← Ch.1209 | Ch.1211 → |
Chung Nhạc mắt tiễn hắn rời đi, nhìn quan tài của Tử Quang và Khương Y Lão, quay người rời khỏi linh đường.
Sau đêm hoàn hồn bảy ngày sau, Chung Nhạc vẫy vẫy tay, linh đường và cả cung điện cùng chìm xuống lòng đất, tầng tầng hộ lăng trận tự động chuyển động mai táng hai người.
Trận chiến đế tranh cuối cùng, bắt đầu rồi.
Cuộc đế tranh hiện nay đã tiến tới bước không thể thu dọn nữa. Trận chiến này, tất cả mọi quân đội đều được điều động, thậm chí ngay cả ba chân thân của Mục Tiên Thiên cũng đích thân tới chiến trường. Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế cũng tham chiến, đích thân dẫn đại quân của tộc mình chinh chiến, tấn công Thiên Đình!
Những cường giả thuộc đế cấp tham chiến thật không tầm thường, uy năng các món đế binh lan tỏa, có cái biến thành dải cầu vồng, phủ lên Nam Thiên Môn, có cái biến thành cây đại thụ, vô số thần ma đứng bên trên. Có cái diễn hóa một thế giới, xung kích Thiên Đình. Có cái ẩn chứa ánh sáng vô biên, hút vô số thần ma vào trong luyện hóa.
Sức mạnh cá nhân của thần ma đúng là chẳng có tác dụng gì trong trận đại chiến. Cho dù là Tạo Vật Chủ cũng cảm giác mình giống như phiến lá nhỏ giữa biển lớn, cung quanh là những phiến lá phiêu dạt khác như mình!
Thần ma thông thường, chỉ khi nghìn vạn người kết thành trận thế khổng lồ mới có thể giữ được mạng trong trận đại chiến này.
Các vị thần ma cường đại, to lớn vĩ đại trong mắt phàm nhân biến thành những giọt nước nhỏ bé của các tòa đại trận. Vô số giọt nước tụ lại tạo nên tinh hà khổng lồ!
Tinh hà khổng lồ giống như một quầng sáng, ở giữa quầng sáng đó là Đế Quân nguy nga cường đại. Họ chủ trì trận pháp, khống chế sức mạng của nghìn vạn thần ma, tham gia trận chiến tranh đáng sợ này!
Tinh hà do nghìn vạn thần ma tạo thành đã biến thành vòng luân hồi thứ bảy của Đế Quân, kéo lên tấm màn của trận chiến Thất Đạo Luân Hồi hậu thế.
Chung Nhạc tổ chức đại hội chư đế tương lai, giao lưu bí cảnh thứ bảy, rất nhiều Đế Quân tham gia. Tuy phần lớn bọn họ không mở được bí cảnh thứ bảy nhưng cũng nghiên cứu được khá nhiều.
Đế chiến lần này Chung Nhạc còn cùng chư đế hợp lực nghiên cứu ra sát trận liên quan tới Thất Đạo Luân Hồi, để vô số thần ma tạo thành vòng luân hồi thứ bảy, để chiến lực của nó được tỏa sáng trong đế chiến.
Cách đánh này chỉ có Chung Nhạc mới nghĩ ra được, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới những cuộc chiến tranh sau này!
Mỗi thời khắc đều có vô số thần ma tử vong, cường đại như Tạo Vật Chủ, như Đế Quân cũng liên tục chết đi. Dường như hai bên địch ta đều biết đây là trận chiến cuối cùng nên đều liều mạng, dốc hết sức để trận chiến càng thêm ác liệt.
Trên Thiên Đình, Đế Hậu nương nương, Kim Thiên Đế, Bạch Nha Thần Đế, Hắc Nha Thần Đế cũng đích thân tham chiến khiến chiến trường càng thêm hung ác.
Sinh Mệnh Cổ Thụ có uy năng vô biên đang tiêu diệt mọi sinh mệnh chặn đường nó. Thân cây xuyên qua tầng tầng không gian, thậm chí chui vào cả vòng luân hồi thứ bảy của Đế Quân, nghiền nát vô số thần ma!
Trên chiến trường, không có đạo hữu, chỉ có giết chóc, sự giết chóc vô tận!
Thần ma chân thân của Mục Tiên Thiên tiến tới Đế Hậu, mẫu thể bị Hắc Nha Thần Đế chặn lại, Ương Tôn Đế chiến đấu với Kim Thiên Đế, Trường Sinh Đế thì nghênh chiến Bạch Hạc Thần Đế.
Còn Chung Nhạc toàn lực điều động đại quân giết các lộ quân của Thiên Đình.
Đột nhiên có tiếng hoan hô vọng tới, Nam Thiên Môn từ từ đổ xuống về phía Thiên Đình, cánh cổng to lớn này cuối cùng cũng sập, đè chết vô số thần ma.
Đại quân thần ma của Phá Thiên Quan tràn vào Thiên Đình như cơn đại hồng thủy, tiếng hô giết chấn động bầu trời.
Thiên Đình bị phá rồi!
Nam Thiên Môn bị đánh sập, khí vận Thiên Đình bỗng như bị phá một góc, lập tức bắt đầu rò rỉ, tụt giảm với tốc độ chóng mặt.
- Tử quân, ngươi có thấy không? Khí vận của thiên đình đang... Tử quân...
Chung Nhạc nói tới đây bỗng sững người rồi chợt tỉnh, Tử Quang Quân Vương đã không còn nữa rồi. Hắn bật cười, lắc đầu lẩm bẩm:
- Ta lại hoài niệm một đối thủ có sự uy hiếp chí mạng tới mình...
Khí vận của Thiên Đình đang tụt giảm, kiểu tụt giảm này là tụt giảm kiểu sụp đổ. Rồi một luồng cảm giác sợ hãi kỳ lạ tràn ra từ trong trời đất, nó vô cùng huyền diệu, dường như là đạo âm vọng ra từ sâu trong thời không, nhưng lại không có bất cứ âm thanh nào, chỉ là chấn động mà thôi.
Nhưng kiểu chấn động đó lại cho người ta cảm giác giống như âm luật, như đang lắng nghe âm luật huyền diệu.
- Kiếp số của Thiên Đình!
Chung Nhạc giật mình, vội truyền âm cho tướng lĩnh các tộc của Âm Khang thị, Cự Linh thị, Trung Ương thị để họ cảnh giác. Đúng lúc này, Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Tơ nương nương cũng có cảm giác lạnh người, ba người nhìn nhau, Vân Quyển Thư nói nhỏ:
- Tới lúc rời đi rồi.
Họ là thống soái chư quân, người chỉ huy, không đích thân tham chiến, vẫn ở hậu phương, giờ rời đi chắc không ai có thể ngăn được.
Thứ cảm giác sợ hãi kia không biết từ đâu tràn tới, vẫn đang tiếp diễn và không ngừng mạnh lên.
Đó là thiên phạt, là sự trừng phạt của thiên địa đại đạo quy tắc đối với những kẻ hung ác. Thiên Đình lần này cắt đứt gốc của vô số thần tộc ma tộc, bình thường Thiên Đình còn có căn cơ rất thâm hậu, khí vận cường thịnh, thiên phạt không tới nỗi giáng lâm.
Nhưng giờ Thiên Đình bị công phá, khí vận bỗng chốc suy bại, thiên phạt liền tới!
Trên Thiên Đình có nhiều thần ma như vậy, còn có Đế Hậu, trận thiên phạt này chắc chắn sẽ cực kỳ khủng bố, đáng sợ!
Vân Quyển Thư gọi tới Bạch Thương Hải và Phi Yên, định cùng rời khỏi Thiên Đình nhưng lúc này, sự chấn động kỳ lạ kia bỗng nhiên biến mất, giống như bị một sức mạnh lớn lao kìm lại vậy!
Năm người sững lại, trán túa mồ hôi lạnh.
Họ cảm nhận thấy có hai luồng khí tức cực kỳ đáng sợ đang tới gần, đã vào trong Thiên Đình rồi.
Không chỉ họ mà ngay hai bên đang giao chiến cũng cảm nhận được hai luồng khí tức đáng sợ này!
Hai vị này thực sự quá cổ xưa, sức mạnh quá đáng sợ, chặn được cả thiên phạt khiến thiên phạt không thể giáng lâm!
- Nguyên Nha!
Trường Sinh Đế sắc mặt đại biến, kêu lên.
Mục Tiên Thiên cũng biến sắc:
- Nguyên Nha Thần Vương tới rồi!
Đế Hậu mừng rỡ, khí tức tăng mạnh:
- Sư tôn quả nhiên không gạt ta, cuối cùng cũng tới rồi! Lần này đại cục đã định!
Mấy người Vân Quyển Thư bị hai luồng khí tức này trấn áp không thể động đậy được gì, ngay cả nhấc chân lên cũng không nổi, trong lòng vô cùng sợ hãi:
- Ngoài Nguyên Nha Thần Vương còn có một luồng khí tức nữa, không hề thua kém Nguyên Nha Thần Vương! Luồng khí tức này là ai, lẽ nào cũng là một vị Thái Cổ Thần Vương?
Năm người run rẩy, một Nguyên Nha Thần Vương tới là đủ thay đổi cục thế chiến tranh, mà giờ lại có tới hai vị Thái Cổ Thần Vương!
Như vậy cũng quá đáng sợ đi!
Mệnh số của Thiên Đình và Đế Hậu đã tận, nhưng cường đại như Nguyên Nha Thần Vương đủ để thay đổi vận mệnh của Thiên Đình và Đế Hậu!
Đại quân thần ma dưới trướng Chung Nhạc đã từ Nam Thiên Môn tràn vào Thiên Đình, các tòa thần điện thần cung đổ xuống, lúc này bọn Vân Quyển Thư bỗng có ý định tự tử, về trận pháp và cục thế, Thiên Đình rõ ràng sắp sụp đổ.
Đột nhiên trước mặt Chung Nhạc trời đất tối sầm lại, khung cảnh một Thiên Đình chiến hỏa ngập trời biến đổi hoàn toàn. Chỉ thấy trời tối sầm, trời đất mênh mang, một con quạ khổng lồ từ trong bóng đêm bao la bay tới.
Mọi thứ trước mặt hắn đều biến mất, chỉ còn lại con quạ đen này!
- Nguyên Nha Thần Vương!
Hắn không khỏi lạnh người, rồi hắn sực tỉnh, tình hình không ổn, thân thể của Nguyên Nha Thần Vương đang bay về phía hắn quá lớn, che khuất cả bầu trời, nhưng cho dù có to lớn như vậy thì cũng không thể nào khiến toàn bộ thần ma biến mất chứ?
Mà trong mắt hắn chỉ còn lại con quạ đang bay tới, các thần ma khác bao gồm Mục Tiên Thiên, cả Đế Hậu, cả hàng nghìn vạn đại quân đang chiến đấu đều biến mất!
- Thần hồn công kích!
Chung Nhạc liền sực tỉnh, đây là công kích nhằm vào thần hồn, không phải Nguyên Nha Thần Vương thật sự đang bay về phía hắn!
Tại Thiên Đình, tiếng chém giết đột nhiên biến mất, chiến trường bỗng nhiên yên tĩnh, các vị thần ma đang chiến đấu bỗng dưng mơ màng, rồi những tiếng leng keng vang lên, các món thần binh ma thần binh rơi xuống, thậm chí ngay đế binh đang bạo phát đế uy cũng rơi xuống đất!
Rồi những tiếng bịch bịch vang lên, các vị thần ma đột nhiên đổ gục rồi ngủ thiếp đi. Thần ma phía sau vẫn đang chiến đấu nhưng thần ma phía trước đã ngã thành từng hàng ngủ khò khò.
Cơn buồn ngủ giống như ôn dịch, lan tỏa nhanh như thủy triều về phía sau, càng ngày càng nhiều thần ma đột nhiên mất chiến ý, không còn chiến đấu mà vứt bỏ thần binh lăn ra ngủ.
Đế binh cũng như bị thôi miên, rơi hết xuống đất.
Trong ngoài Thiên Đình, hàng nghìn vạn thần ma, chỉ trong vài nhịp thở đều đã nằm xuống ngủ.
- Tỉnh lại!
Chung Nhạc quát lớn, Bất Diệt Thần Thức bạo phát, xung kích về phía con quạ đang bay tới phía hắn!
Bên tai hắn vang lên âm thanh kinh thiên động địa, con quạ đó bỗng biến thành khói xanh tiêu tan. Hắn tỉnh lại, thấy mình không biết từ bao giờ lại nằm trên đất, hắn vội đứng dậy, xung quanh là vô số thần ma nằm la liệt, phía xa hơn là thần ma nằm không đếm xuể.
Đột nhiên các vị đế đứng dậy, Mục Tiên Thiên hai mắt dần hồi phục thần thái, vừa rồi ngay cả nàng ta cũng trúng chiêu, bất tri bất giác bị Nguyên Nha Thần Vương công kích tới thần hồn, rơi vào giấc ngủ, nhưng nàng ta tỉnh ngội rất sớm, lập tức phá thần thông của Nguyên Nha Thần Vương và tỉnh lại.
Ương Tôn Đế, Đế Hậu, Kim Thiên Đế, Bạch Nha Thần Đế, Trường Sinh Đế và Hắc Nha Thần Đê cũng tỉnh lại, họ đồng thời bị trúng chiêu của Nguyên Nha Thần Vương, tưởng rằng con quạ lao về phía mình là chân thân của Nguyên Nha Thần Vương, nhưng không ngờ đó chỉ là thần thông của Nguyên Nha Thần Vương xâm nhập thần hồn họ!
Thấy Nguyên Nha Thần Vương lao tới, ngay cả đế cấp cũng hoảng hốt, từ đó trúng chiêu.
Nhưng dù sao họ cũng là đế, rất nhanh đã hiểu đó chỉ là thần thông của Nguyên Nha Thần Vương, sau khi phá giải sẽ tỉnh lại.
Dù vậy thì chư đế cũng không kìm được rùng mình, vừa rồi họ ngủ thiếp đi, nếu Nguyên Nha Thần Vương nhân lúc đó ra tay thì họ còn sống nổi không?
Đây chính là điều họ sợ nhất.
Thái Cổ Thần Vương không ra tay thì thôi, khi đã ra tay thì trấn áp được hết bọn họ.
- Ha ha ha, một đám tiểu bối...
Tiếng cười của Nguyên Nha Thần Vương vọng lại, vô cùng chói tai, mọi người nhìn theo hướng có tiếng cười, thấy Nguyên Nha Thần Vương mắt nhỏ, thân hình nhỏ thó chắp hai tay sau lưng tiến lại. Phía sau hắn là một vị thần vương mặt đầy lông, cao to gầy gò. Nguyên Nha Thần Vương tươi cười, còn vị kia thì mặt không chút biểu cảm.
Đột nhiên các vị thần ma Thiên Đình tỉnh lại, đứng dậy nhìn quanh khó hiểu, không biết tại sao mình đột nhiên lại ngủ. Đại quân thần ma của Tiên Thiên Cung, Trường Sinh thị, Trung Ương thị thì vẫn ngủ, khiến Chung Nhạc, Mục Tiên Thiên đều thấy nặng trĩu.
- Đồ nhi quân, còn không hạ lệnh cho quân trừ bỏ chúng đi?
Nguyên Nha Thần Vương cười hề hề:
- Giết hết đám sâu bọ đáng thương đang ngủ này, với chúng chắc không khó nhỉ?
← Ch. 1209 | Ch. 1211 → |