← Ch.491 | Ch.493 → |
Một tia gió thổi này cũng không phải là tự nhiên thổi vào, mà chính là phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo, từ lúc sáng sớm cũng đã ẩn vào trong Quy Vân Cung. Hiện tại nó cũng đã theo đuôi của Băng Oánh tiến vào trong tẩm cung.
Đúng như những gì mà mụ cáo già Mạc Sầu từng phỏng đoán, cái loại người giảo hoạt như Phó Thư Bảo vậy cũng sẽ không cam tâm tình nguyện tìm được một chút tinh tức tình báo như vậy, hắn nhất định sẽ ẩn vào dò hỏi thêm càng nhiều tin tức tình báo hơn.
Mạc Sầu đoán được Phó Thư Bảo sẽ làm như vậy, nhưng lại không có cách nào đoán được Phó Thư Bảo lại sử dụng phân thân lực lượng để thăm dò tin tức tình báo, mà không phải là tự thân lẻn vào thăm dò.
Thời điểm này, Băng Oánh đột nhiên ngừng lại việc đọc thơ, giương mắt nhìn chằm chằm vào cái đĩa màu đen kia, lợi dụng sự phản quang của cái đĩa mà quan sát vị trí nơi phân thân lực lượng của hắn đang ẩn nấp, thật đúng là dọa cho Phó Thư Bảo nhảy dựng lên, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ ả tiện nhân này đã phát hiện ra phân thân lực lượng của ta sao?
Băng Oánh đột nhiên đứng thẳng người lên, lạnh lùng nói:
- Ai đang rình mò ở đây? Biết nơi này là địa phương nào không? Xuất hiện đi!
- Di? Liền thậm chí ngay cả Mặc Lan Lý Sự cũng không thể phát hiện ra phân thân lực lượng của mình, như thế nào có thể bị một nữ nhân tu vi thấp như vậy phát hiện ra chứ?
Trong lòng Phó Thư Bảo mặc dù có chút hoài nghi, nhưng mà cũng không dám khẳng định. Dưới sự khống chế của hắn, phân thân lực lượng không chút cử động dùng một loại hình thái giống như ẩn hình, giống hệt như không khí vậy, từ đầu đến cuối vẫn luôn trốn ở trong góc tường.
- Hừ! Phó Thư Bảo, là ngươi hay sao? Cút ra đây cho ta!
Băng Oánh đột nhiên thốt lên một câu.
Trái tim của Phó Thư Bảo nhất thời nhảy lên một chút, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ trên người của nàng có loại Luyện Lực Khí lợi hại nào đó, có thể phát hiện ra phân thân lực lượng của ta hay sao? Đúng rồi! Có thể nào là cái loại giống như cái đĩa đặt ở trên bàn làm việc kia hay không? Cái đĩa kia cùng loại với một cái gương đồng, mà nếu là gương đồng mà nói, hẳn phải đặt trên bàn trang điểm mới đúng, vì cái gì lại đặt trên bàn sách khác thường như vậy cơ chứ?
Băng Oánh rất nhanh ở trong tẩm cung tìm tòi một lần, trừ bỏ dùng mắt thường cùng với trực giác quan sát, lực trường lực lượng cũng không hề buông tha mỗi một góc bí ẩn bên trong tẩm cung. Sau khi chấm dứt, nàng mới một lần nữa đi tới bên cạnh bàn học, hít mạnh một hơi:
- Thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ thời điểm Thiên La Bàn chiết xạ ánh sáng, khiến mắt ta bị nhiễu loạn hay sao?
Hóa ra cái đĩa kim loại màu đen kia gọi là Thiên La Bàn.
Trong lòng Phó Thư Bảo vừa động, cái tên này khiến cho hắn kỳ diệu khó hiểu liên tưởng đến Thiên Không Nữ Thần cùng với nhân vật thần bí mà lúc trước Băng Oánh đã từng nhắc tới, Thiên Không Chi Nữ Thánh An Na, giữa ba người này có thể có liên hệ gì đó hay không?
- Phó Thư Bảo, ngươi đừng trốn tránh nữa! Ta biết chính là ngươi! Xuất hiện đi, chỉ cần ngươi ra, ta liền nói cho ngươi biết càng nhiều những tin tức tình báo!
Tựa hồ vẫn không hoàn toàn yên tâm, Băng Oánh vẫn còn nói thêm một câu.
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm cười nhủ nói:
- Cái loại phép khích tướng hạ cấp như vậy mà muốn lừa để cho phân thân lực lượng của lão tử hiện thân hay sao? Nữ nhân ngu xuẩn a! Ngươi cho là chỉ số thông minh của lão tử đều rác rưởi giống như ngươi vậy sao?
Đủ các loại hiện tượng khiến cho Phó Thư Bảo hiểu được, Băng Oánh cũng không phải là phát hiện ra sự tồn tại của phân thân lực lượng của hắn, mà là có điều hoài nghi, muỗn dùng phép khích tướng để lôi hắn ra mà thôi.
- Haizzz... quả thật là đã hoa mắt rồi!
Băng Oánh cười khổ lắc lắc đầu, ngồi trở lại trên ghế sau bàn sách, nâng lên quyển thơ tập vốn dĩ vẫn còn chưa có đọc xong, tinh tế tiếp tục đọc tiếp.
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Nàng ta đã có sự cảnh giác, nếu như ta lại tìm phân thân lực lượng đi tiến hành điều tra mà nói, bất cứ một động tĩnh rất nhỏ nào đó cũng đều sẽ bị nàng phát hiện ra. Nhưng mà nếu cứ tiếp tục đứng yên bất động mãi như vậy, ta còn có thể dò hỏi được tin tức tình báo cái lông chim gì nữa a? Con mẹ nó, trong hoàn cảnh cửa sổ cũng đóng chặt như thế này, hành động của phân thân lực lượng quả thật là rất bị hạn chế a! Phải làm gì bây giờ đây?
Nếu như Băng Oánh không ở trong tẩm cung, Phó Thư Bảo liền có thể để cho phân thân lực lượng đi lại khắp nơi, tìm kiếm những manh mối có giá trị nào đó, bởi vì cũng sẽ không vướng bận chuyện gây ra động tĩnh. Nhưng mà trong hoàn cảnh ngay cả cửa sổ cũng đóng chặt như vậy, phân thân lực lượng liền không thể mượn chuyện gió thổi mà che giấu những động tĩnh khi tiến hành tìm kiếm. Hơn nữa Băng Oánh cũng đang có mặt ở trong này, năng lực của phân thân lực lượng cho dù lớn đến mức nào, cũng sẽ bị phát hiện ra.
Tại thời điểm Phó Thư Bảo đang suy tư không biết nên hành động như thế nào, thì cái đĩa kim loại màu đen trước mặt của Băng Oánh đột nhiên phát ra một đạo quang hoa nhàn nhạt. Sai đó, một hiện tượng càng quỷ dị hơn cũng xuất hiện.
Đó là một mảnh quang mang quỷ dị do màu đen cùng với màu trắng đan xen với nhau. Màu đen thì hoàn toàn tối tăm hắc ám, màu trắng thì thuần khiết như tuyết. Cả hai cái hỗn hợp cùng một chỗ với nhau, hình thành nên một thông đạo hắc bạch phân minh. Bên ngoài là màu đen, bên trong là màu trắng, có ranh giới vô cùng rõ ràng. Đại khái nhìn qua, giống hệt như là một cảnh tượng nhật thực thu nhỏ lại vậy.
Càng quỷ dị hơn nữa chính là, cái thông đạo hắc bạch đan xen kia khi mở rộng ra ngoài khoảng chừng hơn ba thước, màu đen bên ngoài mở rộng ra chừng hai thước, màu trắng bên trong cũng chỉ chiếm cứ ước chừng hơn một thước mà thôi.
Cái đĩa kim loại màu đen kia đột nhiên biến hóa khiến cho Băng Oánh cả kinh một trận. Nhưng mà rất nhanh sau đó nàng liền trấn định lại. Bất chấp quyển thi tập trên tay mình, cũng bất chấp mặt đất lạnh như băng cùng với vô cùng cứng rắn, liền quỳ rạp hai gối xuống trên mặt đất. Động tác của nàng hết sức rõ ràng, thân trên phủ phục xuống mặt đất, cặp mông trắng khẽ nhếch lên cao một chút, bày biện ra một bộ dáng rất căng tròn mà đầy đủ.
Một màn cảnh tượng như vậy, rất hấp dẫn, rất kích thích, cùng với bộ dáng thành kính cùng với cung kính của Băng Oánh hoàn toàn tương phản nhau, vô cùng mâu thuẫn.
Cặp mông xinh đẹp cùng với những cảnh tượng che giấu bên trong cặp mông kia cùng với sự hấp dẫn của cái đĩa màu đen trên bàn đi so sánh với nhau, thì giờ phút này Phó Thư Bảo sẽ càng để ý đến cái sau hơn. Tuy rằng một bộ phận ánh mắt của phân thân lực lượng của hắn vẫn còn dừng lại ở những vị trí không nên dừng lại, nhưng mà lực chú ý của chân thân hắn đã tập trung bên trên cái đĩa màu đen kia.
Chuyện Quy Vân Tông thành lập nên Quy Vân Quốc trong mắt của Phó Thư Bảo chính là một cái chê cười thật lớn. Nhưng trong cảm nhận của mọi người Quy Vân Tông thì chính là một chuyện tình phi thường thần thánh cùng với vĩ đại. Mà Băng Oánh trong cảm nhận của bọn họ càng là một Nữ vương không thể nào mạo phạm. Một vị Hoàng giả nắm giữ giang sơn xã tắc, nắm giữ đại quyền sinh sát của toàn dân, đó chính là một loại trang nghiêm uy vũ như thế nào. Như thế nào lại có một bộ dáng thành kính như vậy để cúng bái một cái đĩa kim loại cơ chứ?
Chỉ có duy nhất một loại khả năng, đó chính là cái đĩa màu đen này ở trong cảm nhận của Băng Oánh quả thật là tồn tại giống như Thần vậy, có được thần lực phi thường cường đại!
Đúng lúc này, thanh âm của một nữ tử đột nhiên từ bên trong cái đĩa kia vang lên.
- Băng Oánh, những chuyện mà ta muốn ngươi làm, ngươi đã làm đến đâu rồi?
Thanh âm bên trong cái đĩa kia vô cùng thanh thúy dễ nghe, cẩn thận nghe qua, không ngờ còn có một loại hương vị hơi non nớt nữa.
Nếu như chỉ vẻn vẹn nghe qua thanh âm kia mà phỏng đoán, thì nữ nhân có được cái thanh âm kia, nhiều nhất cũng chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, sẽ không hơn hai mươi tuổi.
- Ta đã từng cùng Phó Thư Bảo gặp mặt rồi, cũng dựa theo sự phân phó của Thánh An Na các hạ, đem tên của ngài tiết lộ cho hắn biết.
Băng Oánh thoáng ngẩng đầu lên một chút.
Nghe đến đây, trái tim của Phó Thư Bảo nhất thời nhảy loạn lên một hồi, trong lòng thầm nghĩ:
- Không nghĩ tới chủ nhân của thanh âm này chính là Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần Thánh An Na. Ta mãi vân luôn kỳ quái, không biết Băng Oánh như thế nào có thể biết được tin tức tình báo của Hy sinh giả Thiên Không Nữ Thần. Hóa ra... giữa hai người có tồn tại phương thức liên hệ như thế này.
- Hắn có phản ứng thế nào?
Thanh âm của Thánh An Na lại vang lên.
- Cũng giống như những gì Thánh An Na các hạ lường trước, hắn hoài nghi nguồn tin tức của ta, đồng thời đối với những gì ta nói với hắn cũng đều cảm thấy chưa đủ.
Băng Oánh nói.
- Tiếp Dẫn Chi Thuyền đã trên đường xuất phát rồi, dựa theo những lời ta nói mà làm, ngươi có thể đi lên được Tiếp Dẫn Chi Thuyền, Quy Vân Quốc do Quy Vân Tông các ngươi thành lập cũng sẽ có thể phát triển trở thành một cường quốc ngạo thị thế giới! Phải biết rằng, lời hứa hẹn của Thiên Không Nữ Thần tuyệt đối có thể thực hiện được a!
- Băng Oánh vĩnh viễn ghi khắc ân tình của Thánh An Na các hạ cùng với Thiên Không Nữ Thần! Ta sẽ tận lực làm mỗi một sự tình mà ngài phân phó.
Băng Oánh lại thành kính phủ phục xuống, cặp mông trắng lại một lần nữa nhếch cao lên, hình thành nên một cái biên độ mê người. Mảnh đất thần bí dưới cặp mông lại một lần nữa phô bày rõ ràng ra, tràn ngập hương vị thành thục.
- Ta biết buộc ngươi cùng với Phó Thư Bảo ở cùng một chỗ với nhau, ngươi cũng sẽ không cam tâm tình nguyện, trong lòng sẽ có ủy khuất. Nhưng mà, đây là con đường ngươi bắt buộc phải đi! Có hiểu được ý tứ của ta hay không?
- Băng Oánh hiểu được! Trên thực tế... ta hiện tại cũng không biết thế nào là ủy khuất cả!
Trong lời nói của Băng Oánh ẩn chứa rất nhiều ý tứ.
- Ha hả... như vậy thì tốt rồi! Lần liên lạc này liền đến đây mà thôi! Mười ngày sau ta sẽ tiếp tục liên lạc với ngươi nữa. Thời điểm đó, ta cũng sẽ rất nhanh đi tới nơi này!
Nói đến đây, mảnh quang hoa hắc bạch giao nhau kia đột nhiên biến mất. Cái chén kim loại màu đen kia khôi phục lại trạng thái phản quang nhàn nhạt lúc ban đầu.
Lúc này Băng Oánh mới từ trên mặt đất đứng lên, sửa sang lại một chút quần áo trên người mình.
Không mất bao lâu thời gian, thanh âm đọc thơ tinh tế lại một lần nữa truyền đến. Chuyện tình vừa phát sinh lúc nãy, tựa hồ cho tới bây giờ cũng chưa từng phát sinh ra.
Thời điểm này có muốn hiện thân mà nói, tuyệt đối cũng không cần thiết nữa. Cho dù muốn tìm tòi những manh mối gì đó cũng chẳng cần thiết nữa, ngược lại sẽ khiến cho Băng Oánh phát hiện ra. Đã biết cái đĩa màu đen kia là một công cụ liên lạc, biết sự tồn tại của Thánh An Na, đối với Phó Thư Bảo mà nói, thu hoạch lần này cũng đã đủ lớn rồi.
Phân thân lực lượng lặng lẽ không một tiếng động rời khỏi Quy Vân Cung.
Ở bên trong một vùng đồng quê trống trải, Phó Thư Bảo thản nhiên mở hai mắt ra, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
- Thật sự không thể tưởng được, ả tiện nhân Băng Oánh này không ngờ cùng với Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần lại có liên hệ trực tiếp như vậy. Xem ra trước đây ta từng phỏng đoán là nàng có được kỳ ngộ, thực lực mới có thể tăng nhanh lên như vậy, hóa ra cái kỳ ngộ này chính là Thánh An Na a! Hiện tại xem ra, cũng chỉ có tồn tại giống như là Thánh An Na vậy mới có thể trong khoảng thời gian ngắn để cho tu vi lực lượng của nàng gia tăng mạnh lên như thế. Còn nữa, cái đĩa kim chúc màu đen kia khẳng định là một món Luyện Lực Khí đến từ Thời đại Khởi Nguyên, người ở thời đại hiện tại đừng nói là luyện chế, thậm chí nghe cũng chưa từng nghe nói qua nữa!
Sửa sang lại một chút suy nghĩ trong đầu, Phó Thư Bảo liền nghĩ đến càng nhiều điểm khác hơn.
Nhưng cũng có một vài điểm khiến cho hắn nghĩ mãi cũng không hiểu nổi.
Cái thế giới nội tráo này bị một hộ tráo năng lượng cực kỳ cường đại ngăn cách cùng với thế giới bên ngoài, muốn đi ra ngoài là không có khả năng, đồng dạng, muốn tiến vào trong cũng không thể nào làm được. Nhưng mà cái nàng Thánh An Na này lại nói rằng một khoảng thời gian nữa nàng ta sẽ vào trong này. Như vậy, nàng ta như thế nào có thể vào trong này đây?
Còn nữa, ở bên trong Thần Miếu của Thiên Không Nữ Thần trên Thánh Thập Tự Sơn, bên trong cái ao nước màu đen kia, người nằm trong đó đến tột cùng là ai đây?
Hơn nữa, một khi Băng Oánh đã có một chỗ dựa to lớn vững chắc như là Thánh An Na vậy, vì cái gì còn muốn ôm lấy cái đùi của hắn, thậm chí còn không tiếc hy sinh thân thể chính mình để đổi lấy những ích lợi này đây?
- Haizzz... thật sự là làm cho người ta hoang mang a! Mặc kệ! Ta cứ việc dựa theo kế hoạch của ta, trước tiên sửa luyện các Chiến sĩ Thạch Tượng, cường đại bản thân trước, chỉ có như vậy mới có thể tiếp tục sinh tồn được.
Phó Thư Bảo hít mạnh một hơi, buông tha việc tiếp tục suy tư những vấn đề không thể tìm được đáp án.
Hết thảy các đáp án cuối cùng cũng đều sẽ được công bố, ngay tại thời điểm Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện.
Trước khi thời điểm đó xảy ra, hắn phải làm ra hết thảy sự chuẩn bị cần thiết.
← Ch. 491 | Ch. 493 → |