí còn cổ lão hơn. Trước đây, tại Thời đại Hỏa Kỷ, Hoa Tư thị cũng đã là Hoàng tộc, địa vị cực kỳ phi phàm.

Lúc trước, Thiên Ti nương nương và Ích Tà Thần Hoàng họa loạn khắp thiên hạ, duy nhất chỉ có nơi này là bọn họ không dám vào, chính là vì nội tình của Hoàng tộc cổ lão này thật sự quá đáng sợ rồi. Đây là chủng tộc đã từng có được Đạo Thần!

Thần Hậu nương nương thân là di thuế thân quá khứ của Đạo Thần, chính là Tiên Thiên Thần thành Đế, cảnh giới cực cao, thực lực cường đại, địa vị cao thượng.

Lần này là lần thứ hai Chung Nhạc tới gặp Thần Hậu nương nương, xe nhẹ đường quen, cũng không lâu lắm đã được dẫn vào trong Thánh điện.

- Chung Sơn thị, ngươi tới thật ra là rất đúng dịp! Ta cũng chỉ vừa mới trở về. Nếu ngươi tới sớm mấy ngày, liền không gặp được ta rồi!

Thần Hậu nương nương quan sát từ trên xuống dưới hắn một lần, kinh ngạc nói:

- Mấy ngày không gặp, tu vi tiến cảnh của ngươi thật rất phi phàm, vậy mà đã đạt tới cảnh giới Thần Hoàng rồi! Xem ra, ngươi đã có được kỳ ngộ không nhỏ a!

Chung Nhạc khom người thi lễ, nói:

- Đệ tử đã tìm được di lưu của Đạo Tôn, đạt được một phen kỳ ngộ. Lần này ta tới đây là cầu nương nương truyền thụ cho ta đại đạo Tiên Thiên Địa Đạo và Tiên Thiên Quỳ Thủy!

- Không vội!

Thần Hậu nương nương cười tủm tỉm, nói:

- Nghe nói hồng nhan tri kỷ tại Hạ giới của ngươi cũng đã theo ngươi lên Đế tinh rồi a? Hiện tại, ngươi đã có được hai phòng phu nhân rồi! Trước phải nói rõ, chính cung nương nương nhất định phải là Thiến Mân nhà ta, kẻ nào cũng đừng hòng đoạt đi!

Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời ửng hồng.

Thần Hậu nương nương mỉm cười, nói:

- Còn có phòng nhì, cũng phải là hai nữ đệ tử của ta! Tiểu sư muội và Quân sư tỷ của ngươi đều là môn hạ của ta, các nàng nhất định phải chiếm hai vị trí. Ta mặc kệ sau này ngươi có mấy cung mấy viện, dù sao mấy vị trí này, ta nhất định phải định xong trước. Nếu ngươi không cấp cho, ta khiến cho ngươi chịu không nổi!

Chung Nhạc lúng ta lúng túng nói:

- Nương nương quá lo lắng rồi! Ta cũng không có mấy cung mấy viện...

- Phàm nhân bất quá một trăm năm thọ mệnh, một trận ân ái bất quá mấy chục năm. Thần Ma động một chút là mấy vạn năm thọ mệnh, đa tình lắm dục cũng là thường tình!

Thần Hậu nương nương không chút để ý, mỉm cười nói:

- Tương lai nếu ngươi thành Đế, không cần ngươi mở miệng, các thần tử cũng sẽ chủ động giúp ngươi rộng rãi chọn Phi tử, Thiên Nữ Thánh Nữ các tộc... bỏ thêm vào hậu cung, cái gọi là ba ngàn giai lệ cũng chỉ là ít nhất. Thần Ma Vạn Tộc cứ cách mỗi một ngàn năm lại chọn Phi tử một lần, mỗi lần cả vạn phi. Lấy thọ nguyên của ngươi là mười vạn năm mà tính, thì hậu cung ngươi chỉ sợ cũng có thể cấu thành một Thiên Đình nho nhỏ rồi!

Chung Nhạc nhất thời líu lưỡi, lắc đầu nói:

- Ta cần nhiều nữ nhân như vậy làm gì? Hơn nữa, có một vài chủng tộc, nữ tử cũng rất không dễ nhìn...

Tân Hỏa từ trong Thức hải của hắn nhảy ra, phẫn nộ nói:

*****

- Không có tiền đồ! Đương nhiên là để sinh sôi nảy nở chủng tộc rồi! Ta ngày thường cũng từng dạy qua ngươi, phải lấy phục hưng chủng tộc làm nhiệm vụ của chính mình. Mặc kệ ngươi có thích hay không, đại kế sinh sôi nảy nở chủng tộc nhất định không thể qua loa!

Thần Hậu nương nương mỉm cười, nói:

- Ngược lại cũng không hoàn toàn là vì sinh sôi nảy nở chủng tộc, mà là vì cân bằng lực lượng của các tộc, rút ngắn quan hệ giữa các tộc với chủng tộc của ngươi. Mười vạn năm, trăm vạn Tần phi, đầy đủ để ngươi sinh sôi nảy nở một Đế tộc quy mô khổng lồ rồi!

Chung Nhạc rên lên một tiếng. Nếu là như vậy, chính mình chẳng phải thật sự sẽ biến thành một con trâu giống rồi sao?

- Các đời Thiên Đế đều là như vậy! Không nói chuyện này nữa, lần này ta xuất môn, ngươi có biết ta đi gặp kẻ nào không?

Ánh mắt Thần Hậu nương nương chớp động, hỏi.

Chung Nhạc lắc đầu. Ngữ khí Thần Hậu nương nương buồn bã nói:

- Ta đi gặp các vị đạo hữu trước đây! Lai lịch đám lão gia hỏa này cực lớn, già mà không chết, tên nào tên nấy cũng đều sống dai vô cùng. Có một vài lão gia hỏa còn biết ngươi, từng đề cập qua với ta về ngươi, nghe ngóng tung tích của ngươi, nói chuyện cũng có chút kỳ quái!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ giật mình, thất thanh hỏi:

- Tà Đế? Ma Đế?

- Không chỉ có bọn họ! Lần này đi phó hội, những kẻ tới đều là các lão gia hỏa. Đương nhiên, ta cũng nhìn thấy những tồn tại có thân phận giống với ta!

Chung Nhạc nghe nàng nói vậy, trong lòng khẽ giật mình. Những tồn tại có thân phận giống với Thần Hậu nương nương? Chẳng phải là thân quá khứ của Đạo Thần sao? Thân quá khứ của Đạo Thần cũng từng nhắc tới hắn?

- Vũ trụ so với tưởng tượng của ngươi còn lớn hơn nhiều! Đám lão gia hỏa ẩn giấu trong đó cũng nhiều hơn so với ngươi biết rất nhiều, mức độ nguy hiểm cũng là ngươi không thể tưởng tượng nổi!

Thần Hậu nương nương lạnh nhạt nói:

- Có rất nhiều lão gia hỏa nghe ngóng ngươi từ chỗ của ta, có ý nghĩa là ngươi đã sớm lọt vào trong mắt của bọn họ. Ta và ngươi không thể quá mức thân cận. Ngươi hiện tại mặc dù rất không tệ, nhưng vẫn còn chưa đủ! Ngươi nhất định phải không được có bất cứ sai lầm gì, mãi cho tới một ngày ngươi có thể trở thành minh hữu của Hoa Tư thị ta. Tới lúc đó, ngươi mới có thể nhận được sự ủng hộ không giữ lại chút nào của Hoa Tư thị ta. Ngươi phải nhớ kỹ! Trên thế giới này, địch nhân của ngươi tuy nhiều, nhưng cũng không thiếu minh hữu tiềm ẩn của ngươi. Chỉ cần ngươi đủ ưu tú, ngươi mới có thể đạt được những minh hữu này!

Chung Nhạc gật đầu xưng vâng. Thần Hậu nương nương tiếp tục nói:

- Còn có một chuyện, ngươi cần phải biết rõ! Trong những minh hữu tiềm ẩn của ngươi có một vài người đã già rồi, bọn họ không chờ ngươi được quá lâu nữa. Bọn họ là sinh linh Hậu Thiên, không có thọ nguyên dài dằng dặc, lại đã đợi suốt mười vạn năm rồi. Nếu buộc bọn họ đợi thêm nữa, hồn phách bọn họ cũng sẽ phải đi lên Hư Không Giới rồi!

Chung Nhạc ngơ ngẩn, yên lặng gật đầu.

Thần Hậu nương nương liếc nhìn hắn một cái, lộ ra thần sắc thương cảm, than thở:

- Trọng trách này, vốn dĩ không nên do ngươi gánh vác! Không nên a! Ngươi chỉ là một người bình thường, cho dù có xuất sắc tới đâu bất quá cũng chỉ là một Nhân Tộc, một tiểu Phục Hy bị phong ấn. Buộc ngươi phải gánh vác, thật sự... thật sự tàn nhẫn! Rõ ràng là có nhân tuyển càng tốt hơn, nhưng hết lần này tới lần khác lại không dùng được! Phục Thương, ta chính là nói ngươi đó! Đừng tưởng rằng ngươi trốn trong đó ta sẽ không biết!

Lục Đạo Giới Châu khẽ chấn động, hẳn là Đế tử Phục Thương đã nghe được lời nói của Thần Hậu nương nương.

Thần Hậu nương nương than thở:

- Không chịu nổi trọng dụng! Cho dù Phục Thương không gánh vác, vẫn còn họ Phong gánh vác. Tiếc rằng từng đời từng đời họ Phong đều thua rồi, bị thua đến một mảnh hồ đồ, bị thua tới mức lưu lại một đám ngồi không ăn bám...

Khuôn mặt Chung Nhạc giãn ra, mỉm cười nói:

- Mười vạn năm trước là một nhà! Tổ tiên ta cũng là chi nhánh họ Phong, chỉ là địa vị Nhân Tộc hèn mọn, đi tới chỗ nào liền lấy họ nơi đó. Ở cạnh bờ sông liền lấy họ Thủy, ở trên Chung Sơn liền lấy họ Chung. Cho nên họ Phong gánh vác hay họ Chung tới gánh vác, cũng đều không chút khác biệt!

Thần Hậu nương nương đứng dậy, nói:

- Ngươi đi theo ta! Ta dẫn ngươi đi xem bản nguyên của Thánh địa Hoa Tư, về phần ngươi có thể tìm hiểu ra đại đạo Tiên Thiên Địa Đạo và Tiên Thiên Quỳ Thủy hay không, thì phải xem bản lĩnh của bản thân ngươi. Ta sẽ không dạy ngươi, là bản thân ngươi lĩnh ngộ. Tương lai cho dù ngươi có thua rồi, đám lão gia hỏa kia cũng không thể chỉ trích ta!

- Nương nương yên tâm! Ta tuyệt sẽ không bại!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Tương lai, ta nhất định sẽ khiến cho nương nương toàn lực ủng hộ ta, nối lại ước hẹn đồng minh của mười vạn năm trước! Minh ước do tổ bối và Hoa Tư định ra, ta sẽ một lần nữa tiếp nối trở lại!

Thần Hậu nương nương lườm hắn một cái, dở khóc dở cười:

- Ngươi đó! Bản lĩnh chẳng mạnh mẽ tới đâu, nhưng tính ngang bướng ngược lại rất lớn. Ta thật không biết phải là dạng đả kích gì, mới có thể đánh bại được ngươi. Đi theo ta!

Chung Nhạc nhanh chóng đi theo nàng, cũng không lâu lắm rốt cuộc đã đi tới hạch tâm của Thánh địa Hoa Tư. Nơi này đã không phải là địa phương mà các đệ tử Hoa Tư thị bình thường có khả năng tới. Cứ cách mỗi vài bước, Chung Nhạc lại nhìn thấy một ngọn Thánh sơn cổ lão, trên núi có Đại Xà chiếm giữ, đó là tồn tại gần Đế của Hoa Tư thị trấn thủ.

Hơn nữa, những Thánh sơn tương tự có tới mấy trăm ngọn, trên mỗi một ngọn đều có một tôn Đế Quân Đại viên mãn cổ lão. Có thể thấy được, Hoa Tư thị coi trọng bản nguyên Thánh địa của chính mình tới mức nào.

So ra, Lôi Trạch thị liền không cẩn thận bằng Hoa Tư thị. Lôi Trạch thị cơ hồ bị bức cho trở thành Hoàng tộc nhỏ yếu nhất trừ Phục Hy thị ra. Đại khái bởi vì Lôi Trạch thị thường thường đều là nam đinh, hành vi xử sự tương đối qua loa, mà Hoa Tư thị đều là nữ tử, tâm tư ngược lại tinh tế, cho nên có thể kéo dài không ngã. Trên phương diện này, Hoa Tư thị có ưu thế về mặt tiên thiên.

Băng qua mấy trăm ngọn Thánh sơn, Chung Nhạc lại thấy được vô số bộ da rắn. Từng bộ từng bộ da rắn Tiên Thiên Đại Xà vờn quanh trên Thánh sơn, vô cùng kinh tâm động phách, đó là bộ da do Đế trong Tiên Thiên Thần lột ra.

Lại đi thêm một đoạn, hắn lại nhìn thấy tầng tầng phong cấm Đế cấp. Từng tòa từng tòa đại trận vô cùng huyễn lệ hoành ngang giữa thiên địa, phong ấn bản nguyên của Thánh địa Hoa Tư thị.

Trình độ phòng ngự sâm nghiêm của nơi này cơ hồ không thua kém gì Tổ Đình của Phục Hy thị.

Đương nhiên, trong Tổ Đình có bố trí của Phục Mân Đạo Tôn, đã tế luyện nơi đó thành đệ nhất sát trận từ cổ chí kim. Mà tồn tại Đế cấp của Hoa Tư thị có khả năng còn nhiều hơn tồn tại Đế cấp của Phục Hy thị, nhưng cũng không có tổ hợp lại những sát trận Đế cấp này, cho nên trên phương diện uy lực hẳn là thua kém Tổ Đình khá nhiều.

Nhưng nhiều bố trí như vậy, đã đủ để biến bản nguyên của Thánh địa Hoa Tư thị thành một địa phương bền chắc không thể phá được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)