← Ch.1657 | Ch.1659 → |
Oanh long!
Năng lượng đáng sợ lóe sáng, phát ra uy lực đủ tiêu diệt hết thảy.
Lăng Tiếu bị uy lực sát trận làm kinh hoảng, nhanh chóng thối lui thật xa.
Thạch thất nổ tung lên, cấm chế ảo thuật biến mất, chỉ còn thông đạo vẫn phát ra oai lực hủy thiên diệt địa, từng đạo năng lượng quang thúc không ngừng bắn vào dược đỉnh.
Nhóm người Lăng Tiếu đã sớm thối lui ra ngoài vạn thước, nhưng vẫn cảm giác được cả phiến không gian đều rung động.
- Cung chủ, ngươi không nghĩ chỉ bằng vào cách này thì có thể phá được Vạn Tuyệt sát trận đi?
Huyền Diệu hỏi.
Lăng Tiếu gật đầu:
- Không sai, cứ phá vỡ như vậy, chờ sau khi hao hết năng lượng, không phải dễ dàng giải quyết sao?
- Không thể không nói biện pháp của cung chủ thật hay, bất kỳ trận pháp nào cũng cần năng lượng thú đan làm duy trì, nhưng ngươi nên biết sát trận đỉnh cấp là do thú đan thánh thú cửu cấp làm căn cơ trận nhãn, muốn hao hết năng lượng cũng không biết tới năm tháng nào, đến lúc đó chỉ sợ nhiều người sẽ biết nơi này tồn tại, chúng ta muốn độc chiếm đồ vật bên trong là chuyện không thể nào!
Huyền Diệu nói.
Huyền Diệu hiểu biết về trận pháp thâm sâu hơn Lăng Tiếu rất nhiều, có thể nói hắn là trận pháp đại sư chân chính, mặc dù hắn cảm thấy biện pháp của Lăng Tiếu không tệ, nhưng thập phần bất ổn, muốn hao hết năng lượng trận pháp không biết phải dùng bao nhiêu năm thời gian.
- Vậy sao? Ta thật muốn nhìn xem nó hao tổn được bao lâu!
Lăng Tiếu không chút lo lắng, hắn cười nhạt một tiếng, song chưởng hướng dược đỉnh vung ra, quát lớn một tiếng:
- Biến cho ta!
Cảm ứng lực của hắn truyền vào dược đỉnh, theo tiếng ra lệnh dược đỉnh cao nửa thước lập tức bành trướng lên, trong nháy mắt đã lớn bằng tòa nhà, kéo theo lực công kích càng thêm khổng lồ.
Nhưng dược đỉnh không hề ngừng lại, thể tích càng lúc càng lớn, cuối cùng đem thông đạo trướng đến nổ tung.
Lực lượng cấm chế ẩn chứa không ngăn cản được dược đỉnh biến hóa, mà lực lượng sát trận oanh vào dược đỉnh không hề tạo được một chút thương tổn.
Phải biết rằng dược đỉnh là thần khí chân chính, tuy rằng không phải vũ khí công kích nhưng tuyệt đối là vũ khí cứng rắn nhất trên đời, lực lượng bình thường không cách nào hủy diệt, cho dù là sát trận cửu cấp trước mắt cũng là như thế.
Oanh long!
Vô số năng lượng quang thúc oanh lên dược đỉnh, mỗi kích ẩn chứa lực lượng toàn lực của thánh hoàng, cho dù là thánh hoàng đỉnh phong cũng chỉ còn con đường chết.
Nhưng đối diện cùng thần đỉnh, năng lượng tựa hồ chỉ là quang đoàn trang sức, không hề có chút tác dụng, quanh thân dược đỉnh trôi nổi một tầng vầng sáng như lửa, trực tiếp đem công kích ngăn cách bên ngoài.
Huyền Diệu nhìn thấy một màn này, ánh mắt trợn to kinh ngạc, cuối cùng trong lòng khẽ thở dài:
- Xem ra ta phải thua!
Suốt một tháng này nghỉ ngơi Lăng Tiếu mới nghĩ ra biện pháp phá giải như vậy, đạo lý này cũng như lúc hắn phá vỡ không gian bích chướng, lôi hải vô tận cũng không thể hủy diệt thần đỉnh, lực lượng Vạn Tuyệt sát trận đương nhiên không cách nào làm được.
Cho nên hắn mới thử xem một lần.
Chỉ cần thần đỉnh biến lớn, Vạn Tuyệt sát trận nhất định là bị trướng nổ.
Oanh long!
Quả nhiên một đạo lực lượng kinh thiên động địa nổ tung, một đoàn ma cô vân bay vọt lên trên không trung.
Lăng Tiếu lập tức hạ lệnh:
- Nhu Phỉ, Sát Thiên, lập tức phát ra chân khí, tuyệt đối không cho bất luận kẻ nào tới đây!
Hai người lập tức tách ra hai phương hướng, bảo vệ phương vị, phòng ngừa có người chạy tới.
- Thần côn, chúng ta đi vào!
Lăng Tiếu gọi Huyền Diệu một tiếng, liền lướt vào thông đạo bị phá vỡ.
Lăng Tiếu thu lại thần đỉnh, lối vào đã bị tạc hủy, vô số nham thạch che lấp cả động khẩu.
Lăng Tiếu dùng Kim Long thương mở đường, quả nhiên nhìn thấy một cầu thang trước mặt.
Hắn không chút do dự lao vào bên trong.
Huyền Diệu kinh hô:
- Cung chủ cẩn thận, nói không chừng bên trong còn có hung trận tồn tại!
Lăng Tiếu đã biến mất, Huyền Diệu thoáng do dự, cũng đi vào, thầm nhủ:
- Bên ngoài đã có Vạn Tuyệt sát trận, bên trong cũng không nên có trận pháp nào lợi hại hơn đi.
Quả thật ngoại trừ một mảnh tối đen, bên trong không còn sát trận nào khác.
Nhưng lại có không ít âm bạt cùng thi ma, chúng nó tựa hồ đã nhận được mệnh lệnh từ trước kia, một khi có người xâm lấn thì phát động tấn công.
Nhưng Lăng Tiếu đã khôi phục lực lượng, thiên hỏa không ngừng bắn ra.
- Thần côn, ngươi khoan hãy đi tới, để ta dùng thiên hỏa mở đường, đợi lát nữa ngươi hãy vào đi!
Bên trong truyền ra thanh âm của Lăng Tiếu.
Huyền Diệu đành đứng chờ ở lối vào.
Một lúc lâu sau thanh âm Lăng Tiếu lại truyền ra, lúc này Huyền Diệu mới dám tiến tới.
Bí thất này sâu phi thường, hai người đi suốt nửa ngày còn chưa đến cuối.
Nhưng họ càng đi vào bên trong càng cảm nhận được lực lượng sinh cơ bừng bừng, đây là hương vị sinh mệnh tinh khí thuần túy nhất.
- Quỷ Mẫu trận hội tụ thật nhiều lực lượng do tử trận truyền tới, Sinh Mệnh Tuyền Dịch nơi này tuyệt đối nhiều hơn gấp mười lần so với tử trận, nhưng không biết còn lưu lại hay không.
Huyền Diệu nói.
- Phỏng chừng không còn lại bao nhiêu, Hắc Ma có quan hệ mờ ám với lão yêu phụ, bằng không hắn không có khả năng biết vị trí truyền tống trận, cuối cùng còn chạy ra, hi vọng có chút đồ thừa cho bổn cung chủ nhặt được đi!
Lăng Tiếu thở dài nói.
Hai người đi thêm một đoạn đường, rốt cục đến cuối bí thất, nơi này là một không gian rộng mở, bài trí tinh xảo thanh lịch, có giường, bình phong, bàn trang điểm, giá sách...
- Thì ra nơi này là nơi ở của người tao nhã, nhưng sao có cảm giác như có mùi khai!
Lăng Tiếu đánh giá hoàn cảnh chung quanh nói.
- Bởi vì người ở nơi này vốn dâm đãng, mùi khai đương nhiên là không ít.
Huyền Diệu cười nói.
- Nơi này hẳn còn cơ quan mật thất, nhưng có người đã giúp chúng ta mở ra!
Lăng Tiếu lên tiếng, ánh mắt dừng trên vách tường, nơi đó có một khe cửa, một tia khí tức sinh mệnh từ bên trong truyền tới.
Lăng Tiếu khẩn cấp đi vào, Huyền Diệu theo sát phía sau.
Chỉ thấy trong bí thất có một địa phương trũng hơn mười thước, trên mặt đất còn sót lại tia lực lượng Sinh Mệnh Tuyền Dịch.
Lăng Tiếu đấm ngực đau lòng nói:
- Đáng chết, thật sự thu hết toàn bộ đi rồi, tên tạp chủng đáng chết!
Có thể khẳng định hố to lớn hơn mười thước này tuyệt đối chứa đựng thật nhiều Sinh Mệnh Tuyền Dịch.
Bên trong bí thất điêu khắc thật nhiều trận văn, hơn nữa mục tiêu tập trung ngay trên hố, chỉ tiếc toàn bộ trận văn đều bị phá hủy, thú đan giữa trận nhãn đã bị người lấy đi.
Khó trách Lăng Tiếu vô cùng đau lòng.
Hắn thật cực khổ mới tiêu diệt Âm Bạt tông, nhưng không lấy được bao nhiêu thu hoạch, ngược lại thiếu chút nữa mất mạng, hiện giờ thật vất vả phá được trận tiến vào lại gặp phải kết quả này, đổi lại là ai cũng không chịu nổi!
Huyền Diệu cười khổ nói:
- Đã sớm nói có thể bị lấy đi sạch sẽ, cung chủ xem như uổng phí tâm cơ!
Lăng Tiếu sầm mặt, không thèm trả lời hắn.
Lúc này Huyền Diệu đánh giá trận pháp bố trí khắp bốn phía, hi vọng học được càng nhiều pháp môn trận pháp bên trong.
Không biết qua bao lâu, Huyền Diệu bỗng nhiên nhảy vọt lên cao nói:
- Không đúng!
← Ch. 1657 | Ch. 1659 → |