Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1275

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1275: Kế hoạch Bổ Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Hoa Thiến Mân mặc dù bình thường mơ mơ màng màng, nhưng trên phương diện tu luyện lại cơ linh cổ quái. Nàng thường xuyên sẽ có những phương pháp tu luyện khiến cho người khác không lường trước được. Con đường nàng đi có chút tương tự với Phong Hiếu Trung. Bất quá, Phong Hiếu Trung là vì cầu Đạo mà không từ thủ đoạn, không có phân chia thị phi đúng sai gì cả.

Mà con đường Hoa Thiến Mân đi thì càng tiếp cận tự nhiên hơn, nghiên cứu Đạo, nhưng không làm thương hại tới những sinh linh khác.

Ví dụ như nghiên cứu Linh của các tộc trong Hư Không Giới, tìm kiếm ảo diệu của Động thiên. Loại phương pháp này, Chung Nhạc căn bản chưa từng nghĩ qua. Mà trên thực tế, đây cũng là đường tắt nhanh nhất. Từ khi Hư Không Giới xây dựng cho tới nay, vô số linh hồn Tạo Vật Chủ đã sống nhờ ở trong đó, bọn họ đối với Động thiên thăm dò có lẽ không bằng Chung Nhạc, nhưng tất cả mọi người trí tuệ kết hợp cùng một chỗ, liền sẽ viễn siêu Chung Nhạc không biết bao nhiêu rồi.

Âm Phần Huyên sở dĩ đạt tới Tạo Vật Cảnh viên mãn còn nhanh hơn Chung Nhạc, là bởi vì nàng đạt được sự chỉ điểm của Hoa Thiến Mân, cũng đã từng đi tới nơi này tìm hiểu. Vạn Đạo Động Thiên của Thánh Linh Thể muốn đề thăng thành Chư Thiên, cần điều kiện cực kỳ hà khắc. Nếu không có Hoa Thiến Mân chỉ điểm, nàng vẫn còn cách Tạo Vật Cảnh viên mãn một khoảng cách vô cùng xa xôi.

Hai người từ Hư Không Giới bay xuống, Chung Nhạc thoáng liếc nhìn một cái. Chỉ thấy Thiên Mạc phiêu phù trên không trung Hư Không Giới, một tôn Thần Ma đứng sừng sững trên Thiên Mạc phiêu đãng bất định, đang nhìn về phía hai người.

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhưng cũng không nói gì. Hai người rời khỏi Hư Không Giới, quay trở về Tổ Đình. Nguyên thần Hoa Thiến Mân nhập khiếu, trở lại nhục thân, mở mắt ra. Chỉ thấy Chung Nhạc vẫn như cũ đang ngẩng đầu nhìn lên Hư Không Giới, Thần quang trong Thần Nhãn thứ ba sáng ngời, tựa hồ như có thể nhìn thấy cảnh tượng trong Hư Không Giới. Hoa Thiến Mân không khỏi nghi hoặc, hiếu kỳ hỏi:

- Ngươi đang nhìn gì vậy? Ngươi không phải đã biết rõ rồi sao?

- Biết rõ và đắc đạo cũng không giống nhau!

Chung Nhạc thu hồi ánh mắt, nhoẻn miệng cười, nói:

- Ta đúng là đã biết rồi, nhưng vẫn còn cách Đạo một đoạn khoảng cách nho nhỏ. Vừa rồi ta chính là nhìn...

Hắn đột nhiên dừng lại, không tiếp tục nói nữa, mà tâm niệm khẽ động. Từ trong mi tâm, một đạo Thần quang chiếu rọi ra, cuốn Hoa Thiến Mân lên, kéo vào trong Bí cảnh Đạo Nhất của chính mình.

Hoa Thiến Mân không khỏi kinh ngạc, đảo mắt quan sát khắp nơi. Chỉ thấy đây là một tòa Tiên Thiên Thánh Địa to lớn khôn cùng, hơn nữa tựa hồ không chỉ có một tòa Thánh địa, mà là tập hợp thể của rất nhiều Thánh địa, tổ hợp cùng một chỗ.

Đại đạo nơi này vô cùng hưng vượng, phảng phất như một vũ trụ thu nhỏ vậy. Nàng ngẩng đầu nhìn lên, thậm chí có thể nhìn thấy một đạo Tinh hà phiêu đãng cách đó không xa.

Sau đó, nàng nhìn thấy Chung Nhạc, một gã Chung Nhạc khác, hình thái Phục Hy đầu người thân rắn. Hoa Thiến Mân lắc mình lóe lên, cũng hiện ra chân thân đầu người thân rắn, hai người sóng vai bò tới.

- Biểu muội, ngươi từng gặp qua kiện bảo vật này chưa?

Chung Nhạc vươn tay ra, từ trên không trung gỡ xuống Hỗn Nguyên Đại La Kiếm, chia ra làm năm mươi thanh kiếm, ngay sau đó nhẹ nhàng phất một cái, lại biến thành một thanh kiếm.

Hoa Thiến Mân lắc đầu, nói:

- Ngoại trừ ở nơi này của ngươi ra, chưa từng gặp qua ở nơi nào khác!

- Vậy ngươi từng gặp qua quyển Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư này chưa?

Chung Nhạc lại lấy một kiện bảo vật từ trên không trung xuống, hỏi.

Hoa Thiến Mân cũng lại lắc đầu. Chung Nhạc lại lấy rất nhiều Bảo vật Thiên đạo đám Thiên Thùy Thái Cực Ấn xuống, nhất nhất tra hỏi, Hoa Thiến Mân cũng đều lắc đầu, nói:

- Chỉ từng gặp qua ở nơi này của ngươi!

Chung Nhạc trầm ngâm trong chốc lát, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ không phải...

- Không phải cái gì?

Hoa Thiến Mân càng thêm hiếu kỳ.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta thấy Thiên Mạc Thân của Thiên xuất hiện hai lần nhìn về phía chúng ta. Nếu hắn muốn giám thị ta, cũng không cần phải xuất hiện hai lần. Bởi vì Thiên Mạc có thể cảm ứng được nhất cử nhất động của ta. Chỉ cần có Phục Hy tiến vào Hư Không Giới đều sẽ bị hắn cảm giác được. Hắn có thể biết được hết thảy hướng đi của ta. Cho nên ta cho rằng hắn không phải là muốn giám thị ta, mà là muốn giám thị ngươi. Ta đột nhiên cảm thấy ngươi có thể là một lựa chọn khác của Thiên. Con đường của ngươi có chút gần giống với con đường của Phong sư huynh. Bất quá, lại là hai loại cực đoan khác biệt. Có lẽ ngươi cũng giống với Phong sư huynh, đều là cơ hội để Thiên chạy thoát khỏi bản thể. Hiện tại xem ra là ta suy nghĩ quá nhiều rồi, ngươi chưa từng nhìn thấy qua Bảo vật Thiên đạo của Thiên!

Cảm nhận của Hoa Thiến Mân đối với Đạo chính là nhạy cảm không cách nào tưởng tượng. Thánh Linh Thể là thân thiện với đại đạo, mà nàng lại là cảm nhận sâu sắc đối với đại đạo.

Phong Hiếu Trung nghiên cứu Đạo cực kỳ cuồng nhiệt, Hoa Thiến Mân cũng cực kỳ cuồng nhiệt, thường xuyên thần du ở bên ngoài, quên luôn trở về nhục thân của chính mình, cũng khiến cho chính mình nhiều lần tao ngộ hiểm cảnh.

Trong suy nghĩ của Chung Nhạc, Thiên muốn cướp đoạt Phong Hiếu Trung là vì Phong Hiếu Trung là Thiên Nhân, sau khi bỏ qua hết thảy cảm tình, thứ còn lại chính là sự khát cầu đối với Đạo. Chiếm cứ nhục thân của hắn, vô cùng có lợi đối với việc Thiên thoát đi thân thể chúng sinh tế tự, có thể khiến cho Thiên càng tiến thêm một bước.

Bất quá, nếu Hoa Thiến Mân cũng có thể thì sao? Nàng tiểu nha đầu mơ mơ màng màng này cũng là một sự lựa chọn khác của Thiên thì sao?

Bất quá, Hoa Thiến Mân cảm nhận đối với Đạo cực kỳ nhạy cảm, nếu Thiên tới giám thị nàng, nhất định sẽ có Thiên đạo bị nàng cảm giác được, cho nên Chung Nhạc mới lấy ra từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo hỏi xem nàng có từng gặp qua chưa.

Sau khi Hoa Thiến Mân xác nhận chưa từng gặp qua những Bảo vật Thiên đạo này, lúc này trong lòng Chung Nhạc mới yên tâm.

Đột nhiên, thân thể Chung Nhạc chợt động, nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:

- Ngươi có bao giờ thấy qua trên thiên không xuất hiện vết thương, trong vết thương máu chảy đầm đìa chưa?

Hoa Thiến Mân lắc đầu, nói:

- Trong thực tế thì chưa từng thấy qua! Bất quá...

Nàng mỉm cười, nói:

- Thời điểm ta nằm mơ ngược lại cũng thường xuyên nhìn thấy. Trên bầu trời xuất hiện đầy vết thương, máu chảy đầm đìa. Còn có huyết dịch giống như thác nước đổ thẳng xuống dưới nữa!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, dằn xuống sự rung động trong lòng, cơ thịt trên mặt co quắp, miễn cưỡng mỉm cười, ôn hòa nói:

- Ngươi gần đây có nằm mơ không? Có phát hiện vết thương trên bầu trời đã giảm bớt đi rất nhiều rồi không, có phải chỉ còn lại có một vết thương hay không?

Hoa Thiến Mân gật đầu, càng thêm hiếu kỳ, hỏi:

- Sao ngươi lại biết?

- Thiên đây là muốn dùng ngươi để bổ thiên a...

Chung Nhạc cũng không nói ra lời này, trong lòng thầm nghĩ:

- Kế hoạch Thiên Nhân không chỉ có một! Mục tiêu của Thiên còn có biểu muội nữa! Nếu Phong sư huynh bên kia không thành công, biểu muội chính là nhân tuyển thay thế của hắn! Không biết Thần Hậu nương nương có biết việc này không...

- Biểu muội, ngươi có nói qua với Thần Hậu nương nương việc này không?

Hoa Thiến Mân lắc lắc đầu.

*****

Trong lòng Chung Nhạc dâng lên lo lắng. Thần Hậu nương nương không biết việc này, là bởi vì Thiên chưa từng chân chính xuất hiện qua, chỉ xuất hiện trong giấc mộng của Hoa Thiến Mân mà thôi, Thần Hậu nương nương cũng không thể phát giác, mà Hoa Thiến Mân cũng chưa từng nói với nàng giấc mộng của chính mình.

Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một ý nghĩ. Mục tiêu của Thiên ngoại trừ Phong Hiếu Trung, còn có Hoa Thiến Mân nữa. Phong Hiếu Trung phải gọi là Kế hoạch Thiên Nhân, mà Hoa Thiến Mân phải gọi là Kế hoạch Bổ Thiên.

Cho nên cũng có khả năng, Thiên sẽ không vì đã thôn phệ Phong Hiếu Trung mà sẽ không hạ thủ với Hoa Thiến Mân. Có khả năng cả hai người đều là mục tiêu của hắn, không tồn tại quan hệ thay thế bổ sung.

Hoa Thiến Mân có cảm giác bén nhạy đối với Đạo, hẳn là có thể khiến cho Đạo thương cuối cùng của Thiên khỏi hẳn, mà Phong Hiếu Trung lại là điểm then chốt để Thiên có thể thoát ly thân thể chúng sinh tế tự.

Đương nhiên cũng có khả năng, Hoa Thiến Mân là thay thế phẩm sau khi Kế hoạch Thiên Nhân thất bại.

- Bất luận thế nào, nếu ta đã biết rồi, liền sẽ không để cho Kế hoạch Thiên Nhân và Kế hoạch Bổ Thiên thành công!

Chung Nhạc định thần trở lại. Chuyện này còn cần phải nói cho Thần Hậu nương nương biết. Bất luận Thần Hậu nương nương có nguyện ý đứng bên phía Chung Nhạc hay không, thì nàng nhất định cũng phải đứng ở bên này.

- Ta cần đích thân đi Thánh địa Hoa Tư một chuyến, dùng Đồ Đằng Thần Trụ liên hệ cũng không an toàn!

Chung Nhạc quyết định xong xuôi, vì vậy nói một tiếng với đám người Âm Phần Huyên, Kim Hà Hề, lại phân phó rất nhiều tướng lĩnh, lưu lại một đám phân thân của chính mình xử lý chính vụ, điều khiển Tổ Đình, lúc này mới khởi hành, dẫn theo Hồn Đôn Vũ, lại dẫn theo Chung Hiếu Văn, điều khiển Thiên Dực Cổ Thuyền chạy tới Tử Vi.

o0o

Hai cha con Chung Nhạc, Chung Hiếu Văn đứng ở đầu thuyền, chỉ thấy phía trước tinh không rực rỡ, dị thường huy hoàng.

- Phụ thần, chúng ta đi Tử Vi làm gì?

- Trong Tử Vi có Thánh địa Hoa Tư, là Tổ địa của chúng ta. Ngươi nhất định phải đi viếng thăm một lần!

Chung Nhạc ôn hòa nói:

- Hành trình lần này cần tốn thời gian mấy năm, ngươi theo ta hảo hảo tu luyện!

Chung Hiếu Văn có chút sầu muộn, lắc đầu nói:

- Mấy ngày nay ta vẫn luôn chuyên cần khổ luyện, nhưng thủy chung cũng không thể làm được Hồn chính là Linh!

Chung Nhạc du lịch Hư Không Giới đã trải qua hai ba năm đằng đẳng, Chung Hiếu Văn đã trưởng thành tới tám tuổi. Nhưng trong thời gian hai năm này, hắn vẫn chưa thể tiến vào đại môn Luyện Khí Sĩ.

Yêu cầu mà Chung Nhạc đưa cho hắn thật sự quá cao, yêu cầu hắn bỏ qua tu Linh, chỉ chuyên tâm tu luyện hồn phách. Rất nhiều thiếu niên Nhân Tộc cùng tuổi với hắn đều đã thông qua lịch luyện của Kiếm Môn, trở thành Luyện Khí Sĩ, chỉ có một mình hắn là vẫn tiếp tục thối luyện Thần hồn.

- Không vội! Vi phụ tới mười lăm tuổi mới trở thành Luyện Khí Sĩ, ngươi vẫn còn rất nhiều thời gian. Thời gian này, ngươi cứ tiếp tục tu luyện, nói không chừng khi tới Thánh địa Hoa Tư ngươi đã có thể trở thành Luyện Khí Sĩ rồi!

o0o

Hai phụ tử ở trên Cổ thuyền chuyên cần khổ luyện. Hai năm sau, bọn họ đã tới Thần Thành thứ chín. Chung Hiếu Văn vẫn chưa trở thành Luyện Khí Sĩ, nhưng Thần hồn đã tu luyện tới cực kỳ cường đại.

Phù Lê từ xa đã nghênh đón, mỉm cười nói:

- Chủ công, ngươi là muốn đi Thiên Đình sao? Lần này ngươi đi Thiên Đình chính là cực kỳ hung hiểm, Mục Tiên Thiên sẽ không đối xử tử tế với Chủ công đâu! Mục Tiên Thiên đã kiến tạo một tòa hùng quan ngay đối diện Thần Thành thứ chín của ta, đặt tên là Phục Tướng Quan, ý tứ là trạm kiểm soát trấn áp Phục Hy, hàng phục Thiên Thừa Tướng!

Chung Nhạc cảm thấy buồn cười, nói:

- Mục Tiên Thiên thật là tính tình trẻ con! Trấn thủ Phục Tướng Quan là kẻ nào vậy?

- Là Lung Chất Nữ Đế! Lung Chất đã thành Đế, nhưng bởi vì Tử Vi đã đủ Tứ Ngự rồi, không còn đất phong nữa, cho nên Mục Tiên Thiên tạm thời phong nàng làm Phục Tướng Nguyên Quân, trấn thủ Phục Tướng Quan. Đợi sau khi đánh hạ được Vũ trụ Cổ lão, mới lại cắt đất phong vương. Lung Chất đã chế tạo nơi đó thành một tòa hùng quan nước chảy không lọt, so với Thần thành thứ chín của ta còn nghiêm mật hơn nhiều, nghiêm phòng tử thủ, đề phòng chúng ta tiến công Tử Vi!

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Không sao cả! Quan hệ giữa Lung Chất và ta vốn dĩ rất tốt!

Vừa mới dứt lời, liền để cho Phù Lê khởi động Trận đài Truyền tống.

o0o

Cũng không lâu lắm, bọn họ đã đi tới Phục Tướng Quan của Tử Vi. Thiên Dực Cổ Thuyền vừa mới xuất hiện, một cỗ Đế uy hạo hạo đãng đãng đột nhiên trực tiếp đè xuống.

Chung Nhạc giơ tay lên ngăn cản Đế uy, bảo vệ Chung Hiếu Văn, mỉm cười nói:

- Lung Chất sư tỷ, đã lâu không gặp!

Ầm ầm!

Phục Tướng Quan bị chấn động cơ hồ muốn nứt ra. Chỉ thấy Lung Chất Nữ Đế sát khí đằng đằng, hiện ra thân người đuôi báo, bảy đạo quang luân sau đầu chuyển động. Đạo quang luân thứ bảy sau đầu nàng là Thất Đạo Luân Hồi do vô số Thần Ma cấu thành, chính là Sát trận Thất Đạo Luân Hồi mà Chung Nhạc đã sáng tạo cho đại quân Thiên Đình.

Lung Chất đúng là đã thành Đế, nhưng nàng cũng không có mở ra Bí cảnh thứ bảy. Sát trận Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc vừa vặn có thể bổ toàn điểm này. Trước đây Chung Nhạc truyền thụ trận này cho tướng lĩnh chư quân Thiên Đình, Lung Chất cũng được truyền thụ.

Bất quá, nàng phản ứng vẫn là hơi chậm một chút, cho tới lúc này vẫn còn có rất nhiều Thần binh Thần tướng nhao nhao bay lên, rơi vào trong đạo Luân Hồi thứ bảy sau đầu nàng. Bằng không, Chung Nhạc đã không thể tiếp được một kích vừa rồi kia, không chết cũng bị trọng thương.

Một vị tồn tại Đế cấp đã mở Bí cảnh thứ bảy, tu luyện ra Thất Đạo Luân Hồi, uy lực của thần thông sẽ cường đại hơn gấp bội so với tồn tại Đế cấp chưa mở ra Bí cảnh thứ bảy. Tồn tại Đế cấp bình thường căn bản không thể làm gì được Chung Nhạc, nhưng Lung Chất thôi động Sát trận Thất Đạo Luân Hồi, đã có được loại thực lực này.

Trên thực tế, Sát trận Thất Đạo Luân Hồi do Chung Nhạc sáng chế đã bị Thiên Đình liệt vào đệ nhất chiến trận, tất cả các quân đều phải tu tập.

Dưới chân Chung Nhạc xuất hiện một chiếc Cổ thuyền, ngàn cặp cánh chim chấn động, gào thét lao tới, mỉm cười nói:

- Ta chính là Thiên Thừa Tướng của Đế Triều, sao lại hạ thủ với ta?

Lung Chất Nữ Đế bất chấp nhét toàn bộ Thần Ma vào trong Sát trận Thất Đạo Luân Hồi, lập tức bay lên không trung đuổi theo truy sát, cười lạnh một tiếng, nói:

- Bệ hạ có lệnh, phàm là có kẻ nào từ Vũ trụ Cổ lão thượng giới, liền giết chết không luận tội! Thừa Tướng, ta cũng là phụng mệnh hành sự!

Thần thông hai người va chạm với nhau, Chung Nhạc rên lên một tiếng, Thất Đạo Luân Hồi sau đầu chuyển động, chém rách không gian, dịch chuyển ra ngoài, thần thức ba động truyền âm nói:

- Ngươi thật sự muốn giết ta sao? Làm dáng một chút là được rồi!

Lung Chất Nữ Đế vẫn như cũ ra sức giết tới, không lưu tình chút nào. Đột nhiên, Thiên Dực Cổ Thuyền của Chung Nhạc chợt chấn động một cái, bay xuyên qua Sát trận Thất Đạo Luân Hồi của nàng. Sát trận Thất Đạo Luân Hồi sau đầu Lung Chất nhất thời sụp đổ, khiến cho khí tức tôn Nữ Đế này hỗn loạn, đại đạo sụp đổ, lồng ngực buồn bực, miệng phun ra một ngụm máu.

- Ta đã lưu lại một điểm sơ hở trong Sát trận Thất Đạo Luân Hồi!

Chung Nhạc điều khiển Cổ thuyền bay đi xa, mỉm cười nói:

- Ngươi nói cho Bệ hạ biết, dùng trận pháp của ta để đối phó ta, xa xa không đủ!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)