Vay nóng Homecredit

Truyện:Thiên Tài Tướng Sư - Chương 195

Thiên Tài Tướng Sư
Trọn bộ 798 chương
Chương 195: Người quen
0.00
(0 votes)


Chương (1-798)

Siêu sale Lazada


- Bạn của anh giới thiệu cho em làm gì? Đỗ Cường, em nói với anh rồi, em đã có bạn trai!

Nét mặt Vệ Dung Dung không tốt lắm, cô và Từ Chấn Nam cảm tình vẫn rất sâu, sau lần cãi nhau, Vệ Dung Dung cũng xem lại tính tình của mình, hôm nay gọi Từ Chấn Nam đi chơi ngoại thành, chính là muốn hoà bình quan hệ của hai người.

Nhưng cô thật không nghĩ tới, Đỗ Cường cũng theo tới đây, nhìn thoáng qua Từ Chấn Nam đứng ở bên cạnh sắc mặt khó coi, Vệ Dung Dung thật sự không biết nên giải thích như thế nào.

Đỗ Cường năm nay 30 tuổi, đã ở Mĩ tám năm, từng là một vị chuyên gia có chút danh tiếng ở Wall Street, năm kia về nước, rất nhanh đã trở thành một nhân viên quản lý cấp cao ở công ty chứng khoán, hiện tại đã có nhà và xe xịn ở Bắc Kinh, cũng coi là người có tiếng!

Hơn hai tháng trước, Vệ Dung Dung đi theo cha cô tham dự một buổi tiệc, đã quen Đỗ Cường, lúc ấy Đỗ Cường đã như gặp tiếng sét ái tình, ngày hôm sau liền mãnh liệt theo đuổi Vệ Dung Dung.

Vì theo đuổi Vệ Dung Dung, Đỗ Cường mất không ít công, mỗi ngày một bó hoa tươi không nói, còn thường xuyên đưa quà tặng cho đồng sự Vệ Dung Dung, có được cảm tình của không ít người, hôm nay dạo chơi ngoại thành, chính là một đồng sự của Vệ Dung Dung tiết lộ cho hắn.

- Dung Dung, mọi người đều là bạn mà? Đi ra ngoài chơi cũng không có gì, anh bạn, anh nói xem có đúng không?

So sánh với Từ Chấn Nam đứng ở bên cạnh sắc mặt khó coi, phong độ của Đỗ Cường rõ rằng mạnh hơn hắn nhiều, đối mặt tình địch vẫn chuyện trò vui vẻ, ngay cả Từ Chấn Nam cũng thấy tự ti.

Thấy Vệ Dung Dung không nói gì, Đỗ Cường chỉ về ba người phía sau nói:

- Vị này chính là Kỷ Nhiên - Kỷ tiên sinh, vị này chính là Nhâm Kiện - Nhâm công tử. Thương Bất Khải, khẳng định đã nghe nói qua, gần đây chiếu phim Cách Cách gì đó là do công ty cậu ấy sản xuất ...

Nghe thấy Đỗ Cường giới thiệu xong, các cô gái cũng không có cảm giác gì đối với hai vị trước mặt, nhưng khi nghe được công ty sản xuất bộ phim truyền hình ăn khách gần đây là của người béo kia, nhất thời ánh mắt đều phát sáng.

Phải biết rằng, từ khi bộ phim truyền hình phát sóng tới nay, lập tức đã phá vỡ kỷ lục các đài truyền hình. Ở đây toàn là người thích xem truyền hình và nhân viên công tác trong lĩnh vực truyền thông, đương nhiên biết điều này có ý nghĩa như thế nào.

Trọng yếu hơn cả là bộ phim truyền hình này vừa mới tung ra, vốn không có thiệt nhiều diễn viên danh tiếng gì, thế nhưng vị tiểu Yến Tử điên điên khùng khùng kia, lại trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều người.

Làm ở đài truyền hình, có thể chưa nổi tiếng, lần này các cô gái tới dạo chơi ngoại thành cũng chỉ tầm 20 tuổi. Trong lòng cũng mang mộng trở thành minh tinh, vừa nghe thấy Đỗ Cường giới thiệu, lập tức líu ríu cùng Thương tổng trao đổi số điện thoại.

Nhìn thấy tình hình như thế, trên mặt Đỗ Cường không khỏi lộ ra nét cười, hắn đang so sánh, chỉ với cái tính trẻ con của cậu sinh viên kia, cũng muốn tranh giành phụ nữ cùng mình sao? Hơi dùng chút thủ đoạn, có thể để cho hắn tự biết xấu hổ mà chủ động thối lui.

Đám người Kỷ Nhiên là khách của Đỗ Cường, hai năm qua ở thị trường chứng khoán Đỗ Cường giúp bọn hắn lời không ít tiền, nói lý ra cũng đã trở thành bạn bè. Hôm nay kêu ba người bọn hắn cùng nhau tới, chính là Đỗ Cường muốn thể hiện một chút trước mặt Vệ Dung Dung.

Nhìn từ trước mắt, Đỗ Cường đang thành công, ngay cả Vệ Dung Dung cũng hỏi số điện thoại Thương Bất Khải, bởi vì bản thân cô cũng là người mê "Cách Cách".

Bị một đám phụ nữ vây quanh, Thương Bất Khải cũng cố giơ ngón cái về phái Đỗ Cường, cười nói:

- Được rồi, các nữ sĩ, chúng ta đến bên kia nói chuyện. Nơi này thật sự là quá nóng, các cô không sợ làn da bị rám đen sao?

Mấy năm nay Thương Bất Khải lợi dụng thế lực trong nhà, cũng xây dựng một công ty điện ảnh và truyền hình, hơn nữa rất nhanh xếp hàng đầu. Thương tổng hiện giờ và hai năm trước đã có biến hóa rất lớn.

Nhưng tật xấu chơi gái của tên béo này cũng không có thay đổi, chơi chán các minh tinh trong đài nhà, Thương tổng vừa nghe nói hôm nay có mỹ nữ của đài truyền hình, liền theo tới.

- Tên báo đáng chết, lại định lừa gạt con gái ...

Nhìn thấy Thương Bất Khải được đám con gái sủng ái, Nhâm công tử oán hận nhổ ngụm nước miếng trên mặt đất, mỗi lần cùng đi ra ngoài chơi đều là như thế này, những người con gái kia vừa nghe Thương Bất Khải là người quản lý công ty điện ảnh và truyền hình, đều hận không thể lập tức lột sạch quần áo tìm hắn.

- Giận cái gì? Mấy năm nay Lão Thương cũng giới thiệu cho cậu không thiếu minh tinh mà?

Người ở bên cạnh Nhâm Kiện lại không có biểu hiện gì, mấy năm nay Kỷ Nhiên cũng bắt đầu tiếp nhận việc kinh doanh của gia tộc, tính cách trầm ổn hơn so với mấy năm trước, đứng ở đó, tỏ vẻ nhân sĩ thành công.

- Xí, đều là loại dâm đãng thích chơi đùa người đàn bà, cậu cho hắn là người tốt lành hả?

Nghe thấy Kỷ Nhiên nói vậy, Nhâm Kiện lại càng tức, vừa vặn trước người có một người đang chặn đường đi của hắn, Nhâm công tử liền đưa tay đẩy.

- Này, nhường đường một chút, sao đứng mãi không vào à?

- Một chút tiến bộ đều không có, sao vẫn tính khí này nhỉ?

Bị Nhâm Kiện đẩy một cái, Diệp Thiên bất đắc dĩ lắc đầu.

Khi Kỷ Nhiên vừa xuống xe, hắn liền nhận ra mấy người này, nhưng Diệp Thiên và bọn chúng không có giao tình gì, ngược lại còn có chút ân oán, tự nhiên không sẽ chủ động chào hỏi.

Diệp Thiên sở dĩ bị bỏ ở phía sau mọi người, là muốn tìm Từ Chấn Nam – đang có chút mất mát trò chuyện, không ngờ lại bị Nhâm công tử cho rằng người chặn đường.

Nghiêng người, Diệp Thiên cười nói:

- Anh Nhâm, mời anh...

Diệp Thiên và Nhâm Kiện không có giao tình, nhưng cũng hô lên trêu chọc Nhâm Kiện, hắn thực muốn biết sau khi Nhâm công tử nhìn thấy mình, bộ dạng sẽ như thế nào?

- Ờ, coi như có hiểu biết!

Cái tính đắc tội với người khác của Nhâm Kiện một chút cũng không sửa, ngông nghênh gật gật đầu, liếc khóe mắt nhìn Diệp Thiên một cái, cả người bỗng nhiên cứng đờ ở nơi đó.

- Ngươi... Ngươi, ngươi...

Nhâm công tử giơ tay phải lên, chỉ vào Diệp Thiên nói liên tục nhiều từ, thân thể bắt đầu run rẩy lên, hắn không nghĩ người đã gây cho hắn gặp ác mộng nhiều năm, lại hiện tại trước mắt như thế.

Từ sau lần đó, giáo huấn Diệp Thiên không có kết quả, Nhâm Kiện lại bị Mã lão tam thu tiền, ngay sau đó người trong nhà hắn lại bị một số người cảnh cáo, bảo bọn họ dạy con của mình cẩn thận chút.

Kể từ đó, cơn ác mộng của Nhâm công tử lại bắt đầu rồi, tất cả tiền tiêu vặt đều cắt thì không nói, lại bị cấm túc ở nhà gần nửa năm, trong năm tháng khổ sở ấy, chỉ cần Nhâm Kiện vừa nhắm mắt lại, trước mắt lại xuất hiện hình ảnh Diệp Thiên.

Tuy rằng sự tình đã qua hơn hai năm, Nhâm Kiện không gặp lại Diệp Thiên, nhưng đối với khuôn mặt của Diệp Thiên, hắn thậm chí còn thể lấy bút vẽ ra rồi, hôm nay đột nhiên gặp lại, Nhâm Kiện sợ tới mức ngay cả lời nói đều không thuận.

Hơn nữa cái răng giả trong miệng hắn cái, lúc này cũng mơ hồ làm hắn đau, năm đó cũng bởi vì Diệp Thiên, hắn bị một cái tát của Mã lão tam làm rụng mất một cái răng.

- Anh Nhâm, thật là trùng hợp, mời anh...

Sau khi thấy bộ dáng của Nhâm Kiện, Diệp Thiên cười thầm trong lòng, người này đã nhận ra hắn, ác mộng suốt nửa năm, vậy mà còn hung hăng như vậy, xem ra lần trước đả kích đối với hắn hình như không đủ?

- Diệp... Diệp đại ca, ngài... Ngài đi trước!

Đánh chết Nhâm Kiện hắn cũng không dám xưng anh trước mặt Diệp Thiên!? Sau nỗ lực khống chế lại vẻ mặt và cơ thể, Nhâm công tử lại lắp bắp nói, thậm chí cả thân thể đều khom xuống trước Diệp Thiên.

Lúc này, trong lòng Nhâm Kiện, sớm đã ghi hận với Đỗ Cường, nếu không phải hắn kêu mình đến đây chơi ngoại thành, cũng sẽ không gặp Diệp Thiên, sát tinh của mình.

- Vài năm không gặp, anh Nhâm lại khách khí vậy?

Diệp Thiên nghe vậy nở nụ cười, cũng lười phải ra vẻ nhường nhịn Nhâm Kiện, nhìn về phía Kỷ Nhiên cũng đang giật mình, cười nói:

- Kỷ tiên sinh, chúng ta lại gặp nhau.

Nghe được Diệp Thiên nói vậy, Kỷ Nhiên phục hồi tinh thần lại sau sự kinh ngạc, vội vàng nói:

- Diệp tiên sinh, nói tìm anh tạ lỗi, nhưng hai năm trước anh không có ở Bắc Kinh, hôm nay gặp lại, hi vọng Diệp tiên sinh không trách tội anh em chúng tôi ...

Kỳ thật Kỷ Nhiên cũng không đắc tội với Diệp Thiên, thái độ của hắn e dè như vậy, là bởi vì hơn hai năm trước, hắn từng bị người của Tống Anh Lan nữ sĩ cảnh cáo, bảo hắn không nên đi tìm Diệp Thiên gây phiền phức.

Gia tộc Tống thị là chỗ mà Kỷ Nhiên không thể đắc tội, sau khi bị cảnh cáo, Kỷ công tử liền hỏi thăm tin tức về Diệp Thiên, muốn tự mình đến nhà giải thích, nhưng Diệp Thiên đã thôi học ở trường Thanh Hoa, chuyện này hắn cũng quên ngay.

Nhưng giờ phút này lại nhìn thấy Diệp Thiên, chuyện năm đó lại lần nữa nổi lên trong lòng, Kỷ công tử không dám có chút lãnh đạm đối với Diệp Thiên, thái độ còn kính cẩn hơn nhìn thấy trưởng bối.

Cũng may mà ngoài mấy người này, những người khác đều đã vào khu du lịch, nếu không biểu hiện của Nhâm Kiện và Kỷ Nhiên nhất định sẽ làm cho bọn họ thất kinh.

- Kỷ tiên sinh quá khách khí, chuyện trước kia cũng đừng có nói lại...

Diệp Thiên cười lắc lắc đầu, thấy Vệ Dung Dung trở ra cũng có chút giật mình, hô lớn:

- Lão Đại, đi vào thôi, mấy vị đó đều là nhân vật nổi danh ở thành Bắc Kinh, không sợ bạn gái bị người ta cướp à?

- Cướp bạn gái? Diệp tiên sinh, chuyện gì vậy?

Kỷ Nhiên bị lời nói của Diệp Thiên làm cho hoảng sợ, nhắc lại, năm đó Nhâm Kiện trêu chọc vào Diệp Thiên, cũng là bởi con gái.

Diệp Thiên cười cười, chỉ vào Từ Chấn Nam nói:

- Bạn gái của Từ Chấn Nam đang bị Đỗ Cường - Đỗ tiên sinh theo đuổi, ha ha, Kỷ tiên sinh các anh nhất định là không biết chuyện này?

Nhìn thấy mắt Diệp Thiên đang nhìn mình, Nhâm Kiện có chút căng thnẳg thần kinh, khoát tay áo, nói:

- Không biết, tôi... tôi thật sự không biết mà!

- Diệp tiên sinh, chuyện này mấy người chúng tôi thật không biết, anh yên tâm, trở về chúng tôi sẽ khuyên ngăn Đỗ Cường, hắn nhất định sẽ không tiếp tục gây rối bạn gái của vị tiên sinh này.

Lúc này trong lòng Kỷ Nhiên cũng đã hận Đỗ Cường, trêu chọc ai thì còn có thể, Không nên đi trêu chọc bạn bè Diệp Thiên? Đây không phải là muốn đập con ruồi trên đầu con hổ sao?... Muốn chết sao?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-798)