← Ch.1321 | Ch.1323 → |
Ở bên kia, Cấm khu Thời Không thứ năm giống như một quả cầu thủy tinh, răng rắc một tiếng vỡ nát. Hắc Đế mặc dù cực kỳ cường đại, nhưng Hắc Đế trong Cấm khu Thời Không thứ năm chẳng qua chỉ là Hắc Đế của mười vạn năm trước, xa xa không thể sánh ngang với Hắc Đế hiện tại.
Càng huống chi, cho dù là Hắc Đế hiện tại, có mặt ở nơi này cũng chỉ sẽ ôm hận thu tràng, tuyệt đối không có kết cục thứ hai.
Nhóm cường giả này chính là Chung Nhạc hao tổn rất nhiều tâm cơ mới tụ tập cùng một chỗ, là chuẩn bị dùng để đối phó Đạo Thần. Ngoại trừ cơ hội lần này ra, Chung Nhạc cơ hồ không có khả năng một lần nữa hội tụ bọn họ cùng một chỗ, thậm chí nói không chừng còn trở thành địch nhân nữa.
Diệt trừ Hắc Đế, đối với những tồn tại này ngay cả nóng người cũng không tính.
Chung Nhạc đột nhiên thở hắt ra một tiếng, trầm giọng nói:
- Đạo phong ấn thứ sáu đã tới! Các vị cẩn thận!
Trong lòng đám người không khỏi trở nên khẩn trương. Một cỗ lực lượng vô danh đột nhiên xuất hiện, quấn lấy toàn thân Chung Nhạc. Cấm khu Thời Không thứ sáu trong lúc bất chợt xuất hiện trước mặt mọi người. Cấm khu Thời Không thứ sáu này vốn dĩ cũng không tồn tại, căn bản không thể tìm thấy tung tích của nó. Cho dù là các tồn tại như Thiên, Lôi Trạch, Thần Hậu... cũng đều không thể phát hiện nó ẩn giấu ở nơi nào. Hiện tại Cấm khu Thời Không thứ sáu trong lúc bất chợt đã xuất hiện trước mặt mọi người.
Nó phảng phất như trước đây không hề tồn tại, mà là ứng vận sinh ra, là do sau khi Chung Nhạc vượt qua Cấm khu Thời Không thứ năm, lúc này nó mới sinh ra.
- Cái này phi thường kỳ diệu a!
Trên khuôn mặt như tờ giấy trắng của Thiên hiện ra một con mắt, nói:
- Nói cách khác, Cấm khu Thời Không thứ sáu này không không nằm trong vũ trụ này của chúng ta, ít nhất là không nằm trong Vũ trụ Cổ lão, Lục Đạo Giới, Hư Không Giới và Tử Vi, cũng không nằm trong những thế giới này ở mười vạn năm trước. Nó ở trong... Đạo Giới!
Trong lòng mọi người nhất thời nghiêm nghị.
Lời nói này của Thiên không sai. Cấm khu Thời Không thứ sáu không nằm trong vũ trụ này, mà là ở trong Đạo Giới bên ngoài vũ trụ.
Nếu ở trong vũ trụ này, cho dù là ở tuế nguyệt quá khứ, cũng không thể giấu diếm được cảm nhận của bọn họ. Mà chỉ khi nó nằm ở Đạo Giới, mới khiến cho bọn họ không thể cảm giác được.
Cấm khu Thời Không thứ sáu hẳn là từ Đạo Giới hàng lâm tới nơi này, giáng ách kiếp thứ sáu cho Chung Nhạc.
- Cấm khu Thời Không thứ sáu là từ Đạo Giới hàng lâm, Đạo Thần hẳn là không thể rời khỏi Đạo Giới, trừ phi tự chém cảnh giới, nói như vậy...
Thần Hậu nương nương và Lôi Trạch Cổ Thần liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đều cảm thấy có chút không ổn, tiếp tục nói:
- Nói như vậy, đầu còn lại của Cấm khu Thời Không thứ sáu hẳn là còn ở trong Đạo Giới! Nếu chúng ta tiến vào Cấm khu Thời Không thứ sáu, có thể chính là tiến vào Đạo Giới, đối kháng với một tôn Đạo Thần chân chính!
- Đầu còn lại của Cấm khu Thời Không thứ sáu ở trong Đạo Giới?
Sắc mặt đám người đại biến, chỉ là đều có bất đồng. Trong lòng đám người Mẫu Hoàng Đại Đế, Táng Linh Thần Vương, Càn Đô Thần Vương... đều tràn ngập lo lắng, duy chỉ có Thiên là ánh mắt sáng lên, khó giấu diếm thần sắc vui mừng.
Hắn đối với Đạo Giới có thể nói đã đạt tới trình độ si mê, gấp không kịp đợi muốn lập tức lột đi nhục thân mà chúng sinh đã ban cho, trở thành một tôn Đạo Thần chân chính. Hiện tại nghe được đầu còn lại của Cấm khu Thời Không thứ sáu là ở tại Đạo Giới, trong lòng tự nhiên cực kỳ vui mừng, thầm nghĩ:
- Nói không chừng đây chính là cơ hội ta tiến vào Đạo Giới a!
Chung Nhạc cật lực chế trụ hấp lực của Cấm khu Thời Không thứ sáu, nỗ lực kéo dài một chút thời gian. Thiên Dực Cổ Thuyền không ngừng bị Cấm khu Thời Không thứ sáu lôi kéo, từ từ bay về phía bên trong Cấm khu, khiến cho hắn vô lực áp chế.
Càn Đô Thần Vương lập tức xuất thủ, trợ giúp hắn trấn áp cỗ lực lượng kia, nhưng cũng vẫn không trấn áp được, vội vàng nói:
- Phục Hy, ngươi bế quan ba ngày trong Tổ Đình, thành quả bế quan đâu? Chúng ta không thể tiến vào Đạo Giới! Tiến vào Đạo Giới quyết chiến với một tôn Đạo Thần chân chính, tuyệt đối là vô cùng hung hiểm. Hiện tại hẳn là tới lúc thể hiện ra thành quả bế quan của ngươi rồi! Các vị, giúp chúng ta một tay a!
Lôi Trạch Cổ Thần và Thần Hậu nương nương không chút cử động, hiển nhiên cực kỳ mong chờ đối với trận đại chiến này, chỉ có Mẫu Hoàng Đại Đế và Táng Linh Thần Vương là xuất thủ hỗ trợ trấn áp. Thiên mỉm cười, nói:
- Không cần lo lắng! Nếu đầu còn lại của Cấm khu Thời Không thứ sáu thật sự ở tại Đạo Giới, vậy chúng ta trái lại có thể thở ra một hơi a. Chân thân của hai vị đạo hữu Lôi Trạch và Thần Hậu chính là Đạo Thần ở trong Đạo Giới, sao có thể ngồi yên nhìn chúng ta đi chịu chết chứ?
Chung Nhạc vẫn còn đang gắt gao đối kháng hấp lực của Cấm khu Thời Không thứ sáu. Đột nhiên, một cỗ hấp lực mênh mông hạo hãn ập tới, kéo hắn cả người lẫn thuyền vào trong Cấm khu Thời Không thứ sáu.
- Không xong!
Da đầu Chung Nhạc nhất thời tê dại:
- Thân tương lai của ta và Phong sư huynh vẫn còn ở trong Cấm khu Thời Không thứ tư. Bọn họ phải làm sao mới có thể tiến vào đây?
Cấm khu Thời Không thứ sáu soạt một tiếng thôn phệ Thiên Dực Cổ Thuyền, tiếp theo xoay tròn biến mất, vô tung vô ảnh, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện qua vậy.
o0o
Cấm khu Thời Không thứ tư...
- Được rồi! Đã vây khốn hắn rồi! Chém hắn! Chém hắn!
Hơn hai vạn gã Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đoàn đoàn bao vây Hắc Đế. Luân Hồi Đằng xuyên qua Bí cảnh Nguyên thần của toàn bộ Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung, mở ra Thất Đạo Luân Hồi.
Từng gã từng gã Phong Hiếu Trung kêu lớn:
- Không phải bảo ngươi chém thân thể hắn! Là bảo ngươi chém đạo hạnh của hắn! Gã Hắc Đế lần trước đã bị ngươi chém chết rồi, lại chém chết gã này nữa, chúng ta sẽ không còn bảo bối để nghiên cứu nữa rồi... Chung sư đệ, đao pháp của ngươi quá thô!
Trong lòng Chung Nhạc không khỏi nổi xung thiên, từng thanh từng thanh Tiên Thiên Thần Đao chém thẳng về phía Hắc Đế, chém tu vi và đại đạo của hắn, cao giọng nói:
- Đao pháp của ta quá thô? Cho dù là Thần Vương Thái Cổ nhìn thấy đao pháp của ta, cũng phải tán thán một câu tinh diệu, ở đâu ra thô chứ?
Từng gã từng gã Phong Hiếu Trung nhao nhao xoay chuyển xung quanh, đánh từng đạo từng đạo thần thông vào trong cơ thể Hắc Đế, nhàn nhạt nói:
- Đao pháp của ngươi đại khí có thừa, chi tiết thiếu hụt, khí phách quá mạnh mà sơ xuất tinh tế! Bằng không, trong Cấm khu Thời Không thứ ba, ngươi cũng sẽ không lỡ tay chém chết gã Hắc Đế kia!
Từng gã từng gã Chung Nhạc nhất tề tranh cãi:
- Sai rồi! Trảm Đạo của ta chính là đao pháp tinh tế nhất! Bất luận một môn thần thông đại đạo nào cũng sẽ bị ta phát hiện ra sơ hở, một đao hai đoạn!
Vô số Phong Hiếu Trung cười lạnh, nói:
- Sai rồi! Trảm Đạo của ngươi có bóng dáng Long Giao Tiễn của ta. Long Giao Tiễn của ta có thể cắt đứt hết thảy thần thông, hết thảy đại đạo, phá giải hết thảy phong ấn, nhưng ta vẫn còn ghét bỏ nó quá thô. Sau khi bị ngươi học xong cải tạo lại, đã càng lúc càng thô rồi! Ta cần đao pháp của ngươi càng tỉ mỉ hơn, càng tinh tế hơn. Tồn tại như Hắc Đế bậc này, bất luận một hạt hắc quang nào cũng đều chất chứa đại đạo của hắn. Ngươi có thể một đao trảm phá Đại đạo Hắc Ám trong hạt hắc quang, liền xem như làm được tinh tế rồi. Ngươi một đao chém xuống, thường xuyên chính là chém chết hắn, nhưng lại không chém được tu vi của hắn. Không chém được tu vi của hắn, làm sao bắt được hắn, khóa lại trong Thời Không Cầu chậm rãi nghiên cứu?
Hắc Đế đột nhiên giận dữ, quát lớn:
- Tiểu bối, ầm ĩ đủ chưa?
*****
Tất cả Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung nhất tề quay đầu lại trợn mắt nhìn hắn, trăm miệng một lời quát lớn:
- Ngươi câm miệng! Không có chuyện của ngươi!
- Sư đệ, đao pháp của ngươi chính là đạo pháp, bá đạo, nhưng mất đi chi tiết. Như vậy rất dễ dàng xuất hiện sơ hở!
Phong Hiếu Trung tiếp tục nói:
- Hiện tại khó có thể giúp ngươi bổ toàn được! Ngươi tới chém tu vi hắn, ta sẽ bù đắp chi tiết. Chỉ còn lại một gã cuối cùng rồi, lần này ngàn vạn lần không được xảy ra sai sót! Đúng vậy! Chính là như vậy! Chém đại đạo của hắn, chém tu vi của hắn, nhưng cũng không tới mức thương tổn tính mạng hắn... Tốt! Hắn đã không còn bao nhiêu khả năng rồi! Chui vào trong cơ thể hắn, chém hết thảy Bí cảnh của hắn! Cẩn thận một chút! Đừng lại giết chết hắn! Đây là một tên cuối cùng rồi có biết không?
Vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đột nhiên kịch liệt thu nhỏ lại, lần lượt chui vào trong cơ thể Hắc Đế, chạy loạn trong từng tòa từng tòa Bí cảnh trong cơ thể hắn, phá hư mỗi một tòa Bí cảnh trong cơ thể hắn.
- Hắn muốn tự sát! Không thể để cho hắn tự sát! Mau chui vào Thức hải hắn, khống chế tinh thần hắn, chém tinh thần hắn... Không phải là bảo ngươi chém toàn bộ tinh thần của hắn! Nếu ngươi chém hư đạo tâm của hắn, vậy dằn vặt hắn sẽ không còn bất cứ thú vị gì nữa!
Một hồi lâu sau, ngàn vạn Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung nhao nhao bay ra. Toàn thân Hắc Đế cứng ngắc, bị định trụ ở nơi đó. Trong cơ thể hắn, từng cỗ từng cỗ hắc quang nhao nhao ba động, giống như vô số ma trảo giãy dụa tới tới lui lui, nhưng thủy chung cũng không thể đột phá được sự trấn áp của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung.
- Mang hắn rời khỏi Cấm khu Thời Không này căn bản là không có khả năng! Chỉ cần mang hắn ra ngoài, dòng thời gian của Hắc Đế sẽ khôi phục lại bình thường, Thân quá khứ của mười vạn năm trước này sẽ trở thành Thân hiện tại mà biến mất. Nên chỉ có thể phong ấn hắn trong Thời Không Luân Hồi mà hắn không cách nào phá giải!
Từng gã từng gã Chung Nhạc đứng yên tại chỗ, trầm giọng nói:
- Thời Không Luân Hồi này, hắn nhất định phải không cách nào phá giải. Bằng không, nếu để cho hắn phá giải, hắn sẽ có thể chạy thoát, sẽ có thể khôi phục lại tu vi thực lực!
Hắc Đế đột nhiên đình chỉ giãy dụa, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về phía vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung giống như đàn kiến chi chi chít chít trước mặt, cười ha hả, nói:
- Tiểu bối, ngươi lại muốn dùng Thời Không Luân Hồi phong ấn ta? Vừa rồi gã trung niên kia nói không sai, đạo pháp của ngươi quá thô, tạo nghệ trên phương diện Luân Hồi so với ta hiện tại thậm chí còn thua kém rất nhiều. Ngươi dùng Thời Không Luân Hồi phong ấn ta, nhất định sẽ bị ta phá giải!
- Cho nên ta chỉ có thể thi triển Thời Không Bát Đạo Luân Hồi tiến hành phong ấn! Tế!
Từng gã từng gã Chung Nhạc mạnh mẽ thôi động Luân Hồi Đằng, đồng thanh quát lớn:
- Sư huynh, giúp ta một tay!
Từng tầng từng tầng quang mang sau đầu vô số Chung Nhạc nhao nhao đại phóng. Vô số Bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, Huyết Mạch, Không Gian và Trụ Quang theo thứ tự mở ra. Thân hình từng gã từng gã Phong Hiếu Trung chấn động, trợ giúp đám Chung Nhạc ổn định Bát Đạo Luân Hồi.
Vô số Chung Nhạc quát lớn một tiếng, Bát Đạo Luân Hồi sau đầu biến thành tám đạo quang mang, một gã tiếp theo một gã động thủ, bao phủ Hắc Đế trong tám đạo quang mang.
Chỉ nghe ông một tiếng vang khẽ, tám đạo quang mang kia đột nhiên xoay tròn chuyển động, tuần hoàn chuyển hóa, hình thành một khỏa quang cầu thật lớn, vây khốn Hắc Đế vào trong quang cầu.
- Hắc Đế, phong ấn này có tổng cộng hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi bốn đạo, mỗi một đạo đều cất giấu vô số biến hóa của Bát Đạo Luân Hồi. Nếu ngươi có thể đi ra, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi, mặc cho ngươi rời khỏi!
Thanh âm Chung Nhạc vang lên bên ngoài khỏa Thời Không Đại Luân Hồi Cầu này, không nhanh không chậm nói:
- Hiện tại ngươi có thể thử phá giải xem sao!
Trong Thời Không Đại Luân Hồi Cầu, Hắc Đế cười lạnh một tiếng, vận khởi tu vi, phá giải trấn áp của Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung, đảo mắt quan sát khắp nơi, sau đó bay thẳng ra ngoài. Hành động này của hắn không phải tầm thường, lập tức nhìn thấy không gian mở rộng vô tận. Không gian Thời Không Cầu vừa rồi chỉ đủ miễn cưỡng dung nạp hắn, hiện tại đột nhiên sản sinh ra không gian vô lượng.
- Chỉ là Vũ Thanh trong Vũ Thanh Trụ Quang mà thôi, căn bản không trấn áp được ta!
Sắc mặt Hắc Đế bất biến, thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nỗ lực cắt ra thời không trong Thời Không Cầu, đột nhiên chợt thấy hoa mắt, chỉ thấy từng tôn từng tôn Thần Vương vĩ ngạn vây quanh một tôn Chúa tể Chư Thần đi tới. Thân thể Hắc Đế không khỏi đại chấn, thất thanh nói:
- Đại Tư Mệnh? Không đúng! Không đúng! Đây là ảo giác do hắn khống chế ký ức của ta đọc được, cố ý hiển lộ ra, cũng không phải là chân thật! Đại Tư Mệnh này là giả!
Đại Tư Mệnh theo tiếng nhìn lại, khẽ nhíu mày, phân phó thuộc hạ, nói:
- Hắc Thần làm càn rồi! Bạch Thần, lôi hắn xuống trấn áp!
Từng tôn từng tôn Thần Vương nhao nhao bay tới, rất nhanh đã bắt giữ Hắc Đế. Bạch Đế cười hắc hắc, nói:
- Trấn áp hắn quá phí công! Không bằng giết chết hắn a? Dù sao hắn vẫn có thể phục sinh trở lại!
Đại Tư Mệnh từ chối cho ý kiến, dưới sự tiền hô hậu ủng của vô số Thần Vương chậm rãi đi xa.
Bạch Đế liếc nhìn về phía Hắc Đế, cười lạnh một tiếng, nâng kiếm chém xuống, cái đầu của Hắc Đế lăn lộn trên mặt đất, sau đó vội vàng chạy theo Đại Tư Mệnh.
Trong đầu Hắc Đế một mảnh hỗn loạn, cảm thấy tính mạng của chính mình đã đi tới điểm cuối. Trong lúc bất chợt, hắn đột nhiên tỉnh lại, sau đó nhìn thấy chính mình vẫn còn đứng yên tại chỗ.
- Là ảo giác!
Hắc Đế định thần trở lại, thôi động Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh phóng người bay lên. Thân thể hắn đột nhiên đại chấn, nhìn thấy Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương đi tới.
- Lại là ảo giác!
Hắc Đế cười lạnh, xoay người bỏ chạy.
Đại Tư Mệnh đột nhiên phân phó thuộc hạ:
- Hắc Thần lại làm càn rồi! Bạch Thần, ngươi lôi hắn xuống trấn áp, khiến cho hắn ghi nhớ thật lâu!
- Trấn áp hắn quá phí công, không bằng giết chết hắn a?
...
Trong đầu Hắc Đế một mảnh ngây ngô đần độn, một lần nữa tỉnh lại, phát hiện chính mình vẫn còn đứng tại chỗ.
- Ảo giác! Nhất định là ảo giác!
...
Bên ngoài Thời Không Cầu, từng gã từng gã Phong Hiếu Trung nhao nhao quan sát tình cảnh trong Thời Không Cầu, lộ ra thần sắc nghi hoặc hỏi:
- Sư đệ, trong Thời Không Cầu này của ngươi có tổng cộng bao nhiêu loại biến hóa?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Vô cực! Nếu hắn có thể phá giải loại biến hóa thứ nhất, hắn sẽ phát hiện phía sau còn có vô cùng vô tận biến hóa chờ đợi hắn. Mà đây cũng chỉ là cửa ải thứ nhất, phía sau còn có hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi ba cửa ải nữa!
← Ch. 1321 | Ch. 1323 → |