Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thần Bất Bại - Chương 553

Chiến Thần Bất Bại
Trọn bộ 943 chương
Chương 553: Linh Vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-943)

Siêu sale Shopee


Khi chòm Thiên Bình và chòm đại hùng đồng thời tuyên bố song phương cùng nghiên cứu giáp hồn máy mới nhất, toàn bộ Thiên Lộ tiếp tục chấn động. Hai bá chủ kết minh, chính thức tuyên bố chòm Đại Hùng bước lên hàng ngũ bá chủ cao cấp nhất.

Mà khiến mọi người bất ngờ nhất là chòm Đại Hùng không kết minh cùng chòm Sư Tử, điều này cũng khiến Võ Hội Quang Minh thở phào một hơi. Kế hoạch chinh phạt chòm Đại Hùng của Võ Hội lập tức gác lại, chuyển thành toàn lực tiến công chòm Sư Tử. Đồng thời đối địch với hai chòm sao cấp Hoàng Đạo, Võ Hội Quang Minh đã cực kỳ vất vả, đồng thời chiến đấu với ba chòm sao cấp Hoàng Đạo, vậy là ngu ngốc rồi.

Ngay khi Thiên Lộ còn đang tiêu hóa tin tức kết minh này, đám người Đường Thiên đã biến mất không còn tăm hơi.

"Ngươi không vào thăm à?" Hạc liếc mắt nhìn Đường Thiên.

Đường Thiên lắc đầu: "Không cần, nếu thắng lợi vào xem cũng không muộn."

Thành Tinh Phong hiện tại đang cực kỳ phồn vinh. Đặc biệt là học viện Sa Kỳ Mã càng trở thành học viện nổi danh khắp các tinh cầu phụ cận, trình độ sư phụ rõ ràng cao hơn những học viện khác, vô số học sinh xung quanh nghe danh tới học.

Đường Thiên có làm sao cũng không ngờ tọa độ trong Lục Phân Nhãn lại là sao Vũ An. Thành Tinh Phong quá nhiều người quen, vạn nhất bị nhận ra thì hỏng cả đại sự.

Tuy sao Vũ An đã là phạm vi thế lực của chòm Đại Hùng, sao Vũ An cũng cực kỳ kiêu hãnh là quê hương của cường giả Đường Thiên. Nơi này là cố hương của Hùng Vương, vì thế võ giả chòm Đại Hùng rất nhiều. Mộ của Đường Thiên có võ giả chuyên môn trấn giữ.

Thế nhưng số lượng thám tử tại đây cũng rất nhiều, các thế lực đều cực kỳ tò mò về lai lịch của Đường Thiên.

Bốn người không phi hành, đây là tinh cầu biên giới, ở đây phi hành tuyệt đối là cao thủ. Bọn họ chỉ ngồi một cỗ xe không đáng chú ý, bay trong tầng trời thấ.

Tốc độ cỗ xe không nhanh, bay ba ngày ba đêm, dưới sự chỉ dẫn của Lục Phân Nhãn đi tới một thung lũng cực kỳ hẻo lánh. Thung lũng này không có gì đặc biệt, khung cảnh không khác gì những thung lũng khác, thảm tực vật dày đặc, dây leo chằng chịt, vừa nhìn đã biết lâu rồi không có người tới.

Tiến vào sơn cốc, Lục Phân Nhãn trong tay Đường Thiên đột nhiên sáng lên.

Nó bỗng tránh khỏi bàn tay Đường Thiên, sáu con mắt lúc sáng lúc tối, đột nhiên xoay tròn nhanh chóng, bay vào sâu trong thung lũng. Bốn người phấn chấntheo sát phía sau. Tuy tốc độ của Lục Phân Nhãn cực nhanh, thế nhưng cũng không là gì với bốn người. Cây cối nơi này không đâu không cao to dị thường, ánh mặt trời không thể xuyên qua tán cây rậm rạp rắn chắc, không khí đầy mùi lá úa.

Thung lũng còn lớn hơn dự liệu của bọn họ.

Đi được vài chục dặm, tiếng nước chảy xiết vang lên, nước sông nhảy từ trong đá núi ra, dòng nước cực xiết, rõ ràng dưới nền đất có sông ngầm.

Lục Phân Nhãn chìm vào làn nước, bốn người không hề do dự, cùng lặn xuống.

Ban dầu Lục Phân Nhãn linh hoạt như một con cá. Bốn người theo sát Lục Phân Nhãn, đi khắp dòng sông ngầm, trước mắt nhanh chóng tối sầm lại, sông ngầm lại dẫn xuống lòng đất.

Bọn Đường Thiên có thể cảm nhận được bọn họ đang không ngừng đi sâu xuống.

Khoảng hai mươi phút sau, Lục Phân Nhãn đột nhiên bay khỏi mặt nước, bọn Đường Thiên cũng nhanh chóng bay theo. Xung quanh đen kịt, nhưng với bốn người Đường Thiên sáng như ban ngày.

Đây là một động đá, ánh sáng Lục Phân Nhãn lập lòe, tiếp tục bay về phía trước, rẽ ngoặt bảy tám lần.

"Chỗ thế này cha ngươi cũng tìm được, đúng là quá lợi hại!" Lăng Húc bái phục sát đất, hắn bị kéo đi lòng vòng tới muốn hôn mê.

Hạc và Lăng Húc cũng lộ vẻ giống nhau, bọn họ cũng loạn đường rồi

Nhưng đúng lúc này Lục Phân Nhãn đột nhiên bay vèo vào vách đá, biến mất không còn tăm hơi!

Bốn người sửng sốt, tiếp đó không hề do dự lao vào vách đá, không có bất cứ cảm giác trở ngại nào, bọn họ như lướt qua không khí. Bốn người chỉ cảm thấy mắt hoa lên, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi không thôi.

Xung quanh bọn họ là hư không vô tận, biển đá mênh mông hiện lên trước mắt bọn họ. Mỗi viên đá hình dáng thiên kỳ bách quái, lớn nhỏ bất đồng. Lít nha lít nhít, lơ lửng giữa hư không.

"Đây là..."

Bốn người trợn tròn hai mắt.

Đường Thiên phản ứng lại đầu tiên: "Đuổi theo Lục Phân Nhãn!"

Những người khác cũng bừng tỉnh, Lục Phân Nhãn xa xa chỉ còn lại một điểm sáng nhỏ, bốn người vội vàng bay theo hướng Lục Phân Nhãn. Tốc độ bốn người cực nhanh, đuổi sát theo Lục Phân Nhãn. Lúc này họ mơ quay người nhìn lại, sau lưng bọn họ là một cửa sao âm u lơ lửng giữa không trung.

"Cảnh tượng này thật đồ sộ!" Tỉnh Hào không nhịn được cảm khái.

Hạc đột nhiên cực kỳ kích động: "Ta biết rồi! Nơi chúng ta vừa xuyên qua chính là điểm cuối của Thiên Lộ! Sao Vũ An đã xa tít ngoài chân trời!"

Bốn người lập tức hưng phấn.

Xưa nay mọi người đều suy đoán phần cuối của Thiên Lộ là gì, mọi người đều đặt tầm mắt ở một đầu khác của Thiên Lộ. Tiểu Nhị cũng nhẹ nhàng bước ra, sắc mặt y chấn động, trước thế giới mênh mông bao la bát ngát, nhân loại sẽ cảm giác mình nhỏ bé như một hạt bụi.

Binh lơ lửng bước khỏi thân thể Đường Thiên: "Không phải Thánh giả không xuyên qua được vùng hư không này."

Trong số những người này, hắn là người đầu tiên khôi phục tinh thần, suy nghĩ một số vấn đề thực tế.

"Đúng vậy,chuyện này bất lợi cho chúng ta." Hạc trầm giọng nói: "Thánh Vực nhiều Thánh giả như vậy, hư không hoàn toàn không phải vấn đề với bọn họ. Mà chúng ta không có nhiều Thánh giả như vậy." 

Trong hư không, năng lượng cực kỳ ít ỏi, lại không có không khí. Hơn nữa nếu không có thuật phi hành căn bản khó lòng đi được nửa bước.

"Cho dù là Thánh giả cũng không dễ gì." Tỉnh Hào nói: "Năng lượng ở nơi này rất mỏng manh, Thánh giả tiêu hao chân lực rất lớn. Hơn nữa bọn họ còn phải đề phòng chân lực tiết ra ngoài."

Đường Thiên đột nhiên nói: "Thật ra nơi này rất thích hợp với thân thể không năng lượng chúng ta."

Những người khác sửng sốt.

"Chúng ta tiêu hao năng lượng rất ít, các ngươi đều lĩnh ngộ pháp tắc, ta có cảm giác hư không là chiến trường thích hợp nhất với chúng ta." Đường Thiên nói.

Mọi người gật đầu, Đường Thiên nói không sai, bọn họ đều đi theo con đường không năng lượng, tu thành hồn vực cũng tuyệt đối bất đồng so với Thánh giả bình thường.

Thánh giả bình thường hồn vực phụ trách điều hành năng lượng, nhưng thân thể vẫn là vật chứa đựng năng lượng.

Nhưng thân thể Đường Thiên đã không có năng lượng, năng lượng trực tiếp chứa trong hồn vực. Trước bọn họ không ai dùng hồn vực chứa đựng năng lượng, vì năng lượng sẽ ăn mòn hồn vực. Thế nhưng sau khi võ hồn của bọn Đường Thiên loại trừ năng lượng lại trở nên giống thân thể bọn họ, không bị năng lượng ăn mòn, ngược lại trở thành lọ chứa năng lượng tốt nhất.

Kinh mạch đan điền trong thân thể sức chứa có hạn, thế nhưng hồn vực có thể chứa đựng nhiều năng lượng hơn nhiều.

"Ta cảm thấy con đường chúng ta đang đi liệu có phải điểm cuối của thang trời, cũng tức là thượng đan điền?" Hạc nói ra suy nghĩ đã lâu của mình: "Chúng ta tu luyện trước đây đan điền từ từ hướng lên trên, điểm cuối chính là thượng đan điền trên mi tâm!"

"Lời giải thích của Hạc rất có lý!" Tỉnh Hào gật đầu: "Thế nhưng trước nay chưa tùng có ai tu luyện thang trời thành công. Theo lý thuyêt ta cảm thấy rất gần, dung lượng hồn vực lớn hơn kinh mạch hay hồ đan điền nhiều, nó tương đương với một không gian nội tại. Năng lượng trong kiếm hồn của ta là gấp năm lần trước đây."

"Ta cũng gấp năm sáu lần." Hạc nói: "Thế nhưng năng lượng trong đó không tinh thuần như chân lực, dẫu sao cũng không được kinh mạch tinh chế rèn luyện."

"Đúng vậy." Lăng Húc vẫn không mở miệng đột nhiên nhíu mày: "Năng lượng không được tinh khiết, khi sử dụng có phần thiếu tự nhiên, uy lực nhỏ đi nhiều, khống chế cũng khó khăn hơn."

Hồn thuật của hồn vực dùng để khống chế năng lượng, nếu năng lượng không tinh khiết sẽ rất khó khống chế, hơn nữa cũng ảnh hưởng tới uy lực của hồn thuật.

Đường Thiên bất ngờ nảy sinh ý tưởng: "Nếu chúng ta thêm một hồn thuật tinh luyện và rèn luyện chân lực trong hồn vực thì sao?"

Tỉnh Hào hai mắt sáng lên: "Biện pháp này rất thú vị!"

Hai người khác cũng bị ý tưởng này của Đường Thiên thu hút, Hạc hai mắt bừng sáng: "Mặc dù sẽ tốn hồn trị, nhưng nếu có thể khiến năng lượng tinh khiệt như chân lực vẫn khá đáng giá."

"Có hồn thuật như vậy sao?" Lăng Húc không nhịn được hỏi.

Hạc cười hỏi: "Hình như không có."

Đường Thiên hoàn toàn không thất vọng: "Vậy chúng ta tự tạo một cái."

Tỉnh Hào gật đầu: "Chúng ta đi trên một con đường hoàn toàn mới, tất cả cần tự tìm tòi, tiên hiền trước đây cũng khổ sở thăm dò như vậy, giờ tới phiên chúng ta."

"Đúng vậy đúng vậy." Đường Thiên gật đầu lia lịa rồi lại đầy phấn khởi nói: "Nếu hồn vực của chúng ta là hồn vực hoàn toàn mới vậy có nên đặt một cái tên mới không?"

"Vớ vẩn!" Lăng Húc hừ lạnh một tiếng, sắc mặt coi thường.

"Tiểu Húc Húc nói vậy ta coi như ngươi tự bỏ quyền." Đường Thiên đương đương tự đắc.

"Dựa vào cái gì? Muốn đánh nhau à?" Lăng Húc trừng mắt.

Hạc thấy hai người lại chuẩn bị đánh nhau, vội vàng nói: "Vậy đặt tên là gì?"

Đường Thiên vội vàng nhấc tay: "Đương nhiên gọi là đường vực!"

Lăng Húc thẳng thắn: "Ra ngoài kia đánh một trận!"

Hạc nhíu mày: "Ta họ Hàm!"

Tỉnh Hào cười ha hả:"Ta cảm thấy chúng ta đã tu luyện theo thể chất không năng lượng, vậy cứ gọi linh vực đi."

Đường Thiên bị mọi người lạnh lùng trấn áp, đề nghị của Tỉnh Hào được mọi người nhất trí tán đồng.

Trong hư không, khái niệm thời gian và không gian đều rất mơ hồ.

Bọn họ cảm giác biển đá gần ngay trước mắt, không ngờ bay liền sáu ngày mới tới biên giới. Hư không không có không khí, phi hành không có lực cản, tốc độ phi hành cực nhanh, nhanh tới mức trước đây bọn họ thậm chí không dám tưởng tượng. Bay liền sáu ngày, khoảng cách này có thể tưởng tượng được.

Vừa bay tới gần, biển đá đồ sộ mênh mông khiến bốn người càng thêm chấn động.

Từng hòn đá lớn như ngọn núi, mà nhỏ chỉ như hạt đậu, lặng lẽ lơ lửng trong hư không, như tấm bình phong khổng lồ cản đường bọn họ.

"Mọi người cẩn thận một chút!" Tỉnh Hào trầm giọng nói.

Bay liền sáu ngày, bốn người cũng có phần mệt mỏi, bọn họ dồn dập lấy đá ngôi sao ra bổ sung năng lượng. Phương thức bổ sung năng lượng của họ cực kỳ khác biệt, chỉ cần bóp nát đá ngôi sao, năng lượng tự do sẽ bị hút vào mi tâm bọn họ trực tiếp tiến vào hồn vực.

So với Thánh giả bình thường cần dùng kinh mạch hấp thu thì thuận tiện hữu hiệu hơn nhiều.

Bốn người nhanh chóng khôi phục tinh thần, biển đá mênh mông khiến sắc mặt mọi người nghiêm nghị chưa từng có. Bọn họ trước nay chưa từng thấy nơi nào như vậy, cũng không ai biết bên trong liệu có nguy hiểm gì không.

Lục Phân Nhãn bay vèo vào biển đá, bốn người theo sát phía sau, không hề do dự bay thẳng vào biển đá.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-943)