← Ch.1007 | Ch.1009 → |
Lam Thần đã sớm có phòng ngự, trước người hình thành hộ minh kình thổ hoàng sắc, mà Thiết Giáp Long cũng bày ra phòng ngự, giống như có hai tầng phòng ngự bao phủ trước mặt Lam Thần.
Phòng ngự như thế ngoại trừ có linh khí mãnh liệt công kích, nếu không thật không thể thương tổn được hắn.
Đáng tiếc hắn gặp phải Lăng Tiếu có được thân thể cứng rắn như linh khí, kim sắc quyền đầu mang theo tinh mang như xoắn ốc chui vào đem tầng tầng phòng ngự xuyên thủng.
- Muốn giết ta ngươi cũng phải trả giá thật nhiều!
Lam Thần bị bức tới đường cùng, trong tay xuất hiện một chiếc nỗ tiễn tinh xảo.
Nỗ tiễn tràn ngập khí thế túc sát, mấy mũi tên lộ ra cảm giác thị huyết vô cùng sắc bén.
Lăng Tiếu liếc mắt nhìn mũi tên trong lòng có chút sợ hãi.
- Đây...đây là Truy Mao nỗ tiễn!
- Truy Mao nỗ tiễn có thể so sánh với linh khí thất giai đê cấp? Không nghĩ tới người kia lấy được loại linh bảo hiếm thấy này, xem ra Lăng Tiếu không dễ chạy thoát.
- Không sai, nghe nói Truy Mao nỗ tiễn có thể truy tung chân khí của địch nhân đến lúc nào bắn trúng mới thôi.
- Truy Mao nỗ tiễn chỉ có vị linh khí đại sư cao giai của Linh Vũ các mới có thể đúc được đi ra, nhưng còn cần tài liệu cực kỳ hiếm thấy, cho nên trong Trung Vực chỉ có năm Truy Mao nỗ tiễn mà thôi, mỗi khi dùng xong sẽ không còn.
Mọi người chung quanh đều vẻ mặt hâm mộ nhìn Truy Mao nỗ tiễn nghị luận, nghe lời của bọn hắn hiển nhiên biết lai lịch của cung nỏ kia.
Hoàn Nhan Thuật chưa từng nghĩ đến Lam Thần còn có thứ tốt này, ánh mắt lộ vẻ tham lam nghĩ:
- Nhất định phải lấy vào trong tay mới được.
- Đi chết đi!
Lam Thần tập trung chân khí của Lăng Tiếu, Truy Mao nỗ tiễn phát ra một mũi tên.
Hưu!
Mũi tên mang theo một đạo quang mang huyễn lệ bắn về phía Lăng Tiếu.
- Thật nhanh!
Lăng Tiếu thầm kêu một tiếng, thân hình lập tức bạo lui ra sau.
Thân hình Lăng Tiếu liên tục chớp động muốn thoát khỏi mũi tên kia.
Nhưng mũi tên tựa hồ như có linh tính, có thể tự động thay đổi phương hướng truy theo Lăng Tiếu, mặc kệ hắn né tránh thế nào cũng khó tránh khỏi truy kích của nó.
- Ha ha, muốn thoát khỏi Truy Mao nỗ tiễn là không thể nào!
Lam Thần đắc ý cười ha ha nói.
Cốc Kiều Kiều lớn tiếng nhắc nhở:
- Lăng huynh, Truy Mao nỗ tiễn có thể bắt giữ khí tức của ngươi, phải nghĩ biện pháp đem nó phá hủy mới được!
- Có thể bắt giữ được khí tức của ta?
Lăng Tiếu lẩm bẩm, thân hình không ngừng chớp động, phòng ngừa bị bắn trúng.
- Có lẽ Băng Hỏa kiếm có thể đem nó phá hủy, nhưng bây giờ còn chưa tới lúc vận dụng nó.
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm.
- Có lẽ làm vậy là được!
Lăng Tiếu bỗng dưng nghĩ ra một kế sách, chân khí toàn thân nháy mắt thu liễm xuống, khí thế từ địa hoàng biến thành vương cấp, linh sư...cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy.
Lúc này hắn cũng đã rơi xuống đất.
Sau khi luyện thành Tiềm Tức công, có thể đem khí tức của mình ẩn núp, là công pháp thích hợp nhất để ẩn giấu thực lực cùng mai phục ám sát.
- Khí tức của hắn...
Lam Thần đột nhiên lộ vẻ mặt khó xem.
Quả nhiên sau khi khí tức của Lăng Tiếu biến mất, nỗ tiễn như mất đi phương hướng, lại mất ánh sáng rơi xuống đất.
Nhìn nỗ tiễn đột nhiên rơi xuống, tất cả mọi người đều hóa đá.
Bọn hắn đều không nghĩ tới Lăng Tiếu có thể thu liễm toàn bộ khí tức của mình, không hề tiết chút chân khí ra ngoài, quả thật giống như sinh cơ đều biến mất.
Lam Thần hoàn toàn lộ ra vẻ kinh hoảng:
- Chẳng lẽ hắn có linh bảo che giấu khí tức?
- Hắc hắc, không còn hậu chiêu nữa chứ, vậy ngươi hãy đi theo bọn hắn đi!
Lăng Tiếu cười lạnh, thân ảnh chợt động.
- Thiết Giáp Long ngăn trở hắn cho ta!
Lam Thần vội vàng kêu to, sau đó hướng Hoàn Nhan Thuật kêu lên:
- Hoàn Nhan đại sư mau tới hỗ trợ ah!
Quanh thân Thiết Giáp Long hình thành tường đất cường đại, đồng thời từng đạo thổ trùy từ dưới trồi lên đâm thẳng Lăng Tiếu.
Thân ảnh Lăng Tiếu như phong như điện, không hề nhìn tới công kích của Thiết Giáp Long, đồng thời kim quyền không ngừng oanh thẳng tới.
Khi tường đất thật dày dần dần bị nứt nẻ, phòng ngự của Thiết Giáp Long đã không còn chống cự nổi công kích mãnh liệt của Lăng Tiếu.
Bách Chuyển Bạo Chùy!
Lam Thần không còn thời gian chờ đợi Hoàn Nhan Thuật hỗ trợ, thân hình bắn ra, trọng chùy trong tay mang theo tiếng rít vang, chùy thế cường đại bổ xuống dưới.
Một chiêu cường đại đã tích súc toàn bộ lực lượng của Lam Thần, một chùy này có thể đánh hãm sườn núi, cho dù là hoàng cấp đỉnh cũng chưa chắc cứng rắn chống đỡ.
- Một kích không sai, nhưng còn hữu dụng sao?
Lăng Tiếu cười nhạt, thân hình bay vút lên như làn khói.
Mặc kệ trọng chùy lợi hại như thế nào, nhưng không cách nào đánh trúng thân thể Lăng Tiếu mảy may.
- Đủ rồi, ngươi có thể chết đi!
Lăng Tiếu vòng ra sau lưng Lam Thần, kim quyền xuất ra.
- Không...đừng giết...
Sau gáy Lam Thần chợt lạnh, vừa định mở miệng cầu xin...
Oanh!
Đầu của hắn nháy mắt nở hoa, óc vỡ toang, thân thể nặng nề té xuống.
Tê!
Người chung quanh thấy một màn như vậy đều hít sâu một hơi lạnh, càng hiểu sâu sắc thủ đoạn sát phạt tàn nhẫn của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu không chút khách khí cầm nỗ tiễn của Lam Thần trong tay, cẩn thận quan sát một chút cười nhạt nói:
- Thật sự là thứ tốt, lại biết tự động truy kích đối thủ, cho đến khi bắn chết mới thôi!
Ngay sau đó hắn đem nỗ tiễn xuyên vào trong tay, đem mũi tên hướng Hoàn Nhan Thuật chỉ tới.
Thần sắc Hoàn Nhan Thuật đại biến, nhanh chóng hét lớn:
- Lăng Tiếu ngươi...ngươi đừng xằng bậy, ta là người của Hoàn Nhan gia tộc, nếu ngươi giết ta, gia tộc ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Hoàn Nhan Thuật có thể xông vào top 10 đương nhiên thực lực không yếu, nhưng nhìn thủ đoạn Lăng Tiếu mới tiêu diệt người của mình hắn cảm giác mình rất khó đối chiến với Lăng Tiếu, huống hồ trong tay Lăng Tiếu còn có Truy Mao nỗ tiễn, cho dù thiên tôn gặp phải chỉ có nước chạy trốn, huống chi với thực lực hôm nay của hắn làm sao có thể thoát khỏi?
- Hoàn Nhan gia? Không nghe nói qua, nhưng mà...nếu ngươi muốn giết ta, ta đành phải giết ngươi trước, dù sao tên phế vật như ngươi cũng không có tư cách vào Chiến Loạn Uyên.
Lăng Tiếu thản nhiên nói.
Ngay khi Lăng Tiếu muốn bắn ra nỗ tiễn, Cốc Kiều Kiều chợt đi tới bên người hắn nói:
- Lăng huynh, đừng!
Lăng Tiếu khó hiểu nhìn nàng hỏi:
- Cốc tiểu thư, ngươi muốn thay hắn cầu tình?
Cốc Kiều Kiều phi một tiếng mới nói:
- Làm sao có thể đâu, người như hắn có chết không có gì đáng tiếc, nhưng Lăng huynh đừng nên diệt sạch tốt hơn, Hoàn Nhan gia tộc có danh hào không yếu trong Trung Vực, mặc dù còn kém hơn mười tám thế lực lớn nhưng có nội tình đủ so sánh với tứ phẩm tông môn, nếu giết hắn...chỉ sợ sẽ có không ít phiền toái.
- Đúng đúng...Kiều Kiều nói đúng, nếu ngươi giết ta, dù ngươi trốn tới chân trời góc biển Hoàn Nhan gia cũng tìm được ngươi, giết chết ngươi!
Hoàn Nhan Thuật lập tức kêu to.
Lúc này những người chung quanh đều nhìn Hoàn Nhan Thuật với ánh mắt khinh bỉ.
Người có thể tiến vào ngàn cường giả đều là tinh anh địa hoàng, một đường giết chóc mà đến, bây giờ nhìn thấy phẩm hạnh của Hoàn Nhan Thuật, quả thật làm họ cảm thấy thật khinh thường.
← Ch. 1007 | Ch. 1009 → |