← Ch.640 | Ch.642 → |
Người Nga luôn luôn có tâm lý cần trả thù, năm đó xuất binh Đông Bắc, đã kết thành thù hận lớn trong trận chiến ấy, trước mắt giết người của bọn họ trên địa bàn họ, Diệp Thiên cũng không trông mong người Nga sẽ bỏ qua mình.
Mà Seberia hoang vắng, hơn nữa bây giờ còn chưa sang xuân, cây cối đều trụi lủi, cho dù ở dã ngoại cũng không cách nào ẩn thân, nếu không thể rời khỏi nơi này tốc độ nhanh nhất, sớm muộn gì cũng bị đối phương phát hiện.
- Mẹ nó, sớm biết vậy đánh bất tỉnh mấy người Nga đó thì tốt rồi!
Diệp Thiên nhịn không được nổi cơn bực tức, tình huống trước mắt quả là tiến thoái lưỡng nan, hắn cũng không biết nên ứng phó như thế nào.
- Ông chủ, cậu giết người Nga?
Nghe được Diệp Thiên nhắc tới đây, Mã Lạp Khải ý thức được.
- Cậu giết là ai? Nếu binh lính bình thường, điện Kremlin chắc không bày ra thế trận lớn như vậy đâu?
Diệp Thiên lắc lắc đầu, nói:
- Là một tướng quân, đầu trọc, thêm nữa là hơn mười người sĩ binh, tôi cũng không biết bọn họn là ai.
Khi tới trại huấn luyện, Diệp Thiên vừa lúc nghe được Pavlovsky hạ lệnh bắn chết hai người Đổng Đại Tráng, thượng tá người Nga kia hình như gọi người đó là tướng quân.
- Đầu trọc, tướng quân?
Mã Lạp Khải lặp lại lời nói Diệp Thiên, bỗng nhiên trừng mắt, luống cuống tay chân lấy trong xe ra tờ báo, chỉ vào ảnh chụp mặt trên nhất, nói:
- Ông chủ, cậu... không phải là cậu thủ tiêu hắn chứ?
Diệp Thiên ngó đầu nhìn thoáng qua, gật gật đầu, nói:
- Chính là hắn, làm sao vậy? Lão đó có thế lực rất lớn?
Người đầu trọc trên báo đúng là Pavlovsky bị Diệp Thiên một đao đánh chết. Tấm hình này là hắn chụp mấy ngày hôm trước khi thị sát quân đội Viễn Đông, sau khi Mã Lạp Khải biết hắn chủ trì sự kiện lần này đã cố ý tìm nó đặt ở trong xe.
Nhưng Diệp Thiên chỉ biết là người trong hình chết ở trên tay mình, còn ảnh chụp và dòng chữ bên cạnh hắn không biết. Lập tức nhìn về phía Mã Lạp Khải, hỏi:
- Là tướng quân thế nào, quân đội Nga điều động có quan hệ gì cùng cái chết của hắn?
Diệp Thiên có chút không hiểu, từ lúc người này bị giết chết đến hiện tại, nhiều nhất chỉ nửa giờ, quân đội Nga vì sao phản ứng nhanh chóng như thế. Lại đã bố trí quân cảnh ở mỗi tuyến đường giao thông chính rồi?
- Ông chủ, không cần hỏi, nhất định là có quan hệ cùng cái chết của hắn!
Mã Lạp Khải lộ ra cười khổ trên mặt, hắn từng chấp hành nhiệm vụ tại hơn mười người quốc gia, nhưng cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp chuyện như lần này, hắn có giết, nhưng chưa bao giờ thủ tiêu đại nhân vật của quốc gia này.
Nhìn thấy Diệp Thiên vẫn mang vẻ mặt ngây thơ, Mã Lạp Khải nói tiếp:
- Hắn chính là Pavlovsky, chủ trì quân đội Seberia, ông chủ, lần này cậu chọc phải cái nhọt lớn...
Trước Soviet từng có quân hàm đại nguyên soái, nhưng sau giải thể, Nga đã hủy bỏ đại nguyên soái, chủ soái quân binh chủng và Nguyên soái quân binh chủng, đều vẫn tiếp tục sử dụng chế độ quân hàm như trước Soviet.
Hiện tại ở Nga, ngoài Bộ trưởng bộ quốc phòng đương nhiệm là Nguyên soái ở Liên Bang Nga, còn lại quân hàm cao nhất là đại tướng, mà Pavlovsky, chính là một vị thực quyền trong đó.
Nguyên soái đương nhiệm thân thể luôn luôn không thật khỏe, cho nên Pavlovsky tiếp nhận chức vụ chức vị của hắn, trở thành vị Nguyên soái thứ hai của Liên Bang Nga, tiếng vang luôn luôn thật là cao.
Thậm chí chủ nhân điện Kremlin, ở một ít trường hợp đã biểu đạt tán thưởng đối với năng lực của Pavlovsky, có thể nói dưới Nguyên soái đương nhiệm, Pavlovsky chính là nhân vật số hai trong quân đội.
Như vậy, người đứng đầu quân đội đã tham dự đến bên trong chính sự, đồng thời cũng là đối tượng quan trọng nhất quốc gia này, Diệp Thiên xử lý hắn, không thua gì ném một quả đạn hạt nhân uy lực thật lớn ở Nga.
Tin tưởng sau hừng đông, các quốc gia đều cũng truyền ra tin tức Pavlovsky bị giết.
Dưới tình huống bị quân đội hùng hậu vây quanh, người đầu sỏ quân đội bị giết hại, nếu phía Nga không thể mau chóng tìm kiếm được hung thủ, thể diện cả quốc gia đều cũng ném đi.
- Mẹ nó, tôi cũng không biết hắn chính là Pavlovsky mà!
Nghe xong Mã Lạp Khải nói vậy, Diệp Thiên cũng khổ sở nổi lên mặt, khi đó hắn mới vừa chứng kiến mấy người trong Hồng môn bị lão quỷ Saki Itou giết chết, đang trong phẫn nộ, làm sao còn lo lắng đi hỏi tên của Pavlovsky chứ?
- Làm sao bây giờ?
Trong lúc vô ý thủ tiêu đầu sỏ quốc gia này, Diệp Thiên cũng đau đầu vô cùng, nhưng may mắn chính là trong quan doanh tất cả mọi người đã bị giết, phía Nga cũng không thể tập trung mục tiêu ở trên người mình.
- Ông chủ, hay là... Để hai người bọn họ ở chỗ này...
Mã Lạp Khải quay đầu lại nhìn một cái, lấy tay khoa tay múa chân một chút ở trên cổ, nhẹ nói:
- Bằng không xử lý họ, hai người chúng ta rời khỏi nơi này, hẳn là không vấn đề gì!
Mã Lạp Khải biết bản lĩnh xuất quỷ nhập thần của Diệp Thiên, nếu không có hai cái rườm rà này, bọn hắn có thể dễ dàng chạy khỏi Nga, coi như không biết chuyện Pavlovsky tử vong.
- Không được, vậy một chuyến này chẳng phải là tôi công toi?
Diệp Thiên khoát tay, quân tử nhất dạ nặng như thiên quân, nếu hắn đáp ứng Đổng Thăng Hải rồi, sẽ bảo trụ huyết mạch Đổng gia, nhưng lão Mã này là người ngoại quốc khẳng định không thể lý giải lối suy nghĩ của người Trung Quốc, Diệp Thiên cũng lười phải giải thích cùng hắn.
Đối với an nguy của mình, Diệp Thiên cũng không có gì băn khoăn, hắn sợ đạn đạo đại pháo không giả, nhưng đối phương cũng phải tìm được mình mới được, cho nên ngay cả đối phương có điều động trăm vạn đại quân bao vây tiễu trừ, Diệp Thiên cũng không có chút nào lo lắng.
- Để cho tôi nghĩ xem, nhất định có biện pháp.
Nhìn thấy Mã Lạp Khải còn định nói thêm, Diệp Thiên khoát tay ngăn cản hắn.
Đêm khuya, điện Kremlin.
Các quan to trong quân đội Nga, đều nhận được thông báo khẩn cấp nội bộ, đứng bật dậy từ trên giường chạy tới điện Kremlin, nhìn thấy sắc mặt của Tổng Thống âm trầm, bọn hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Nhưng không ai dám đi hỏi Tổng Thống, các tướng quân đều thấp giọng nghị luận, mãi đến khi Bộ trưởng bộ quốc phòng cùng Nguyên soái đi vào, tiếng nghị luận mới ngừng lại.
- Tôi phải báo cho mọi người một tin buồn!
Tổng Thống dáng người không cao, ánh mắt nhìn thoáng qua trên người các tướng quân, vẻ mặt trầm lắng, nói:
- Đại tướng Pavlovsky, người tham mưu quân Viễn Đông, bị người giết hại ở Seberia, xin mọi người ngả mũ tưởng niệm!
- Cái gì? Pavlovsky đã chết?
- Điều này sao có thể, ai có thể giết một vị đại tướng ở Nga?
- Tổng Thống, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Pavlovsky chết như thế nào?
Tổng Thống vừa nói, giống như ném ra một trái bom ở hội trường, hội trường vốn đang yên tĩnh nhất thời sôi trào lên, ngay cả Aliyev Nguyên soái, trên mặt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Phải biết rằng, thân phận như bọn hắn này, 24 giờ bên người đều được nhân viên đặc công tinh nhuệ nhất của Nga bảo hộ, mặt khác còn có một tiểu đội đặc chiến.
Sức chiến đấu của những người này, đủ để ứng phó một cuộc chiến tranh loại nhỏ rồi, mà Pavlovsky đi Seberia điều tra sự kiện ở Moscow, cảnh vệ bên người khẳng định càng thêm nghiêm ngặt, nhưng làm như thế nào lại bị người sát hại đây?
Những tướng quân này, vị tất đều quan hệ cùng Pavlovsky không tệ, tương phản, trong đó tuyệt đại bộ phận là đối thủ của hắn, nhưng là giờ phút này, bọn hắn đều đang truy vấn nguyên nhân Pavlovsky chết.
Đương nhiên, những người này quan tâm, là Pavlovsky bị người giết hại trong tình huống nào, bởi vì hung thủ có năng lực xử lý Pavlovsky, đương nhiên cũng sẽ gây ra uy hiếp đối với bọn họ, đây mới là khẩn yếu nhất.
- Im lặng!
Tổng Thống nâng cao giọng, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng trên mặt những người này, hội trường nhất thời yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người biết, Pavlovsky chính là người ủng hộ Tổng Thống tiên sinh nhất, Pavlovsky đã chết, nhức đầu nhất hẳn là chính là Tổng Thống các hạ rồi, bọn hắn cũng không muốn gây sự lúc này.
- Tổng Thống tiên sinh, tôi rất đau lòng đối với chuyện Pavlovsky đại tướng mất, nhưng hiện tại quan trọng nhất là, phải bắt được hung thủ, ngài nhất định phải có đầu mối gì chứ?
Yên tĩnh trong phòng bị Aliyev Nguyên soái phá vỡ, hắn nhậm chức quân hàm Nguyên soái do Tổng Thống giao nhiệm vụ, ở trong quân đội tư cách rất cao, chính là Tổng Thống cũng phải tôn trọng hắn.
- Tôi đã ký tên trên lệnh Tổng Thống, chức trách của Pavlovsky tạm thời do Yvanov đảm nhiệm, hiện tại toàn bộ Seberia đã thành khu giới nghiêm, tuyệt đối không thể để cho hung thủ chạy thoát.
Nắm tay Tổng Thống đập ầm ầm vào trên bàn làm việc trước mặt, " Oành " một tiếng vang thật lớn, nghe thấy khiến chân mày tất cả mọi người nhảy dựng, bọn họ có thể cảm thụ được quyết tâm của Tổng Thống tiên sinh.
- Tôi mời mọi người đến, là muốn cho mọi người xem một đoạn băng tần!
Chứng kiến mọi người giữ im lặng, Tổng Thống cũng thở dài một hơi u ám trong lòng, sau khi Pavlovsky chết, nguyện vọng chỉnh hợp quân đội của hắn coi như thất bại.
← Ch. 640 | Ch. 642 → |