← Ch.0887 | Ch.0889 → |
Bắc Minh Phá Thiên cưỡi con "Xích lộc" này là một con thượng cổ linh thú dị chủng, lực có thể cõng núi, đã tu luyện chín trăm năm, Bắc Minh Phá Thiên bình thường dùng dị thảo nuôi nấng nó, tốc độ tu luyện cũng nhnah hơn dị thú bình thường nhiều lắm.
Tọa kỵ của hắn thần lực phi phàm, một cú húc đầu vào núi cũng làm núi sụp đổ.
Tu sĩ bình thường đứng trước mặt Bắc Minh Phá Thiên sẽ bị khí thế của xích lộc đè ép.
Mà Phong Phi Vân vẫn đứng tại chỗ, ôm một thanh chiến kiếm đối nghịch với Bắc Minh Phá Thiên, mặc cho uy áp của đối thủ bài sơn đảo hải cũng không lùi nửa bước.
Ông ông.
Cự kiếm sau lưng Bắc Minh Phá Thiên không ngừng lay động kịch liệt, phát ra âm thanh như núi trời sụp đổ, một thanh cự kiếm này nặng không biết bao nhiêu cân, tuyệt đối nó sẽ nặng hơn một tòa núi lớn, đây không chỉ là binh khí của Bắc Minh Phá Thiên, nó còn là công cụ tu luyện của hắn.
Trọng kiếm trầm xuống, rơi trên mặt đất, mặt đất lập tức xuất hiện vết rạn dữ dội.
Bỗng dưng thanh trọng kiếm này bị hai tay Bắc Minh Phá Thiên nhắc lên, bộc phát ra lực lượng hung mãnh, có thể bổ ra tất cả.
Không có bất kỳ hoa lệ nào, một kiếm thuần lực lượng đầy phong cách chém thẳng xuống.
Đối mặt một kiếm này, Phong Phi Vân cũng không trốn tránh, giống như con sâu cái kiến chờ vận mệnh phán xét.
- Cực ít có người có thể tiếp được một kiếm của Bắc Minh Phá Thiên, mặc dù là Đông Phương Kính Thủy cùng Lý Tiêu Nam cũng không dám trực tiếp ngạnh kháng trọng kiếm của Bắc Minh Phá Thiên, mà yêu kiếm truyền nhân sẽ bị Bắc Minh Phá Thiên một kiếm đánh thành trọng thương.
- Xem khí thế này không chỉ trọng thương đâu, thân thể hóa bùn máu cũng không phải là không được.
Mọi người không ngừng nghị luận một kiếm này.
Phong Phi Vân không chỉ có không có trốn tránh, thậm chí không có xuất kiếm ra, hắn giơ tay lên, hình thành một tư thái cổ quái như hai tay chống trời, trực tiếp lấy tay tiếp một kiếm kinh thiên động địa của Bắc Minh Phá Thiên.
Oanh.
Cự kiếm bị tay của Phong Phi Vân bắt lấy, chấn động mãnh liệt sinh ra.
Một màn này thật sự quá kinh hãi, nhiều người như rớt cằm xuống đất.
Mà ngay cả đám yêu nghiệt trong Tuyệt Sắc Lâu cũng có mấy người vỗ án, quá không thể tưởng tượng nổi, vượt qua phạm vi tất cả mọi người lý giải.
Một kiếm của Bắc Minh Phá Thiên cực kỳ hung mãnh, cho dù là nửa bước cự phách lấy tay đỡ kiếm cũng phải gãy xương cột sống, thậm chí xương cốt toàn thân cũng hóa thành bụi phấn.
Nhưng mà yêu kiếm truyền nhân lại dùng cánh tay tiếp lấy kiếm này, chẳng lẽ tay hắn là thần thạch tạo thành, xương cốt là xương thần long?
Phong Phi Vân tu luyện "Bất Tử Phượng Hoàng Thân" cùng "Vạn Thú chiến thể" hai chủng công pháp luyện thể đỉnh cấp, hơn nữa dung luyện sống lưng diêm vương, dùng phượng hoàng huyết rèn luyện cốt cách, thân thể cường đại căn bản không phải người ta có thể tưởng tượng nổi, tiếp được một kiếm của Bắc Minh Phá Thiên mặc dù có chút bí quá hoá liều, nhưng không phải không có nắm chắc.
Bắc Minh Phá Thiên thu hồi trọng kiếm, vác lên lưng, sắc mặt của hắn đầy ngưng trọng, vừa rồi hắn trông thấy chung quanh thân thể yêu kiếm truyền nhân có ngàn con dị thú chiến hồn, lóe lên rồi biến mất, giống như diễn hóa man hoang đại thế, kinh người tới cực điểm.
Có thể diễn hóa ra mấy ngàn đạo dị thú chiến hồn, bổn sự như thế cũng chỉ có mỗi Phong Phi Vân.
Hẳn là hoa mắt.
Bắc Minh Phá Thiên nhìn chằm chằm vào nam tử mặc áo đen, mang mũ rộng vành này thật sâu, trong mắt nghi hoặc, nói:
- Cường giả trẻ tuổi cao cấp nhất hiện tại, ngươi xem như một người trong đó, nhưng mà một kiếm vừa rồi chỉ có năm thành công lực của ta, ngươi có thể tiếp được một kiếm này nhưng không có nghĩa là tiếp được trọng kiếm đạo của ta.
- Ta cũng không có sử dụng toàn lực.
Phong Phi Vân nói.
- Trọng kiếm đạo cũng cũng không phải thủ đoạn công kích mạnh nhất của ta, muốn gặp được tu vị chính thức của ta thì ngày mai gặp.
Bắc Minh Phá Thiên thập phần tự tin, giống như thiên vương bất bại.
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi không có ý định tiếp tục chiến.
- Nếu tu vị của ngươi đủ cường đại, thời điểm quyết chiến phò mã chúng ta sẽ gặp nhau.
Bắc Minh Phá Thiên tròng mắt hơi híp, nói:
- Ta tin tưởng đến lúc đó ta nhất định có thể bức ngươi dùng lực lượng chính thức của mình.
Nội tâm Phong Phi Vân thở dài, quả nhiên vẫn bị hắn nhìn ra mánh khóe, chỉ sợ hắn đã hoài nghi thân phận của ta.
Giao thủ với cường giả cấp bậc như Bắc Minh Phá Thiên không có khả năng che dấu gì đó, chỉ mới giao thủ đã lộ ra sơ hở, nếu thật sự đại chiến chính thức, trong trăm chiêu sẽ lộ mặt ngay thôi.
Phong Phi Vân rời đi, vị trí mặt đất hắn vừa đứng sinh ra âm thanh "Tốc tốc", sau nửa ngày đột nhiên nổ tung, đá vụn bay đầy trời.
Đây là Phong Phi Vân vừa rồi dùng thân thể chuyển lực lượng một kiếm của Bắc Minh Phá Thiên vào lòng đất, lực lượng kia hiện tại mới bộc phát.
- Bà mẹ nó, con mẹ nó ngươi vì sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy, không ngờ có thể lấy tay đón kiếm của Bắc Minh Phá Thiên a.
Tất Trữ Suất nhìn Phong Phi Vân như nhìn quái vật.
- Bắc Minh Phá Thiên không có sử dụng toàn lực.
Phong Phi Vân đi đến trước mặt Huyết Vũ, hỏi:
- Nói cho ta biết sự thật, Hồng Nhan rời khỏi thần đô chưa?
Huyết Vũ cúi đầu xuống, trầm mặc không nói.
Nàng không nói lời nào, cũng đã nói cho Phong Phi Vân đáp án.
- Nàng đi nơi nào, chuẩn bị muốn làm gì?
Phong Phi Vân tiếp tục truy vấn.
Huyết Vũ trầm mặc sau nửa ngày, nói:
- Tỷ tỷ nói, nàng nhất định sẽ chờ ngươi tại Thiết Lĩnh trọng trấn, đến lúc đó hy vọng ngươi cũng tuân thủ ước định.
Nàng cũng không có nói thêm gì, làm cho Phong Phi Vân cảm giác bất đắc dĩ, không tiếp tục ép hỏi nàng, hắn đưa các nàng đitới bí phủ của Thần Hà cấm vệ, an bài mấy cấm vệ cùng ngày mang các nàng rời khỏi thần đô.
Thông qua tình báo mấy ngày gần đây, thần đô hiện tại sóng ngầm mãnh liệt, thế lực khắp nơi ra sức giống trống khua chiêng, các thế lực không có sức mạnh gì thì nhanh chóng rút khỏi thần đô.
- Những cô gái Tuyệt Sắc Lâu đã được hộ tống suốt đêm ra khỏi thần đô, có Thần Hà cấm vệ hộ tống, tuyệt đối an toàn.
Khúc Trường Ngâm đi tìm Phong Phi Vân báo cáo.
Trong tay Phong Phi Vân đang cầm ngọc giản đọc, đây là tình báo của mấy thế lực lớn trong ngày hôm nay, Phong Phi Vân đã xem ba lượt, thỉnh thoảng nhìn qua một tấm bản đồ dài ba mét trước mặt, nhìn tới chỗ mấu chốt và cắm lá cờ đỏ vào.
Đây là bản đồ bố phòng hiểm yếu và phòng ngự của thần đô.
Khúc Trường Ngâm râu bạc trắng như cước, hắn lẳng lặng chờ đợi.
- Bắc Minh Mặc Thủ lão hồ ly này không ngờ có thế lực khổng lồ như thế, hơn nữa đã bắt đầu bố trí từ ba ngày trước.
Phong Phi Vân ánh mắt ngưng trọng.
Khúc Trường Ngâm nói:
- Không có khả năng, trên tình báo căn bản không có biểu hiện, lực lượng bản thân Bắc Minh phiệt và lực lượng một hệ Bắc Minh phiệt không có động.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Bắc Minh lão hồ ly thông minh đến cực điểm, cái nhìn đại cục rất mạnh, người bình thường khó nhìn ra bố trí của hắn, thậm chí còn không nhìn ra bố cục là gì.
← Ch. 0887 | Ch. 0889 → |