← Ch.0706 | Ch.0708 → |
Ba đại Hành Tẩu cùng sáu Chấp Sự ngơ ngác nhìn nhau, chuyện gì thần thần bí bí như vậy, càng khiến cho bọn họ cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, thế nhưng điện chủ lên tiếng, không thể không cáo lui.
Đợi đến sau khi chín người rời đi. Thân Hoài Tín phất tay ném nhẫn trữ vật trở về, Miêu Nghị nhận lấy yên lặng đeo trở lại vào tay.
- Không nghĩ tới Thích Tú Hồng này lại kết giao với ba người các ngươi ở Tinh Tú Hải!
Thân Hoài Tín nhìn chằm chằm ba người hỏi:
- Ba người các ngươi nhất quyết phải làm như vậy sao?
Miêu Nghị chắp tay nói: Bất cứ giá nào!
- Hay cho câu bất cứ giá nào!
Thân Hoài Tín cười lạnh nói:
- Không tiếc bỏ địa phương tốt ai ai cũng muốn chạy tới nơi này, thật đúng là bất cứ giá nào! Nếu như bản tọa không cho thì sao?
Ba người im lặng mà chống đỡ, không mở miệng lùi bước, cuối cùng cũng là Triệu Phi trầm giọng nói:
- Vốn bọn thuộc hạ muốn giấu giếm chuyện này, đợi ván đã đóng thuyền hãy nói. Nếu Điện chủ có thể thành toàn, ba người chúng ta sẽ lập tức lập Như Luật Lệnh ở chỗ này, cả đời không mưu đồ chức điện chủ Trấn Quý điện Thủy hành cung!
Vừa nói ra lời này, Miêu Nghị thình lình quay đầu lại nhìn về phía Triệu Phi, nhìn lại Tư Không Vô Úy ôm quyền phụ họa.
Thị nữ Như Ảo càng thêm động dung, ánh mắt có hơi say. Như Mộng lại là đầu đầy mê hoặc, còn có vẻ không biết rõ tình huống.
Ánh mắt Thân Hoài Tín chớp lóe một hồi, nói thật y rất không thích ba tên này tới địa bàn của mình. Một khi ba tên này đột phá đến cảnh giới Hồng Liên, ba người vào pháp nhãn cung chủ tất nhiên sẽ gây nguy hiểm đến vị trí của y. Thế nhưng phía trên có cung chủ nhìn chằm chằm, không có lý do chính đáng y vẫn không thể làm gì được ba người.
Nếu như ba người thật sự có thể lập được Như Luật Lệnh, không đe dọa tới vị trí của y, y còn có thể được ba tên thủ hạ đắc lực ra sức như hổ thêm cánh, thật sự là không còn gì bằng, giữ một Thường Chi Cửu hay giữ ba người này, không khó để chọn lựa.
Thân Hoài Tín cười ha hả, từ chối cho ý kiến, chuyện như vậy không tiện tỏ thái độ, chuyện ép thủ hạ lập Như Luật Lệnh truyền đi sẽ là trò cười.
Lúc này y không lộ vẻ gì chính là chờ xem thái độ ba người bọn họ, ba người nhìn nhau, Miêu Nghị muốn nói lại thôi, Triệu Phi đã truyền âm khuyên nhủ:
- Lão đệ, chỉ là một Trấn Quý điện nho nhỏ không đủ ba người chúng ta tranh, chúng ta cũng không cần thiết phát sinh mâu thuẫn vì một Trấn Quý điện. Thủy hành cung nhiều địa bàn như vậy, cần gì cố chấp với một Trấn Quý điện?
Miêu Nghị không có ý kiến, chẳng qua là Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy còn cách đột phá đến cảnh giới Hồng Liên đã không xa.
Ba người âm thầm trao đổi một phen xong bèn lấy ra một miếng ngọc điệp, viết Như Luật Lệnh tại chỗ hai tay dâng lên.
Như Mộng tâm lĩnh thần hội lập tức đi xuống, nhận ngọc điệp ba người chuyển giao trình lên.
Xem qua ba phần Như Luật Lệnh, tâm trạng Thân Hoài Tín thoải mái, thuận tay thu vào, lại lấy ngọc điệp ra viết ba phần pháp chỉ bổ nhiệm, giao cho thị nữ phát cho ba người.
Quy củ chính là quy củ, cung chủ hạ đạt pháp chỉ bổ nhiệm là cho Thân Hoài Tín xem, cho dù là Thiên Ngoại Thiên Mục Phàm Quân cũng sẽ không trực tiếp hạ pháp chỉ bổ nhiệm một phủ chủ nho nhỏ phía dưới. Nếu làm như vậy còn cần Quân Sứ, cung chủ, điện chủ phía dưới làm gì? Đến lúc đó nhất định là phía dưới sẽ có thành kiến, cho dù là khả năng Mục Phàm Quân cao hơn nữa bên dưới cũng không ai làm việc cho, vậy cũng chỉ là bù nhìn mà thôi.
Lấy được pháp chỉ điện chủ Trấn Quý điện bổ nhiệm, ba người mới là danh chính ngôn thuận.
Ba người tạ ơn, Thân Hoài Tín cũng không hề nhắc tới chuyện mới vừa rồi nữa, phảng phất mới vừa rồi không hề xảy ra chuyện gì, chẳng qua là trầm giọng cảnh cáo:
- Mọi việc phải theo quy tắc mà làm, phá hư quy tắc cho dù là cung chủ cũng không bảo vệ được các ngươi, để cho các ngươi trấn giữ một phương không phải là để cho các ngươi đi làm loạn một phương. Quấy rầy an ninh tín đồ, nộp thu hoạch không đủ, tất sẽ bị nghiêm trị! Ba người các ngươi mới tới nơi này, có chỗ nào không hiểu hãy thỉnh giáo ba vị Hành Tẩu!
Quy tắc này không phải là một người tuân thủ, một người tuân thủ không gọi quy tắc, mọi người tuân thủ mới gọi quy tắc. Nếu như mọi người nói ngươi phá hư quy tắc chính là ngươi phá hư quy tắc, nếu như mọi người nói ngươi không phá hư quy tắc, cho dù là ngươi chọc thủng một lỗ trên trời cũng là đúng.
Thân Hoài Tín có ý gì đã ám hiệu rất rõ ràng, các ngươi nên hối lộ thì phải hối lộ, y sẽ không đứng ra giúp ba người gánh vác hậu quả. Nếu thật sự gây ra chuyện không có cách nào thu dọn được, chắc chắn y sẽ trừng phạt không nương tay.
Lời y nói về quy tắc cũng tương đương chưa hề nói gì, cho dù là xảy ra chuyện gì cũng đừng mơ nói rằng điện chủ đã từng hứa hẹn những gì.
Ba người đứng dưới cười lạnh trong lòng, lập tức cho vị điện chủ này một kết luận, không có trách nhiệm.
Bất quá ba người vẫn lấy ra mỗi người một chiếc nhẫn trữ vật, chút tâm ý của người mới tới hiếu kính điện chủ. Không có cách nào, ai cũng biết bọn họ mới vừa từ Tinh Tú Hải trở về, có rất nhiều tiền.
Sau đó lại nghe Thân Hoài Tín khích lệ mấy câu, ba người mới cáo lui.
Rời khỏi đại điện nghị sự, ba người xuống núi lại nắm tay nhau đi bái phỏng ba vị Hành Tẩu Từ Kính Tùng, Kỷ Trạch, Hoàng Kế Trưởng.
Lễ vật cho Thân Hoài Tín, ba người cùng nhau quyên góp một bộ chiến giáp nhị phẩm. Lễ cho ba vị Hành Tẩu cũng không nhẹ, mỗi người quyên góp một bộ chiến giáp nhất phẩm, làm ba vị Hành Tẩu vui vẻ ra mặt.
Không tránh khỏi là ba vị Hành Tẩu cũng muốn kéo ba người vào hàng ngũ người mình, mà ba người Miêu Nghị cũng không muốn đắc tội ai, đều hứa hẹn nghe theo điều khiển. Chuyện này có nghĩa hàng năm ba người phải xuất ra ba phần hiếu kính cho ba vị Hành Tẩu, chân đạp mấy cái thuyền không phải là dễ đạp như vậy, phủ chủ bình thường không chịu nổi.
Sau khi trải qua phong ba đô thành, trên đường ba người Miêu Nghị liền định ra đại kế, chuẩn bị nhẫn nhục đeo vật nặng làm con rùa đen rút đầu. Nếu còn tiếc nuối mà không chịu bỏ ra, cho dù là trên người có nhiều thứ tốt hơn nữa cũng không giữ được, chỉ đợi ngày sau tu vi lên tới đỉnh cao, có tư cách khiêu chiến rồi hãy nói.
Tự nhiên ba vị Hành Tẩu muốn hỏi tại sao bọn họ tới Trấn Quý điện, đối phó xong Thân Hoài Tín rồi tự nhiên cũng có lý do thoái thác. Ba người Miêu Nghị chỉ nói Thân Hoài Tín không cho bọn họ nói lung tung, dù sao Thân Hoài Tín cũng không thể nào để lộ chuyện mình ngầm cho phép thủ hạ hành động bất chính.
Ba vị Hành Tẩu cũng chỉ có thể cười cười thôi không hỏi nữa.
Từ biệt ba vị Hành Tẩu, ba người lại bái phỏng sáu vị Chấp Sự. Những người này cùng cấp bậc nên dễ hơn, bất quá chỉ là làm quen với nhau một chút, cho mỗi người mấy chiếc nhẫn trữ vật là xong, dù sao bọn Miêu Nghị từ Tinh Tú Hải trở về có rất nhiều nhẫn trữ vật.
← Ch. 0706 | Ch. 0708 → |