← Ch.287 | Ch.289 → |
Sau khi thấy hai người Tử Dực và Kim Tư hậm hực bay khỏi Tần Vũ cũng không có vội vã trở lại sau núi mà nhìn mọi người tu luyện rồi ánh mắt có chút mê mang nhìn bầu trời đen nhánh trên đỉnh đầu bây giờ không còn chút ánh sáng, trong lòng thầm suy nghĩ vì sao chín ngôi sao lại đột ngột xuất hiện và tại sao lại cho hắn một lực lượng thần bí như vậy!
Mặc dù Tần Vũ không cách nào phát hiện ánh sáng chói màu ngọc đang tồn tại nhưng vẫn biết năng lượng đó cũng đủ đề hắn trực tiếp tiến vào Hắc Động kì là xác thực, hơn nữa dòng suối màu đen trong nguyên hạch kia ...
Chỉ là Tần Vũ không rõ ràng lắm, trong mắt hiện lên sắc diện kì lạ, trong lòng nghĩ cái dòng suối kia có chút giống như ... lúc đạo luân hồi! Đúng vậy, chính là dòng suối ở Lục đạo luân hồi kia, Tần Vũ có thể cảm nhận được khí tức tử rồi lại sinh của nó, có thể giết hết tất cả chân linh còn đang tồn tại. Mà khí tức quen thuộc nữa như là ... Tu La kim nguyên bảng! Từ khi hắn chuyển sinh cho tới nay Tu La kim nguyên bảng vẫn không thấy bóng dáng nay đã xất hiện rồi!
Bầu trời ban đêm thật lạnh lẽo u ám, trong lòng Tần Vũ lại cảm thấy nóng như lửa đốt. Đã sắp tìm được đường về nhà trong số mênh mang phương hướng, mặc dù xa xôi gian khổ nhưng đã có hi vọng! Tinh thần biến chính là có thể tái biến, có thể cho hắn một vùng không gian riêng, một khả năng cực mạnh!
"Nên làm gì nữa đây?" Tần Vũ lẩm bẩm nói "Nếu đã có hy vọng xem ra không cần tu luyện thành Hắc Động kì cũng có thể tạo ra một không gian đặc thù, lấy tên là ‘Luân hồi’ đi!"
Phảng phất như đáp lại lời hắn nói, dòng suối trong nguyên hạch đột nhiên gia tăng tốc độ xoay tròn, một tia khí tức màu đen tiết ra bên ngoài thân thể hắn!
...
Thiên nhân tại Thiên giới sau khi tiến vào cảnh giới sáu cánh liền có thể tự hình thành lĩnh vực riêng của mình, điểm này so với Thần gới thì không giống. Ưu thế đó đã hình thành một không gian riêng biệt bên trong cơ thể bọn họ, ó hiệu quả giống như hắc hồ không gian sau khi tiến vào Hắc Động kì của Tinh thần công pháp vậy
Nhưng bọn họ cũng có những khiếm khuyết, điểm này biểu hiện trên thân thể. Thân thể bọn họ sau khi có năm đôi cánh thì cực kì cường hãn, sau khi chiến đấu cùng Tử Dực thì Tần Vũ có thể đoán ra thân thể của Thiên nhân, Thiên nhân năm cánh thân thể sợ rằng còn cứng hơn cả Thần khí, cường hãn vô cùng! Trời phú cho bọn họ có công pháp và cơ thể quá mãnh mẽ, nhưng cũng lấy đi một chút ...
Ví như, khả năng hồi phục lại thân thể!
"Thiên vương ..." Kim Tư vừa phi hành vừa tự kiềm chế phẫn nộ, cánh tay trái bị hỏng mất khiến hắn phi hành cũng khó khăn, lảo đảo trên không trung đến là tức cười!
"Câm miệng!" Không đợi hắn nói hết câu, Tử Dực Thiên vương liền lớn liéng quát "Lần này trở về Tử Dực thành ngươi sẽ trở thành thống lĩnh mới của quân lĩnh ba cánh, chỉ cần ta không rời khỏi Tử Dực thành thù có thể bảo đảm an toàn cho ngươi!"
Kim Tư sắc mặt vui vẻ nhưng lập tức lại buồn bã, thấp giọng nói "Quyền thế đối với thuộc hạ đã không có ý nghĩa gì rồi! Thiên vương, thuộc hạ muốn bế quan một thời gian, có thể tập trung tu luyện cho tốt!"
Tử Dực Thiên vương suy nghĩ một lát, quang mang màu tím lập loè quanh thân, gật đầu nói "Đã như vậy sau khi trở về ta sẽ cho ngươi một ít Thiên nguyên thạch và sẽ truyền kinh nghiệm đột phá năm cánh cho ngươi!"
"Đa tạ Thiên vương!" Kim Tư giờ phút này có vẻ rất thành tâm, mất đi một cánh tay khiến cho lòng hắn nguội lạnh, đồng thời cũng có chút hận ý đối với Tử Dực Thiên vương
"Nếu có thể tu luyện thành bảy cánh có lẽ ngươi có thể hồi phục lại thân thể! Đến lúc đó có thể hồi phục lại cánh tay mới!" Tử Dực Thiên vương do dự nói, hiển nhiên đây là bí mật của Thiên giới hắn không muốn tiết lộ ra ngoài nhiều
Nhưng tia hy vọng này cũng đủ đế khiến Kim Tư cảm kích, cũng đủ để hắn vui sướng rồi! Không sợ con đường phía trước gian nan, chỉ sợ không có hy vọng, không tìm thấy bến! Hắn đột nhiên quay đầu lạu phía ngọn núi chỗ Tần Vũ đang bị thảo nguyên mênh mang che lấp kia trong lòng âm thầm nói: Tần Vũ, ngươi cứ chờ đấy, khi ta luyện thành bảy cánh sẽ tới tìm ngươi tính sổ!
...
Tần Vũ nhíu mày, nếu cảnh giới kế tiếp chính là luân hồi vậy thì toàn bộ giai đoạn sau của Tinh thần biến do chính mình sáng tạo ra lại không dùng tới hay sao? Dù sao Thạch Thiên cũng đã dựa vào những gì mình truyền thụ mà tu luyện tới cảnh giới chưởng khống giả, chẳng lẽ đó vẫn là đường vòng?
Trong lòng hắn khó có thể chấp nhận được sự thật trước mắt, xem xét lại Tinh thần công pháp suốt một đêm, trong mắt hắn cũng dần dần xuất hiện một tia quang mang màu đỏ
...
Xa xa bầu trời đã hửng sáng, một mùi thơm ngát từ trong không khí phả vào trong mũi hắn. Phía sau mỏm núi đột nhiên bộc phát ra quang mãng màu trắng mãnh liệt khiến Tần Vũ đang chìm đắm trong suy tư bừng tỉnh, thân ảnh biến mất
Sau khi ổn định tu vi Lưu Tinh hậu kì, Hỗn Độn Tinh thần không gian của Tần Vũ đã mở rộng ra phạm vi chín mười dặm, tuy nói tại Thần giới thì không phỉa là lớn nhưng dù sao trong phạm vi phương viên mười dặm hắn có thể tuỳ ý di chuyển, toàn bộ mọi thứ trong lĩnh vực hắn đều nắm trong tay
Thân thể Tình Nhi đang có biến hoá kịch liệt, cánh sau lưng loé ra nhũ quang, trên mặt cũng lộ ra vẻ thống khổ
Tần Vũ nhanh chóng đứng bên cạnh mọi người, bảy người đang toàn tâm khổ luyện trong tụ linh trận!
Tình Nhi ngồi ở giữa Cam Vân và Lão Hắc, là vị trí trung tâm của bảy người. Trên đỉnh đầu cô bé dòng suối đã dần biến mất, từng đạo linh khí mỏng manh yếu ớt đọng lại trên đỉnh đầu cô bé. Nhũ quang trăng trắng trên khuôn mặt thật thánh khiết!
Thấy nét mặt Tình Nhi có chút đau đớn Tần Vũ vội vàng phóng thần thức xem xét tình huống bên trong đan điền cô bé. Chỉ thaays bên trong khoả nguyên hạch màu đen dần dần phát sáng, dần hoá thành nhũ quang màu trắng
Từng đạo linh khí dày đặc không ngừng vận chuyển chung quanh kinh mgạch cô bé, không ngừng bành trướng đánh sâu vào kinh mạch khiến kinh mạch của cô bé nứt ra. Linh khí theo kinh mạch không ngừng tiến vào bên trong đan điền, nguyên hạch dần dần nở ra nhưng tốc độ chuyển đổi năng lượng lại chậm hẳn
Chỉ sau thơì gian ngắn ngủi một nén nhang, nguyên hạch bên trong đan điền của Tình Nhi dường như từ màu đen đã biến thành màu nhũ quang, hơn nữa phảng phất như lớn dần lên, đã to bằng nắm tay
Tần Vũ mỉm cười xem ra nha đầu này sắp đột phá ba cánh rồi! Phóng ra lĩnh vực, tình trạng thân thể của mọi người hắn đều nắm rõ, chỉ thấy Cam Vân rốt cục cũng đã ở ba cánh đỉnh cấp, nguyên hạch bên trong đan điền nhỏ hơn một phần ba so với Tình Nhi, tốc độ chuyển đổi linh khí cũng chậm hơn nhiều
Mà Lão Hắc, Ưng Phong và Bạch Hổ cũng đã đạt tới hai cánh thượng giai cơ hồ cũng sắp đột phá! Tần Vũ thấy thế, tâm ý vừa động ba cỗ Hỗn Độn nguyên lực tức thời tiến vào trong thân thể ba người giúp cho bọn hắn có thể cố định lại tu vi
Mục Thiên thì có chút nguy hiểm, thần thức của Tần Vũ đảo qua người hắn thì phát hiện nguyên hạch bên trong đan điền càng ngày càng yếu ớt, hậu hoạ đã đến thời điểm bộc phát mà linh khí bên ngoài thì không ngừng tiến vào trong thân thể khiến cho nguyên hạch không thể chịu nổi căn bản vô phương hồi phục
Thấy thế Tần Vũ không khỏi có chút bất đắc dĩ, người này lúc trước chẳng biết nghĩ thế nào lại mạnh mẽ đột phá năm cánh, cũng vì thế mà gây nguy hại cực lớn cho cơ thể. Mà sau khi tiến vào cảnh giới năm cánh thì cũng không thể xuất ra năng lượng cường hãn như của Tử Dực được. Nguyên hạch bị tổn thương đối với Thiên nhân thì đó là nguy hiểm trí mạng, cho dì đạt tới tám cánh hay mười cánh, trừ phi có tể giống như Đế Thích Thiên, lĩnh ngộ một phần Thiên đạo có lẽ sẽ có một ngày chữa khỏi nếu không nguy hiểm sẽ càng lớn
Trầm ngâm một lát, Tần Vũ thở dài nhìn Mục Thiên hai mắt vẫn đang nhắm chặt, sâu lắng nói "Không thể tưởng tượng được ngươi có thể may mắn như vậy, nếu không phải là ta đã lĩnh ngộ một chút Thiên đạo hơn nữa Tinh thần công pháp đã có tiến bộ thì e rằng nguyên hạch của ngươi ngày càng nghiêm trọng!"
Mục Thiên phảng phất nghe được Tần Vũ lầu bầu, hai mắt đang nhắm chặt nay đột nhiên động đậy tựa hồ như có chút chờ mong cầu cứu
Thấy bộ dáng hắn như vậy Tần Vũ biết kì thật hắn có thể nghe được lời mình nói, chỉ là giờ phút này bản thân đang trong quá trình tu luyện, nếu bị gián đoạn nguyên hạch trong cơ thể sẽ không thể khống chế được và có thể sẽ tự huỷ, cho nên hắn chỉ có thể dùng cách động đậy con mắt để ra hiệu
"Thôi dù sao bây giờ ngươi hôm nay cũng đã là thuộc hạ của ta, ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, trước hết sẽ giúp ngươi đề cao tu vi đồng thời chữa trị luôn nguyên hạch bị hao tổn a!"
Tần Vũ bước tới trước mặt Mục Thiên, bản tay bỗng dưng phát ra những quang mang li ti màu vàng rất nhanh đánh vào những huyệt lớn trên cơ thể hắn
Toàn thân Mục Thiên chấn động, hai mắt mở to mái tóc dài mặc dù không có gió nhưng bay lất phất đằng sau lưng, quang mang màu trắng toàn thân nhất thời thu lại
"Định thần, không cần ngăn cản, cứ giao cho ta!" Tần Vũ khẽ quát một tiếng bàn tay kim quang đại thịnh, quàn áo trên người Mục Thiên lập tức nát bấy. Một đạo nưang lượng màu vàng sáng chói dọc theo ngực Mục Thiên truyền tới đan điền, từ da tay hắn có thể thấy được kim quang giống như những thanh kiếm nhỏ trực tiếp đột phá kinh mạch thẳng tới đan điền
Nhận thấy ngoại lực tiến vào, Mục Thiên tuy không có phản kháng nhưng năng lượng trong cơ thể tự động chống lại, cánh sau lưng đột nhiên phát ra một trận quang mang, lực lượng cường đại dọc theo sống lưng cũng đánh vào trong đan điền muốn chống lại năng lượng màu vàng mà Tần Vũ đã đưa vào
Tần Vũ nhíu mày, Tinh vân bên trong đan điền xoay tròn, một cỗ năng lượng cực mạnh trong nháy mắt tiến vào cơ thể Mục Thiên
← Ch. 287 | Ch. 289 → |