← Ch.2269 | Ch.2271 → |
Thác Bạt Lý Khánh chỉ có thể luyến tiếc, đồng thời giao phó Tiên Vu Tây Túc cùng Tiên Vu Dã chiêu đãi Lăng Tiếu, để cho Lăng Tiếu ở chỗ này chơi mấy ngày, hơn nữa chấp thuận nguyện ý đem công chúa gả cho Tiên Vu Dã hắn.
Tiên Vu Tây Túc tự nhiên là ước gì Lăng Tiếu vĩnh viễn ở chỗ này, chỉ là hắn cũng biết không thể nào, ngoài miệng còn là vô cùng vui vẻ mà nhận lời tộc trưởng.
Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã và người của Tiên Vu bộ lạc cùng nhau phản hồi lãnh địa của Tiên Vu bộ lạc.
Địa phương của năm đại bộ lạc bọn họ dù đều là ở man hoang sơn, nhưng mà lãnh địa cư ngụ lại cũng cách nhau khoảng cách không ngắn.
Sau khi trở lại Tiên Vu bộ lạc, Tiên Vu Tây Túc còn là địa biểu cho người của bộ lạc bọn họ lần nữa cảm tạ Lăng Tiếu một phen.
- Lần này nếu không phải Lăng thần sư kịp thời xuất hiện, Tiểu Dã liền xong rồi, bộ lạc chúng ta liền tổn thất một gã dũng sĩ mạnh nhất, thỉnh tiếp nhận một xá của ta đại biểu cho tất cả mọi người Tiên Vu bộ lạc.
Tiên Vu Tây Túc vô cùng nghiêm túc mà muốn khom người hành lễ với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhanh tay nhanh mắt đỡ Tiên Vu Tây Túc nói:
- Tiên Vu tù trưởng, nhất thiết đừng như vậy, ta cùng lão Dã là huynh đệ, ta cứu hắn cũng là nên, huống hồ thiếu chút nữa bởi vì ta liên lụy tới các ngươi, ngươi như vậy để cho ta làm sao chịu nổi a!
Tiên Vu Dã cũng ở một bên nói:
- Tù trưởng, ân tình của lão Đại ta sẽ báo đáp.
- Tốt tốt, tiểu Dã nhớ lấy hảo hảo nói chuyện với Lăng thần sư, ta liền không quấy nhiễu các ngươi nữa, đợi đến tối ta để mấy cô nướng giúp Lăng thần sư làm ấm giường!
Tiên Vu Tây Túc hết sức cao hứng mà nói một tiếng, liền mang theo mấy người khác trở về chỗ ở của riêng mình.
- Man tộc nhân các ngươi còn thật là nhiệt tình!
Lăng Tiếu cười mỉm nói.
- Đúng vậy a, sau khi ta trở về tộc, người của bộ lạc đối với ta đều không tệ, chỉ là người của những bộ lạc khác lại có chút lãnh đạm.
Tiên Vu Dã nhẹ thở dài nói.
Lăng Tiếu nghe ra được chỗ khó xử của Tiên Vu Dã, lập tức nói:
- Hết thảy đều lấy thực lực nói chuyện, chờ thực lực của ngươi áp lên trên đầu bọn hắn, bọn họ làm sao dám làm gì ngươi!
Tiên Vu Dã đối với lời này có thể hội sâu sắc, nặng nề gật gật đầu nói:
- Từ sau khi đi tới Thiên vực, ta mới phát hiện ra thực lực của mình rất yếu, một mực khát vọng trở thành Thần Vương, nhưng mà sau khi đạt tới Thần Vương lại phát hiện còn không đủ, bây giờ cũng không biết mới có thể đứng đầu!
Cho dù Thác Bạt Lý Khánh đem danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất ban cho hắn, nhưng mà hắn cũng không nhận thấy chính mình thật có thể mang được danh hiệu dũng sĩ này, hắn xác xác thật thật thua bởi Lê Đấu, đây là một cái sự thật không cần bàn cãi!
Trong lòng hắn còn có chút buồn bã, cũng hoài nghi chính mình đem tộc nhân ở cố địa đưa lên Thiên vực, hắn có thể bảo vệ được bọn họ chu toàn mọi vấn đề hay không.
Lăng Tiếu vỗ vỗ vai của hắn nói:
- Yên tâm, trước kia ngươi không phải là cảm thấy sau khi đạt tới Thần Vương cũng đã rất giỏi rồi sao? Bây giờ ngươi nhưng là trung cấp Thần Vương rồi, lại đi lên một bước thì có tư cách vấn đỉnh Thiên Thần Vương rồi, con đường này chung quy là từng bước đi đến, bất quá... Ngươi đã đến Thiên vực nhiều năm, là lúc trở về cố thổ một lần rồi, tránh để cho bọn họ lo lắng, dù sao Thiên vực rất lớn, muốn an trí bọn họ cũng dễ dàng, chỉ là muốn bọn họ trở về bên trong Man tộc các ngươi, ngươi còn cần cố gắng hơn!
Tiên Vu Dã lộ ra vẻ kiên định đáp:
- Ta biết phải làm sao!
Tiếp theo hắn đổi chủ đề nói:
- Lão đại, lúc trước ngươi ở Loạn Táng không gian đi ra như thế nào? Khi ấy nhưng là đem chúng ta đều dọa chết rồi!
Lập tức Lăng Tiếu lại đơn giản mà nói việc đã trải qua lần ấy.
Đây để cho Tiên Vu Dã than thở không thôi, cảm thấy lão đại thật là phúc lớn mạng lớn, ở trong loại tuyệt cảnh này vẫn có thể còn sống đi ra.
Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã nói chuyện hơn nửa ngày, Tiên Vu Dã liền mang theo Lăng Tiếu đi nghỉ ngơi.
Đến loại thực lực này như bọn họ có ngủ hay không thì cảm giác kỳ thật không có gì, bất quá Lăng Tiếu đại chiến mấy tràng xác thật có chút mệt mỏi, cần tìm địa phương tĩnh tâm một chút, cũng theo ý tứ của Tiên Vu Dã tiến vào đại doanh trướng.
Chỉ là hắn vừa tiến vào trong doanh trướng liền trợn tròn mắt!
Chỉ thấy mấy thiếu nữ diệu linh trần trụi ở trong doanh trướng của hắn di động, cả người phong doanh kiều nộn kia, bộ ngực thẳng tắp mượt mà kia, cái mông mập tròn kia, làn da quang khiết lộ ra vẻ khỏe mạnh kia, không một cái nào là không phô bày ra hấp dẫn nguyên thủy nhất!
Lăng Tiếu nuốt một chút nước miếng, một cỗ nhiệt hỏa trong nháy mắt tiêu thăng lên.
Hắn nhiều năm không cùng nữ nhân giao hợp qua, đột nhiên thấy cảnh tượng hương diễm như thế, hắn không có một điểm phản ứng kia liền là không phải nam nhân!
- Dũng sĩ tôn kính, đã chuẩn bị tốt nước thơm tắm rửa cho ngươi, thỉnh cho phép chúng ta thay dũng sĩ tắm rửa thay quần áo!
Bốn gã diệu linh thiếu nữ đều đạt tới cấp bậc Thánh giả đều là khom lấy thân thể nói với Lăng Tiếu.
Thanh âm yểu điệu kia ở trong tai Lăng Tiếu càng không ngừng quanh quẩn, để thân thể của hắn đều mềm hơn phân nửa!
Huống chi ở trong thùng nước tắm kia còn có một nữ tử cảnh giới Thần Vương, đôi mắt giống như trăng sáng kia đang ẩn tình đăm đắm nhìn Lăng Tiếu, ngũ quan của nàng phối hợp cũng không phải là kiều mỹ động lòng người, ngược lại là nhiều hơn một cỗ hương vị tư thế oai hùng mà nữ tử bình thường khó có, trên mái tóc cài không ít trân châu mã não, nơi tai mang theo một đôi viên nhĩ hoàn trong suốt tán phát ra từng điểm quang mang dụ người.
Nàng ngồi tắm ở trong thùng, lộ ra phần từ cổ trở lên, phần dưới đều bị thùng tắm che lại, để bất kỳ nam nhân nào đều không nhịn được mà có ý nghĩ kỳ quái, dục niệm hoành sinh!
Nữ nhân kia còn đối với Lăng Tiếu ném ra mấy cái mị nhãn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đôi môi mang theo ý khiêu khích phong tao nhập cốt!
Nữ nhân này cho Lăng Tiếu một loại hấp dẫn tuyệt đối của dị vực phong tình, cảm giác cùng với Ngọc Nhu Phỉ lúc mới nhìn thấy năm ấy vô cùng tương tự, để hắn có một loại vọng động rất muốn đem nàng đè xuống, đem nàng hung hăng trừng phục một phen!
Lăng Tiếu cũng là ở trong lúc sững sờ, mấy diệu linh thiếu nữ kia đã thay Lăng Tiếu cởi áo nới dây lưng rồi!
Chỉ là Lăng Tiếu bình tĩnh trở lại, trong nháy mắt đem chúng nữ nhẹ nhàng chấn khai, cả người đã lướt ra ngoài đại doanh trướng, đồng lời lưu lại một câu:
- Xin thứ lỗi, ta đi lạc doanh trướng rồi!
Trên thực tế Lăng Tiếu đương nhiên không có lạc đường, đây nhưng là đại doanh trướng mà Tiên Vu Dã mang hắn đến, Tiên Vu Dã làm sao sẽ làm sai được.
Trong này nhất định có chỗ gì đó mà hắn không biết, hắn tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ liền làm a!
← Ch. 2269 | Ch. 2271 → |