Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thần Bất Bại - Chương 321

Chiến Thần Bất Bại
Trọn bộ 943 chương
Chương 321: Tử Vong Đặc Huấn (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-943)

Siêu sale Shopee


A Mạc Lý bị đưa tới một phòng tu luyện đóng kín, hắn tò mò quan sát xung quanh. Bên trong có vô số cánh tay máy được điều khiển, trên những cánh tay máy này có đủ thứ đồ vật thiên kỳ bách quái. Có cái thì đầy những gai cứng bằng đinh sắt bén nhọn, có cái thì cầm theo cây gậy gỗ nặng nề, có cái thì trên mặt có rất nhiều bánh răng to như cối xay, hơn nữa tất cả đều lộ ra khí tức hung tàn, đến ngay cả một mãnh nhân như A Mạc Lý cũng không khỏi cảm thấy chột dạ trong lòng.

"Hùng tộc viễn cổ, hiện tại có rất ít người biết đến bọn họ." Binh dường như lại bắt đầu cảm khái lần nữa, bỗng khóe miệng hắn nở ra nụ cười tự giễu: "Thế nhưng ở thời cổ xưa, bọn họ là một chủng tộc mạnh mẽ, bách thú đều phải khuất phục, Sư Hổ chư tộc không dám tranh tài. Hùng tộc viễn cổ, chính là một trong những bá chủ thời đó, ý thức về lãnh địa của bọn họ cực cao, nhưng lại không thích mở rộng. Năng lực tác chiến chính diện của bọn họ cực mạnh, lực lượng vô cùng lớn kết hợp với vóc người cao to, nhưng đầu óc không hề ngốc, bọn họ chính là một trong những chủng tộc chiến đấu xuất sắc nhất."

" Huyết mạch Hùng tộc viễn cổ 50%, ngoại trừ giúp tăng cường tố chất thân thể của ngươi, còn có một điểm quan trọng nhất đó là mình đồng da sắt."

"Mình đồng da sắt?" Ánh mắt của A Mạc Lý đang nhìn loanh quanh lập tức thu hồi lại, trên mặt đầy vẻ hiếu kỳ.

"Không sai, chính là Mình đồng da sắt, đây chính là thiên phú của Hùng tộc viễn cổ. Phần da của Hùng tộc viễn cổ vốn có sức phòng ngự cực kỳ kinh người, đao kiếm khó có thể thương tổn. Một khi đã luyện thành Mình đồng da sắt thì sức phòng ngự sẽ càng thêm kinh người. Cấp thấp nhất của Mình đồng da sắt đã có thể chống lại vũ kỹ cấp 6 phổ thông. Trong bộ lạc Hùng tộc viễn cổ trước đây, đó là thứ căn bản nhất. Huyết mạch có độ hoàn thành 50% đã có thể luyện thành."

"Oa, lợi hại như vậy sao?" Trên mặt A Mạc Lý đầy vẻ vui mừng.

"Đúng vậy, đây là một thiên phú vô cùng thực dụng, thế nhưng hiện tại cũng chẳng mấy ai lĩnh ngộ được. Dù là tiểu hùng tộc hay là đại hùng tộc, đều có rất ít người luyện thành." Binh nhàn nhạt nói.

"Tại sao? Thiên phú lợi hại như vậy a!" A Mạc Lý vô cùng kinh ngạc.

Binh nhàn nhạt nói: "Những thành viên của Hùng tộc viễn cổ từ nhỏ đã phải dùng thiết sa để mài giũa thân thể, như vậy sức mạnh trong huyết mạch mới có thể kích hoạt, chảy vào da dẻ, chui vào xương cốt, từ đó mới có thể hình thành nên Mình đồng da sắt. Quá trình này cực kỳ thống khổ, cần phải đánh vào thân thể nhiều lần.Trong quá trình không ngừng đánh vào cơ thể, sức mạnh huyết mạch của Hùng tộc viễn cổ mới từ từ bị đánh tan, từ đó mới có thể hòa vào bên trong máu thịt của ngươi. Đây là một quá trình dài dằng dặc, Hùng tộc viễn cổ thường từ 5, 6 sáu tuổi đã bắt đầu tu luyện, sau đó cần phải hao phí thời gian cỡ 2 đến 3 năm mới có thể đúc ra được thân mình đồng da sắt. Màu sắc của mình đồng da sắt lúc đầu có mầu đồng thau,cảnh giới càng tăng lên thì mầu sắc của da cũng từ từ chuyển từ đậm sang hồng, như Xích Đồng. Tới cảnh giới đại thành thì màu sắc của da trên toàn thân lại bị đánh tan, trông không khác gì người thường là mấy, thế nhưng lúc này thì ngay cả vũ kỹ cấp 10 cũng khó có thể làm thương tổn."

"Vũ kỹ cấp 10 cũng khó có thể làm thương tổn!" A Mạc Lý chảy cả nước miếng, trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng mình ỷ vào mình đồng da sắt đại sát tứ phương, trong lòng tràn ngập ước ao. Bỗng trên mặt hắn hiện lên vẻ kì quái: "Đồ tốt như thế tại sao lại có rất ít người luyện thành?"

"Bởi vì đau đớn." Binh nói.

"Đau đớn?" A Mạc Lý cười ha ha: "Ta không tin! Có đau thì cũng đau được bao nhiêu đây? Ta cảm thấy tất cả mọi người đều không sợ đau đớn a!"

"Đó chỉ là nỗi đau phổ thông." Binh không chút biến sắc: "Sức mạnh trong huyết mạch cần phải đánh tan, sau đó muốn hòa lẫn vào trong máu thịt, điều quan trọng nhất là phải đem huyết nhục phá hủy rồi trùng kiến, từ đó sức mạnh huyết thống mới có thể hòa vào trong đó một cách hoàn mỹ."

A Mạc Lý nghe thấy vậy trong lòng liền run lên, thế nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng vũ kỹ cấp 10 cũng không thương tổn đến được là hắn vội vàng lắc đầu: "Ta không sợ!"

"Ngươi sẽ càng đau đớn. Theo phương pháp phổ thông thì cần phải có 2, 3 năm mới có thể đạt được tiểu thành, hiển nhiên là chúng ta không có nhiều thời giờ như vậy, thời gian của chúng ta chỉ có 1 tháng. Muốn trong thời gian một tháng đạt được tiểu thành thì ngươi cần phải đem thân thể của ngươi hoàn toàn phá hủy. Thân thể của ngươi đánh cho càng tán thì sức mạnh huyết thống dung hợp lại càng tốt. Ngươi thấy những cây gỗ, chuỳ sắt, bàn xay này không, tất cả đều chuẩn bị cho ngươi, tất cả bọn chúng đều được khống chế bởi cơ quan, cực kỳ mạnh mẽ. Thân thể của ngươi cần phải bị nện nát không ngừng, sau đó lại phục hồi như cũ, tiếp đó lại nện nát, rồi lại phục hồi như cũ, cần cỡ một trăm lần trở lên ngươi mới có thể luyện thành mình đồng da sắt."

"Chẳng trách lại có nhiều đồ vật kì quái như vậy a!" A Mạc Lý bỗng hiểu ra, sau đó hắn hiên ngang lẫm liệt nói: "Đến đây đi, đến đây đi! Hoạt bát vũ nam tử vĩnh viễn không bao giờ lo sợ! Đau đớn thì tính là gì, ha ha, hoạt bát vũ nam tử, vĩnh viễn chỉ coi thống khổ là vui thú của nhân vật cường hãn a!"

"Nếu như ngươi không thể sống qua cửa ải này thì ngươi sẽ hóa thành một bãi thịt nát, yên tâm đi, nhất định sẽ rất nhuyễn."

Trên mặt Binh không chút cảm xúc kích hoạt phòng tu luyện, lập tức tất cả cánh tay máy ầm ầm vận chuyển.

Tiếng kêu thảm thiết của A Mạc Lý vang vọng thấu trời.

Hàn Băng Ngưng tĩnh tọa ngồi yên bên trong băng, tất cả lông mi, tóc nàng đều bị phủ kín một tầng băng sương dầy đặc, y phục trên người cũng bị đông cứng lại. Dần dần, trên mặt nàng cũng bắt đầu ngưng kết ra một tầng băng sương, chỉ trong nháy mắt, nàng đã bị biến thành một pho thượng băng.

Chân lực trong người nàng chỉ chậm chạp lưu động, duy trì sinh cơ, bên tai nàng vẫn vang vọng tiếng nói của Binh.

"Toà đồng thau băng thất này vốn dùng để tinh luyện huyết mạch. Trung tâm của nó là bạch ngân bí bảo của Nam Cực tọa Cực Địa Đống Khí. Nhiệt độ trong này có thể đạt tới -700. Hoàn cảnh như vậy ngoài trừ có thể trợ giúp ngươi dung hợp Nam Cực Chi Tâm, đối với kiếm pháp của ngươi cũng có trợ giúp cực lớn. Thế nhưng, ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt này ngươi phải sinh tồn một tháng, trong thời gian này ngươi phải giữ cho chân lực luôn di chuyển. Chỉ cần chân lực của ngươi xuất hiện ngắt quãng trong thời gian ngắn cỡ 10 phút, thì ngươi sẽ chết vì nhiệt độ trôi đi. Nếu như ngươi không thể nào kích hoạt được Nam Cực Chi Tâm, đương nhiên ngươi sẽ vì chân lực khô kiệt mà bị đông chết. Thời gian một tháng, không ăn không uống, lĩnh ngộ ra chân lý của cực địa băng hàn là gì, như vậy mới có thể sống sót."

Hô hấp của nàng chậm dần, từ từ chìm vào nhập định.

Tay chân Lương Thu đều bị treo thêm thiết cầu nặng hơn năm mươi cân, điên cuồng giẫy dụa dưới nước, dòng nước chảy cực xiết, hắn có cảm giác như mình bị dòng chẩy xiết kia vắt thành cành khô, căn bản không ổn định được thân hình. Hơn nữa chết tiệt hơn là thể lực của hắn đang bị tiêu hao nhanh chóng.

Càng nguy hiểm hơn chính là, trong dòng nước có lẫn vào vô số thiết cầu, thân cây liên tục trôi xuống. Không ngừng bắn trúng Lương Thu, cứ mỗi khi Lương Thu bị đánh trúng cũng giống như trúng phải một nhát búa tạ, thân thể run lên bần bật.

"Ngươi cần phải sinh tồn trong thủy thất này một tháng. Ngươi cần phải né tránh những thiết cầu và thân cây này, hơn nữa ở trong nước sẽ giúp ngươi lĩnh ngộ Âm Dương Tán Thủ tốt hơn. Đương nhiên, tiền đề là ngươi có thể sống sót. Tốc độ của dòng nước nơi này vượt quá 20 mét mỗi giây, cứ trải qua 5 ngày, thì tốc độ của nó lại tăng thêm 10m mỗi giây. Nếu như ngươi không thể kích hoạt huyết mạch Bán Nhân Mã, hơn nữa võ kỹ cũng không đột phá thì ngươi an nghỉ luôn dưới đáy nước đi. À, yên tâm, cứ 5 ngày ngươi sẽ có nửa canh giờ để thở lấy hơi, cũng đủ cho ngươi dùng để kéo dài thời gian với Quang Minh Võ Hội."

Binh tuyệt đối không phải đang nói đùa.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi 2 phút trên người Lương Thu đã có vô số vết bầm.

Tư Mã Hương Sơn cảnh giác quét mắt nhìn xung quanh, hắn bị giam trong một không gian tối đen, không có âm thanh, cũng không một tia sáng.

Bỗng nhiên, cổ họng của hắn cảm giác thấy một hơi khí lạnh, lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên.

Không chút nghĩ ngợi, thân thể hắn đột nhiên ngửa ra sau, vừa vặn một vệt hàn mang dán sát mặt hắn lướt qua.

Vậy mà lại đến thật!

Sắc mặt Tư Mã Hương Sơn tái xanh, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy tử vong gần đến vậy, gần sát ngay trước mũi hắn!

"Muốn mở ra Dạ Xà huyết điều quan trọng nhất là ngươi phải quen với bóng tối, hiểu rõ bóng tối. Chỉ khi ngươi chân chính lý giải được bóng tối là gì thì mới có thể mở ra Dạ Xà huyết. Mảng hắc ám hư vô này chính là bí bảo của Thuyền Đế tọa Thuyền Đế Âm Ảnh.Lúc nào ngươi cũng cần phải duy trì lực chú ý cao độ, công kích nơi này ngay cả ta cũng không thể nào đoán trước. Đồng dạng, căn phòng tối này cũng không nằm trong khống chế của ta, một tháng nữa nó mới mở ra. Chúc ngươi may mắn, hi vọng tháng sau khi ta mở ra, ta không phải lôi một cỗ thi thể có trăm ngàn lỗ thủng ra ngoài. Nha, nếu như có chết thì cũng đừng để dính quá nhiều dao, như vậy thi thể sẽ rất xấu."

Tên khốn kiếp này!

Tư Mã Hương Sơn nghiến răng nghiến lợi, chờ ta đi ra nhất định sẽ đem ngươi nghiền nát thành tro.

Lăng Húc ở trên một cái bình đài cái diện tích ước chừng ba mẫu, xung quanh bình đài là sương mù bao phủ, trong sương mù tỏa ra sát khí hung bạo, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sôi trào.

Bỗng nhiên, sương mù bên phải hắn cuộn trào không ngớt, chỉ trong nháy mắt đã biến ảo thành một tên kỵ sĩ, sau đó tên kỵ sĩ này nắm thương, gầm lên một tiếng đầy phần nộ rồi hướng về phía hắn đánh tới! Hình dáng và trang phục của tên kỵ sĩ này giống y như vị kỵ sĩ Ngân Sương Kỵ mà hắn nhìn thấy trong giấc mộng. Càng làm hắn sững sờ hơn chính là thương pháp mà nó dùng không ngờ lại chính là thương pháp của Ngân Sương Kỵ trong giấc mộng.

Trong lòng Lăng Húc cảm thấy hơi sợ hãi, nổi giận gầm lên một tiếng, không lùi mà còn tiến tới, ưỡn "thương" lên đâm. ^^!

Một luồng sức mạnh kinh người truyền tới từ mũi thương của đối phương khiến Lăng Húc liên tục lùi về phía sau vài bước mới có thể miễn cưỡng ổn định được thân mình. Hỏa Liệt điểu bị đưa đi thăng cấp cải tạo, hắn không có tọa kỵ lên bị rơi vào thế hạ phong.

Gã Ngân Sương Kỵ tạo lên từ sương xám tung ra một mảng Thương Tiêm Hải khiến Lăng Húc không còn chỗ để trốn.

Thương mang hai bên lại đụng nhau!

Lăng Húc liên tục bại lui.

Thực sự là giống a... Đây đúng là mộng cảnh sao?

"Lăng Húc, có biết cái gì ngăn cản ngươi tiến bộ không? Đó là tâm ma! Tâm ma của ngươi quá nặng! Nó như một cái bóng luôn bám theo ngươi làm ngươi không thể nào thoát được. Ta cũng không hiểu nhiều lắm về Bạch Dương Tinh Thần Thương, thế nhưng nó đã được gọi là niềm tin chi thương thì có nghĩa là nó không nên đung đưa bất định, nó không nên bị người khác ảnh hưởng tới. Bất kể hình dáng vốn có của nó là gì, thì người cũng lên tìm ra Thương Tiêm Hải chỉ thuộc về ngươi."

"Hoàng Kim bí bảo của Vũ Tiên tọa,Vũ Tiên ma yểm, cái này tiêu tốn không nhỏ, nó sẽ giúp ngươi tiến vào mộng cảnh của mình. Ở trong giấc mộng, tất cả tâm ma của người đều biến thành vật thực người thực, chỉ có đánh bại bọn họ,ngươi mới có thể thoát khỏi mộng cảnh. Đừng tưởng rằng tất cả bọn chúng là giả, nếu như ngươi bị chết trong mộng cánh thì ngoài đời thực ngươi sẽ bị biến thành một người điên. Và đáng sợ nhất chính là, ngươi sẽ vĩnh viễn ngủ say ở trong giấc mộng của chính mình, không cách nào thoát ra được. Điều này so với tử vong còn đáng sợ hơn "

Nhớ lại lúc đó, trong giọng nói của Binh lộ ra vẻ cực kỳ ngưng trọng.

Đây chính là tâm ma sao?

Lăng Húc nhìn vị Ngân Sương Kỵ hình thành từ sương xám trước mặt, bỗng nhiên từ trong đôi đồng từ mầu vỏ quýt bốc lên ngọn lửa chiến ý, nếu là tâm ma, bất kể nó là cái gì, tất cả đều phải bị đánh nát!

Ngân Sương Kỵ sao? Vậy hãy để cho ta đến mở mang kiến thức một chút xem cái gọi là Ngân Sương Kỵ thuần chính nhất Bạch Dương Tinh Thần Thương như thế nào!

Mũi thương nhắm thẳng vào vị kỵ sĩ hình thành từ sương xám, chiến ý trong lòng Lăng Húc bốc lên cao ngập trời, cất bước ra thương!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-943)