← Ch.318 | Ch.320 → |
"Bái kiến Cha!" Đế Tuyết Phong và Đế Thiên Hồn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc bốn phía liền đứng lên hành lễ, lại bị Đế Thích Thiên phất tay xuất một đạo kình khí ngăn cản hai người
"Trong Tu La giới không cần hành lễ!" Đế Thích Thiên mỉm cười nhìn hai người, trong con ngươi thâm thuý hiện hiên thần sắc hài lòng, ôn nhu nói:
"Mấy năm không gặp tu vi các người có phần tiến bộ a! Quả nhiên không phụ sự kì vọng của ta!"
Hai người nghe thấy vậy rất mừng, cuống quít cười, hiển nhiên là được Đế Thích Thiên tán dương mà trong lòng cao hứng
"Cha, người như thế nào lại tự mình tới đây? Không phải nói là Cha không trực tiếp ra mặt sao?" nhìn Đế Thích Thiên thân vận bạch y, khí thế uy mãnh, Đế Tuyết Phong trong mắt hiện lên thần sắc ái mộ. Quang mang bàn tay chợt loé lên, một bình rượu màu vàng xuất hiện trong tay hắn cung kính đưa cho Đế Thích Thiên
Đế Thích Thiên nhận lấy bình rượu, cười mắng:
"Xú tiểu tử, lại trộm rượu của ta rồi! Không đến không được a, Tu La giới bây giờ cao thủ xuất hiện rất nhiều, ta sợ rằng thực lực các nguơi không cách nào đoạt bảo bối a!" Mở bình uống một ngụm rượu màu vàng. Đế Thích Thiên nét mặt thoả mãn nhìn hai người than vãn:
"Chẳng biết vì sao gần đây ban đêm ra xem Thiên cơ phát hiện trong Thiên giới và Tu La giới sắp xảy ra một biến cố khó giải thích, phụ thân lo cho an nguy của các ngươi cho nên mới vội vàng tới đây!"
Trong lòng hai người dâng lên một cảm giác ấm áp, Đế Thiên Hồn vốn thường ngày lạnh lùng giờ phút này cũng lộ ra thần sắc cảm động cực kì:
"Cha kì thật không cần tự mình đến đây, đại ca đã sắp bước vào cảnh giới tám cánh, mà Hồn nhi cũng sắp đạt tới bảy cánh, với thực lực hai nhi tử của người, cho dù là động tới Tu La nữ vương cũng nhất định có thể an toàn thoát đi!"
Đế Thích Thiên chậm rãi lắc đầu nở ra nụ cười ấm áp, mái tóc dài không gió mà cứ bay bay, chỉ nghe hắn nhàn nhạt nói:
"Thoát đi thì đương nhiên có thể, Tu La nữ vương bây giờ xem ra cũng chỉ cùng lắm là cảnh giới tám cánh trung giai mà thôi. Nếu ta toàn lực ra tay, không cần ba chiêu là có thể hạ gục nàng ta! Chỉ là hôm nay Tu La giới quần anh hội tụ, so với tu vi của Tu La nữ vương thì lợi hại hơn nhiều lắm, các ngươi ngàn vạn lần không nên tự cao tự đại, không cẩn thận sẽ bị đả kích nghiêm trọng đó!"
"Còn có cao thủ mạnh hơn Tu La nữ vương?" Đế Tuyết Phong cả kinh, nói:
"Cha tại sao lại nói vậy?" Đế Thiên Hồn cũng là cực kì kinh hãi nhìn Đế Thích Thiên, cũng đang đợi hắn giải thích
Phải biết rằng, trong Tu La giới người có tu vi cao nhất ngàn năm trước đã đạt tới tám cánh trung giai chính là Tu La nữ vương. Mà các đại thành chủ tính cả các Thiên vương tại Thiên giới lúc đó cũng cơ hồ chỉ mới năm hay sáu đôi cánh, cho tới bây giờ cũng chưa có nghe nói qua còn có người có thể so sánh với Tu La nữ vương huống chi bây giờ lại nghe Đế Thích Thiên nói còn có tồn tại cao hơn cả Tu La nữ vương, không thể trách hai người lại khiếp sợ như vậy
Nhìn hai nhi tử hắn yêu quí nhất lộ ra thần sắc khiếp sợ, Đế Thích Thiên nhàn nhạt cười nói:
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Tu La giới xuất hiện người mạnh hơn Tu La nữ vương cũng không phải là không có khả năng! Lúc trước thần thức của ta đã nhận ra hai người trẻ tuổi, điều đáng ngạc nhiên là sau khi ta phát ra một bộ phận khí tức uy áp thì hai người đó đều có thể tự nhiên mà ngăn cản, khiến cho ta lại xuất hiện mong muốn gặp hai kẻ này!"
"Cha, theo như người nói thì hai người này hôm nay chính là tồn tại cao hơn so với nữ vương?" Đế Tuyết Phong trong lòng khổ sở, nghĩ đến bản thân tu luyện gần một ngàn năm vốn tưởng rằng sau khi tiến vào cảnh giới tám cánh liền có thể kiêu hãnh trong đám trang lứa, có thể đè nén Băng Băng trở thành người trẻ tuổi đầu tiên tiến vào á hoàng giai cao thủ. Không nghĩ tới Tu La giới cũng đã có hai gã trẻ tuổi đã đạt tới á hoàng giai cao thủ, điều đó đả kích hắn rất lớn
Thấy Đế Tuyết Phong bộ dạng trầm tư, Đế Thích Thiên sắc mặt lạnh lùng hừ nhẹ nói:
"Có gì mà phải uể oải? Thời gian tu luyện của bọn họ ít nhất cũng đã vài ức năm thời gian, cho dù là Tu La nữ vương cũng không thể so sánh với thời gian tu luyện của hai người đó! Huống chi trong đó có một người khó khăn lắm mới có thể so sánh với ngươi, bọn họ cũng không hơn ngươi là mấy!"
Đế Tuyết Phong cả kinh, nét mặt cũng tự tin lên, đang muốn nói gì lại bị Đế Thích Thiên phất tay ngăn cản
Chỉ nghe Đế Thích Thiên tiếp tục nói:
"Con đường tu luyện ... kị nhất chính là tâm thần không vững, Tuyết Phong ngươi hôm nay tâm cảnh không vững, nếu cứ như thế này nhất định sẽ khiến ngươi tẩu hoả nhập ma, thậm chí đưa ngươi vào tình trạng vạn kiếp khó tiến!"
Đế Tuyết Phong quẫn bách nói:
"Cha dạy chí phải, đồ nhi nhất định sẽ thay đổi!"
"Còn ngươi nữa, Thiên Hồn, căn cơ vững vàng hơn đại ca rất nhiều, tính cách cũng ổn định hơn! Tu luyện thì không nhất thiết là cứ phải theo đuổi cảnh giới trước mắt, tiếp tục tu luyện nắm chắc căn cơ, lúc đó dám chắc ngươi sẽ có thể tiến vào cảnh giới rất cao!" Đế Thích Thiên sắc mặt ngày càng nghiêm trọng, lãnh đạm nói:
"Hai người các ngươi sắp tới không nên nóng lòng đột phá, cứ ở cảnh giới này một trăm năm, nếu không sau khi đột phá mà không được hối hận đã muộn!"
Hai người thấy Đế Thích Thiên tức giận thì câm như hến, nét mặt như là đang thẩm thấu tất cả những lời nói, cẩn thận ngồi trên ghế không còn vẻ đắc ý như trước nữa
Đế Thích Thiên trầm ngâm sau hồi lâu, trong mắt đột nhiên hiện ra tia vui vẻ, nhìn hai người nhàn nhạt nói:
"Mười năm, mười năm nữa các ngươi sẽ gặp bảo bối, hai người các ngươi nhanh chóng tiến vào Tu La thành tranh thủ đoạt bảo bối. Nếu được thì gia tộc Đế Thích chúng ta lại xuất hiện thêm một vị hoàng giai, đến lúc đó cả Thiên giới cũng như Tu La giới đều nắm trong tay chúng ta!"
Hai người vội vàng đứng lên cung kính gật đầu nói:
"Tuân mệnh ý chỉ của Cha!"
Đế Thích Thiên gật gật đầu nhìn hai huynh đệ, ánh mắt lộ ra vẻ từ ái
"Ha ha, các ngươi còn chưa đi, hai tên xú tiểu tử các ngươi tu vi liệu cao thâm đến cỡ nào? Ta muốn xem các ngươi có thể ngăn cản trận pháp của Bích thành chúng ta hay không!" Một thanh âm cuồng ngạo từ phía sau truyền đên, Đế Thích Thiên sắc mặt lạnh lùng lập tức nở ra nụ cười khinh khỉnh
Đế Tuyết Phong vốn đã không để ý đến những người này sau khi nghe thấy thanh âm kiêu ngạo kia ánh mắt chợt lạnh đi nhìn Đế Thiên Hồn cũng đã lộ ra sát khí
Đế Thiên Hồn chậm rãi ngẩn đầu nhìn người đến, đúng là thành chủ Bích thành cùng gần hai mươi tên thuộc hạ bốn cánh đứng trước mặt ba người, kinh thường nói:
"Ngươi rất ngu xuẩn!"
Thành chủ Bích thành ngạc nhiên liếc Đế Thích Thiên, lúc này Đế Thích Thiên sớm đã che giấu cảnh giới thật sự. Đế Tuyết Phong đằng sau cũng giống vậy, đều chỉ để lộ ra ngoài bốn cánh, mọi người ở đây đều không thể nhận ra thực lực chân chính của hắn. Thành chủ Bích thành thấy Đế Thích Thiên cũng chỉ là bốn cánh liền an tâm hẳn, sau khi tính toán có thể bắt ba người nét mặt lại lộ ra nụ cười sướng
Mà ánh mắt hắn chính là hướng về thanh trường kiếm bên hông Đế Thiên Hồn!
"Đem vũ khí của ngươi cống cho ta, hôm nay ta liền thả các ngươi ra khỏi Bích thành!" Thành chủ Bích thành tham lam nhìn vỏ kiếm màu xanh ngọc kia, cảm giác được lưỡi kiếm bên trong tiềm ẩn sát ý cùng khí tức, ánh mắt bùng cháy khát khao
Đế Thiên Hồn run run một chút đưa ánh mắt hướng về bên hông mình mới ngạc nhiên phát hiện nguyên lai là hắn quên không che giấu kinh hồn kiếm của mình, mà chính là Kinh Hồn kiếm này đã hấp dẫn bọn họ tới đây
Dở khóc dở cười nhìn đại ca Đế Tuyết Phong, Đế Thiên Hồn ngửa mặt lên trời cười ha ha, đôi mắt cũng dần lạnh như băng, bình tĩnh nói:
"Muốn Kinh Hồn kiếm của ta, phải xem các ngươi có bản lãnh gì, trận pháp chó má của các ngươi ta cũng không uý kị, các ngươi làm gì được ta!"
Thành chủ Bích thành ha ha cười to:
"Xem ra ngươi chưa biết tác dụng của Cửu đỉnh, các ngươi hôm nay chết không còn nghi ngờ rồi, trước tiên bắt các ngươi đã!" Vừa nói hắn cuồng lên như một con ngựa huy động vũ khí trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Đế Thiên Hồn
Đế Thiên Hồn thấy thành chủ Bích thành lao tới thì kinh thường liếc mắt vẫn ngồi tại chỗ uống rượu, đúng là không chút nào để vào mắt
Đám thuộc hạ đằng sau thành chủ Bích thành lúc này cũng chia nhau nhằm về phía Đế Tuyết Phong và Đế Thích Thiên hai người, xem ra là muốn cầm chân không cho bọn họ đến giúp Đế Thiên Hồn
Nhưng mà thành chủ kia sai rồi, tất cả đều sai, chính là đúng như câu nói của Đế Thiên Hồn kia ‘Ngươi rất ngu xuẩn’, đích thực bọn họ quá ngu ngốc
Một tiếng hừ nhẹ giống như gió ban đêm vang lên bên tai, nghe như là một tiếng thở dài ôn nhu, lại nghe như tiếng gió nhẹ phả vào mặt. Mọi người chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, nguyên thần nhất thời rung động trong nháy mắt liền mất đi cảm giác
Mà bên trong tửu lâu lúc này lác đác có vài người khách cũng kinh hãi gần chết khi thấy tình cảnh này, chỉ thấy thành chủ Bích thành cùng đám thuộc hạ phía sau đang tấn công ba người thanh niên kia được nửa đường thì đứng im. Nửa phần thân trên đã biến thành khói đen, khi tới trước mặt ba người thì toàn bộ thân thể đã biến mất không còn dấu vết
Vài người khách hoảng hốt cực độ, đúng là không cần quan tâm đây là tầng hai, sợ hãi bay qua cửa sổ xuống dưới
Đế Thiên Hồn cười cũng không ngăn cản, nhàn nhạt nói:
"Cũng không xem xem là ai đang ở đây, lại còn dám vọng ngôn!" Ba người đều cười hắc hắc, lúc này mới có thể nhìn ra ba cha con lúc đó quả thật rất có tình cảm
...
Bên ngoài Ma thành, bốn đạo thân ảnh hướng tới cửa thành. Dẫn đầu là một thanh niên nam tử anh tuấn cực kì, bên cạnh là một thiếu nữ yêu kiều đang bíu lấy tay hắn, điều khiến cho người khác giật mình chính là sau lưng hắn chỉ chỉ có một đôi cánh, đúng vậy, chính là bọn người Tần Vũ
"Đây là Ma thành? Còn hơn thành trì tại Thiên giới nhiều lắm!" Mục Thiên cũng là lần đầu đi tới Tu La giới, nhìn tường thành phía trước có vẻ như đã qua nhiều lần máu nhuộm. Xem ra cả quy mô, kích thước còn hơn Thiên giới khá xa, so với Tử Dực thành có khi còn mạnh hơn nửa phần
Cam Vân cũng cười nói:
"Tu La giới nổi tiếng nhất vẫn là mỹ nữ, Mục huynh và ta có diễm phúc rồi!"
Mục Thiên ha ha cười to, lại nhìn về phía Tần Vũ thấy hắn cười nói:
"Các ngươi thật vui vẻ quá a!" Hai người nghe thấy vậy đều là mừng rỡ, nghĩ đến sắp tới được gặp mỹ nữ Tu La tộc không nhịn được trong lòng như mở cờ
Tình Nhi chu cái miệng lên, mặt giả bộ hờn dỗi nhìn hai người cười nói:
"Một đôi sắc lang!"
Hai người cười phá lên, cũng không có phản bác gì nhìn nhau cùng bước đến cửa thành
← Ch. 318 | Ch. 320 → |