← Ch.237 | Ch.239 → |
- Bảo ca, chuyện ngươi đáp ứng ta tuyệt đối không được đổi ý đâu, ta sẽ cho phép Hổ Linh chiêu binh mãi mã, ta cũng muốn có một nhánh quân đội một trăm người.
Một bên dùng tư thế trêu ngươi kéo đồ lót trở lại, che khuất địa phường thần bí khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng phải nổi khùng, Chi Ni Nhã vừa mở miệng nói.
Cái này, quả thực chính là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo rồi.
Phó Thư Bảo đột nhiên đập đầu lên trên Luyện Thiên Đỉnh.
o0o
Kế hoạch mượn mũ sớm hưởng người đẹp của Phó Thư Bảo đã hoàn toàn phá sản, bởi vì hắn không có cách nào khiến cho Lực Luyện Khí hình mũ không có linh tính, càng không có cách nào cải biến một sự thật căn bản, đó là vật phẩm được luyện chế từ Luyện Thiên Đỉnh đều là Lực Luyện Khí, cũng không có biện pháp giải quyết rắc rối khi làn da của hắn sẽ hấp thu chúng ngay lập tức.
Chẳng qua, từ một phương diện khác mà nói, đây dường như cũng là một việc tốt, hưởng dụng đại tiệc sắc đẹp sẽ khích lệ hắn càng thêm hăng hái tu luyện lực lượng. Cho nên chuyện này đối với hắn mà nói là một loại thúc dục vô cùng nghiêm khắc. Mặt khác, không còn cơ hội suy nghĩ đến chuyện đó, hắn dốc hết tinh lực vào việc đào tạo giống mạ cấy lai tạo.
Độc Âm Nhi không đi theo Chi Ni Nhã, nào biết được tai nạn xấu hổ phát sinh trong phòng thí nghiệm kia. Phó Thư Bảo không thể nào nói cho nàng biết. Chẳng qua, Độc Âm Nhi vì hắn đã đã làm thêm rất nhiều chậu gỗ dùng để đào tạo mạ giống, đặt khắp nơi bên trong sơn động.
Thời gian tiếp theo, mỗi ngày Phó Thư Bảo đều hao phí rất nhiều thời gian vào việc vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng mạ lai giống. Dưới cố gắng của hắn, cây mạ phát triển vô cùng khỏe mạnh. Hơn nữa dùng tốc độ phát triển cực nhanh, vượt qua quy tắc của tự nhiên. Ngày đầu tiên vẫn chỉ dài bằng móng tay, nhưng chỉ sau năm ngày được Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng, những cây mạ này đã cao tới bảy tấc, đã đạt tới tiêu chuẩn có thể gieo cấy rồi. Việc như vậy không thể nghi ngờ chính là một kỳ tích, ngay cả bản thân Phó Thư Bảo cũng khó mà tin được.
Mạ dài bảy tấc có thể rời khỏi chậu gỗ bồi dưỡng, bắt đầu trồng ở bên trong ruộng lúa. Chẳng qua, Phó Thư Bảo cũng không có sốt ruột lập tức giao ngay những cây mạ này cho Độc Hoạt mà là sửa sang lại khoảnh ruộng bên trong phòng thí nghiệm, phân tán vào bên trong các chậu gỗ lớn hơn do Độc Âm Nhi chế tạo thêm, hắn muốn dùng phương thức tương tự thúc đẩy cây mạ nhanh chóng tiến vào chu kỳ sinh trưởng, từ đó có thể thu được đủ số lượng hạt giống lai tạo.
Mạ bị phân tán đến các chậu gỗ lớn hơn, việc bồi dưỡng nảy sinh một vấn đề, đó chính là phải đem Luyện Nguyên Tố Lực phân tán đều đến mỗi một chậu gỗ, cũng phải tác động đến mỗi một cây mạ bên trong chậu gỗ đó. Phó Thư Bảo chưa từng làm việc giống như vậy từ trước cho tới giờ cho nên hắn cũng không nắm chắc.
- Mặc kệ, nếu như không được thì đành vận dụng biện pháp truyền thống, bồi dưỡng từng chậu một vậy.
Tĩnh tọa trong sơn động, nhìn những chậu gỗ và cây mạ đã được phân tán vào bên trong, Phó Thư Bảo đã có quyết định. Quét bỏ tạp niệm trong nội tâm, tiến vào trạng thái Không Minh, Luyện Nguyên Tố Lực từ bên trong đan điền của hắn chậm rãi thả ra ngoài, giống như là một tấm lưới, phủ gắp sơn động.
Nước có thể bốc hơi, nham thạch có thể phong hóa. Cho nên bất luận loại vật chất cùng năng lượng nào cũng đều có thể chuyển hóa, hình thái vật chất cũng là thông qua điều này tổ hợp thành. Bây giờ, việc Phó Thư Bảo làm không thể nghi ngờ chính là một lần nữa đưa Luyện Nguyên Tố Lực trở lại trạng thái năng lượng tự nhiên thuần túy giống như là ban đầu, sau đó thông qua thủ đoạn khống chế, khiến cho mỗi gốc mạ hấp thu loại năng lượng tự nhiên thuần túy này, từ đó nhanh chóng sinh trưởng, đơm hoa kết quả.
Thời gian dần trôi qua, năng lượng lưu động bên trong không gian càng ngày càng thêm đậm đặc, giống như là một màn sương bao phủ từng tấc không gian bên trong sơn động. Nhưg mà, màn sương này không có cách nào nhìn thấy được bằng mắt thường.
Vốn cho rằng muốn đem năng lượng Luyện Nguyên Tố Lực tác dụng đến mỗi một gốc mạ sẽ gặp phải khó khăn nhất định, có khả năng không thể thực hiện được. Nhưng rất nhanh, Phó Thư Bảo liền phát hiện, kỳ thật việc này cũng không khó, năng lượng Luyện Nguyên Tố Lực giống như là chủ động tìm đến mỗi một gốc mạ, rất nhanh liền thành lập nên một tấm lưới khổng lồ không ngừng cung cấp năng lượng.
Tấm lưới đặc biệt này lấy hắn làm trung tâm, với thân phận là nguồn năng lượng hạch tâm, hắn đồng thời nắm trong tay toàn bộ thao tác vận hành và biến hóa.
Trong quá trình này, hắn cũng âm thầm phát hiện, bên trong Luyện Nguyên Tố Lực của hắn, phối hợp giữa năm loại lực lượng nguyên tố cơ bản càng ngày càng thêm hoàn mỹ, tốc độ chuyển biến so với bình thường cũng nhanh hơn vài phần. Tóm lại, bồi dưỡng mạ nhìn giống như là một hành động nhàm chán không có tác dụng tu luyện, nhưng trên thực tế tác dụng của nó tuyệt đối không giống bình thường, đó chính là đề cao năng lực không chế của Luyện Nguyên Tố Lực.
Nói trắng ra, Luyện Nguyên Tố Lực giống như là một thanh đao trong tay Phó Thư Bảo, làm như thế nào mới có thể khiến cho thanh đao này ngày càng thêm sắc bén, vậy cũng chỉ có thể thông qua tôi luyện mà thôi, mà bồi dưỡng mạ chính là phương pháp tôi luyện tốt nhất.
Thời gian dần trôi qua, những gốc mạ vốn chỉ cao vài thốn liền lặng lẽ phát triển, tham lam hấp thu năng lượng Phó Thư Bảo chuyển giao cho bọn chúng. Thân chúng càng thêm rậm rạp, phiến lá cũng trở nên xanh biếc, tất cả dấu hiệu đều chứng minh một điều chúng đang phát triển vô cùng khỏe mạnh với một tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Không biết đã trải qua bao lâu. Phó Thư Bảo từ trong cảm giác vi diệu mở mắt ra, kết thúc quá trình bồi dưỡng. Mặc dù thành công, nhưng sau một phen thao tác, hắn gần như mà mệt muốn chết.
Chẳng qua, hắn cũng biết, việc sử dụng Luyện Nguyên Tố Lực quá độ mang đến cảm giác mỏi mệt lại là một chỗ tốt khó mà có được, giống như là rèn luyện cơ bắp, cơ bắp sẽ xuất hiện cảm giác nhức nỏi. Thế nhưng về sau, cơ bắp được rèn luyện sẽ càng thêm cường tráng. Hắn thông qua việc bồi dưỡng mạ rèn luyện Luyện Nguyên Tố Lực, đạo lý cũng giống như vậy, từ trong rèn luyện càng ngày càng thêm lớn mạnh.
Bình tĩnh nhìn về phía mạ trong chậu, Phó Thư Bảo đột nhiên chấn kinh.
Thời điểm ban đầu, cây mạ chỉ cao bảy tấc, sau khi trải qua bồi dưỡng, không ngờ chúng đã dài thêm hai tấc, đạt tới độ cao chín tấc!
- Đây quả thực là một kỳ tích. Thế nhưng, cuối cùng có phải là tất cả Luyện Lực Sĩ đều có thể làm được điểm này hay chỉ có người tu luyện Luyện Thiên Thần Quyển mới có thể làm được?
Không biết vì cái gì, nhìn kỳ tích trước mặt, Phó Thư Bảo đột nhiên có ý nghĩ như vậy.
Suy nghĩ trong chốc lát không tìm được đáp án, Phó Thư Bảo liền rời khỏi sơn động, đi về phía bộ tộc Độc Lang tộc. Lần bồi dưỡng tiếp theo phải chờ tới ngày mai, kế tiếp chính là khoảng thời gian nghỉ ngơi khó mà có được. Đến buổi tối, hắn muốn sử dụng thạch hạch của Linh vẫn thạch tiến hành cường hóa tu luyện, bổ sung số năng lượng đã tiêu hao, rất là vất vả.
Vừa bước vào bộ tộc Độc Lang tộc, Phó Thư Bảo đã thấy Độc Âm Nhi cùng Chi Ni Nhã thì thầm chuyện gì đó, đang đi về phía hắn.
- Hai vị muôi muội, các ngươi đang định đi đâu vậy?
Phó Thư Bảo cười, lên tiếng chào hỏi.
Đã có sự kiện "mũ" trong sơn động, Chi Ni Nhã gặp Phó Thư Bảo thần sắc tất nhiên là vừa xấu hổ vừa khẩn trương, muốn nói mà không mở miệng nói được, mặt mày ửng hồng. Độc Âm Nhi lập tức bước lên đón chào.
- Bảo ca, ngươi trở về thật đúng lúc, ta đang muốn đi sơn động tìm ngươi đây.
← Ch. 237 | Ch. 239 → |