Vay nóng Homecredit

Truyện:Chiến Thần Bất Bại - Chương 106

Chiến Thần Bất Bại
Trọn bộ 943 chương
Chương 106: Huấn luyện viên cao cấp nhất của binh đoàn
0.00
(0 votes)


Chương (1-943)

Siêu sale Lazada


"Oa! Phòng này thật lớn a!"

"Oa oa oa! Cái này ta thích, diễn võ trường thật cao cấp a!"

...

Thượng Quan Tiền dẫn Đường Thiên đi dạo khắp nơi, trên mặt là vẻ vui cười. Đi theo đằng sau chính là Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ, nghe thấy Đường Thiên thỉnh thoảng lại kinh hô lên làm vẻ tiếu ý trên mặt bọn họ càng lúc càng nồng, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thân thiết.

Cô gia quả là một con người đặc biệt nha... Cô gia có tấm lòng thật son sắc a... Cô gia quả là một con người ngay thẳng a...

Hai người càng nhìn càng cảm thấy Đường Thiên tốt.

Trên mặt đám đệ tử Thượng Quan gia ở dọc đường đều hiện lên vẻ cung kính, sự cường hãn và dũng mãnh mà Đường Thiên thể hiện lúc nãy, và cả tràng chiến đấu kinh thiên động địa kia nữa, đã mang cho bọn họ cảm giác rung động cực lớn không gì có thể sánh bằng. Trải qua hai năm nằm dưới sự chỉ huy của Thượng Quan Thiên Huệ, hiện tại Thượng Quan gia đã đoàn kết thành một khối vô cùng chắc chắn.

Tiền thúc dẫn Đường Thiên đi dạo một vòng, rồi tìm một nơi nghỉ chân.

"Tiền thúc, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?" Vừa ngồi xuống, Đường Thiên đã quyết định hỏi cho minh bạch.

Tiền thúc nhẹ nhàng thở dài: "Việc này nếu nói ra thì hơi dài, có lẽ phải bắt nguồn từ khi chòm sao Anh Tiên mới bắt đầu khởi nguyên."

Đường Thiên sửng sốt, nhưng không nói gì, vẫn kiên trì lắng nghe. Nghe thấy vậy, ngay cả Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc và tò mò, mặc dù ân oán với Vũ gia bọn họ cũng biết được một chút, nhưng đúng là bọn họ không ngờ rằng bắt nguồn của ân oán này lại từ thời đại xa xôi đến vậy.

"Đời Anh Tiên nữ vương đầu tiên là người phát hiện và khai phá chòm sao Anh Tiên, lúc đó gia chủ của Thượng Quan gia là Thượng Quan Hoành, cũng chính là thuộc hạ mà mà nữ vương tín nhiệm nhất. Tổ tiên đã theo nữ vương từ khi chòm sao Anh Tiên mới bắt đầu khai phá, và lúc đó gia chủ của Vũ gia cũng chính là trọng thần của nữ vương,Lúc đó tuy chòm sao Anh Tiên không phải là một trong những chòm sao đứng đầu thiên hạ,nhưng cũng có thực lực hùng hậu, khiến ngoại nhân không dám coi thường. Nữ vương có thực lực sâu không thể lường được, hơn nữa bí bảo cường đại nhất chòm sao Anh Tiên là Anh Tiên vương miện, cũng nằm trên tay nữ vương."

"Sau khi nữ vương qua đời, chòm sao Anh Tiên bắt đầu đi xuống. Lúc đó tất cả mọi người đều cho rằng, do năng lực của những đời Anh Tiên vương tiếp theo không đủ, đời sau kém hơn đời trước. Nhưng thật ra rất ít người biết rằng, sự việc này có liên quan đến Anh Tiên vương miện. Sau khi nữ vương qua đời, không biết tại sao võ hồn trong Anh Tiên vương miện càng lúc càng yếu đi. Vào thời điểm cách đây hơn một trăm năm, Anh Tiên vương miện trở thành bạch ngân bí bảo,và đến thời điểm cách đây ba mươi năm, Anh Tiên vương miện năm xưa đầy uy danh lại biến thành Thanh Đồng bí bảo."

Đường Thiên nghe thấy vậy liền trợn mắt há hốc mồm, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy chuyện như vậy, không ngờ đẳng cấp của bí bảo lại có thể rớt xuống. Ngay cả sắc mặt hai người Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ cũng đầy vẻ không thể tin nổi, chuyện kì lạ như vậy, lần đầu tiên bọn họ nghe thấy đấy.

"Đối với chòm sao Anh Tiên, sự kiện Anh Tiên vương xuống cấp chẳng khác nào tai họa. Hơn nữa không chỉ phẩm giai của bí bảo Anh Tiên bị hạ thấp, mà ngay cả phẩm giai bí bảo truyền thừa của Thượng Quan gia chúng ta là Anh Tiên thanh châm cũng bắt đầu nhanh chóng hạ xuống. Điều này khiến thực lực của toàn bộ chòm sao Anh Tiên bị hạ xuống rất nhanh, khiến lòng người ở toàn bộ chòm sao Anh Tiên đều vô cùng hoảng sợ. Năm năm trước, có một đám hung đồ có thực lực sâu không thể lường được đột nhiên tiến vào vương cung, với ý đồ nhòm ngó Anh Tiên vương miện. Bọn họ cướp bóc khắp Anh Tiên vương cung, nhưng điều làm bọn chúng không thể ngờ được là bọn chúng bọn họ không thể tìm thấy Anh Tiên vương miện. Lúc đó Thượng Quan gia vì nghĩ cách cứu viện cho vương cung, nên đã bị tổn thất cực lớn, gần như tất cả cao thủ đều bị hao tổn sạch. Còn Vương thất bị diệt tộc, bị tàn sát không còn người nào. Đối phương tàn nhẫn vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, vì thế gia chủ sợ tiểu thư bị liên lụy, năm năm trước đã bảo ta và tiểu thư chạy đến Tinh Phong Thành để lánh nạn."

Đường Thiên nghe thấy vậy thì hiểu rõ mọi chuyện, thảo nào Thiên Huệ đến Tinh Phong thành.

"Anh Tiên vương miện hạ lạc bất minh (không biết tung tích), khiến khắp nơi trong chòm sao Anh Tiên bắt đầu trở nên hỗn loạn. Cũng từ lúc đó quan hệ của chúng ta và Vũ gia bắt đầu xấu đi nhanh chóng. Hơn nữa, do Anh Tiên bí bảo bị giảm cấp, khiến những người trẻ tuổi có tiền đồ ở chòm sao Anh Tiên đều chọn lựa đi tới những chòm sao phồn vinh hơn. Có thể nói lúc đó chòm sao Anh Tiên đã trở lên yếu ớt vô cùng."

Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ không khỏi trầm mặc, đối với tình cảnh yếu ớt mong manh của chòm sao Anh Tiên, bọn họ chính là người có thể cảm thụ rõ nhất nhất.

"Tình huống này vẫn cứ giữ nguyên cho đến hai năm trước mới từ từ biến đổi." Nói đến đây, trong mắt Tiền thúc ánh lên vẻ hưng phấn.

"Hai năm trước?" Đường Thiên sửng sốt, vô thức nói: "Là lúc Thiên Huệ trở về sao?"

"Đúng vậy!" Sắc mặt Tiền thúc đầy vẻ hưng phấn, nói: "Hai năm trước, đột nhiên võ hồn của rất nhiều Anh Tiên bí bảo bỗng mạnh lên, tuy biên độ mạnh lên không lớn, nhưng hết sức chân thật."

"Chẳng lẽ là..." Đường Thiên như có chút suy nghĩ.

"Mọi người âm thầm suy đoán, có thể là đã có người tìm ra Anh Tiên vương miện, hơn nữa nó đang dần khôi phục." sau đó Tiền thúc cảm thấy hơi bất đắc dĩ: "Nhưng vấn đề là khoảng thời gian đó tiểu thư cũng đã đi một chuyến tới vương cung phế tích. Vì thế mới xuất hiện tin đồn, nói tiểu thư chính là người tìm thấy Anh Tiên vương miện."

"Thiên Huệ tìm thấy Anh Tiên vương miện sao?" Tinh thần Đường Thiên khẽ run lên: "Như thế thì tốt quá!"

Cả hai người Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ cũng run lên, Anh Tiên vương miện chính là bí bảo đứng đầu chòm sao Anh Tiên, nếu như đúng là tiểu thư có được thì...

"Ta cũng không biết rốt cuộc tiểu thư có lấy được hay không." Tiền thúc cười khổ: "Nhưng mấy năm gần đây, tiểu thư biểu hiện rất mạnh mẽ, vì thế lời đồn đãi càng lúc càng nhiều, nhiều đến mức hiện tại có rất nhiều người cho rằng tiểu thư chính là người phục hưng chòm sao Anh Tiên,vì thế cho tới tận bây giờ vẫn có không ít gia tộc hướng tới chúng ta. Vì thế Vũ gia bắt đầu phản ứng lại, bọn họ vẫn luôn âm thầm nghĩ cách đối phó. Thế nhưng quả thực là tiểu thư quá mạnh, cho lên tất cả những người khiêu chiến với tiểu thư đều tay không mà về. Ai, hai năm gần đây, toàn bộ Thượng Quan gia đều do tiểu thư một mình chống đỡ."

Nghe thấy vậy sắc mặt hai người Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ không khỏi lộ ra vẻ xấu hổ, ví dụ như trận chiên vừa rồi chẳng hạn, nếu không phải có mặt cô gia, thì trận chiến đó sẽ đả kích Thượng Quan gia lớn đến mức nào, chỉ cần nghĩ là có thể hiểu được. Vì thế những lời này của Tiền thúc không hề có chút nói quá nào.

Toàn bộ gánh nặng to lớn của Thượng Quan gia đều rơi lên vai một mình Thiên Huệ.

Trong lòng Đường Thiên cảm thấy vô cùng đau xót, trong những bức thư mà Thiên Huệ gửi cho mình, chưa bao giờ nhắc đến những chuyện này, mà chỉ nói nàng đang sống rất tốt, có rất nhiều điều thú vị, không nghĩ tới lại là...

Bất giác hắn nắm chặt tay. -

"Những người đến đây lần này, rất có khả năng, chính là nhóm người năm năm trước." Sắc mặt Tiền thúc đầy vẻ ngưng trọng: "Tiểu thư đã sớm hoài nghi, năm năm trước Vũ gia đã cấu kết với bọn họ. Nếu suy nghĩ này là đúng, thì chắc lần này bọn họ đến vì Anh Tiên vương miện."

Đường Thiên hít sâu một hơi, chậm rãi buông lỏng nắm tay rồi vung lên, trên mặt lộ vẻ tươi cười sáng lạng, trong đôi mắt phảng phất như có hai ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội: "Tiền thúc cứ yên tâm, nếu đám gia hỏa kia mà dám đến, nhất định ta đánh cho bọn hắn răng rơi đầy đất!"

Lời nói mang theo khí phách cực lớn phát ra từ miệng A Thiên thiếu gia, khiến Tiền thúc không khỏi lâm vào thất thần, A Thiên thiếu gia, quả nhiên đã không giống với trước đây nữa rồi...

Ngược lại, hai người Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ, khi nghe thấy những lời này,. hai mắt liền tỏa sáng, đầy vẻ sùng bái nhìn Đường Thiên.

Cô gia thật là khí phách...

※※※※※※※※※※※※※※※※ ※※※※※※※※※※※※※

Sau khi trở lại phòng, lập tức Đường Thiên lâm vào suy tư, lúc này Thiên Huệ không có mặt, thoạt nhìn tình cảnh mà Thượng Quan gia gặp phải cũng không ổn a, xem ra phải tìm biện pháp mới được.

Bỗng nhiên, trên mặt hắn lộ ra vẻ cổ quái, tâm niệm khẽ động, lập tức một tiểu gia hỏa ' ba ' một cái chui ra từ thủy bình vũ quỹ.

Nha Nha nhảy lên trên bàn, đôi tay nhỏ bé xoa xoa thắt lưng, răng nhe ra, má phồng lên, tỏ ra vẻ cực kỳ bất mãn trừng mắt nhìn Đường Thiên, sau đó cánh tay nhỏ bé giơ cao tiểu cung, dí dí về phía Đường Thiên ở chỗ xa xa, trên miệng phát ra mấy tiếng nha nha rống giận.

Đường Thiên giơ lên hai tay lên, thành thật nhận lỗi: "Xấu hổ, quên mất ngươi..."

Câu nói của hắn làm Nha Nha càng thêm phẫn nộ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, cây tiểu cung nhỏ cỡ ngón tay Đường Thiên giơ giơ, làm bộ muốn nhào tới!

Đường Thiên thấy vậy, không nói hai lời, trên tay có thêm một khối hồn hạch.

Lập tức thân thể Nha Nha cứng đờ lại, hai mắt đột nhiên phóng xuất quang mang, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhưng lúc này tất cả phẫn nộ đều đã biến mất. Đường Thiên khẽ búng ngón tay, hồn hạch vẽ lên không trung một đường vòng cung ưu mỹ: "Tự mình chơi đùa đi."

Nha Nha đang ở trên bàn lập tức bắn lên, ôm chặt khỏa hồn thạch khi nó vẫn còn đang giữa không trung, sau đó chạy đi chạy lại trong phòng đầy vui vẻ.

Nhìn thấy Nha Nha, Đường Thiên không khỏi vỗ lên đầu một cái, sao lại quên Binh nhỉ, những việc như này chắc là binh đại thúc sẽ có biện pháp.

Binh đại thúc nghe xong lời nói của Đường Thiên, lắc đầu nói: "Chuyện phức tạp như vậy ta cũng không có biện pháp nào đâu. Năm xưa, ở trong binh đoàn, những việc phải động não đều do đội trưởng, A Triết hay những gia hỏa có tâm lí đen tối đảm nhận."

Đường Thiên vô cùng thất vọng, tức giận nói: "Cái này không, cái kia cũng không, thế rốt cuộc đại thúc người làm cái gì?"

"Luyện binh." Binh đại thúc dang hai tay ra, không chút trách nhiệm nói: "Ta là huấn luyện viên cấp cao nhất của binh đoàn, vì thế chỉ cần chuyên tâm vào luyện binh là đủ rồi."

"Luyện binh?" Đường Thiên sửng sốt, bỗng hai mắt sáng ngời: "Vậy chúng ta giúp Thiên Huệ luyện binh chẳng phải là xong sao? Ha ha! Ta quả nhiên quá thông minh mà! Được, trước tiên cứ thao luyện Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ đã, đề cao thực lực của Thượng Quan gia, chờ đến lúc Thiên Huệ trở về, nhất định sẽ phải thất kinh cho xem!"

Trên mặt binh Binh lộ ra vẻ trào phúng: "Đừng có mà mộng tưởng hão huyền nữa, với trình độ của Thượng Quan gia, thì có luyện cũng chỉ ra một đống pháo hôi thôi."

Đường Thiên nghe thấy vậy, liền mỉa mai lại: "Đại thúc, còn người thì sao? Hỏi ngươi cái này không, hỏi ngươi kia cũng không, bây giờ thật vất vả mới nghĩ ra được chủ ý thì ngươi lại lấy lí do này nọ, không được thì cứ việc nói thẳng ra. Lại còn cái gì mà huấn luyện viên cao cấp nhất của binh đoàn nữa chứ, thối!"

Nghe thấy câu nói cuối cùng, tóc tai binh dựng đứng lên, khuôn mặt đang tươi cười nhất thời cứng lại: "Tiểu tử, tốt nhất ngươi thu hồi lại câu nói cuối cùng đi!"

Đường Thiên không hề tỏ ra yếu kém, cũng trừng to mắt nhìn lại, vẻ trào phúng trong giọng nói càng đậm thêm vài phần: "Uy, đại thúc, đừng làm người ta sợ a, chẳng phải ngài là huấn luyện viên cao cấp nhất trong binh đoàn sao? Chẳng lẽ cái danh hiệu này là ngài tự phong sao?"

Hai người trợn mắt nhìn nhau, như hai con gà chọi, không hề có ý thoái nhượng.

"Đừng tưởng dùng phép khích tướng là được, cái trò xưa như trái đất này sao lừa được ta cơ chứ!" Binh nghiến răng nghiến lợi lạnh giọng nói.

"Thối! Huấn luyện viên cao cấp nhất binh đoàn!" Đường Thiên mở to mắt, lầm bầm nói.

Hai cây bút trong tay Binh run rẩy kịch liệt, lạnh giọng nói: "Đừng nghĩ khích được ta!"

Đường Thiên vẫn nói rõ từng chữ đầy vẻ trào phúng: "Huấn luyện viên cao cấp nhất quân đoàn, nga!"

Cuối cùng nộ hỏa của Binh cũng bùng cháy đốt sách lý trí của hắn, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hướng về phía Đường Thiên nhào tới.

Đường Thiên cũng không hề lùi bước, nhẩy về phía hắn.

Hai người lập tức hòa vào nhau đánh lộn.

Hai mắt Nha Nha tỏa sáng, ở một bên kích động kêu nha nha, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ phấn khích, thỉnh thoảng lại huy vũ tiểu cung trong tay, cổ động hai bên 'cố gắng lên'.

※※※※※※※※※※※※※※※※ ※※※※※※※※※※※※※

Sáng sớm ngày thứ hai.

Khi Đường Thiên vừa bước chân ra khỏi phòng, Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ nhìn thấy mặt mũi bầm dập của Đường Thiên, khiến hai người cả kinh.

"Cô gia, ngài đây là..." Thượng Quan Trụ nhịn không được hỏi.

Đường Thiên đau đớn nhe răng, mơ hồ nói cho qua: "Tối hôm qua tu luyện không cẩn thận nên..."

Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ vô cùng sợ hãi.

Quả nhiên không hổ là cô gia, ngay cả lúc tu luyện hàng ngày cũng liều mạng như vậy! Thảo nào cô gia lại lợi hại như thế!

Nhìn thấy sắc mặt hai người đầy vẻ cuồng nhiệt, Đường Thiên ho nhẹ một tiếng, nghiêm trang nói: "Tối hôm qua, ta đã suy nghĩ một chút. Thượng Quan gia không thể chỉ dựa vào một mình Thiên Huệ, tất cả những để tử của Thượng Quan gia cũng phải phát huy ra tác dụng lớn nhất."

Câu nói của hắn làm hai người cực kỳ xấu hổ, cô gia nói không hề sai!

"Vì thế để đề cao thực lực cho các ngươi, ta quyết định sẽ đem phương pháp tu luyện của ta nói cho các ngươi." Vẻ mặt Đường Thiên đầy nghiêm túc nói.

Hai người đang cúi đầu lập tức ngẩng lên, trên mặt hiện ra vẻ không thể tin nổi.

Thượng Quan Uy nhịn không được nói: "Cô gia, cái này..."

Đường Thiên hiên ngang lẫm liệt vung tay lên: "Được rồi, không cần phải nói nhiều! Ta làm như vậy cũng để cho sau này Thiên Huệ được thoải mái một chút! Các ngươi đi triệu tập tất cả đệ tử tới diễn võ trường đi. Thế nhưng ta phải nói trước, trong toàn bộ quá trình tu luyện, tất cả mọi người phải nghe theo mệnh lệnh của ta!"

Thượng Quan Uy kích động đến mức khóe môi run rẩy, một lúc sau hắn mới bình phục được, sau đó nói chắc như đinh đóng cột: "Cô gia cứ yên tâm, ai mà dám không nghe mệnh lệnh của cô gia, ta sẽ không tha cho hắn!"

Còn Thượng Quan Trụ thì hung hăng nói: "Không nghe lời cô gia, ta bóp chết hắn!"

Nhìn bóng lưng hai người đang vội vàng chạy đi, Đường Thiên không khỏi sờ sờ vết bầm tím trên mặt, lập tức cảm giác đau, tê khiến hắn không khỏi hít vào một hơi lãnh khí.

Con hàng này hạ thủ thật độc ác nha!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-943)