Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1419

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1419: Khởi nguyên của Đạo Giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trong lòng Khởi Nguyên Đạo Thần đại chấn, vội vàng tế khởi Hỗn Độn Liên, mang theo đám người Hắc Bạch Nhị Đế cấp tốc rời đi. Cũng trong nháy mắt Hỗn Độn Liên vừa mới biến mất, một cỗ lực lượng hạo hãn đột nhiên oanh tới, chấn cho đám người trong Hỗn Độn Liên thất điên bát đảo.

Thời gian Chung Nhạc lưu lại cho bọn họ quá ngắn, khiến cho bọn họ không kịp trị liệu thương thế. Thương tổn của bọn họ vừa mới khôi phục lại vài phần, đợt công kích hung mãnh lần này lại khiến cho thương thế tái phát.

Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần tái nhợt, dốc hết khả năng thôi động Hỗn Độn Liên bay về phía niên đại càng cổ lão hơn. Thời gian bên ngoài Hỗn Độn Liên giống như trường hà bốn bề sóng dậy, không ngừng hiện lên từng bức từng bức hình ảnh cổ lão.

Lịch sử đã định, bọn họ xuyên qua dòng lịch sử đã cố định, tiến vào Thời đại Hỏa Kỷ. Thời đại Hỏa Kỷ có ba mươi hai triều Toại Hoàng, nhưng Toại Hoàng cũng không phải chiếm cứ toàn bộ Thời đại Hỏa Kỷ. Trong thời gian này cũng có một vài Thần Vương trở thành Thiên Hoàng, ví dụ như Đế hiệu của Hắc Bạch Nhị Đế, chính là có được từ Thời đại Hỏa Kỷ, bởi vậy mới được xưng là Đế.

Lôi Trạch và Hoa Tư cũng đã từng làm qua Thiên Hoàng của Thời đại Hỏa Kỷ, chỉ là Thần Vương làm Thiên Hoàng cũng không phải chính thống, một khoảng thời gian sau nhất định sẽ bị sinh linh Hậu Thiên thay thế.

Hỏa Kỷ là một cái thời đại tràn ngập hỏa lực hừng hực, man hoang và văn minh cùng tồn tại. Dư ba của Thời đại Hắc Ám vẫn còn, Thần Vương cổ lão tranh phong với Thần Ma Hậu Thiên. Lịch sử của nó mênh mông hạo hãn, hùng vĩ mỹ lệ, so với Thời đại Địa Kỷ thì có thêm cảm giác cuồng dã phóng đãng.

Ở trong dòng trường hà thời gian quan sát lịch sử của Thời đại Hỏa Kỷ, cảm thụ cảm giác cuồng dã phóng đãng kia, giống như đang quan sát thần thoại của Thời đại Man Hoang vậy. Đủ các loại sinh linh ly kỳ cổ quái nhưng lại cường đại lóe lên bên cạnh bọn họ. Đa số những sinh linh này cũng đều đã diệt tộc, bị hủy diệt trong niên đại hỗn loạn Thần Vương phục khởi.

Nhưng bọn họ cũng đã lưu lại một bút nồng đậm trong Thời đại Hỏa Kỷ.

Đây là một thời đại theo đuổi nhục thân cường đại, theo đuổi linh nhục hợp nhất. Phương thức chiến đấu cũng cuồng dã bá đạo, thần thông so với hậu thế thì vô cùng thô thiển, không tinh diệu giống như thần thông của Thời đại Địa Kỷ.

Nhưng chính là sự cường đại của nhục thân và linh hồn, đã khiến cho Thần Ma của Thời đại Hỏa Kỷ có một loại cuồng dã khiến cho người ta thuyết phục.

Sau khi trải qua niên đại hỗn loạn, rất nhiều công pháp thần thông của Hỏa Kỷ đã biến mất, đa số công pháp liên quan tới luyện thể của Thời đại Hỏa Kỷ cũng đã thất truyền, vì thế cho nên chất lượng thần thông xuất hiện sự đề thăng bạo phát, nhưng đã không quá chú ý tới việc trui luyện nhục thân.

Bất quá, Tân Hỏa lại truyền thừa công pháp tu luyện của Toại Hoàng xuống. Bắt đầu từ Bào Hy thị, các đời Kẻ thừa kế Tân Hỏa đều là nhục thân mạnh mẽ, đồng thời trên phương diện thần thông lại có ưu thế mà thần thông của Thời đại Hỏa Kỷ cũng không cụ bị, bởi vậy đã sản sinh ra hai mươi ba triều Địa Hoàng, trở thành chủng tộc khổng lồ nhất, cường thịnh nhất của Thời đại Địa Kỷ, trấn áp đám Thần Vương không chịu cô đơn của Thời đại Địa Kỷ kia.

Tân Hỏa có tác dụng cực kỳ trọng yếu đối với sự quật khởi và đại hưng của Thời đại Địa Kỷ.

Ầm ầm!

Hỗn Độn Liên mạnh mẽ chấn động kịch liệt, trái tim đám người bên trong đóa hoa sen nhất thời nhéo chặt, cảm thấy bên ngoài đóa hoa sen tựa hồ có một đại vật khổng lồ đang tấn công đóa hoa sen, ý đồ xé nát Hỗn Độn Liên, bắt lấy bọn họ.

- Đế Nhạc vẫn là đuổi tới!

Trong lòng Bạch Đế dần dần trầm xuống. Hắn chỉ còn lại có một cánh tay, cánh tay còn lại đã bị Chung Nhạc chặt đứt. Nếu Chung Nhạc giết vào trong Hỗn Độn Liên, hắn dám khẳng định kẻ đầu tiên sẽ chết tất nhiên là chính mình.

Hắc Đế, Thiên, Tứ Diện Thần và Khởi Nguyên Đạo Thần còn có thể chống đỡ được mấy chiêu, nhưng chính mình nhất định sẽ bị Chung Nhạc một đao giết chết.

- Hỗn Độn Liên dù sao cũng Đệ nhất Linh căn trong thiên địa, hắn không thể công vào được!

Khởi Nguyên Đạo Thần cười lạnh một tiếng, nói:

- Các ngươi không cần lo lắng! Hỗn Độn Liên không ngừng sinh sôi, diễn biến ra ngàn vạn đóa hoa sen. Cho dù hắn toàn lực tiến công cũng chỉ có thể từng tầng từng tầng một phá giải. Huống hồ, Luân Hồi Thánh Vương còn ở bên ngoài, hắn sẽ không để cho Thái Hoàng giết chết chúng ta. Bằng không, kẻ chết kế tiếp chính là hắn!

Công kích bên ngoài càng lúc càng kịch liệt, trong dòng thời gian đang nhanh chóng quay ngược truyền tới chấn động đáng sợ. Đám người bên trong phảng phất như nhìn thấy tình hình tầng tầng cánh hoa Hỗn Độn Liên bị xé rách xé nát bên ngoài.

Đám người bên trong Hỗn Độn Liên không nói một lời, tràng cảnh yên tĩnh tới mức đáng sợ. Trái tim bọn họ càng nhéo càng chặt, sắc mặt mỗi một người đều âm tình bất định.

Cách đây không lâu, bọn họ vẫn còn là những tồn tại cường đại nhất tung hoành thiên hạ từ thời Thái Cổ cho tới hiện tại, tiếu ngạo khắp vũ trụ càn khôn, ngồi xem từng vị từng vị Thiên Đế từ lúc thịnh vượng cho tới lụi tàn. Thời gian vô tình đã mang đi những vị Đế Hoàng chấn động cổ kim kia, nhưng bọn họ thì vẫn còn lưu lại, tung hoành khắp thiên hạ, là kẻ cười tới cuối cùng.

Nhưng hiện tại bọn họ lại bị bức bách tới thảm trạng như vậy, giống như một đám sơn dương trốn trong lồng giam, run lẩy bẩy chờ đợi bị làm thịt vậy, chỉ biết gửi hy vọng vào Luân Hồi Thánh Vương và Hỗn Độn Liên không bị đánh vỡ.

Mà từng tôn từng tôn Thần Vương, kể cả Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế và Tiên Thiên Tà Đế, cũng đều đã bị xem thành sơn dương đợi làm thịt.

Quá thảm rồi!

Thái Hoàng Đế Nhạc bức bọn họ quá thảm rồi!

Bọn họ cảm giác được công kích bên ngoài Hỗn Độn Liên đang không ngừng ép tới gần. Đó là Chung Nhạc đã phá vỡ được ngoại vi Hỗn Độn Liên, bắt đầu tiến vào nội vi. Chỉ sợ qua không bao lâu nữa Chung Nhạc sẽ có thể phá vỡ phòng ngự của Hỗn Độn Liên, giết vào trong hoa sen.

Đúng lúc này, thanh âm xé rách bên ngoài đột nhiên biến mất, sau đó Đạo âm cuồn cuộn vang lên, khiến cho người ta như rơi vào trong Luân Hồi khôn cùng.

- Luân Hồi đạo hữu, ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản được ta sao? Ngươi có tổng cộng mấy cái đầu, có đủ cho Trẫm chém xuống không?

- Luân Hồi Thánh Vương ngăn cản không được bao lâu!

Trong Hỗn Độn Liên, Khởi Nguyên Thần Vương quát lớn:

- Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương mặc dù tinh diệu hơn Đế Nhạc, nhưng tu vi xa xa không bằng được Đế Nhạc! Các ngươi mau giúp ta thôi động Hỗn Độn Liên, nhanh chóng trở lại hai trăm vạn năm trước!

Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên và Tứ Diện Thần lập tức tiến lên, đám người đồng loạt đại phóng toàn bộ tu vi của chính mình, Hỗn Độn Liên liền dùng tốc độ càng nhanh hơn chạy về phía điểm khởi đầu của Viễn Cổ, tiến nhanh về phía Thời đại Hắc Ám trước khi văn minh sinh ra.

Qua không bao lâu, trong dòng thời gian không ngừng nghịch lưu quay ngược rốt cuộc đã xuất hiện hình ảnh Đại Toại suất lĩnh hai mươi bốn vị Thánh Đế mở ra Hư Không Giới, tiếp theo chính là những hình ảnh Đại Toại bình định thiên hạ, phá diệt Thời đại Hắc Ám, trấn áp Chư Thần Vương.

Thiên suýt chút nữa nhịn không được khóc ra thành tiếng. Cuối cùng cũng đã tới! Bọn họ rốt cuộc đã tới thời điểm Thời đại Hỏa Kỷ bắt đầu, cũng là điểm bắt đầu của Thời đại Viễn Cổ.

Lại tiến về phía trước, chính là Thời đại Hắc Ám.

*****

Bọn họ bị Thái Hoàng Đế Nhạc đuổi giết quá thảm rồi. Cả đời này bọn họ vẫn chưa bao giờ gặp qua loại chuyện như thế này. So với đám người Hắc Bạch Nhị Đế, đạo tâm của Thiên chính là yếu kém nhất. Tuy nói Thiên tâm vô cùng thần thánh, nhưng cấu thành Thiên tâm lại là chúng sinh chi tâm. Đối mặt với tử vong, chúng sinh đại đa số chính là sợ hãi bất an, bởi vậy phản ứng của Thiên như vậy cũng là hợp tình hợp lý.

Bất quá, bọn họ đã bắt đầu cảm giác được áp lực vô biên. Hỗn Độn Liên muốn tiếp tục ngược dòng tiến lên trong dòng thời gian chính là cực kỳ gian nan, áp lực thời không đã càng lúc càng lớn, mặc dù bọn họ đã thôi động toàn bộ pháp lực, cũng không thể nào dùng tốc độ lúc trước tiến về phía niên đại hắc ám. Hỗn Độn Liên cực kỳ chậm chạp tiến về phía Thời đại Hắc Ám, khiến cho trong lòng bọn họ gấp gáp không thôi.

Đột nhiên, bên ngoài một lần nữa vang lên thanh âm của Chung Nhạc, ngữ khí bình tĩnh không chút gợn sóng:

- Các vị đạo hữu, các ngươi có thể chạy trốn tới khởi điểm của Viễn Cổ đúng là không dễ, bất quá cũng chỉ có thể dừng lại ở đây rồi!

- Đi mau!

Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn một tiếng, Hỗn Độn Liên cực kỳ chậm chạp tiến về phía Thời đại Hắc Ám. Thanh âm của Chung Nhạc càng lúc càng gần, phảng phất như Tử Thần đang mở ra bước chân, từng bước từng bước một tiếp cận đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, khiến cho tâm linh của bọn họ phủ kín một tầng bóng mờ. Tầng bóng mờ này càng lúc càng trầm trọng, ép cho bọn họ không thể thở nổi.

Rốt cuộc, hình ảnh Đại Toại tế khởi Phù Tang Thần Thụ, định ra Kỷ nguyên Hỏa Kỷ xuất hiện trong dòng hồng lưu thời gian. Thiên rốt cuộc nhịn không được lệ rơi đầy mặt. Rốt cuộc đã vượt qua Thời đại Hỏa Kỷ rồi! Bọn họ rốt cuộc đã chạy về tới Thời đại Hắc Ám!

o0o

Tinh vực Tử Vi, Trấn Thiên Phủ...

Từng đạo từng đạo thanh âm vô cùng to rõ vang vọng, kinh thiên động địa. Một tôn Thần Vương vô cùng vĩ ngạn đứng sừng sững trên Trấn Thiên Phủ, điểm chí cao của Tinh vực Tử Vi này. Hàng trăm hàng ngàn tôn Thần Vương vây quanh thân thể hắn, phát ra từng tràng từng tràng gào thét đinh tai nhức óc.

Đó là Đạo ngữ vô cùng cổ lão, ẩn chứa đạo diệu chí cao của Thời đại Hắc Ám.

Đại Tư Mệnh khai thiên, lưng dựa Sinh Mệnh Cổ Thụ, oanh mở thương khung thiên mạc, oanh mở không gian hỗn độn, dùng lực lượng cường đại nhất của thời đại này mở ra thế giới thần thánh nhất, thuần túy nhất dành riêng cho Đạo Thần, Đạo Giới!

Đạo thân ảnh vĩ ngạn kia đứng sừng sững ở địa phương cao nhất vũ trụ hiện tại, toàn thân Đạo quang sáng ngời, khiến cho cái bóng của bọn họ bao phủ khắp Tứ Cực Bát Hoang. Từng tôn từng tôn Thần Vương thi triển ra sở học sở ngộ cả đời của chính mình, từng đầu từng đầu Đại đạo Tiên Thiên quán nhập thiên không, dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ làm trung tâm, lạc ấn lên trên Thiên Mạc.

Đại Tư Mệnh thống lĩnh Chư Thần Vương, đánh ra một kích kinh thiên động địa. Vô số đầu Đại đạo Tiên Thiên chen chúc lao tới, quấn quít xung quanh Đại đạo Sinh Mệnh, oanh phá thương khung, mở ra hỗn độn, khai mở thế giới, tái tạo càn khôn.

Đây là một trong những hình ảnh xán lạn nhất trong lịch sử, là một màn có thể so sánh với Đại Toại mở Hư Không, Phục Mân lập Lục Đạo, Đại Tư Mệnh mở Tử Vi, Thái Hoàng mở khu Luân Hồi thứ bảy.

Chỉ bất quá, bởi vì Đạo Giới vẫn chưa hoàn toàn sáng tạo ra, dẫn tới hành động này của Đại Tư Mệnh thoáng thua kém một chút, nhưng cũng tuyệt không tầm thường.

Thời điểm đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đi tới, chỉ thấy từng tôn từng tôn Cự nhân đỉnh thiên lập địa kia đứng sừng sững xung quanh một tòa Tế đàn khổng lồ trong Trấn Thiên Phủ, trung tâm là một tôn Thần Vương vĩ ngạn khôn cùng, thân thể nhô cao, bắp thịt như đại long phủ phục, xé rách hỗn độn, mở ra thiên địa.

Vô số tôn Thần Vương vĩ ngạn nhao nhao tế khởi đại đạo của chính mình, ấn về phía phiến thiên địa trong hỗn độn kia, lạc ấn vào đại đạo, củng cố không gian.

Đạo Giới vô cùng huyễn lệ đang lúc trong lúc thành hình.

- Nhanh lên! Đạo Giới sắp sửa sụp đổ, trấn áp Đại Tư Mệnh rồi! Chúng ta phải nhân cơ hội này tiến vào Đạo Giới a!

Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần sáng lên. Đám người bọn họ đứng trong Hỗn Độn Liên, cánh hoa sen nở ra bốn phía, nâng đỡ bọn họ bay thẳng về phía Đạo Giới.

Mà vào lúc này, một đạo quang luân to lớn không ngừng xoay tròn, cắt ra thời không, xuất hiện trong không gian sau lưng bọn họ. Chung Nhạc từ trong quang luân bước ra, ánh mắt như điện quét ngang, lập tức nhìn thấy đám người Khởi Nguyên Đạo Thần.

- Các vị đạo hữu, các ngươi muốn chạy trốn vào Đạo Giới, một lần nữa trở thành Đạo Thần sao?

Chung Nhạc nhất thời tỉnh ngộ, Trụ Quang Luân cực nhanh bay lượn, xoay tròn cắt về phía không gian phía trước, kịch liệt rút ngắn cự ly giữa hắn và Đạo Giới.

- Nằm mơ!

Chung Nhạc và Hỗn Độn Liên một trước một sau cực nhanh tiếp cận Đạo Giới, mà vô số tôn Thần Vương Thái Cổ trên Tế đàn Trấn Thiên Phủ lại không hề phát giác, vẫn như cũ đang vận khởi toàn bộ tu vi mở ra Đạo Giới. Mà Đại Tư Mệnh thì đang chuyên tâm cấu kiện Đạo Giới, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong chế tạo Đạo Giới.

Đột nhiên, trong lòng Đại Tư Mệnh chợt chấn động một cái, Đạo Giới phát ra thanh âm ầm ầm vang dội, đè ép về phía hắn. Áp lực cực lớn cơ hồ ép cho phần eo của hắn phải cong gập lại.

Đại Tư Mệnh rống giận một tiếng, một tay bắt lấy Sinh Mệnh Cổ Thụ, mạnh mẽ chống đỡ áp lực của Đạo Giới, trong lòng có chút hoảng loạn:

- Có tồn tại gì đó đang tiếp cận ta! Chẳng lẽ là Lôi Trạch và Hoa Tư muốn đánh lén ta sao?

Hắn không nhìn thấy đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Chung Nhạc từ tương lai trở về quá khứ, nhưng lại cảm giác được có tồn tại vô cùng cường đại nào đó đang tiếp cận chính mình. Đúng lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Mộ Cổ dưới chân Đại Tư Mệnh đột ngột bạo phát, Chư Thiên Vô Đạo trong khoảnh khắc đã bao phủ toàn bộ đám Thần Vương xung quanh Tế đàn.

- Khởi Nguyên!

Từng đạo từng đạo thanh âm phẫn nộ rống lớn vang lên. Ngay sau đó, áp lực toàn thể Đạo Giới mạnh mẽ đè xuống, lực lượng khủng bố nghiền ép tất cả mọi người trên Tế đàn đều không thể động đậy.

- Giết!

Hỗn Độn Liên và Chung Nhạc cơ hồ cùng một lúc nhảy vào trong Đạo Giới đang đè ép xuống kia. Đám người nhất tề rên lên một tiếng. Bọn họ tới thật không khéo, ngay tại thời điểm Đạo Giới sụp đổ. Cỗ áp lực đáng sợ kia trực tiếp ép lên trên người bọn họ, ép cho tất cả mọi người đều nhao nhao thổ huyết.

Trong đầu đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Chung Nhạc đồng thời toát ra cùng cùng một ý nghĩ:

- Đạo Giới của Đại Tư Mệnh vẫn chưa được sáng tạo ra! Đạo Giới hậu thế không phải là do Đại Tư Mệnh mở ra...

- Mà chính là chúng ta mở ra!

Tứ Diện Thần rống giận một tiếng, hai tay giơ lên, mạnh mẽ nâng lên Hỗn Độn đang đè xuống.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)