← Ch.0497 | Ch.0499 → |
Quả nhiên, trong thời gian này, Phương Vân không ngừng phân hóa ý thức, rốt cuộc đình chỉ lại, tiếp đó một cỗ lực lượng kéo hút khổng lồ không cách nào kháng cự, từ hạch tâm thế giới quy tắc này truyền đến.
"Ầm ầm..."
Sau một khắc, trong linh hồn Phương Vân vang lên một tiếng, phân hóa ra ngoài, phụ thuộc vào mấy trăm vạn phần tinh thần ý thức trên quy tắc, lập tức trong tích tắc hướng vào phía trong co rút lại, Phương Vân tựa như một người thường không biết võ công, đột nhiên từ phía trên không tự do rơi xuống.
Phương Vân nhìn lên trên không, chỉ cảm thấy cả thế giới đen trắng đột nhiên co rút lại, lực lượng vô cùng vô tận, như dời non lấp biển, từ bốn phương tám hướng tuôn qua, theo ý thức của Phương Vân, cùng nhau đi xuống.
"Oành..."
Ý thức của Phương Vân, giống như bị một bàn tay vô hình bắt lấy, hung hăng nhét trở về thân thể, cùng một thời gian, một cỗ lực lượng khủng bố theo sát phía sau, đánh vào trong thân thể Phương Vân. Cỗ lực lượng này như đại dương mênh mông bành trướng, như núi sụp địa lở, không cách nào chống cự, trong đó ẩn chứa lực lượng quy tắc, tựa như đem thân thể Phương Vân triệt để xé nát.
"Oành..."
Dưới tác dụng của cỗ lực lượng bá đạo này, xương cốt toàn thân Phương Vân trong nháy mắt vỡ vụn, ngay sau đó tất cả gân mạch, máu, toàn bộ nổ thành một đoàn, hóa thành giống như mây mù, tụ mà không tán. Cỗ lực lượng này, dọc theo trên đường đi qua tất cả đều là một đường bẻ gãy nghiền nát, đánh vào trong trái tim, chỉ nghe oành một tiếng, trái tim Phương Vân trong nháy mắt bành trướng, co rút lại, cuối cùng nổ thành một bột phấn.
"A!..."
Phương Vân rốt cuộc nhịn không được phát ra một tiếng hét thảm. Trái tim là tung tâm của sinh mệnh, trái tim bị nghiền nát, chính là thời khắc chung kết của tính mạng một người. Cho dù người ý chí có kiên định, dưới tình huống toàn thân vỡ vụn, trái tim nát bấy cũng sẽ chịu đựng không nổi loại đau đớn như thủy triều này.
Trong tích tắc trái tim nổ tung, thân hình Phương Vân cứng đờ, tứ chi căng thẳng, bị một cỗ lực lượng vô hình, kéo lên trôi nổi trong hư không.
Tóc trên đỉnh đầu hắn tung ra, tóc dài đen kịt hung hăng tản ra, ở trong hư không bồng bềnh.
Giờ khắc này, Phương Vân đến gần tử vong vô hạn...
Có lẽ là vì nguyên nhân này, trong ý thức của Phương Vân, thời gian phảng phất bị cắt thành từng đoạn, trở nên vô cùng ngắn...
Phương Vân tinh tưởng cảm giác được, trong tích tắc khi mình kêu lên, một đoàn không khí trước người chợt nổ tung, cũng tinh tưởng cảm giác được, một đạo lực lượng quy tắc vô hình, phảng phất như một bàn tay cực lớn, đem tất cả máu, cơ thịt, gân mạch, chân khí... đã nổ tung ra tụ lại một chỗ.
Sau đó cỗ lực lượng quy tắc vô hình này, hóa thành những sợi tơ vô hình, dưới tác dụng của cỗ quy tắc huyền ảo, khó hiểu ở trong đó, lại sinh ra xương cốt, kinh mạch, cơ thịt... những xương cốt, kinh mạch, cơ thịt này phảng phất như dùng sắt thép chế thành, cực kỳ cứng rắn, so với xương cốt, cơ thịt nguyên bản của Phương Vân không biết mạnh mẽ hơn gấp bao nhiêu lần.
Ngay sau đó, bột phấn trong lồng ngực, một đạo kim quang hiển hiện, huyết vu tách ra, một trung niên nam tử mặt như vàng lá, đầu đội Cửu tiêu quan, một thân Vân tiêu bào, râu ba chòm bồng bềnh, ngồi xếp bằng trên hoa sen hiện ra.
Người trung niên nam tử này chỉ có chừng chín tấc, tướng mạo cùng Phương Vân có ba phần tương tự, đúng là Tâm thần đan dung hợp lực lượng quy tắc, từ đồng tử ba tấc phát triển thành.
"Hư thực tương sinh, tâm ý cùng hóa..."
Tâm thần đan nguyên vừa xuất hiện, lập tức khu động pháp quyết. Chỉ thấy hắn rung thân nhoáng một cái, lập tức hóa thành một khối huyết nhục đỏ tươi như máu, to như nắm tay, trên mặt nổi từng đạo gân xanh như long hình, lại là một trái tim mới sinh.
"Phành..."
Trái tim mãnh liệt nhảy lên hạ xuống, lập tức một loạt phản ứng trong nháy mắt phát sinh. Tất cả gân mạch, mạch máu trong nháy mắt sinh ra, xương nối với nhau, cơ thể xuất hiện chân khí, từ trong trái tim trong mãnh liệt phun ra, tán nhập tứ chi bát hài, trùng trùng hóa thành ngàn vạn đạo tuần hoàn lớn nhỏ, một lần nữa tụ thành Vạn hóa chân khí
"A!..."
Tựa như một người chết, khởi tử hồi sinh, Phương Vân mãnh liệt chuyển động thân hình, kịch liệt hô hấp. Chỉ nghe oành một tiếng, trong phương viên trăm dặm, gió lớn gào thét, mây đen cuồn cuộn từ bốn phía tụ tập lại. Trong nháy mắt, trên bầu trời sấm sét vang dội.
"Ầm..."
Trời đất một mảng hôn ám, một đạo tia chớp cực lớn xông qua hư không, lập tức đem vô số ngọn núi, đồi dốc chiếu lên một mảng trắng bệch. Phương Vân ngồi thẳng thân hình, miệng hô hấp, phảng phất chết mà sống lại.
Không sai, từ cấp Thiên Tượng đến Thiên Trùng cảnh, chính là một quá trình chết mà sống lại.
Phương Vân giờ phút này, không cần Thiên Long nhãn, cũng có thể tinh tưởng cảm giác được, trong thiên địa lực lượng quy tắc tồn tại. Những quy tắc này không nơi nào không có, lại cũng không phải là một mình tồn tại.
Lực lượng quy tắc cùng các hệ thống quy tắc phức tạp khác cùng cấu thành vạn vật trong thiên địa.
Phương Vân có thể tinh tưởng cảm giác được, trong cơ thể mỗi một giọt máu nhỏ, chân khí đi về hướng nào, mỗi một khối cơ thịt, xương cốt cấu tạo, cũng hiểu rằng, phải như thế nào mới có thể đem loại lực lượng này phát huy ra lớn nhất.
Hắn thậm chí có thể cảm giác được, sông núi khắp mặt đất lực lượng quy tắc đi về hướng nào, hiểu rằng làm thế nào dùng lực lượng nhỏ nhất, làm núi cao vỡ vụn, làm đại địa mở ra. Hắn thậm chí có thể cảm giác được, đám mây trên không, sấm sét vận hành, có thể cảm giác được, trong những sấm sét này ẩn chứa năng lượng khổng lồ.
Quan trọng nhất là, Phương Vân có thể cảm giác được, trái tim cùng lực phách của mình, hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, hóa thành một loại tồn tại xen vào năng lượng cùng vật chất, có thể sẵn sàng chuyển hóa thành trái tim, cũng có thể sẵn sàng chuyển hóa thành tâm thần đan nguyên.
Loại trạng thái này ấn chứa năng lượng vô cùng, cũng không phải thương tổn bình thường có thể phá hư được.
Cường giả Thiên Trùng cảnh cùng võ giả bình thường khác biệt ở chỗ, võ giả bình thường, cho dù là cường giả cấp Thiên tượng, dưới tình huống không có phòng bị, bị một thanh thiết kiếm đâm thủng trái tim, cũng phải chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng cường giả Thiên Trùng cảnh, trái tim gần như năng lượng hóa, cho dù bị trường kiếm xỏ xuyên qua, cũng không bị ảnh hưởng gì. Binh khí đã rất khó làm bị thương đến loại cảnh giới này, cũng chỉ có chân khí cường đại, khi xuyên qua trái tim mới có thể tạo thành vết thương trí mệnh.
"Rốt cuộc đã đạt tới Thiên Trùng nhất phẩm".
Phương Vân đứng dậy, nhìn tầng mây trên bầu trời, lẩm bẩm tự nói, trong lòng dâng lên một loại vui sướng. Năng lượng cùng lực lượng quy tắc quấn quýt cùng một chỗ, Phương Vân có thể cảm giác được sự tồn tại của lực lượng quy tắc, tất nhiên cũng có thể cảm giác được năng lượng trong thiên địa tồn tại.
"Lôi đình..."
Phương Vân trong mắt lóe lên một tia sáng chói mắt, đột nhiên năm ngón tay xòe ra, đối với bầu trời chụp một cái. Chỉ nghe trong thiên địa nổ ra một tiếng oành, bên trên ngọn núi, bỗng nhiên hình thành một đạo lốc xoáy màu đen cực lớn, năm đạo lôi điện ẩn chứa lực lượng mênh mông, bỗng nhiên từ phía trên không hạ xuống, đánh về phía đỉnh núi Phương Vân đang đứng.
"Oành..."
Phương Vân chỉ xòe năm ngón tay ra, năm đạo lôi điện trong ẩn chứa chân khí sấm sét lập tức chui vào trong cơ thể Phương Vân, hóa thành Vạn hóa chân khí cuồn cuộn.
Vạn hóa chân khí trải qua Phương Vân tôi luyện, đã không chỉ là hấp thu năng lượng sông núi, cỏ cây, chim thủ, trùng cá trong thiên địa, mà còn có thể hấp thu trong thiên địa, trừ nhật, nguyệt, tinh thần ra thì tất cả lực lượng thiên nhiên, kể cả lực lượng của sấm sét đều có thể hấp thu.
Những người khác, mặc dù có thể cảm nhận được chân khí sấm sét trong hư không, nhưng không có Vạn hóa thân công pháp, cũng không có khả năng hấp thu lôi điện.
"Ầm ầm..."
Từng đạo lôi điện lôi cuốn năng lượng trong thiên địa, không ngừng từ hư không đánh xuống ngọn núi. Chân khí sấm sét cuồn cuộn, lập tức cuốn vào trong cơ thể Phương Vân. Loại phương thức thu nạp năng lượng này, so với võ giả bình thường thì nhanh hơn nhiều.
Phương Vân sau khi đạt tới Thiên Trùng cảnh, xương cốt, cơ thịt, kinh mạch dung hợp lực lượng quy tắc tái tạo lại, thân thể cường đại hơn rất nhiều lần. Mặc kệ lực lượng thân thả hay dung nạp chân khí đều có thể gia tăng trên diện rộng. Dùng thực lực của Phương Vân hôm nay, nếu như chỉ là phương thức hấp thu thiên địa nguyên khí bình thường, thì không biết trải qua bao nhiêu thời gian, mới có thể bổ túc đủ năng lượng cần thiết.
"Đại địa..."
Phương Vân khẽ quát một tiếng, dưới chân đạp mạnh một cái. Ngọn núi chấn động, đại địa lay động, cửu u ma khí thi khí, quỷ khí âm khí độc khí cuồn cuộn như thủy triều tuôn ra khỏi mặt đất, hợp thành một khối hướng về phía thân thể Phương Vân.
"Thiên Cương..."
Thanh âm vừa dứt, hư không chấn động, một cổ lực lượng rung chuyển ba mươi sáu tầng Thiên Cương thế giới, Thiên Cương nguyên khí cuồn cuộn, bài trừ không gian ùa vào trong cơ thể Phương Vân.
"Địa Sát..."
Bảy mươi hai tầng Địa Sát thế giới, địa sát nguyên khí trong nháy mắt đánh phá như dời non lấp biển, mãnh liệt ùa ra phá vỡ không gian, xông vào trong cơ thể Phương Vân.
Trên đỉnh núi, lập tức ma khí mãnh liệt, thi khí quỷ khí âm khí hỗn hợp, từng đạo lôi đình không ngừng đánh xuống, Thiên Cương nguyên khí Địa Sát nguyên khí phá tan không gian, đồng thời nhập vào trong đó.
Thân hình Phương Vân đã hoàn toàn biến mất không thấy, ngọn núi hầu như hóa thành một biển khói, nhìn không thấy vật thể. Mơ hồ có thể nhìn thấy một tấm phù triện cổ lão khổng lồ, trong đó như ẩn như hiện, chậm rãi xoay tròn tất cả chân khí sấm sét, cửu u ma khí, thi khí, quỷ khí, độc khí... toàn bộ ùa vào trong tấm phù triện như không có đáy này.
Thiên Cương chân khí là dương, Địa Sát chân khí là âm; Lôi đình chân khí là dương, ma khí, quỷ khí, thi khí là âm, hai bên tính chất bất đồng, xung đột kịch liệt. Nên có rất ít người đồng thời hấp thu hai loại chân khí âm dương khác nhau khổng lồ như vậy.
Nhưng dưới tác dụng của Vạn hóa phù triện, tất cả đều đã trở thành có khả năng. Tất cả năng lượng, mặc kệ thuần đương hay thuần âm toàn bộ đều bị Vạn hóa thân như là một cái lò nấu chảy, hóa thành thứ có thể dùng được.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Phương Vân ngồi xếp bằng trên ngọn núi, sau khi bổ sung cảnh giới tăng lên, thì thu nạp thêm chân khí cần thiết.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày...
May mà nơi Phương Vận chọn cực kỳ vắng vẻ, chung quanh là núi hoang rậm rạp, không có đường núi, có rất ít người đi qua chỗ này. Cho dù có người đi qua, nhìn thấy một màn bầu trời sấm chợp, mặt đất ma khí mãnh liệt, giữa không trung, còn có các loại chân khí tiết xuống đáng sợ như vậy, thì cũng lo mà bỏ chạy.
Tam thập cửu (39) thiên long chi lực, tứ thập (40) thiên long chi lực, tứ thập nhất (41) thiên long chi lực...
Lực lượng của Phương Vân, dùng tốc độ đáng sợ mà gia tăng.
Ngũ thập (50) thiên long chi lực, ngũ thập nhất (51) thiên long chi lực, ngũ thập nhị (52) thiên long chi lực... Ngũ thập tứ (54) thiên long chi lực.
Lực lượng của Phương Vân, gia tăng đến ngũ thập tứ (54) thiên long chi lực, liền gia tăng dị thường gian nan, đồng thời một cỗ lực cản, từ trong hư không truyền đến. Phương Vân hiểu rằng, đó là lực lượng quy tắc trong thiên địa không nơi nào không có, bắt đầu bài xích mình.
← Ch. 0497 | Ch. 0499 → |