Vay nóng Homecredit

Truyện:Thiên Tài Tướng Sư - Chương 543

Thiên Tài Tướng Sư
Trọn bộ 798 chương
Chương 543: Trận chiến thế kỉ
0.00
(0 votes)


Chương (1-798)

Siêu sale Shopee


Phải biết rằng, trên thế giới này, có rất nhiều phú hào dở hơi.

Nhưng với đại đa số mà nói, bọn họ cực kì tò mò về thân phận của Diệp Thiên, cho nên đó là lí do thúc dục lên Clemente muốn sớm nghĩ tới một vị mà có gan cùng Địa ngục trần gian tiến hành quyết đấu sinh tử.

Được, tôi sẽ giới thiệu một chút về quyền thủ xuất hiện lần này.

Clemente lần này không có thừa nước đục thả câu, mà là đem ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên, nói:

- Cậu ta an vị ở bên cạnh mọi người, tên của cậu ta là Diệp Thiên, đến từ Trung Quốc thần bí.

- Phía bên gia tộc mẹ của Diệp Thiên là gia tộc truyền thống trên trăm năm ở Trung Quốc, mà mẹ của câu ta cũng là một nhà doanh nghiệp nổi tiếng của nước Mỹ, tôi tin rằng rất nhiều người đều nghe qua tên của bà Tống này, cho nên, Diệp Thiên là một vị quí tộc chân chính.

Clemente sở dĩ không ngừng cường điệu phận của Diệp Thiên đó là bởi vì người nước ngoài nhận thức điều này, ở nước ngoài người có tiền rất nhiều, nhưng vừa có tiền lại vừa có địa vị, điều này mời thể hiện rõ bọn họ không giống người thường, điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu của các chức vị đáng tiền ở các quốc gia.

- Không ngờ là con trai của Tống phu nhân, hẳn còn ít tuổi?

- Thượng đế, bà Tống xinh đẹp thậm chí có con trai ư? Tôi nghĩ lòng tôi tan nát mất.

- Con trai bà Tống có phải là có tật xấu hay không, vì cái gì muốn chạy đến nơi đây đến đây tự sát?

Phải nói rằng danh tiếng của Tống Vi Lan ở giới thương gia Mĩ quốc thật sự là vang dội, đây là nơi mà các phú hào siêu cấp đến từ khắp nơi trên thế giới, lại có hơn phân nửa là đều nghe qua tên bà, mà trong đại bộ phận nửa số người này thậm chí một nửa là quen biết với Tống Vi Lan, hơn nữa cũng đã giao tiếp qua.

Nếu không phải tín hiệu điện thoại di động trong quyền trường bị chặn, không biết chừng những người bạn tốt của Tống Vi Lan cầm điện thoại gọi cho mẹ của Diệp Thiên rồi, cũng không thể dương mắt nhìn con trai của bạn tự sát được?

Theo âm thanh của Clemente, một ngọn đèn mãnh liệt thẳng tắp bắn vào giữa bữa tiệc khách quý, một bộ y phục luyện công màu trắng Diệp Thiên từ chỗ ngồi từ từ đứng lên, hai mắt khép hờ với vẻ mặt kiên cường mạnh mẽ.

- Người này không giống như là kẻ điên a?

- Vâng đúng, thật là người thanh niên đầy tinh thần, vì cái gì mà muốn tự sát đây?

- Các ngươi không thể đoán hắn là Đường Long thứ hai sao? Phải biết rằng, thời gian tôi nhìn thấy Đường Long năm đó, hắn so với nam nhân này cũng không lớn hơn mấy tuổi.

Nhìn thấy trong mắt của Diệp Thiên hiện lên rõ ràng như núi Lư Sơn, trong quyền trường lại sôi nổi, ngoài cái dáng vẻ mà nhiều người chú ý đến Diệp Thiên còn có cả bộ dạng mi thanh mục tú. Lại không giống là bệnh thần kinh, một vài phú hào siêu cấp nhất thời có chút không hiểu.

Ngọn đèn chỉ là chiếu một chút bên cạnh Diệp Thiên rồi vụt tắt, trong bóng đêm vang lên thanh âm của 1 người:

- Clemente, nếu là đánh cuộc, tôi muốn biết tỉ lệ đặt cược trận này là bao nhiêu?

Người nói câu này là một đại vương cao su ở châu Mỹ. trong cuộc đấu giữa Andre Abramovich và Glasgow Quindt hắn đã thua mười tám triệu đô la, hôm nay đang rất muốn thắng nên hắn chẳng cần biết Diệp Thiên là con trai của ai?

- Diệp Thiên thắng 1 ăn 5, Anthony Marcus thắng một ăn 0. 8, căn cứ hiệp thương, chư vị ở đây, đặt tiền thấp nhất là 1 triệu đô la. Tất cả phải hiểu quy củ của Nữ Vương, mỗi người chỉ có thể đặt cho một người, đây là thời gian cho chư vị nghiên cứu.

Đánh bạc tại Nữ Vương khác đổ pháp tại Thái Không, mỗi người chỉ có thể căn cứ vào phán đoán của mình đặt cho một quyền thủ, điều này ngăn cản các siêu cấp phú hào lợi dụng tỉ lệ đặt cược để giở trò gian lận.

Nếu không, như cuộc tranh tài ngày hôm qua, Andre Abramovich tỉ lệ đặt cược là 1 và 18, mọi người có thể đặt cửa cho cả hai phe. Như vậy mọi người sẽ ít nhất là hòa, Nữ Vương tất nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra.

- Clemente, Diệp Thiên là bên nhận khiêu chiến, người cung cấp chiến tích của cậu ta đi?

Dưới đài một người hô:

- Không có chiến tích của hắn, chúng ta làm sao có thể phán đoán thắng bại đây?

Trận đấu ngày hôm qua đã gây sự chú ý lớn. Làm cho tất cả mọi người cẩn thận hẳn lên.

Tuy rằng trong lòng có một chút xem thường Diệp Thiên, nhưng khi tới thời điểm. Bọn hắn đều trở nên nghiêm túc hẳn lên, không ai có thể vượt qua được sự hấp dẫn của đồng tiền, đây là cơ hội kiếm tiền của bọn họ, taọ ra của cải lớn như vậy từ sự rèn luyện hàng ngày.

Nghe được câu hỏi của người nọ, Clemente nói:

- Diệp Thiên từng trong trận đấu quyền tại Trung Quốc, dùng vũ khí chặt đứt tứ chi của cao thủ Nhật Bản Đằng Thác Hải, đây chỉ là một chút tư liệu trận đấu quyền ngầm của hắn, không có bất kì hình ảnh nào, tôi chỉ có thể cũng cấp cho mọi người như vậy thôi.

- Đánh nhau bằng vũ khí? So với đánh nhau tay không sự kích liệt không giống nhau a!

- Đúng à, dùng binh giỏi, chưa chắc ta không đã lợi hai, người trẻ tuổi kia có chút huyền bí.

- Khó mà nói, xem bộ dáng người trẻ tuổi kia mi thanh mục tú, thể nhưng có thể đem tứ chi của người khác chặt đứt, cũng phải là loại người tâm ngoan thủ nạt, nếu khoogn sẽ không giám cùng Anthony Marcus đối chiến.

Clement vừa nói dứt lời, trong tràng lại vang lên tiếng nghị luận.

Clemente cung cấp tư liệu không phải nhiều, nhưng cũng khiến mọi người hiểu ra một số việc, điều đó có nghĩa Diệp Thiên không phải người điên, tối thiểu hắn cũng từng tham gia những trận đấu quyền ngầm, hơn nữa cũng từng thắng qua đối thủ Nhật Bản.

- Tốt lắm, xin mọi người tập trung chú ý, trận đấu sẽ bắt đầu sau 10 phút nữa!

Clemente vừa nói xong, từ trong phòng chờ một phía bên lôi đài đi ra một người, đối với trận đấu hôm nay đã tràn ngập mong chờ.

Tuy nhiên không biết vì sao, Clemente lại có cảm giác Diệp Thiên có thể sống tới phút chót, cho nên sau khi hắn đi xuống khỏi đài đấu quyền, trên màn hình lớn trong tràng bắt đầu truyền lên hình ảnh Anthony Marcus đánh gục đối thủ mà không một chút ảnh hường, không biết có phải clement cố ý dẫn dắt mọi người theo lối suy nghĩ này hay không.

- Mẹ nó, , Clemente có ý tứ gì a, đây chẳng phải là đang tạo áp lực tinh thần cho Diêp Thiên sao!

Sau khi Đổng Thăng Hải nhìn thấy những hình ảnh trên màn ảnh lớn, nhịn không được mắng lên, mặc cho ai là hình ảnh bị đánh gục, trong lòng luôn sẽ lưu lại một sự ám ảnh.

- Không sao, đây là hắn đang tạo động lực cho tôi.

Diệp Thiên bỗng nhiên lắc lắc đầu, lên tiếng nở nụ cười, hàm răng chỉnh tề trắng bóc, trong bong tối ánh lên vẻ chói mắt dị thường, chứng kiến cảnh này Chúc Duy Phong và Đổng Thăng Hải trong lòng đột nhiên rùng cả mình, giống như người đang ngồi bên cạnh không phải là Diệp Thiên, mà là một con quái vật tiền sử.

- Diệp Thiên, hai anh em chúng ta cũng đặt cược thế nào?

Nhìn thấy người bên cạnh đều ở rơi xuống tiền đặt cược, trong lòng Chúc Duy Phong không khỏi ngứa lên, chứng kiến bộ dạng Diệp Thiên như vậy, nếu không mua Diệp Thiên thắng, chẳng phải là rất có lỗi với chỗ tiền đặt cược sao?

- Mẹ nó, ta đánh cuộc, thằng tiền chia tôi phân nửa!

Diệp Thiên trừng mắt nhìn Chúc Duy Phong, ánh mắt mang theo một cố sát khí điên cuồng, Chúc Duy Phong vội vàng rụt cổ nói:

- Đừng nói một nửa, thắng toàn bộ cho cậu đều được!

- Đúng vậy, Diệp Thiên, lần này tôi cũng mua hai triệu!

Trong trận đấu với Andre Abramovich, Đồng Thăng hải không đặt, nhìn thấy CHúc Duy Phong thắng tới 18 triệu Đô-la, trong lòng hắn rất hối hận, tất nhiên là sẽ không chịu bỏ qua cơ hội lần này.

- Tất cả cho tôi một nửa!

Diệp Thiên luôn biểu hiện tư văn có lễ, nhưng không biết vì sao lúc này lại trở nên bá đạo dị thường, ánh mắt kia Đổng Thăng Hải chỉ đào qua, tuy rằng sát khí không phải là đối với hắn, nhưng cũng khiến cho Đổng Thăng Hải một trận lông tóc dựng đứng, giống như Diệp Thiên đã mọc thêm ba đầu sáu tay biến thành quái dị vậy.

Mười phút thời gian nói dài không dài, bảo ngắn không ngắn, mốt số lượng tiền đắt cược thông qua máy tính tập hợp lại với nhau, vừa mới trở lại văn phòng nhìn thấy mấy con số này, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh sợ.

- Ba trăm hai mươi tỷ Đô-la!

Ba trăm hai mươi tỷ Đô-la, nói cách khác, hơn 200 người trong tràng dường như toàn bộ đều đặt cược, hơn nữa thậm chí có người ném xuống không chỉ một triệu.

Cuộc tranh tài ngày hôm qua của Andre Abramovich tiền đặt cược hơn một trăm triệu, đã là một con số cao kỷ lục trong lịch sử đấu quyền ngầm, mà ba trăm hai mươi tỷ cái số này đã vượt xa con số ngày hôm qua, hơn nữa sợ là sau này cũng rất khó bị đánh vỡ.

Cố nén kích động trong lòng, Clemente dùng ống nghe điện thoại hướng tới người chủ trì trong tràng phát lệnh bắt đầu trận đấu, nhất thời một đạo ánh sáng mạnh chiếu vào cái lưới sắt đan trên lôi đài.

- Các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, sau đây chúng tôi xin mời quyền thủ vĩ đại nhất mười năm trở lại đây"Cỗ máy giết người", "Địa Ngục Ma vương" danh hiệu Anthony Marcus!

Trong lúc người chru trì sướng tên Anthony marcus, đem tiếng cuối cùng ngân phi thường dài, theo tiếng ngân của hắn, một ánh đèn chiếu sáng vào con đường an toàn, một thân hình cao lớn, làn da ngăm đen, tóc cuộn lên Anthony Marcus, cuối cùng đã lộ diện.

Anthony Marcus là tướng mạo điển hình của người Indonesia, hằn để thân trần, hai khối cơ ngực lớn dị thường, cả người nhìn qua làm cho người ta một lại cảm giác vô cùng cứng rắn, trên người dường như không có một chút dư thừa.

Hai cái đùi của hắn phi thường tráng kiện, theo mu bàn chân lên phía trên, thậm trí một sợi lông tơ cũng không nhìn thấy, cặp ống đồng ngăm đen như kim chúc, đây là Anthony Marcus, mỗi ngày điên cuồng đá cây cột kim chúc nên mới có hiệu quả như vậy.

Chậm rãi bước lên đài, Anthony Marcus hơi hơi nhắm hai mắt, thích ứng với lưới sắt bên dưới, đối với một quyền thủ kinh nghiệm phong phú mà nói, 1 sơ sẩy ngỏ cũng có thể tạo thành hậu quả chết người.

"Phía dưới xin mời đến từ Trung Quốc thần bí quyền thủ, Diệp Thiên!"

Sau khi đợi cho Anthony Marcus tiến vào đến trên lôi đài, thanh âm của người chủ trì lại vang lên, theo hắn kêu la, Diệp Thiên từ trên ghế salon đứng lên, hắn cũng không có chạy, mà từng bước từng bước, chậm rãi đi vào bên trong lưới sắt.

Tuy nhiên ngay khi Diệp Thiên một chân bước vào lôi đài thì đôi mắt đang khép hờ của Anthony Marcus, bổng trừng lên.

*****

Anthony Marcus là một người học viên ở trại huấn luyện Seberia thành công nhất, lúc trước hắn trải qua không như thế nào không có ai biết, nhưng biểu hiện của hắn khi hắn đang ở trại huấn luyện Seberia và sau đó, cũng chấn kinh thế nhân.

Ở trại huấn luyện, Anthony Marcus có thể tay không xé xác một con gấu ngựa, ở nơi băng tuyết Seberia kia, Anthony Marcus chính là vương giả, hắn có khả năng phát hiện nguy hiểm như động vật.

Ngay khi Diệp Thiên mới vừa bước vào đến trên lôi đài, Anthony Marcus phía sau lưng đột nhiên cảm thấy một cỗ cảm giác lạnh, như năm đó ở Seberia bị bầy sói theo dõi.

Đó là lúc Anthony Marcus mười ba tuổi, hắn bị đi đày đến Seberia, gặp 5 con sói Seberia, đó cũng là một lần Anthony Marcus cách cái chết gần nhất.

Dùng tất cả vốn liếng sức lực, cắn chết một con sói cuối cùng, Anthony Marcus đã sống, nhưng cũng là hấp hối.

Ở trại huấn luyện Seberia không nuôi kẻ vô dụng, một thân đầy thương thế, Anthony Marcus đã bị bỏ rơi, nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là, qua ba ngày, hắn lại ương ngạnh trở lại.

Trải qua lần sinh tử này, tựa hồ khiến Anthony Marcus thức tỉnh, hắn ở trại huấn luyện, trở nên dị thường hung tàn, năm năm sau, hắn đã có thể đánh ngã cả trại huấn luyện Seberia.

Thấy Diệp Thiên trước mặt quần áo áo trắng, Anthony Marcus trừng mắt, rồi lại hơi hơi híp mắt lại.

Cùng người khác bất đồng, Anthony Marcus càng thêm tin tưởng nội tâm cảm thụ của mình, cũng không bởi vì Diệp Thiên tuổi còn trẻ mà khinh thường hắn. Phải biết rằng, năm đó khi hắn xuất đạo, tuổi tác so với Diệp Thiên cũng không lớn hơn mấy.

Diệp Thiên gây cho hắn loại cảm giác nguy hiểm, đều không thua gì hắn đã trải qua năm mười ba tuổi đó, điều này làm cho Anthony Marcus đã đánh boxing ngầm mười năm, lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là sợ hãi.

Đến kề cận cái chết, nội tâm sớm trở nên tê liệt, Anthony Marcus rốt cuộc tìm được một tiểu tử có thể uy hiếp được mình, điều này làm cho chỗ lồng ngực của hắn như là bị dấy lên một mồi lửa, trong lòng dần dần nóng lên.

Đứng ở trên lôi đài như cái nhà giam. Diệp Thiên đã đánh giá Anthony Marcus, khi đối phương đem ánh mắt quét ở trên người mình, Diệp Thiên cũng cảm thấy da đầu một trận run lên. Giống như lưỡi độc xà liếm trên cổ chính mình.

- Cao thủ!

Diệp Thiên toát ra một cái ý niệm như vậy trong đầu, sắc mặt không khỏi trở nên ngưng trọng lên.

Diệp Thiên xuất đạo những năm gần đây, gặp qua thầy tướng gà mờ bày trận, đối chiến qua độc thuật Thái Lan, nhưng chưa bao giờ có một người, có thể cho hắn áp lực lớn giống như Anthony Marcus trước mặt này.

Dáng người dũng mãnh, Anthony Marcus đứng ở nơi đó, toàn thân tựa hồ không có chút sơ hở nào, mà khí huyết mênh mông trên người hắn kia, so với mình cũng không khác nhiều, điều này làm cho Diệp Thiên khiếp sợ rất nhiều, nhưng trong lòng cũng mơ hồ có chút hưng phấn.

Tục ngữ nói kỳ phùng địch thủ có ngày gặp, người trên thế gian có thể làm đối thủ của Diệp Thiên, chưa ai hơn Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn.

Nhưng bọn hắn cũng đã là ông lão rồi, tranh chấp cùng bọn họ, Diệp Thiên thắng không cần dùng võ. Hơn nữa quan hệ sư huynh đệ, cũng không chấp nhận đối chiến sinh tử.

Nhưng Anthony Marcus trước mắt thì bất đồng, hắn chính là vì giết người mà sinh tồn, cố tình liều mạng cùng Diệp Thiên, điều này làm cho nhiệt huyết ở sâu trong nội tâm Diệp Thiên, bắt đầu sôi trào lên.

Khi Diệp Thiên tiến vào đến trên lôi đài. Từ trần nhà hạ xuống một tấm lưới sắt, tiếng chuông tùy theo đó vang lên, trận đấu đã bắt đầu.

Nhưng biểu hiện hai người, cũng khiến những người vây xem có chút hiểu không rõ, bởi vì kịch liệt đối chiến trong tưởng tượng cũng chưa tiến hành, Diệp Thiên cùng Anthony Marcus đang không ngừng đánh giá đối phương.

- Cứt chó, vì cái gì còn chưa đánh?...

- Donny, câm miệng của ngươi lại, trước mắt ngươi chính là khế ước sinh tử đấy!

Trong hội trường có người tính khí nóng vội, đã nhịn không được chuẩn bị chửi ầm lên, nhưng nói mới ra khỏi miệng, đã bị người bên cạnh bịt lại.

Người Mafia Italy bị người khác nhắc nhở, không khỏi phẫn nộ ngậm miệng lại, nếu vì hắn lỡ lời mà ở trong này bị người ta giết chết, tin rằng trên thế giới này sẽ có rất nhiều người vỗ tay hô hay.

Nhìn Diệp Thiên bảy tám thước phía trước, thanh âm của Anthony Marcus vang lên:

- Ngươi rất mạnh, mạnh phi thường!

Đây là lần đầu tiên kể từ khi Anthony Marcus đánh quyền anh ngầm, lựa chọn không chủ động tiến công ở trên lôi đài, phải biết rằng, trong những trận đấu trước kia, hắn chưa từng nói chuyện cùng đối thủ một chữ, như gió thu cuốn hết lá vàng đánh bay đối thủ ra khỏi quyền đài.

Nhưng giờ phút này, Anthony Marcus không dám, bởi vì hắn hiểu được, đối thủ đang đối mặt với mình, không cẩn thận thì bất kỳ một chút liều lĩnh đều cũng cho mình một đả kích trí mệnh.

- Ngươi cũng rất mạnh!

Diệp Thiên hai chân một trước một sau, cả người nhìn như thực thả lỏng, kì thực sớm đã đề phòng.

Diệp Thiên có thể cảm giác được, đối phương ngoài giống như là một người nhưng mà trong là Mãnh Hổ, chỉ cần mình lộ ra một tia sơ hở, đối phương nghênh đón như gió bão mưa rào công kích, một khi khinh thường, nói không chừng thật sự bị mất mạng nhỏ ở nơi này.

Vừa đề cao phòng bị, Diệp Thiên vừa hỏi:

- Ta thật sự vô cùng khó mà lý giải, ngươi làm như thế nào đem khí huyết tu luyện mạnh như thế? Ngươi tu tập yô-ga Ấn Độ sao?

- Khí huyết? Ta không hiểu lời của ngươi.

Anthony Marcus lắc lắc đầu, nói:

- Ta cũng không cần luyện tập qua yô-ga, ở boxing ngầm, không cần cái loại võ công này, trong này... Chỉ tôn trọng tiến công!

Không biết vì cái gì, khi Anthony Marcus đối mặt Diệp Thiên, nói chuyện đặc biệt lớn tiếng.

- Ta từng bị bầy sói vây quanh, đi quấy nhiễu gấu ngựa ngủ mùa đông, bàn tay trần giết chết hổ Seberia, có lẽ, đây là nguyên nhân ngươi cảm giác ta rất mạnh!?

Thanh âm của Anthony Marcus có chút trầm thấp, như là đang hồi tưởng lại mình trước kia, trong mắt hiện ra một tia hoang mang, hắn không biết, chính mình sớm công thành danh toại, vì sao lại chậm chạp không chịu rời khỏi quyền đài.

- Chiến sĩ, sẽ chết ở trên chiến trường!

Diệp Thiên nhìn ra mê hoặc trong mắt đối phương, nhưng hắn không nhân cơ hội công kích Anthony Marcus, mà là nói nhắc nhở một câu.

- Ừ đúng, chiến sĩ, sẽ chết ở trên chiến trường!

Anthony Marcus cả đời giết chóc vô số, riêng chết ở dưới chân hắn liền có mấy trăm người, sau khi bị Diệp Thiên một câu này làm tỉnh lại, nhất thời hồi phục.

- Đến đây đi!

Tựa hồ cảm nhận được nội tâm chính mình suy yếu, trong miệng Anthony Marcus phát ra một tiếng rít gào, hai chân giống như bướm vờn hoa trượt về phía trước, loại bộ pháp này, sợ là quyền Vương Ali gặp phải đều cũng cảm thấy không sánh bằng....

- Mẹ nó, nhanh như vậy?

Tuy rằng sớm có đề phòng, nhưng Diệp Thiên cũng không nghĩ Anthony Marcus tiến công hung mãnh như thế, thấy hoa mắt, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương bên trái thình thịch trực nhảy, một loại cảm giác nguy cơ dâng lên trong lòng.

Căn bản không kịp ngẫm nghĩ nữa, cũng không có thấy rõ động tác đối phương, chân phải Diệp Thiên lui về sau, thân hình đột nhiên thấp đi xuống, đỉnh đầu chợt lạnh, tóc của hắn chuẩn bị dựng thẳng lên.

Lấy chân trái làm điểm chống đỡ, hiệu lệnh rút quân chân phải đột nhiên bay vòng một cái, thân thể Diệp Thiên kề sát đất, hung hăng đá hướng về phía chân trái Anthony Marcus. Đến mà không hướng cũng phi lễ, Diệp Thiên cũng không phải là đứng ở nơi đó bị người đánh.

Lực của Anthony Marcus chủ yếu đều ở trên đùi, tự nhiên không dám để bị Diệp Thiên đá trúng, vội vàng nhảy lùi lại tránh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Thiên.

Vừa rồi công kích hắn, trong một giây đồng hồ liên tiếp đá ra ngoài bốn cái, đây cũng là trạng thái cao nhất của Anthony Marcus, vốn cho là ít nhất có thể bức Diệp Thiên lấy tay đón đỡ, không ngờ bị Diệp Thiên né rất mau...

- Tốt, lại đến đi!

Vừa rồi cái cảm giác sinh tử trong nháy mắt, khiến Diệp Thiên cảm thấy một loại thể nghiệm chưa từng có kích thích.

Bởi vì thực lực đối thủ rất gần hắn, năng lực cảm ứng cũng trở nên thấp hơn, khả năng đối địch Diệp Thiên ngày trước lớn nhất, lúc này trong chiến đấu tác dụng cũng không phải rất lớn.

Diệp Thiên dâng lên một tia thấu hiểu trong lòng, hắn biết, muốn từ lôi đài này còn sống đi ra ngoài, muốn sinh mệnh vẹn toàn, hắn không thể không giẫm lên xác đối phương.

Lần này Diệp Thiên không đợi Anthony Marcus động thủ, mà dùng động tác của đối thủ vừa rồi, một bước vọt tới phía bên phải Anthony Marcus, đùi phải hung hăng đánh đi ra ngoài.

Mặc dù không giống như Anthony Marcus, được qua những năm tháng khổ luyện, nhưng Diệp Thiên một cước này thêm vào chân khí, như là đột phá vận tốc âm thanh, phát ra tiếng rít roi quật ở trong không khí.

Không tránh né như Anthony Marcus phía trước, Diệp Thiên tiến công bất đồng, quan trọng nhất chính là lấy công đối công, tuy rằng Diệp Thiên một cước này sắc bén vô cùng, Anthony Marcus vẫn nhờ cảm giác giơ chân trái lên, hung hăng va chạm cùng Diệp Thiên.

Hai chân giao kích, phát ra "Oành" một tiếng nổ nặng nề, lưới sắt chấn trụ trên lôi đài đều không ngừng run rẩy, hai thân hình vừa chạm vào lập tức phân, bay nhanh lại hai bên quyền đài.

Nhưng trận chiến đấu, cũng đến đây bắt đầu phát hoả, hai người tách ra, chưa nghỉ ngơi chỉnh đốn chút nào, lại cùng nhau vọt tới, Anthony Marcus hung mãnh đá dưới xương sườn Diệp Thiên.

Lần này Diệp Thiên cũng không né tránh, lấy chân đối chân, hai người lại một lần giao kích, tuy rằng theo trên màn hình lớn nhìn không ra vẻ mặt hai người, nhưng song phương đối chiến đều biết, lực lượng của bọn họ không kém bao nhiêu.

- Đến đây đi!

Thử tính hai cước đá ra, Anthony Marcus lộ ra tính khí, sau khi cảm giác được mình có thể tiếp nhận được lực của Diệp Thiên, Anthony Marcus quyết định dùng tiến công phá hủy đối thủ.

Nhanh như gió táp mưa rào, hai chân luân phiên đá hướng Diệp Thiên, một cước trước so với một cước sau lực lượng lớn hơn nhiều, Diệp Thiên hơi lộ thân thể gầy yếu, giống như là chiếc lá con thuyền cô độc trong biển rộng, lúc nào cũng có thể bị sóng lớn nuốt chửng.

- Răng rắc!

Một tiếng khung xương gãy truyền ra, Diệp Thiên vừa rồi dùng cánh tay trái chặn đối phương, cũng không thể hoàn toàn hóa giải lực lượng kia.

*****

Anthony Marcus một cước có thể đá gãy trụ sắt 27 tấc Anh, ba cước có thể không khoan nhượng đá chết một con gấu ngựa, lực hắn chân rất lớn, đã phát hiện tiềm năng cơ thể tới đỉnh điểm.

Cho nên ngay cả Diệp Thiên trút lên cánh tay trái chân khí liên tục, muốn dùng hóa giải sức mạnh khi bị đánh trúng, nhưng chỗ cánh tay trái vẫn phát ra tiếng vang "Răng rắc", các đốt ngón tay đau xót, dĩ nhiên là không dễ chịu.

Thân thể Diệp Thiên lảo đảo thối lui bên phải, cùng lúc đó, trong đầu hắn bỗng nhiên hiện lên một tia tỉnh táo, bộ vị sườn phải cảm giác được một cơn đau đớn, Diệp Thiên hít vào một hơi thật sâu, dưới chân trụ lại đứng lại cho vững.

Không gì hơn cái thứ nhất này, cánh tay trái Diệp Thiên tiếp nhận lực lượng càng lớn, hắn cảm giác được không chỉ là sai khớp, sợ là xương cốt cánh tay trái cũng muốn nứt ra rồi.

Trong miệng phát ra nhất tiếng kêu đau đớn, thân thể Diệp Thiên gục xuống phía dưới, đỉnh đầu truyền đến thanh âm của gió mạnh đảo qua, Anthony Marcus đã đánh về phía sườn phải hắn một cước.

Ở thi đấu boxing ngầm, hai người thực lực tương đương nhau, so đấu đúng là rất khí thế, không phải gió xuân áp đảo Tây Phong chính là Tây Phong áp đảo gió xuân, Diệp Thiên biết, với kinh nghiệm phong phú, Anthony Marcus tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội chiếm thượng phong lần này.

Cho nên khi cúi người xuống, đồng thời, chân phải Diệp Thiên giống như con mèo vẫy đuôi từ đỉnh đầu của mình văng ra ngoài, đúng lúc chân trái Anthony Marcus đá ra, đem trọn cái sườn trái đều lộ ra.

Chính là Anthony Marcus, ai cũng không thể nghĩ đến, dưới tình huống xương cánh tay bên trái Diệp Thiên liệt, thế nhưng lại có thể phản kích sắc bén như thế.

Anthony Marcus đã mất đi trọng tâm, chỉ cảm thấy da đầu run lên, chân phải Diệp Thiên nhẹ nhàng điểm vào sườn trái Anthony Marcus.

- Răng rắc!

Diệp Thiên điểm này nhìn như dùng sức không lớn, nhưng trên lôi đài cũng truyền ra một tiếng xương cốt gãy, theo tiếng vang, thân thể cường tráng Anthony Marcus giống như cái xe bồn, như điện giật bay ngược về sau.

Trên đài phát sinh một màn kinh tâm động phách này, người xung quanh quyền đài đều ngừng thở, ai cũng không nghĩ tới Diệp Thiên nhìn như đang bại vong, lại có thể có thể liều mạng đánh lại như vậy.

- Lợi hại. Chẳng thể trách hắn dám nhận khiêu chiến của Anthony Marcus!

- Ta nghĩ người Trung Quốc thắng, bọn họ luôn tạo ra những kỳ tích!

- Người Trung Quốc, thật là đáng sợ, hắn là một người Đường Long sao?

Ở trên đài, sau khi thân hình hai người tách ra, dưới đài cũng đang đánh trống reo hò, biểu hiện Diệp Thiên hoàn toàn phá tan suy nghĩ của bọn hắn, thanh niên này đích xác có thực lực đối chiến cùng Anthony Marcus.

Thậm chí có những đã trải qua thời đại lão nhân Đường Long, đã đem Diệp Thiên liên hệ cùng quyền đài bạo chúa đó. Đường Long và Diệp Thiên đều là người Hoa. Tướng mạo không sai biệt lắm, có cùng thực lực cường đại khiến đối thủ tuyệt mệnh.

Đường Long từng làm cho cả giới boxing ngầm đều hắc ám vô cùng trong thời kì hắn thống trị. Mọi người không biết, Diệp Thiên xuất hiện, có phải đại biểu cho thời đại Hậu Đường Long đến hay không. Người Hoa lại phục hồi Tinh Phong Huyết Vũ tại boxing ngầm?

- Đây là điều ta nghĩ, con người khi đối mặt tử vong, cảm giác Chân thật kỳ diệu!

Diệp Thiên lộ ra vẻ tươi cười khóe miệng, hắn lớn như vậy, vừa rồi là một lần hắn cách cái chết gần nhất.

Nếu không phải khí cơ mỏng manh cảm ứng được Anthony Marcus quét chân bên trái, Diệp Thiên hiện tại sợ là óc đã muốn vỡ toang, ngã trên lôi đài.

Sinh tử trong lúc đó, ý nghĩ Diệp Thiên cũng trở nên thanh tỉnh, tựa hồ thấy được bàn tay nắm giữ vận mệnh từ trong tối tăm. Nhưng ở một khắc này, hắn lại không cách nào nhận thức được tinh tế.

Dùng tay phải giữ lấy cánh tay trái, Diệp Thiên dùng sức hướng lên trên, đem các đốt ngón tay sai khớp tiếp lên, Diệp Thiên muốn trong tàn khốc quyết đấu cảm nhận sinh tử, nhưng cũng không có nghĩa là hắn đã muốn chết.

Tuy rằng có thể chịu được đau xót từ cánh tay trái, nhưng Diệp Thiên không muốn làm cho thương thế ảnh hưởng đến trạng thái của mình. Dù sao loại đối chiến cấp bậc này, chỉ cần một sơ sẩy thật nhỏ, mang đến hậu quả chính là hắn không thể tiếp nhận.

- Lại đến!

Diệp Thiên xoa một chút cánh tay trái, nhếch miệng cười cười, thân thể vọt tới trước vài bước. Ở khoảng cách Anthony Marcus một thước, đùi phải xuất một đạo tàn ảnh. Đánh về phía sườn trái bị thương của y.

Kỳ thật Diệp Thiên cũng không phải thực quen dùng chân đi công kích địch, nhưng là trong quyết đấu lấy đánh chết đối phương làm đích cuối, chân không thể nghi ngờ là vũ khí tốt nhất, bởi vì ở nắm tay ngươi chưa đánh đến đối phương, chân của hắn có thể công kích đến trên thân ngươi.

Cho nên ở trong trận đấu boxing ngầm, ngoài 90% đã đánh gục đối thủ, đều là dùng chân giải quyết đối thủ, muốn thắng trận đấu này, Diệp Thiên nhất định phải thích ứng công kích chân.

Cũng may tu vi của hắn đã tới nơi siêu phàm, đem chân khí đẩy vào đến bên trong hai chân, lực công kích không thể kém so với Anthony Marcus.

Thậm chí ở mấy lần tương đấu, mơ hồ còn có thể chiếm được một ít thế thượng phong, nếu không phải đã quen với phương thức công kích này, hơn nữa ra tốc độ chân Anthony Marcus cũng chậm, trận đấu này Diệp Thiên sẽ còn gian nan.

Nhưng sau khi lấy tổn thương đổi tổn thương, tình thế tựa hồ đã xảy ra một chút thay đổi, Anthony Marcus không đón đỡ một cước này của Diệp Thiên, mà là tránh về sau. Dưới đài lại xôn xao.

- Anthony Marcus sắp bị đánh bại sao? Hắn thật sự là cỗ máy giết người!

- Thời đại Địa Ngục Ma Vương sợ là cần kết thúc, người thanh niên này sẽ thống trị giới boxing ngầm!

Phải biết rằng, Anthony Marcus cùng Đường Long năm đó giống nhau, đều là ở trên lôi đài dùng lực công kích sức mạnh lớn đánh đối thủ đến bại vong, còn chưa bao giờ có tiền lệ né tránh, điều này làm cho các phú hào cá Anthony Marcus thắng lợi, trong lòng xuất hiện một bóng ma.

Mà những ông chủ càng nhiều kinh nghiệm quyền tràng boxing ngầm, lại nhìn ra những cái khác, sự trấn định của Diệp Thiên ở giữa sinh tử và thực lực cường đại tự nhiên, hoàn toàn có thể thống trị giới boxing ngầm.

- A!

Không biết có phải thương thế sườn trái hay không, hay là nghe thấy thanh âm dưới lôi đài đánh trống reo hò, hai mắt Anthony Marcus nháy mắt đã tràn ngập huyết sắc, Diệp Thiên gây hắn áp lực, để cho hắn trở nên điên cuồng.

Nhiều năm xưng vương hắc quyền, khiến Anthony Marcus cũng dưỡng thành một tư duy tính cách độc tôn, trên lôi đài này, hắn chính là Vương, là chúa tể, không để cho bất luận kẻ nào khiêu khích tôn nghiêm hắn.

Tuy rằng Diệp Thiên một cước kia đá gãy hai xương sườn hắn, hơn nữa mơ hồ thương tổn đến ngũ tạng hắn, nhưng thương thế nghiêm trọng hơn so với đó, Anthony Marcus đều từng gặp qua, nhưng cuối cùng cũng đánh gục đối thủ.

Đó là năm 1992, Anthony Marcus cùng "Thực nhân ngư" Tucker Hoắc Căn đại chiến, song phương đều là quyền thủ điển hình đòn mạnh, kỹ thuật tương đối đơn giản nhưng thế công như nước.

Hai người trước đó đều có thể nhanh chóng kết thúc đối thủ, nhưng lần đó thực lực quá mức ngang nhau, trận đấu liên tục 15 phút 38 giây, quá trình cũng dị thường thảm thiết, hai tay Hoắc Căn cùng xương quai xanh trước sau bị đá đứt, cuối cùng do đã đánh mất năng lực phòng thủ, bị Marcus quét chân đánh gục.

Nhưng Marcus cũng bị bẻ gẫy cánh tay phải cùng ba cái xương sườn. Sau khi cuộc tranh tài kết thúc cơ hồ sẽ tiêu đời, nhưng cuộc tranh tài là dấu hiệu Marcus đã đạt đến đỉnh cao trong nghiệp đấu của mình, cũng vì vậy hắn được danh hiệu Địa Ngục Ma vương.

Lúc này Anthony Marcus cảm nhận được nếu so với khi quyết đấu cùng Hoắc Căn áp lực lớn hơn nữa, nhưng đã kích động hung tính hắn, trong miệng một tiếng quát lên điên cuồng, hắn liên tục công kích Diệp Thiên.

Vừa mới tách ra, hai người nhanh chóng chụm lại với nhau, tốc độ cực nhanh làm cho người ta không kịp nhìn, chỉ có thể thông qua màn hình lớn và thanh âm giao kích quyền cước truyền đến, mọi người dưới đài mới có thể lãnh hội được sự tàn khốc.

- Oành!

Lại là một cái đối chân, Diệp Thiên cũng không biết sẽ phát sinh bao nhiêu lần hai chân giao kích nữa, xương bắp chân chỗ đùi phải hắn đã mơ hồ đau, xương cốt nơi đó cũng xuất hiện cái khe.

Diệp Thiên không phải không thừa nhận, Anthony Marcus rất mạnh, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn, lúc này giao thủ mới có bốn năm phút đồng hồ, Diệp Thiên ít nhất đã trải qua ba lượt sinh tử.

Trong ba lượt nguy hiểm tới cực điểm, chóp mũi Diệp Thiên đều ngửi được mùi chết chóc, hắn không chút nghi ngờ, chỉ cần động tác của mình thoáng chậm một chút, lúc này hắn đã là xác chết nằm ở dưới đất quyền đài.

Dù như thế, Diệp Thiên cũng nhận được thương tích không nhẹ, cánh tay trái vừa mới tiếp sức cho các đốt ngón tay lại bị Anthony Marcus đá văng ra.

Mà chỗ sườn phải Diệp Thiên, cũng đã trúng một quyền đối phương, tuy rằng không thương tổn xương sườn, phủ tạng cũng bị chấn động, bên miệng là tràn ra một tia máu tươi.

Nhưng Anthony Marcus cũng không thể tốt hơn, má trái hắn bị một quyền Diệp Thiên đánh trúng, nửa bên mặt đều là máu thịt lẫn lộn, đương trường hộc ra năm cái răng.

Ngoài ra đùi Anthony Marcus bị đầu ngón chân Diệp Thiên quét một chút, xương sườn trái gãy, hành động Anthony Marcus đã không nhanh chóng bằng vừa rồi, độ mạnh ra chân cũng yếu hơn so với trước rất nhiều.

Nhưng Anthony Marcus cùng Diệp Thiên giống nhau, có khứu giác nhạy bén đối với tử vong nhất, thương thế tuy rằng nghiêm trọng, nhưng tránh được bị giết nhiều lần, hai người nhất thời người này cũng không làm gì được người kia, cục diện trở nên giằng co.

Dưới lôi đài, mọi người sớm bị trận đại chiến kinh thiên này rung động nói không ra lời, bọn hắn có lý do tin tưởng, nếu mặt trên đối thủ đổi thành một người khác, sợ là trận chiến đấu sớm đã xong.

Có thể nói, mặc kệ trận đấu này ai thua ai thắng, cuối cùng ai có thể còn sống từ trên lôi đài đi xuống, người này đều được liệt vào người vĩ đại nhất thế kỷ hai mươi mốt. Cuộc tranh tài này, vô luận qua bao nhiêu năm, nó đều không ngừng được nhắc lại!

- Hả? Sao lại thế này?

Sau một lần đấu, Diệp Thiên cùng Anthony Marcus tách ra, Diệp Thiên chợt phát hiện, hơi thở đối phương trở nên rối loạn, ở thân thể cường tráng Anthony Marcus kia, tựa hồ xuất hiện một vài vấn đề.

Anthony Marcus tuy rằng không tu nội lực, nhưng khí huyết thịnh vượng so với chính mình cũng không thể kém, nhưng giờ phút này, Diệp Thiên lại cảm giác được khí huyết đối phương đang không ngừng suy bại.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-798)