← Ch.393 | Ch.395 → |
Trong động phủ Yêu Hồ trừ tu luyện ra không có việc gì để làm, sớm đem linh dược cần thiết luyện chế Đại luân hồi đan từ đầu tới cuối lặp lại chỉnh lí vô số lần, hơn nữa Chu Chu đưa tới những thứ kia, gần như chuẩn bị xong hết có thể bắt đầu luyện đan.
Lần này luyện đan này không phải chuyện đùa, Chu Chu cố ý bế quan tĩnh tọa mấy ngày mới chính thức động thủ.
Luyện chế Đại Luân Hồi đan tổng cộng cần chín trăm chín mươi chín loại phối liệu, bình thường Luyện Đan Sư cho dù liều cái mạng già cũng không cách nào dựa vào lực lượng một người trong vòng ba ngày chiết xuất toàn bộ những thứ bên trong phối liệu này.
Nếu mấy người liên thủ, lại không khả năng làm được mỗi loại phối liệu chiết xuất độ lửa cùng độ tinh khiết đậm đặc đồng đều, riêng bước đầu tiên nhập môn này, cũng đã đủ để khiến Luyện Đan Sư bát phẩm trở xuống phải chùn bước.
Ban đầu Chu Chu dùng thời gian hai ngày chiết xuất hơn ba trăm loại phối liệu luyện chế Trú Nhan đan, những thứ phối liệu cấp bậc cao nhất kia cũng không quá ngũ phẩm, chiết xuất bắt đầu tương đối dễ dàng hơn nhiều.
Lần này phối liệu luyện chế Đại Luân Hồi đan, tối thiểu cũng là linh dược lục phẩm, số lượng lại gấp ba ban đầu, muốn trong vòng ba ngày hoàn thành chiết xuất toàn bộ, khó khăn tăng gấp mấy lần.
Nhưng Chu Chu cũng không phải là cô gái ngây thơ ban đầu kia rồi, chẳng những nàng khôi phục toàn bộ trí nhớ, thêm nữa dung hợp hai loại Thiên Hỏa, mà Mộc Linh cũng đã giải khai phong ấn, có thể giúp nàng một tay.
Yêu Hồ ngồi ở bên cạnh Chu Chu, chỉ thấy ánh sáng xanh phía sau nàng chợt lóe, một cây vô cùng hoa mỹ, hư ảnh cây ngô đồng xanh như ngọc bích từ từ ngưng tụ, từ từ trở nên giống như một loại thật thể, trên nhánh cây sinh ra một đám nụ hoa trắng noãn.
Yêu Hồ lấy thần thức đảo qua, không nhiều không ít vừa lúc chín trăm chín mươi chín!
Nụ hoa nhanh chóng trở nên to lớn rốt cục tách ra, hoa sen trắng khoảng chừng cỡ bàn tay, nhưng bông hoa sen này như tạo thành từ bạch ngọc, cánh hoa hơi mờ thật mỏng một tầng một tầng vây khép chính giữa tản mát ra trận trận thanh khí. Cả tòa động phủ nhất thời mùi thơm ngát bốn phía. Ngay cả Yêu Hồ ngửi thấy đều cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Nếu như không phải sợ quấy rầy đến Chu Chu, Yêu Hồ nhất định sẽ nhảy dựng lên rất ca ngợi một phen.
Chu Chu ôm lấy Tiểu Trư, nói: "Kim Ti Trầm Hương thảo." Yêu Hồ đã sớm chờ ở nơi đó, lúc này đưa hộp ngọc đến trước mặt Chu Chu một cái thả Kim Ti Trầm Hương thảo, Tiểu Trư đàng hoàng không khách khí a ô một ngụm ăn hết.
Linh dược thượng hạng nuôi heo...... mặc dù Yêu Hồ biết rõ Tiểu Trư là hỏa linh đỉnh sống của Chu Chu, thấy một màn như vậy cũng nhịn không được nữa vẻ mặt cổ quái.
Không chờ hắn điều chỉnh tốt tâm tình, Chu Chu lại nói: "Thiên Nhụy Phong Lan." Yêu Hồ không dám chậm trễ, ngay lập tức đem hộp ngọc đưa tới Thiên Nhụy Phong Lan. Tiểu Trư há miệng ra. Một hỏa cầu màu xanh biếc nhẹ nhàng hướng tán cây ngô đồng, vững vàng dừng ở trên một bông hoa sen trắng, một bên đầu lại nuốt Thiên Nhụy Phong Lan vào.
Cái hỏa cầu màu xanh biếc kia bên trong có vài giọt dịch nhỏ màu xanh biếc hiện ra kim quang nhàn nhạt chậm rãi chảy xuôi, nhìn qua tinh mỹ phi phàm.
Bản thân Phần Bích Thấm chính là thiên tài Luyện Đan Sư nổi danh trong Đan tộc, Yêu Hồ vẫn đi theo bên người nàng, tự nhiên là ánh mắt bất phàm, vừa nhìn liền phát giác hỏa cầu xanh biếc kia hẳn là dung hợp Trường Sinh Tiên hỏa cùng với Mật Tuyền Tịnh hỏa mà thành, phía trước có thể tăng thêm linh dược tinh túy, phía sau có thể hoàn toàn rửa sạch mọi tạp chất linh dược.
Yêu Hồ nhìn hiểu môn đạo, nhất thời bắt đầu nghiêm túc kính nể Tiểu Trư.
Dung hợp hai loại Thiên Hỏa hỏa linh trở lên. Trừ nó cũng chỉ có Huyền Long của Thái tử đan quốc Diễm Thí Thiên rồi.
Nhưng là Huyền Long sở trường hấp thu Âm Hỏa cũng không thích hợp dùng làm luyện đan, mà Trường Sinh Tiên hỏa và Mật Tuyền Tịnh hỏa cũng là mồi lửa tốt nhất tất cả Luyện Đan Sư tha thiết ước mơ.
Yêu Hồ càng thêm cảm giác mình không có nhìn lầm người, nếu như ngay cả Chu Chu đều luyện không ra Đại luân hồi đan, trên thế gian này không có người có thể tiếp tục luyện chế ra được.
Hai người một heo cứ như vậy phối hợp với nhau tiến hành này luyện đan buồn tẻ nhất khảo nghiệm sự chịu đựng bước đầu tiên trình tự làm việc.
Bất tri bất giác liền qua hơn hai ngày. Trên ngô đồng Thanh Ngọc trừ đỉnh cao nhất cái đóa hoa sen kia, những tất cả hoa sen khác đều có một tiểu hỏa cầu xanh biếc ánh lửa xanh biếc biến hoa sen trắng như tuyết cùng với nhánh cây ngô đồng xanh lục chói sáng vô cùng, như mộng như ảo.
Chu Chu rốt cục thở một hơi dài nhẹ nhõm nói: "Luân Hồi Thông Linh thảo." Yêu Hồ gần như thành kính mà nâng tiên thảo mới vừa hái không lâu đến trước mặt Chu Chu, đây là phối liệu cuối cùng cũng là quan trọng nhất!
Chu Chu nhắm lại ánh mắt, đem trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất. Sau đó nhận lấy tiên thảo đưa vào trong miệng Tiểu Trư.
Tiên thảo bát phẩm mới vừa vào bụng, cả người Tiểu Trư liền run lên, trên người ba loại Thiên Hỏa đồng thời dữ dội tuôn ra. Một bên Yêu Hồ đang sắp xếp không kịp đề phòng lại bị sức mạnh Thiên Hỏa làm cho đến nỗi lùi lại vài chục bước.
Trong ngọn lửa sáng loá, thân hình Tiểu Trư phát sinh cải biến cực lớn. Màu trắng lông tơ biến thành lông vũ sắc thái sặc sỡ nở nang hoa mỹ năm màu, phía sau sống lưng lông đuôi lại dài ra thật mỹ lệ.
Vốn là Tiểu thân thể mập mạp tròn vo, cùng lỗ mũi heo nhô ra biến mất, Tiểu Trư hoàn toàn biến thành một con Phượng Hoàng năm màu khó mà miêu tả được.
Phượng Hoàng hai cánh mở ra bay đến trên cây ngô đồng Thanh Ngọc. Nghển cổ kêu vang, phượng minh như tiêu sanh, âm như chung cổ, làm người ta rung động đến tâm can, ngay thần hồn cũng không khỏi tùy theo rung động. Mặc dù có Huyễn Mị Yêu Hồ động phủ tầng tầng cách trở, bất thình lình tiếng phượng hót không có truyền ra ngoài động phủ, nhưng một cỗ vô hình khí thế bàng bạc vô cùng, Thiết Trảo Ma Điêu, Tiểu Huyết Phong Điểu trên núi Điểm Phượng không nhịn được lạnh run bò lổm ngổm trên mặt đất, không có chút nào năng lực chống cự mà bái phục dưới uy áp của ông hoàng các loài chim.
Phượng Hoàng hót ba tiếng sau rốt cục ở ngọn cây hoa sen phun ra một đoàn ngọn lửa xanh biếc, trong hỏa diễm bao hàm một cỗ cường đại e rằng không có cách nào hình dung khí tức sinh mệnh, phảng phất trong đó cũng không phải là một cây linh dược tinh túy, mà là tinh hồn của một vị Tu sĩ Nguyên Anh.
Chu Chu mở hai mắt ra cùng với Phượng Hoàng trên ngọn cây nhìn nhau, bỗng nhiên mỉm cười. Nàng cũng không còn nghĩ đến dược lực Luân Hồi Thông Linh thảo cường đại thế nhưng sẽ kích thích được Tiểu Trư lộ ra nguyên hình.
Yêu Hồ đối với chân thân đích thực của Tiểu Trư cũng không ngoài ý muốn, người khác nhìn không thấu nhưng hắn đã sớm thấy nhất thanh nhị sở vậy.
Sớm biến trở về tới thật tốt, các nàng cũng không biết, hắn lúc trước nhìn Tiểu Trư phun ra nuốt vào linh dược có nhiều khổ sở.
Vừa nghĩ tới phối liệu Đại Luân Hồi đan bị Tiểu Trư nuốt vào lại phun ra, như thế này còn muốn ở nó trong bụng luyện chế thành đan, hắn ngăn không được một trận rét lạnh.
Để cho A Thấm nhà hắn ăn đan dược do heo nhổ ra, nhớ tới cả người đều có cái gì không đúng. Hiện tại nhất định là Phượng Hoàng, Thần Điểu nhổ ra đan dược nha, cảm giác là tốt nhiều rồi.
Chu Chu ăn vào vài viên đan dược do mình luyện chế bổ sung chân nguyên, nghỉ ngơi tốt một trận sau đó đối với Yêu Hồ nói: "Kế tiếp sẽ phải bắt đầu dung hợp chín trăm chín mươi chín loại phối liệu này, phải hết sức chăm chú không thể có một tí sai sót, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ......"
Yêu Hồ nhảy dựng lên nói: "Ta hiểu ta hiểu, ta đi bên ngoài coi chừng dùm, bảo đảm sẽ không quấy rầy nàng! Chính là trời sập xuống ta cũng vậy sẽ không để cho nàng cảm giác được!"
Chu chu gật đầu, cười tươi như hoa: "Vậy thì vất vả cho ngươi rồi!"
Yêu Hồ cười híp mắt hướng nàng vứt mấy cái mị nhãn, xoay người đi ra đại điện, tỉ mỉ che lên điện cửa. Chu Chu nhìn bóng lưng tiêu sái mê người hắn chợt lóe biến mất ở phía sau cửa đại điện, trong lòng bỗng nhiên thổi qua vẻ sầu não không giải thích được.
Nàng sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, không dám suy nghĩ nhiều, khoanh chân ngồi xuống chốc lát, định ra tâm thần, chuẩn bị bắt đầu dung hợp này hơn ngàn loại linh dược.
← Ch. 393 | Ch. 395 → |