← Ch.1750 | Ch.1752 → |
- Được rồi được rồi, chúng ta cũng không phải là không có Thần dược sư, tổn thất đã tổn thất rồi, đợi lúc người của Kim tộc, cùng bọn họ đánh tốt quan hệ nhiều một chút, đối với thương minh chúng ta mà nói cũng là có chỗ rất tốt, thật sự cảm thấy tiểu tử này là một nhân vật mà nói, ngược lại cấp cho hắn thêm một chút tài vật hoặc nữ nhân, ta nghĩ không có người trẻ tuổi nào có thể cự tuyệt được hai loại này.
Liệt Vô Địch đáp.
Bỗng dưng Liệt Như Ý kinh hô:
- Đúng a, ta làm sao không nghĩ đến điểm này cơ chứ, chúng ta đại khái có thể trước tiên buộc hắn lại, đến lúc đó nói không chừng thật có thể thắt chặt quan hệ với Kim tộc a!
Liệt Vô Địch còn cho là nữ nhi của hắn tán đồng quan điểm của hắn, trong lòng vui vẻ.
Liệt Như Ý lại chuyển chủ đề:
- Cha, tiểu muội gần đây đi đâu?
- Ngươi hỏi nàng làm gì, liền là một cái nha đầu ngang tàng, cả ngày chỉ biết ở ngoài chơi bời, gia gia ngươi lại sủng ái nàng, ta nào biết nàng đang ở đâu.
Liệt Vô Địch có chút đau lòng nói.
- Tiểu muội trời sinh tính tình hiếu động, nhưng mà thiên phú tu luyện của nàng nhưng là xuất sắc hơn nhiều so với ta, khó trách gia gia lại bảo vệ nàng như thế.
Liệt Như Ý thoáng qua vài phần hâm mộ nói, ngừng một chút nàng lại nói:
- Nếu như nàng chịu xuất mã, lấy tư sắc của nàng ta nghĩ muốn đem trái tim của Lăng Tiếu giữ lấy không phải là vấn đề gì, nếu như Lăng Tiếu thật sự đủ xuất sắc, có thể nhanh chóng bước vào Thần Vương cảnh, vậy hắn ngược lại là được tính xứng với tiểu muội rồi.
Liệt Vô Địch nghe lời nói của nữ nhi hắn, thần sắc nhẹ nhàng biến đổi nói:
- Ngươi đừng nói là muốn để cho tiểu muội ngươi đi theo tiểu tử kia đi? Đây là không thể nào, nha đầu kia mắt cao hơn đỉnh, bao nhiêu thanh niên tài tuấn vì nàng mà đánh đến bể đầu chảy máu cũng không có ai có thể được nàng xem vào trong mắt, huống chi gia gia ngươi nhưng là muốn để nàng kế thừa y bát, ta khuyên ngươi vẫn là bỏ đi ý niệm này thì tốt hơn.
Liệt Như Ý cũng biết cha nàng nói chính là sự thật, nhất thời lại cảm thấy có chút không cam lòng.
- Không bằng như vậy, nữ đệ tử bên trong minh có không ít người xuất sắc, tuyển một người tư sắc thượng giai, thiên phú cũng tốt đi đến kết hợp với tiểu tử kia, như thế mà nói hiệu quả hẳn cũng giống nhau.
Liệt Vô Địch nói.
Liệt Như Ý lắc lắc đầu nói:
- Đây tuyệt không thể nào, người của Kim tộc nhưng là không phải kẻ ngu, nếu là nhân gia biết đó không phải là đệ tử trọng yếu của dòng chính bên trong minh chúng ta, nhân gia lại sẽ cùng chúng ta giao hảo trọn đời sao.
- Cái này cũng đúng!
Liệt Vô Địch nói, tiếp theo hắn lại nói:
- Vậy ngươi liền tử tế suy nghĩ một chút, trừ tiểu muội của ngươi ra, tùy tiện để cho ngươi lựa chọn đều được, phụ thân cũng sẽ ủng hộ ngươi.
Liệt Như Ý gật gật đầu, nàng đang suy nghĩ nên như thế nào ới có thể làm được lưỡng toàn kỳ mỹ đây?
- Ta nói này lão đại, ngươi như thế nào cũng không nên đem những huyền tinh này đem đi bán a, một mực nghĩ đến huyền tinh, ngươi có thấy tầm thường hay không, dứt khoát toàn bộ cho ta đi, ta giúp ngươi xử lý nó!
- Ngươi xử lý nó như thế nào? Không có huyền tinh thì tu nguyên tu luyện của chúng ta lấy đâu ra.
- Đừng a, lão đại ngươi cho ta đi, ta thật muốn toàn bộ.
- Được, dựa vào giao tình của chúng ta, ta sẽ chiết khấu cho ngươi, năm ngàn vạn cực phẩm huyền tinh liền toàn bộ cho ngươi.
- Lão đại đối với ta thật tốt, bất quá... Cái này có thể trả dần hay không a!
Tiên Vu Dã hạ người xuống đối với Lăng Tiếu cầu khẩn nói.
Lăng Tiếu bây giờ là luyện xong một nhóm lớn đan được, chuẩn bị đến Liệt Viêm bán hết toàn bộ, giải quyết việc khẩn cấp bây giờ.
Nhưng mà Tiên Vu Dã lại không muốn để Lăng Tiếu cầm đi bán hết.
- Lão Dã, ta biết ngươi một lòng nghĩ đến tộc nhân của ngươi, nhưng mà ngươi không có nghĩ đến tình huống bây giờ của chúng ta thật sự là trong túi không tiền a, lại không nghĩ biện pháp kiếm một chút huyền tinh, chúng ta chỉ có thể nhìn đỏ mắt những thần vật kia mà thôi!
Lăng Tiếu khuyên bảo nói, hắn ngừng lại một chút lại nói:
- Chỉ có chúng ta mau chóng trở thành Thần Cương, vậy ngươi muốn có bao nhiêu đan dược ta cũng cho ngươi.
Tiên Vu Dã nghe được câu sau của Lăng Tiếu, lập tức vui vẻ nói:
- Thực sự?
- Thực sự!
Lăng Tiếu vội vã gật gật đầu, tiếp theo đối với mấy người nói:
- Ta đi ra ngoài đem đan dược bán hết, các ngươi đều ở nhà an tâm tu luyện đi.
Những người khác tự nhiên không có ý kiến, bọn họ đi tới Thiên vực mới biết được thực lực của mình hết sức có hạn, có thời gian tự nhiên muốn gia tăng tu luyện rồi, mà không phải là cả ngày nhàn rỗi chơi đùa.
Lăng Tiếu còn chưa đi ra khỏi trang viện, Thái Nhân lại là cung kính xuất hiện ở bên cạnh hắn vấn an nói:
- Ra mắt khách khanh chấp sự!
- Miễn đi, có chuyện gì sao?
Lăng Tiếu hỏi.
- Phó quán chủ có việc mời khách khanh chấp sự đi một chuyến!
Thái Nhân nói.
- Nga, vậy thì thật tốt quá, ta cũng muốn vào thành một chuyến, đi thôi!
Lăng Tiếu ứng nói.
Hắn một điểm cũng không ngoài ý muốn Thái Nhân sẽ đến tìm hắn, hắn sở dĩ ở gần đây luyện đan chính là muốn để cho người của Liệt Viêm thương minh biết được hắn còn có một cái thân phận khác, hắn muốn để cho chính mình trở nên càng thêm chói mắt, ở trong mắt người khác mới sẽ trở thành chiếc bánh ngon lành, đãi ngộ mà hắn thu được mới sẽ cao hơn.
Hôm nay Phó quán chủ muốn gặp mặt, tự nhiên là kế hoạch của hắn đã có hiệu quả.
Lăng Tiếu cùng Thái Nhân vào thnahf, chạy thẳng tới Thương Minh hội mà đi.
Đến trước cửa lập tức có người đem Lăng Tiếu dẫn vào, Thái Nhân chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi.
Lần nữa gặp mặt Liệt Như Ý, Lăng Tiếu vẫn là cung kính mà kêu một tiếng:
- Phó quán chủ!
Lần này Liệt Như Ý lại đối với hắn lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Lăng Tiếu khách khanh đến đây, mau ngồi đi!
Ở trong ấn tượng của Lăng Tiếu, Liệt Như Ý luôn luôn là khuôn mặt nghiêm túc, rất ít nói cười, hôm nay lại lộ ra một nụ cười hiếm gặp, để cho trong lòng Lăng Tiếu có chút lông tơ dựng đứng.
- Bổn cung dù là đẹp trai một chút, thiện lương một chút, thiên phú trác tuyệt một chút, nhưng mà có rất nhiều khuyết điểm a! Nhưng ngàn vạn lần đừng có nhìn trúng bổn cung a!
Lăng Tiếu ở trong lòng lo lắng mà cầu nguyện nói.
Nếu là Liệt Như Ý nghe được lời này, khẳng định hộc máu mà mắng to nói:
- Làm người không thể vô sỉ như vậy chứ? Cái thân thể nhỏ kia của ngươi bản tiểu thư để ý mới là lạ.
Lăng Tiếu thấp thỏm ngồi ở trên ghế lắng nghe lời dạy của Liệt Như Ý.
- Sống ở chỗ này có quen hay không?
Liệt Như Ý lấy việc nhà ra nói.
- Còn tốt, đa tạ Phó quản chủ quan tâm!
Lăng Tiếu ứng nói.
- Vậy thì tốt, nếu có cái gì bất mãn cứ việc nói với Thái Nhân, ta cũng sẽ hết sức thỏa mãn yêu cầu của ngươi.
← Ch. 1750 | Ch. 1752 → |