← Ch.1204 | Ch.1206 → |
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu, cách không vận kình, đem một cỗ quan tài trong đó đem mở ra.
Một đạo quang mang trong nháy mắt tràn ngập ở trong phòng, tinh quang thuần khiết để cho người ta cảm thấy thư sướng không thôi.
- Huyền tinh!
Lăng Tiếu định nhã nhìn vật ở trong quan tài kinh hô.
- Hẳn là thượng phẩm huyền tinh, trong một cái quan tài này hẳn là có số lượng ngàn vạn.
Huyền Diệu nuốt một chút nước miếng nói.
Tàn Báo nghi ngờ nói:
- Chỗ này rốt cuộc là mắt trận hay là tàng bảo thất a, lại có người đem những huyền tinh này vứt ở chỗ này không quản!
Huyền Diệu suy nghĩ một chút, trên khuôn mặt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc nói:
- Có lẽ... Ta biết chỗ này là chuyện gì xảy ra rồi!
- Mau nói một chút xem!
Lăng Tiếu vừa nói, không khách khí đem mấy chục cái quan tài đều cất vào.
Trong này khẳng định đều là huyền tinh, đây đối với cho hắn mới lập thế lực mà nói là càng thêm trọng yếu, chính là có thể giảm đi cho hắn không ít phiền toái.
- Nếu như ta đoán không sai mà nói, chỗ này hẳn là một phiến lăng mộ chi địa, cái gì ở chỗ này hẳn chỉ là vật bồi táng, vào bene trong khẳng định còn có không ít đồ tốt, chỉ là muốn xâm nhập vào bên trong sẽ càng thêm nguy hiểm, mọi người phải càng thêm cẩn thận rồi.
Huyền Diệu đột nhiên thần sắc mang theo vẻ nghi trọng nói.
- Lăng mộ chi địa? Còn có đồ tốt? Ha hả, cái này ta thích nhất!
Lăng Tiếu không sợ ngược lại cười nói.
Lấy thế trận bây giờ của bọn họ, Lăng Tiếu không hiểu còn có cái gì có thể thương hại được bọn họ.
Người ở bên cạnh hắn mỗi cái đều là nhân vật bất phàm, tự nhiên cũng sẽ không e sợ rồi.
- Vẫn là cẩn thận mới tốt, lăng mộ này khi còn sống hẳn là một cái cường giả đáng sợ, bằng không cũng sẽ không làm ra trận thế lớn như vậy!
Huyền Diệu nói.
Cho nên đoàn người lại hướng về phía bên trong đi vào.
Bên trong có một cái thông đạo rộng chừng hai người, phía trước vẫn là một mảnh đen nhánh, chỉ là lại không thể ngăn cản ánh mắt của mọi người.
Huyền Diệu vẫn đang đi ở phía trước nhất, lúc gần tới lối vào của thông đạo kia hắn đánh một cái thủ thế, mọi người cũng đều ngưng một chút.
- Đây cư nhiên là Thất Tinh Thất Sát trận!
Huyền Diệu nhìn chằm chằm vào mặt đất kinh hô lên.
- Cái gì Thất Tinh Thất Sát trận?
Lăng Tiếu không hiểu hỏi.
- Đây là một tuyệt sát trận, bảy đạo tuyệt sát hung hiểm, chỉ cần hơi không chú ý, coi như là Huyền Diệu đều phải mệnh táng ở chỗ này, thành lập chỗ này thực sự là quỷ tài, Thất Tinh Thất Sát trận này dù không kinh khủng bằng Quỷ Mẫu Yêu Tử trận nhưng mà cũng khó có thể bố trí.
Huyền Diệu lộ ra vài phần bội phục lẩm bẩm nói.
- Vậy trận này ngươi có thể phá được không?
Lăng Tiếu hỏi.
- Vốn là có thể phá được, nhưng mà... Bây giờ sợ rằng không được, Thất Tinh Thất Sát trận này đã trở thành tử trận, trừ phi cứng rắn đi qua, bằng không không có biện pháp nào khác.
Huyền Diệu lại tử tế quan sát một chút nói.
- Đây là nói như thế nào?
Lăng Tiếu lại hỏi.
Hắn lý giải một chút huyền ảo cùng tính phức tạp của trận pháp, có chút cao giai trận pháp còn mang theo trận cơ quỷ thần khó đoán, hắn đối với trận pháp cũng không tinh thông, cho nên chỉ có thể dựa vào Huyền Diệu rồi.
Huyền Diệu chỉ chỉ bức tường ở hai bên thông đạo nói:
- Bất kể là trận pháp nào đều có trận văn cùng mắt trận, ám tuyến trận văn ở chỗ này đã thác loạn không chịu nổi, có thể mắt trận của Thất Tinh trận kia đã bị phong kín, lại không cách nào đi phá hoại, mà chúng ta bất kể từ chỗ nào đi qua cũng sẽ bị Thất Sát kia công kích, chủ nhân lăng mộ ở chỗ này thật sự là tuyệt đường lui a!
- Chỉ là trận pháp, bản lĩnh của chúng ta như thế nào, đợi ta đem nó phá đi!
Tàn Báo không cho là đúng mà nói một tiếng, cả người hướng về phía lối đi phi lướt tới.
- Mau dừng lại!
Huyền Diệu kinh quát lên.
Đáng tiếc đã chậm, Tàn Báo đã tiến vào bên trong thông đạo rồi.
Bỗng dưng ở hai bên lối đi xuất hiện từng cái động khẩu nhỏ, từng đạo tử khí bắn nhanh mà ra.
Những tử khí này giống như có chỉ pháp công kích của cao thủ xuất chiêu, khí thế đáng sợ chí cực, Thiên Tôn bình thường tiến vào chỉ sợ lập tức sẽ bị oanh thành ma phong oa rồi.
Mà Tàn Báo nhưng là Huyền Diệu giai, quanh thân nổi lên tầng tầng thuộc tính phòng ngự nồng đậm, đem tử khí kia cách tuyệt ở bên ngoài.
Chỉ là tử khí có thể so với Ám thuộc tính của hắn càng thêm đáng sợ, cư nhiên đem Ám thuộc tính năng lượng của hắn thôn phệ, không ngừng hướng về phía hắn quấn nhiễu mà đi.
Tàn Báo rống to một tiếng, đại phương thế giới chi lực thôi diễn ra, lúc này mới ngăn trở được tử khí lan tràn.
Đang ở lúc hắn lộ ra vẻ khinh thường đi về phía trước, từng cái hắc động nhỏ kia lại một lần nữa xuất hiện dị động.
Ông ông!
Từng đạo thanh âm chói tai vang lên ở trong hầm ngầm.
Không chỉ là Tàn Báo, ngay của những người khác đều cảm thấy có dự cảm không rõ ràng.
Trong nháy mắt, vô số hắc điểm từ bên trong động nhỏ phi xạ mà ra, trên cái thông đạo này trong nháy mắt bố trí đầy từng điểm hắc điểm, để cho người ta cảm thấy da đầu tê dại không thôi.
- Đây... Đây là Yêu Linh khôi lỗi Phệ Nhân Phong, cái... Cái số lượng này cũng quá nhiều đi!
Huyền Diệu thân thể run run một chút kinh hô.
Chỉ thấy những Phệ Nhân Phong kia đem Tàn Báo tầng tầng vây quanh, giống như là phong nạn, đem lối đi đều ngăn kín rồi, hơn nữa còn có không ít hướng về mấy người ở cửa vào thông đạo nhanh chóng bay tới.
Lúc này Tàn Báo nhưng thảm rồi, hắn dù có lực lượng của đại phương thế giới đem những tử khí này cách tuyệt, nhưng mà đối mặt với nhiều Phệ Nhân Phong như thế, hắn không thể lập tức xuất thủ đem những Phệ Nhân PHong này diệt sát hết.
Lực lượng của hắn có thể trong nháy mắt phách diệt không ít Phệ Nhân Phong, nhưng mà những Phệ Nhân Phong này rõ ràng so sánh với Phệ Nhân Phong bình thường -hải cường hãn hơn nhiều lắm, bị phách lạc nát bấy cư nhiên lại có thể phi phahcs qua.
Tàn Báo đã bị vô số Phệ Nhân Phong tầng tầng bao vây lại, chúng nó lại còn có thể đánh ra từng đạo công kích tử khí lực lượng, chỉ sợ không cần bao lâu Tàn Báo còn chưa đem chúng nó giết hết, mà hắn sẽ phải trước một đoạn chết ở chỗ này.
Phong Nha tuyệt đối không thể để cho Tàn Báo chết ở chỗ này như vậy, lực lượng Thánh giả của hắn ở thời khắc này toàn bộ triển khai, hai cái hắc sắc chưởng ấn đem những Phệ Nhân Phong kia từng chưởng phách diệt.
Mà Lăng Tiếu cũng bắt đầu dùng thiên hỏa đem tử khí do những Phệ Nhân Phong kia phát tán ra nhất nhất thiêu đốt sạch sẽ, để tránh người khác bị xâm nhập vào người.
- Đại ca ngươi đứng đó, ta đến cứu ngươi.
Phong Nha nhẹ dậm dậm chân, lực lượng đáng sợ đem những Phệ Nhân Phong kia toàn bộ oanh tán.
Tàn Báo chật vật mới có chút ít thời gian thở ra một hơi.
Lúc này Huyền Diệu kinh hô:
- Lúc này mới là nhị sát, còn có ngũ sát, các ngươi mau trở về đi!
Thất Tinh Thất Sát, bảy đạo tuyệt sát, một đạo so với một đạo còn muốn đáng sợ nhiều lắm!
← Ch. 1204 | Ch. 1206 → |