Vay nóng Tima

Truyện:Thiên Tài Đọa Lạc - Chương 301

Thiên Tài Đọa Lạc
Trọn bộ 687 chương
Chương 301: Không tưởng được
0.00
(0 votes)


Chương (1-687)

Siêu sale Shopee


Đợi chút...

Phó Thư Bảo đột nhiên nhớ tới điều gì đó, vội nói:

- Hoàng Hồ Minh tộc trưởng, ngươi vừa mới nói... cuộn địa đồ da thú đó không chữ?

Hoàng Hồ Minh nói:

- Cuộn địa đồ da thú đó là một trong những chí bảo mà Kim Nguyệt vương triều cất giữ, có nó mới có thể tìm được năm loại linh tài nguyên tố cực phẩm, mặt khác, tấm địa đồ này cũng không phải là do da thú bình thường tạo thành, mà là da của Bạch Linh Thánh Xà, là một thần thú tại thời đại khởi nguyên rất được Xà Nhân tộc kính trọng, gặp lửa không hiện chữ, luyện hóa cũng không hiện chữ. Chỉ có thánh thủy của Xà Nhân tộc phun lên thì mới hiện chữ, Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong không biết từ đâu chiếm được một ít thánh thủy của Xà Nhân tộc, phá giải một phần nội dung trong đó, phần nội dung đó chính là manh mối về Viêm Hỏa Linh Tham ở Liệt Diễm hỏa Sơn.

Hồ Nguyệt Thiền chen miệng vào nói:

- Đây cũng là nguyên nhân mà ta biết dưới Liệt Diễm Hỏa Sơn có Viêm Hỏa Linh Tham, ta vẫn luôn muốn đi lấy khỏa Viêm Hỏa Linh Tham đó, nhưng lại không có năng lực, mãi cho đến khi Phó đại ca xuất hiện.

Hơi ngừng lại một chút, nàng mới vừa cười vừa nói:

- Lúc đầu gặp người, trong lòng của ta thực ra rất đề phòng, nhưng sau này mới biết được ngươi tại phương diện làm người cũng xem như quang minh lỗi lạc, cho nên ta mới đến tìm ngươi lần nữa để hợp tác.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Tấm địa đồ bằng da của Bạch Linh Thánh Xà mà các người nhắc đến, ta nghĩ, thứ đó hiện giờ không ở trong tay các ngươi, đúng không?

Ngay lúc Hoàng Hồ Minh kể về tấm địa đồ đó, hắn chợt nhớ đến tấm địa đồ da thú mà Ngả Mễ Đại Na đã lấy từ Băng Nguyên Đảo.

Bây giờ, tấm da thú đó đã rơi vào trong tay tộc trưởng Kim Dịch của Xà Nhân tộc rồi.

Bởi vậy xem ra, chỉ e bây giờ Kim Dịch đã phá giải được nội dung phía trên tấm da thú đó, lên đường đoạt bảo rồi. Phó Thư Bảo hắn đã chậm một bước.

- Ách? Xem ra Phó Thư Bảo đã biết về tấm da thú đó, vậy Phó công tử nói xem, tấm da thú đó hiện đang ở đâu?

Trên mặt Hoàng Hồ Minh lộ ra biểu tình tựa cười mà không phải cười.

Phó Thư Bảo nói:

- Theo ta biết, tấm da thú đó đang nằm trong tay tộc trưởng Kim Dịch của Xà Nhân tộc, lúc đó, gia chủ của đệ nhất thế gia Tú quốc – La Nghiêm đã thông qua một gian tế đoạt được tấm da thú này từ Băng Nguyên Đảo, mặt khác còn có một khối hóa thạch hổ phách, đó là thứ La Nghiêm dùng để trao đổi với Kim Dịch, giúp hắn trọng luyện nhục thân.

Phó Thư Bảo đem sự tình đại khái kể một lượt.

Mãi cho đến khi Phó Thư Bảo kể xong, Hồ Nguyệt Thiền mới nhún vai, thở dài nói:

- Nếu đã như vậy thì chúng không có hi vọng rồi, thật đáng tiếc đáng tiếc.

Phó Thư Bảo nói:

- Ta biết nếu như chúng ta hợp tác thành công, đạt được bốn loại linh tài cực phẩm còn lại, sau khi được chia một phần ba chỗ tốt, thực lực của Hồ tộc các ngươi sẽ tăng mạnh, thế nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp, hiện ta đang đối diện với rất nhiều địch thủ, căn bản không thể nào đi đối phó với Xà Nhân tộc được.

- Ha ha ha ha...

Hồ Nguyệt Thiền cười yêu kiều một tràng.

- Ngươi cười cái gì?

Trong lòng Phó Thư Bảo cảm thấy kỳ quái. Lời hắn nói là lời thật, bây giờ Hạp Cốc Quan mới thành lập, thế lực của hắn còn đang bước từng bước chập chững, dựa vào các loại quan hệ vi diệu mới có thể miễn cưỡng đạt được một không gian phát triển, căn bản không có năng lực khai chiến với địch thủ cường đại như Xà Nhân tộc.

Giá trị của bảo vật mặc dù rất hấp dẫn người khác, nhưng năng lực không đủ thì cũng không thể làm được gì.

Lúc này Hoàng Hồ Minh mới trách mắng:

- Nguyệt Thiền, không được vô lễ với Phó công tử, Phó công tử là người mà chúng ta trăm năm khó gặp, hợp tác đứng đắn mới là đạo lý.

- Đã rõ, tộc trưởng.

Hồ Nguyệt Thiền cười kiều mị, không hề có nửa phần áy náy, chỉ có mị thái câu dẫn người khác.

Nhìn biểu lộ kỳ quái của Hoàng Hồ Minh và Hồ Nguyệt Thiền, Phó Thư Bảo kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ... ta nhầm sao?

Hoàng Hồ Minh cười nói:

- Phó Thư Bảo không sai, tộc trưởng Kim Dịch của Xà Nhân tộc quả thật từ trong tay một người tên là La Nghiêm lấy được một tấm da thú, tấm da thú cũng là do da của Bạch Linh Thánh Xà tạo thành, nhưng chỉ là giả, còn cái thật thì hiện đang nằm trong tay Hồ tộc chúng ta.

Khó trách lại có phản ứng kỳ lạ như vậy, trong lòng Phó Thư Bảo nhất thời thả lỏng, nói:

- Hoàng Hồ Minh, các ngươi làm sao biết được cuộn da thú trong tay tộc trưởng Kim Dịch là giả, còn cuộn da trong tay các ngươi là thật chứ?

- Bởi vì chúng ta đã phá giải rồi.

- Cái gì? Không phải cần có thánh thủy của Xà Nhân tộc hay sao?

Hoàng Hồ Minh nói:

- Hồ tộc chúng ta là nửa người nửa thú, từ góc độ người mà xét, chúng ta có tư thái xinh đẹp, có thể nói là tài năng xuất chúng, từ góc độ thú mà xét, chúng ta lại là bách thú chi linh, Hồ tộc thuần nữ tinh huyết của chúng ta cũng có thể phá giải rất nhiều thứ, sở dĩ ta muốn ngươi đợi hai ngày, chính là muốn dùng thuần nữ chi huyết của Nguyệt Thiền phá giải nội dung trên tấm da thú này.

- Thuần nữ tinh huyết?

Trong lòng Phó Thư Bảo lại có cảm giác, đó có lẽ là máu xử nữ, hoặc là máu kinh nguyệt gì gì đó vậy.

- Đương nhiên là thuần nữ tinh huyết của Nguyệt Thiền phải đạt đến tu vi lực lượng Linh cấp, nếu không thì không thể hóa tinh thành huyết được. Cho nên, mặc dù Hồ tộc chúng ta biết cách phá giải cuộn da thú, nhưng vẫn phải đợi thời gian dài đằng đẵng như vậy.

Hoàng Hồ Minh thổn thức nói.

- Chúng ta đang đợi người như người xuất hiện, đối mặt với bảo vật mà không sinh lòng tham, là người thực hiện hứa hẹn, cho nên, ngày đó sau khi đắc thủ tại Liệt Diễm Hỏa Sơn, ta mới tấn công ngươi, công kích ngươi, thực ra chỉ là muốn thử, nếu như ngươi hại ta, vậy thì ngươi sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đạt được bốn loại linh tài cực phẩm còn lại.

Hồ Nguyệt Thiền nói, nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, phảng phất như có thể hòa tan người khác.

Lại suy nghĩ một chút, mọi nghi hoặc trong lòng Phó Thư Bảo liền thông suốt, Phó Thư Bảo cười ha hả nói:

- Thì ra là vậy, được rồi, bây giờ dù sao các ngươi cũng đã phá giải bản đồ rồi, đem ra ta xem một chút đi!

Hoàng Hồ Minh không lên tiếng, chỉ mỉm cười.

Hồ Nguyệt Thiền nâng tay lên, chỉ vào cái đầu nhỏ xinh đẹp của mình, nói:

- Đều nằm trong này cả rồi, chỉ chờ chúng ta chuẩn bị tốt sẽ xuất phát.

Phó Thư Bảo hơi sững sờ, mặc dù trong lòng cảm thấy không thoải mái, nhưng cũng hiểu được tại sao Hồ tộc lại làm như vậy. Hồ tộc đang ở thế yếu, vạn nhất mình trên đường giở chứng, Hồ Nguyệt Thiền cũng không có biện pháp. Lưu lại một đường lui cho mình, chính là cân nhắc ở khía cạnh an toàn, nếu đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Trong lòng cảm thư thái, Phó Thư Bảo mới cười nói:

- Vậy được rồi, chuyện này quyết định như vậy đi, nhân lúc các ngươi chuẩn bị, ta muốn xem xem mình có vận khí, tìm ra bộ Nguyên Nhất chiến kỹ hay không.

Tìm Nguyên Nhất chiến kỹ, ngay cả Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong cũng không được như ý nguyện, nhưng tìm thứ đó không phải dựa vào năng lực, mà là vận khí.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-687)