← Ch.515 | Ch.517 → |
Bên trong thông đạo xoáy nước cũng không hề có nước, thân thể Phó Thư Bảo khẽ vặn người, tốc độ tiến nhanh, trong nháy mắt đã đuổi theo kịp đoàn Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa mà hắn đã tiện tay phóng vào lúc trước.
Ở phía trước, địa phương mà ánh sáng không thể nào chiếu xạ tới được, vẫn như trước là một mảnh hắc ám, cũng không thể đoán ra được dòng kênh đào ngầm này sâu đến bao nhiêu!
Nếu là dưới tình huống bình thường, không có dòng kênh ngầm nào có thể đạt được độ sâu khủng bố đến như vậy. Tuy rằng sử dụng kỹ thuật của Luyện Lực sĩ tiến hành đào ra một con kênh đào có chiều sâu lên đến vạn thước cũng không thành vấn đề. Nhưng mà ai lại có loại nhu cầu như vậy cơ chứ?
Ầm!
Song chưởng khẽ mở ra, hai tay của Phó Thư Bảo nhất thời đâm mạnh vào bên trong vách tường nước đang không ngừng luân chuyển bên cạnh mình. Thân thể hắn cũng đạt được sự cân bằng nhất định, nhưng mà sự cân bằng của vách tường nước lại bởi vì thế mà bị phá hư, khiến cho toàn bộ xoáy nước cũng rung động lên một trận.
- Không xong!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm kêu lên một tiếng, cuống quít thu hồi lại hai tay, thân thể co nhỏ lại.
Lại thêm một đoàn Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa từ trong tay phải đánh mạnh xuống phía dưới. Ánh sáng thoáng hiện lên, Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng nhìn thấy được tấm Phân Thủy Trấn Băng Phù mà hắn ném xuống lúc nãy. Tấm Linh phù hiện tại vẫn còn xoay chuyển, chấp hành nhiệm vụ được giao cho, phân tách dòng nước, kéo dài thông đạo. Một tấm Linh phù nhỏ nhỏ, giống hệt như một đầu cự thú không ngừng hút nước. Những nơi nó đi qua, dòng nước không chỗ nào không tách ra hai bên, sau đó nhanh chóng luân chuyển, hình thành nên một thông đạo xoáy nước.
Một thông đạo xoáy nước đường kính khoảng chừng hai thước, căn bản không thể nào thi triển được Lực Lượng Chi Dực. Phó Thư Bảo đem lực lượng ngưng tụ lại dưới chân mình, mượn dùng lực lượng để huyền phù, thế nhưng vẫn còn có thể để cho thân thể rơi chậm lại một chút. Mỗi khi Phân Thủy Trấn Băng Phù đi tới một đoạn khoảng cách, hắn lại đem thân thể mình hạ xuống một đoạn khoảng cách tương ứng, bảo trì không thay đổi.
Thời điểm này, Phó Thư Bảo cũng rốt cuộc có được cơ hội tiến thêm một bước quan sát dòng kênh đào ngầm.
Bất luận là một dòng sông nào, chỉ cần có nước, nhất định sẽ có cá. Nhưng mà nhìn xuyên qua vách tường nước đang không ngừng chuyển động kia, Phó Thư Bảo thế nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của con cá nào. Chẳng những không có một con cá nào, liền thậm chí ngay cả một con tôm, con cua nhỏ cũng đều không thấy. Về phần các loại sinh vật phù du, rong rêu này nọ, toàn bộ cũng đều không có.
- Chẳng lẽ dòng kênh đào ngầm này là một dòng sông chết không có sinh mệnh sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm đoán.
Lại đi xuống thêm một đoạn khoảng cách nữa, phỏng chừng đã cách mặt đất của cảng khẩu chừng một dặm rồi, dòng nước bên trong thông đạo lốc xoáy đột nhiên trở nên thong thả lại. Không khí bên trong thông đạo lốc xoáy cũng đột nhiên trở nên rét lạnh hơn nhiều. Càng đi xuống bên dưới, nhiệt độ càng hạ thấp xuống mãnh liệt. Phó Thư Bảo ở bên trong dòng nước không ngờ đã phát hiện ra mảnh băng vụn!
Phân Thủy Trấn Băng, tác dụng thứ hai, Trấn Băng, bắt đầu thể hiện ra.
Vù vù!
Theo động tác của Phân Thủy Trấn Băng Phù, thông đạo lốc xoáy lại càng hướng sâu bên dưới lòng đất mà không ngừng kéo dài ra. Thời điểm này dòng nước trên vách cũng không còn luân chuyển nữa, mà là một mảnh tường băng trắng xóa. Dựa theo màu sắc của tường băng cùng với các đặc tính vật lý khác mà xét, thì niên đại hình thành lớp băng cứng này, ít nhất cũng đã có lịch sử hơn vạn năm rồi.
- Đó là cái gì?
Phó Thư Bảo đột nhiên phát hiện bên ngoài vách tường băng có một thứ gì đó. Cẩn thận nhìn lại, không ngờ nó lại là một con cá chép bị đóng băng!
Con cá chép kia vẫn còn đang duy trì bộ dáng linh hoạt như còn sống vậy. Lớp vẩy cá màu đỏ vô cùng tiên diễm, hết sức xinh đẹp. Cặp mắt cá mở to vẫn đen bóng như cũ, tựa hồ chỉ là đang ngủ trong nháy mắt mà thôi, thế nhưng lại đến cả vạn năm sau cũng vẫn chưa có tỉnh lại.
Chụp tay một cái, năm đầu ngón tay đã đâm vào trong lớp băng. Phó Thư Bảo đem con cá chép đóng băng kia chụp vào trong tay. Thời điểm này hắn mới phát hiện ra, chất thịt của con cá chép này vẫn còn chưa có bị phá hư, vẫn còn duy trì mức độ tươi mới, còn có thể sử dụng được.
- Chẳng lẽ, đã có người trong nháy mắt đã tiến hành đóng băng toàn bộ mạch nước ngầm ban đầu của nó, đem toàn bộ hết thảy sinh vậy dưới nước đều đóng băng lại. Nếu là như vậy mà nói, thì thực lực của người đó quả thật phi thường khủng bố a!
Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh sợ hãi.
Oanh long!
Một thanh âm va chậm cực mạnh đột nhiên từ bên dưới truyền lên. Thông đạo do lớp băng cứng hình thành nhất thời xuất hiện vết nứt nẻ lan tràn. Dòng lốc xoáy nước bên trên kia cũng lay động mãnh liệt một hồi, rất có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào.
- Phân Thủy Trấn Băng Phù, định!
Phó Thư Bảo cuống quýt phất tay một cái, đem Phân Thủy Trấn Băng Phù bên dưới thu hồi lại. Không còn cùng với thứ bên dưới chống chọi nữa, nhất thời khiến cho động tĩnh biến mất, toàn bộ thông đạo khôi phục lại bình thường. Chẳng qua năng lượng của Phân Thủy Trấn Băng Phù cũng đã tiêu hao một lượng rất lớn. Toàn bộ thông đạo này tuy rằng tạm thời vẫn còn được bảo lưu lại, nhưng mà cũng sẽ kéo dài thêm không được bao lâu nữa.
Đem thân thể hạ xuống, vẫn luôn duy trì sự cảnh giác. Phó Thư Bảo rốt cuộc ở địa phương ước chừng sâu thêm khoảng một trăm thước nữa, nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng quỷ dị. Thứ mà Phân Thủy Trấn Băng Phù va chạm cũng không phải là lớp nham thạch cứng rắn, mà là một khối băng cứng màu huyết sắc!
Màu trắng cùng với huyết sắc, cả hai loại màu sắc vô cùng bắt mắt liên hợp lại với nhau, cũng là một cảnh tượng vô cùng yêu dị.
Lớp băng cứng huyết sắc kia, giống hệt như mặt đất của bãi chiến trường vậy, bên trên nhiễm đầy máu tươi của những người đã chết. Nhìn thấy lớp băng huyết sắc này, phảng phất giống như là nhìn thấy một thanh đao lớn bay múa, sau đó chém thẳng xuống thân thể người khác, chém nát bấy tứ chi, còn có nội tạng nữa... Những cái này, khiến cho người ta không nhịn được sinh ra loại cảm giác sợ hãi tận đáy lòng.
Nhưng mà, lớp băng cứng huyết sắc kia cũng không phải là thứ duy nhất khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy khiếp sợ. Khiến cho hắn càng cảm thấy hoang mang kinh ngạc hơn chính là, ở trên lớp băng cứng huyết sắc kia, không ngờ lại có một mảnh Lực Chi Phù Văn cùng cấp bậc với Thần lực của Luyện Hoa Nữ Thần lưu lại. Hắn đã từng luyện hóa qua Thần lực bên trong Luyện Hoa Quyền Trượng do Luyện Hoa Nữ Thần lưu lại, tự nhiên biết rõ ràng đặc tính của loại lực lượng này. Đây chính là loại cảm giác quen thuộc khắc ghi trong lòng a.
Mảnh Lực Chi Phù Văn bên trên tầng băng cứng huyết sắc kia gần như là một loại hình thức trình bày hỗn loạn không có chút ăn khớp nào cả. Nhưng mà ở bên dưới chúng nó, lại là một đám văn lộ huyết sắc phi thường tinh mịn. Bởi vì nó thuần là một màu huyết sắc, cho nên rất khó có thể phân biệt được. Chính vì thế cho nên Phó Thư Bảo quan sát cả nửa ngày, cẩn thận nghiên cứu, cuối cùng mới phát hiện ra sự tồn tại của chúng nó. Phát hiện này khiến cho hắn khẽ rùng mình một cái. Bên dưới dòng kênh đào ngầm này không ngờ lại còn cất giấu một cái Phong Ấn Luyện Lực Khí như thế này!
Hơn nữa, đây còn là cái loại Phong Ấn Luyện Lực Khí cao cấp nhất từ trước đến giờ Phó Thư Bảo từng gặp qua. Nó so với Phong Ấn Luyện Lực Khí hình thái ngân hà bên trong Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước còn cường đại hơn rất nhiều.
Bởi vì, cái mà nó sử dụng cũng không phải là Lực đan Linh thú, mà là... Thần lực!
Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp, nó đang phong ấn cái gì bên dưới?
Đặt chân lên trên cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp kia, tâm tình của Phó Thư Bảo phức tạp đến cực điểm. Hắn mãi không dám đi xuống dòng kênh đào ngầm này để thám hiểm, chủ yếu chính là bởi vì tu vi lực lượng lúc trước không thể mang đến cho hắn cảm giác an toàn. Hiện tại rất khó khăn mới đem tu vi lực lượng gia tăng lên đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực Nhị trọng, cũng có được sự trợ giúp của Linh phù mới dám chạy vào trong dòng kênh đào ngầm này mà thám hiểu, lại không nghĩ tới, vừa xuống đây liền gặp được thứ quỷ dị này rồi, một cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp!
Vừa mới đem Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực rót vào, tìm kiếm những khe hở giữa các đường Lực Chi Phù Văn, Phó Thư Bảo đột nhiên bị chấn văng ra ngoài. Sự chấn động kịch liệt khiến cho nội tạng của hắn dâng lên một trận cuồn cuộn. Cổ họng ngòn ngọt, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
- Con mẹ nó! Thật là tà môn! Ta tốt xấu gì cũng là Lực sĩ cấp bậc Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Cấp a, đối diện với cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp này không ngờ lại bị phản chấn như thế! Chẳng lẽ, Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp cũng chỉ có thể do Lực sĩ Thần cấp trở lên mở ra hay sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo kinh ngạc thầm nghĩ. Cả người hắn đau đớn, khó chịu không thôi.
Hai luồng Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa từ trong lòng bàn tay bắn ra, vừa rời khỏi tay liền hội tụ thành một đường, trực tiếp đập thẳng lên đám Phù văn phong ấn bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp kia.
Lúc này đây, cũng không có bị phản chấn lại, mà lại giống như là trâu đất nhập biển vậy! Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa thuần khiết hoàn mỹ giống hệt như món đồ ăn ngon bỏ vào miệng vậy, biến mất hẳn vào bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp! Những gì Phó Thư Bảo đạt được cũng chỉ là một mảnh mờ mịt mà thôi. Đúng lúc này, hắn đột nhiên phát hiện ra tại trung tâm của đám Phù văn trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp có một cái vệt màu đỏ nhạt, lớn khoảng chừng một nắm tay, hình dạng tròn xoe.
Một vệt màu đỏ nhạt sở dĩ có thể khiến cho hắn chú ý, chính là bởi vì lớp băng cứng huyết sắc xung quanh, màu sắc đều tương đối sẫm hơn một chút, duy độc nhất có một vệt tròn đỏ tương đối nhạt hơn. Cúi đầu cẩn thận quan sát một chút, Phó Thư Bảo lại phát hiện ra, cái vệt nhỏ đỏ nhạt này, kỳ thật đều là những bùn đất này nọ bên trong kênh đào ngầm, về sau bị ảnh hưởng của nhiệt độ thấp, nên kết thành một tầng băng trong suốt. Màu đỏ nhạt hơn một chút kia, đó là do bởi vì bị lớp băng cứng huyết sắc xung quanh làm cho bị ảnh hưởng màu sắc mà thôi.
Hiện tượng như vậy, cũng giống như là dùng một cái chén màu đỏ sẫm đựng một chút nước trong suốt, thì nhìn vào cảm thấy giống như nước cũng có màu đỏ vậy.
Đối phó một Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp, Phó Thư Bảo không có biện pháp, nhưng mà đối phó một khối băng do bùn đất cùng nước ngưng kết thành thì hiển nhiên là có biện pháp. Phó Thư Bảo đem một ít Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa quẳng ném về phía cái vệt tròn nhỏ kia. Thanh âm rắc rắc truyền lại, một ít bọt khí bốc lên, khối băng trong nháy mắt đã bị hòa tan ra.
- Lên!
Tay phải trảo nhẹ một cái, đám bùn đất bên trong cái lỗ tròn kia nhất thời bay ra hết. Một cái hút mạnh này, không ngờ lại kéo ra được một đống lớn bùn đất, có thể thấy cái lỗ tròn này sâu đến bao nhiêu.
Mất đi lớp băng cùng với bùn cát bên ngoài, cái lỗ tròn hiện ra càng rõ ràng hơn.
Phó Thư Bảo cúi đầu cẩn thận quan sát một chút, chỉ thấy lỗ tròn kia sâu khoảng chừng ba thước, bên dưới đáy cũng là một lớp băng cứng huyết sắc bóng loáng. Có thể phán đoán chính là, chính giữa cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp này có một cái lỗ tròn, chiều sâu khoảng chừng ba thước, như vậy, độ dày của cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này ít nhất cũng dày hơn ba thước. Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa của hắn có thể dễ dàng phá vỡ lớn băng bình thường, nhưng mà đối với lớp băng cứng huyết sắc này lại không có lấy nửa điểm biện pháp.
- Hửm? Cái lỗ tròn này... như thế nào càng nhìn càng giống như một cái lỗ cắm chìa khóa vậy nhỉ?
Phó Thư Bảo quan sát cẩn thận, trong đầu đột nhiên hiện ra một tia ý niệm.
Dùng sức tưởng tượng đem cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp này thu nhỏ lại mấy trăm lần, nó kỳ thật chính là một cái ổ khóa hình tròn lớn! Chính giữa cái ổ khóa có một cái lỗ tròn, vừa hay chính là bộ phận để đút cái chìa khóa vào ổ khóa này.
- Từ từ... một cái chiều khóa dài rộng như thế này, sao quen quen nhỉ? Chẳng lẽ là... Luyện Hoa Quyền Trượng!
Đột nhiên trong lúc này, sau khi đem cái Phong Ấn Luyện Lực Khí này tưởng tượng thành một cái ổ khóa, trong đầu Phó Thư Bảo đột nhiên xuất hiện ra thêm một cái ý tưởng mới nữa! Đó chính là cái Luyện Hoa Quyền Trượng do Luyện Hoa Nữ Thần luyện chế ra, kỳ thật chính là một cái công cụ mở khóa!
Sau khi có được ý tưởng này, Phó Thư Bảo liền đem Luyện Hoa Quyền Trượng từ trong Luyện Chi Trữ Vật Giới lấy ra. Sau khi cẩn thận quan sát suốt nửa ngày, hắn rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, đem Luyện Hoa Quyền Trượng cắm vào trong cái lỗ tròn lớn kia. Vô cùng trùng hợp chính là, bất luận là chiều dài hay là đường kính, Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với cái lỗ tròn này vô cùng ăn khớp nhau!
Rắc rắc rắc!
Một trận thanh âm băng nứt vỡ nhất thời truyền ra. Quang mang huyết sắc nở rộ khắp mọi nơi, không chỉ bao trùm bên trong không gian thông đạo lốc xoáy đường kính hơn hai thước kia, mà còn hóa thành một đạo quang trụ phóng thẳng lên trên thiên không. Một đường quang mang như vậy, đám người Chi Ni Nhã, Độc Âm Nhi cùng Hồ Nguyệt Thiền đang đứng trên bến cảnh chờ đợi, khẳng định là đã nhìn thấy.
Bên trong luồng quang mang huyết sắc, Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp bắt đầu rung động một trận. Những đường văn lộ Lực Chi Phù Văn cũng không ngừng dịch chuyển, cái lỗ tròn nhỏ kia không ngừng mở rộng, Luyện Hoa Quyền Trượng cũng biến mất, nhưng mà Phong Ấn Luyện Lực Khí cũng không có mở ra, mà chỉ là đem cái lỗ tròn kia phóng đại ra đồng thời rút ngắn lại mà thôi. Rất nhanh, ở trước mặt của Phó Thư Bảo đã xuất hiện một cái hố cạn lớn hình dạng như một cái tấm chắn vậy.
Quan sát cái hố cạn kia một chút, Phó Thư Bảo không khó phát hiện ra, cái hố này chính là cần hắn đem Luyện Hoa Thuẫn nhét vào đó.
Luyện Hoa Quyền Trượng cùng Luyện Hoa Thuẫn không chỉ là Lực Luyện Khí có lực công kích cực mạnh, lực phòng ngự cực hạn, mà không ngờ còn là hai cái chìa khóa dùng để mở ra cái Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp này!
Đây hoàn toàn là tình huống chưa ai từng nghĩ đến!
Hồi tưởng lại một chút, Phó Thư Bảo phát hiện ra hắn đã vạn hạnh là không có đem toàn bộ Thần lực còn lại trong Luyện Hoa Quyền Trượng luyện hóa hết. Nếu làm như vậy mà nói, thì Luyện Hoa Quyền Trượng sẽ mất đi tác dụng của nó, không thể hoàn thành được bước đầu mở khóa này.
Nhìn thấy cái hố cạn vừa vặn có thể đem Luyện Hoa Thuẫn khảm nhập vào trong đó, thế nhưng Phó Thư Bảo cũng không có nóng vội đem Luyện Hoa Thuẫn phóng xuất ra. Hắn chỉ cười một cách hoạt kê:
- Mẹ nó, hiện tại khảm nhập vào đây, chẳng phải là ta đã tổn thất mất một nửa Thần lực của Luyện Hoa Thuẫn hay sao? Không được! Đợi sau khi ta luyện hóa nó một nửa rồi hãy lấy mở khóa cũng không muộn!
Sau khi nói xong, hắn liền xoay người hướng về phía mặt nước phóng vút lên. Rất nhanh đã lên đến mặt nước, sau đó Phó Thư Bảo vẫn còn thuận thế bay thẳng lên trời cao.
Trong lúc hắn vừa bay lên thiên không, Phân Thủy Trấn Băng Phù cũng đồng thời mất đi tác dụng. Thông đạo lốc xoáy do nó hình thành nhất thời sụp đổ. Trong cái quá trình đó, Phó Thư Bảo phát hiện ra Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp vẫn còn duy trì hình thái lỗ khóa thứ hai đã mở ra.
Ầm!
Mặt nước bên dưới rất nhanh khép lại. Phó Thư Bảo nhảy lên thiên không, trên người không dính lấy một giọt nước nào. Ba nàng nữ nhân trên mặt đất ngẩng đầu lên nhìn hắn. Hắn cúi đầu nhìn xuống, liền nhìn thấy rõ ràng ba cái rãnh sâu màu trắng muốt hiện ra hết sức bắt mắt...
← Ch. 515 | Ch. 517 → |