← Ch.0217 | Ch.0219 → |
Làn da Phong Phi Vân biến thành trắng như Bạch Ngọc, nó ánh lên màu kim loại sáng bóng. Cứ mỗi lần hắn bước ra một bước, đều sẽ khiến mặt đất bị chấn động làm xuất hiện những vết nứt thật nhỏ.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lớp đất đá trên mặt đất bị hất lên làm xộc tới một dòng khí lạnh.
Bắc Minh Đường không hổ là thiên tài đỉnh cao, là nhân vật cầm quân thế hệ mới được gia tộc Bắc Minh tỉ mỉ bồi dưỡng. Mặc dù bị Phong Phi Vân đánh lún vào lòng đất, nhưng mà cũng không có đích thực đánh cho hắn bị trọng thương.
Một đạo ánh sáng màu lam bay ra từ lòng đất!
Trên người Bắc Minh Đường ngưng tụ một tầng Hàn Băng thật dầy, biến thành một bộ Hàn Băng áo giáp cham khắc tinh xảo linh lung. Mũ giáp, bảo vệ tay, hộ tâm kính, bảo vệ đùi, giày chiến đều là Hàn Băng ngưng tụ mà thành, chúng phát ra ánh sáng màu lam.
- Đây là... Bắc Minh thần công. Bắc Minh Đường lại đã tu luyện tới Bắc Minh thần công tầng thứ ba, Hóa Hình ngưng thể, hình thành Bắc Minh Hàn Băng Giáp.
Vị hoàng thúc Bà La Quốc kia có kiến thức phi phàm, tức thì nhận ra Bắc Minh Hàn Băng Giáp.
"Bắc Minh thần công" chính là tu tiên điển tịch hàng đầu của gia tộc Bắc Minh, chỉ có tộc nhân tuyệt đối trung thành mới có thể tu luyện. Mỗi lần tu luyện thành công một tầng, cũng có bản lĩnh không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ có tu luyện thành công Bắc Minh thần công tầng thứ ba, mới có thể ngưng tụ Bắc Minh khí lạnh thành một bộ chiến giáp.
Đây chính là Bắc Minh Hàn Băng Giáp, được xưng là phòng ngự đệ nhất trong cùng cảnh giới.
Thế hệ trẻ tuổi cả gia tộc Bắc Minh, cũng vẻn vẹn chỉ có Bắc Minh Đường và Bắc Minh Bại Thiên tu luyện thành công.
Lực phòng ngự đệ nhất trong cùng cảnh giới, thế này cũng đã là đứng ở vị trí bất bại, đó cũng là nguyên nhân khiến Bắc Minh Bại Thiên có thể trở thành một trong những thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân lại lần nữa dẫn động uy lực của Miểu Quỷ Ban Chỉ, trên màn trời hiện ra dấu ấn một bàn tay cực lớn. Nó lại một lần đánh bay Bắc Minh Đường đi ra ngoài, làm cho một dãy cửa hàng phòng ốc dài bên trái con đường đều bị nện tan tành.
Nhưng mà Bắc Minh chiến giáp trên người hắn không bị phá vỡ, chỉ hộc ra một tia huyết dịch đỏ tươi từ trong miệng hắn rồi lại đứng lên.
- Lại có thể cách Bắc Minh Hàn Băng Giáp mà nện đến gây tổn thương cho ta, khẳng định là ngươi sử dụng chiến uy của Linh Khí.
Ánh mắt của Bắc Minh Đường nhìn chăm chú vào trên ngón cái Phong Phi Vân, nó mang theo cái nhìn thèm muốn chiếm giữ.
Hắn chính là đệ tử dòng chính của gia tộc Bắc Minh, nhưng mà cũng không cách nào có được một kiện Linh Khí. Nếu như có thể đoạt được Linh Khí trong tay Phong Phi Vân, như vậy chính bản thân mình không chỉ có lực phòng ngự vô địch trong cùng cảnh giới, mà lực công kích cũng trở thành vô địch trong cùng cảnh giới.
Phong Phi Vân đích xác đã dẫn động Linh Khí, nhưng mà cái này không phải uy lực thực sự của Linh Khí, cho nên mới không thể đánh nát Bắc Minh Hàn Băng Giáp.
Một tu tiên giả Thần Cơ sơ kỳ và một tu tiên giả Thần Cơ đại viên mãn, nếu đồng thời dẫn động Linh Khí thì uy lực tự nhiên sẽ là một trời một vực.
Cảnh giới càng cao, uy lực Linh Khí thể hiện ra ngoài cũng lại càng mạnh mẽ.
- Coi như ngươi biết thì đã làm sao, ta hôm nay sẽ tới dạy dạy ngươi nên làm người như thế nào, không nên nhìn thấy báu vật liền cho là đều phải thuộc về chính mình.
Trong đan điền Thần Cơ lóng lánh, hào quang vạn trượng, linh khí trắng toát hoàn toàn đổ về hướng vào trong Miểu Quỷ Ban Chỉ.
Linh Khí lại bị dẫn động một lần nữa, một con Long Ảnh màu đỏ bò bò trên vách Ban Chỉ, nó không ngừng phát ra gầm rống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Do bị Linh Khí áp chế, Bắc Minh Đường căn bản ngay cả lực cũng không có để đánh lại, Kiếm Quyết đánh ra trong nháy mắt bị Linh Khí đánh tan.
Cả người hắn lại bị đánh bay đi ra ngoài.
Phong Phi Vân cố gắng đánh rắn giập đầu, cấp tốc dẫn động Linh Khí rồi nện hắn lún vào lòng đất.
Mặc dù lực lượng của Miểu Quỷ Ban Chỉ vô phương nện vỡ Bắc Minh Hàn Băng Giáp, nhưng mà vẫn có lực lượng thẩm thấu đến trong áo giáp, nện cho Bắc Minh Đường không ngừng thổ huyết.
Da đầu của hắn đều bị nện đến rách toạc, từ trong khe hở đang chảy ra những giọt máu tươi.
Bắc Minh Hàn Băng Giáp vốn có màu lam, nay bị máu tươi nhuộm đỏ trông cực kì diễm lệ, nó trong suốt mà lại óng ánh, tựa như mặc một món chiến y làm từ hồng bảo thạch.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt đất đã sớm bị đánh đến phá thành mảnh nhỏ. Cả một đoạn phố cổ này đều biến thành hoang vu, đổ nát thê lương, khói bay cuồn cuộn. Trông không giống như là hai tu sĩ đang đại chiến, mà có vẻ như là ngàn vạn quân mã vừa chạy qua nơi này.
- Trời ạ! Bắc Minh Đường chính là thiên tài tuyệt đỉnh của thế hệ trẻ tuổi, càng là chi trưởng của hai nhà gia tộc Bắc Minh lẫn Đạo Môn. Nhưng mà lại bị người ta áp chế mà đánh, hoàn toàn không có lực để đánh lại.
- Nếu như không có Bắc Minh Hàn Băng Giáp hộ thể, hắn cũng sớm đã bị mất mạng.
- Thiên phú bẩm sinh của thiếu niên kia lại vẫn còn hơn cả Bắc Minh Đường, ta phảng phất thấy được vị thiên tài cấp bậc Sử Thi thứ chín đang quật khởi.
- Nếu như cho hắn thời gian mười năm, mà lại không bị thế lực lớn gạt bỏ, hắn khẳng định có thể trở thành thiên tài cấp bậc Sử Thi. Nhưng mà hiện tại... So sánh với thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi thì ắn vẫn còn cách quá xa.
- Nếu như hắn thật sự là tà đạo truyền nhân do Sâm La Điện bồi dưỡng, như vậy cũng không có mấy thế lực dám loại bỏ hắn.
...
Phong Phi Vân ra tay quyết đoán vô tình, rất muốn giết chết Bắc Minh Đường ở chỗ này. Nhổ cỏ tận gốc, không để cho hắn lưu lại nửa phần đường sống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân huy động quyền trắng xóa, liền giống như thép ngọc. Một quyền đánh vào ngực Bắc Minh Đường, quyền kình truyền vào Bắc Minh Hàn Băng Giáp, làm quần áo ở lồng ngực của hắn bi rách nát một mảng lớn, lưu lại một dấu quyền ấn đỏ đậm.
Thất vọng!
Vẫn không công phá được Bắc Minh Hàn Băng Giáp, cũng không hề tạo thành thương tổn thực chất đối với hắn.
- Ta hôm nay sở dĩ bị bại, cũng không phải thiên phú bẩm sinh và tu vi của ta không bằng ngươi. Chẳng qua là bại bởi Linh Khí, nếu như ta cũng nắm giữ được một món Linh Khí, nhất định...
- Phốc!
Bắc Minh Đường còn chưa nói hết lời, liền lại bị Phong Phi Vân nện một quyền vào gò má phải. Quyền phong xuyên thấu qua chiến giáp, để lại trên mặt của hắn một dấu vết quyền ấn đỏ đậm.
Đây là sống sờ sờ vẽ mặt a!
Lại còn là trước mặt nhiều người như vậy, quả thực khiến cho mặt mũi gia tộc Bắc Minh đều bị mất sạch.
- Tiểu tử, ngươi cũng đã biết anh họ ta là ai?
Bắc Minh Đường trong mắt tràn đầy vẻ oán độc. Hắn đứng lên từ trên mặt đất, muốn ngưng tụ linh khí rồi liều chết đánh một trận cùng Phong Phi Vân để cứu vãn thể diện.
← Ch. 0217 | Ch. 0219 → |