← Ch.069 | Ch.071 → |
Tần Tiểu Thiên không đáp ứng cũng không được, năm người này đều là trưởng bối của mình, hơn nữa đều là người có đại năng lực.
Hắn nói: " Ta hiểu rõ." Nhưng hắn còn chưa rõ cổ thần hồn có ích lợi gì, mặc dù từ cổ thần hồn hấp thu vô số kinh nghiệm, nhưng mình không có trải qua thực tế, không biết sẽ có hiệu quả gì, sợ cuối cùng không thành công mà còn chậm trễ đại sự cứu các vị trưởng bối.
Thanh Đế hỏi: " Có cái gì hỏi nữa không? Đừng lo, từ từ nói, a a, chúng ta có thời gian."
Tần Tiểu Thiên cười khổ nói: " Chỉ sợ cổ thần hồn không thần kỳ như vậy, vạn nhất không được thì làm thế nào?"
Không đợi Thanh Đế trả lời, Lý Cường cười nói: " Ha ha, tiểu tử kia, cái gì cũng có thể không có, nhưng không thể không có lòng tin."
Tần Tiểu Thiên vội vàng phủ nhận: " Không phải không có tin tưởng, mà là sợ không tu luyện thành công được gì, sẽ chậm trễ đại sự." Nhưng thật ra hắn điều gì cũng không tin tưởng, không thể làm gì khác hơn là thuận miệng nói lung tung, nhưng vừa lúc lại nói đến trọng điểm. Lo lắng như thế cũng không phải không có đạo lý.
Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Thuận theo tự nhiên, không cần khắc ý theo đuổi."
Thiên Cô cũng nói: " Không sai, không cần chuyên môn tu luyện."
" A?" Tần Tiểu Thiên rất là buồn rầu, không tu luyện làm sao có thể tiến bộ?
Thanh Đế nói: " Ngươi không cần lo lắng, a a, Thiên Diễn chỉ là tạm thời vây khốn, năm người chúng ta hợp lực, nhất định có thể phá rớt Thiên Diễn, bất quá phải cần tốn hao thời gian rất lâu, có lẽ là nửa năm, có lẽ ngàn năm, hoặc là mấy ngàn năm, thời gian đối với chúng ta mà nói, không có bất cứ ý nghĩa nào."
Trong lòng Lý Cường hiểu rõ ràng, theo lời Thanh Đế năm người hợp lực phá vỡ Thiên Diễn, không phải là không có thể, dù sao năm người đều là siêu cấp cao thủ tu thần, đồng thời hợp lực, hẳn là không có thứ gì có thể chống đỡ được.
Nhưng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, tu vi của năm người có thể tổn hao nhiều, nhất là Xích Minh và mình, tổn thất sẽ rất thảm trọng, càng đáng sợ chính là, Thiên Diễn hủy diệt cũng sẽ ảnh hưởng đến tiên giới. Hắn nói: " Lực lượng của một người là không đủ, chỗ này của ta có một tín vật, ngươi có thể tìm bằng hữu của ta hỗ trợ."
Xích Minh không có bằng hữu, những người khác đều cho Tần Tiểu Thiên tín vật, đều hy vọng ký thác vào người hắn. Áp lực của Tần Tiểu Thiên kịch liệt tăng, nói: " Các người đều không ra được, ta làm sao đi ra?"
Thiên Cô nói: " Tiểu Thiên, không cần hoảng, ngươi là trạng thái linh hồn, năm người chúng ta hợp lực sẽ đưa ngươi ra ngoài."
Thanh Đế suy nghĩ một chút, nói: " Đi Nguyên Giới."
Lý Cường suy nghĩ chỉ chốc lát, gật đầu nói: " Ân, ngươi không nên về Tiềm Kiệt Tinh, đi Nguyên Giới đi! Nơi đó còn phát đạt hơn so với địa cầu bây giờ, hơn nữa có nhiều bằng hữu."
Tần Tiểu Thiên nói: " Thân thể nguyên lai của ta có thể mang đi không?"
Thanh Đế lắc đầu nói: " Nếu như thân thể của ngươi có thể đi ra ngoài thì chúng ta cũng có thể đi ra ngoài, a a, cụ khu xác kia tạm thời để ta bảo quản, bất quá chờ ngươi nắm giữ cổ thần hồn, vậy cụ khu xác kia ngươi cũng không cần nữa."
Tần Tiểu Thiên nhịn không được nói thầm: " Nhưng thân thể nguyên lai của ta còn nằm bên ngoài chứ? Địa phương quỷ quái này sao lại tà môn như thế a?"
Thanh Đế nhàn nhạt nói: " Bị ta dùng Thiên Tương Luân mang vào."
Linh hồn Tần Tiểu Thiên kêu rên nói: " A nha, thật xui xẻo a!"
Lý Cường cười nói: " Đây là chuyện tốt, không có gì xui xẻo, Tiểu Thiên, sau khi ngươi rời khỏi đây thì không cách nào liên lạc chúng ta, chỉ chờ đến khi tỉnh ngộ, hoặc là tu luyện hữu thành, ngươi sẽ biết chỗ tốt của Thiên Diễn."
Tần Tiểu Thiên từ trước đến giờ luôn cẩn thận, đối với những chuyện không hiểu biết cũng không giả vờ hiểu, bởi vậy không ngừng hỏi hết thảy những vấn đề muốn hỏi. Qua hôm nay, có thể gặp được cơ hội này hay không, còn muốn hỏi cũng không thể nào hỏi được.
Cuộc nói chuyện kéo dài tới vài ngày, Xích Minh rất không nhịn được, không ngừng nhỏ giọng mắng đồ đệ ngu ngốc. Thanh Đế, Lý Cường mấy người cũng rất thưởng thức, thái độ của Tần Tiểu Thiên như thế mới là người luôn chịu trách nhiệm.
Cuối cùng, Tần Tiểu Thiên lại hỏi: " Sau khi ta đến Nguyên Giới, tu thành công pháp, ta làm sao quay lại tìm Thiên Diễn?"
Thanh Đế nói: " Không cần tìm kiếm, tới ngày đó, ngươi tự nhiên sẽ biết."
" Ách." Đây là câu trả lời gì? Tần Tiểu Thiên không nhịn được cười khổ. Cùng nói chuyện với đám người Thanh Đế rất mệt, phi thường mệt, mấy lão tiền bối này nói chuyện đều rất mịt mờ, rất nhiều chuyện phải dựa vào chính mình đoán, cũng không biết đoán đúng hay không đúng.
" Sau này nên kết giao thêm bằng hữu, ở trên thế giới này bằng hữu đáng giá cho mình kết giao thêm rất nhiều, tự nhìn xem ngươi có nguyện ý hay không thôi."
Tần Tiểu Thiên vội vàng nói: " Sư bá, ta nguyện ý." Ấn tượng của hắn đối với Lý Cường rất tốt, giống như một vị đại ca quen thuộc đã lâu, bất luận hắn nói gì mình cũng nghe theo.
Tần Tiểu Thiên đáp: " Dạ, sư bá."
Xích Min chớp ngón trỏ, luôn miệng nói: " Tiểu tử, sư bá ngươi nói phải để ý tới, nhưng ngươi nhớ kỹ, ngươi là đệ tử của ta, phải nên có phong cách của ta. Kết giao bằng hữu thì ta bất kể, nhưng nếu như người khác không để cho ngươi mặt mũi, nhớ kỹ! Chỉnh chết hắn cho lão tử, chỉnh thật chu đáo, không được đánh mất uy phong của lão nhân gia ta!" Hắn uy phong lẫm lẫm nói.
" Dạ, sư tôn!" Biết cách làm việc không chút kiêng kỵ của sư tôn, Tần Tiểu Thiên cũng không kinh ngạc, cung kính đáp ứng, lại hỏi: " Sư bá cho ta đi Nguyên Giới, sư tôn, cha mẹ ta đang ở tinh cầu nào, ta có thể đi tìm bọn họ chứ?"
Xích Minh có vẻ hơi xấu hổ nói: " Ách, có thể! Đương nhiên có thể! Bọn họ đang... ách, ở Viêm Hoàng Tinh, a a, cụ thể nơi nào ta cũng không biết, phải tự mình ngươi đi tìm, a a."
Lý Cường nói: " Viêm Hoàng Tinh? Tiểu Minh, ngươi ở Nguyên Giới lâu như vậy, cư nhiên không biết Viêm Hoàng Tinh là hai tinh cầu... Viêm Tinh và Hoàng Tinh, cha mẹ của Tiểu Thiên chẳng lẽ phân ra ở hai địa phương?"
Xích Minh nói thầm: " Ta nào biết đâu rằng, lúc đầu chỉ nhờ người dẫn bọn hắn đi thôi..."
Lý Cường than thở lắc đầu, nói: " Từng nhìn thấy người lười biếng, nhưng chưa từng thấy qua ai lười biếng giống như ngươi... Tiểu Thiên, không cần lo lắng, Viêm Hoàng Tinh là tinh cầu khoa học kỹ thuật náo nhiệt nhất Nguyên Giới, so với trình độ khoa học kỹ thuật của địa cầu còn cao hơn nhiều, nơi đó cấm hết thảy người tu chân tranh đấu, cha mẹ ngươi ở lại Viêm Hoàng Tinh rất an toàn."
" Đó là tinh cầu của con người, người tu chân ở đây có địa vị rất cao, người quản lý của Viêm Hoàng Tinh là bằng hữu của ta, ngươi cầm lấy tín vật của ta tới đó, bọn họ sẽ trợ giúp ngươi tìm kiếm cha mẹ."
" Cảm ơn sư bá."
Tần Tiểu Thiên cũng không thể oán giận Xích Minh hồ đồ, hắn là sư tôn, mang mình ra khỏi địa cầu, là đại ân nhân của cả nhà mình, mặc kệ hắn làm ra chuyện vô lý quái đản gì, tự mình cũng không có nửa câu oán hận.
Xích Minh nhếch miệng cười một tiếng, đem tên của vị bằng hữu mà hắn nhờ vả nói cho Tần Tiểu Thiên. Nhưng môn phái tu chân của người nọ không có mặt ở Viêm Hoàng Tinh, mà là ở Duyên Đồ Tinh nơi Nguyên Giới, nơi đó có không ít tu chân đại phái thiên cư từ Phong Duyên Tinh tới.
Tần Tiểu Thiên hỏi: " Vô Nhai tiểu sư thúc và Nạp Thiện sư huynh cũng đang ở Duyên Đồ Tinh phải không?"
Lý Cường nói: " Trọng Huyền Phái và Cổ Kiếm Viện đều ở Duyên Đồ Tinh, a a, hai môn phái độc chiếm một tinh cầu, đến Viêm Hoàng Tinh có truyền tống trận đặc biệt thiết trí, ngươi có tín vật của ta, có thể tùy thời sử dụng."
Trong năm người bọn họ chỉ có Lý Cường có liên lạc nhiều với thế tục giới, cũng có rất nhiều tu chân bằng hữu, chỉ cần có tín vật của Lý Cường, ở Nguyên Giới có thể qua lại tự nhiên, không người nào dám đối với hắn vô lễ.
Nhưng Tần Tiểu Thiên còn chưa biết vị sư bá này có bao nhiêu năng lực, hắn gật đầu nói: " Được, ta sẽ đi tìm." Tiếp theo lại hỏi: " Ta đi Viêm Hoàng Tinh... nhưng không có khu xác... thì làm thế nào?"
Mấy người Thanh Đế nhất thời không lời gì để nói, tiểu tử này thật sự có quá nhiều lo lắng.
Lý Cường kiên nhẫn nói: " Trên đời này nhiều nhất chính là con người bình thường, ở Nguyên Giới cũng như thế, Viêm Hoàng Tinh đều rất nhiều dân cư, còn Nguyên Giới... con người sống rất thọ, người tử vong cũng rất nhiều, linh hồn của ngươi bây giờ thập phần cường đại, muốn tìm một cụ khu xác rất dễ dàng, có gì khó khăn đâu phải không?"
Xích Minh không nhịn được nói: " Nghĩ nhiều như vậy để làm chi? Nhìn thấy thân thể tốt... trực tiếp đoạt lấy, tiêu diệt linh hồn của đối phương, không phải giải quyết rồi sao? Ai, tiểu tử, đừng hỏi những chuyện vô dụng này nữa." Thiên Cô nở nụ cười, nàng chỉ cần cười một tiếng, quanh thân sẽ xuất hiện vô số cánh hoa bay múa, nói: " Tiểu tử kia, không cần lo lắng nhiều như vậy, ngươi còn không biết... tiềm lực của ngươi nhiều bao nhiêu, yên tâm lớn mật đi làm, chúng ta sẽ kiên nhẫn đợi ngươi trở lại ngày nào đó."
Nhưng thật ra Tần Tiểu Thiên không phải nhát gan, chẳng qua người trước mắt hắn đều là trưởng bối của hắn, cơ hội lãnh giáo không thể có nhiều.
Bác Tụ Thượng Nhân không nói chuyện nhiều, nhưng mỗi một lần nói ra đều là mấu chốt, hắn nhàn nhạt nói: " Có kinh nghiệm từ cổ thần hồn, cảnh giới của ngươi tăng lên không tầm thường, còn phần tu vi... A a, đối với ngươi mà nói, căn bản không là vấn đề."
Nghe xong mọi người một phen giải thích, Tần Tiểu Thiên tựa hồ biết mình rất lợi hại, còn chỗ nào cao minh, trong lòng vẫn ngây thơ như cũ, nhưng hắn cũng không hề lo lắng nữa, nói: " Nếu nguyên thân của ta không thể dùng, như vậy đồ vật trên thân thể có thể trả lại cho ta không?"
Thanh Đế không tránh được nói: " Lấy không được, một khi tiến vào Thiên Tương Luân, nếu như trước thời hạn mà lấy ra thân thể, hậu quả sẽ thập phần nghiêm trọng." Hắn lại nói: " Ngươi mang theo đồ vật đã nhiều rồi, nếu không phải năm người chúng ta hợp lực đưa ngươi ra ngoài, ngay cả những đồ vật ấy cũng không thể mang theo, đây là do ngươi có được cổ thần hồn trong Thiên Diễn, mới có thể thôi."
Tần Tiểu Thiên nghe được mơ mơ màng màng, trong lòng cũng không hiểu rõ ràng, tại sao đồ vật trong Thiên Diễn lại không thể mang theo ra bên ngoài.
Thanh Đế vẫn còn câu nói cũ: " Sau này ngươi sẽ rõ."
Thật lâu sau này, Tần Tiểu Thiên biết, thế giới Thiên Diễn trong tình trạng không có chủ nhân không chế, thì sẽ duy trì một loại bình hành, vô luận là thời gian cũng tốt, không gian cũng tốt, vật chất cũng tốt, đều ở vào một loại bình hành trạng thái kỳ dị, một khi bình hành như thế bị phá vỡ, Thiên Diễn sẽ phát sinh biến đổi lớn.
Năm người Thanh Đế bị nhốt, chính là do bình hành của Thiên Diễn bị phá tan, bọn họ mới không cách nào thoát thân, phải chờ Tần Tiểu Thiên quay lại khống chế, để cho lần nữa Thiên Diễn thu được trạng thái thăng bằng. Nhiệm vụ này chỉ có người có được cổ thần hồn đến hoàn thành.
Thiên Cô nhắc nhở: " Cần phải khẩn trương thời gian, Thiên Diễn rất nhanh sẽ hoàn toàn phong bế, sau khi chúng ta đưa Tiểu Thiên ra ngoài, còn phải tiếp tục bảo trì sự vận chuyển của Thiên Diễn, vẫn phải kiên trì sự ổn định Thiên Diễn hoàn toàn mới được."
Tần Tiểu Thiên cũng không muốn ở lâu, thời gian dài bị vây trong trạng thái linh hồn rất không thoải mái, một người tu hành bình thường đột nhiên có cảm giác không có thân thể, thì là một chuyện phi thường khó chịu. Hắn nhớ ra Tập Bắc Phong, tên kia ở trong trạng thái linh hồn vượt qua ngàn năm thời gian, không biết làm sao chịu đựng được, nói: " Được, ta nhất định sẽ quay lại."
Xích Minh đảo mắt, muốn nói cho đồ đệ vài câu, nhưng không biết nên nói gì mới tốt, một hồi lâu mới nói: " Tiểu tử, gặp phải cao thủ lợi hại hơn... không nên liều mạng, đánh không lại bỏ chạy cho xa, không có gì mất mặt cả..."
Tần Tiểu Thiên ngầm cảm động, biết sư tôn là quan tâm cho mình, nói: " Dạ, sư tôn." Trong lòng hắn phi thường không muốn chiếm cứ khu xác của người khác, loại cảm giác phải tu luyện lại từ đầu làm cho người ta hỏng mất, tự mình đã tu luyện đến trình độ nửa tiên nhân, lại lần nữa trở thành con người, thật sự là chuyện rất thống khổ.
Nhưng đã tới bước này, cũng không phải do mình, so với trạng thái linh hồn, thì càng làm cho bản thân khó thể chịu được.
Thanh Đế quát: " Bắt đầu! Tất cả mọi người hợp lực đưa hắn ra ngoài, Lý Cường chịu trách nhiệm định vị... cần phải đưa hắn đi Viêm Hoàng Tinh!"
Trong phút chốc, Tần Tiểu Thiên cảm giác được linh hồn bành trướng lên. Chỉ thấy năm người Thanh Đế ngày càng nhỏ, còn linh hồn mình nhanh chóng tăng lớn, vô số tinh cầu hướng mình vọt tới. Hắn bây giờ tựa như một hắc động cắn nuốt hết thảy, hấp dẫn ngàn vạn viên tinh cầu bay tới.
Linh hồn đột nhiên chợt rung mạnh, trong lòng hắn dâng lên một trận hiểu ra, biết mình đã ra ngoài Thiên Diễn. Không đợi thấy rõ chung quanh, hết thảy đều xoay tròn rất nhanh, một lát sau, hắn phát hiện đi tới một tinh cầu xa lạ.
Thanh Đế nói: " Tốt! Thành công rồi!"
Xích Minh qua lại đi dạo vài vòng, không nhịn được nói: " Ta phải tìm địa phương nào đi chơi, nơi này buồn bực muốn chết người, sư huynh, ngươi không phải được xưng ở bất luận địa phương nào cũng có thể về Nguyên Giới hay sao, lần này sao lại không linh nữa?"
Lý Cường không khỏi cười khổ: " Tiểu Minh a, ngươi vội vã trở về muốn làm gì? Thiên Diễn bây giờ đã tới Nguyên Giới, nếu như chúng ta không thể khống chế Thiên Diễn, đồng thời khi Thiên Diễn hủy diệt, Nguyên Giới của ta cũng sẽ xong đời, ngươi có rõ hay không?"
Xích Minh kêu lên: " A? Sao có thể! Ai, ta hiểu rõ rồi... Sư tôn, lão nhân gia không phải hại người sao?"
Thanh Đế một cước đá ra, quát: " Ngươi biết cái gì! Thiên Diễn hỏng mất là có thể hủy diệt Nguyên Giới, nhưng là Nguyên Giới bị hủy, không nhất định sẽ liên lụy cả giới khác, mà nếu Thiên Diễn bị hỏng mất nơi tiên giới, không chỉ hủy diệt cả tiên giới... ta dám khẳng định, cả thế giới bên ngoài cũng sẽ cùng nhau xong đời!"
Nguyên Giới trên thực tế là một không gian trôi nổi, một khi Thiên Diễn hỏng mất, vậy cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa, đầu tiên sẽ do Nguyên Giới tới thừa nhận.
Lý Cường cũng không nguyện ý Nguyên Giới bị hủy, Nguyên Giới chính là đại bản doanh của hắn, nhưng hắn dù sao tu luyện đến cảnh giới cực cao, điều lợi điều hại trong thời gian ngắn đã cân nhắc được rõ ràng, bởi vậy không chút do dự đồng ý đề nghị của Thanh Đế, đưa Tần Tiểu Thiên đến Nguyên Giới, hy vọng của hắn hoàn toàn ký thác trên người của tiểu tử kia.
Mồ hôi lạnh của Xích Minh thiếu chút nữa toát ra, than thở nói: " Hay thật, các ngươi chơi đùa thật là lớn a! Động hay không động là hủy diệt cả một thế giới, thật là lợi hại không tưởng nổi! Quả thật quá *** thần kỳ rồi!" Nhìn có chút hả hê xong, hắn mới tỉnh ngộ lại, tự mình là nhân vật thứ hai của Nguyên Giới a, không khỏi hét lớn: " Ai! Nguyên Giới... nguyên giới của ta không phải nguy hiểm hay sao?"
Thiên Cô cười nói: " Đúng vậy, nếu ngươi không muốn Nguyên Giới hủy diệt, thì giúp đỡ sư huynh của ngươi ổn định Thiên Diễn!"
Xích Minh bất đắc dĩ nói: " Được rồi, được rồi, dù sao cũng không đi được chỗ khác, ai, lại ngồi xuống không biết đến bao lâu, thật nhàm chán!"
Lý Cường cười nói: " Chỗ tốt cũng không ít... tu vi còn thiếu chút nữa, a a, sư tôn còn muốn hắn đây a."
Xích Minh nhỏ giọng nói thầm: " Ai cần chứ..."
Năm cao thủ tuyệt thế từ lúc đó ở lại trong Thiên Diễn thế giới. Nhưng mấy người Thanh Đế không ai nghĩ đến, sau khi bọn họ rời đi tiên giới và nguyên giới, vị trí tối cao không ai thống lĩnh, trong thời gian ngắn đương nhiên không có chuyện gì, nhưng nếu rời đi thời gian quá dài, thì vấn đề cũng sẽ tự nhiên xuất hiện.
Tần Tiểu Thiên rơi vào Viêm Tinh của Viêm Hoàng Tinh.
Viêm Tinh là tinh cầu phồn hoa nhất nơi nguyên giới, là lúc đầu Lý Cường dẫn theo một đám người địa cầu đầu tiên đi tới tinh cầu thứ nhất, bây giờ đã phát triển thành một tinh cầu công nghệ cao, pháp thuật tu chân cũng dung nhập bên đó. Kỹ thuật nơi này và khoa học kỹ thuật của địa cầu rất khác nhau, tỷ như vận dụng truyền tống trận, có thể thay đổi nguyên lai, sử dụng tiên thạch cấp bậc thấp... dân cư từ lúc ban đầu là mấy vạn người, phát triển đến bây giờ đã lên tới vài triệu người.
Viêm Tinh so sánh với địa cầu thì lớn hơn gấp đôi, lục địa trên Viêm Tinh chiếm diện tích đạt hai phần trong ba, hải dương chiếm một trong ba phần, diện tích rừng rậm đạt tới sáu mươi phần trăm, tên của tinh cầu đúng là không sai, lục sắc tinh cầu. Viêm Tinh tại nguyên giới, là một trong những tinh cầu có sinh thái tốt nhất, Viêm Tinh không có quốc gia, chỉ có vô số thành thị to nhỏ, quản lý Viêm Tinh là một liên hợp hội, do đại biểu của người tu chân ở các thành thị, chịu trách nhiệm xử lý những tranh đấu của con người.
Đại lão bản phía sau của Viêm Tinh và Hoàng Tinh liên hợp hội chính là Lý Cường, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn mặc kệ mọi sự, cụ thể các sự vụ đều do Trọng Huyền Phái, Cổ Kiếm Viện sai phái người tu chân quản lý. Trưởng lão của liên hợp hội thực lực cường hãn, trong đó có không ít tiên nhân, còn có thất lão từ Huyễn Tinh Thần Trận đi ra tọa trấn, tại nguyên giới không người nào có thể khiêu chiến quyền uy của liên hợp hội.
Đại thành thị của Viêm Tinh cơ bản là dùng tên trên địa cầu, bên ngoài thành thị đều có tên, trong thành thị địa vị chủ đạo chính là đại thương hội, đại xí nghiệp, còn có tu chân gia tộc. Trong thành thị, người tu chân địa vị cao nhất, hàng tiếp theo là nhân tài kỹ thuật cao, sau đó là thương nhân, cuối cùng là những người thợ.
Người tu chân ở Viêm Tinh cũng không nhiều, người tu chân có thể vượt qua Nguyên Anh kỳ đều là người có môn phái, dã tu cũng rất ít đạt được tới Nguyên Anh kỳ, cho nên ở lại nơi ở của con người đều là người tu chân có cấp bậc thấp. Bất quá bởi vì Viêm Tinh là tinh cầu công nghệ cao, có rất nhiều tu chân cao thủ đến nơi này thu mua chút vật phẩm, bởi vậy tại Viêm Tinh có thể thường xuyên nhìn thấy người tu chân.
Tần Tiểu Thiên không muốn đi đoạt khu xác của người khác, hắn có sẵn công pháp, còn có rất nhiều linh đan, tính toán cũng sẽ giống như Tập Bắc Phong, tự mình ngưng kết một thân thể sử dụng. Tài liệu hắn còn nhiều, còn thêm tài liệu trộm theo từ trong Thiên Diễn, chứa đầy nhẫn trữ vật và thủ trạc, tài liệu vẫn luôn vây khốn hắn trước kia bây giờ đã không thành vấn đề.
Viêm Tinh có nguyên thủy rừng rậm rất lớn, địa phương Tần Tiểu Thiên hạ xuống chính là giải đất rừng rậm, hắn tìm tòi một chút, đầu tiên quan sát, đây là quy tắc đầu tiên khi đi đến một nơi xa lạ.
Tần Tiểu Thiên xuyên thấu qua linh hồn ba động xem xét hoàn cảnh bốn phía. Mặt sau và hai bên là rừng rậm vô tế, phía trước không xa có một con sông, lại tới nữa thì là ruộng đồng, hoàn toàn là tự động hóa sinh sản.
Hắn không nhìn thấy một người sống nào, ở cực xa xa mới có dấu hiệu hoạt động của loài người, nơi đó tựa hồ có những biệt thự xinh đẹp.
Tần Tiểu Thiên mới biết, một khi mình ngưng kết thành hình người thì sẽ tạm thời mất đi năng lực chiến đấu và chạy trốn, so sánh với trạng thái linh hồn thì càng nhỏ yếu, cho nên cần phải tìm kiếm một địa phương để cư ngụ.
Hắn rất nhanh tìm được một gốc cây cổ thụ thật lớn, bên trên có một động cây thật lớn.
Tần Tiểu Thiên không khỏi phải nhớ đến Tập Bắc Phong, hắn hình như cũng tìm được một động cây cư ngụ, chỉ bất quá hắn ở trong sơn động ngưng thể, mà nơi này là đại bình nguyên, căn bản không có núi. Tần Tiểu Thiên cũng không để ý, chỉ cần có chỗ ẩn thân là tốt rồi.
Nếu như chưa có tài liệu, ngưng thể phi thường khó khăn, cần phải dựa vào thời gian tích lũy, mới chậm rãi ngưng thể. Có các loại tài liệu, còn có cực phẩm linh đan, Tần Tiểu Thiên chỉ cần nửa năm thời gian đã ngưng kết thành một đứa trẻ con nho nhỏ.
Từ ngày đầu tiên ngưng thể, Tần Tiểu Thiên tiến vào trạng thái tích cốc, hắn cần trong một năm sinh trưởng đến cỡ năm, sáu tuổi.
Trong rừng rậm rất nguy hiểm, bởi vậy hắn ở trong động cây phóng mấy khối linh ngọc khắc chế thật tốt, hình thành một trận pháp ẩn núp không lớn lắm, ngăn cản người hoặc sinh vật có thể xuất hiện bên ngoài.
Một năm thời gian qua rất nhanh. Tần Tiểu Thiên cũng không vội vàng, khoanh chân ngồi xuống suốt một năm, thuận tiện rửa sạch tư liệu trong đầu.
Cổ thần hồn tựa hồ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cổ ngọc giản trong đầu ghi lại tu tiên pháp môn ngược lại vô cùng rõ ràng, hắn kiệt lực nhịn xuống sự hấp dẫn, không hề tiếp tục tu luyện công pháp quen thuộc này.
Tần Tiểu Thiên mới biết nếu như mình lại lần nữa tu luyện, tuyệt đối nắm chắc trong một năm thời gian sẽ đạt được Yên Lan Tung cảnh giới, nhưng lời của Thanh Đế vẫn luôn ghi tạc trong tim của hắn, hắn không dám cũng không muốn làm trái lại.
Tần Tiểu Thiên bây giờ có bộ dáng của đứa bé năm sáu tuổi, chỉ cần đợi thêm một năm, có thể trưởng thành như bộ dáng của một đứa bé mười tuổi.
Hắn có thể khống chế tốc độ trưởng thành của chính mình, nhưng cuộc sống ở trong động cây này thật sự khó thể chịu được, với thân thủ bây giờ của hắn, đối phó với một tráng hán người phàm thì không thành vấn đề, cho nên hắn khởi động ý niệm đi ra ngoài trong đầu.
Hắn thay đổi một thân quần áo bình thường, thu đi mấy khối linh ngọc nơi cửa động, thò đầu nhìn ra bên ngoài một chút, đó là một thế giới băng tuyết.
Một trận ba động rất nhỏ truyền đến, Tần Tiểu Thiên giật mình, hắn nghe ra bên bờ sông bên kia truyền đến thanh âm của phiến ruộng đồng, kinh ngạc nói: " Tiếng vó ngựa? Kỳ quái, nơi này tại sao lại có tiếng vó ngựa? Viêm Tinh không phải là tinh cầu có công nghệ cao hay sao?"
Đi ra khỏi động cây, đi tới bờ sông, đây là một con sông rất khoáng, tìm kiếm được một nơi hơi hẹp, hắn lui ra phía sau vài bước, rất nhanh hấp tấp nhảy tới, trốn ở bờ sông rình xem, trong lòng còn không ngừng cảm thán, mất đi bản lĩnh phi hành, thật sự là rất khó chịu.
Tiếng vó ngựa càng lúc càng vang, đó là một con tuấn mã màu đen cao lớn, một người mặc áo giáp màu đen, trên mặt bao trùm mặt nạ màu đen của một đại hán, tay cầm một cây xà mâu màu đen, ngồi thẳng trên ngựa, cấp tốc chạy vội về phía trước.
Đối diện cũng có một kỵ sĩ, ngồi trên một con ngựa cao lớn màu trắng, một thân áo giáp màu trắng, trên mặt cũng trùm mặt nạ, trong tay cầm một thanh trảm mã đao. Hắn thúc giục chiến mã, nghênh hướng kỵ sĩ mặc áo giáp đen, trong miệng hai người đều phát ra tiếng hống to.
Binh! Binh! Hai người liều mạng đánh bừa một chiêu.
Lúc hai ngựa giao nhau, hắc kỵ sĩ hốt nhiên chợt rút mâu về đâm, thân thể bạch kỵ sĩ nghiêng sang một bên, né được một mâu đánh tới. Trong chớp mắt hai ngựa tách ra, ước chừng hấp tấp chạy xa vài thước, hai người vòng lại chiến mã, lại lần nữa dùng cổ chiến pháp điển hình đánh tới công kích.
Trong lòng Tần Tiểu Thiên buồn bực: " Chẳng lẽ nơi này là cổ đại? Không có khả năng a!"
Chỉ nghe một trận hoan hô: " Xông lên a! Sát a!"
" Oa, hắc kỵ sĩ của ta nhất định có thể chiến bại ngươi!"
" Hừ, bạch kỵ sĩ của ta sẽ không thua!"
Tiếng trẻ con thanh thúy truyền đến, Tần Tiểu Thiên lại càng không hiểu nổi, nghĩ thầm: " Đây là địa phương quỷ quái gì?" Hắn nhịn không được bò lên bờ sông, nhìn cách đó không xa, không khỏi trợn mắt há hốc mồm, đó là một đám hài tử.
Hai kỵ sĩ hắc bạch xông vào cùng một chỗ, hai người phát hiện được Tần Tiểu Thiên, lập tức quay đầu ngựa, hướng hắn vọt tới.
Tần Tiểu Thiên không khỏi ai thán: " Có lầm hay không? Ta là tiểu hài tử a!"
Hai kỵ sĩ xuất hiện bên cạnh Tần Tiểu Thiên, trường mâu nhắm ngay lồng ngực của hắn, trảm mã đao nhắm ngay cổ của hắn, Tần Tiểu Thiên trái lại giơ lên hai tay. Cái thế giới này quá khùng cuồng.
" Dừng tay!"
Nhưng vào lúc này, có người lớn tiếng quát.
← Ch. 069 | Ch. 071 → |