← Ch.459 | Ch.461 → |
Vương cung Kình Ngư tọa, bầu không khí cực kì ngưng trọng.
Trên mặt mỗi chiến báo phía trước đều có một chữ số đỏ tươi giống như những giọt máu chẩy đầm đìa làm người ta thấy phải giật mình.
Tuần đầu tiên đã có hơn bốn nghìn võ giả Kình Ngư tử vong, còn phía Quang Minh võ hội thì nhỏ hơn nhiều, nhất là võ giả cao giai chỉ có sáu mươi bảy người chết, nhưng chuyên gia huyết mạch đoàn thì tử vong gần bảy thành.
Tuần thứ 2, con số thương vong đã vượt qua một vạn hai ngàn người, đoàn chuyên gia huyết mạch mà Quang Minh võ hội vừa phái đến tiếp viện cũng bị giảm mạnh. Độc tố của đối phương có đủ loại, hơn nữa còn không ngừng thay đổi, đám chuyên gia huyết mạch của Quang Minh võ hội căn bản chẳng có biện pháp nào để ứng phó.
Tuần thứ 3, Quang Minh võ hội dùng một khoản tiền lớn mời vị đại sư huyết mạch trứ danh A Kim Sâm tới, nào biết được lại khiến cho các chuyên gia huyết mạch Hắc hồn lại càng nhiệt tình thêm, các loại độc tố mới nhất đều được đưa đến tận tay đám Phí lão đầu.
Có cái gì có thể so với chuyện đạp một đại sư xuống, đánh một trận thành danh đây?
Anh hùng chịu sao nổi vây công, A Kim Sâm đại sư trang bị hoàng kim bí bảo cuối cùng cũng ngã xuống dưới một loại độc tố có cái tên hết sức xấu xí. Loại độc tố này có tên là "Đại sư chi môi", cái tên buồn nôn không chịu nổi. Mà người phát minh ra nó là Hoắc Nhĩ cũng đúng là một trận thành danh, lập tức được Hắc hồn thu nhận trở thành một vị trưởng lão, đồng thời giá cả một bình "Đại sư chi môi" cũng từ cái giá một vạn tinh tệ cũng chẳng ai thèm hỏi đến lên thẳng con số 15 ức tinh tệ.
Vô số người xoa tay than thở không thôi, vô số người đỏ cả mắt, vô số người nóng lòng muốn thử.
Nhưng đến lúc này, dù có mạnh như Quang Minh võ hội cũng chẳng thỉnh được đại sư huyết mạch nào. Không ai nguyện ý trở thành cái đích cho mọi người nhắm đến, A Kim Sâm đã dùng sinh mệnh của hắn thành toàn cho Hoắc Nhĩ thành danh. Bên trong bóng tối có vô số người đang chờ để trở thành một Hoắc Nhĩ mới, bọn họ tựa như một đám sói đói đang sáng mắt vì con mồi.
Những đại sư xuất sắc đến cỡ nào đi chăng nữa, vào thời điểm này nếu dám đi ra thì cũng sẽ trở thành con mồi cho đám sói đói này.
Chiến cuộc tại Đại Hùng tinh bị rơi vào thế giằng co, hơn tám phần số võ giả Kình Ngư quay trở lại Kình Ngư tọa. Phần thưởng ba năm phí sử dụng tinh lực tuy mê người nhưng so với cái mạng nhỏ thì đã tính là cái gì?
Chỉ trong khoảng thời gian hai tuần ngắn ngủi, số võ giả tử vong gần đạt tới con số hai vạn người, cái con số này làm đại đa số người thấy rét run, trong lòng bắt đầu sinh ra ý nghĩ muốn rút lui. Cho đến khi có một đám ước chừng một nghìn người đột nhiên ngã xuống như lúa mạch không chút tiếng động sau đó không còn đứng lên được, cảm giác sợ hãi bắt đầu lan tràn, trực tiếp tạo thành một cơn sóng phản đối.
Vô số người sau rất nhiều năm khi nói đến trận chiến này, trong ánh mắt vẫn ánh lên vẻ sợ hãi cực sâu.
Tình huống của Kình Ngư tọa không còn lạc quan, mọi người đều ý thức được, trận chiến này đã nằm ngoài tầm với của bọn họ. Lúc này những người lúc trước có tâm lí muốn kiếm một khoản đều xám xịt trở về, bất giác Kình Ngư tọa bị rơi xuống thế hạ phong.
"Tam Hồn thành!" Trương trưởng lão nghiến răng nghiến lợi: "Trước tiên chúng ta cần phải làm sạch Tam Hồn thành! Không có Tam Hồn thành, Đại Hùng tinh sẽ không có điểm tựa, chúng ta có thể chuyên tâm đối phó với Đại Hùng tinh!"
Khuôn mặt của Cung Khánh đã già nua đi mấy phần.
Tuy vẫn chưa mất liên hệ với ba chi binh đoàn nhưng ba chi binh đoàn đã tổn thương cực kỳ nghiêm trọng.
Không ai có thể ngờ được chiến pháp độc của Đại Hùng tinh lại có uy lực kinh người như thế. Hiện tại tại Hắc hồn, chuyên gia huyết mạch loại độc tố đã trở thành thứ chạm tay vào là có thể bỏng, giá trị thân phận gia tăng gấp bội, mỗi thế lực lớn đều dồn dập vươn cành ô-liu ra. Mọi người đều biết, muốn đánh một trận độc chiến như vậy thì không có khả năng, nhưng người nào cũng muốn trong tay có vài chuyên gia huyết mạch loại độc tố để đề phòng bất tri bất giác bị người ta giết chết.
Trong hình ảnh truyền về, những cái chết trong âm thầm lặng lẽ làm người ta phải chấn động và sợ hãi.
Mà trận chiến này cũng đã chứng minh giá trị của những chuyên gia huyết mạch loại độc tố đã tăng vọt đến mức làm người ta phải khiếp sợ.
Những thế lực đang quan tâm đến trận chiến này đều đang liều mạng suy nghĩ xem phải đối phó với tình huống này như thế nào. Thế giới này không thứ gì là vạn năng, tuy độc tố lợi hại nhưng khẳng định sẽ có biện pháp khắc chế.
Lúc này nội tình thâm hậu của Quang Minh võ hội đã thể hiện ra một cách rõ nét.
Kim Cương Bích(vách/tường), một loại vũ kỹ thiên môn tho thiển, có thể tạo thành một chân lực tráo kín không kẽ hở. Nó được phát hiện là có thể ngăn cản hữu hiệu hơn 90% các loại độc tố. Sau khi biện pháp này được một vị trưởng lão nói ra lập tức đã được hoàn thiện. Nhất là binh đoàn, dưới khống chế của võ tướng có thể dễ dàng hình thành lên Kim Cuong Bích với đại quy mô.
Mà kim cuong bích do binh đoàn hình thành lên, tuy chưa đủ để chống lại công kích nhưng dùng để phòng độc thì hiệu quả cực tốt.
Tuần thứ 4, số lượng võ giả Kình Ngư thương vong giảm mạnh, đồng thời ba chi binh đoàn vốn chẳng hề nhúc nhích cuối cùng cũng bắt đầu về phía trước.
Chỉ một biện pháp nhỏ lại khiến tình thế trên chiến trường đột nhiên xoay chuyển, phát sinh ra thay đổi cực lớn.
Không có độc tố trợ giúp khiến uy lực phương thức quấy rầy kiểu thổ phỉ của Sài Lang võ giả giảm mạnh. Tuy ba chi binh đoàn vẫn có thương vong nhưng con số thương vong so với lúc mới khai chiến cũng đã nhỏ hơn nhiều.
Toàn bộ Kình Ngư tọa đều tràn đầy lòng tin một lần nữa.
Ba chi binh đoàn dứt khoát thoát khỏi toàn bộ thành thị, sau đó thiết lập thành ba góc hô ứng lẫn nhau, cuồn cuộn đi tới. Mục tiêu của bọn họ hết sức rõ ràng, đó là lao thẳng tới Hùng đản của Đường Thiên!
Căn cứ thanh đồng Tam Hồn thành.
Đám Phí lão đầu đều rầu rĩ không vui, chiến cuộc lúc trước bọn họ vẫn còn vững vàng chiếm cứ thế thượng phong, không ngờ trong nháy mắt đã bị người ta phá cục. Vũ kỹ Kim cương bích phá cục này chẳng hề cao thâm chút nào, nó chỉ hình thành một tầng chân lực tráo được áp súc xung quanh cơ thể người. So với những chân lực tráo khác thì nó thực chất hóa hơn.
Trừ khi tu luyện Kim cương bích đến cảnh giới cực kỳ thâm thuý bằng không tính phòng ngự cũng gần như là vô dụng. Tuy kim cương bích cũng cứng rắn, nhưng khuyết thiếu về độ dẻo khiến khi phòng ngự cứng đối cứng đúng là làm người ta phải thổ huyết. Nhưng cái tầng kim cương bích cứng rắn như đồ sứ này lại có tính ngăn cản độc tố rất tốt.
Binh còn cố ý chạy tới an ủi bọn họ.
"Nhiệm vụ mọi người đã hoàn thành rồi, bọn họ đã bị chúng ta ngăn chặn tròn bốn tuần, thời gian bốn tuần này tương đối quý giá với chúng ta a!"
"Hiện tại độc tố của đã vô dụng rồi." Phí lão đầu hơi uể oải.
"Trong chiến tranh đây chỉ là chuyện hết sức bình thường a, uy lực lớn nhưng chỉ có một thủ đoạn nhất định sẽ có biện pháp phá giải. Hơn nữa các ngươi đã hoàn thành mục tiêu vượt mức rồi, bốn tuần! Như vậy đã đủ rồi!" Trong mắt Binh lấp lóe hàn quang.
Phí lão đầu biết Binh nói đúng, nhưng tâm tình của hắn vẫn không tốt hơn được bao nhiêu, hắn rầu rĩ nói: "Ta đi nghiên cứu thử xem, xem có cách nào phá giải Kim cương bích hay không?"
Nói xong Phí lão đầu xoay người ly khai.
Binh không hề ngăn cản, có tâm khí là chuyện tốt. Chiến tranh cần phải đối chiến đường đường chính chính đồng thời cũng cần phải có các loại thủ đoạn kỳ lạ, ưu thế cục bộ thường là cơ sở của ưu thế chỉnh thể.
Ví dụ như thời gian bốn tuần này chẳng hạn.
Mặc gia được an bài bên trong căn cứ, thứ đầu tiên mà Mặc gia kiến tạo không phải là phòng ốc mà là Mặc gia xưởng. Mặc gia có thể trở thành cơ quan thế gia đương nhiên là có điểm độc đáo về phương diện cơ quan thuật rồi, Mặc gia xưởng chính là một trong số đó.
Mặc gia xưởng có một bộ phương pháp đặc biệt chế tác cơ quan, điều này làm cho thành phẩm của nó có thể khống chế ở trình độ rất thấp. Chính nhờ vào điểm này mà trong thời đại cơ quan thuật bị suy tàn, từng cơ quan thế gia điêu linh, nhưng Mặc gia thủy chung vẫn luôn bình yên vô sự.
Các tiên hiền của Mặc gia đã sớm hiểu ra, trong thời đại cơ quan suy tàn, những cơ quan võ giáp thấp kém và cơ quan thú mới là sản phẩm chủ lưu nhất, với sản phẩm thấp kém thì việc khống chế giá cả thành phẩm chính là thứ quan hệ đến sinh tử. Mặc gia trải qua mấy đời tích lũy và nghiên cứu cuối cùng đã hình thành lên phương thức sản xuất đặc biệt dành riêng cho chính mình, đó là Mặc gia xưởng.
Bên trong Mặc gia xưởng đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào, tiếng cơ quan nổ vang, hỏa hoa văng tung tóe, nước thép đỏ đậm uốn lượn chảy, trong không khí tràn ngập khí tức nóng rực của kim chúc. Từng công tượng với bắp tay căng chặt, toàn thân sáng chói quang mang của chân lực, thiết chùy so với thân thể hắn còn lớn hơn, mỗi nhát chùy đều đập lên trên linh kiện ở một vị trí cực kỳ chính xác. Có công tượng sắc mặt đầy nghiêm túc và chuyên chú, lấy dụng cụ cắt gọt thật nhỏ cắt gọt linh kiện thanh đồng, sợi thanh đồng cuộn tròn giống như vụn bào, mỗi một đao xuất ra đều thẳng tắp giống như được kẻ bằng thước vậy...
Những công tượng có kinh nghiệm phong phú này mới là tài phú lớn nhất của Mặc gia.
Mặc Vị Thiên tự mình đôn đốc, hắn để nửa người trần trụi, thần tình đầy nghiêm túc dò xét khắp nơi, kiểm tra tiến độ.
Mặc gia đã rất lâu rồi không vội vàng như thế này rồi, từ khi Mặc gia xưởng được xây dựng đến nay chưa bao giờ chân chính toàn lực vận chuyển. Nhưng người Mặc gia không hề nói một câu oán hận, đây là trận chiến đầu tiên từ khi bọn họ tới đây, cũng là trận chiến liên quan đến sinh tử. Hơn nữa, nhìn dòng nước thép đỏ đậm kia bọn họ như nhìn thấy trước mắt là cảnh tượng khí thế ngất trời, trên mặt mỗi một người Mặc gia đều đầy ý chí chiến đấu đang dâng trào.
Khi Mặc Vị Thiên nhìn thấy trên bộ cơ quan hồn giáp mới nhất vừa mới thành hình được đánh lên tiêu ký của Mặc gia xưởng, suýt chút nữa thì nước mắt của hắn đã chẩy xuống.
Đã bao nhiêu đời rồi, cuối cùng Mặc gia xưởng cũng đã sản xuất ra cơ quan hồn giáp mạnh nhất trong thời đại này!
Ước mơ của bao nhiêu thế hệ Mặc gia!
Hắn vuốt ve cơ quan hồn giáp xanh đen và thô ráp, cơ quan hồn giáp vẫn còn lưu lại độ nóng khi mới ra lò, mặt ngoài gờ ráp cũng chưa kịp mài nhẵn, bề mặt chưa được sơn, chưa được tô điểm làm đẹp. Nhưng trong mắt Mặc Vị Thiên, nó giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất làm hắn chìm sâu vào si mê.
Cái bộ cơ quan hồn giáp có thể nói là xấu xí này, dưới cái thân thể kim chúc vẫn còn lưu lại nhiệt lượng, Mặc Vị Thiên cảm thấy được nhịp đập cường đại!
Phì phò, đây là mạch đập của thời đại này a!
Mặc Vị Thiên bỗng cảm thấy hào hùng vạn trượng, cho các ngươi lĩnh giáo một lần, lực lượng cường đại khi Mặc gia xưởng toàn lực vận chuyển!
Bốn tuần trôi qua, hai mươi võ giả bội phục Đường Sửu sát đất. Chỉ tốn thời gian ba ngày Đường Sửu đã xác định được bọn họ phải phối hợp ra sao, hai mươi người được chia ra làm năm tiểu tổ. Điều này cũng chẳng có gì, điều làm bọn họ cảm thấy không thể ngờ được chính là trong khoảng thời gian ngắn ngủi có hai ngày, Đường Sửu đã trang bị cho mỗi tiểu tổ một cuốn sổ tay huấn luyện chiến thuật dầy ít nhất sáu mươi trang.
Sổ tay huấn luyện chiến thuật của mỗi tiểu tổ lại hoàn toàn khác nhau.
Hai mươi người thiếu chút nữa thì bị hù dọa khóc.
Những người này đều có xuất thân từ võ giả cuối cùng cũng đã cảm thụ được cái gì gọi là chuyên nghiệp. Trước đây bọn họ gặp phải những vị được gọi là đại sư chiến thuật, chiến thuật mà bọn họ thiết kế ra so với Đường Sửu đúng là thô thiển đến không chịu nổi.
Mà ngay sau đó là huấn luyện, cảm giác của bọn họ càng thêm trực quan.
Thực lực của bọn họ đều tương đối xuất sắc, kinh nghiệm cũng khá phong phú, ngay từ đầu hợp luyện liền lập tức cảm thụ được chiến thuật mà Binh thiết kế ra cường hãn đến mức nào!
Mỗi một loại chiến thuật đều trải qua tính toán và thiết kế tỉ mỉ, ngay cả sơ hở và cạm bẫy bên trong cũng được bố trí trí mỉ.
Bởi chuyên vì bọn họ thiết kế lên trình độ hợp luyện tăng lên cực nhanh, khi huấn luyện mấy loại chiến thuật bọn họ đều cảm thấy thấy mình như cá gặp nước. Hiện tại còn muốn tăng cường, dần dần tất cả đều bắt đầu phối hợp ăn ý với nhau.
Bốn tuần trôi qua, cuối cùng bọn họ cũng đã thành lập lên khả năng ăn ý sơ bộ, tuy Đường Sửu vẫn cực kỳ bất mãn nhưng bọn họ lại nóng lòng muốn thử.
Đại Hùng tinh đánh đến hừng hực khí thế như vậy, trong khi nơi này chẳng có chút động tĩnh nào vậy?
Bỗng nhiên, Hứa Lỗi kẻ có lục thức tốt nhất giật mình một cái, lặng yên hướng về phía mọi người ra hiệu.
← Ch. 459 | Ch. 461 → |