← Ch.072 | Ch.074 → |
Độc Cô Bại Thiên rời khỏi đám đông, thấy cách đó không xa, Trịnh Thanh, đệ tử của Vụ Ẩn phong đang đứng liền bước tới gọi " Trịnh huynh"
" Oh, Độc Cô huynh đệ tìm ta có việc gì không?" Trịnh Thanh lúc này thật đang rất cao hứng
Độc Cô Bại Thiên chỉ tay về Thắng Nam đang đứng trên võ đài hỏi " Trịnh huynh có biết đào khí nữ kia không? Ý ta là biết chi tiết kìa?"
"Độc Cô huynh đệ không phải đang nói đùa chứ? Nàng ta không phải cùng một tổ với huynh sao? Sao lại hỏi ngược lại ta như thế?"
" Ta quen biết cô ta chưa được một ngày, vì vậy căn bản không không biết gì nhiều. Nghe nói Vụ Ẩn phong trên đại lục tin tức linh thông nên mới tới thỉnh giáo Trịnh huynh"
Sắc mặt Trịnh Thanh lộ nét xin lỗi nói " Chỉ sợ phải khiến Độc Cô huynh đệ thất vọng thôi. Trước giờ bọn ta không hề thu thập tư liệu về các thiếu nữ. Mới vừa rồi nàng ta phát ra tiên thiên kiếm khí đáng sợ như vậy có lẽ đã dẫn đến sự chú ý của các trưởng lão rồi"
"Oh" Độc Cô Bại Thiên lộ nét thất vọng hỏi " Trịnh huynh có biết đại hội lần này có những nhân vật nào lợi hại nữa không?"
Trịnh Thanh nói " Không giấu gì Độc Cô huynh đệ, đại hội lần này xuất hiện khá nhiều thanh niên cao thủ lợi hại khiến cho các trưởng lão trong môn phái ta phải kinh hãi. Đám thanh niên cao thủ này đều đã đạt cảnh giới vương cấp. Như Vương Tây Phong của Tân Minh đế quốc với Khiếu Thiên kiếm pháp xuất thần nhập hóa, một thanh niên khác tự xưng là Thương tâm nhân với công pháp cực kỳ quỷ dị, cao thâm mạc trắc. Lam Hải Thiên tự xưng là người của Vô Song đế quốc công lực cao tuyệt, chỉ có điều từ trước tới giờ chưa từng nghe nói Vô Song đế quốc có người này. Còn có thiếu nữ đeo mặt nạ tên gọi là Bặc Vũ Ti võ học rất phức tạp, nghi ngờ là chưa hề sử dụng tới võ công thật sự của mình, hơn nữa còn khiến cho những người khác trong đội khác đều phải khâm phục, một mình độc chiến quần hùng, đánh bại vô số đối thủ chưa hề thất bại.
Độc Cô Bại Thiên cười nói " Trinh huynh nói vẫn còn thiếu một phương thế lực. Ai mà không biết Vụ Ẩn phong la võ học thánh địa của Hán Đường đế quốc, trong môn phái thanh niên cao thủ kiệt xuất đầy rẫy, sao lại kông nghe thấy Trịnh huynh đế cập tới một hay hai vị gì nhỉ?"
Trịnh Thanh nghe xong liền vỗ vỗ lên đầu nói " Cái này do trí nhớ của ta không tốt. Lần này trưởng lão và môn chủ sau khi thương nghị đã quyết định phái đại sư huynh Lỗ Phong Khôn cùng Lý Thi sư muội tham gia. Bọn họ cũng chỉ dựa vào thực lực của một mình bọn họ đã tiến vào vòng trong rồi.
"Oh, võ học thánh địa quả nhiên là bất phàm"
"Ầm" một âm thanh lớn truyền về. Võ đài mà Thắng Nam cùng Liễu Hướng Dương đứng lúc này bị Tử Điện thần kiếm phát ra tiên thiên kiếm khí phá tan nát. Liễu Hướng Dương bị tiên thiên kiếm khí chấn động đến mức thổ huyết, giơ tay nhận thua. Lúc này dải lụa buộc tóc của Đào khí nữ cũng bị kiếm khí làm đứt ra bay phất phơ xuống mặt đất hiện ra một nữ nhân có dung nhan tuyệt thế đang biểu hiện một tu thế ưu mỹ từ không trung hạ xuống, y phục nam nhân theo gió bay phất phơ, thân hình uyển chuyển như tiên giáng trần.
Độc Cô Bại Thiên vội tách đám đông phía trước chạy ra đỡ lấy nàng ta khiến cho Đào khí nữ muốn tránh cũng không tránh được. Đám quần hùng trừng mắt giận dữ nhìn hắn. Độc Cô Bại Thiên ôm Thắng Nam dẫn ra bên ngoài, vừa đi vừa nói " Nhìn cái gì mà nhìn, bộ chưa thấy ai đẹp như vậy sao. Cái gì? Ta không phải đang cưỡng ép vị tiên tử này đâu. Đây là muội muội của ta. Vừa rồi đại chiến thân thể của muội ấy yếu đi nên ta đỡ muội ấy không đúng sao?Hừm, muốn làm quen với muội muội ta thì trước tiên phải qua ải của ta trước"Thắng Nam nằm trong lòng hắn nghe những lời khinh bạc của hắn chỉ biết nghiến răng giận dữ.
Đến nơi không có người, Đào khí nữ vùng ra khỏi tay hắn rồi bất chấp phong độ, cũng chẳng kể đến cái gì là cử chỉ ưu nhã ngồi thẳng xuống đất kêu lến " Thật tức chết ta mà. Cái tên đại đầu tử ngươ muốn chết đúng không, dám ngang nhiên chiếm lấy tiện nghi của ta"
Độc Cô Bại Thiên cười hi hi nói " Cái đó là do cô nghĩ thôi. Ta thật sự coi cô là muội muội ruột của ta mà. Lại đây, lại đây để ca ca đấm bóp cho "
Đào khí nữ đưa ánh mắt mê hồn nhìn hắn đợi Độc Cô Bại Thiên vừa mới bước tới liền xuất thủ. Một đạo tử mang ngút trời nhắm thẳng hắn chem. tới khiến cho hắn vội nhảy về phía sau vài trượng. Thắng Nam hai mắt như bốc lửa nói " Ngươi coi bổn tiểu thư ta là loại người gì, dám động tay động chân với ta. Đừng quên là bây giờ ngươi đã thua ta, ta có thể tùy ý xử trí ngươi"
"Vậy nói đi, cô tại sao lại kiếm ta chứ. Ta ngay từ ban đầu đã biết cô có âm mưu với ta rồi.
"Ta hy vọng một ngày nào đó ngươi sẽ trở thành một thế lực của ta"
Thật ra cô là ai chứ?"
Thắng Nam cười nói " Ta là ai hiện tại ngươi không cần biết, ngươi đồng ý hay không đồng ý?"
"Ta cần phải suy nghĩ lại đã"Độc Cô Bại Thiên thầm nghĩ " Không chừng một ngày nào đó cũng cần thế lực triều đình giúp ta chống lại đám người lúc nào cũng kêu là" không thể quên bất tử chi ma" kia.
"Được, ta cho ngươi thời gian nửa năm, đủ rồi chứ"
"Sao lâu thế" Độc Cô Bại Thiên cười nói
" Ha ha.... thật ra thời gian này không những để ngươi suy nghĩ mà chủ yếu là để ngươi có thể nâng cao thực lực bản thân nữa. Bởi vì cái bọn ta cần phải là tinh anh trong tinh anh, ngươi hiện tại chưa có khả năng đó"
Độc Cô Bại Thiên không khỏi có chút tức giận
Vương Tây Phong, Thương tâm nhân, Lam Hải Thiên, Bặc Vũ Ti, Lỗ Phong Khôn, Lý Thi bằng vào thực lực của mình tiến vào hàng ngũ những người mạnh nhất. Nhưng nhóm của Độc Cô Bại Thiên bằng vào uy lực của Tử Điện thần kiếm khiến cho đối thủ không ai dám tranh phong đều phải thối lui để rồi bọn họ cũng tiến vào được thất cường. Ngày hôm nay thật đúng là sôi động, chỉ trong thời gian nửa ngày xuất hiện một lúc bảy tám thanh niên cao thủ đạt cảnh giới thứ vương cấp cao thủ đủ khiến cho cả võ lâm đại lục phải kinh hãi.
Bảy nhóm này thật lực đều gần như tương đương nhau. Các trưởng lão của Vụ Ẩn phong liền bàn bạc một hồi đưa ra quyết định để cho cả bảy nhóm cùng lúc thi đấu, nhóm nào còn đứng lại cuối cùng trên võ đài thì coi như là người thắng cuộc.
Đám người Độc Cô Bại Thiên nhìn sáu người kia chỉ bằng thực lực cá nhân mà tiến vào thất cường, rồi nhìn lại đội viên của nhóm mình mà thở dài. Nếu như thất cường mà hỗn chiến thì ưu thế "người đông lực mạnh" của bọn họ coi như bỏ đi. Tư Đồ Ngạo Nguyệt lên tiếng " Ta cùng đại ca mặc dù có thể coi như tiến vào hàng siêu cấp cao thủ, Mẫn Nguyệt cũng vừa mới bước vào hàng siêu nhất lưu cao thủ nhưng cả ba người bọn ta đều thật không dám tiếp lấy tiên thiên kiếm khí của sáu người đó"
Độc Cô Bại Thiên nhíu mày nhìn qua Trương Bình và Lão Thích, cả hai người vội nói " Không, không không...." liên tục. Hắn liền nhìn qua Thắng Nam nói " Đào khí nữ, ta đối với tinh nguyên thạch thật không có hứng thú. Hay một mình cô lên đi"
Thắng Nam cười " Nhát gan, chẳng có chút can đảm nào hết. Có ta bảo vệ ngươi thì ngươi sợ cái gì chứ"
" Không phải vấn đề sợ hay không sợ. Chỉ là sự thật đã rất rõ rang, thực lực của ta hiện tại đúng là không bằng những người trên đài kia. Bất quá bây giờ ta đã thay đổi ý định lên đấu với bọn họ coi như là một cuộc khiêu chiến thôi"
Cả hai tức thì cùng phi thân lên đài.
Trên đài tám người thuộc thất cường (một tổ coi như một nhất cường) thì trừ Độc Cô Bại Thiên ra ai nấy đều cầm bảo kiếm trong tay. Hắn thầm nghiến răng, cả bảy người kia ai nấy đều có khả năng phát ra tiên thiên kiếm khí, chỉ có mình hắn công lực là yếu nhất. Tám người gồm năm nam ba nữ. Lý Thi thì lạnh lùng cao ngạo như tiên tử lánh trần, mông diện nữ Bặc Vũ Ti thì đứng yên như tượng, hai mắt long lanh như muốn câu hồn đoạt phách. Đào khí nữ hai mắt sáng rực không ngừng nhìn qua lại trên người những người còn lại. Vương Tây Phong thì đứng yên một chỗ, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra nét cương nghị. Lam Hải Thiên thân người cao lớn, sắc mặt như đang rất bình tĩnh. Thương tâm nhân thì một chút cũng chẳng có vẻ gì thương tâm, khóe miệng như đang lộ ra tiếu ý. Lỗ Phong Khôn thì lộ nét trấn tĩnh, cả người toát lên phong phạm một đại tướng. Độc Cô Bại Thiên thân hình cao lớn, là người duy nhất không cầm kiếm trong tay vì vậy cũng trở nên tiêu điểm của mọi người.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |