← Ch.489 | Ch.491 → |
Cho tới bây giờ cũng không nghĩ đến chuyện tình như vậy đã xảy ra, cho tới bây giờ cũng không tìm được nữ nhân chủ động dâng đến tận miệng như vậy. Cái gọi là hành trình đi đến Quy Vân Quốc lần này, đối với Phó Thư Bảo mà nói có thể nói là chuyến đi cực kỳ hoang đường.
Càng làm cho hắn tuyệt đối không ngờ đến chính là, nàng Thánh nữ băng thanh ngọc khiết trong ấn tượng của hắn lại là cái loại nữ nhân như thế này, thích loại hình bạo dâm như vậy, khẩu vị mạnh mẽ khiến cho ngay cả hắn cũng có chút ăn không tiêu.
Chẳng qua, trải qua mấy lần trồng trọt cần cù vất vả, cuối cùng Phó Thư Bảo vẫn là có thể cạy mở được miệng của Băng Oánh, đạt được một cái tên, Thiên Không Chi Nữ, Thánh An Na!
Chủ nhân của cái tên này chính là Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần!
Ngoại từ tin tức tình báo này, những tin tức tình báo khác, Phó Thư Bảo vẫn là một cái cũng không lấy được.
- Ngươi con mẹ nó, lão tử thiên tân vạn khổ, mệt mỏi gần chết, ngươi cũng chỉ cấp cho lão tử một chút xíu như vậy thôi sao?
- Muốn có được càng nhiều tin tức tình báo nữa à? Ngươi tỉnh lại đi! Ta không phải là đứa ngốc, nếu như nói cho ngươi biết hết rồi, ngươi còn có thể trở lại nữa sao? Ngươi còn có thể thực hiện lời hứa hẹn của ngươi nữa sao?
- ...
Cuối cùng Phó Thư Bảo cũng hiểu được, lần này đây xem như hắn đã phí công dày sức một hồi rồi, tìm được một cái tên a miêu a cẩu gì đó không chút tác dụng. Thậm chí dáng vẻ, diện mạo này nọ cũng không biết được chút gì. Hắn cũng hiểu được, nếu như hắn muốn đạt được càng nhiều những tin tức hơn, thì hắn cần phải cấp cho Băng Oánh cùng với cái gọi là Quy Vân Quốc này những chỗ tốt thật sự mới được.
Lúc này hắn bận bịu một hồi, tựa hồ cũng chỉ là một chút tiền đặt cọc của giao dịch mà thôi!
Mang theo một hồi tiếc nuối cùng với oán niệm thật lớn, Phó Thư Bảo rời khỏi Thiên Tháp Sơn. Mạc Sầu đem theo một đám người tiễn hắn đi chừng hơn một dặm. Dọc theo đường đi, lại còn cẩn thận giải thích với Phó Thư Bảo, không ngừng cười nói làm lành. Phó Thư Bảo thì lại không ngừng cười lạnh trào phúng. Chẳng qua đám người Mạc Sầu lại biểu hiện ra sự tu dưỡng cực kỳ cao, bày ra bộ dáng đánh không đánh lại, mắng không mắng lại.
- Ha hả... cũng đều là người một nhà cả, về sau thường xuyên đến chơi đùa a!
Đứng trên một cái đồi cao, trên khuôn mặt nhăn nheo như vỏ cây của Mạc Sầu nở nụ cười rạng rỡ, khẽ phất phất cánh tay gầy trơ xương của nàng ta.
Một màn cảnh tượng này, giống như là một người từ mẫu đang chảy nước mắt đưa tiễn đứa con lên đường xuất chinh, có một loại bộ dáng cảm động vô cùng.
- Ai cùng các ngươi là người một nhà? Chơi đùa con mẹ ngươi a!
Đây là phản ứng của Phó Thư Bảo.
- Giống nhau, giống nhau thôi! Vẫn là muốn mời ngươi thỉnh thoảng đến Quy Vân Cung làm khách nhiều hơn a!
- Mời con mẹ ngươi đi!
- Cứ quyết định vậy đi!
- ...
Mang theo cảm giác buồn bực ly khai khỏi Quy Vân Quốc. Thời điểm rời đi, Phó Thư Bảo phát hiện ra một ít đệ tử Quy Vân Tông đang ở trong một vài mảnh đất chăm chỉ làm việc. Khai khẩn thổ địa, sửa sang một chút cỏ dại, một mảnh bộ dáng bận rộn. Xem ra, Quy Vân Tông quả thật là định khai chi tán diệp trong này, phát triển cái gọi là Quy Vân Quốc kia.
Phiến địa phương này có được thổ địa rộng lớn, linh năng thật sự rất dư thừa, khiến cho một đại tông phái như Quy Vân Tông này bản thân đã có được tài nguyên cùng với nhân lực nhất định, liền cũng có thể phát triển ra những Lực sĩ phi thường xuất sắc. Một bên trồng trọt, sinh sản sinh lợi, một bên tu luyện, hiện tại một cái Quy Vân Quốc nho nhỏ có muốn phát triển lên cũng không phải là không có khả năng. Chẳng qua, thời gian đó nhất định cũng phải phi thường dài lâu. Phó Thư Bảo cũng không có sự kiên nhẫn đến như vậy. Cho nên mặc dù hắn ở trong phiến địa phương mới này dễ dàng có thể kiến tạo nên một cái quốc gia lớn mạnh, nhưng mà hắn cũng không có sự hứng thú đó.
Dọc theo đường đi, Phó Thư Bảo tùy tiện đi dạo một vòng, hắn phát hiện ra những tiểu quốc giống như Quy Vân Quốc vậy giống hệt như là nấm mọc sau mưa vậy, không ngừng xuất hiện. Một vài vương tôn quý tộc hiệu quả mạnh mẽ, cũng nhân cơ hội này chiếm lĩnh địa bàn, dùng cờ hiệu của bổn quốc. Nhân số của những tiểu quốc này cũng không phải là rất nhiều, nhiều thì khoảng hai ba ngàn người, ít thậm chí cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi.
Chim sẻ tuy rằng nhỏ, nhưng mà ngũ tạng cũng là đầy đủ. Những cái quốc gia nhỏ bé đến mức giống như một thôn xóm như thế này cũng có một đống lớn những Tướng quân, đại thần. Phảng phất cũng giống như là nhà giàu mới nổi vậy, một bước lên trời.
o0o
Quay trở lại doanh địa Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa, Phó Thư Bảo trực tiếp tiến nhập vào Sinh chi Không gian Trữ vật. Sửa luyện Chiến sĩ Thạch Tượng mới là chuyện tình hắn phải làm lúc này. Lập quốc, cứ để cho đám đứa ngốc tham quyền cố vị kia chơi đùa đi.
Kiểm kê một chút đám Chiến sĩ Thạch Tượng, tổng cộng có hơn năm mươi cái. Bên trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần có tổng cộng năm trăm Chiến sĩ Thạch Tượng, cộng thêm một đầu Chiến sĩ Thạch Tượng đã trộm về lần đầu tiên, Phó Thư Bảo đã trộm về tổng cộng năm mươi mốt đầu, vẫn còn hơn bốn trăm bốn mươi chín cái. Đây là một cái số lượng thật sự rất khổng lồ, nhất là thời điểm sửa luyện, cũng cần tiêu hao một khoảng thời gian nhất định.
Thời điểm trước khi hắn động thủ sửa luyện, Thất Luyện Mãng đã quay về Sinh chi Không gian Trữ vật.
- Chủ nhân, thật sự rất thuận lợi! Ta đã đem tất cả Chiến sĩ Thạch Tượng bên trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước cũng trộm hết về rồi! Hơn nữa...
Tạm dừng lại một chút, hắn lại bổ sung thêm, nói:
- Liền thậm chí Thần tượng của Luyện Ngục Thần Tước ta cũng trộm về luôn rồi!
Phó Thư Bảo cũng có chút ngoài ý muốn, nói:
- Ngươi như thế nào ngay cả Thần tượng của Luyện Ngục Thần Tước cũng trộm về luôn thế?
Thất Luyện Mãng nói:
- Không có Hy sinh giả, Luyện Ngục Thần Tước cũng sẽ không sống lại. Thần tượng Phân thân của hắn cũng sẽ không sống lại, cho nên trộm thì cũng trộm đến đây luôn. Chủ nhân là kỳ tài ngút trời, biết đâu chừng sẽ có biện pháp nào đó, đem cái Thần tượng Phân thân này làm ra chút ích lợi gì đó. Cho nên ta liền tự tác chủ trương, cùng nhau trộm nó về đây.
Phó Thư Bảo khẽ gật gật đầu:
- Một khi đã trộm về đây rồi, như vậy ta sẽ thử nghiệm một chút xem sao.
Năm trăm Chiến sĩ Thạch Tượng lần lượt được lấy ra, cuối cùng, ngay cả Thần tượng của Luyện Ngục Thần Tước cũng được lấy ra. Hơn năm trăm cái Chiến sĩ Thạch Tượng cộng thêm một cái Thần tượng Phân thân, cái đình viện của trúc xá đã không thể chứa chấp nổi. Mãi cho đến khi đem chúng đặt bớt ra bên ngoài sân. Những Chiến sĩ Thạch Tượng này thần thái uy vũ, sát khí hôi hổi, nhất thời khiến cho chung quanh trúc xá tràn ngập một cỗ khí tức sát phạt mạnh mẽ.
Vẫn còn chưa sống lại cũng đã cường hãn như thế rồi, toàn bộ sống lại mà nói, Mặc Lan Lý Sự còn cái gì để cho hắn sợ hãi nữa đây?
Lần này đây Phó Thư Bảo vẫn như trước tiến hành sửa luyện những Chiến sĩ Thạch Tượng mà trộm về từ Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần. Thứ nhất là hắn đã có kinh nghiệm một lần sửa luyện thành công, vả lại hắn cần phải tranh thủ trước khi Mặc Lan Lý Sự trở về, phát hiện ra mọi chuyện, cần phải đem năm trăm Chiến sĩ Thạch Tượng trong đó hoàn toàn sửa luyện hoàn tất. Từng cái lại từng cái Chiến sĩ Thạch Tượng bị tiến hành sửa luyện, thao tác của Phó Thư Bảo cũng càng ngày càng thành thạo hơn, thời gian sử dụng cũng càng ngày càng ít lại. Đến lúc sau, hắn thậm chí đem Luyện Thiên Đỉnh mở rộng đến dung tích có thể chứa đựng được mười Chiến sĩ Thạch Tượng, tiến hành sửa luyện cùng lúc. Việc này cần phải có Nguyên Tố Chi Hỏa cực kỳ hoàn mỹ cùng với năng lượng lực lượng thật cường đại để chống đỡ, cũng may là hắn vẫn có thể chịu đựng được. Mà đối với việc ở bên trong đại não của Chiến sĩ Thạch Tượng tiến hành lạc ấn Lực Chi Phù Văn, lại đem Kim Chi Lạc Ấn dung nhập vào đó, cái loại sự tình này, cũng giống như quá trình dùng một dấu mộc ấn ở trên một tờ giấy trắng không ngừng đóng mộc vào mà thôi, là loại chuyện có thể tiến hành đại lượng cùng với thao tác liên tục được.
Một lần sửa luyện mười Chiến sĩ Thạch Tượng không ngờ cũng liền lập tức thành công, cũng giống như tiến hành sửa luyện từng Chiến sĩ Thạch Tượng vậy. Cái kết quả này khiến cho Phó Thư Bảo cũng thở dài ra một hơi. Bởi vì nếu phải tiến hành sửa luyện từng cái từng cái một, như vậy kỳ hạn một tháng, thậm chí là hai tháng căn bản cũng không thể hoàn thành được. Mà lần sửa luyện thành công mười cái cùng một lúc này, cái này cũng có ý nghĩa là hắn rất có thể trước khi thời hạn đến liền hoàn thành việc sửa luyện toàn bộ Chiến sĩ Thạch Tượng rồi!
Một lần sửa luyện liên tục liền sửa luyện được ba mươi sáu Chiến sĩ Thạch Tượng, nhưng Phó Thư Bảo vẫn cảm thấy hiệu quả này chậm chạp vô cùng. Hắn nghĩ thấy hắn vẫn còn có thể tiếp tục sửa luyện thêm nữa, đạt đến số lượng đầy đủ năm mươi mốt Chiến sĩ Thạch Tượng ở đây. Nhưng mà suy nghĩ một chút, hắn vẫn không có tiếp tục sửa luyện các Chiến sĩ Thạch Tượng trộm được từ bên trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần nữa, mà là nếm thử việc sửa luyện một đầu Chiến sĩ Thạch Tượng trộm được từ bên trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước.
Mặt ngoài nhìn qua tựa hồ như giống nhau, nhưng kỳ thật cũng hoàn toàn không giống. Bởi vì cái mà Luyện Hoa Nữ Thần nắm giữ là Kim Chi Lạc Ấn, mà Luyện Ngục Thần Tước nắm giữ lại là Thổ Chi Lạc Ấn. Cái mà hắn phải làm chính là dùng Hỏa Chi Lạc Ấn để mà sửa luyện đầu Chiến sĩ Thạch Tượng do Luyện Ngục Thần Tước luyện chế kia.
Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa lại một lần nữa vây quanh Luyện Thiên Đỉnh. Tâm thần của Phó Thư Bảo cũng tiến nhập vào trong một mảnh cảnh giới không minh, chỉ còn lại ý chí luyện chế mà thôi. Một phần ý chí này thao tác hết thảy mọi thức, thậm chí cả việc tổ hợp Lực Chi Phù Văn cùng với lạc ấn nguyên tố quan trọng nhất trong việc sửa luyện nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua, là một con sông một đi không trở về.
Ở xa xa, Thất Luyện Mãng, Đan Thư Thần Thú cùng với Luyện Thiên Thử khẩn trương nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, thậm chí ngay cả nghị luận cũng nhỏ giọng vô cùng.
- Ba ba tuy rằng là kỳ tài ngút trời, nhưng mà cũng không có nắm giữ Thổ Chi Lạc Ấn của Luyện Ngục Thần Tước, hắn mù quáng sửa chữa đám Chiến sĩ Thạch Tượng mà Tiểu Thất ngươi đã trộm trở về, không biết là có thành công hay không?
Đan Thư Thần Thú biết quá trình sửa luyện của Phó Thư Bảo là đang xảy ra chuyện gì, mà cũng là bởi vì hiểu biết cẩn thận tỉ mỉ đối với chuyện này, cho nên hắn đối với việc nếm thử lần này của Phó Thư Bảo cũng có chút lo lắng.
Thất Luyện Mãng nói:
- Không biết vì cái gì, ta cuối cùng cảm giác được sẽ có kỳ tích xuất hiện!
Đan Thư Thần Thú nói:
- Hy vọng đi, bằng không, Tiểu Thất ngươi có thể đã phí công một hồi rồi.
Nếu như không thể sửa luyện thành công, quả thật, tất cả các Chiến sĩ Thạch Tượng mà Thất Luyện Mãng từ trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước trộm trở về cũng đều không có tác dụng rồi. Về phần cái pho Thần tượng Phân thân càng cường đại cùng thần bí hơn kia, vậy càng không cần phải nghĩ tới việc sử dụng đến nữa.
Lại trải qua thêm một thời gian nữa, Luyện Thiên Đỉnh đột nhiên phát ra một tiếng vang trầm mặc. Một mảnh ánh lửa xoay tròn từ trong thân đỉnh phóng thẳng lên cửu thiên, kéo theo một cái đuôi lửa thật dài phóng lên thiên không cao đến chừng mấy chục thước.
Lập tức một đạo thân ảnh màu đỏ chợt từ bên trong Luyện Thiên Đỉnh phóng vọt ra.
Phốc!
Hỏa ảnh đáp xuống mặt đất, đúng là Chiến sĩ Thạch Tượng từ bên trong Luyện Thiên Đỉnh nhảy vọt đi ra. Toàn thân của hắn tuy rằng không cao lớn uy vũ bằng các Chiến sĩ Thạch Tượng trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần, trên người cũng không có các loại áo giáp uy vũ, đi chân trần, vẻn vẹn ở chỗ giữa hai chân mới có một mảnh khố che đậy lại bộ vị tượng trưng giới tính mà thôi, giống hệt như một chiến sĩ bộ lạc đến từ các bộ lạc nguyên thủy nào đó. Nhưng mà một Chiến sĩ Thạch Tượng bộ dáng nhỏ bé như thế này, lại khiến cho người khác cảm giác được phi thường dữ tợn cùng với bưu hãn.
- Hắn... ba ba thành công rồi!
Đan Thư Thần Thú là người đầu tiên thốt lên. Trước hết nghi ngờ lão ba cũng chính là hắn, mà người đầu tiên ca ngợi cũng chính là hắn.
Lúc này Phó Thư Bảo lại giống như là không hề nghe thấy Đan Thư Thần Thú vừa mới kêu lên cái gì, chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm đầu Chiến sĩ Thạch Tượng vừa mới ra lô này. Trong khoảnh khắc, hắn đột nhiên đạt được một cái kết luận. Đám Chiến sĩ Thạch Tượng từ trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước trộm tới, so với Chiến sĩ Thạch Tượng trộm ra từ trong Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần thì mạnh hơn ít nhất một phần ba! Điểm ấy chỉ từ trên lực trường lực lượng tản mát ra từ trên người của chúng liền có thể phán đoán ra được.
Phốc!
Đầu Chiến sĩ Thạch Tượng giống như chiến sĩ bộ lạc, cả người bốc lên ngọn hỏa diễm hừng hực, hướng về phía Phó Thư Bảo ứng tiếng nói:
- Tham kiến chủ nhân!
Thành công rồi! Chiến sĩ Thạch Tượng đã mở miệng nói chuyện, như vậy chứng tỏ rằng hắn đã có được khả năng suy nghĩ, những bộ phận ấn ký quan trọng nhất trong đại não của bọn chúng là hoàn toàn bình thường.
- Được rồi! Từ nay về sau ngươi cùng với tộc nhân của ngươi liền trở thành Quân đoàn Luyện Ngục của ta đi! Ha ha ha...
Phó Thư Bảo thoải mái cười to. Những oán niệm gặp phải từ trên người của Băng Oánh nháy mắt đảo qua không còn gì nữa. Hắn cũng có thể hiểu được một chút, Tứ Đại Trấn Quốc Đại Thần của Luyện Quốc tại Thời đại Khởi Nguyên tuy rằng cũng không có cùng một loại lạc ấn nguyên tố, đều tự luyện chế ra Chiến sĩ Thạch Tượng của riêng mình, nhưng mà bản thân lại có đặc tính tương thông lẫn nhau. Chỉ cần thay đổi các tổ hợp Lực Chi Phù Văn bên trong, thay đổi lạc ấn nguyên tố, hắn có thể có được một Chiến sĩ Thạch Tượng hoàn toàn mới. Ví dụ như, vốn dĩ là lạc ấn Thổ nguyên tố, sau khi hắn đem nó thay đổi thành lạc ấn Hỏa nguyên tố, các Chiến sĩ Thạch Tượng này liền đạt được đặc tính cả người bốc lửa, uy vũ tuyệt luân.
Dựa theo lý thuyết này, về sau gặp được các Chiến sĩ Thạch Tượng của các Trấn Quốc Chi Thần khác, hắn hoàn toàn có thể sửa luyện thành Chiến sĩ Thạch Tượng của chính hắn!
Đối phó với Mặc Lan Lý Sự, nguồn vốn trong tay của hắn đang không ngừng tích lũy cùng với tăng cường lên.
← Ch. 489 | Ch. 491 → |