← Ch.471 | Ch.473 → |
Hí! Tiểu oa nhi! Ngươi cẩn thận một chút! Mẹ nó, căn Thần giai Hoàng Kim Kiếm Cốt quả thật không tầm thương, so ra thì ngươi dung nhập Thanh Đồng kiếm cốt rất là dễ dàng, nhưng Hoàng Kim Kiếm Cốt này thì... Nếu không phải vì thể chất ngươi hơn xa thường nhân thì một thoáng vừa rồi ngươi đã nổ tung rồi! Chuẩn Thần bình thường bị năng lượng của căn Hoàng Kim Kiếm Cốt này bộc phát xem ra cũng sẽ bị bạo thể thôi! Bất quá, tiểu oa nhi, mấy căn Thanh Đồng kiếm cốt trong thân thể ngươi đã hoàn toàn bị hòa tan, nếu ngươi không thể hàng phục căn Hoàng Kim Kiếm Cốt này, vậy thì tu vị kiếm thuật của ngươi nhất định sẽ đại ngã! Nhất định phải hàng phục căn Hoàng Kim Kiếm Cốt này!
Chúc lão gào thét trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân quả thất cảm giác được mấy căn Thanh Đồng kiếm cốt phi thường vững chắc trong thân thể mình đã bị hòa tan thành nước, đổ lên Hoàng Kim Kiếm Cốt, khiến cho căn Hoàng Kim Kiếm Cốt kia càng thêm sáng chói, thẩm thấu đi ra tiên âm to rõ, phù văn rậm rạp chằng chịt, pháp tắc đều hiển lộ rõ ràng loại, còn phát ra thần thánh ca dao to rõ nữa chứ...
XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!
Căn Hoàng Kim Kiếm Cốt kia căn bản không để cho Phong Vân Vô Ngân có cơ hội dung hợp, trái xông phải giết trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, kiếm khí huy hoàng như trụ, giống như là muốn triệt để phá nát lục phủ ngũ tạng của Phong Vân Vô Ngân thành cặn bã vậy.
Kiệt ngao bất tuần!
- Mẹ nó! Ta xem ngươi làm được gì! Chỉ là một căn Hoàng Kim Kiếm Cốt thôi mà! Thu cho lão tử!
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân kéo ra một vòng cười lạnh, tâm niệm vừa động...
Oanh ~~
Bỗng nhiên, tKiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới run rẩy một hồi, hoàng kim ý chí nồng đậm tiết ra, ồ ồ chảy xuôi, hệt như thực chất tiến vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, bao bọc căn Hoàng Kim Kiếm Cốt kia lại!
Ông ~~ ông
Căn Hoàng Kim Kiếm Cốt kia liền phát ra tiếng gào thét liên tục, tựa như đang giãy dụa, nhưng lại không làm nên trò gì cả...
Kiếm Tiên Đồ Lục, sau khi tạo ra Kiếm Thần cấp thấp đã cơ hồ tiêu hao hết một nửa hoàng kim ý chí, mà giờ này khắc này, vì dung hợp căn Hoàng Kim Kiếm Cốt này mà đã trút ra hết toàn bộ số hoàng kim ý chí còn lại...
Sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân tiến vào mộ trạng thái nhập định huyền diệu, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, một cổ kiếm thuật ảo diệu, giống như dòng suối chảy xuôi dũng mãnh tiến vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân... Kiếm đạo ý chí ẩn chứa trong căn Hoàng Kim Kiếm Cốt kia đã bị hoàng kim ý chí phân giải ra, đưa vào đại não Phong Vân Vô Ngân.
Trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân liền hiện ra một đạo vết kiếm hoàng kim, thâm thúy, huy hoàng, xâm nhập không gian bích lũy, sinh ra liên hệ chặt chẽ với Thiên Đạo, kéo dài vươn ra pháp tắc trật tự chi trụ...
- Hô
Chúc lão thấy tình cảnh này liền thở phào một hơi..
- Cuối cùng cũng thuận lợi dung hợp... Chậc chậc, có căn Hoàng Kim Kiếm Cốt này rồi, tu vị kiếm thuật của tiểu oa nhi có thể nói là trăm xích can đầu, càng tiến một bước!
Cũng không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên trên đỉnh đầu Phong Vân Vô nổ tung một cái, sinh ra vô số hạt cát, rậm rạp một mảnh, che khuất bầu trời! Mà, mỗi một hạt cát đều nặng như núi, ngưng tụ thành vòng nước xoáy, có xu hướng diệt sát bát phương... Kiếm ý, 10 phần áp xúc thành 5, tạo nên Sa Mạc Phong Bạo!
Trong sa mạc phong bạo này, loáng thoáng, một đạo hoàng kim kiếm khí, lúc chìm lúc nổi...
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi giương đôi mắt, ở sâu trong đồng tử, loáng thoáng có thể trông thấy, lơ lưng hai đạo khí lưu hình kiếm màu vàng kim óng ánh.
Hiện giờ, Phong Vân Vô Ngân đã có thể chính thức làm được nhất niệm làm kiếm.
Oanh!
Phong Vân Vô Ngân triển khai thân hình, trực tiếp đứng lên, giơ tay nhấc chân liền hiển lộ rõ ràng phong thái của một đại kiếm tu!
- Chúc lão! Ta dung hợp thành công rồi! Mấy thanh Thanh Đồng kiếm cốt trước kia đã bị nung chảy tạo thành năng lượng cho Hoàng Kim Kiếm Cốt, thúc đẩy uy lực Hoàng Kim Kiếm Cốt tăng lên. Bất quá, bởi vì cảnh giới bản thân ta quá thấp, bởi vậy không cách nào lĩnh ngộ được Thần giai kiếm thuật ẩn chứa trong Hoàng Kim Kiếm Cốt cả. Nhưng ta tùy tùy tiện tiện chém ra một kiếm cũng đã mang theo thời gian và không gian pháp tắc rồi. Còn kiếm ý 10 phần áp súc ra 5, hiện giờ nếu ta đối mặt với loại như Đoạt Mệnh Công Tử nữa thì dùng không sử dụng lực lượng thân thể, Sát Thần quyền pháp cũng đủ để đánh một trận rồi.
Phong Vân Vô Ngân nói:
- Kỳ diệu, sau khi lĩnh ngộ thời gian pháp tắc và không gian pháp tắc, bất luận một lần công kích nào đều uy lực bạo tăng, quả thực chính là hóa mục nát thành thần kỳ mà!
- Ha ha ha! Tiểu oa nhi, bây giờ có thể nói ngươi ở phương diện kiếm thuật đã tiến dần từng bước rồi!
Chúc lão cực kỳ vui mừng:
- Đúng rồi, tiểu Oa Nhi, đoạn thời gian trước, nữ tử thần bí ngươi gặp phải trong Mã Tràng Hoang Sơn đã từng có ước định với ngươi chỉ cần công kích của ngươi đạt tới yêu cầu nhất định, có thể bức cho nàng phải hoàn thủ thì nàng sẽ cho ngươi chỗ tốt cực lớn... Thiếu nữ thần bí kia là một Thần giai, chỗ tốt cấp cho ngươi tất nhiên cũng không tầm thường, tiểu oa nhi, hiện giờ lực lượng thân thể ngươi tiến nhanh, kiếm thuật tiến nhanh, sao không trở về Hoang sơn gặp thiếu nữ kia một lần chứ?
- A Chúc lão, việc này không gấp.
Phong Vân Vô Ngân nhoẻn miệng cười, phải tay vừa lộn, trong lòng bàn tay đã nhiều thêm một chiếc nhẫn xanh biếc. Trong khoảng khắc, cái giới chỉ kia liền phóng ra một chùm tia sảng, bao phủ cả một mảng lớn bầu trời thành hải dương, mùi nước biển tanh mằn mặn phiêu dật tràn ngập mà ra, ngoài ra còn có đồng cỏ và nguồn nước, san hô, cá mập, Kình Ngư... nhiều loại ảo cảnh khác nữa
Cái giới chỉ này chính là bảo vật mà Phong Vân Vô Ngân đạt được lúc trước khi đánh chết một thủ hộ thú Khỉ Đột Khổng Lồ ở trong Thiên Hương cảnh. Chúc lão từng dự đoán qua, cái giới chỉ này là một kiện thần khí, bất quá, trong khoảng thời gian này, Phong Vân Vô Ngân vẫn một mực không rãnh để nghiên cứu nó..
Hôm nay, rời xa Tử Anh học phủ, rời xa lục đục với nhau, Phong Vân Vô Ngân liền lấy nó ra để nghiên cứu một phen.
- Ồ, tiểu oa nhi, lão đầu tử ngược lại đã quên mất ngươi còn bảo bối bực này... Chậc chậc, ngươi trước hết nhỏ máu nhận chủ, xem thử cái giới chỉ này có chỗ nào thần dị không...
Chúc lão cũng tấc tắc kêu kỳ:
- Xem chừng, thấp nhất cũng có thể là hạ phẩm thần khí...
- Tốt.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp từ trong ngón tay bắn ra một đám nhiệt huyết, bôi lên giới chỉ màu xanh da trời.
Ông
Lập tức chiếc nhẫn kia liền triệt để bạo liệt hóa thành một cột buồm xanh biển, trực tiếp dung nhập vào cổ tay phải Phong Vân Vô Ngân
Phong Vân Vô Ngân tâm thần khẽ động, ánh mắt liền nhìn xuống xem xét, thình lình phát hiện ra trên xương cổ tay mình bỗng xuất hiện một cái bớt! Cái bớt này màu lam nhạt, trông rất sống động, không ngờ lại là một chiếc nhẫn
Phong Vân Vô Ngân phúc chí tâm linh, tâm niệm hơi khẽ động, bỗng nhiên...
- Oanh!
Bớt chiếc nhẫn trên cổ tay bỗng bắn ra một vòng bảo quang màu xanh da trời, trực tiếp phóng lên bầu trời! Khu vực phạm vi ước chừng mấy ngàn mẫu liền triệt đẻ hình thành một phiến hải dương!
Màu xanh da trời nước biển, ba quang diễm liễm, trong nước biển có các loại Thủy Tộc vui sướng tới lui tuần tra, đồng cỏ và nguồn nước phát ra làm cho người vui vẻ thoải mái mùi thơm ngát vị!
Cái này một mảnh nước biển khu vực, cũng không phải là ảo ảnh, cũng không phải hình chiếu, mà là chân chân thật thật hải dương!
- Hải Dương Chi Tâm giới chỉ? Hạ phẩm thần khí? Trực tiếp phóng ra một phiến khu vực hải dương, đó là một Dị Độ Không Gian, tiến vào trong đó, địch nhân liền không thể công kích... Trừ phi cưỡng ép đánh nát bích lũy giữa hai không gian... Chỉ có thần cấp, mới có thể đánh nát bích lũy giữa hai không gian công kích được kí chủ của Hải Dương Chi Tâm...
Phong Vân Vô Ngân nỉ non nói nói ra tin tức về Hải Dương Chi Tâm trong đầu mình.
- Úc, tiểu Oa Nhi, Hải Dương Chi Tâm này chẳng khác nào tạo ra một Dị Độ Không Gian, cái gọi là Dị Độ Không Gian, chính là làm ra một khối trong không gian khác, khi người kích phát Hải Dương Chi Tâm thì khối Dị Độ Không Gian sẽ hiện ra, ngươi chủ nhân của mảnh không gian này đặt mình trong trong đó, có thể hoàn toàn bỏ qua công kích của địch nhân. Cũng chỉ có cường giả Thần giai, hao phí thần lực, mới có thể phá vỡ Hải Dương Chi Tâm của ngươi thôi...
Chúc lão kiến thức rộng rãi, giải thích.
Phong Vân Vô Ngân đã hoàn toàn minh mạch, Dị Độ Không Gian mà Hải Dương Chi Tâm này tạo ra, nói trắng ra là chính là tương đương với một vị diện khác, một phần nhỏ của thế giới khác
Phong Vân Vô Ngân giương mắt quét qua, phiến hải dương trên bầu trời nhìn như gần trong gang tấc, nhưng nếu không có thời không trùng động kết nối, những người khác ngoài Phong Vân Vô Ngân ra không thể nào đơn giản tiến vào trong được.
Mà Phong Vân Vô Ngân thì có thể.
Chỉ thấy thân hình Phong Vân Vô Ngân hơi khẽ động, người đã đứng trên bầu trời, trên một khối đá ngầm của phiến khu vực hải dương kia, hai tay chắp sau lưng, cao giọng cười nói:
- Ha ha, Chúc lão, ta tiến vào phiến khu vực hải dương này cảm giác như xuyên việt vậy, từ một vị diện xuyên qua một vị diện khác.
- Ân, Hải Dương Chi Tâm này trên thực tế là một kiện hạ phẩm không gian thần khí. Bất quá, dùng để bảo vệ tánh mạng, cũng không tệ lắm. Chỉ cần không phải làThần giai, dù là vô số Chuẩn Thần, chỉ cần người ở trong phiến không gian hải dương này thì bọn hắn cũng không có biện pháp nào với ngươi cả, ha ha ha...
Chúc lão cười ha hả.
Đúng lúc này, lệnh bài ngoại môn đệ tử Tử Anh học phủ trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân bỗng run lên, phát ra chấn động...
- Tử Anh học phủ, ngoại môn đệ tử, Phong Vân Vô Ngân, nhanh chóng phản hồi học phủ! Nhanh chóng phản hồi học phủ!
Trong khối lệnh bài ngoại môn đệ tử của Phong Vân Vô Ngân cấp tốc truyền đến một đoạn tin tức. Lệnh bài ngoại môn đệ tử này rất kỳ lạ, chẳng những là biểu tượng cho một loại thân phận, nó còn là chìa khóa để tiến vào một vài Bí Cảnh nữa. Đương nhiên, nó còn có thể đưa tin nữa.
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân trố mắt nhìn, trong lòng hiện lên nghi hoặc:
- Không phải chứ? Ta ở trong Tử Anh học phủ chỉ là một đệ tử bình thường, nhưng bây giờ, cao tầng học phủ vậy mà lại chỉ mặt gọi tên bảo ta quay về học phủ, đây là chuyện gì đây? Là ai phát ra đạo tin tức này?
Nghĩ lại, Phong Vân Vô Ngân lại thì thào tự nói:
- Chẳng lẽ lại là Đông Mục Dã kia?
Phong Vân Vô Ngân đánh chết đệ nhất cường giả trong hàng ngoại môn đệ tử, Tào Huyền, biết được tên này có quan hệ sâu đậm với Đông Mục Dã, mà Đông Mục Dã ở trong toàn bộ Tử Anh học phủ thì lại dưới một người trên vạn người, chỉ thấp hơn viện trưởng đương nhiên có một cấp thôi, ngoài ra thì trong học phủ này hắn chẳng khác nào một tay che trời cả
Phong Vân Vô Ngân liền nghĩ thầm, chẳng lẽ là Đông Mục Dã truyền ra chỉ lệnh bảo mình trở về, sau đó lại chế tài trả thù mình sao?
- Tiểu oa nhi...
Chúc lão cũng lên tiếng, ngờ vực vô căn cứ nói:
- Là ai vội vả đưa tin bảo người phản hồi học phủ như vậy? Ngươi có về không?
Phong Vân Vô Ngân tâm niệm vừa động, thu một mảng hải dương kia lại, thân nhẹ như yên đáp xuống từ không trung. Ánh mắt hơi thay đổi một chút liền hiện ra tâm chí cứng như sắt đá, tinh thần khí chất không sợ cường quyền, hừ lạnh một tiếng:
- Lấy thực lực hiện giờ của ta, cũng không cần rút đầu như một con rùa đen, trốn đông trốn tây như vậy nữa. Quản hắn là ai, ta cứ nghênh ngang trở lại học phủ, xem hắn có thể làm gì ta! Nếu thật là Đông Mục Dã kia muốn đối phó ta, ta sao có thể khoanh tay chịu chết được? Cùng lắm thì trực tiếp tế ra Kiếm Thần khôi lỗi, mọi người cá chết lưới rách!
Ở trong Vạn Kiếm sơn trang đạt được một loạt cơ duyên, thêm vào đó là cửu tử nhất sinh chạy trốn ra khỏi được từ trong hàng tỉ đạo Thượng Cổ kiếm khí, việc này đã khiến chí khí, gan phach của Phong Vân Vô Ngân đã được ma luyện đến một tình trạng sắc bén dị thường, bất khuất, hiên ngang không sợ gì cả. Dưỡng thành một loại phong cách quý phái, khí độ thiết huyết kiêu hùng.
- Chúc lão, chúng ta trở về!
Phong Vân Vô Ngân bật cười lớn, lấy ra truyền tống linh phù từ trong nạp giới, trực tiếp xé rách...
XÍU... UU! ~~
Lập tức, thân hình Phong Vân Vô Ngân hóa thành từng đạo gợn sóng rung động, trực tiếp biến mất khỏi sơn cốc hắn tĩnh dưỡng hơn nửa tháng này.
Tử Anh học phủ, khu vực nội môn đệ tử nghỉ lại.
Ông ~~
Một thời không trùng động không ngừng nhúc nhích, tán phát ra năng lượng không gian truyền tống kỳ dị, sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân đã trực tiếp đi ra từ thời không trùng động đó.
Phong Vân Vô Ngân lúc này tuy rằng quần áo rách tung toé, nhưng cơ bắp lộ ra ngoài lại óng ánh như ngọc, dáng người hắn thon dài, diện mục trắng nõn tuấn lãng, bộ mặt hình dáng rõ ràng, toàn thân, có một loại khí chất nho nhã. Hơn nữa, Chân Long khí tức, Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh du động bên ngoài thân thể, anh dũng bất quần, sâu trong hai mắt càng nội liễm kiếm khí
Phong Vân Vô Ngân đi ra từ trong thời không trùng động rất có cảm giác như nhàn nhã dạo chơi, thong dong tiêu sái, quang minh bất phàm.
Một ít nội môn đệ từ đứng gần thời không trùng động này cũng không khỏi ngây dại, nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, liên tục gật đầu:
- Người trẻ tuổi kia, khí chất cao cổ, thập phần tôn quý, thoạt nhìn có lẽ là nhân vật đến từ một ít đại gia tộc cổ xưa!
Cũng có một ít nội môn đệ tử, biết rõ chi tiết về Phong Vân Vô Ngân liền nhỏ giọng nghị luận:
- Đại gia tộc cái rắm! Thằng tên này là Phong Vân Vô Ngân! Là nhân vật trước đó không lâu đã đi lên từ vị diện cấp thấp, bất quá, cũng không biết hắn đạt được kỳ ngộ gì, làm mưa làm gió trong học phủ, đánh gục hết thập đại nhân vật trong hàng ngoại môn đệ tử, là một người tâm ngoan thủ lạt!
← Ch. 471 | Ch. 473 → |