Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0172

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0172: Hai phe cánh lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Kỷ Ninh giải trừ luyện hóa cho Thiên Kiếm khôi lỗi xong liền lập tức nhảy qua trăm trượng tới bên ngoài sân đấu, thầm cảm thán: "Tuy rằng ta đã đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh nên thần hồn đạt tới cấp độ 'thần thức'. Nhưng nếu không phải khi trước tìm hiểu 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' làm cho kiếm thuật mạnh lên nhiều. Thì cũng khó mà biết được thắng hay thua khi đánh với Bối Anh này."

Nền móng của mình cực kỳ vững chắc. Cơ sở có cập bậc như 'tiên nhân chuyển thế'. Nhưng trước khi gia nhập Hắc Bạch Học cung, kiếm thuật của mình lại rất kém cỏi. Học được 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' thì mới có thể bổ xung chút sở đoản này.

Nếu không học được 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' thì Kỷ Ninh chỉ còn cách dùng thần hồn mạnh mẽ mà khống chế phi kiếm với số lượng nhiều. Rồi lấy nhiều thắng ít mà đánh.

"Vèo." Bối Anh cũng nhảy tới bên cạnh Kỷ Ninh.

"Bối sư huynh." Kỷ Ninh khiêm tốn nói.

"Khó trách Điện Tài tiên nhân thu Bắc Minh sư đệ ngươi làm đồ đệ. Sư huynh thua tâm phục khẩu phục." Bối Anh cảm thán. "Sư đệ có thể cùng một lúc điều khiển mười hai thanh phi kiếm thi triển một chiêu 'Tế Vũ Phân Phân'. Dù là cảnh giới cao hay thần hồn mạnh đều làm cho sư huynh bội phục. Hơn nữa sư đệ còn có thể thi triển ra Lưỡng Nghi Thanh Hỏa Kiếm Ta thua không ân hận."

"Đây là một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch." Bối Anh ném cho Kỷ Ninh hai bình ngọc.

Kỷ Ninh tiếp nhận.

"Có điều, sư đệ à. Ngươi thắng Ẩm Huyết Vấn Kiếm rồi lại thắng ta." Bối Anh nhìn Kỷ Ninh. "Chuẩn bị cho tốt đi. Chuyện này không chấm dứt như vậy đâu." Bối Anh nói xong liền đi ra bên ngoài. "Sẽ không chấm dứt như vậy ư?" Kỷ Ninh nhíu mày rồi cũng đi ra bên ngoài.

"Kỷ Ninh sư huynh, Kỷ Ninh sư huynh." Mộc Tử Sóc đầy kích động hưng phấn chạy tới như thể Kỷ Ninh thắng là mình thắng vậy. "Sướng thật. Đám đệ tử cũ này lại vẫn còn muốn dạy dỗ chúng ta thêm à. Ha ha ha. Ta thua hai trận nhưng đám đệ tử cũ này vẫn phải muối mặt với lần này."

Kỷ Ninh cười. "Chỉ là luận bàn thôi mà."

"Đây là thể diện đó." Mộc Tử Sóc liền nói. "Chúng ta là hai đệ tử mới gia nhập năm nay. Sư huynh thắng thì sư đệ như ta cũng thơm lây."

Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài.

Nhóm mấy tên đệ tử cũ như Bối Anh, Đông Lâm, Ẩm Huyết Vấn Kiếm lại không dám nói gì với Kỷ Ninh, vẻ mặt lại có chút xấu hổ. Chỉ có Cửu Liên sư tỷ là đi tới.

"Sư tỷ." Kỷ Ninh hít sâu một hơi.

Cửu Liên sư tỷ có một lực hấp dẫn trời cho. Tính về dung mạo thì nàng cũng tuyệt mỹ nhưng trong những mỹ nhân mà Kỷ Ninh từng thấy thì vẫn không thể bằng Mạnh Hân được. Còn tính về khí chất thì không phải bàn cãi. Nàng là người đứng đầu.

"Kỷ Ninh sư đệ." Cửu Liên sư tỷ dịu dàng nói. "Ngươi phải cẩn thận đó. Ngươi thắng liền hai trận như vậy sẽ làm cho đám đệ tử cũ không quên được đâu. Mặc kệ như thế nào. Truyền thống ở Hắc Bạch Học cung ta sẽ không thay đổi với ngươi đâu. Sau khi trở về, ngươi phải chuẩn bị cho tốt đấy."

Con ngươi của Kỷ Ninh hơi co lại, nói: "Việc được luận bàn với các sư huynh sư tỷ là việc mà Kỷ Ninh ta rất mong chờ."

Cửu Liên sư tỷ gật đầu rồi xoay người rời đi. Kỷ Ninh lại quay lại nhìn vài tên đệ tử khác. Có điều ngay cả Bối Anh còn bị đánh bại thì đám đệ tử cũ này còn ai dám nắm chắc mà lên tiếng đây.

"Chúng ta đi." Lúc này Kỷ Ninh dẫn Mộc Tử Sóc rời Luận Đạo Điện.

Vèo!

Hai người nhanh chóng xé gió bay đi giữa trời đêm.

Sau khi dõi mắt theo hai người Kỷ Ninh đi khuất, đám đệ tử cũ trong Luận Đạo Điện mới bàn tán xôn xao.

"Thua tận hai trận liền!" Một thanh niên cao gầy nói giọng khàn khàn. "Đệ tử cũ dạy dỗ đệ tử mới để đệ tử mới biết đạo lý ngoài trời có trời, trên người có người. Đây chính là truyền thống đã tồn tại lâu nay ở Hắc Bạch Học cung rồi! Chúng ta đều là những đệ tử cũ đã gia nhập môn phái nhiều năm. Mặc kệ thế nào, không thể cứ thua đơn giản như vậy được!"

"Đúng. Nếu muốn chúng ta nhận thua thì phải được sự đồng thuận của toàn bộ các đệ tử cũ không bằng đệ tử mới này." Đông Lâm cũng gật đầu. Một đám đệ tử cũ đều gật đầu.

Đây là truyền thống.

Đệ tử cũ dạy dỗ đệ tử mới chính là câu chào đầu tiên của đám đệ tử cũ. Bọn họ đã gia nhập môn phái nhiều năm. Cho dù thỉnh thoảng có người yếu kém thua đệ tử mới. Nhưng rồi cũng sẽ có những đệ tử cũ mạnh mẽ khác đem chiến thắng trở về! Nếu thắng không được chẳng phải như tát vào mặt mỗi người, nói cả đám bọn họ không bằng đệ tử mới sao?

"Từ cổ chí kim, ở Hắc Bạch Học cung này chưa bao giờ có chuyện đệ tử cũ nhận thua cả. Cho dù là tiên nhân chuyển thế cũng vậy cả!" Bối Anh trịnh trong gật đầu nói. "Ta đi mời Thanh Hòa sư đệ."

Bối Anh nói xong liền đi thẳng ra ngoài Luận Đạo Điện.

"Đi!" Một đám đệ tử cũ cũng rời Luận Đạo Điện. Từng người đều hóa thành đường sáng xé gió bay đi.

Hắc Bạch Học cung chia vai vế ra làm ba cấp. Trong đó đệ tử đời thứ ba là 'Tử Phủ tu sĩ và Vạn Tượng chân nhân'. Trong số những Tử Phủ tu sĩ ở đây thì kẻ có thực lực sáng chói nhất chính là 'Thành Hòa'. Thanh Hòa đã gia nhập môn phái mười tám năm, cũng đạt tới cảnh giới 'Đạo Chi Vực Cảnh'. Với cảnh giới như vậy thì đương nhiên là hắn có thửa đủ khả năng bước vào cấp độ Vạn Tượng chân nhân. Nhưng hắn lại muốn xây dựng nền móng vững chắc trước đã. Vì chỉ có nên móng vững chắc, hồ Tử Phủ thực sự được mở rộng tới mức cực hạn thì tiền đồ tương lai mới rộng mở được.

Đêm khuya.

"Thanh Hòa sư đệ, Thanh Hòa sư đệ." Bối Anh bay tới trên không một tòa phủ đệ trên núi rồi hô lên. Âm thanh vang vọng khắp phủ đệ. Đám Tử phủ tu sĩ hầu hạ, người thường trong phủ đệ đều bối rối.

"Bối ANh sư huynh. Muộn như vậy rồi còn tìm ta có việc gì vậy?" Một bóng người chạy ra ngoài sân, ngửa đầu lên nhìn Bối Anh đang đứng trên không trung. Bối Anh lập tức nhảy xuống sân.

"Muộn như thế này mà ta còn tới là có chuyện muốn nói với ngươi." Bối Anh lắc đầu thở dài. "Nói ra thật xấu hổ. Những đệ tử hàng năm gia nhập Hắc Bạch Học cung ta đều sẽ bị những đệ tử cũ như chúng ta dạy dỗ một lượt ở Luận Đạo Điện. Năm xưa ta cũng bị thế cả."

Thanh Hòa mỉm cười gật đầu. "Đúng vậy. Đám đệ tử cũ đều là những người đã gia nhập môn phái nhiều năm rồi nên dĩ nhiên có thể thắng."

"Nhưng chúng ta lại thua."

Bối Anh lắc đầu. "Mới vừa rồi, mấy đệ tử cũ chúng ta tiến hành luận bàn với hai tên đệ tử mới là Mộc Tử Sóc và Kỷ Ninh ở Luận Đạo Điện. Chúng ta đánh bại Mộc Tử Sóc liên tiếp hai lần nhưng về sau đấu với tên Kỷ Ninh sư đệ thì lại bị đánh bại hai lần liên tiếp. Thậm chí cả ta cũng phải thua dưới tay Kỷ Ninh sư đệ."

"Cái gì!" Thanh Hòa kinh hãi. "Sư huynh cũng thua sao?"

"Đúng vậy. Cho nên ta mới tới đây nhờ ngươi." Bối Anh nói. "Có thể nói ngươi là kẻ có thực lực cao nhất trong đám đệ tử Tử Phủ tu sĩ. Cho nên "

Thanh Hòa gật đầu. "Sư huynh yên tâm. Việc này là việc nên làm thì đệ sẽ làm."

"Sư tỷ, sư tỷ."

Cửu Liên đứng trên không trung, nhìn xuống một tòa phủ đệ tao nhã ở phía dưới. "Muội muội tới đây làm gì vậy?" Một âm thanh trong trẻo vang lên. "Còn không vào đi."

Lúc này, Cửu Liên đáp xuống.

Dưới ánh trăng mờ mờ có một thiếu nữ đồ đen đang ngồi trước bàn. Trên mặt bàn có bày ra bầu rượu, chén rượu được điêu khắc tinh xảo.

Thiếu nữ này có khuôn mặt đẹp hơn hẳn Cửu Liên Hơn nữa khí chất lạnh lẽo này lại làm người ta có cảm nhận đây là một vị tiên trên trời. Mà trên thực tế, vị thiếu nữ áo đen này đúng là tiên nhân chuyển thế. Nàng là một tiên nhân chuyển thế rất có tiếng tăm trong Hắc Bạch Học cung: Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi! Là một trong số ít những tiên nhân chuyển thế nên tuy chỉ mới là Vạn Tượng chân nhâu, nhưng địa vị của nàng đã ngang tầm với Nguyên Thần đạo nhân rồi.

"Sư tỷ." Cửu Liên ngồi xuống. "Tỷ có biết là trong số đệ tử mới gia nhập rất có khả năng có một tiên nhân chuyển thế không?"

"Ngươi nói tới Kỷ Ninh sư đệ à?" Thiếu nữ áo đen ngồi đó, gật đầu nhẹ. "Nghe nói hắn được Điện Tài tiên nhân thu làm đệ tử."

Cửu Liên liền nói. "Sư tỷ còn chưa biết. Trước khi gia nhập môn phái, tên Kỷ Ninh này đã đạt tới 'Đạo Chi Vực Cảnh' rồi. Thậm chí ta còn nghi ngờ thần hồn của hắn đã đạt tới cấp độ 'thần thức' nữa cơ."

"Nghi ngờ thần hồn của hắn đã đạt tới cấp độ 'thần thức'?" Thiếu nữ áo đen hơi giật mình.

"Đây là điều sư phụ nói cho ta biết." Cửu Liên nói.

"Ngũ Phong tiên nhân?"

Thiếu nữ áo đen gật đầu nhẹ. "Khá thú vị đây. Không ngờ trong đám đệ tử mới gia nhập lại có nhân vật tầm cỡ như vậy."

"Hơn nữa, lúc trước tên Kỷ Ninh này đã từng thắng liên tiếp hai tên đệ tử cũ ở Luận Đạo Điện." Cửu Liên nói. "Tin rằng nếu tin tức này mà truyền ra thì đám đệ tử cũ nhất định sẽ không có ý định buông tha đâu. Bất kể thế nào, nhất định bọn họ sẽ thắng lại."

"Ừ. Thắng. Chắc chắn là sẽ thắng thôi." Thiếu nữ áo đen gật đầu, mỏm cười. "Nếu hắn đúng là tiên nhân chuyển thế, lại với cảnh giới hiện tại, thì có lẽ là hắn đã nhớ được một phần ký ức của kiếp trước. Nhưng không ngờ với phần ký ức nhỏ thôi mà hắn đã có thể tăng thực lực nhiều tới vậy rồi. Sẽ rất khó để chiến thắng một tiên nhân chuyển thế đó."

Cửu Liên nhìn thoáng qua vị Hỏa Hồng tiên tử Dư Vi sư tỷ này. Đương nhiên mỗi tiên nhân chuyển thế đều là kẻ đáng sợ cả. Mỗi người đều có thiên tư kinh người, tu luyện như đi trên đất bằng.

"Tên Kỷ Ninh này mới có mười sáu tuổi." Cửu Liên nói.

"Nếu ký ức của kiếp trước vẫn chưa nhớ ra hết thì việc thắng hắn cũng không khó lắm." Thiếu nữ áo đen cười. "Khi nào thì các ngươi khiêu chiến với hắn? Ta cũng muốn tới xem một chút."

"Chắc là ban ngày ngày mai." Cửu Liên nói.

"Tốt, nhất định ta sẽ tới." Dư Vi gật đầu.

Đệ tử Vạn Tượng chân nhân Bắc Sơn Huyền Thang nhíu mày: "Kỷ Ninh?"

"Đúng vậy, chính là Kỷ Ninh đánh thắng liên tiếp hai tên đệ tử cũ ở Luận Đạo Điện. Tới cả Bối Anh cũng đã thua hắn." Một thanh niên mặc áo choàng đen nhàn nhã ngồi bên cạnh nói.

Bắc Sơn Huyền Thang cười: "Không ngờ Bắc Sơn Bách Vi lại kết giao được với tên Kỷ Ninh này. Không ngờ hắn lại có thực lực mạnh như vậy. Đến cả ta cũng nhìn nhầm. Nếu ngày mai khiêu chiến với hắn thì ta nhất định phải tới xem xét thật kỹ mới được."

"Kỷ Ninh?" Ta nghi nói, hắn từng thi triển ra Vũ Thủy Kiếm Vực ở động Vô Ưu. Hiển nhiên là đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh rồi."

"Cái gì, Đạo Chi Vực Cảnh? Thảo nào thực lực lại mạnh như vậy."

"Kỷ Ninh sư đệ mới tới đã thắng hai đệ tử cũ ư? Như vậy sao được. Mặc kệ thế nào, nhất định phải thắng lại mới được."

Một truyền mười, mười truyền trăm.

Cả Hắc Bạch Học cung có rất đông đệ tử. Nhưng do ở chung nhiều năm nên có cảm tình khá tốt với nhau. Do đó việc truyền tin tức cho nhau cũng khá nhanh Đến ngày hôm sau thì tin tức đã truyền khắp cả Hắc Bạch Học cung. Thậm chí cả thế lực lớn như An Thiền Bắc Sơn tộc cũng biết được tin tức này.

Tất cả các đệ tử cũ đều nhất quyết phải thắng lại bằng được.

Hàng ngũ đệ tử ở Hắc Bạch Học cung liền chia làm hai phe cánh lớn. Một phe theo hai người đệ tử mới là Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.

Một phe theo nhóm đệ tử cũ.

"Sư huynh nói đệ tử của ta thắng liên tiếp hai tên đệ tử cũ sao?" Trong đôi mắt của vị Điện Tài tiên nhân tóc đen áo đen có chút tò mò.

"Đúng vaạy. Dường như toàn bộ các đệ tử đời thứ ba đều tới Luận Đạo Điện. Bọn chúng đều muốn chắc chắn thắng lại." Lão già lùn mặc áo rách hưng phấn nói. "Ha ha ha. Đã lâu rồi Hắc Bạch Học cung ta mới có chuyện thú vị như thế này. Không ngờ Phong Tử ta sau khi độ qua kiếp nạn chín trăm năm lại được gặp chuyện này. Thú vị, thú vị. Đến lúc đó, ta nhất định sẽ tới xem. Ngươi có tới hay không?"

Điện Tài tiên nhân gật đầu nhẹ, mỉm cười: "Nếu sư huynh đã muốn đi thì dĩ nhiên sư đệ cũng sẽ đi theo."

"Ha ha ha, tốt, tốt, tốt. Thú vị, thú vị." Bỗng nhiên lão già lùn Ngũ Phong vung tay lên. "Đem Bách Thảo tiên tửu ra đây nào. Để sư huynh ta nếm cái nào."

"Bách Thảo tiên tửu? Đây chính là thứ ta lấy được ở một thế giới nhỏ " Sắc mặt của Điện Tài tiên nhân hơi tối đi.

Lão già lùn trừng mắt. "Sợ rằng sư huynh ta cũng chỉ có thể sống thêm chín trăm năm nữa thôi. Chẳng lẽ ngươi lại tiếc không cho ta uống sao? Nếu không cho ta uống, tới lúc Kỷ Ninh tỷ thí với đệ tử cũ, ta sẽ ngầm làm mấy việc xấu cho coi!"

Điện Tài tiên nhân thở dài bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy thì cho nào!"


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)