Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1457

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1457: Nhị Thánh đại loạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Đám người khổ tâm nghiên cứu. Đại đạo Luân Hồi mà Chung Nhạc lưu lại trong Luân Hồi Thiên Cầu so với hiện tại mặc dù còn có không ít khiếm khuyết, Hậu Thiên Luân Hồi chiếm cứ hơn phân nửa, nhưng đây chẳng qua là so với Đại đạo Tiên Thiên Luân Hồi.

Đối với đám người Chung Hoàng Thần, Chung Thánh Võ và hai mươi vị Địa Hoàng, Đại đạo Luân Hồi này vẫn như cũ giống như Thiên thư vậy, tối tăm khó hiểu, ảo diệu ngàn vạn, bao gồm Luân Hồi của toàn bộ đại đạo, của hết thảy sinh linh, của không gian thời gian, của hết thảy linh hồn trong Lục Giới.

Đại đạo Luân Hồi bao quát vạn tượng, biến hóa ngàn vạn, bao gồm các loại đại đạo, các loại ảo diệu, dù sao cũng là loại thần thông đại đạo Đại nhất thống đầu tiên. Một người nghĩ muốn trong khoảng thời gian ngắn nghiên cứu triệt để Đại đạo Luân Hồi là tuyệt đối không khả năng.

Mặc dù đám người Chung Hoàng Thần phân đoạn nghiên cứu, nhưng cũng vẫn khổ cực vạn phần, phải sử dụng hết thảy tài trí mới có thể giải khai những bộ phận rắc rối khó hiểu trong Đại đạo Luân Hồi.

Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, thời gian trong Luân Hồi Hoàn tương đồng với ngoại giới, ai cũng không biết tình hình chiến đấu ngoại giới như thế nào, tu vi tiến cảnh của bọn họ cũng từ từ đề thăng lên.

o0o

Lục Đạo Giới...

Thiên, hơn năm trăm vị Đại Đế Thượng Cổ và Tứ Diện Thần đi tới từng tòa từng tòa Lục Đạo Giới, trực tiếp gặp mặt chủ nhân của những Lục Đạo Giới này, nói ngay vào điểm chính:

- Ngươi có hai lựa chọn, hoặc là đầu nhập vào ta, hoặc là giao ra Lục Đạo Giới!

Đám Đại Đế Thượng Cổ đối mặt với Thiên, có kẻ luyến tiếc Bí cảnh Nguyên thần kiếp trước của chính mình, tuyển chọn đầu nhập vào, có kẻ tuyển chọn rời khỏi, giao Lục Đạo Giới lại cho Thiên.

Một đường đi xuống, lại có hơn bốn trăm vị Đại Đế Thượng Cổ gia nhập vào trận doanh của Thiên, hơn bảy trăm vị Đại Đế Thượng Cổ còn lại thì chấp nhận giao ra Lục Đạo Giới, rời xa trận thị phi này.

- Sao không xử tử luôn bảy trăm Đại Đế kia?

Tứ Diện Thần khẽ nhíu mày, hỏi Thiên:

- Đạo hữu, đám Đại Đế này bị ngươi cướp đoạt Lục Đạo Giới, trong lòng tất sẽ sinh hiềm khích, nói không chừng sẽ trở mặt thành thù, đối nghịch với ngươi, đầu nhập vào Thái Hoàng. Nếu đã như vậy, sao lại không nhổ cỏ tận gốc?

Thiên mỉm cười, nói:

- Đạo huynh lời ấy sai rồi! Hơn bảy trăm Đại Đế này đầu nhập vào Thái Hoàng cơ hồ là chuyện tất nhiên, nhưng ta lại không thể thống hạ sát thủ với bọn họ. Cướp đoạt Lục Đạo Giới của bọn họ, ta vốn dĩ cũng đã đuối lý, nếu lại giết chết bọn họ, tất nhiên sẽ khiến cho đám Đại Đế dưới trướng nội bộ lục đục, sẽ có càng nhiều Đại Đế phản bội chúng ta hơn. Thân là thống soái, cũng không thể tùy tiện làm bậy. Nếu tùy tiện làm bậy, mất lòng chúng sinh, vậy thì lợi bất cập hại rồi!

Tứ Diện Thần cười lạnh một tiếng, nói:

- Đám Đại Đế này đối với chúng sinh chính là tồn tại cao cao tại thượng, nhưng ở trong mắt chúng ta, toàn bộ đều là con kiến hôi, mất lòng bọn họ, thì có sao?

Thiên lắc lắc đầu, ngữ khí có chút khinh bỉ, nói:

- Đạo huynh ngu muội a! Đương kim thế gian, Vạn Đế cùng triều, lực lượng của Vạn Đế là một cỗ lực lượng cường đại tới mức nào? Nếu Vạn Đế đồng tâm hợp lực, thi triển Đạo Giải, ngay cả Đạo Giới cũng có thể đánh tan! Tôn Đạo Thần nào lại dám chống lại lực lượng cấp bậc này?

Sắc mặt Tứ Diện Thần nhất thời cứng đờ. Thiên tiếp tục nói:

- Vốn dĩ đại đa số Đại Đế trên thế gian đều là nhận được dư ấm của Thái Hoàng, lúc này mới có thể thành Đế. Năm xưa, Đại Đế đi theo Thái Hoàng nhiều tới hơn ba ngàn vị, cực kỳ trung tâm đối với Thái Hoàng. Lúc đó, giang sơn của Thái Hoàng căn bản không ai có thể dao động. Tạo thành tình trạng như hiện tại, chính là do Hư Không Giới sụp đổ, vô số Đế linh hạ giới chuyển thế đầu thai, khiến cho trên thế gian đã có thêm mấy ngàn vị Đại Đế!

Thiên nhàn nhạt nói:

- Các Đế linh từ Hư Không Giới hạ giới thành Đế, sẽ không trung thành với Thái Hoàng, trái lại còn cảm thấy Thái Hoàng đã lũng đoạn thiên địa chính thống. Cộng thêm mỗi người đều có dã tâm, không chịu thần phục Thái Hoàng, đều cảm thấy chính mình có thể làm ra một phen sự nghiệp, bởi vậy mới sinh ra phản tâm, có thể mượn lực. Nếu chúng ta đẩy bọn họ tới phía đối lập với bản thân, chính là trợ giúp Thái Hoàng lấy lòng của bọn họ, dùng để đối phó chúng ta. Vì sao Thái Hoàng không xuất thủ giết chết ba ngàn Đại Đế Thượng Cổ? Chính là đạo lý đồng dạng, không muốn đẩy càng nhiều thế lực về phía chúng ta. Không phân tốt xấu giết chóc lung tung, chỉ là hành vi ngu muội! Đạo huynh ngay cả một điểm này cũng không nghĩ ra sao?

Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:

- Ta chỉ tin vào lực lượng! Nếu lực lượng đủ cường đại, sẽ có thể trấn áp Vạn Đế! Kẻ nào không phục, liền giết kẻ đó!

- Ngu muội!

Thiên mỉm cười, nói:

- Nếu Thái Hoàng cũng có suy nghĩ giống như ngươi vậy, sớm đã bị ta suất lĩnh Vạn Đế diệt trừ rồi. Mà nếu ta và đám người Khởi Nguyên đạo huynh có suy nghĩ giống như ngươi vậy, cũng sớm đã bị Thái Hoàng suất lĩnh Vạn Đế diệt tuyệt từ lâu rồi! Đạo huynh, ngươi là sinh vật Hỗn Độn, cảnh giới mặc dù cao thâm, nhưng rất nhiều thứ ngươi cũng không hiểu!

Tứ Diện Thần cười lạnh một tiếng, nói:

- Vậy ta liền nhìn một chút xem ngươi dựa vào đám Đại Đế này, làm cách nào công phá sáu mươi bốn tòa Thần thành của Hoàng Triều!

- Công phá sáu mươi bốn tòa Thần thành đối với ta cũng không khó khăn bao nhiêu. Ta có mười phần nắm chắc có thể phá giải trận thế của Vân Quyển Thư!

Thiên tiếp tục nói:

- Chỉ là ngươi bảo ta đồng thời liều mạng với đám tồn tại bọn Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại... này, chẳng phải là bảo ta tự đi tìm chết sao? Đạo huynh, chúng ta chỉ là tranh cãi một chút mà thôi, cần gì làm lớn chuyện như vậy?

Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:

*****

- Ngươi công phá sáu mươi bốn tòa Thần thành, đám người Đại Toại, Lôi Trạch cứ giao cho chúng ta! Ta đi xem Luân Hồi Thánh Vương một chút. Chuyện này nhất định không thể thiếu hắn. Hắn bị một bản thân khác quấy nhiễu, ta còn phải đi xem một chút là chuyện gì xảy ra, tránh cho tới lúc đó hắn không thể xuất thủ, vậy thì nguy rồi!

Thiên gật đầu, suất lĩnh Chư Đế mang theo hơn hai ngàn tòa Lục Đạo Giới tiến về phía sáu mươi bốn tòa Thần thành. Chư Đế Thượng Cổ của Lục Đạo Giới lúc trước sớm đã mang theo sáu trăm tòa Lục Đạo Giới chạy tới bên ngoài sáu mươi bốn tòa Thần thành. Trong đại chiến lúc trước, đã có mấy trăm tòa Lục Đạo Giới bị đám người Chung Hoàng Thần đánh nát, hiện tại còn lại không tới hai ngàn bảy trăm tòa Lục Đạo Giới.

Trận chiến này, Ba ngàn Lục Đạo Giới có thể bảo lưu lại hay không, sinh linh trong những Lục Đạo Giới này có thể tiếp tục sống sót hay không, cũng chưa thể nói trước.

Nếu cả Ba ngàn Lục Đạo Giới đều bị đánh nát, vậy năm giới hiện có lại sẽ mất đi thêm một giới nữa. Tới lúc đó, chỉ sợ đại đạo thiên địa sẽ một lần nữa cải biến, thần thông đạo pháp lại xảy ra biến hóa, không biết sẽ tạo thành biến động tới đâu.

Bất quá, đại chiến bạo phát, sinh linh trong đám Lục Đạo Giới này nhất định sẽ gặp tai ương.

Cái gọi là chúng sinh, ở trong mắt Thiên và những Đại Đế Thượng Cổ này, thật sự không tính là cái gì.

Tứ Diện Thần mượn đường khu Luân Hồi thứ bảy, đi tới Thánh địa Luân Hồi. Thánh địa Luân Hồi ở trong Đạo Giới mới, trọng điệp và Đạo Giới. Đây chính là chỗ xảo diệu của khu Luân Hồi thứ bảy. Nếu Chung Nhạc không thôi động khu Luân Hồi thứ bảy xuyên qua Đạo Giới, vậy Thánh địa Luân Hồi sẽ không thể trọng điệp với Đạo Giới. Chỉ cần nhất thống luân hồi của Đạo Giới, vậy sẽ liền trọng điệp.

Cho dù năm xưa Chung Nhạc không làm như vậy, Luân Hồi Thánh Vương cũng sẽ làm như vậy. Chung Nhạc đoạt mất cơ duyên nhất thống luân hồi đại đạo của Đạo Giới của Luân Hồi Thánh Vương, khiến cho Luân Hồi Thánh Vương tại thời điểm mở ra Đạo Giới mới không đạt được bất cứ chỗ tốt gì, bởi vậy khiến cho Luân Hồi Thánh Vương vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Bất quá, tới hiện tại Chung Nhạc vẫn chưa bước vào Đạo Giới, bởi vậy hắn vẫn chưa đạt tới tay cơ duyên của Đạo Giới kia, chỉ khi nào hắn tiến vào Đạo Giới, mới có thể đạt được bút cơ duyên này.

Tứ Diện Thần đi tới Luân Hồi Đạo Giới, tiến vào Thánh địa Luân Hồi. Trong Thánh địa Luân Hồi không ngừng xao động, ba động khủng bố trùng kích bốn phía, trùng kích cho từng cái từng cái vũ trụ bọt khí bay loạn bốn phía.

Thánh địa Luân Hồi rất không tầm thường. Trước đây, tòa Thánh địa này đã từng bị Chung Nhạc dùng bạo lực trực tiếp phá hủy. Bất quá, nó dù sao cũng là Thánh địa do Đại đạo Luân Hồi diễn sinh, bản thân có thể tự mình luân hồi trọng sinh. Sau khi Luân Hồi Thánh Vương trở về nơi này, tòa Thánh địa Luân Hồi này cũng một lần nữa hoàn chỉnh trở lại.

Hiện tại duy nhất không hoàn chỉnh, chính là Luân Hồi Thánh Vương.

Lúc trước, sau khi Đạo Giới mới kiến thành, Chung Nhạc đã trả Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh lại cho Luân Hồi Thánh Vương. Chỉ là không ngờ Luân Hồi Thánh Vương bị Chung Nhạc chém ra làm đôi, đã hoàn toàn biến thành hai người. Cả hai tôn Luân Hồi Thánh Vương đều muốn trở thành kẻ chưởng khống một chính mình khác, vì vậy mạnh mẽ xuất thủ, đại chiến tới mức thiên hôn địa ám.

Lúc đó, Chung Nhạc bị Đạo quang Đạo Giới truy sát, lại làm trái Khế ước Hỗn Độn lạc ấn Hỗn Độn muốn biến hắn thành khí Hỗn Độn, bởi vậy chính là thời khắc suy yếu nhất của Chung Nhạc. Nếu Luân Hồi Thánh Vương nhân cơ hội này đánh loạn Đại đạo Luân Hồi trong cơ thể Chung Nhạc, sẽ có thể khiến cho Đạo quang Đạo Giới chém chết hắn, khiến cho lạc ấn Hỗn Độn luyện hóa hắn.

Đáng tiếc chính là, khi đó Luân Hồi Thánh Vương ốc còn không mang nổi mình ốc, chính mình đánh với chính mình tới mức máu đầu máu mặt, lại lo lắng bị Chung Nhạc suất lĩnh Đại Đế dưới trướng nhân cơ hội đánh chết bọn họ, bởi vậy hai người vừa ác chiến vừa bỏ chạy.

Trận chiến này từ một đầu của vũ trụ giết tới đầu còn lại, từ hiện tại giết tới quá khứ, từ quá khứ giết tới tương lai, giằng co trên dưới một trăm năm mới chấm dứt một đoạn. Cuối cùng, tôn Luân Hồi Thánh Vương bên cạnh Khởi Nguyên Đạo Thần kia bởi vì từng cùng với đám người Chung Nhạc, Khởi Nguyên Đạo Thần trở về quá khứ mở ra Đạo Giới cũ, đã nhận được cơ duyên đại đạo do mở ra Đạo Giới cũ mang lại, lúc này mới chiếm được thượng phong, thôn phệ một cái chính mình khác.

Nhưng tôn Luân Hồi Thánh Vương kia cho tới bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu hóa hết, vậy mà đã một lần nữa tác loạn, thật sự là nằm ngoài dự liệu của Tứ Diện Thần.

Tứ Diện Thần vừa đi tới Thánh địa Luân Hồi, đột nhiên nhìn thấy Hắc Đế từ trong Thánh địa hốt hoảng phóng vọt ra, kêu lớn:

- Tứ Diện đạo huynh chạy mau! Luân Hồi Thánh Vương đã nổi điên rồi! Đây là một cái bẫy, hắn muốn thôn phệ tất cả chúng ta!

Tứ Diện Thần nhất thời cả kinh, ngay sau đó chợt tỉnh ngộ lại:

- Hắc Đế không phải là đang ở trong Đạo Giới sao? Sao lại xuất hiện ở nơi này?

Nhưng đã không kịp nữa, gã Hắc Đế kia đã phóng tới bên cạnh hắn, hai tay chụp một cái, biến thành một đạo viên hoàn, bao phủ Tứ Diện Thần vào trong viên hoàn.

Tứ Diện Thần nhất thời cảm thấy thiên hôn địa ám, không ngừng tả xung hữu đột, nhưng thủy chung cũng không thể xông ra khỏi đạo viên hoàn kia.

Trong đạo viên hoàn này ẩn chứa lực lượng cực kỳ quỷ dị, lại có thể cải biến lực lượng nhục thân và Nguyên thần của hắn, cải biến thuộc tính đại đạo của hắn, khiến cho hắn không khỏi cả kinh thất sắc:

- Nguy rồi! Ta đã rơi vào trong Luân Hồi! Tên Hắc Đế này tất nhiên là tôn Luân Hồi Thánh Vương kia tác loạn! Muốn ám toán ta cũng không dễ dàng như vậy! Hỗn Độn Chi Thân!

Thân thể hắn lay động, biến thành chân thân Hỗn Độn, bốn phía là Hỗn Độn Hải cuồn cuộn, khí Hỗn Độn lượn lờ. Tạo nghệ của Luân Hồi Thánh Vương trên Không Gian Luân Hồi và Trụ Quang Luân Hồi không bằng Chung Nhạc, uy năng của Đại đạo Luân Hồi tập kích tới, lại không thể Luân Hồi được Hỗn Độn.

Tứ Diện Thần thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không thể rời khỏi đạo viên hoàn này, chỉ đành ngồi trong khí Hỗn Độn, lẳng lặng chờ đợi.

Một lần chờ này chính là thời gian mấy trăm vạn năm đằng đẳng, nhưng Tứ Diện Thần vẫn luôn kiên trì, vẫn luôn ngồi ở nơi đó. Rốt cuộc có một ngày, một bàn tay từ thiên ngoại vươn tới, bóp nát vòng Luân Hồi kỳ dị này.

Tứ Diện Thần rời khỏi vòng Luân Hồi, đảo mắt tìm kiếm bốn phía đã không thấy hình bóng của Hắc Đế giả đâu nữa, chỉ có một tôn Luân Hồi Thánh Vương đang đứng trước mặt chính mình, nghĩ tới chính là tôn Luân Hồi Thánh Vương đã giải cứu chính mình ra.

Luân Hồi Thánh Vương vội vàng khom người, nói:

- Đạo huynh chịu khổ rồi! Ta nhất thời không cẩn thận, để cho một cái chính mình khác chạy thoát ra khỏi cơ thể, vì thế mới khiến cho đạo huynh trúng chiêu. Cũng may là cũng không kéo dài bao lâu!

Tứ Diện Thần nhất thời kinh ngạc, hỏi:

- Ta bị nhốt trong đó tới mấy trăm vạn năm, bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi?

- Tính toán cũng không tới một khắc a!

Luân Hồi Thánh Vương nói:

- Lúc ta đi tới nơi này, một cái ta khác đã bỏ chạy mất rồi. Mời đạo huynh cùng ta đi hàng phục hắn! Bất quá, đạo huynh nhất định phải cẩn thận! Tạo nghệ của cái kia ta trên Đại đạo Luân Hồi cũng không kém. Đợi tới lúc gặp được hắn, đạo huynh trực tiếp thống hạ sát thủ, đánh hắn trọng thương, không thể để cho hắn có cơ hội thi triển ra thần thông Luân Hồi, bằng không sẽ liền nguy hiểm rồi! Tu vi của ngươi đều cao hơn cả ta và hắn, nếu ngươi lại lưu thủ, nhất định sẽ bị hắn ám toán!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)