Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1302

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1302: Sinh diệt Luân Hồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Trong lòng Chư Đế trên Lục Đạo Thiên Luân nhất thời nghiêm nghị. Tiên Thiên Thần Đế được xưng là Thủy tổ Thần đạo thiên hạ, Lĩnh tụ của Thần đạo, tự nhiên không phải chỉ có hư danh. Chỉ cần tu luyện Thần đạo, đều sẽ bị hắn khắc chế.

Bởi vì hắn là Thần của Thần đạo, hóa thân của Thần đạo, sinh mệnh cổ lão nhất do Thần đạo hình thành.

Trong Chư Đế Thượng Cổ, những tồn tại tu luyện Thần đạo, dựa vào Thần đạo thành Đế ước chừng chiếm một nửa. Đại đạo và thần thông của những Đại Đế này đều bị hắn khắc chế.

Thậm chí có không ít vị Đại Đế tại thời điểm Uẩn Linh Cảnh, cảm ngộ Linh chính là Tiên Thiên Thần Đế.

Có thể tưởng tượng áp chế của Tiên Thiên Thần Đế đối với bọn họ khủng bố tới mức nào.

Cho dù tu vi thực lực của bọn họ đủ để chống lại Tiên Thiên Thần Đế, thì bọn họ cũng tuyệt đối không có khả năng chiến thắng Tiên Thiên Thần Đế, thậm chí ngay cả ngang vai ngang vế cũng không được. Chỉ có nhảy ra khỏi gông xiềng của Thần đạo, mới có khả năng chiến thắng được Tiên Thiên Thần Đế, mà tồn tại bậc này đã ít lại càng ít.

Năm xưa, Chung Nhạc Thần Ma đồng tu, về sau tu luyện Dịch đạo, lúc này mới tính là nhảy ra hàng rào của Thần đạo. Tới hiện tại, Thần đạo chỉ là một bộ phận tu vi của hắn mà thôi. Tiên Thiên Thần Đế căn bản không khắc chế được hắn, mà Tiên Thiên Ma Đế cũng không thể khắc chế hắn. Nhưng tu vi của hắn chênh lệch quá xa so với Tiên Thiên Thần Đế, chỉ dựa vào hắn hoặc là Tư Mệnh, chính là xa xa không đủ nhìn.

- Sinh linh Hậu Thiên bất quá chỉ là lương thực do Chư Thần chúng ta sáng tạo ra, lại muốn nghiêng trời lệch đất, đúng là không biết sống chết!

Tiên Thiên Thần Đế đứng thẳng trên bảo tọa, biểu tình lãnh đạm, ánh mắt không chút cảm tình đảo qua Chư Đế trên Lục Đạo Thiên Luân.

Ầm ầm!

Ba động kịch liệt truyền tới, sắc mặt từng vị từng vị Đại Đế lão niên tu luyện Ma đạo trên Lục Đạo Thiên Luân đại biến, nhất thời cảm giác được một loại lực lượng khó có thể diễn tả nghiền ép về phía bọn họ, vậy mà đang trấn áp tu vi Ma đạo của bọn họ.

Hai đạo Thần Ma khó có thể cùng tồn tại, Tiên Thiên Thần Đế nắm giữ chưởng khống lực lượng của các vị Đại Đế tu luyện Thần đạo, điều động tu vi của những vị Đại Đế này, dùng để trấn áp những vị Đại Đế tu luyện Ma đạo.

Số lượng các vị Đại Đế tu luyện Ma đạo và tu luyện Thần đạo cơ hồ bằng nhau, nhưng cộng thêm lực lượng của Tiên Thiên Thần Đế, có thể gắt gao áp chế tu vi của bọn họ. Lực lượng Thần đạo không ngừng xâm thực tới, khiến cho tu vi của bọn họ bắt đầu kịch liệt giảm xuống.

- Thu gặt a!

Tiên Thiên Thần Đế giơ tay lên, chỉ về phía Lục Đạo Thiên Luân. Toàn bộ Thần Vương dưới trướng hắn gào thét nhào tới, giết lên Lục Đạo Thiên Luân, thống hạ sát thủ, nhất thời không ngừng có từng vị từng vị Đại Đế vong mạng.

- Nghịch chuyển Luân Hồi!

Tư Mệnh khẽ quát một tiếng. Vô số bánh răng tinh vi trong kiện Thiên Luân thật lớn này bắt đầu tách ra, gây dựng lại. Bánh răng lớn biến thành bánh răng nhỏ, bánh răng nhỏ biến thành bánh răng lớn. Không chỉ thay đổi kích thước, thậm chí ngay cả các hoa văn Đồ đằng tinh mịn trên bánh răng cũng bắt đầu thay đổi.

Kiện Trọng khí này chính là tập hợp thần thông và trí tuệ của Chư Đế chế tạo ra, ẩn chứa những biến hóa cực kỳ tinh diệu, cơ hồ trong thời gian một cái nháy mắt đã tiến hành nghịch chuyển Luân Hồi.

Từng vị từng vị Đại Đế trên Lục Đạo Thiên Luân giống như đã trải qua một trận Luân Hồi, đã sống lại vậy, nhất thời phát hiện đại đạo của chính mình đã từ Thần đạo biến thành Ma đạo.

Cái gọi là Lục Đạo Thiên Luân, chính là chưởng khống vô số đạo diệu. Xuyên toa qua khu Luân Hồi thứ bảy vẫn chưa thành hình cũng chỉ là tiểu đạo. Kiện Trọng khí này có những công năng càng kỳ diệu hơn, bằng không cũng sẽ không được xem thành Trọng khí trấn áp Thời đại Địa Kỷ, cũng sẽ không được Thiên mơ ước, sau khi cướp đoạt đã giấu vào trong Bích Lạc Cung.

Uy năng Lục Đạo Thiên Luân một lần nữa bạo phát. Kiện Trọng khí này trong khoảnh khắc biến mất, sau một khắc đã từ sau gáy một tôn Thần Vương Thượng Cổ xoay tròn cắt ra. Tôn Thần Vương Thượng Cổ kia căn bản không thể chống lại cỗ lực lượng kinh khủng kia, trong chớp mắt đã biến thành bột mịn.

Lục Đạo Thiên Luân chợt ẩn chợt hiện, xuyên toa giữa từng tôn từng tôn Thần Vương. Từng tôn từng tôn Thần Vương bị chém chết. Đột nhiên, Tiên Thiên Thần Đế chợt phóng người bay lên, xuất hiện phía trước Lục Đạo Thiên Luân, phất ống tay áo cuốn lên một đám Thần Vương thuộc hạ của chính mình, lắc mình bỏ đi.

Lục Đạo Thiên Luân vẫn như cũ ầm ầm nghiền ép tới, khí thế bàng bạc.

Tiên Thiên Thần Đế nhíu mày. Lục Đạo Thiên Luân cường hãn có chút ngoài dự liệu của hắn. Mấy trăm vị Đại Đế thôi động Lục Đạo Thiên Luân nghiền ép thẳng tới, cho dù là bản thân hắn cũng không dám mạnh mẽ đón đỡ, chỉ đành tạm lánh phong mang.

Thân hình của hắn ẩn nấp vào trong hư không, vừa mới biến mất, đột nhiên ở thành Tây của Thần thành thứ ba, Tiên Thiên Ma Đế cười ha hả, xuất hiện trên bảo tọa, thản nhiên nói:

- Thần Đế, ngươi vẫn là lui ra đi!

Hắn vừa mới xuất hiện, toàn bộ Đại Đế trên Lục Đạo Thiên Luân nhất thời cảm giác Ma đạo không thể khống chế, khó chịu tới mức cơ hồ thổ huyết.

- Nghịch chuyển Luân Hồi!

Tư Mệnh thi triển cách cũ, vừa định nghịch chuyển Luân Hồi, Nguyên Nha Thần Vương đột nhiên tế khởi Tiên Thiên Đạo Sơn, đánh thẳng vào trong Lục Đạo Thiên Luân, mỉm cười nói:

- Ngươi nghịch chuyển không được!

Tiên Thiên Đạo Sơn va chạm thẳng với Lục Đạo Thiên Luân, xoắn động lẫn nhau, hỏa quang văng bắn tứ tung. Đúng lúc này, hai đạo quang mang đột nhiên chui vào mi tâm của Nguyên Nha Thần Vương. Sắc mặt Nguyên Nha Thần Vương đại biến, chỉ đành một lần nữa tế khởi Tiên Thiên Đạo Sơn, nhét vào Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, chống lại Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế.

Nhục thân hắn xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng, không chỉ có vết thương do kiếm quang của Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế tạo thành, cũng có vết thương do uy lực của Tiên Thiên Đạo Sơn quá mạnh, đã đánh vỡ nhục thân hắn.

Trong khoảnh khắc này, rất nhiều Thần Vương dưới trướng Tiên Thiên Ma Đế nhao nhao giết tới, lao thẳng về phía Lục Đạo Thiên Luân.

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, đao ý quán nhập thiên không. Trong lúc bất chợt, đao ý mạnh mẽ thu lại, Tiên Thiên Dịch Đạo cắt ra vũ trụ Hồng Hoang cũng biến mất không thấy đâu nữa, Thần đạo và Ma đạo một lần nữa tao ngộ, mạnh mẽ va chạm nhau.

Sắc mặt Tiên Thiên Ma Đế khẽ biến, nhìn về phía Chung Nhạc trên Lục Đạo Thiên Luân, cười lạnh nói:

- Tiểu Phục Hy, ngươi hẳn không nên nhúng tay vào vũng nước đục này, ngươi nhúng tay vào, chính là tự tìm đường chết! Ngươi cho rằng ta và Thần Đế đạo huynh không có bất kỳ phòng bị với ngươi sao? Táng Đế, xuất hiện đi!

Sau lưng hắn, một tôn Đại Đế do Đế thi thành Đạo chậm rãi đi ra, mặt mang nụ cười, hạ thấp người thi lễ với Chung Nhạc, nói:

- Tộc trưởng Phục Hy, đắc tội rồi! Tế!

Trong mi tâm hắn chợt bay ra một đạo quang mang, chính là một đạo Sắc lệnh.

Tầng tầng lớp lớp không gian sau lưng Tiên Thiên Ma Đế nhanh chóng mở rộng, xuất hiện một cái thế giới mỹ lệ, ẩn giấu Tiên Thiên Ma Đế vào trong đó.

- Nhất Niệm Hóa Vạn Giới?

Sắc mặt Chung Nhạc đại biến. Nhất Niệm Hóa Vạn Giới chính là thần thông của vị tồn tại sau lưng Táng Đế kia. Trước đây, trong Luân Hồi Táng Khu, Chung Nhạc đã từng nhìn thấy qua thần thông Nhất Niệm Hóa Vạn Giới do vị tồn tại cấp Đạo Thần kia lưu lại, quả thật là kinh tài tuyệt diễm.

*****

Nhất Niệm Hóa Vạn Giới của hắn có thể sinh ra vô số các thế giới, mỗi một thế giới đều có không gian hoàn chỉnh, hệ thống đại đạo hoàn chỉnh, có thể nhét các Thần Vương vào trong từng cái từng cái thế giới độc lập, cắt đứt sự liên hệ giữa Thần Vương với Thánh địa của bọn họ, triệt để chém chết Thần Vương.

Loại thần thông này, nghe nói là ngay cả Phục Mân Đạo Tôn cũng không cách nào phá giải.

Mà Sắc lệnh Phù văn Táng Đế vừa mới tế khởi này, hẳn là xuất từ thủ bút của vị tồn tại kia. Bất quá, thế giới xuất hiện sau khi tế khởi Sắc lệnh cũng không đủ vạn giới, hiển nhiên ấn chứa trong Sắc lệnh cũng không phải là Nhất Niệm Hóa Vạn Giới hoàn chỉnh. Bằng không, sau khi tế khởi lập tức sẽ sinh ra vạn giới.

Cho dù là vậy, Tiên Thiên Ma Đế ẩn thân trong cái thế giới kia cũng có thể tránh né sự quấy nhiễu bởi Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc, sẽ không phát sinh xung đột với Tiên Thiên Thần Đế, cái này chính là nguy hiểm rồi.

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, hai oan gia đối địch này đã không còn sự cách ly của Tiên Thiên Thần Đao, sẽ liền mạnh mẽ xuất thủ, không chết không thôi. Chung Nhạc chính là lợi dụng điểm này, dự định phá vỡ bố trí của hai vị tồn tại cổ lão này.

Nhưng Tiên Thiên Ma Đế hiển nhiên sớm đã nghĩ tới điểm này, vì vậy từ sớm đã mời Táng Đế tới.

- Táng Linh, giết chết hắn!

Chung Nhạc lạnh lùng nói.

Táng Linh Thần Vương thoáng chần chừ một chút, giết ra Lục Đạo Thiên Luân, lao thẳng về phía Táng Đế. Táng Đế cười hắc hắc, nói:

- Táng Linh Thần Vương, ngươi cũng là Tiên Thiên Thần Ma, sao lại tự cam đọa lạc, để cho một sinh linh Hậu Thiên khống chế như vậy?

Táng Linh Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi là Hậu Thiên Thần Ma, từ trong Đế thi sinh ra, cũng tính là Đại Đế Thượng Cổ, sao lại cam nguyện để cho Tiên Thiên Ma Đế khống chế, đối phó đồng loại chính mình?

Táng Đế nhất thời nổi giận, nghênh đón hắn, cười lạnh một tiếng, nói:

- Mấy năm không gặp, miệng lưỡi Móc Phân Thần Vương vậy mà trở nên lanh lợi như vậy, nhất định là học từ tiểu Phục Hy a? Ngươi móc phân mười vạn năm, tự cam đọa lạc, ta cũng khinh thường ngươi!

Tư Mệnh vừa mới nghịch chuyển Lục Đạo Thiên Luân, biến tu vi Ma đạo của Chư Đế thành Thần đạo. Chỉ thấy Tiên Thiên Thần Đế đã một lần nữa xuất hiện, bên cạnh còn có từng tôn từng tôn Thần Vương. Cho dù nàng xưa nay trời sập cũng không sợ hãi, sắc mặt lúc này cũng không khỏi khẽ biến, than thở:

- Tiên Thiên Thần Ma không khỏi quá được trời ưu ái rồi!

Trong lòng nàng cũng là một mảnh lạnh lẽo. Thần Ma Nhị Đế đồng thời hiện thân, nàng đã không còn thủ đoạn gì có thể chống lại hai tôn Thần Vương Thái Cổ này nữa.

Trên Lục Đạo Thiên Luân, Nhạn nương nương đột nhiên cười khanh khách, cao giọng nói:

- Tiêu Dao đạo huynh, tới phiên ngươi rồi!

Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế bị Nguyên Nha Thần Vương bức từ trong mi tâm văng ra. Kiếm quang của hai vị Đại Đế giống như thải điệp phiêu nhiên bay múa, càng bay càng cao, quang mang chiếu rọi. Trong lúc bất chợt, đám kiếm quang vô cùng nồng đậm kia đột nhiên bạo phát, kích xạ ra bốn phương tám hướng.

- Các vị cùng chúng ta đi khu Luân Hồi thứ bảy a!

Tiếng cười tang thương của Tiêu Dao Đế vang lên.

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế vội vàng che mắt lại. Đạo quang mang kia tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ sau một khoảnh khắc, trước mắt mọi người đã khôi phục lại thanh minh.

Một cỗ Đạo âm vang vọng chấn động nhân tâm vang lên, giống như một tràng kèn lệnh kéo dài vậy. Rất nhiều Thần Vương lộ ra thần sắc kinh ngạc, đảo mắt quan sát bốn phía, sắc mặt nhất thời đại biến.

Sắc mặt Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng khẽ biến, vội vàng quan sát bốn phía. Chỉ thấy Thần thành thứ ba đã biến mất không còn, thay vào đó là từng phiến từng phiến vũ trụ âm u bị phá thành mảnh nhỏ, khắp nơi tràn ngập Quỷ hỏa phiêu phù.

Bọn họ phóng tầm mắt nhìn ra xa, có thể nhìn thấy khắp nơi đều là Tinh cầu vỡ nát, vô số Quỷ hỏa phiêu động. Lại nhìn về phía xa xa, có thể nhìn thấy ba ngàn Lục Đạo Giới bị bao phủ trong Quỷ hỏa. Từng đạo từng đạo quang kiều kéo dài qua vũ trụ.

Bất quá, đây cũng không phải là không gian vũ trụ hoàn chỉnh, còn có từng cái từng cái mặt cắt to lớn, liên tiếp từng cái từng cái bọt khí thời không kỳ dị.

Nhưng vẫn còn có rất nhiều địa phương cũng chưa được liên tiếp lại với nhau.

Mà ở địa phương càng cao hơn càng xa hơn, có một tòa đại môn đứng sừng sừng, như ẩn như hiện, chính là Đạo Giới Chi Môn!

Ở thế giới hiện thực căn bản không thể nhìn thấy Đạo Giới, cũng không thể nhìn thấy Đạo Giới Chi Môn. Mà ở trong phiến Thời Không do vô số quang kiều liên tiếp vô số bọt khí với nhau này, vậy mà có thể nhìn thấy Đạo Giới và Đạo Giới Chi Môn.

Nơi này chính là khu Luân Hồi thứ bảy!

Nơi này chính là Không gian Luân Hồi kỳ dị sau khi Lục Đạo Luân Hồi mở ra hình thành.

Địa Ngục Luân Hồi của ba ngàn Lục Đạo Giới, không gian Luân Hồi của các Chư Thiên lớn lớn nhỏ nhỏ, đều là một bộ phận của cái thế giới kỳ dị này.

- Năm xưa, Phục Mân Đạo Tôn mong muốn sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, nhất thống Lục Giới, chỉ là sau khi Đạo Tôn chết đi, đã biến thành tâm nguyện chưa thành!

Tiêu Dao Đế đáp xuống trên Lục Đạo Thiên Luân, thân thể đột nhiên lay động, sắc mặt đỏ lên, há miệng phun ra một ngụm máu, thở dài một tiếng, mỉm cười nói:

- Các vị Thần Vương, nơi này mới là địa phương chúng ta triệt để chém chết các ngươi! Nơi này gọi là Luân Hồi Chi Địa, người chết ở nơi này cũng không phải là người chết...

Hắn kịch liệt ho khan, phun ra từng ngụm từng ngụm máu, ánh mắt tan rã, tinh khí trôi đi. Vừa rồi thôi động đại thần thông đã tiêu hao của hắn quá nhiều nguyên khí, khiến cho hắn khó có thể thừa nhận nổi.

Tiêu Dao Đế ảo não nói:

- Đáng tiếc! Đạo của ta, ba đứa đệ tử kia của ta cũng không hoàn toàn học được chân truyền. Chỉ mong sau khi ta chết, sẽ không tới mức thất truyền...

Con ngươi Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đột nhiên co rút, nhìn thấy Nguyên thần của từng tôn từng tôn Đại Đế Thượng Cổ đã chết đi.

Vừa rồi bọn họ đã chết trận, nhưng Nguyên thần vẫn còn.

Mà ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, lực lượng của Nguyên thần lại cường đại không gì sánh được. Quy tắc ở nơi này đồng dạng với Địa Ngục Luân Hồi, không cần nhục thân chỉ cần Nguyên thần. Nguyên thần của các vị Đại Đế ở nơi này cường đại giống như từng tôn từng tôn Tiên Thiên Thần Ma vậy.

Giữa sinh linh Hậu Thiên và Tiên Thiên Thần Ma có sự chênh lệch về mặt bản chất, nhưng ở nơi này, sự chênh lệch đó thoáng cái đã bị san bằng.

Chương (1-1489)