← Ch.0482 | Ch.0484 → |
"Rống... "
Hư không chấn động, huyệt khiếu toàn thân Phương Vân, trong tối tăm hạ xuống long khí cổ động, ở mặt ngoài huyệt khiếu Phương Vân, hình thành một miếng long lân nhàn nhạt màu xanh. Tất cả lân phiến đều không ngừng hoạt động. Trong hư không, càng mơ hồ có từng thanh âm rồng gầm lớn. Thoạt nhìn, tựa như một chân long khổng lồ, đang từ trong thân thể Phương Vân đi xuyên qua.
"Bát hoang Long thần hộ thể thuật! Nhất tâm tụ! "
Phương Vân khu động pháp quyết, đột nhiên hét lớn một tiếng. Một phù triện màu xanh đen bỗng nhiên thành hình. Mặt ngoài phù triện này, tràn đầy đường vân tinh tế. Nhìn kỹ lại, lại là một miếng long lân thật nhỏ.
"Phành! "
Phương Vân tâm niệm vừa động, miếng phù triện này lập tức hóa thành một long túc (chân rồng) hơi có màu xanh, chung quanh hiện ra vân khí.
"Đã ngưng tụ ra một chân của Long thần. Chỉ cần ngưng tụ ra một Long hình đầy đủ. Bát hoang Long thần hộ thể thuật, liền xem như hoàn thành giai đoạn đầu! "
Phương Vân thầm nghĩ trong lòng.
Long khí trong hư không không ngừng tiết xuống, tăng cường lực lượng của phù triện này. Phương Vân tính thoáng cái, không có thời gian vài tháng là Bát hoang Long thần hộ thể thuật không có khả năng ngưng kết ra toàn bộ phù sách.
Mà cái này ngay cả Thiên địa vạn hóa chung cũng giúp không được gì. Bởi vì Thiên địa vạn hóa chung thời gian gia tốc, chỉ có thể tác dụng trong phạm vi không gian trong chung mà thôi. Đối với không gian bên ngoài chung là vô lực thay đổi.
Khi Phương Vân đánh sâu vào cấp Thiên Tượng, không thể lợi dung Thiên địa vạn hóa chung rút ngắn thời gian chính là như thế. Long khí trên bầu trời tiết xuống tốc độ muốn nhanh hơn, Thiên địa vạn hóa chung không cách nào thay đổi được, cho nên cũng không cách nào sử dung thời gian gia tốc.
"Ngưng tụ Bát hoang Long thần phù sách cần có thời gian quá dài. Ta không thể ở tại Man hoang đợi thời gian dài như vậy. Nhiều nhất là nửa tháng, ta phải quay về thành Hoài An".
Phương Vân thầm nghĩ trong lòng. Tướng quân Triều đình không giống với cường giả tông phái có thể tùy tùy tiện tiện bế quan mấy chục năm, cả trăm năm Thật muốn biến mất lâu như vậy, chỉ sợ trực tiếp sẽ bị Binh bộ xóa tên trong danh sách. Hơn nữa Quân Cơ xử tất nhiên cũng sẽ hỏi đến.
"Cần phải trở về".
Phương Vân thân hình nhoáng một cái, thu lại Long hình, lập tức về tới trong đại điện phía sau đại quân. Đến đêm, hư không vỡ ra, Tứ Phương hầu từ trong hư không đi ra.
Hắn nhìn Phương Vân một cái, trong mắt cũng không có thần sắc kinh ngạc. Hiển nhiên chuyện Phương Vân hóa thân Long hình, tu luyện Bát hoang Long thần hộ thể thuật, căn bản không thể gạt được hắn.Với linh thức của Tứ Phương hầu, cả Man hoang gió thổi cỏ lay, đều rất khó giấu diếm được hắn. Đặc biệt Phương Vân biến mất nhiều ngày như vậy, hắn không có khả năng không chú ý đến.
"Không sai! Trong thời gian ngắn như vậy, con đã ngưng tụ ra một bộ phận phù triện Bát hoang Long thần, ta vốn nghĩ con phải mất một thời gian dài, nhất thời ngược lại đã quên con đã nuốt qua Hóa Long thảo. Có loại vật này, con hóa thân Long hình, lợi dung long khí cảm ứng, tu luyện bộ Bát hoang Long thần hộ thể thuật này nhanh vô cùng".
Phương Dận nhìn qua Phương Vân, gật đầu nói. Nhiều năm như vậy, Phương Dận mặc đủ không có lộ mặt qua. Nhưng đối với hai huynh đệ lại Phương Lâm, Phương Vân cực kỳ chú ý. Chuyện phát sinh của Phương Vân, rất ít có thể qua mắt hắn.
Phương Vân ngược lại ánh mắt bình tĩnh: "Phụ thân. Con chuẩn qua một thời gian ngắn nữa, sẽ quay về thành Hoài An. Một bộ phận thực lực của con vẫn còn quá yếu. Con chuẩn bị đem thực lực bọn họ đề thăng lên".
Phương Dận có chút khoát tay: "Con tương lai phong hầu, tất nhiên phải có một đám thân tín của mình. Bọn họ thực lực tất phải cường đại mới được. Cứ như vậy đi, trong nửa tháng này, ta sẽ dốc lòng dạy cho con. Nửa tháng sau ta lập tức đem con đưa về thành Hoài An. Con có thể tại đó, tiếp tục tu luyện Bát hoang Long thần hộ thể thuật".
"Vâng" Phương Vân đáp ứng.
Thời gian kế tiếp, Phương Vân liền ở lại Man hoang chuyên tâm ở bên người phụ thân Phương Dận, hấp thu tinh túy cường giả võ đạo đỉnh cấp.
Nửa tháng sau.
"Vân nhi, có thể dạy cho con. Ta đều đã dạy. Hôm nay, tạ chỉ dạy cho con một thứ cuối cùng.Vân nhi, ta còn nhớ rõ trước đây ta đã từng nói qua chỗ các con... "
Phương Dận dừng một chút, thần sắc trịnh trọng nói tiếp: "Trong võ đạo, thứ quan trọng nhất là gì? "
Phương Vân hầu như là không cần nghĩ ngợi đã trả lời ra: "Trong võ đạo, quan trọng nhất là tinh thần cùng ý chí! "
"Không sai. Thứ quyết định tiền đồ của vố giả võ đạo, không phải công pháp, mà là tinh thần cùng ý chí của võ giả. Điểm này, con khi trùng kích vào bảy mươi hai tầng thế giới địa sát cùng ba mươi sáu tầng thế giới thiên cương, hẳn là có chỗ nhận thức. Nhưng hiện tại, ta còn muốn lặp lại một lần nữa! "
Phương Dận nói, toàn thân hầu phục lay động, trên người bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ ý chí võ đạo kinh thiên. Cỗ ý chí võ đạo này tu cùng một chỗ, hóa thành nhất đạo tinh mang bùng lên ngút trời, thẳng xông tận trời.
"Ầm ầm! "
Đại địa chấn động, ở chỗ sâu lòng đất phát ra thanh âm rạn nứt. Đồng thời, một cỗ uy áp đáng sợ từ trên người Phương Dận khuếch tán ra, trong đại điện, lập tức biến thành một cơn gió lốc khủng bố.
"Phành! "
Phương Vân chỉ cảm thấy trên người đè ép một cỗ áp lực khổng lồ khó có thể tưởng tượng. Cỗ áp lực này không chỉ đến từ chính thân thể, mà càng đến từ linh hồn. Phương Vân cảm giác như mình tựa như một con kiến nhỏ bé, đứng ở trước một cái bánh xe đang đi tới, bất cứ lúc nào cũng có thể bị bánh xe nghiền nát.
"Là một cường giả võ đạo đỉnh cấp, phải có ý chí kiên định bất di bất dịch, không thể phá hủy.Vân nhi, con đường con phải đi còn rất dài! "
Phương Dận thanh âm như xa như gần, khi thì vang lên như kinh lôi, ở bên tai nổ tung, khi thì giống như nói nhỏ, xa cuối chân trời.
"Phành! "
Một hồi thanh âm giòn vang truyền vào trong tai, Phương Vân đột nhiên bừng tỉnh. Mới phát hiện mình không biết từ lúc nào đã quỳ gối trên mặt đất. Hắn trên trán mồ hôi lạnh như mưa, không ngừng rơi xuống trên mặt đất. Một hồi gió nhẹ thổi qua, Phương Vân cảm giác trên người lành lạnh, lúc này mới phát hiện, không biết từ lúc nào y phục trên người toàn bộ bị mồ hôi lạnh ướt đẫm
"Vân nhi, võ đạo giới cường giả chân chính lợi hại. Mỗi một người ý chí đều cực kỳ cường đại. Con cho dù có cùng vũ lực như bọn họ, nhưng nếu như ý chí không thể cường đại như bọn họ, vẫn chưa có động thù, bọn họ chỉ bằng một ý niệm trong đầu, đã có thể đem con triệt để áp chế.Võ đạo một đường, phải có niềm tin vô địch, cùng ý chí không thể chiến thắng".
Phương Dận nhìn xuống Phương Vân đang quỳ ở phá trước, trầm giọng nói: "Vân nhi, con có lẽ sẽ cho rằng, võ đạo ý chí của con không bằng vi phụ, là vì vi phụ tu vi so với con cao hơn, thời gian tu luyện võ đạo so với con dài hơn. Nhưng võ đạo một đường, chân chính thành kẻ địch. Không có ai để ý tuổi của con, tu vi của con có cao hay không, thời gian tập luyện võ đạo dài bao nhiêu. Đối với kẻ địch của con mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa. Nếu như không đủ mạnh, thì chỉ có một con đường chết. Thất phu vô tội, có báu vật là mang tội.Vân nhi, con người mang trọng bảo, tương lai tất sẽ rước lấy rắc rối rất nhiều. Đến lúc đó, không có ai quan tâm đến tuổi của con. Hơn nữa, khi thiên hạ chân chính đại biến, đến lúc đó tất nhiên thế lực khắp nơi tụ tập, con phải ở trước chân chính đại biến, có năng lực tự bảo vệ mình".
Phương Dận dứt lời, đem một cái hộp gấm đưa tới: "Trong đây, có một đạo tinh thần ý chí lạc ấn của vi phụ. Lúc nào con có thể ở trong uy áp của ta đứng lên thì lúc đó, ngươi mới xem như có một chút tinh thần ý chí không sợ bất luận kẻ nào. Con mười sáu tuổi đã có tu vi Thiên Trùng cảnh, tất nhiên sẽ khiến cho Nhân Hoàng chú ý.Vi phụ có dự cảm, con không lâu sẽ nhìn thấy Nhân Hoàng".
"Nhân Hoàng tuy dã tâm rất lớn, nhưng là cường giả Võ đạo đỉnh cấp chân chính. Hắn tụ tập khí vận của cả vương triều, hơn nữa đã lấy đạo thống của Tam Hoàng Ngũ Đế, bằng vào các loại tích lũy nội tình, cộng thêm, năng lực của bản thân hắn, nuôi đi ra võ đạo ý chí, chỉ sợ bằng ý chí, cũng có thể đánh chết cường giả Thiên Trùng ngũ, lục phẩm. Con phải có tâm lý chuẩn bị! "
"Hài nhi rõ ràng".
Phương Vân đối với phụ thân Phương Dận, cung kính thi lễ một cái, sau đó tiếp nhận hộp gấm.
"Được rồi. Hiện tại ta đưa con quay về thành Hoài An".
Phương Dận đột nhiên đưa bàn tay kiên định có lực, chộp vào trên vai Phương Vân. Sau một khắc, không gian biến ảo, khi tất cả bất động, thì một hồi thanh âm huyên náo truyền vào trong tai.
Trong tích tắc này, Phương Vân cảm giác mình tựa như đã từ sơn đã xa xôi, trở về đến nhân gian.
"Đại nhân! Là đại nhân! "
Một hồi tiếng kinh hô, từ trong tai truyền đến. Phương Vân ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy hai gã hộ vệ thủ vệ Bình yêu Đại tướng quân phù, vẻ mặt khiếp sợ. Một gã hộ vệ trong đó, tay cầm trường kích, chạy vội về phía trong phù.
Phương Vân cười cười, trực tiếp hướng Bình yêu Đại tướng quân đi đến.Vừa đi lên bậc thang, lập tức một hồi tiếng bước chân vội vã, từ trong phù truyền đến.
"Ha ha, đại nhân. Người đã trở lại! "
Trong tiếng cười lớn, Quản Công Minh thần thái uy mãnh bước đi ra. Bên trái phải hắn, đám người Chu Hân, Sở Cuồng cũng theo đi ra. Khi nhìn thấy Quản Công Minh, Phương Vân hơi giật mình: "Ngươi đã đột phá cấp Địa Biến! "
Quản Công Minh cước bộ trầm ồn, có thế chấn động đại địa, trên đầu tinh khí xông lên trời, hiện ra sắc đỏ hồng. Rõ ràng là đã bước vào cấp Địa Biến.
"Đúng vậy! Đại nhân, nhờ phúc của người, vào vài ngày trước, ta rốt cuộc cũng đã bước vào cấp Địa Biến! Lão tử rốt cuộc có thể phong hầu, ha ha ha! "
Quản Công Minh cười to nói, hai hàng chân mày hắn nhướng lên, có vẻ cực kỳ hưng phấn. Hắn nhập ngũ đã có hơn mười năm, mộng tưởng lớn nhất chính là phong vương bái hầu. Rất nhiều năm trước, hắn đã tích lũy đủ quân công, nhưng chậm chạp không thể phong hầu.Vốn tưởng rằng kiếp này vô vọng, không nghĩ tới hiện tại rốt cuộc đã hoàn thành được tâm nguyện.
"Đại nhân, lão Quản rốt cuộc cũng đã hãnh diện".
Sở Cuồng cười nói, bàn tay vô lên vai Quản Công Minh một cái. Hắn và Quản Công Minh cùng một chỗ thời gian rất lâu, cộng thêm Quản Công Minh cũng là người hào sảng, quan hệ cũng rất thân. Bình thường hay xưng hô lão Quáng.
"Ha ha, đây phải tạ ơn đại nhân. Không có công pháp của đại nhân, Quản Công Minh ta kiếp này phong hầu chỉ sợ cũng không có nhìn tới".
Quản Công Minh nói, ánh mắt nhìn về phía Phương Vân, tràn đầy cảm kích.
"Rất tốt! Quản Công Minh, trong mọi người, ngươi là người thứ nhất bước vào cấp Địa Biến.Vì chúc mừng ngươi, ta đơn giản đưa ngươi tiến vào cấp Linh Tuệ! " Phương Vân mỉm cười nói.
Quản Công Minh giật mình: "Đại nhân, người nói cái gì? "
Phương Vân khoát tay áo, cũng không nhiều lời, chỉ cười nói: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết".
Từ cấp Địa Biến đến cấp Linh Tuệ, chỉ là cần tinh thần lực cường đại. Phương Vân hiện tại tồn trữ lượng lớn cực phẩm đan dược. Đem Quản Công Minh từ cấp Địa Biến đổ lên cấp Linh Tuệ, căn bản không phải vấn đề.
Về phần Cấp Thiên Tượng, đó là một chuyện khác. Tất phải dựa vào Quản Công Minh tự mình xông phá ba mươi sáu tầng thiên cương thế giới!
← Ch. 0482 | Ch. 0484 → |