← Ch.149 | Ch.151 → |
Ngư yêu trốn trong rừng cây thành công khi đánh bất ngờ, không đợi người phái Thượng Sư tỉnh ngộ, liền lặp lại chiêu cũ, ở phụ cận nơi trưởng lão Kết Đan kỳ bị tập kích bỏ mình, liên tiếp mấy đệ tử Trúc Cơ kỳ bị tàn sát bằng thủ đoạn tương tự. Đám người phái Thượng Sư kinh hoàng thối lui.
Chung Thế Hữu kinh nghiệm phong phú, mặc dù không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đoán được có một đối thủ ẩn hình đáng sợ tiềm phục phía sau bọn họ, thừa dịp bọn họ đặt toàn bộ lực chú ý lên hàn đàm thì đột nhiên ám toán.
Ông tâm niệm vừa động, phản ứng cực nhanh lấy ra một hộp Họa trận phù lúc trước lưu lại phấn chu sa ném ra ngoài. Phấn vụn bị pháp lực kích thích phiêu tán rất nhanh ở bên hồ vây quanh một con Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu khác.
Người phái Thượng Sư rốt cuộc biết tập kích bọn họ là hai con Ngư yêu, một lòng cho rằng một con Ngư yêu ở đáy nước tiếp ứng đồng bạn tiến giai, nhưng thì ra là đã sớm ẩn nấp trên bờ mai phục lại bọn họ.
Yêu thú mở ra linh trí quả nhiên khó đối phó!
Chung Thế Hữu vừa sợ vừa giận, lại thêm trên hàn đàm trôi nổi một con Ngư yêu vừa mới tiếp nhận một đạo lôi kiếp cuối cùng, sống chết không rõ, gọi một trưởng lão Kết Đan kỳ khác may mắn sống sót hợp lực vây công Ngư yêu trên bờ.
Trên người Ngư yêu kia dính phấn chu sa, không thể che dấu thân hình nữa, tính hung dữ nổi lên, rung đùi đắc ý cùng hai gã tu sĩ Kết Đan kỳ đánh thành một đoàn.
Đề Thiền Thượng nhìn trận đại chiến này, chỉ cảm thấy lóa mắt, cao thủ Kết Đan kỳ cùng với yêu thú cấp sáu sinh tử tương bác, thường ngày khó được có cơ hội nhìn thấy a! Đồng thời trong lòng âm thầm may mắn, hoàn hảo không có mạo hiểm đi tranh vào vũng nước đục.
Nhưng trong lòng mọi người đều có nghi vấn, ngay cả bọn người Chung Thế Hữu cũng không phát hiện Ngư yêu kia có Băng ẩn chi thể. Làm sao Chu Chu phát hiện ra? Linh giác của nàng không khỏi cường đại có chút doạ người, ở trên cả Tu sĩ Kết Đan hậu kỳ?!
Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu rời khỏi nước, mất đi ưu thế Băng ẩn chi thể, rất nhanh rơi vào hạ phong, nó thấy tình thế không tốt muốn phá vòng vây trốn về hàn đàm.
Chung Thế Hữu đã tổn thất một trưởng lão Kết Đan kì không thể nào cứ như vậy để nó rời đi, ra hết pháp bảo liều mạng ngăn cản cuối cùng pháp bảo thành danh của hắn " Tuỳ tâm phá sát bổng" cắm vào trong miệng Ngư yêu, lập tức xuyên thủng tạng phủ*(nội tạng) của Ngư yêu.
Tùy tâm phá sát bổng nổi tiếng ở chỗ chính là có thể tùy ý biến hóa dài ngắn. Ngư yêu hàng năm sống trong hàn đàm này đương nhiên không biết, cho là chỉ cần cắn thân gậy là có thể ngăn cản được công kích, không nghĩ tới đầu gậy lại đột nhiên dài ra trực tiếp cắm vào cổ họng của nó tiện đà đâm rách tạng phủ của nó.
Ngư yêu phát ra một tiếng gầm nhẹ mơ hồ, vô lực ngã xuống vũng bùn ở bờ đầm, một đôi ngư nhãn hung quang bắn ra bốn phía rất nhanh biến thành xám trắng vô thần.
Một trưởng lão Kết Đan kỳ tiến lên lấy bảo kiếm phá vỡ đầu của nó, lấy ra một viên yêu đan màu vàng.
Đến đây, coi như Ngư yêu là bị chết không thể chết hơn.
Người phái Thượng Sư quay đầu đi xem một con ngư yêu khác trên mặt hồ, phát hiện toàn thân nó da thịt nám đen. Đầu bị thất trọng lôi kiếp đánh trúng, yêu đan đã nát bấy khí tuyệt một lúc lâu rồi, Chung Thế Hữu trầm mặt chỉ huy người đem vớt nó lên.
Hôm nay rốt cục đã giết được hai con Ngư yêu như nguyện, xương cốt máu huyết trên người Ngư yêu thậm chí Ngư Lân*(vẩy cá) cũng là tài liệu luyện khí có giá trị cực cao. Hơn nữa còn một viên yêu đan cấp sáu coi như là thu hoạch thịnh soạn rồi.
Nhưng so với tổn thất một trưởng lão Kết Đan kỳ, ngoài ra còn thêm bốn đệ tử Trúc Cơ kỳ tinh anh. Phái Thượng Sư đã thiệt hại lớn.
Trên mặt Chung Thế Hữu không nhìn thấy vẻ vui mừng, nụ cười hòa khí thường ngày giờ chỉ miễn cưỡng chống đỡ.
Cơ U Cốc thu hồi pháp trận phòng hộ, cùng Đề thiền Thượng tiến lên phía trước hành lễ vãn bối, Chung Thế Hữu nghĩ đến một màn hao binh tổn tướng của nhà mình bị tiểu bối khác phái tận mắt chứng kiến, ngượng ngùng, cũng không có nhiều lời, tùy tiện hàn huyên hai câu đã rời đi.
Đề Thiền Thượng liếc nhìn hàn đàm, nói: "Mới vừa rồi trong đầm rõ ràng có một ... tiếng rít của một con ngư yêu khác, chẳng lẽ nơi này lại có ba con Ngư yêu?"
Chung Thế Hữu oán hận nói: "Lão phu đã điều tra rất kỹ, nơi này quả thật chỉ có hai con Ngư yêu, tiếng rít gào hơn phân nửa là pháp thuật âm ba Ngư yêu phong ấn tại đáy nước. Chính vì làm cho người ta lầm tưởng bọn chúng đều ở trong đầm!"
Cơ U Cốc thở dài nói: "Thanh Kim Kiếm Ngư yêu lại có thể ẩn thân, thật là văn sở vị văn." (văn sở vị văn: mới nghe thấy lần đầu)
Chung Thế Hữu nhẹ gật đầu, bọn họ quả là đã quá mức khinh thường. Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu có thể ẩn thân, điểm này quả thật là ngoài ý liệu của mọi người. Nhưng bất kể như thế nào, phái Thượng Sư hôm nay tổn thất to lớn, thật sự bọn họ không thể bình tĩnh tiếp nhận, Chung Thế Hữu không muốn ở nơi thương tâm này lâu hơn, chỉ gửi lời hỏi thăm sức khỏe của đám người Vưu Thiên Nhận rồi thu hồi thi thể hai con Ngư yêu, mang theo đệ tử nghênh ngang rời đi.
Đợi bọn hắn đi xa, một loạt Tán tu tụ tập ngoài cốc ào vào. Lúc này Lôi Vân đã tiêu tán sạch sẻ, một mảnh đống hỗn độn bên hàn đàm sáng loáng dưới ánh mặt trời, Tán tu nghe nói hai con Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu đều rơi vào tay phái Thượng Sư, nhất thời thất vọng, dạo một vòng phát hiện không có đồ gì rơi xuống, đành phải ấm ức rời đi.
Chờ tất cả mọi người đi xa, Cơ U Cốc bỗng nhiên nghiêm sắc mặt, nói với Chu Chu nói: "Tiểu sư muội, muội tỉ mỉ cảm giác xem, trong sơn cốc này có thể có người hoặc yêu thú lợi hại nào khác không?"
Chu Chu nhắm mắt lại yên lặng trong chốc lát, lắc lắc đầu nói: "Không có."
Trải qua chuyện vừa rồi, Đề Thiền Thượng đối với linh giác của Chu Chu quả thực bội phục sát đất, nàng nói trong cốc không người nào vậy thì nhất định là ngay cả Quỷ Ảnh cũng không có.
Cơ U Cốc mỉm cười nói: "May là Chung chưởng môn bọn họ không biết ' Băng ẩn chi thể ', nếu không hôm nay chỗ tốt lớn nhất có thể không đến lượt chúng ta."
"Hở? Chỗ tốt lớn nhất là gì?" Đề Thiền Thượng hưng phấn.
"Ta từng phát hiện trong trận đồ sách cổ môn phái truyền xuống có lưu lại bút ký của một vị tiền bối trận đạo cấp tông sư, trong đó nói tới ' Băng ẩn chi thể ', yêu thú có thể chất biến dị trở thành ' Băng ẩn chi thể ' là bởi vì bọn chúng sống trong hoàn cảnh tồn tại không ít ' Băng quý linh thạch ', thâm niên lâu ngày ảnh hưởng cộng thêm cơ duyên xảo hợp, mới có thể sinh ra năng lực thể chất đặc thù như vậy. Thi thể của một con Thanh Kim Kiếm Ngư yêu cấp sáu cộng thêm một con lên cấp cấp bảy thất bại so với ' Băng quý linh thạch ' này, thật sự không đáng giá cái gì." Ánh mắt Cơ U Cốc từ từ dời về phía hàn đàm.
Hắn mới vừa rồi cố ý nói tới chủ đề Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu có ẩn thân thể, lại cẩn thận quan sát phản ứng của Chung Thế Hữu, cơ bản có thể xác định, đối phương cũng không biết loại thể chất biến dị đặc thù này cùng với chuyện "Băng quý linh thạch".
Có hai con Thanh Kim Kiếm Ngư Yêu cấp sáu ở đây, cho dù bọn họ biết đáy hàn đàm có Băng quý linh thạch cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, nhưng bây giờ Ngư yêu đã bị người của phái Thượng Sư giết chết mang đi, chỉ cần nghĩ biện pháp tiến vào đáy hàn đàm, lấy bảo vật dễ như trở bàn tay.
"Loại linh thạch băng hàn thuộc tính hệ Thủy này, đối với Đại sư huynh cùng Tứ sư đệ mà nói, có rất tác dụng rất lớn, bất kể là tu luyện thường ngày hay là tương lai luyện vào pháp bảo bổn mạng cũng là hàng cao cấp tốt nhất." Cơ U Cốc vừa nói, cũng nhịn không được hâm mộ sư huynh sư đệ của mình thật là may mắn.
Nếu như người phái Thượng Sư biết mình đánh sinh đánh tử hao binh tổn tướng, cuối cùng chí bảo bày ra ngay trước mắt mà không biết, không công tiện nghi hai người bọn họ, chỉ sợ sẽ giận đến hộc máu bỏ mình.
← Ch. 149 | Ch. 151 → |