Vay nóng Tima

Truyện:Chiến Thần Bất Bại - Chương 410

Chiến Thần Bất Bại
Trọn bộ 943 chương
Chương 410: Đường Thiên ra tay
0.00
(0 votes)


Chương (1-943)

Siêu sale Shopee


Chân lực mạnh mẽ bắn ra từ côn đồng, giống như núi lửa phun trào, năng lượng đột ngột bùng lên, tỏa ra bốn bề như một cơn lốc

Đại xảo bất công (trong thô có tinh), một côn này không hề có lấy nửa điểm hoa mỹ.

Nhưng mà một côn đơn thuần như thế lại giống như một người khổng lồ đứng giữa đại hải chém biển trảm sóng, tâm thần mọi người không khỏi bị chấn nhiếp, dường như cả thiên địa bị một côn này đập bẹp.

Người thấy tận mắt không khỏi kinh sợ biến sắc

Đây mới là võ giả hoàng kim sao!

Oanh!

Liệt quang mâu vốn đáng sợ thì đối diện với một côn này cũng trở nên ảm đạm, tựa như chiếc đũa bị bẻ gãy, tan vỡ rồi biến mất.

Côn đồngg đập mạnh xuống mặt đất

Mặt đất cứng là thế mà như biến thành miếng bánh quy giòn xốp, trong nháy mắt tan thành bột, chân lực khủng bố tràn vào mặt đất. Mặt đất xung quanh võ giả dùng côn đồng giống như cành khô củi mục tan nát.

Nếu nhìn từ trên bầu trời xuống sẽ thấy một vòng tròn đang lan rộng ra ngòai.

Tổ Giáp đứng mũi chịu sào, như bị ăn một quyền cực nặng, cơ quan hồn giáp nặng là thế cũng không cách nào chống lại luồng sức mạnh kinh người như thế, bắn thẳng ra ngoài

Rầm!

Mặc Tử Ngư ở trong cơ quan hồn giáp chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi, cơ quan hồn giáp ngã ngổn ngang trên mặt đất, va chạm mạnh khiến đầu hắn trống rỗng

Chỉ với một côn này, tổ Giáp đã hỗn loạn, không ai có thể đứng lên được

Mặt võ giả dùng côn đồng ngạo nghễ, hắn thu côn lại châm chọc:" Cơ quan binh đoàn cái quái gì chứ, cũng thường thôi!"

Soạt.

Một cơ quan hồn giáp hoa lệ màu lam lao đến trước mặt hắn

"Chỉ thường thôi sao?"

Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ cơ quan hồn giáp, khuôn mặt tú lơ khơ của Binh lạnh lại. Ý đồ của hắn vốn là định giết võ giả dùng cung và võ giả dùng ám khí trước nhưng khi thấy võ giả dùng côn đồng bá đạo mạnh mẽ như vậy, trực tiếp đánh bại tổ Giáp thì hắn phải thay đổi kế hoạch

Công bằng mà nói thì Binh thấy chiến thuật Đường Sửu đưa ra rất không tệ, ít nhất cũng hợp với cơ quan binh đoàn. Nếu đối phương không có võ giả cấp cao thì bọn họ có thể dùng chiến thuật đơn giản hợp lý để từ từ xử lý kẻ địch. Nhưng nếu như đối phương có võ giả cấp cao thì uy lực bộ chiến thuật này phát huy được sẽ rất hạn chế

Điều này do thực lực học viên quyết định, kết quả trước mắt không đem lại chút kinh ngạc nào cho Binh

Chẳng qua nghe lời miệt thị của võ giả dùng côn đồng thì mặt Binh trầm xuống. Binh cũng không có nhiều kì vọng vào binh đoàn mà Đường Sửu chỉ huy này bởi dù sao thực lực của học viên cũng chỉ đến thế mà thôi. Nhưng mà trẻ con nhà mình không tốt cũng chưa đến lượt kẻ khác dạy

"Haiz, lại một tên nữa!" võ giả dùng côn đồng cười gằn:"Ngươi cũng đi chết đi!"

Tuy cơ quan hồn giáp trước mặt nhìn tinh xảo bóng bảy nhưng trong mắt võ giả đầu trọc thì đám cơ quan võ giả đều là một đám phế vật chơi đùa

Cơ quan võ giả đã bao nhiêu năm không có võ giả hoàng kim rồi? một vạn năm à? Thực nực cười!

Chân hắn chợt đậm một bước xuống, thân hình lao đi như mũi tên, côn lê trên đất, lao thẳng về phía Binh

Soạt!

Bóng người màu lam trước mặt đột nhiên trở nên mờ ảo

Võ giả đầu trọc thầm than trong lòng, nhanh quá!

Phản ứng của hắn cũng rất nhanh, côn đồng trong tay vung lên, bao trùm bốn phía quanh người, keng, hắn chỉ cảm thấy tay nóng lên, vội vàng né người qua một bên

một đạo kình khí hiểm ác bay sát người hắn

Kinh nghiệm chiến đấu của võ giả đầu trọc cũng rất phong phú, hắn biết mình gặp cao thủ rồi, trong lòng không khỏi tự hỏi, từ khi nào mà cơ quan võ giả có cao thủ lợi hại vậy? Sao mình lại không biết?

Chỉ là lúc này hắn cũng phản ứng theo bản năng, giận dữ gầm lên một tiếng, không lùi mà tiến tới, côn đồng vung lên bóng côn loang loáng, cả người như một con tinh hồn thú cỡ lớn lao về phía cơ quan hồn giáp kia!

"Tất cả né sang một bên đi."

Binh hừ lạnh khiến đám người Mặc Tử Ngư bừng tỉnh, vội vàng lăn qua một bên

So với tổ Giáp của Mặc Tử Ngư thì tổ Ất của Mặc Vô Úy cũng chẳng khá hơn. Võ giả dùng đao răng cưa không có sức mạnh như võ giả đầu trọc nhưng đao pháp cực kỳ xảo quyệt, mỗi luồng đao mang luôn nhằm vào khe hở mà công kích, tinh diệu đến cực độ

Đao pháp sắc bén của đối phương khiến tổ Ất mà Mặc Vô Úy dẫn đầu không thể chống lại được, sau vài chiêu qua lại thì toàn đội hình đã bị đánh cho tan tác

Đường Thiên vừa nhìn đã biết tình hình không ổn, không thể trì hoãn thêm được nữa, dậm một bước xuống mặt đất, lao đi như đạn bắn khỏi nòng, nhằm vào võ giả dùng đao răng cưa

Cả người lao giữa không trung, chân mở rộng, xoay eo, vung quyền liên tục tựa lưu thủy hành vân (Nước chảy mây trôi), không hề có cảm giác trì trệ

"Cẩn thận đằng sau!"

Võ giả dùng ám khí vội lên tiếng nhắc, tay cũng không chậm, mấy bóng xám lặng lẽ bắn về phía Đường Thiên không một tiếng động

Đường Thiên đang ở giữa không trung chợt cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên cực kỳ rõ ràng, hắn thậm chí có thể nhìn thấy ám khí đang lướt sát mặt đất, khí lưu mang theo thổi bay một viên đá vụn cỡ hạt gạo

Không hề suy nghĩ, Đường Thiên co ngón tay bên tay trái lại, búng liên hoàn giữa không trung

Rầm rầm rầm

ba viên thiết liên tử (Hạt sen sắt) giống như ba mũi nỏ mạnh bay ngược lại

Võ giả dùng đao răng cưa cảm thấy nguy hiểm vội quay người, ánh đao như lụa xoay tròn quanh người

Vô số ánh đao trắng như tuyết nở ra trước mắt Đường Thiên, lại giống như pháo hoa nổ, mấy trăm luồng đao mang lấy hắn làm trung tâm tỏa ra bốn phía

Trong lòng Đường Thiên dâng lên một cảm giác kì quái, điều này khiến mắt hắn nhất thời mê đi, cảm giác xa lạ khiến hắn thực hiện một động tác trong vô thức mà chính hắn cũng phải ngạc nhiên

Giữa không trung rõ ràng không có chỗ mượn lực nhưng người Đường Thiên từ bả vai trở lên giống như được một bàn tay vô hình nâng đưa về phía trước. Cả người giống như một chiếc lá bị gió cuốn bay, vài luồng đao mang hiểm ác lướt sát bên người

Thứ bất động duy nhất chỉ có nắm tay kia

một quyền này không hề có nửa điểm hoa mỹ

Quyền pháp cơ sở

Đường Thiên giống như một hư ảnh, nhảy thẳng vào bên trong bóng đao

một quyền mang theo chân lực xoắn ốc mạnh mẽ đập thẳng vào bóng đao dày đặc

Ầm

Chỉ một bóng đao bị đánh tan nhưng khi nó tan vỡ lại như tuyết lở, gần như cả trăm luồng đao mang đồng thời vỡ theo

Võ giả dùng đao răng cưa thối lui liền mười bước mới ổn định thân hình, hắn nhìn bóng người phiêu dật như chiếc lác đang nhẹ nhàng đáp xuống cách hắn chừng hai mươi trượng với vẻ không thể tin nổi

Sao có thể như vậy

một chiêu quyền pháp cơ sở sao có thể đánh tan "Triền thân đao của mình được

Hắn từ từ ngẫm lại không khỏi kinh sợ từ tận đáy lòng. một quyền kia của đối phương đập thẳn vào chỗ yếu nhất của Triền thân đao, điểm sơ hở này ngay cả hắn cũng không nhìn ra được

"Ngươi là ai?"

Giọng hắn mang theo sự rung động mạnh mẽ

Không riêng gì hắn mà võ giảam cách đó không xa cũng đang trợn mắt nhìn Đường Thiên, giống như vừa thấy một con quái vật. ba đạo ám khí bắn về cũng không sinh ra uy hiếp với hắn. Hiển nhiên tạo nghệ của đối phương về mặt ám khí không cao chỉ biết thủ pháp cơ sở nhưng lại cực kỳ vững chắc

Ba đạn chỉ này, lực dùng cực mạnh

Nhưng thứ khiến hắn kinh ngạc không phải ám khí của Đường Thiên mà là đối phương như sớm đoán được công kích của hắn, trong lúc đánh tới chỉ vung tay là đánh tan vụ đánh lén của hắn, không hề có chút gượng gạo hay chật vật nào

Thằng này là ai vậy

Hắn cũng rất tò mò, thằng này ở đâu ra vậy

Đường Thiên cúi đầu, hắn vẫn còn đang nhớ cảm giác bất thình lình xuất hiện vừa rồi. Đây là hiệu quả của huyết mạch Thiên Võ Nguyệt Lang sao? Nếu là lúc trước thì hắn vẫn có thể tránh thoát nhưng chắc chắn sẽ rất chật vật. Trực giác của hắn vẫn chưa mạnh đến mức đó

Đường Thiên có chút phấn khích

Hắn phát hiện huyết mạch Thiên Võ NGuyệt Lang này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn, cực kỳ thần diệu. Hẳn tỉ mỉ hồi tưởng lại một quyền vừa rồi, chỉ là cảm giác kia rất mơ hồ, phiêu hốt bất định, nhất thời hắn quên mất hai kẻ địch trước mặt

Đường Thiên đứng ở đó, nghiêng đầu, vẻ mặt nhập thần, cả nửa ngày không hề động đậy

Võ giả dùng đao răng cưa và võ giả dùng ám khí vẫn đang chờ Đường Thiên báo danh, hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mặt đầy nghi ngờ không thể hiểu được

Thằng ôn này đang làm trò gì vậy?

Định dùng trò trẻ con này để lừa chúng ta à?

Ngươi quá coi thường bọn ta rồi. Mánh khóe ngu như thế mà còn định lừa bọn ta sao?

Ngươi nghĩ ngon thật đấy!

hai người đứng im, mặt mày nghiêm túc. Vừa rồi Đường Thiên liên tục tấn công, đỡ đòn rồi phản công cực kỳ kinh diễm. Vũ kỹ cơ sở của hắn mạnh đến kinh người, công kích kẽ hở cực tinh diệu, có một màn biểu diễn như thế đã bao lâu rồi họ chưa được thấy?

hai người không nhớ nữa nhưng thực lực mà Đường Thiên thể hiện khiến hai người cực kỳ kiêng kị

Cao thủ!

Gặp cao thủ chân chính rồi!

Bây giờ vị cao thủ này lại làm bộ mất hồn để dụ bọn họ mắc lừa! Mất hồn á? Đùa à, võ giả thực lực cỡ này mà lại mất hồn trong chiến đấu sao?

Ngu như vậy thì đã chết cả trăm lần rồi -

Cạm bẫy!

Chắc chắn là cạm bẫy!

Thần kinh hai người căng như dây đàn, đối đầu với đại địch

Võ giả dùng cung đứng trên tường thành quét sạch các cơ quan, hồng quang tiễn của hắn (Mũi tên sáng đỏ) uy lực rất mạnh, hiệu suất xử lý cực cao. Chỉ trong một thời gian ngắn cơ quan trong thành Tam Hồn đã bị hắn quét sạch bảy tám phần

Chờ chút

Hắn bỗng chú ý tới tình huống quỷ dị bên dưới, nơi ba người đang giằng co

Lợi hại thật, chỉ với một người mà có thể ép cho hai tên kia không dám nhúc nhích, chuyện này không phải ai cũng làm được

Nhưng mà khi hắn không ngừng xử lý thì ba người bên dưới vẫn như ba cái cọc gỗ, không hề cử động

Trò gì vậy?

Gã dùng cung không nhịn được hô to:"Các ngươi định dằng dai đến lúc nào đấy?"

Nghe tiếng đồng bọn hô, hai người liếc nhau, võ giả dùng ám khí đưa mắt liếc đồng bọn, võ giả dùng đao răng cưa vác đao tiến gần với vẻ đề phòng

Khi võ giả dùng đao răng cưa rón rén tới cách Đường Thiên chừng năm trượng thì hắn ngừng lại, đây là cự ly tấn công rất tốt của hắn

Trong tay võ giả dùng ám khí xuất hiện mười loại ám khí, mỗi loại có hình dạng khác nhau, hắn vận chân lực toàn thân chờ phá động, chuẩn bị tốt cho một đòn trí mạng

Đúng lúc này, võ giả dùng đao răng cưa tấn công, cây đao răng cưa rít lên run run, năm vòng đao mang màu xanh hiện lên trên cây đao răng cưa

một đao chém ngang!

năm bóng đao mang màu xanh lặng lẽ vẽ năm đường vòng cung lướt quanh người Đường Thiên, rồi chợt dừng lại, khóa chặt Đường Thiên lại.

Chính là lúc này!

Con mắt võ giả dùng ám khí sắc lạnh, chân lực hai tay mười ngón bùng phát, mười loại ám khí khác nhau bắn về phía Đường Thiên theo mười quỹ tích không thể đoán được

Gần như đồng thời, năm luồng đao mang màu xanh phát nổ

Khói xanh lan ra, bao phủ cả người Đường Thiên

Trong khói xanh, Đường Thiên bỗng ngẩng đầu.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-943)