← Ch.611 | Ch.613 → |
Phân thân lực lượng vô hình vô dạng không ngừng xé rách hư không, dùng phương thức thiểm lược không ngừng xuất hiện ở những địa điểm khác nhau trong Thế giới Lực lượng. Những địa phương mà nó dừng lại, cũng đều sẽ xuất hiện một cái cổng vòm hình tròn. Đó chính là những tọa độ mới do Phó Thư Bảo thiết lập ra. Lần này đây cái tọa độ đầu tiên, hắn chính là thiết lập tại Thánh Lan Thành của Thánh Lan Quốc. Chẳng qua hắn cũng không có đi chào hỏi vị nhạc phụ đại nhân Quốc vương của hắn, mà chỉ là để một cái phân thân lực lượng lẻn vào Thánh Lan Cung dò xét một chút tin tức của Chi Ni Nhã. Sau khi biết được Chi Ni Nhã đã đi đến Hậu Thổ Thành liền không chút trì hoãn, phóng thẳng về phía Hậu Thổ Thành.
Lại thêm một đám tọa độ mới thiết lập trên các đảo nhỏ trong biển rộng, phân thân lực lượng cách đến Hậu Thổ Thành càng ngày càng gần hơn. Ước chừng sau nửa ngày phóng vọt đi, Hậu Thổ Thành xa cách đã lâu rốt cuộc cũng đã xuất hiện trước mặt hắn.
Thành trì Hậu Thổ Thành vẫn như cũ đứng sừng sững trên sườn núi ở bên cạnh khe sâu, vẫn như trước vô cùng cứng cỏi, phát tiết khí phách. Khí thế như vậy, không thể nghi ngờ là nói cho những người từng cái từng cái muốn thông quan, cần phải ngoan ngoãn đem tiền mãi lộ cấp ra. Quay trở về những ngày kinh doanh cửa khẩu khe sâu kia, tứ phía thụ địch, trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh cảm khái. Lúc trước hắn vẫn chỉ là một tiểu nhân vật bình thường, nhưng mà hiện tại hắn cũng đã là một tồn tại gần tiếp cận với Thần, phóng nhãn khắp cả Thế giới Lực lượng, lại còn có ai dám động đến sợi lông của hắn nữa chứ?
Một cái tọa độ mới lập tức được hình thành, ở trên tháp quan sát từ xa của Thành bảo Hậu Thổ Thành. Đám chiến sĩ Độc Lang Tộc phụ trách thủ vệ trên đó bị cái cánh cửa cổng vòm từ trong hư không xuất hiện ra dọa cho kinh hãi một trận. Nhưng mà càng khiến cho bọn họ giật mình chính là, ngay sau khi cái cổng vòm hình tròn sáng ngời kia xuất hiện, Lão tổng Phó Thư Bảo của bọn họ cũng đã trống rỗng xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Không cần phải cảnh báo, tiếp tục làm chuyện tình của các ngươi đi!
Phó Thư Bảo quẳng ném lại một câu, nhẹ nhàng dẫm mạnh một cái, thân thể đột nhiên ở trên hư không biến mất. Thời điểm xuất hiện trở lại, hắn đã đi tới bên trên đỉnh chóp của Thành bảo Hậu Thổ Thành. Mấy gã chiến sĩ Độc Lang Tộc ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Lão tổng của bọn họ, cả nửa ngày cũng không thể nói ra một câu.
Đứng ở trên cao nhìn ra xa xa mọi nơi, nông trường của Hậu Thổ Thành cũng thu vào trong tầm mắt, từng đạo từng đạo linh thủy phát ra ánh vàng rực rỡ, những bánh xoay nước nặng nề không ngừng vận chuyển. Những địa phương xa hơn, một loạt những dãy huyễn tâm bồ đào xuất hiện bên trong tầm mắt. Những sợi dây bồ đào trong suốt chằng chằng chịt chịt vắt ở trên cành, những gã nông phu cần cù tiến hành thu hoạch. Không hề nghi ngờ, hiện tại là đang trong mùa thu hoạch.
Hậu Thổ Thành nằm vắt ngang trong tầm mắt, cái bức tường đất đá vốn dĩ thấp bé, lúc này đã biến thành một dãy tường thành bằng tảng đá cao lớn, thậm chí ngay cả cánh cửa cũng đều đã tu sửa hoàn chỉnh, so với trước đây càng có khí thế hơn nhiều. Hậu Thổ Thành mãi vẫn luôn là do tiểu nha đầu Chu Uyển Nhi kia quản lý, không biết hiện tại nàng ta như thế nào rồi? Còn có Lưu Chuyển thành thật phúc hậu, chiến sĩ thảo nguyên Đan Thanh, còn có Đế Thiếu Vũ cùng với gã thế gia công tử xuống dốc Chu Di Mộng, những người này, hiện tại bọn họ như thế nào rồi?
Những người này cũng đều là những người từng đi theo Phó Thư Bảo quật khởi, cũng đều có những lý tưởng giống nhau, hiện tại thực lực của Phó Thư Bảo đã đến mức bọn họ căn bản không thể nào đuổi kịp, nhưng mà cái lý tưởng chung kia lại vẫn như cũ còn tồn tại, giống như một sợi dây thừng dẻo dai không thể nào chặt dứt được, đem trái tim của bọn họ buộc chặt lại với nhau.
Thân hình nhoáng lên, Phó Thư Bảo lại biến mất trên đỉnh chóp của Thành bảo Hắc Thạch Thành. Thời điểm xuất hiện, đã là bên trong đại sảnh của Thành bảo Hắc Thạch Thành rồi.
Ngay thời điểm hắn xuất hiện, bên trong đại sảnh đang có mấy người, những người này là do ba nàng nữ nhân dẫn đầu, đang thương lượng chuyện tình của Thành bảo Hắc Thạch Thành. Ba nàng nữ nhân này, phân biệt chính là Độc Âm Nhi, Chi Ni Nhã cùng với Hồ Nguyệt Thiền. Những người còn lại, phân biệt chính là Lưu Chuẩn, Đế Thiếu Vũ, Chu Di Mộng, Chu Uyển Nhi cùng với Đan Thanh.
Hai nàng chính thê, vĩnh viễn luôn ngồi trên vị trí chủ trì cao nhất. Hồ Nguyệt Thiền chỉ là tiểu tam, tuy rằng cũng đã cam chịu, nhưng mà nàng cũng lại chỉ có thể ngồi ở trên ghế bên cạnh mà thôi. Chẳng qua cô nàng Hồ ly tinh thật ra cũng không thèm để ý mấy cái này. Độc Âm Nhi cùng với Chi Ni Nhã tuy rằng chuyện gì cũng luôn xa lánh nàng, nhưng mà nàng lại có đến mấy trăm loại thủ đoạn đạt được niềm vui của Phó Thư Bảo, như vậy là đủ rồi. Mà một nguyên nhân khác khiến cho nàng ẩn nhẫn chính là, Hồ Tộc đã từ trong Hoàng cung ngầm đi lên, tiến hành con đường phục hưng vĩ đại. Con đường này, những thứ cần phải dựa vào Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã còn có rất nhiều.
Người đang dưới mái hiên, sao lại có thể không cúi đầu đây?
Hữu Nãi Ngư chính là suy nghĩ như vậy, cũng là như vậy mà xử lý mối quan hệ giữa nàng cùng hai vị chính thê kia.
Mấy người đang tụ tập bên trong đại sảnh, đang thương lượng chuyện tình thu hoạch mùa thu của nông trường. Độc Âm Nhi đang mạnh mẽ nói đến vấn đề các đơn đặt hàng, cùng với vấn đề giá cả. Hồ Nguyệt Thiền thì đang mặc kệ mọi chuyện, tiến hành tu bổ mấy cái móng tay vốn xinh đẹp của nàng, có bộ dáng nghe tai phải lọt ra tai trái. Chi Ni Nhã thì ngẫu nhiên nhúng vào một hai câu, nhưng mà ý kiến của nàng trên cơ bản cũng không có được cô nàng Độc Âm Nhi luôn có suy nghĩ bá quyền tiếp thu.
- Liền cứ quyết định như vậy đi, giá cả ta đã định sẵn rồi, tốc độ gia tăng không lớn, đám thương nhân kia khẳng định sẽ chấp nhận. Tiền bán được, toàn bộ thu hết vào kho hàng, để cho cái tên gia hỏa không lương tâm kia trở về xử lý đi.
Độc Âm Nhi mạnh mẽ quyết định.
Chi Ni Nhã sâu kín hít nhẹ một hơi:
- Không biết Bảo ca lúc nào mới có thể trở về, trong này không thể không có hắn a!
Kỳ thật, nàng càng muốn nói hơn chính là, nàng không thể thiếu được hắn.
- Chi Ni Nhã chủ mẫu, không cần quá mức mong nhớ, đến lúc Phó đại ca trở về, người cũng sẽ gầy đi một vòng a!
Chu Uyển Nhi cười trêu ghẹo. Nàng ta cũng không có nhiều biến hóa, vẫn là một tiểu cô nương tinh linh kỳ quái, nhưng mà cái đầu đã cao hơn không ít, bộ ngực vốn phẳng cũng có chút cao lên, cũng có chút dấu hiệu đã phát dục rồi.
Không mất thêm bao lâu nữa, nàng sẽ từ một tiểu cô nương biến thành một cô nàng xinh đẹp. Những nam hài theo đuổi nàng ta khẳng định sẽ không ít a! Chẳng qua, nam nhân trong cảm nhận của nàng ta, lại không biết là loại người như thế nào.
Đúng lúc này, trong hư không có chút rung động, một cái thân ảnh quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Nhìn thấy khuôn mặt của hắn, còn có cái nụ cười quen thuộc kia, tất cả mọi người đều đồng thời ngây người tại đương trường. Chu Uyển Nhi vừa rồi còn đang trêu ghẹo Chi Ni Nhã xong, thế nhưng Phó Thư Bảo đã xuất hiện ngay trước mặt bọn họ. Loại sự tình này, như thế nào không khiến người ta cả kinh cơ chứ?
- Chàng...
Độc Âm Nhi đứng thẳng người lên:
- Là người thật, hay là người giả đây?
Chi Ni Nhã cùng Hồ Nguyệt Thiền cũng đồng thời đứng thẳng lên, trong ánh mắt của các nàng cũng đều tràn ngập sự vui sướng cùng với kích động, còn có thần sắc không dám tin tưởng nữa. Nói tóm lại, trong lúc nhất thời, tâm tình của các nàng cũng phức tạp đến cực điểm, khó có thể hình dung.
Phó Thư Bảo cười lên ha hả:
- Nói cái gì đó? Nàng đi tới kiểm tra không phải là biết ta là người thật hay giả hay sao?
Nói xong hắn liền dang ra hai tay, một bộ dáng chờ đợi vuốt ve.
Vẫn là một bộ dáng hạ lưu như vậy, gần như chỉ bằng một câu này, không cần đi lại sờ thử, Độc Âm Nhi cũng biết được Phó Thư Bảo đang đứng trước mặt mình là Phó Thư Bảo chân thật, không phải là phân thân lực lượng, cũng không phải là người khác cải trang. Nhưng mà nàng như thế nào cũng không rõ, vì cái gì Phó Thư Bảo hắn đã ly khai khỏi Thế giới Lực lượng, không biết lúc nào có thể trở về, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện trước mặt chính mình đây?
Chẳng qua, mấy cái này tựa hồ quả thật cũng không quan trọng, quan trọng chính là, hắn ta đã trở lại.
Nếu không phải đám người Lưu Chuẩn, Đế Thiếu Vũ cùng với Chu Uyển Nhi vẫn còn ở lại trong đại sảnh này, Độc Âm Nhi cùng với Chi Ni Nhã chỉ sợ đã kềm chế không được sự kích động cùng với nhớ nhung trong lòng mình, mà bổ nhào vào lồng ngực của Phó Thư Bảo rồi.
- Thời gian của ta không nhiều lắm, cũng chỉ khoảng chừng thời gian một tiếng đồng hồ, ta liền nói tóm tắt một chút. Lần này ta tới đây là muốn dẫn đi Quân đoàn Luyện Ngục của ta...
Phó Thư Bảo đem những chuyện tình trải qua đơn giản nói tóm tắt lại một lần.
Đến lúc này mọi người mới hiểu được, vì thế nào hắn có thể xuất hiện ở trong này.
- Quân đoàn Luyện Ngục mãi vẫn luôn trấn thủ bên trong Hậu Thổ Thành, để ta đem bọn chúng triệu tập lại, đưa đến Thành bảo Hắc Thạch Thành!
Chu Uyển Nhi cười giòn giã nói, vừa nói vừa khẽ nháy mắt với đám người Chu Di Mộng ca ca của nàng.
Mấy gã đại nam nhân vốn nghĩ muốn ở lại ôn chuyện một chút, nói chuyện quy hoạch phát triển của Hậu Thổ Thành này nọ, nhưng mà nhìn thấy tiểu cô nương quỷ tinh linh Chu Uyển Nhi không ngừng nháy mắt với bọn họ, nhất thời liền tỉnh ngộ lại, vội vàng tìm cớ mà rút lui. Thời gian một tiếng đồng hồ, cực kỳ hữu hạn, người ta có chuyện gì mà nói với mấy gã đại nam nhân các người chứ? Tự nhiên là phải lưu lại cho ba nàng nữ nhân rồi. Đêm xuân một khắc giá ngàn vàng a!
Ngắn gọn tóm tắt một chút nổi khổ tương tư của chính mình, đồng thời cũng tranh thủ thời gian chờ đợi Chu Uyển Nhi đem Quân đoàn Luyện Ngục tập hợp lại, Phó Thư Bảo căn bản sẽ không lãng phí thời gian. Hắn liên tục dụ hoặc, lừa ba cô nàng nữ nhân đi tới căn phòng lúc trước của hắn.
- Chàng muốn nói bí mật gì với chúng ta đây?
Độc Âm Nhi có chút cảnh giác đảo mắt nhìn một vòng căn phòng của Phó Thư Bảo, còn có cái giường lớn có thể nằm được đến năm sáu người kia.
Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai, nói:
- Thời gian của ta hữu hạn, số lần đi về cũng không nhiều lắm, các ngươi thì ta lại không thể bỏ lỡ ai được, cho nên cùng nhau giúp ta ngủ ngon một hồi đi!
- Giỡn chơi sao?
Hai má Độc Âm Nhi nhất thời đỏ bừng lên:
- Chàng cái tên này, lúc nào cũng muốn... lại còn là như thế này...
- Ta, ta có việc, ta đi xử lý một chút...
Cặp má của Chi Ni Nhã cũng đã đỏ bừng lên, tìm cớ rút lui. Trước kia, thời điểm khi nàng cùng với Độc Âm Nhi cùng nhau hầu hạ Phó Thư Bảo, nàng cũng đã là mắc cỡ muốn chết, hiện tại không ngờ lại có thêm một Hồ Nguyệt Thiền nữa, đó không phải là bốn người cùng làm cái chuyện tình kia sao? Mắc cỡ chết người a!
Hồ Nguyệt Thiền thì lại thể hiện ra đầy đủ sự trấn tĩnh, cũng thể hiện luôn phong phạm đại sư trong chuyện này. Chẳng qua hiện tại đang ở trước mặt hai nàng chính thê, cho nên biểu hiện của nàng có chút rụt rè cùng hàm súc, cũng không dám phát biểu những đề nghị, ý kiến hoang đường gì do Phó Thư Bảo cả. Nhưng mà lại lén lút hướng về phía Phó Thư Bảo đánh mấy cái ánh mắt mê người, kích thích thú tính của tên kia.
- Như vậy đi, nếu như các nàng chịu nghe lời của lão công ta đây, ta đáp ứng các nàng, về sau mỗi ba ngày sẽ trở lại đây một lần, bằng không mà nói, nửa năm trở về một lần!
Phó Thư Bảo liền sử xuất ra đòn sát thủ.
Nửa năm một lần, loại người giống như hắn vậy, bất luận là một nữ nhân lòng dạ rộng lớn như thế nào, cũng đều sẽ không yên tâm. Cho nên thời điểm khi hắn nói ra những lời này, ba nàng nữ nhân, bao gồm cả Độc Âm Nhi cùng với Chi Ni Nhã nhất thời không có cách nào nữa.
- Ha ha ha... Tới đây! Tới đây! Ta xem thử xem cái mông của các nàng ai tròn hơn? Nghe nói nữ nhân có mông tròn có thể sinh con nhiều a...
- Phi! Vô sỉ...
- Hạ lưu...
- Xấu xa a...
Bốp bốp bốp!
Ba cô nàng nữ nhân vừa mới mở miệng mắng chửi đã bị trừng phạt, trên cặp mông tuyết trắng như ngọc của ba nàng, rõ ràng hiện lên ba cái dấu tay đỏ ửng...
Một cái giường, bốn người, một câu chuyện xưa. Câu chuyện xưa này có tính chất hỗn loạn vô cùng, như thế nào sắp xếp tình hình lại cũng không thể rõ ràng được. Duy nhất có thể xác định chính là, đám chiến sĩ Độc Lang Tộc ở trên bục quan sát xa xa phi thường kinh ngạc nhìn thấy Lão tổng của bọn họ cứ cách một tiếng đồng hộ lại thông qua cái cổng vòm sáng ngời kia rời đi, sau đó lại từ trong cái cổng vòm kia phản hồi, bộ dáng phi thường bận rộn. Còn có một lần, bọn họ kinh hãi phát hiện, Lão tổng của bọn họ không ngờ lại trần truồng rời đi, lại trần truồng quay trở về...
Ở tại một thế giới xa xôi khác, Cánh cửa Không gian gần như là một tồn tại trong phim khoa học viễn tưởng, nhưng mà ngay tại nơi này, ở Thế giới Lực lượng, Phó Thư Bảo lại đem nó vận dụng trên chuyện tình thâu hoan như vậy. Xuyên qua không gian đi chơi nữ nhân, hắn là người đầu tiên trong vũ trụ.
Trải qua một đem điên cuồng cực độ, ba nàng nữ nhân ngoại trừ Hồ Nguyệt Thiền cấp bậc đại sư ra, biểu hiện còn chút bình thường ra, Độc Âm Nhi cùng với Chi Ni Nhã đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Dù sao, Phó Thư Bảo cũng là tồn tại gần tiếp cận với Thần nhất, năng lực trên phương diện kia tự nhiên nam nhân bình thường không có khả năng bằng được. Mà tu vi của các nàng lại xa xa không đủ, chiến bại là chuyện tất nhiên.
Một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng đã tập kết trên quảng trường phía trước Thành bảo Hắc Thạch Thành, Phó Thư Bảo bộ dáng dục tâm thỏa mãn, xuất hiện ngay trước mặt chúng nó. Một hành trình mới sắp sửa triển khai...
← Ch. 611 | Ch. 613 → |