← Ch.1210 | Ch.1212 → |
Mấy người Chung Nhạc nổi da gà, Đế Hậu nương nương lại cười khanh khách, quát lớn:
- Toàn quân nghe lệnh, giết loạn thần tặc tử!
Các vị thần ma Thiên Đình lập tức động thân, tế thần binh, ma thần binh của mình lên, lao tới giết những thần ma đang ngủ, chỉ nháy mắt đã có vô số cái đầu rơi xuống!
- Tỉnh lại hết cho ta!
Bọn Mục Tiên Thiên vừa kinh vừa nộ, trong giọng nói chứa đạo âm, muốn phá vỡ mê chú trong đầu các Tiên Thiên thần ma bên mình, hàng vạn thần ma tỉnh lại, nhưng số thần ma vẫn ngủ thì còn nhiều hơn, lần lượt bị giết chết!
Mê chú trong hàng nghìn vạn thần ma dù sao cũng là từ Nguyên Nha Thần Vương, muốn phá giải thần thông của Nguyên Nha Thần Vương không phải dễ.
Bọn Mục Tiên Thiên đang định đánh thức nhiều thần ma hơn thì đột nhiên hội Đế Hậu lao tới khiến họ không thể thi triển thần thông cứu nhiều người hơn.
Chỉ Chung Nhạc là không ai hỏi han gì, tiếng Mục Tiên Thiên truyền tới:
- Dịch quân, giao cho ngươi đấy! Bích Lạc tiên sinh, Bích Lạc tiên sinh, còn không mau trợ giúp?
Bích Lạc Cung bên cạnh Thiên Đình, cánh cửa mở ra, cửu ngũ chí tôn lập tức lao ra từ bên trong, lại thêm ba mươi sáu vị Tiên Thiên thần ma cùng Phong Vô Kỵ, La Lão lao tới tương trợ, giúp Chung Nhạc ngăn chặn đại quân thần ma Thiên Đình!
- Dịch tiên sinh, hôm nay chúng ta là đồng liêu rồi!
Phong Vô Kỵ cười ha hả, thần thái ngời ngời, nói lớn:
- Ta và ngươi cùng là thần tử một điện, ngươi phải chiếu cố ta nhiều hơn đấy!
- Thiên hạ đệ nhất vô sỉ, không ai ngoài Vô Kỵ... Đại Thất Đạo Luân Hồi!
Chung Nhạc hét lớn, quầng sáng sau đầu mở rộng, vù vù chuyển động, nháy mắt đã bao trùm vạn dặm. Những nơi ánh sáng sau đầu hắn đi qua đều cuốn thần ma đang ngủ bên hắn lên.
Chung Nhạc bay lên cao, lao nhanh lên khoảng không bên trên chiến trường, đi tới đâu, dù là thần ma của bên Chung Nhạc hay của đại quân Thiên Đình cũng đều bị hút vào trong nguyên thần bí cảnh của hắn!
Chung Nhạc lao đi vun vút, phía sau là Đế Quân của Thiên Đình truy sát, đông đảo Đế Quân Thiên Đình đi tới đâu là cuốn thần ma bên mình lên, vô số thần ma giống như những con kiến bay vào quầng sáng sau đầu họ, hợp lực tế họ chỉnh đốn trận pháp.
Mấy người Phong Vô Kỵ cùng cửu ngũ chí tôn lập tức lao tới ngăn chặn chư thần Thiên Đình lại, chỉ là, cường giả Thiên Đình quá nhiều, trong chốc lát đã nhấn chìm họ, tiếp tục lao về phía Chung Nhạc.
Nhưng tốc độ của Chung Nhạc quá nhanh, Tiên Thiên Nhục Xí thiên hạ vô song, nhanh chóng bay hết mọi nơi trong chiến trường, hút được phần lớn thần ma bên hắn vào nguyên thần bí cảnh.
- Tỉnh dậy!
Bất Diệt Thần Thức của hắn xung kích thẳng tới Xích Tùng, Âm Phiền Huyên, gọi họ tỉnh dậy trước.
- Huyên Nhi, Xích Tùng, thời cơ tuyệt hảo!
Ánh mắt Chung Nhạc lay động, tránh né sự truy sát phía sau, truyền âm:
- Đế chiến đang căng thẳng, không chú ý tới các ngươi, hãy lên thuyền cổ nghìn cánh, ta đưa các ngươi tới Tiên Thiên Cung, dẹp chư thiên của Mục Tiên Thiên!
Âm Phiền Huyên giật mình, vội nói:
- Ý phu quân lẽ nào là thần hồn lạc ấn của bọn Xích Tùng?
- Không sai, là cuốn Sinh Tử Bộ đó, giấu trong đệ nhất chư thiên của Tiên Thiên Cung.
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Danh húy của bọn Xích Tùng bị ghi trong cuốn Sinh Tử Bộ đó, cho dù họ có chết cũng bị Mục Tiên Thiên cảm tri được, tra ra rõ ràng. Giờ cơ hội hiếm có, Huyên Nhi nàng đưa họ đi hủy Sinh Tử Bộ đi!
Ánh mắt hắn lóe hàn quang, nói:
- Hãy nhớ là đừng để lại bất cứ dấu vết gì! Sau trận chiến này chắc chắn Mục Tiên Thiên sẽ thanh tẩy họ, giờ ta có thể nói họ đã chết trên chiến trường rồi. Mục Tiên Thiên muốn tra cũng đừng hòng tra ra! Khoan đã!
Hắn dừng lại, cuốn hơn hai nghìn vạn thần ma trong nguyên thần bí cảnh lên, đưa vào nguyên thần bí cảnh của Âm Phiền Huyên, số thần ma này đều đang ngủ, vẫn chưa phá giải được mê chú.
- Huyên Nhi, sau khi hủy được Sinh Tử Bộ thì đừng quay lại, lập tức đưa những thần ma này tới vũ trụ cổ, đợi ta ở Thương Cốc!
Ánh mắt Chung Nhạc lay động:
- Những thần ma này, ta đã tính Nhân Quả Tuyến của họ, cũng từng suy ra mười kiếp trước của họ, biết rất rõ họ, không phải gian tế Mục Tiên Thiên cài cắm bên cạnh ta. Nàng đưa họ đi, sau này họ chính là người của ta!
Xích Tùng thất thanh:
- Một lúc thiếu đi nhiều thần ma như vậy, nhỡ Mục Tiên Thiên hỏi...
- Họ đều đã chết trên chiến trường, chết ở trận chiến với Thiên Đế.
Chung Nhạc thản nhiên nói.
Âm Phiền Huyên, Xích Tùng tim đập loạn, làm theo lời hắn lên con thuyền cổ, Thất Đạo Luân Hồi sau đầu Chung Nhạc chuyển động, Không Gian Bí Cảnh đưa con thuyền cổ ra khỏi Thiên Đình.
Con thuyền cổ vỗ cánh bay đi không chút động tĩnh, hướng về Tiên Thiên Cung.
- Nếu Tử Quang Quân Vương còn sống, chắc chắn hắn sẽ nhìn ra mưu kế của ta, sẽ không để ta dễ dàng đưa những thần ma này đi.
Chung Nhạc thầm thở dài, dù sao thì Tử Quang cũng chết rồi, cùng Viêm Hoàng rời khỏi thế gian này.
Đông đảo Đế Quân của Thiên Đình tràn tới như vũ bão, nhấn chìm Chung Nhạc. Chung Nhạc đem theo vô số thần ma trong nguyên thần bí cảnh lùi về sau, tránh các đạo công kích, chỉ cần hắn muốn bỏ chạy, cho dù là đế cũng đừng hòng giữ chân hắn..
- Đừng hòng đi được, Dịch Quân Vương!
Những tiếng hét truyền tới, thiên la địa võng mở rộng, Chung Nhạc không ngừng vỗ đôi Tiên Thiên Nhục Xí lao đi, đồng thời Bất Diệt Thần Thức liên tục tấn công não của thống soái các quân đang ngủ vùi trong nguyên thần bí cảnh của hắn.
Thần Vũ Uy Vương tỉnh lại đầu tiên, rồi tới Thái Phùng, Lung Điệt, Kiều Trùng, Bệ Ngạn, rồi tới cường giả của Trung Ương thị, sau đó là thủ lĩnh các tộc.
- Chư quân, lập tức thanh trừ mê chú của Nguyên Nha Thần Vương trong đầu bộ hạ mình!
Chung Nhạc hét lớn:
- Ta không duy trì được lâu nữa đâu!
Mọi người vội vàng thi triển tu vi pháp lực, xung kích mê chú trong đầu của các bộ hạ. Chỉ là, tu vi thực lực của họ dù sao cũng không bằng được đế cấp, nhất thời không thể giải trừ hoàn toàn được mê chú.
Cũng may số người tỉnh lại ngày một nhiều, thần ma tỉnh lại nhiều hơn, Thần Vũ Uy Vương thấy thiếu vài nghìn vạn thần ma thì giật mình, vội hỏi:
- Dịch Quân Vương, số tướng sĩ kia đâu rồi?
Chung Nhạc ảo não:
- Họ bị trúng ma chú của Nguyên Nha Thần Vương, Đế Hậu dẫn đại quân đánh tới..
Hắn không nói tiếp, nhưng mọi người đều hiểu, đại quân chìm vào giấc ngủ, chỉ e đã bị đồ sát vô số.
- Giờ Thiên Đình đã biến thành lò mổ, Nguyên Nha Thần Vương và Diên Hành Thần Vương hiện thân, chỉ sợ sẽ có nhiều vị khủng khiếp hơn giáng lâm, đó đã không phải nơi những thần ma như chúng ta có thể ở nữa rồi.
Tiếng Chung Nhạc vang vọng trong nguyên thần bí cảnh:
- Chư quân, các ngươi hãy tiếp tục giải trừ mê chú cho các tướng sĩ, ta dụ cường giả Thiên Đình ra khỏi Thiên Đình, quyết một trận tử chiến với chúng bên ngoài Thiên Đình.
Chúng tướng sĩ đáp vâng, nhưng rồi lại có chút sợ hãi.
Những kẻ còn đáng sợ hơn Nguyên Nha Thần Vương sắp giáng lâm Thiên Đình sao?
Vậy thì hơi quá đáng sợ rồi thì phải!
Một chiêu thần thông của Nguyên Nha Thần Vương khiến hàng trăm nghìn vạn thần ma chìm vào giấc ngủ không biết sống chết. Thần thông như vậy đâu chỉ xuất thần nhập hóa? Lẽ nào, còn có người còn mạnh hơn Nguyên Nha Thần Vương?
Chung Nhạc nhanh chóng dẫn các lộ cường giả Thiên Đình ra ngoài Thiên Đình, không lâu sau là ra ngoài, dụ vô vàn kẻ truy sát tới tầng không trên Đế Tinh.
- Dịch quân, các lộ binh mã đã chỉnh đốn sẵn sàng!
Thần Vũ Uy Vương nói lớn.
Chung Nhạc đột nhiên dừng lại, quầng sáng sau đầu quay tít, phình to, nháy mắt trăm nghìn vạn thần ma hiện ra phía trước hắn, bày thành trận thế sẵn sàng chiến đấu!
Đông đảo Đế Quân Thiên Đình laoo tới, quầng sáng sau đầu xoay chuyển, vô số thần ma bay ra từ phía sau đầu họ, rơi xuống thành trận, tràn tới như thủy triều, tiếng hét chấn động trời đất.
Uỳnh uỳnh!
Hai bên lao vào nhau ác liệt, phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Giết!
Vô số tiếng hét vang lên:
- Vì thiên hạ đại thống!
- Vì bình định loạn thế!
- Giết! Giết hết bọn chúng!
Vô số thần ma rơi vào trạng thái điên cuồng, chiến tranh chỉ trong nháy mắt đã vào thời khắc thảm liệt nhất, Chung Nhạc chau mày, tình hình này có phần quỷ dị.
Tù tù...
Bỗng có tiếng tù và vang lên, âm thanh kéo dài đơn điệu nhưng lại tựa như ma âm khiến khí huyết sục sôi, cổ vũ tướng sĩ hai bên tắm máu.
Chung Nhạc ngẩng lên, thấy trên không trung có sáu thân ảnh, mỗi người cầm một cái tù và dài mà thổi.
- Bích Tà Thần Hoàng!
Chung Nhạc nheo mắt, Ngụy Thánh Linh Thể, Bích Tà Thần Hoàng xuất hiện rồi, Bích Tà Thần Hoàng hiện giờ đã là một vị Đế Quân. Dù sao hắn cũng là Thánh Linh Thể, tuy chỉ là Ngụy Thánh Linh Thể nhưng cũng khiến tu vi của hắn tăng vọt, đạt tới trình đố người khác có lòng tới!
Hắn có thể tu luyện nhờ vào sát phạt chi khí mà chiến tranh đem lại, trong trận đế tranh này thì chiến tranh không thiếu gì.
Chiến tranh nuôi dưỡng hắn, khiến tu vi hắn tăng lên thần tốc, thậm chí còn nhanh hơn cả Chung Nhạc, hơn cả Phong Vô Kỵ!
Sáu cái tù và vang lên khiến trận chiến trở nên cực kỳ tàn khốc!
Bích Tà Thần Hoàng sắc mặt lạnh nhạt, tiếng tù và vẫn vang lên, khi chiến đấu ác liệt nhất đột nhiên tiếng tù và thay đổi, trở nên mạnh mẽ đồn dập, thần ma bên Thiên Đình đại loạn, tàn sát lẫn nhau.
Đột nhiên, Bích Tà Thần Hoàng cảm ứng được ánh mắt Chung Nhạc, hắn tìm kiếm trong trăm nghìn vạn thần ma, cuối cùng nhìn tới Chung Nhạc. Bích Tà Thần Hoàng cười, nói lớn:
- Dịch tiên sinh, ta là quân cờ của Tiên Thiên bệ hạ, được Tử Quang Quân Vương cài trong Thiên Đình. Giờ cuối cùng cũng trở về vị trí rồi!
Chung Nhạc gật đầu, từ xa ám thị, trong lòng thở dài:
- Tử Quang, lại là Tử Quang... Không có Tử Quang thì cho dù Mục Tiên Thiên có chiến thắng thì cũng nguyên khí đại thương, thiệt hại nghiêm trọng.
Đại cục đã định, quân cờ Tử Quang Quân Vương cài trong Thiên Đình đã phát huy tác dụng quan trọng, giúp chủ lực của đại quân Mục Tiên Thiên được bảo toàn.
Sau này Mục Tiên Thiên vinh đăng đại bảo, cũng có đủ quân lực để trấn thủ thiên hạ, bình định động loạn, việc này rất khác với kết cục mà Vân Quyển Thư đặt ra, khiến Thiên Đình và đại quân Mục Tiên Thiên lưỡng bại câu thương.
Vân Quyển Thư vẫn là không đấu lại Tử Quang Quân Vương.
Tại Thiên Đình, Nguyên Nha Thần Vương và Diên Hành Thần Vương một trước một sau, ở giữa là Sinh Mệnh Cổ Thụ, Đế Hậu đang chìm vào giấc ngủ. Ngọn cây này đã đổi chủ, bị Nguyên Nha Thần Vương đoạt lại.
- Sinh Mệnh Cổ Thụ, một trong những linh căn mạnh nhất, Đại Tư Mệnh không hồi sinh thì nó cũng sẽ không hồi sinh. Đại Tư Mệnh đã hồi sinh, và nó cuối cùng cũng hồi sinh rồi!
Nguyên Nha Thần Vương ánh mắt trở nên cuồng nhiệt, vội thúc giục:
- Mau mau, lấy Tiểu Đào Thụ ra đây, dung hợp với cổ thụ!
Chương: 1217: Trứng chim (1)
Diên Hành Thần Vương lấy Đế Lâm Lão Mẫu ra, thi triển pháp lực, chỉ thấy cây Bàn Đào Mẫu Thụ này bắt đầu sinh trưởng nghịch, cành lá thu lại thành mầm xanh mướt, rất nhanh thân cây cũng bắt đầu rút ngắn lại, rễ cũng thu nhỏ lại
Không lâu sau Đế Lâm Lão Mẫu biến thành một hạt quả hạch.
Hai vị thần vương kích động vạn phần, đặc biệt là Nguyên Nha Thần Vương, hắn đã vạch kế hoạch hồi sinh Sinh Mệnh Cổ Thụ từ lâu, đã tiêu hao không biết bao nhiêu tâm huyết của hắn!
Năm đó, khi Đại Tư Mệnh chết, hắn đã đoạt được Sinh Mệnh Cổ Thụ trước tiên, không ngờ Sinh Mệnh Cổ Thụ vì Đại Tư Mệnh chết mà cũng khô héo, sinh mệnh lực dồi dào kết thành quả.
Hắn cướp được quả nuốt vào bụng nhưng phát hiện không thể tiêu hóa, hơn nữa, đáng sợ hơn là thịt quả lại ràng buộc nhục thân hắn khiến nhục thân hắn sinh trưởng trên cây cổ thụ, biến thành một phần của cây, không thể rời khỏi cây.
Nhục thân của hắn bị ngạnh hóa, biến thành một phần của câ, bất lực hắn đành phải cắt thịt, từng mảnh thịt biến thành phân thân hành tẩu thay hắn.
Không biết hắn đã cắt mình ra bao nhiêu lần, thân thể tập hợp lại không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn bị treo trên cây, không thể rời đi được.
Nhưng hắn cũng là trong họa có phúc, trở nên vô cùng đặc biệt, hắn có thể coi là người có nhiều phân thân nhất trong số các thần vương.
Nếu những phân thân này của hắn nếu tổ hợp lại thành một thì tương đương với một Nguyên Nha Thần Vương khác rồi!
Nếu phân thân và chân thân của hắn dung hợp thì tu vi thực lực của hắn chắc chắn sẽ tăng gấp đôi!
Giờ hắn đã rất cường hãn, nếu chân thân phân thân hợp thể thì hắn sẽ đáng sợ tới mức nào đây?
Đây chính là vốn liếng của hắn!
Nhưng chỉ có quả hạch thì vẫn chưa thể hồi sinh Sinh Mệnh Cổ Thụ được. Năm đó hắn có được cả quả hạch và thịt quả cũng không hồi sinh được Sinh Mệnh Cổ Thụ mà còn kéo cả chân thân mình vào.
Từ khi ấy Nguyên Nha Thần Vương đã biết muốn hồi sinh Sinh Mệnh Cổ Thụ thì buộc phải hồi sinh Đại Tư Mệnh.
Sinh Mệnh Cổ Thụ khô héo gây nên một tranh mưa máu tanh nồng, dẫn đến không biết bao nhiêu cường giả tranh giành, có không ít đời chủ nhân, nhưng cuối cùng Sinh Mệnh Cổ Thụ rơi vào tay của Thiên mới sinh ra không lâu.
Quả hạch đó cũng thu hút sự chú ý của nhiều người, phiêu giạt trong vũ trụ, rơi vào tay không ít cường giả nhưng họ đều không thể khiến quả hạch nảy mầm. Cho mãi tới thời đại của Phục Mân Đạo Tôn, quả hạch rơi vào tay con rể Phục Hy thị là Luân Hồi Đại Thánh, bắt đầu mọc rễ, biến thành Bàn Đào Mẫu Thụ.
Mẫu thụ sinh trưởng, Luân Hồi Đại Thánh ngộ ra được Lục Đạo Luân Hồi dưới cây mẫu thụ. Khi hắn thành đế, mẫu thụ có được sự đạo diệu vô biên, sinh ra linh hồn, biến thành Đế Lâm Lão Mẫu.
Nguyên Nha Thần Vương vẫn biết Bàn Đào Mẫu Thụ ở đâu, nhưng Đại Tư Mệnh lại không hồi sinh, cho dù có được Bàn Đào Mẫu Thụ thì cũng vô ích. Hắn có thánh dược có thể tìm kiếm mọi linh căn thánh dược là Họa BÍch Ba Hoa nên mặt cho Bàn Đào Mẫu Thụ rơi vào tay Luân Hồi Đại Thánh.
Hơn nữa Luân Hồi Đại Thánh Đế là cô gia của Phục Hy thị, thời đại đó có một vị cường giả đáng sợ chấn thủ trong trời đất, khiến Thái Cổ Thần Vương cũng phải cúi đầu xưng thần. Nguyên Nha Thần Vương cho dù có lá gan to hơn nữa cũng không dám đôgnj vào Luân Hồi Đại Thánh.
Cuối thời đại Địa Kỷ, Phục Mân Đạo Tôn thọ nguyên cạn, lại qua nghìn năm, Luân Hồi Đại Thánh Đế cũng tới điểm cuối cùng, được mai táng ở Tổ Tinh.
Với Nguyên Nha Thần Vương mà nói, cuối cùng cũng tới lúc lấy đi Bàn Đào Mẫu Thụ được rồi.
Hơn nữa đột nhiên một bàn tay khổng lồ đè Diên Hành Thần Vương xuống, biến thành Ngũ Chỉ Sơn, chấn áp Diên Hành Thần Vương trong đại lục Quy Khư. Cảnh tượng này thật khiến Nguyên Nha Thần Vương lạnh xương sống.
Bàn tay đó chính là bàn tay của Hắc Đế
Còn bên cạnh chính là Bàn Đào Mẫu Thụ!
Rõ ràng là Hắc Đế đã phát hiện ra Bàn Đào Mẫu Thụ, trấn áp Diên Hành ở Quy Khư chính là tỏ rõ cho Nguyên Nha Thần Vương biết, hắn đã phát hiện ra Bàn Đào Mẫu Thụ, Bàn Đào Mẫu Thụ là của hắn, không cho phép Nguyên Nha Thần Vương chạm tay vào!
Nguyên Nha Thần Vương mười vạn năm cũng không dám động vào Bàn Đào Mẫu Thụ, cho tới khi Hắc Đế tạo sinh tử quan, tới khi Đại Tư Mệnh hồi sinh, tới khi Diên Hành Thần Vương thoát nạn thì hắn mới nổi tâm tư.
Giờ Diên Hành Thần Vương là đồng minh, lại có quả hạch trong tay, Sinh Mệnh Cổ Thụ trong tay, cuối cùng hắn cũng có đủ can đảm!
- Ta trong hóa được phúc, ăn thịt quả tuy bị treo trên cây nhưng có sinh mệnh lực vô biên, phân thân nhiều không đếm xuể, giờ chân thân thoát nạn, phân thân dung nhập chân thân, ha ha..
Nguyên Nha Thần Vương kìm nén kích động, quả hạch bay lên, chân thân của hắn trên cây, con quạ đó lập tức bạo phát sinh cơ vô cùng vô tận, dung hợp với quả hạch. Sinh Mệnh Cổ Thụ đột nhiên rung chuyển dữ dội, tiếng nổ lớn vang lên, hết tiếng này tới tiếng khác, hết trận rung chuyển này tới trận rung chuyển khác!
Cây cổ thụ này đã không còn cành lá, không còn rễ, chỉ còn lại thân chính, nhưng giờ sinh mệnh lưu chuyển, cây cổ thủ hồi sinh!
Hoa văn trên bề mặt vỏ cây lập tức trở nên rõ ràng, dường như là vô số thiên nhiên đại đạo, chúng đã khô héo nhưng giờ đang bắt đầu hồi sinh!
Đại đạo hồi sinh, chuyển động trên bề mặt cây, thêm nhiều sinh cơ được kích phát, trong thân cây vọng ra từng trận âm thanh lớn, giống như một cỗ máy khổng lồ đang vận hành, vô số những chiếc bánh răng tinh diệu đang chuyển động vậy!
Đó là vòng tuổi của Sinh Mệnh Cổ Thụ đang chuyển động!
Khí tức xa xưa truyền tới, Sinh Mệnh Cổ Thụ là đệ nhất linh căn đã tồn tại ngay từ khi vũ trụ xuất hiện, vòng tuổi của nó có tới hàng vạn triệu vòng, khi những vòng tuổi đó chuyển động giống như đánh thức ký ức của cả vũ trụ vậy!
Uỳnh uỳnh!
Một âm thanh kinh thiên động địa truyền tới, vô số ký tức thời quang tràn ra từ trong Sinh Mệnh Cổ Thụ, dường như thời quang chứa trong Sinh Mệnh Cổ Thụ đang được thích phóng, cũng giống như thời quang trong Sinh Mệnh Cổ Thụ đang trôi ngược!
Nguyên Nha Thần Vương và Diên Hành Thần Vương bị sức mạnh hủng bố từ Sinh Mệnh Cổ Thụ đẩy ra, hoang mang nhìn nó thì thấy thời quang quanh cây cổ thụ đang trôi đi, nhưng không phải tới tương lai mà trở về quá khứ!
Xung quanh cổ thụ thậm chí còn có thể thấy hình thái của cả vũ trụ, vô số vì sao xoay chuyển quanh cổ thụ. Ba nghìn Lục Đạo Giới, vũ trụ cổ xưa, Tử Vi, Đạo Giới, Hư Không Giới, tất cả đều hiện ra!
Thời gian nhanh chóng trở về thượng cổ, ba nghìn Lục Đạo Giới lần lượt biến mất, thiên tượng đang thay đổi điên cuồng, Đạo Giới trở nên hoang tàn, thời gian của thượng cổ nhanh chóng qua đi, vào thời viễn cổ.
Không lâu sau, Hư Không Giới biến mất, thời gian quanh cây cổ thụ trở về thời điểm trước khi Đại Toại mở ra Hư Không Giới, chính thức vào thời đại Thái Cổ Hắc Ám!
Thời gian lại tiếp tục trôi, rồi Đạo Giới hoang tàn biến mất, sau khi Đạo Giới biến mất rễ của Sinh Mệnh Cổ Thụ bắt đầu mọc dài ra, đâm chồi nảy lộc um tùm.
Rồi Tử Vi Tinh Vực cũng biến mất theo, chỉ còn lại vũ trụ cổ xưa, bị bao quanh bởi Hỗn Độn, cô độc xoay chuyển, không còn bất thế giới nào khác.
Sinh Mệnh Cổ Thụ đã trở về trạng thái đỉnh phong, trở lại là thiên địa đệ nhất linh căn, nhưng thời gian quanh nó vẫn tiếp tục trở về quá khứ.
Chỉ thấy, các vì sao trong vũ trụ cổ ngày một ít, tinh thể ảm đạm, các vùng tinh vực biến mất, thể tích của vũ trụ cổ cũng thu nhỏ lại.
- Lẽ nào cây linh căn này đang trở lại thời kỳ đầu khi vũ trụ sinh ra?
Nguyên Nha Thần Vương cũng vô cùng chấn kinh, thời gian quanh Sinh Mệnh Cổ Thụ vẫn đang tiếp tục trở về thời xa xưa!
Đột nhiên hắn có cảm giác không ổn, Sinh Mệnh Cổ Thụ đang trở về quá khứ, mà chân thân của hắn vẫn đang ở trên cây, chân thân của hắn đã thành một phần của cây rồi!
Nếu Sinh Mệnh Cổ Thụ trở về thời kỳ đầu vũ trụ mới sinh ra thì chân thân của hắn sẽ thành cái gì?
Tim hắn đập thình thịch, Sinh Mệnh Cổ Thụ là thiên địa linh căn của vũ trụ, sinh mệnh duy nhất của vũ trụ khi mới sinh ra chỉ có một, đó là Đại Tư Mệnh!
Hắn khi đó chưa sinh ra, vẫn là một quả trứng chim ở Tiên Thiên thánh địa!
Nguyên Nha Thần Vương mắt trợn tròn, tim đập thình thịch bất an, nhìn chân thân của mình trên cây đang nhỏ dần, yếu dần.
Ngọn cây đó đúng là có khả năng quay ngược thời gian, tuy là quay ngược thời gian của chính nó nhưng Nguyên Nha Thần Vương đã ăn thịt quả, trở thành một phần của Sinh Mệnh Cổ Thụ, nên cũng bị quay ngược thời gian!
Hắn tưởng rằng chân thân dung hợp với cổ thủ, cổ thụ sẽ biến thành bảo vật của hắn, có thể đoạt được quyền nắm giữ Sinh Mệnh Cổ Thụ từ tay Đại Tư Mệnh.
Khi Đại Tư Mệnh tới cướp cổ thụ thì chân thân của hắn vùng lên, điều khiển cổ thụ giết Đại Tư Mệnh, đó thật là kế hoạch tuyệt hảo!
Nhưng giờ hắn phát hiện mình sai quá sai!
Chân thân của hắn không thể thôn phệ Sinh Mệnh Cổ Thụ mà ngược lại bị Sinh Mệnh Cổ Thụ thôn phệ, biến thành một phần của cây!
Hơn nữa, nếu chân thân của hắn cũng trở về quá khư cùng Sinh Mệnh Cổ Thụ, Sinh Mệnh Cổ Thụ vẫn cường hãn như vậy, còn hắn thì trở nên yếu dần, cho đến khi thành một quả trứng chim!
- Mẹ kiếp, nguy rồi, nguy rồi...
Nguyên Nha Thần Vương run rẩy, Diên Hành Thần Vương bên cạnh không hiểu lắm nhưng hắn cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh, Sinh Mệnh Cổ Thụ không hổ là thiên địa đệ nhất linh căn, khả năng quay ngược thời gian đúng là nghịch thiên!
- Nếu ta có khả năng này thì không phải có thể trường sinh bất tử hay sao? Cho dù có chết thì cũng có thể quay ngược thời gian của mình, trở về trước kia.
Hắn nghĩ bụng.
Đột nhiên Nguyên Nha Thần Vương thở dài, nhìn chân thân của mình đã biến thành một quả trứng treo trên cây.
Một ngọn cây um tùm không nở hoa, không kết quả mà lại mọc ra một quả trứng chim, đúng là kỳ lạ!
Diên Hành Thần Vương nhìn vẻ mặt của Nguyên Nha Thần Vương mà cũng không nhịn được bật cười.
Hắn đột nhiên hiểu kế hoạch của Nguyên Nha Thần Vương, chẳng qua là muốn chân thân dung hợp với phân thân, nắm giữ Sinh Mệnh Cổ Thụ. Nhưng giờ chân thân của hắn còn chưa sinh ra, cho dù phân thân có dung hợp với chân thân thì cũng sẽ không mạnh hơn bây giờ được.
Hắn vốn dĩ rất dè chừng Nguyên Nha Thần Vương, Nguyên Nha Thần Vương rất tự tin, nói có thể trừ bỏ Đại Tư Mệnh, loại trừ Hắc Đế, khiến hắn hiểu rằng Nguyên Nha Thần Vương chắc chắn có vốn liếng riêng của mình.
Nếu chân thân Nguyên Nha Thần Vương dung hợp với phân thân thì đúng là sức mạnh sẽ rất hùng hầu, chưa biết chừng có thể ám toán Đại Tư Mệnh và Hắc Đế, cộng với Diên Hành Thần Vương tương trợ, khả năng chiến thắng sẽ cao hơn nữa.
Nhưng giờ có lẽ con chim này đã vấp phải đã ngã lộn ra rồi!
- Ta bị lừa rồi...
Nguyên Nha Thần Vương mặt đen sì lại:
- Chẳng trách năm đó Hắc Đế, Bạch Đế mấy tên khốn đó đều không cướp quả của Sinh Mệnh Cổ Thụ...
← Ch. 1210 | Ch. 1212 → |