← Ch.0358 | Ch.0360 → |
Mọi người gật đầu, hiện tại cũng chỉ đành an ủi chính minh như thế.
"Đi trước tìm một chỗ để nghỉ ngơi đă."
Liên tiếp gặp phải địch nhân, đoàn người hầu như không có thời gian để nghỉ ngơi.
Đáp xuống trên một ngọn núi. đoàn người ngồi xuống lẩy đan dược ra ăn vào rồi điều tức một hồi.
"Hả?" Đột nhiên một gã hạch tâm đệ tử bị mất mũi nói: "Trưởng lão, ta hình như ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng!"
"Là sao?"
Một gã trưởng lão bất động thanh sắc nói. ảnh mắt bất tri bất giác nhìn lướt qua tên đệ tử kia. Chỉ lướt qua như vậy nhưng đột nhiên như nhìn thấy chuyện gì đó bất khá tư nghị, sau đó trợn mắt khiếp sợ kêu lên: "Mặt của nguơi!"
"Mặt của ta làm sao vậy?" Tên Thánh Vu Giáo đệ tử mờ mịt hỏi.
Các trưởng lão khác nghe tiếng cũng quay đầu tới, nhất thời cũng thất kinh. Tên hạch tâm đệ tử vốn khuôn mặt xanh tím, gầy còm, thân thể chẳng còn mấy da thịt. Nhưng lúc này, không những thương thế tốt lên. khuôn mặt còn trở nên hồng nhuận rõ ràng đã khôi phục tới tình trạng như lúc mới vừa tu luyện Thánh Vu Giáo công pháp, giống như hồi còn thanh niên.
"Đại truởng lão, làm sao vậy? Ta đã xảy ra chuyện gì rồi?" Tên hạch tâm đệ tử tiếp tục truy vấn nói.
"Lục soát! Nơi này nhất định có thiên tài địa bảo!"
Mấy tên trường lão cũng cực kỳ hưng phấn, thấy qua một màn này. Lập tức phán đoán nơi đây có chút thiên tài địa bảo có tác dụng giúp cho huyết nhục sinh trường. Hơn nữa, thứ thiên tài địa bảo này còn ở gần tên đệ tử. Chỉ có như vậy, hắn ngửi thấy đầu tiên mới có loại biến hóa này.
Chỉ vói một ngụm hương khí mà lập tức đă có hiệu quả thể này. vậy toàn bộ cả gốc cây kia có hiệu quả không dọa chết người sao.
Công pháp của Thánh Vu Giáo mặc dù là lấy việc luyện hóa huyết nhục làm mục đích, nhưng nếu có loại thiên tài địa bảo nào khiến cho bạch cốt sinh cơ để cho mình phục dụng. Lập tức khôi phục máu thịt toàn thân. Sau đó có thể thông qua loại phương pháp này, không ngừng sinh cơ, sau đó luyện hóa, lại sinh cơ, lại luyện hóa, đem huyết nhục của mình tất cả hóa thành tinh khí. Như vậy công lực tinh tiến thật không thể tuởng tượng được.
Vài tên truởng lão lập tức ý thức được chỗ tốt trong đó. mọi người đều dừng tu luyện lại, tìm kiếm khắp mọi nơi.
Ầm!
Đại trưởng lão vung cốt trượng lên khiến cả ngọn núi rung động, lập tức sử dụng Thánh Vu Giáo chú thuật tìm kiếm khắp cả ngọn núi. Hắc vụ cuồn cuộn tuôn ra. Lập tức như thủy ngân thấm vào lòng đất.
"Tìm được rồi, không phải là ở nơi này, là ở phía trên vách núi. Nơi ấy có khỏa thực vật sinh ra trái cây màu đỏ. Ẩn Nhai ngồi vị trí đó đúng với hướng gió thổi tới mới có thể ngửi thấy được."
Ẩn Nhai, chính là tên đệ tử hạch tâm Thánh Vu Giáo ngửi thấy được mùi hương. Hắn lúc này cũng đã rõ ràng chuyện xảy ra, liền phản ứng lại.
"Đại trưởng lão, chúng ta đi thôi." Ấn Nhai vừa nói xong liền bay vể phía trái cây ở lưng chừng vách núi.
"Hống!"
Một tiếng gầm gừ như tiếng gió bão từ phía xa truyền đến, ngay sau đó một tòa núi nhỏ theo tiếng gầm mà lao đến, mang theo lực lượng kinh khủng hướng vể phía Ẩn Nhai đang ở giữa không trung.
Ẩn Nhai thất kinh, nhưng thấy rõ là một tòa núi nhỏ nên cũng không kinh ngạc, hắn dù sao cũng là Địa Biến Cảnh. Muốn phá vỡ một tòa núi nhỏ hẳn là không có vấn đề gì.
"Hát!"
Ẩn Nhai hét lớn một tiếng mang theo một đoàn khói đen hướng phía tòa núi nhỏ phía trước đánh tới.
"Dừng lại!"
Trong tai đột nhiên truyền tới một tiếng hét lớn. trên vách núi, một gã trưởng lão lăng không đánh tan ngọn núi nhỏ. Một cỗ lực lượng vô hình phóng ra. Mấy khối đá khổng lồ đánh lên trên người của Ẩn Nhai, lập tức hắn cảm thấy giống như bị một con thiên long bị đánh trúng.
"Ta như thế nào đen đủi vậy chứ..."
Ẩn Nhai trong đầu chỉ kịp xẹt qua ý niệm này, lồng ngực lập tức bị đánh nát, sinh cơ mất sạch, từ không trung trực tiếp rơi xuống.
Đại trưởng lão đứng trên vách núi, bỗng nhiên cốt trượng múa loạn lên giống như muốn phát cuồng. Rõ ràng đă đánh nát mấy "ngọn núi nhỏ" đó, vậy mà vẫn có hai khối "lọt lưới" đánh trúng Ẩn Nhai. Loại này nhìn như ngẫu nhiên, nhưng cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra.
Một lần phát sinh là tình cờ, hai lần phát sinh là trùng hợp. Loại này tình cờ với trùng hợp lại xảy ra liên tiếp.
"Đi, đi, đi. Mau hái lấy trái cây này rồi nhanh chóng rời đi."
Đại trưởng lão kêu lên.
Ánh mắt vừa chuyển liền thấy một đám quái vật đầu bạc chân đỏ. giống với Viên Hầu. nhưng so với Viên Hầu còn lớn hơn gấp trăm lần, chúng vừa kêu gào vừa chạy vể phía bên này.
Chúng chạy như bay, một bước dài gần trăm trượng, hơn nữa trong lúc chạy hai tay cũng không rãnh rỗi liên tục ném tới những khối nham thạch lớn về phía bên này. Những cự thạch ấy mang theo tiếng gió rít, vun vút lao đến.
Chu Yếm. Trong bảy mươi hai hung thú địa sát xếp hạng thứ ba mươi tám có lực lượng tám Thiên Long lực. ẨnNhai tuy là Địa Biến Cảnh nhưng cũng không thể thừa nhận nổi.
Đỉnh đầu của Chu Yếm có một cái sừng trắng cực lớn. Đây là nơi phát ra thiên phú thần thông của nó. Thiên phú thần thông của Chu Yếm rất đơn giản, chính là "ngưng tụ núi". Bọn
chúng có thể đem bùn đất dưới chân nhanh chóng hóa thành một ngọn núi. sau đó ném mạnh ra ngoài
Chu Yếm mặc dù chỉ có tám Thiên Long lực. nhưng đối với mấy tên trưởng lăo Thánh Vu Giáo Thiên Tượng Cảnh cũng tạo thành uy hiếp cực lớn. Có điều nếu đem toàn thân tinh khí Chu Yếm luyện hóa có thể giúp công lực đề thăng cực lớn.
Nếu là bình thường, đám trưởng lão Thánh Vu Giáo nảy đã sớm không kinh sợ mà còn lấy làm mừng chạy tới luyện hóa. Nhưng tại giờ khắc này, đang mang trọng thương trong người, lại thêm vận rủi quấn thân, chỉ một cái ngoài ý muốn là chết chắc nên không có ai dám có loại này tâm tư.
"Cái loại cây trái này, khẳng định là do chúng nó thủ hộ! Nhanh lên một chút, bọn chúng đang phát điên lên rồi."
Tên trưởng lão được phái đi thu thập dị quả, trong lúc bay đi năm lần bảy lượt thiếu chút bị núi đập trúng. Nhưng cuối cùng cũng thành công hái được trái quả kia.
"Đại trướng lão, đă hái, đi mau!"
Thanh âm vừa dứt mấy tên trường lăo lập tức bay vút lên trời.
Hơn hai mươi con Chu Yếm lập tức phát cuồng, gào thét như sấm, cùng lúc trong tay những tòa núi mới được ngưng tụ cũng liên tiếp ném ra, tốc độ càng lúc càng nhanh, có hai gã trưởng lão né tránh không kịp bị hơn mười khối ngọn núi đập trúng, lần nữa bị đập tới xương cốt toạc máu. May có đại trưởng lão bay đến cứu kịp.
Lúc này có một bóng người bay qua trên trời.
Nghe thấy phía dưới có tiếng vượn gầm gừ, Phương Vân liền dừng lại hiếu kỳ nhìn xuống. Lập tức nhìn thấy một đám Chu Yếm khổng lồ đang giận dữ vây công mấy tên áo bào đen.
Trong mắt Phương Vân, số mạng tinh mang ảm đạm không ngớt, còn có một cỗ khí tức màu đen quấn quanh trụ khí tinh mang đó.
"Ha ha ha, ta tưởng là ai, hóa ra là mấỵ bộ xương Thánh Vu Giáo, xem ra bọn hắn bị hắc khí quấn thân hẳn là do bị trúng chiêu lợi hại "Độc Tí Minh Vương Tam Khấu Thủ" của Minh Vương thái tử rồi.."
Phương Vân thầm cười lớn,'
Mấy bộ xương khô Thánh Vu Giáo lúc mới bắt đầu quả thực là rất lợi hại. Nhưng bây giờ lại thể hiện ra vẻ quá mức kém cỏi, đối phó với một đám Chu Yếm nhưng có vẻ như không chịu nổi. Phương Vân cho dù dùng ngón chân để nghĩ cũng biết mấy lão già này trong khoảng thời gian gần đây vận khí không được tốt lắm.
"Trụ khí tinh mang bị nhiễm màu đen. Đây rõ ràng là vận rủi quấn thân. Mấy tên gia hỏa này hiện tại uống chén nước lạnh cũng bị nghẹn. Ta vừa lúc có cừu cần báo, vậy thì thu thập bọn chúng luôn đi thôi!"
Phương Vân âm thầm suy tính. Mấy tên trưởng lão Thánh Vu Giáo này có thể bức Minh Vương thái tử sử xuất Độc Tí Minh Vương Tam Khấu Thủ chứng tỏ bản thân cũng có thực lực, hơn nữa trên người tên đại trưởng lão còn có một kiện thượng phẩm Địa nguyên pháp khí. Trong trường hợp mấy tên trưởng lão này bình thường, Phương Vân cho dù có mười hai thiên long lực cũng không dám khinh xuất động thủ. Nhưng hiện tại bọn chúng đang bị vận rủi đeo bám thì lại không giống như thế.
"Ha ha ha, đại trưởng lão, lại gặp nhau rồi!"
Phương Vân cười lớn một tiếng, đột nhiên từ trên không trung hạ xuống một chiêu Đại Lực Thần Ma Chưởng.
Mấy tên trưởng lão vừa mới trốn thoát, đột nhiên nghe thấy tiếng cười lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
"Là nguơi!"
Thầy hình dáng của Phương Vân, mấy tên trưởng lão Thánh Vu Giảo liền phát ra một tiếng thét kinh hãi. sau đó trong mắt toát ra vài đạo hàn quang, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Phương Vân hành hạ chết đi sống lại, nghiến xuong thành tro.
Tại trí nhớ của Kiền Nguyên Huyền Báo, bọn họ đã sớm thấy tên Tiểu Hầu gia này, bây giờ liếc mắt liền nhận ra ngay.
Nếu không vì tên gia hỏa này, bọn họ sẽ không gặp phải Minh Vương thái tử, nếu không phải bị hắn đặt bẫy, bọn họ sẽ khôngbị trúng chiêu Độc Tí Minh Vương Tam Khấu Thủ, nếu không vì tên gia hỏa này, bọn họ sẽ không bị gặp vận đen liên tục bị tổn thất vài người!
"Thực sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, được đến toàn bộ không uổng công! Giết hắn rồi đem máu thịt luyện hóa nuốt sống."
Nhìn thấy Phương Vân, tên đầu sỏ gây ra chuyện này, năm tên Trưởng lão trong mắt như phún hỏa, mấy ngày nay liên tiếp oán khí tức giận, hận ý, lệ khí trong khoảnh khắc này tựa hồ đã tìm được miệng phát tiết, liền phát tiết ra ngoài
"Giết chết hắn!"
Trầm ổn như Đại Trưởng lão, tại giờ khắc này cũng không thể kiềm chế được, nếu như không luyện hóa huyết nhục mà nói, hắn giờ khắc này đã lệ nóng ngưng tròng rồi! Rốt cục cũng đã tìm thấy tên đầu sỏ gây nên mọi chuyện!
Mấy ngày nay bị vận rủi liên tục. Néu như nói có cái gì cho tin tức tốt thì chính là tìm được rồi tên thủ phạm này.
"Ầm ầm!"
Từng đạo khói đen bay thẳng lên trên cao, bên trong có vô số Quỷ Hỏa lân lân, vô số khô lâu ở bên trong gào thét, cùng thời gian, năm con Thượng cổ Viêm Ma được triệu hoán, lập tức sóng nhiệt phóng lên cao, phóng ra từng đạo roi lửa vụt đến Phương Vân.
Triệu hoán Viêm Ma sẽ phải tiêu hao rất nhiều tinh khí. Đối với năm tên trưởng lão đang trọng thương mà nói cái gánh nặng này thật khó chịu đựng nổi. Nhưng để giết chết Phương Vân, tên thủ phạm gây ra mọi chuyện, bọn họ vẫn nguyện ý.
"Cồ Vu Đầu Lô!"
Đại trưởng lão bàn tay to ném đi, lập tộc gọi ra 'Cổ Vu Đầu Lô', một ngụm tinh khí phun ra, 'Cổ Vu Đầu Lô' lập tức phát ra tiếng kêu chói tai, mang theo một mảnh hắc diễm cuồn cuộn bắn về phía Phương Vân.
Pháp khí này vào thời điểm mấu chốt thường thường không khống chế được, nhưng vào lúc này đại trưởng lão dường như cũng không nhớ rõ điểm ấy.
"Ha ha ha, thực sự không phải oan gia không gặp mặt. Các ngươi muốn thu thập ta, vừa lúc ta cũng đang muốn thu thập các ngươi, để xem thủ đoạn của ai cao minh hơn nào!"
Giữa không trung, Phương Vân đánh ra một Đại Lực Thần Ma Chưởng, đánh tan đám khói đặc cuồn cuộn. Đồng thời cũng tế khởi Ngũ Ngục Phong đánh đến Cổ Vu Đầu Lô.
.
← Ch. 0358 | Ch. 0360 → |